Chương 1: Ánh Mắt Đầu Tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tiệc từ thiện diễn ra tại khách sạn sang trọng bậc nhất Bangkok, nơi giới doanh nhân và những ngôi sao giải trí tụ họp. Sảnh lớn của khách sạn ngập tràn trong ánh sáng, đèn chùm pha lê chiếu sáng khắp không gian, tạo nên một khung cảnh vô cùng tráng lệ. Tiếng nhạc du dương hòa quyện với tiếng cười nói rộn ràng của hàng trăm người đến tham dự, tất cả đều khoác lên mình những bộ trang phục lộng lẫy, chuẩn bị cho một đêm tiệc xa hoa và ấn tượng.

Trong khi mọi người vui vẻ trò chuyện và chào hỏi lẫn nhau, Orm đứng lặng lẽ ở một góc khuất của sảnh tiệc. Không giống như những người khác, Orm không tìm thấy niềm vui trong những cuộc gặp gỡ ồn ào và những buổi tiệc xa hoa như thế này. Đối với cô, tất cả chỉ là một phần của công việc, của những trách nhiệm không thể chối từ trong vai trò người thừa kế của tập đoàn. Từ khi còn rất trẻ, cô đã phải tập làm quen với việc phải xuất hiện trong các sự kiện kinh doanh, đàm phán với những đối tác quan trọng và duy trì hình ảnh hoàn hảo trước công chúng.

Nhưng tối nay, Orm cảm thấy mình như một kẻ lạc loài giữa đám đông. Bộ đồ giản đơn cô chọn hoàn toàn đối lập với những chiếc váy lấp lánh của các ngôi sao và nữ doanh nhân xung quanh. Cô không thích bị chú ý. Từ nhỏ, cô đã học cách che giấu cảm xúc và giữ kín suy nghĩ, xây dựng cho mình một vỏ bọc vững chãi trong thế giới kinh doanh đầy khắc nghiệt. Đó là cách mà cô tồn tại, và cũng là phương thức để cô bảo vệ bản thân.

Giữa lúc cô đang trầm ngâm, tiếng reo hò và tiếng vỗ tay rộ lên từ phía trước. Ánh mắt cô vô thức hướng về sân khấu, nơi sự chú ý của mọi người đều đang đổ dồn. Một ngôi sao nổi tiếng bước ra – LingLing Kwong, người mà cô đã nghe đến nhiều nhưng chưa từng gặp mặt ngoài đời thực. Chị là nữ diễn viên sáng giá nhất hiện nay, nổi tiếng với hàng triệu người hâm mộ trên toàn thế giới. Những bộ phim có chị tham gia luôn đứng đầu phòng vé, và chị xuất hiện thường xuyên trên các trang bìa tạp chí thời trang, không khác gì một biểu tượng của sự hoàn hảo.

Chị bước ra sân khấu với phong thái tự tin, diện một chiếc váy màu đỏ rực, tôn lên dáng vẻ quyến rũ và kiêu sa của mình. Cả sảnh tiệc như bị cuốn theo mỗi bước chân của chị. Tiếng máy ảnh liên tục chớp nháy, và đám đông không ngừng vỗ tay mỗi khi chị nở nụ cười chào đón. Chị tỏa sáng như một ngôi sao thực thụ, lấp đầy không gian với ánh hào quang của mình.

Cô đứng đó, im lặng quan sát. Từ lâu, cô đã quen với việc nhìn thấy những gương mặt nổi tiếng qua màn hình tivi, những tấm áp phích quảng cáo khổng lồ hay các bài viết trên mạng. Nhưng hôm nay, lần đầu tiên cô được chứng kiến chị – một người rực rỡ như ánh mặt trời – đứng trước mắt mình. Chị là hiện thân của sự nổi tiếng, của sự cuốn hút và thành công mà ai cũng ngưỡng mộ. Và cô không thể phủ nhận rằng, trong khoảnh khắc đó, chị khiến cô phải ngừng lại.

Ánh đèn sân khấu sáng lóa chiếu rọi từng cử chỉ của chị, và khi chị quay đầu về phía khán giả, ánh mắt của chị bất ngờ dừng lại. Cô không thể tin được rằng, trong hàng trăm người đang chăm chú dõi theo, ánh mắt của chị lại bắt gặp ánh mắt của cô – một người đứng lặng lẽ nơi góc khuất. Trong thoáng chốc, cả thế giới xung quanh như ngừng lại. Giữa hàng nghìn ánh nhìn, ánh mắt của chị và cô giao nhau, không chỉ là một cái nhìn thoáng qua mà kéo dài thêm vài giây, đủ để khiến trái tim cô loạn nhịp.

Cô cảm thấy một cảm giác lạ lẫm trào dâng trong lòng. Từ trước đến nay, cô luôn giữ khoảng cách với người khác, thậm chí trong những buổi tiệc như thế này, cô thường không bị ai chú ý đến. Nhưng ánh mắt của chị – một ngôi sao rực rỡ, lại dừng lại trên cô. Cô nhanh chóng quay mặt đi, cố gắng bình tĩnh lại. Cảm giác bất an len lỏi trong lòng, như thể cô vừa để lộ điều gì đó mà ngay cả bản thân cũng không hiểu rõ.

Còn chị, sau khi ánh mắt ấy vụt qua, trong lòng lại dấy lên một sự tò mò khó giải thích. Người phụ nữ kia là ai? Tại sao cô ấy lại đứng đó một mình, với vẻ ngoài bình lặng nhưng có gì đó thu hút không thể tả? Trong suốt buổi tiệc, chị liên tục bị vây quanh bởi hàng loạt người nổi tiếng khác, những nụ cười xã giao, những lời chào hỏi lễ phép. Nhưng ánh mắt của người phụ nữ nơi góc phòng lại để lại cho chị ấn tượng sâu sắc, như một dấu ấn không thể xóa nhòa.

Sau khi buổi tiệc kết thúc, cô nhanh chóng rời khỏi không gian xa hoa ấy. Trở về với nhịp sống hối hả thường ngày, cô tiếp tục công việc quản lý công ty, với hàng loạt cuộc họp và những quyết định kinh doanh. Cô không cho phép mình bị phân tâm bởi bất kỳ điều gì, nhưng hình ảnh của chị – người phụ nữ rực rỡ với ánh mắt đầy cuốn hút – không ngừng xuất hiện trong tâm trí cô.

Chị, sau khi rời khỏi ánh đèn sân khấu, trở lại với sự bận rộn của thế giới giải trí, nhưng lần này, tâm trí chị lại bị ám ảnh bởi ánh mắt lặng lẽ mà đầy bí ẩn ấy. Giữa hàng trăm con người, chỉ có ánh mắt ấy khiến chị phải bận tâm, như một lời thách thức từ cuộc sống vốn luôn hoàn hảo của chị.

Hai người, như hai đường thẳng song song, vẫn tiếp tục cuộc sống riêng của mình, tưởng chừng như sẽ không bao giờ cắt nhau. Nhưng định mệnh đã gieo một hạt mầm từ khoảnh khắc ấy – khoảnh khắc đầu tiên mà ánh mắt của họ giao nhau trong một bữa tiệc mà cả hai đều không thực sự thuộc về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro