Chap 16.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 16.1

Mở to mắt hốt hoảng nhìn thân ảnh nằm bất động trên giường, Jessica không thể tưởng tượng được vóc người nhỏ nhắn như vậy lấy đâu ra sức mà đánh cô gái cao hơn ra nông nổi này, những vết bầm tím trên khuôn mặt vài tiếng trước còn rất chi là hoàn hảo, đáng lo ngại hơn khi người đó lại chính là Kwon Yuri.

"Chuyện gì thế này?"-đi nhanh đến ngồi xuống giường bên cạnh Yuri, sau nổ lực lay gọi mãi mà không hề có hồi đáp Jessica bất lực buông thỏng người đưa tay lên vò rối mái tóc mình, cô ghét tình cảnh hiện tại, càng ghét hơn khi không thể bỏ mặc kẻ đáng ghét này xem như chưa nhìn thấy gì.

"Cô ta sống hay chết liên quan gì đến mình chứ?"

"Khụ khụ... "

Thế nhưng bước chân rời đi chưa được hai bước đã phải khựng lại vì âm thanh phát ra từ phía sau, Jessica mím môi chán nản quay người đi đến điện thoại bàn gọi cho nhân viên giúp đỡ thay grap giường dính đầy bụi bẩn và cát sau khi đã tống Yuri vào toilet giấu, chẳng hay ho chút nào nếu để nhân viên phát hiện trong phòng đang có người bị đánh sắp chết, còn là một cô gái.

.

.

.

"Taeyeon... chúng ta đang đi đâu vậy?"-Tiffany rụt rè mở lời khi người bên cạnh cứ dắt cô đi mãi, bàn tay nắm chặt tay cô đến nổi hiện rõ dấu tay của cô ấy.

"... "-thở nhẹ ra thay cho câu trả lời, Taeyeon vẫn tiếp tục đi không dừng lại, cô còn đang rất tức giận, hình ảnh trong shop quần áo và những lời nói Yuri cứ tua qua tua lại trong đầu khiến cho cô bức bối không yên.

"Tôi mỏi chân... "

Câu nói lần này dường như đã có tác dụng, Tiffany kín đáo nhìn sang khuôn mặt bên cạnh, bắt gặp ánh mắt thoáng gợn của Taeyeon mới dám nói tiếp: "Chúng ta tìm chỗ nào ngồi nghỉ chút nha, tôi cũng đói rồi."

"Không lo cho Yuri nữa à?"-giọng nói lạnh nhạt cất lên, cái nắm tay dần nới ra làm cho Tiffany có chút hụt hẫng nhưng cũng không phản ứng.

"Có Sica ở đó chắc cô ấy không sao đâu, tôi lo cho Taeyeon hơn."

"... "

Dù không nhìn nhưng Taeyeon có thể đoán được Tiffany đang bối rối như thế nào sau câu nói vừa rồi, cô ấy lo cho cô thật ư?

"Thật ra lúc sáng tôi và Yuri chả xảy ra gì cả, chỉ là... "

"Đủ rồi!"

"Tôi chỉ muốn Taeyeon biết tôi... ưm..."

Taeyeon áp môi mình lên môi Tiffany, đột ngột và bất ngờ đến nỗi cô không biết phản ứng thế nào ngoài việc trợn tròn mắt. Từ trong đôi mắt đen láy của Tiffany phản chiếu rõ hàng mi cong vút đang từ từ khép lại, nếu đây không phải là sự thật thì thề với Chúa Tiffany không thể tưởng tượng nổi ngày hôm nay cô đã bị cưỡng hôn hai lần với hai người khác nhau, điều đáng nói là không lần nào cô phản ứng đẩy đối phương ra cả.

Đầu óc Tiffany đã đình chỉ toàn bộ, cô không còn khả năng suy nghĩ bất cứ điều gì, chỉ có thể làm theo bản năng mách bảo, ngoan ngoãn để Taeyeon dẫn dắt. Nụ hôn được đẩy lên sâu hơn,nồng nàn hơn khi cô luồn tay mình ôm cổ Taeyeon, trong khi vòng tay cô ấy siết chặt eo cô.

Tiffany cảm giác họ đang di chuyển, Taeyeon bằng cách nào đó đã đẩy cô vào một góc tường khuất người, môi vẫn khóa chặt trên môi cô không rời, mãnh liệt và hoang dại hoàn toàn trái ngược với con người thường ngày của cô ấy.

"Ưm... "

Nuối tiếc tách khỏi nụ hôn khi cảm nhận được Tiffany đã bắt đầu thiếu dưỡng khí, ánh mắt tha thiết xoáy sâu vào đôi mắt mơ màng chưa tỉnh táo của cô, khóe môi khẽ cong lên.

"Taeyeon cười cái gì... "

"Tôi biết em không có gì với Yuri, nhưng sau này đừng đi chung với nó nữa."

Dù không hiểu lắm lời của Taeyeon nhưng Tiffany vẫn vô thức gật đầu, bây giờ trong mắt cô chỉ duy nhất một hình bóng người con gái này thôi. (dại gái là thế đó)

.

.

.

Sau khi chắc chắn rằng nhân viên đã rời khỏi, Jessica khóa trái cửa lại để phòng trường hợp có kẻ khác đột nhập vào (cũng như người từ bên trong chạy ra) rồi lật đật chạy vào toilet xem xét. Yuri vẫn nằm im bất động trên sàn nước với chiếc áo phông và quần short lấm lem, Jessica thở dài xoắn tay áo lên đi đến tủ quần áo lấy ra cái áo sơ mi rộng màu trắng rồi trở lại toilet, ánh mắt bắt đầu thoáng tia ngượng ngùng.

"Thế nào khi tỉnh lại cô ta cũng nói mình lợi dụng cô ta cho xem."

Suy đi tính lại vẫn là không thể bỏ mặc Yuri tự sinh tự diệt, Jessica đã giúp người thì phải giúp cho trót. Cô ngồi xuống đưa tay ra cầm lấy mép áo Yuri cởi ra, trong đầu tự nhủ sẵn tiện kiểm tra xem ngoài mặt ra cô ấy còn có vết thương chỗ nào khác không.

"May quá, không có!"-khóe môi run run mỉm cười, trước mặt Jessica bây giờ là thân thể bán nude của Yuri với bra trên màu đen, ánh mắt có chút lệch lạc tia xuống thấp hơn nhưng rất nhanh đã trở về gương mặt bầm tím tái nhợt, Yuri hiện tại rất yếu, cô không thể có suy nghĩ bậy bạ đó được.

Lấy khăn nhúng nước ấm đã xả sẵn trong bồn, Jessica lau nhanh người Yuri rồi mặc vội áo sơ mi vào, làn da trần mới thấm nước tạo nên cảm giác mát lạnh vô tình va chạm với đầu ngón tay của Jessica khiến cho cô giật mình, mọi tế bào đều đồng nhất một cảm giác tê dại.

"Thật là... "-thầm tặc lưỡi, Jessica dìu Yuri khi đã mặc xong cái áo vào đi đến nệm giường nằm xuống, vốn dĩ cô định thay luôn chiếc quần short nhưng cuối cùng đã bỏ cuộc, mới nhiêu đó thôi đã đủ mất mặt lắm rồi.

//////////////////

Sau một thời gian chăm chút vết thương cho Yuri, Jessica mệt lừ người ngồi xuống chiếc ghế bành bên cạnh giường nhìn con người vẫn nằm yên bất động không biết trời trăng gì.

"Bị đánh cũng đáng lắm, tôi cũng muốn đánh cô lâu lắm rồi... "-lời nói bâng quơ nhẹ đi: "Nhưng ra nông nổi này thật là xót mà... "

"Tại sao lại là người bạn thân thiết nhất bên cạnh tôi?"

"Tại sao lại diễn ra ngay trước mắt tôi..."-Jessica nghẹn ngào thổn thức, hình ảnh này cho dù cố xóa đi nhưng nó cứ xuất hiện mãi trong đầu cô.

"Tôi không đáng để cô quan tâm đâu."-giọng nói thều thào thốt lên làm Jessica giật bắn người, đôi mắt đỏ hoe nhìn xuống gương mặt bình thản từ từ mở mắt ra nhìn mình.

"Cô... cô tỉnh dậy từ bao giờ?"

.

.

.

TBC.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro