Chap 4: Người Bạn Cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taeyeon POV

Chiếc vòng cổ đó khiến tôi nhớ về một điều gì đó. Nhưng tôi không thể nhớ được đó là gì.

"Cô Yuri đó... xuất thân như thế nào?" Tôi hỏi Tiffany .

"Huh? Yuri tốt nghiệp từ trường phương tiện truyền thông XXX .. hiện vẫn đang độc thân và sexy .. là con một trong nhà…cả bố mẹ đều ở nước ngoài ... Sao cô lại hỏi về cô ấy?

"Chỉ là tò mò . "

"Oh. " Tiffany bĩu môi .

Hừ. Tại sao cô ấy lại tỏ vẽ dễ thương đến như vậy?

Lý lịch của Yuri có vẻ sạch sẽ... nhưng, chắc chắn có một điều gì đó đặc biệt về Yuri và chiếc vòng cổ đó. Giác quan thứ sáu của mình luôn luôn chính xác.

"Có phải là... cái máy ảnh đang tự chuyển động không vậy? "Sunny đột nhiên nói.

Tôi quay lại, nhìn thấy chiếc máy ảnh đang chầm chậm xoay. Nhưng, không ai chạm vào nó cả. Một phần nghìn giây sau đó, một lực nào đó tông thẳng vào Yuri, khiến cô ấy ngất xỉu.

"Yuri! " Tiffany hét lên.

"Tất cả mọi người ra phía sau tôi!" Tôi chỉ hu .

Sau khi tất cả mọi người tụ tập phía sau tôi, tôi lấy ra thanh kiếm gỗ và chỉ nó theo hướng của Yuri. Chết tiệt, dù là cái gì đi nữa, nó khá mạnh. Nó đã tấn công Yuri ngay dưới mũi của tôi, mà tôi vẫn không thể cảm nhận được nó ở đâu.

"Ra mặt đi!" Tôi hét lên .

"Hahahahaha!" Một tiếng cười đe dọa cất lên.

Và một hình ảnh dần hiện ra. Đó là một người phụ nữ với một lỗ hổng ở ngực.

Chết tiệt, cái lỗ khá to. Cô ấy bị bắn bởi một khẩu súng ngắn?

POV Tiffany

Eek! Cảnh này thật kinh tởm ! Đáng ngạc nhiên là không có ai bị ngất xỉu. Okay, tôi đã nói quá nhanh rồi. Thật không may, Sunny đã ngất đi. Tôi đã nghĩ cậu ấy là một chú thỏ mạnh mẽ.

"Bunny ! Không sao chứ? " Sooyoung hét lên, trong khi lay mạnh cơ thể Sunny.

"Unnie .. " Yoona nắm lấy cánh tay tôi thật chặt.

Ôi! Yoona đã không được gọi là Yoona mạnh mẽ nếu không có lý do, cái siết tay của nhóc ấy chặt quá!

"Yoona .. sẽ kh .. không sao đâu, chúng ta có Tae .. Taeyeon đây, nh .. nhớ chứ? "Tôi lắp bắp một chút vì cơn đau trên cánh tay.

"Vâng, chúng tôi nên tin tưởng thầy Kim. Unnie, unnie cũng đang lắp bắp kìa, unnie có sợ không? Chúng ta sẽ chiến thắng mà, cố lên! "Yoona “vỗ nhẹ” lên lưng tôi, làm cho tôi gần như té nhào.

Tsk !

Tôi khẽ quan sát Taeyeon . Cô ấy vẫn rất bình tĩnh.

POV Taeyeon

"Ngươi là ai?" Tôi hỏi .

"Ta đã bị biến dạng đến mức ngươi thậm chí không thể nhận ra ta nữa sao, Kim Taeyeon ? " Thứ đấy trả lời.

Chết tiệt, cô ta biết tên mình? Cô ấy là một ai đó mà mình từng biết ? Tôi nhìn chằm chằm vào cô ta. Chúa ơi .. là cô ..

" Min ? "

"Cuối cùng, ngươi cũng đã nhớ ta." Min nở một nụ cười giả tạo.

“Làm sao mà ngươi lại ra như thế này?"

"Làm thế nào? Ngươi nên hỏi người em họ thân yêu của ngươi đi!" Thứ đấy rít lên.

Min là bạn gái cũ của Kim Hyoyeon- em họ tôi. Nhưng bọn họ đã không gặp mặt nhau kể từ khi chia tay.

"Ý ngươi là gì? Hyoyeon đã làm gì ngươi? "

"Tôi đã giết cô ấy."

Tôi quay lại để xem ai nói câu đó.

Chết tiệt. Đó là Hyoyeon. Nhóc ấy đã đến khi nào? Sao tôi lại không thể cảm nhận thấy chứ?

"Nhóc đã giết cô ấy?" Tôi hỏi.

"Phải."

"Với một khẩu súng ngắn ? Tại sao lại tạo thành lỗ quá lớn? "

Hyoyeon đảo mắt.

"Tôi sẽ giải thích sau, chuyện này hãy để tôi giải quyết. Còn vài thứ nữa ở sân sau. Mau đi làm sạch chúng đi. "

...

Tôi hướng dẫn tất cả mọi người vào một căn phòng nhỏ. Tôi hô một câu thần chú và rải nước thánh xung quanh phòng.

"Ở lại đây. Tôi sẽ đi làm sạch sân sau. Người em họ của tôi là một thầy săn ma rất chuyên nghiệp, cô ấy có thể xử lý thứ đó."

Họ gật đầu.

Khi tôi rời đi, Tiffany nắm lấy cổ tay của tôi.

"Hãy cẩn thận , Taeyeon . "

Và trong giây phút đó, tia sáng lóe lên trong mắt cô ấy nhắc tôi nhớ đến một người nào đó. Một ai đó mà tôi đang cố gắng quên.

POV Tiffany

Taeyeon như đóng băng một thời gian, sau đó, cho tôi một cái gật đầu nhỏ và đi ra khỏi phòng.

Tôi mỉm cười. Cô ấy rất dễ thương, ngay cả với một gương mặt lạnh lùng.

"Unnie , unnie đang đỏ mặt!" Yoona cười .

"Yah!" Tôi thúc vào nhóc ấy.

"Sunny bunny .. làm ơn tỉnh dậy đi.. " Sooyoung rên rỉ .

"Đừng lo lắng nhiều quá Sooyoung, cậu ấy sẽ tỉnh dậy sớm thôi. Tớ lo về Yuri hơn.. cậu vẫn còn nằm dưới đó tiếp xúc với nguy hiểm!" tôi nói.

"Nhưng Hyoyeon có vẻ khá mạnh, em nghĩ cô ấy có thể xử lý thứ đó. Đừng lo lắng, unnie. "Yoona vỗ nhẹ vào lưng tôi một cách "nhẹ nhàng "một lần nữa .

Hừ. Một ngày nào đó tôi sẽ nôn ra máu mất thôi.

...

Sau một giờ Taeyeon vẫn chưa trở lại.

"Cô ấy có thể đang gặp rắc rối chăng? Tớ sẽ đi tìm cô ấy!"

"Hãy tin vào thấy ấy! Và cậu có điên không đấy, Tiffany? Cậu không thể đi ra khỏi căn phòng này ! Cậu là một nam châm , nhớ không? " Sooyoung khiển trách .

"Và ngay cả khi cô ấy đang gặp rắc rối , unnie cũng không thể giúp đỡ cô ấy được. Unnie cần phải giữ bình tĩnh. "Yoona nói thêm.

Tôi cắn đầu ngón tay mình để bình tĩnh, và chợt nhìn xuống cổ tay mình.

Chiếc vòng tay mà Taeyeon đã cho tôi.

"Mọi người, tớ có vòng bảo vệ này, đừng lo lắng. Và Hyoyeon cũng đang ở bên ngoài phải không? Tớ sẽ đi tìm cô ấy.

...

Tôi rụt rè bước đến sân sau.

Tất cả mọi thứ có vẻ tốt đẹp.... cho đến khi tôi dẫm lên bàn tay của một ai đó.

"Ahhhhhh " Tôi hét lên .

Đó là Taeyeon! Cô ấy đã ngất đi?

"Taeyeon! Taeyeon! Không sao chứ? "Tôi vỗ nhẹ vào khuôn mặt cô ấy.

Sau một vài giây, Taeyeon mở mắt ra.

Rồi cô ấy giữ lấy tôi và hôn tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro