Chap 28 End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm qua nằm liệt giường nên hok có post chap được! Sr mọi người nhiều nhiều lằm! Bây giờ tình trạng sức khỏe tạm ổn rồi, cám ơn mọi người đã quan tâm. Đây là chap end rồi, hy vọng mọi người sẽ thích ending của Au!

Chap 28 _ END

- Jessica, có phải là con ko?

Tiếng gọi của một người đàn ông lớn tuổi cắt ngang dòng suy nghĩ của cô

- Chú Park, là con Jessica, chú đến thăm Ji Yeon ạ!_Sica cười với ông Park

- Uhm, ta đến thăm nó, đứa con gái tội nghiệp của ta!

Ông Park tiến đến ngôi mộ của Ji Yeon đặt lên đó một bó hoa

- Vậy đây là Sooyu phải ko?_ông nhìn về phía Sooyu

- Dạ phải ạ! _Sica quay sang Sooyu_ chào ông đi con, ông là appa của cô Ji Yeon đấy!

Con bé lễ phép vòng tay cúi chào ông Park

- Con chào ông ạ, con là Kwon Sooyu!

- Ngoan lắm! Con rất xinh đẹp đấy cháu gái!_ông Park cười và xoa đầu Sooyu

- Sica, con có muốn nghe một câu chuyện ko?_ông Park nhìn Sica hỏi

- Vâng ạ, nếu chú muốn kể!

Hai người ngồi xuống băng ghế đá cạnh ngôi mộ

- Con bé giống hệt appa nó phải ko?

- Dạ, vâng ạ! Ai cũng nói nó giống appa nó nhiều hơn con!_Sica mỉm cười

- Con còn nhớ lời hứa với ta chứ!

- Con xin lỗi…con đã ko thực hiện được nó!_Sica cúi mặt

- Con có còn giận Yuri ko?

- Chắc chắn là ko, sau tất cả những gì mà con biết thì con tin rằng cậu ấy yêu con rất nhiều!_Sica nhìn về phía Sooyu đang đùa nghịch với bộ đồ chơi của nó

- Vậy à!_ông Park khẽ thở dài_thật ta Yuri ko cho ta nói với con chuyện này , con bé đó cứng đầu đến nỗi cứ tự mình chịu đựng mọi chuyện. Nhưng ta nghĩ đã đến lúc con nên biết lý do vì sao Yuri lại bỏ rơi mẹ con con và ra đi….

Flashback

Tối ngày thứ 3 khi Yuri hôn mê tại bệnh viện sau cuộc chiến với Dong Hae..

Yuri chớp chớp mắt để làm quen với ánh sáng chói chang từ chiếc đèn

- Con tỉnh rồi à!_ông Park đang kiểm tra vết thương cho Yuri

- Sica, cô ấy ko sao chứ ạ!_Yuri nhìn ông Park,cô lo lắng vì khi mình ngất đi Sica vẫn đang trong vòng nguy hiểm

- Cô bé ko sao, chỉ bị hoảng sợ một chút thôi! Con thấy trong người thế nào rồi!_ông Park từ tốn

- Con ko sao, chỉ là tại sao đầu con lại đau quá!

- Ta cần cho con biết một chuyện!_ông Park ngồi xuống chiếc ghế ben cạnh giường_nhưng hãy hứa với ta là con phải thật bình tĩnh!

- Có chuyện gì mà chú nghiêm trọng vậy ạ!_Yuri cô đóan xem chuyện gì mà ong Park lại căng thẳng như thế

Ông Park thở dài

- Yuri à, theo như bảng X_quang và kết quả chuẩn đóan thì ta phát hiện não của con có một khối u khá lớn, nó là u ác tính và đang có chiều hướng lan ra rất nhanh. Đó là lý do tại sao con lại rất hay đau đầu, chảy máu mũi và do nó chèn lên dây thần kinh mắt nên thị lực của con dần kém đi!

Yuri ko tin những gì mình dang nghe, cô trợn tròn mắt

- Nhưng….tại sao lại như thế, ko phải con đang rất khỏe mạnh sao?

- Nó là hậu quả của những chấn động mạnh, con nhớ cái lần con đập đầu vào tường ko, khi con bị va chạm hồi tai nạn xe ở Jeju, rồi khi con cứu Jessica và bây giờ là cú đập từ cây gậy nữa!

- Vậy….., con sẽ chết sao?_Mắt Yuri ướt nước

- Ta ko thể nói trước, con cần phải tiến hành phẫu thuật cắt bỏ khối u đó càng sớm càng tốt, nhưng tỷ lệ thành công của nó rất thấp chỉ khoảng 10%. Nếu ko thành công con sẽ bị sống đời sống thực vật và tệ hơn là….

End flashback

- Cái tên ngốc đó, vậy mà ko nói với con, lại tự mình gánh chịu tất cả!_Sica khóc khi nghe sự thật

- Yuri là thế, nó luôn im lặng trước những nỗi đau của mình. Chẳng bao giờ nó muốn người bên cạnh phải đau khổ vì nó. Nó nghĩ làm con hận và ghét nó thì khi nó ra đi con sẽ ko nhớ nó. Nhưng hình như Yuri đã lầm thì phải!_ông Park nhìn Sica

- Vậy bây giờ cậu ấy thế nào rồi ạ!

- Ca phẫu thuật ko thành công như mong chờ, Yuri ko chết nhưng nó đã sống đời sống thực vật suốt 5 năm qua! Nó đang ở ngôi nhà sát biển của ta!Hãy đưa Sooyu đến gặp appa nó!_ông Park vỗ vai Sica_ta nghĩ con hãy chuẩn bị tâm lý , ta sẽ chờ con và Sooyu ở đó!

Ông Park đến ôm hôn Sooyu rồi chào tạm biệt hai mẹ con Sica. Còn lại một mình, Sica lại chìm vào nước mắt…

Số phận đã buông tha Yuri khi cô ko còn khả năng chống lại nó. Cuộc sống của Yuri chỉ có những sự bất hạnh, đến thời điểm này khi Yuri chỉ có thể nằm im và thở thì nó mới ko làm hại Yuri nữa. Có lẽ để đánh đổi tài năng, sự giàu có và trí tuệ của mình , bao nhiêu đó nỗi đau đã là quá đủ…

- Umma , sao umma lại khóc!_Sooyu hỏi khi nó cứ nhìn thấy Sica rơi nước mắt

- Sooyu ngoan! Con có muốn gặp appa ko?_cô xoa đầu con bé

- Tất nhiên rồi ạ! Nhưng bằng cách nào chứ!_con bé gãi đầu

- Bây giờ chúng ta về khách sạn chuẩn bị chiều nay umma sẽ đưa con đến gặp appa nhé!

Sica dắt tay Sooyu đi xuống ngọn đồi. Cô nhất định sẽ đưa Yuri về với thế giới này, cô phải bắt Yuri nắm tay cô vào lễ đường và chịu trách nhiệm nuôi dạy con gái cô ấy...

Chiều hôm đó, Sica đưa Sooyu đến ngôi nhà bên bờ biển. Họ chào ông Park, sau đó ông đưa họ đến trước một căn phòng. Sica mở cửa bước vào bên trong. Căn phòng có cửa sổ hướng thẳng ra biển... đối điện nó là Yuri nằm im trên giường, xung quanh là ống truyền dịch. Gương mặt Yuri vẫn như ngày nào, sống mũi cao, đôi môi căng mọng, nhưng đôi mắt thì vẫn đang nhằm nghiền. Nhìn Yuri tựa như một thiên thần đang chìm trong giấc ngủ say...

Sica bước đến, ngồi xuống bên cạnh. Cô đưa tay sờ vào gương mặt Yuri, nước mắt cô chảy dài... Sau bao đêm mộng mị thì giấc mơ được gặp lại Yuri đã trở thành hiện thực...

- Yul có biết là em đã chờ ngày được gặp Yul đã 5 năm rồi ko? Tại sao Yul lại nghĩ khiến cho em hận Yul để quên đi Yul chứ! Sao lúc nào Yul cũng khiến cho người khác bất ngờ vậy! Yul đúng là tên đại ngốc mà!_cô gục đầu trên người Yuri mà khóc

Con bé Sooyu nhận ra Yuri ngay vì trong nhà nó có rất nhiều ảnh của appa và umma nó. Và ngày nào umma cũng kể cho nó nghe về appa. Nó bước đến phía bên kia giường, nắm lấy tay Yuri

- Sao appa lại cứ ngủ thế umma, appa ko muốn gặp con sao?_nó đưa đôi mắt to tròn nhìn Sica

- Ko đâu , appa rất thương con, vì appa bị bệnh nên ko thức dậy được! Sau này mỗi ngày con và umma sẽ nói chuyện với appa để appa mau thức dậy nhé!_Sica xoa đầu con bé

- Appa à, appa mau thức dậy nhé, con muốn được appa đưa con đi chơi, con muốn làm những việc mà Tae appa hay làm cùng Taemi nữa!_nó lắc lắc tay Yuri

- Yul phải thức dậy, Sooyu rất thương Yul cả em cũng rất yêu Yul, đừng ngủ lâu đến thế seobang của em!

Sica nhón người hôn vào má Yuri, Sooyu cũng bắt chước hôn vào má Yul appa

Buổi tối, Sica và Sooyu ở lại ăn tối với ông Park. Ông Park rất thương Sooyu, ông cứ đùa giỡn với nó suốt cả buổi chiều trong khi Sica ngồi bên cạnh Yuri

- 5 năm rồi mà Yul chẳng trắng hơn được tí nào cả_Sica nói trong khi thay quần áo cho Yuri_cứ đen thui thế này là sao ấy! Yul biết ko, ai cũng bảo Sooyu nó lém lỉnh giống Yul hết nhưng em thì thấy Yul chẳng lém lỉnh chỗ nào, Yul chỉ toàn chơi trò ú tim với người khác thôi. Sooyu học rất giỏi, chắc nó được thừa hưởng gen thông minh của Yul đấy, con bé lúc nào cũng mang lại niềm vui cho mọi người xung quanh. À, nó còn cực kỳ tự tin nữa cơ, tinh thần tự sướng của nó phát huy mọi lúc mọi nơi, có ko khiêm tốn được như Yul! 5 năm qua nếu ko có Sooyu bên cạnh em thật sự ko biết là mình phải vượt qua như thế nào nữa. Em nhớ Yul lắm, rất nhớ lun, _Sica đưa tay vuốt sống mũi Yuri_em nhớ hơi ấm của Yul , nhớ cả nụ hôn nồng nhiệt từ đôi môi này nữa_Sica đặt tay lên môi Yuri rồi cô hôn lên đó_Yul ko nhớ em sao? Yul đâu phải kẻ thất hứa , hãy mở mắt nhìn em và thực hiện lời hứa của mình đi seobang!

Một giọt nước mắt chảy ra từ khóe mắt Yuri. Sica đưa tay quẹt nó

- Yul khóc sao? Yul nghe được em nói phải ko? _Sica hơi kích động

-...........

- Nếu Yul có thể nghe em nói thì hãy thức dậy đi, đừng ngủ nữa!

-..........

- Yul có nghe ko? Mau tỉnh dậy cho em!_Nước mắt rơi ko ngừng trên gương mặt Sica, cô ra sức lay Yuri

Vừa lúc đó ông Park bước vào, nhìn thấy Sica kích động như thế thì vội chạy đến kéo Sica ra

- Sica, đừng làm vậy!

Sica quay sang nhìn ông Park

- Cháu nhìn thấy nước mắt của Yuri , cậu ấy nghe những gì cháu nói!

- Đó chỉ là phản xạ tự nhiên thôi, nếu có thể thì Yuri đã tỉnh dậy lâu rồi, ko phải chờ đến 5 năm đâu!_ông Park vỗ về Sica_ta đã nhìn thấy nó như thế này 5 năm rồi, lúc đầu ta cũng tin sẽ có điều kỳ diệu xảy ra nhưng nó đã ko xuất hiện hy vọng nhìn thấy Yuri tỉnh dậy cũng theo thời gian mà mờ dần đi. Cháu hãy chấp nhận nó, con gái à!

Sica nắm chặt tay Yuri

- ko, nhất định kỳ tích sẽ xuất hiện, Yuri nhất định sẽ thực hiện lời hứa của mình. Con tin vào điều đó, vào tình yêu mà Yuri dành cho mẹ con con!

...............

Sica xin phép ông Park được đưa Yuri sang Mỹ để cô và Sooyu có thể chăm sóc cho Yuri, ông Park đồng ý vì ông ko có lý do gì để ngăn cản gia đình họ đoàn tụ với nhau..

Khi biết được Yuri phải sống đời sống thực vật, Taeny , Yoonhyun, Soosun, Hyohyun và cả Tae Woo đều đến thăm cậu ấy. Mọi người đều ko kiềm được nước mắt khi nhìn thấy Yuri. Họ ko thể hiểu được vì sao một người tốt như Yuri luôn phải chịu đựng những điều tồi tệ như thế. Càng nghĩ họ càng thương yêu Yuri nhiều hơn, sự tức giận của 5 năm trước đều tan biến trong từng giọt nước mắt ... Tất cả chỉ còn biết cầu nguyện cho một điều kỳ diệu sẽ đến với Yuri và gia đình cậu ấy!

Sau khi về Mỹ , ngày ngày Sica và Sooyu đều chăm sóc cho Yuri, họ kể những chuyện thường ngày của mình cho cô ấy nghe. Đêm đêm Sica đều nằm cạnh để nói chuyện với Yuri, dù đáp lại cô chỉ là sự im lặng của màn đêm nhưng Sica chưa bao giờ ngưng cái ý nghĩ Yuri vẫn đang nghe được cô nói....

Cuộc đời luôn luôn công bằng, cán cân của thượng đế ko thiên vị bất cứ một ai... Với những gì đã đến trong những năm tháng Yuri có mặt trên đời, đã đến lúc ngài Số Mệnh phải trả lại cho Yuri một kỳ tích.....

Một ngày tháng tư.... sau gần 1 năm Yuri về Mỹ cùng mẹ con Sica

Vì umma nói appa nó là một người chơi thể thao cực giỏi nên Sooyu cũng muốn được giống như appa nó trở thành một vận động viên thể thao, nó còn học Taekwondo, cả đàn ghita và piano nữa, may mắn là hưởng gen di truyền của hai đấng sinh thành nên con bé cực thông minh và có năng khiếu bẩm sinh về âm nhạc... chỉ có đều nó có khuyết điểm hơi bị bự đó là "tự sướng quá nhiều".....

Hôm nay umma nó có cuộc hôp quan trọng nên nó nhận lãnh trách nhiệm sẽ chăm sóc appa nó. Con bé Sooyu đang chơi ngoài sân sau cùng với quả bóng màu cam, nó đã ném bóng vào rổ ở khoảng cách khá xa...

- Oh yeah,... Sooyu tui giỏi qóa mợi! Hehe...vừa thông minh, xinh đẹp lại học giỏi, ôi tui ngưỡng mộ appa và umma tui quá sao họ lại có thể sinh ra một thiên tài như tui vậy hehe..._con nhóc đang xuýt xoa nói chuyện một mình

....bốp.....

- Ui da!

Một trái bóng chày ở đâu văng vô trúng ngay mông con bé....

- Đứa nào chơi ngu dzậy bây ....

Một thằng nhóc mặt mũi bặm trợn, tướng thì hơi bị đô con chòm đầu từ phía hàng rào bên kia...

- Ê ngố, trả bóng lại cho anh đi cưng! Đứng đó mà tự tin, đồ hâm!

- Hâm cái đầu ông đấy, ko trả làm gì nhau ble ble...

- Con nhỏ ko cha, trả bóng lại đây! _thằng nhóc bặm môi

- Tui có appa đó, đừng có mà nói tui ko có cha ko thì tui cho ông chết đấy!_nhóc Sooyu hét lên

- Appa mày là cái người nằm im một chỗ như xác chết đó hả! Nhà mày thấy ghê tự nhiên có một con ma trong nhà! _ thằng nhóc bĩu môi

- Ko, được nói appa tui như thế! Còn nói nữa là tui đánh thiệt đó!_Sooyu xắn tay áo

Thằng nhóc trèo qua hàng rào

- Tao cứ nói mày làm gì tao , đồ con ma, appa mày là ma thì mày cũng là ma!

Sooyu tức giận xông vào thằng nhóc, mặc dù được học võ nhưng một bé gái 6 tuổi wánh nhau với một thằng nhóc 8 tuổi, chưa kể còn "đô" gần gấp đôi nó, thành ra dù rất dũng cảm nhưng với cấp độ nội công 6 tháng công phu thì Sooyu đã mặt mày bầm tím, tóc tai bù xù... Nhưng ko uổng công là con của appa nó thằng nhóc bên kia cũng "sứt đầu mẻ trán"... Nhưng trái ngược với cái dáng đô con bên ngoài thằng nhóc khóc ré lên và chạy về lại nhà nó... Sooyu nghe tiếng của umma thằng nhóc

- Hee Chu!l umma đã dặn là ko được qua nhà ma đó mà sao con ko nghe lời vậy hả! Trời ơi, chảy máu rồi, lát nữa ta sẽ qua mách cô Jessica đó mới được!

Sooyu nghe thấy sẽ bị mách umma nên rất sợ nhưng nó càng buồn hơn khi người ta nói appa nó là "ma". Nó ngồi bệt xuống bên cái cột rổ ném bóng... mặc nó buồn xo ngân ngấn...

"Rồi tiêu... lát nữa umma về thế nào cũng bị mắng cho coi....Haiz...Nhưng sao người ta cứ nói appa là ma... appa vẫn thở mà...chỉ là appa đang ngủ thôi.... Nhưng sao appa ngủ woài mà ko thức hic hic.."

Nó thấy tủi thân lắm...

Có tiếng nói bên cạnh

- Sao con lại khóc!

- Tại người ta nói appa con là ma!_con nhóc vẫn cúi mặt rấm rứt

- Appa con đâu phải ma, chỉ cần con nghĩ vậy thôi , để ý người khác nói làm gì!

- Nhưng con tức lắm, buồn nữa người ta có appa để chơi nhưng con thì ko?

- Vậy appa con đâu?

- Appa con đang ngủ trong kia kìa!

Sooyu ngẩng mặt và người bên cạnh làm nó giật mình

- A..p..p..a...!

Ngơ ngác...

"Appa... con bé gọi mình ah! Yuri này làm gì có con, mà ..... sao mặt mũi con bé nhìn quen quen vậy! "

Yuri tròn mắt nhìn con bé

- Appa ko nhận ra con hả! _Sooyu cúi mặt giận dỗi

"Cái mỏ chu chu này....chỉ có thể giống một người"

- Con là...!

- Con là Kwon Sooyu , con gái xinh đẹp của appa Kwon Yuri và umma Jessica Jung đây!

"Kwon Yuri, Jessica Jung, ko lẽ nó là con của mình và Sica, ôi chúa ơi...ai đó làm ơn nói cho tôi biết là tôi ko mơ đi"

- Sooyu là ghép từ chữ Soo của umma và chữ Yu của appa đó!_con bé đã ở ngay trước mặt Yuri

Yuri đưa tay sờ mặt Sooyu

"Đây ko phải là mơ, nó là sự thật"

- Con là con của appa Yuri và umma Sica thật sao?

- Thiệt mà, appa ko thấy là con rất giống appa sao?_con bé hồn nhiên hỏi

- Đúng là con rất giống appa và còn cái mỏ chu chu , đôi má phúng phính nữa nó rất giống umma con!

Yuri có con, là con của Yuri và Sica, niềm vui này thật sự là quá bất ngờ đối với Yuri. Hèn gì mà ngay khi nhìn thấy con bé Yuri đã có cảm giác thân thuộc với nó. Yuri kéo và ôm Sooyu trong vòng tay...

Ngay lúc ấy tiếng gọi thân quen mà suốt gần 6 năm Yuri đã ko nghe thấy

- Sooyu ah, con lại đánh nhau với Hee Chul rồ.....!

Jessica lặng người khi nhìn thấy Yuri đang ôm Sooyu

- Umma, appa đã thức dậy rồi này!_Sooyu đứng lên rồi chạy đến cầm tay Sica

- Công chúa!_Yuri gọi và bước đến trước mặt Sica

- Nói với em , đây ko phải là mơ đi!_Mắt Sica ngấn nước

Yuri đưa tay áp vào má Sica

- Em ko mơ, đây là sự thật, Kwon Yuri đang đứng trước mặt em! Yul đã trở về, vì em và con, Yul đã từ bỏ thiên đường đề về đây!

- Đồ đen thui đáng ghét, sao giờ Yul mới về hả!_Sica ko kiềm được nước mắt_ Yul có biết là em đã chờ Yul bao lâu rồi ko?

Kéo Sica vào vòng tay mình , nước mắt Yuri cũng chảy dài

- Yul xin lỗi! Là Yul ko tốt, là Yul đã bỏ mẹ con em mà đi, tất cả là lỗi của Yul. Sica đừng khóc, Yul hứa sẽ ở đây với em mãi mãi. Yul sẽ ko đi đâu nữa, Yul hứa bằng tất cả mạng sống của mình....

"Because we were in love, so please don't make Sica cry!

Because we were in love, so Yuri will never make Sica cry again!

http://mp3.zing.vn/bai-hat/We-Were-In-Love...a/ZWZEC687.html

End Fic

Kỳ này là end thiệt rồi đó nha...!  

P/s : Bạn chẻ nào mà có đầu óc ko được "chong xáng" giống Au thì đọc thêm phần Bonus Chap nhé! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi