Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3

Tiffany nâng niu tỉa mấy chiếc lá sâu uá trên thân một cái cây nhỏ trong vườn sinh học. Hôm nay Tiffany không vội về nhà sớm như mọi hôm vì mấy chậu cây ở nhà buổi sáng đã được chăm sóc rồi và giờ là thời gian cho mấy chậu cây ở đây. Giờ này học sinh đã về nhà gần hết, phần vì ngại cử trưa phần muốn về nhà cùng apma của mình. Tiffany nhìn quanh, cảnh vật vắng lặng nhưng Tiffany không quan tâm vì ở đây đã có rất nhiều bạn cây rồi mà. Mỉm cười nhẹ Tiffany nâng chậu cây vừa nhú một vài nụ trắng thì thầm.

_Ra hoa rồi kia đấy. Hmmm, cậu có nghĩ rằng Jessica rất ghét tớ không? - Tiffany nheo mắt ra chiều thắc mắc trước bạn cây của cô bé. 

_Cậu ấy đã vò bức tranh Totoro của tớ luôn. Tớ buồn lắm... 

_Tâm sự với cây sao? 

Tiffany giật mình vì câu hỏi bất chợt, cô bé xoay người về phía sau ngay lập tức. Một cô nhóc trạc tuổi cô, với mái tóc dài, nước da hơi ngăm và trên môi nở một nụ cười hiền hiền. Tiffany ngơ ngác nhìn người bạn lạ trước mắt và ngươi bạn lạ cũng nhìn chằm chằm về Tiffany.

_Tớ là Yuri. Nhiệm vụ của tớ là chăm sóc vườn sinh học này. - Yuri giới thiệu khi cô nhóc đã ngồi cạnh Tiffany.

_Tớ là Tiffany. Cậu cũng phải yêu cây lắm nên mới nhận nhiệm vụ chăm sóc chúng? - Tiffany mỉm cười, như một lẽ đương nhiên đôi mắt cười rạng rỡ lại xuất hiện.

_Dĩ nhiên, cây cối mang đến một cảm giác rất tuyệt. Tớ yêu cây nhưng chưa đến mức tâm sự với chúng như cậu. 

Yuri cười giòn tan trước gương mặt đỏ ửng lên vì ngại của Tiffany. Cả Yuri và Tiffany trò chuyện rất lâu về cây cảnh cùng những kĩ thuật chăm sóc chúng, cả hai cứ như đã thân nhau lâu lắm rồi vậy.

Mặt trời ngày một lên cao, những tia nắng ấm áp buổi sáng được thay thế bởi những ánh nắng chói chang, *** gắt. Tiffany chào tạm biệt Yuri rồi tung tăng trở về nhà. Hôm nay cũng không hẳn là một ngày quá buồn của cô bé.

-.-.-.-.-.-

_Yah Jung, cậu nói thế với Tiffany mà nghe được à? - TaeYeon nổi đoá khi nghe tất cả mọi chuyện từ Jessica.

_Ai bảo cậu ta mách lẻo với omma tớ. - Jessica nhăn trán, chân đung đưa qua lại trên tán cây.

_Tớ thấy Tiffany không như vậy đâu. Cậu ấy dễ thương, lại hoà đồng vui vẻ nữa.

_Không thấy dễ thương chút nào, dễ ghét thì có. 

_Không nói nữa. Về nhà hỏi bác Jung xem có phải Tiffany nói không, chưa gì mà cậu đã làm căng rồi. Nếu lúc nãy tớ không lôi cậu đến đây chắc cậu làm Tiffany khóc luôn quá.

_Như thế mớ hả dạ.

-.-.-.-.-.-

_Jessica Jung hôm nay không gây chuyện đấy chứ? - bà Jung hỏi to khi vừa nghe thấy tiếng Jessica vào nhà.

_Err...vẫn bình thường như mọi hôm. 

_Nói dối thì chuẩn bị mà no đòn nhé Jung bang chủ. 

_Omma, có phải Tiffany đã mách lẻo với omma không? - Jessica với tay lấy cốc nước trên bàn rồi tiện thể hỏi luôn omma cô nhóc.

_Mách lẻo chuyện gì? - bà Jung ngạc nhiên.

_Con ngã vào cậu ấy mà không xin lỗi.

_Tiffany không mách lẻo gì với omma hết. - bà Jung trả lời hướng đối mắt nghi ngờ về Jessica bà hỏi tiếp. - Con làm gì Tiffany rồi? Ức hiếp con bé?

Jessica không trả lời, bỏ chạy một mạch về phòng. Cô nhóc bay về phía màn cửa, kéo nó ra một khoảng vừa đủ cô nhóc nhìn chằm chằm phía nhà đối diện.

_Hôm nay không chăm sóc cây sao? 

Jessica lẩm bẩm rồi kéo màn lại khi khoảng vườn nhà đối diện không một bóng người. Chỉ có những chậu cây đang thu mình dưới ánh nắng *** gắt, còn người chăm sóc thì không thấy đâu cả.

-.-.-.-.-.-

Jessica thở dài lần thứ n trong suốt bữa ăn, một chút áy náy một chút có lỗi dâng lên trong lòng. Tiffany hoàn toàn vô tội mà Jessica lại tuông ra mấy câu nói như thế. 

_Con có chuyện gì à Jessica? – bà Jung gấp một ít rau vào chén cho Jessica. 

_Không, không. – Jessica cười giả tạo. 

_Hồi chiều con hỏi omma chuyện Tiffany là sao? – bà Jung vẫn chưa chịu buông tha cho Jessica. 

_Không có gì đâu omma. 

_Nói dối là chết nhé. – bà Jung hằn giọng. 

Jessica cười giả lả cố lùa cơm vào miệng rồi chạy ùa lên phòng. Thở dài vài cái khi quăng người lên nệm, cô nhóc bồn chồn không sao nhắm mắt được. Jessica có thể thấy được ánh mắt buồn bã của Tiffany như thế nào khi cô nhóc vò nhát bức tranh. Rồi cả gương mặt ngơ ngác đến phát tội khi Jessica tuông một tràn những từ không hay về Tiffany. 

Nhưng dù sao đi nữa Jessica sẽ không xin lỗi đâu. Ghét thì vẫn hoàn ghét thôi, Jessica chúa ghét những ai hay lải nhải làm phiền cô nhóc và Tiffany lại thuộc vào trường hợp đấy. Xem như huề đi, Tiffany làm phiền Jessica, Jessica thì vò nát bức tranh, xong. Gật gật đầu đồng ý với suy nghĩ đó Jessica ru mình vào giấc ngủ. 

-.-.-.-.-.-

Hôm nay Tiffany sẽ đi bộ đến trường, cô bé vừa xin phép appa và đã được cho phép. Tiffany quẩy cái balo trên vai, thưa apma rồi chạy ùa ra khỏi nhà. Việc đầu tiên mà Tiffany phải làm trước khi đến trường là chăm sóc mấy người bạn cây của cô bé. Xong xuôi đâu đó Tiffany mới an tâm đi học được. 

Từ đằng xa chị em nhà Jung trông thấy Tiffany đang đi bộ trên con đường mòn nhỏ. Jessica cười đắc chí, cô nhóc đã nghĩ ra một chuyện gì đấy rất là hay ho. Krystal bám chặc chiếc yên xe khi Jessica tăng tốc đột ngột và chiếc xe ngày một tiến lại gần hơn Tiffany.

_Unnie định làm gì vậy? – Krystal lo lắng hỏi. 

_Yah, im lặng. 

Chiếc xe đạp nhỏ chạy phía sau Tiffany dần tiến lên và tiến sát vào cô bé. Jessica cố tình ép sát xe vào Tiffany, điều đó làm Tiffany khá hoảng, không giữ được thăng bằng cô bé té xuống mặt đất. Gương mặt Jessica khá là bình thản nhưng bên trong thì cô nhóc đang rất thích thú. Để mặc Tiffany ở đấy, Jessica đạp xe thẳng đến trường. 

Tiffany khẽ xuýt xoa đầu gối, khi ngã đầu gối cô bé vô tình đụng trúng vào vài viên đá xanh. 

_Đau quá. – Tiffany thổi phù phù vào vết thương. 

Tiffany tháo chiếc balo trên vai xuống, mở ngăn nhỏ phía trước lấy ra một chiếc băng cá nhân màu hồng xinh xắn cô bé dán tạm vào vết thương. Cô bé đứng dậy phủi tay rồi tiếp tục bước đến trường. 

“Cậu ấy đúng là ghét mình rất nhiều. Chắc là vì mình khó ưa, phiền phức.”

_Hey Tiffany. – chiếc xe đạp màu xanh của Yuri ngừng bên cạnh Tiffany. 

_Chào cậu Yuri. – Tiffany mỉm cười. 

_Cậu bị ngã đúng không? Lên xe đi, tớ chở cậu đến trường. – Yuri nhìn chăm chăm vào cái đầu gối với vật thể màu hồng được dán trên đấy. 

_Tớ tự đến trường được mà. – Tiffay lắc đầu từ chối. 

_Không được. Mấy bạn cây biết chuyện sẽ trách tớ đấy. – hành động lắc lắc đầu của Yuri làm Tiffany bật cười khúc khích. 

Yuri khẽ nghiêng xe đạp qua một bên cho Tiffany dễ ngồi lên xe hơn. Tiffany cười thành tiếng vì cử chỉ đó của Yuri, cậu ấy làm như cô tí hon đến nỗi không ngồi vào yên được vậy.

Chiếc xe đạp màu xanh lăn bánh, hai cô bé trò chuyện rôm rả trong suốt quãng đường đến trường…

-.-.-.-.-.-

_Unnie, Yuri unnie chở Tiffany unnie kìa. – Jessica và Krystal đang ở trong nhà xe của trường. 

_Mặc họ. Em vào lớp đi. – Jessica lấy chiếc balo rồi đi một mạch vào lớp. 

Tiffany sau khi cảm ơn và chào Yuri cô bé cũng đi vào lớp mình. Không quá ngạc nhiên khi Jessica đã vào chỗ ngồi và nhìn cô bé bằng ánh mắt rất ư là lạnh lùng. 

Tiết học nhanh chóng được bắt đầu khi cô ShinYoung vào lớp. Gương mặt hầm hầm của cô ShinYoung làm cả lớp có chút sợ sệt, ai cũng cúi đầu vào sách mà im lặng duy chỉ có Jessica là nằm dài ra bàn chuẩn bị ngủ. 

_Jung, lên bảng kiểm tra bài cũ. – cô ShinYoung gõ cây thướt lộc cộc trên bàn. 

Jessica thở dài, lười biếng mở cặp lấy quyển vở môn Sinh rồi chầm chạp bước lên bảng. Môn Sinh là môn Jessica ghét nhất thế giới, với Jessica đó là môn học nhàm chán và vô vị nhất, Jessica còn ước gì nó không tồn tại nữa cơ. Gì mà học về cây cối, quang hợp, hô hấp, mấy con giun con trùng…vớ vẩn. 

Và với sự vớ vẩn và môn Sinh nên Jessica chẳng bao giờ học bài cả. Cô nhóc đứng như tượng trên bảng, không trả lời bất cứ câu hỏi nào của cô ShinYoung. 

_Phạt em dọn dẹp vườn sinh học 1 tháng. 

Jessica ão não thở dài. Nơi đó chẳng phải hôm nào Tiffany cũng đến sao, sao đã ghét rồi cứ bắt đụng nhau hoài vậy…

-.-.-.-.-.-

_Tiffany, cái này để ở đâu? – Jessica bê một chậu cây trên tay quay sang hỏi Tiffany, 

_Chậu đó cậu để gần hàng lan ấy. 

Tiffany lướt mắt qua chậu cây rồi lại chăm chú chăm sóc cái cây đang trong tay cô bé. Điều đó có phần làm Jessica hụt hẫng, cô nhóc cảm thấy mình giống như vô hình trước Tiffany vậy. 

_Tiffany tớ đến rồi đây. Woaa, trông có sức sống hơn rồi.– Yuri xoa xoa đầu Tiffany. 

_Tớ phải thêm phân bón và phơi sương. 

_Cứ tưởng là nó không sống được nữa cơ. 

Jessica chăm chú theo dõi câu chuyện của Tiffany và Yuri. Yuri mất một lúc mới nhận ra sự có mặt của Jessica ở đây. 

_Jung cậu đã từng nói sẽ không vào đây sao? – Yuri ngạc nhiên. 

_Cô ShinYoung phạt tớ. – Jessica nhún vai. 

_Oh, lần này lại là dọn dẹp à? 

_Có việc gì khác ngoài nó chứ. 

_Taengoo rủ chiều nay đến bãi cỏ sau trường chơi nấu ăn đấy. Tiffany, tớ sẽ qua nhà và đi với cậu. – Yuri đang làm mặt cún với Tiffany để mong cô bé đồng ý. 

_Tớ đợi cậu. – Tiffany gật đầu. Nếu Jessica đã thực sự ghét cô bé thì xuất hiện trước mặt hay tránh mặt gì thì Jessica cũng ghét thôi. 

Tiffany muốn vui đùa cùng các bạn khác chứ không phải chỉ một mình ở nhà, vả lại Yuri đang làm mặt rất dễ thương để cô bé đi cùng cơ mà.

Cả Yuri và Tiffany lại chăm chút vào mấy cái cây như mọi ngày mà quên đi cả Jessica. Cô nhóc nhìn hai người họ rồi nở nụ cười nhẹ. 

"Chiều nay, không làm cho cậu khóc, tôi không phải là Jessica Jung."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro