Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Audience

Audience

Group: Citizens

Posts: 175

Joined: 25-September 09

Member No.: 2,983

CHAP 27

(Đây là quá khứ cuối cùng đáng nhắc lại nhất của Yulsic, có thể nói cú sock này góp phần lớn nhất vào căn bệnh của Sica…trong đây có 1 khúc đã được nhắc đến ở chap 4, nếu ai k nhớ có thể xem lại ^^)

Năm 2008, 5:45 p.m, Nhà riêng của họ Kwon…

Cơn mưa xối xả trút xuống lòng đường, khung cảnh trắng xóa mờ đục đi vì những giọt mưa cứ thay phiên nhau đổ xuống không khoan nhượng. Đã 3 ngày rồi mà mưa vẫn không dứt, có lẽ đây là cơn mưa lớn và dai dẳng nhất từ trước đến giờ ở thị trấn vùng ven này…

…mặt đường lầy lội nhập nhụa rất nhiều nước, các ống cống dường như đầy ứ nước và không thể thoát kịp ra biển, nó ứ đọng lại khiến cho khung cảnh thêm phần ảm đạm, ảo não…

Nét mặt đanh lại, ánh mắt đau đớn xoáy thẳng vào thân ảnh đang ngồi co ro bên cạnh cửa chính ngôi nhà màu trắng…đã bảo đừng đến, vậy mà cứ xuất hiện, níu kéo bước chân nhau chả phải chỉ làm đối phương cùng bản thân thêm mệt mỏi thêm thôi sao…

<CẠCH>

Tiếng mưa rơi lộp bộp tạo thành vòng xung quanh cái giới hạn tạo bởi chiếc ô màu đen u ám, Yuri thờ ơ đẩy cánh cửa gỗ vào trong và đưa chân bước vào nhà…

“Yul…”

Ai đó buột miệng kêu tên cô trong tiếng thì thầm ảo não, hơi thở yếu ớt buông ra từng nhịp từng nhịp khiến cho bất kỳ ai nhìn vào cũng phải xót xa…

“Đừng bỏ em…”

Qua khóe mắt, Yuri trông thấy vẻ mặt đau đớn tuyệt vọng cùng bộ dạng ướt nhẹp, yếu ớt mà chỉ muốn tung hê hết tất cả để ôm ai kia vào lòng…nhưng, chỉ là…cô không thể, mãi mãi không thể…

“Đã bảo cô cút đi…sao cứ bám tôi hoài vậy, buông tay đi trước khi tôi giày xéo cô bằng chính đôi tay này…”

Thẳng tay vứt cái ô đen trước mặt Sica, Yuri xoay lưng lại đối mặt với người con gái ấy 1 cách dứt khoát. Bất ngờ nắm lấy cổ tay mong manh bị hằn bởi vết sẹo dài mới lên da non, siết nhẹ móng tay bấm vào lớp da mới ấy khiến mều vàng nhăn nhó đau đớn…

“Tự cắt tay à? cô mới lên 3 hay sao vậy Jessica Jung, còn ở đó bày đặt chơi trò tự vẫn…cô nghĩ tôi sẽ cảm động sao???”

Lắc đầu ngoầy ngoậy, mái tóc vàng bết lại để lại những vệt nước dài lẫn với nước mắt chảy dọc gương mặt xinh đẹp nhưng vô cùng xanh xao. Tay Sica đau, nhưng vết thương trong tim càng đau hơn, ba cô nhốt cô trong nhà và không ngừng ra tay hãm hại Yuri, cô đã làm theo ý ông mà chia tay cô ấy vậy mà ông vẫn cứ nhẫn tâm đẩy người cô yêu tới đường cùng…nên, trước khi quá muộn, cô muốn trốn đi, muốn mang Yuri đi xa thật xa trước khi ba cô kịp làm thêm điều gì nữa hại đến cô ấy…

“Không…ba nhốt em…chỉ có cách này mới giúp em thoát khỏi nhà…”

“Thiệt sao?”

Gật

“Cô nghĩ tôi có tin cô không???”

Do dự…nhưng vẫn gật…

“Cô tin thế thực ư…Hahaha…”

Yuri nắm tay Sica mạnh bạo kéo vào trong nhà sau khi tung mạnh cánh cử gỗ sang 1 bên, cô sẽ tự tay chấm dứt tất cả…

“Vậy tôi sẽ cho cô biết niềm tin của cô sai lầm đến mức nào…”

Đóng sầm cánh cửa và chốt khóa, Yuri tiến từng bước đến gần vị trí của Jessica ép cô gái tóc vàng ngày 1 sát hơn vào vách tường sau lưng, sợ hãi nhìn vào ánh mắt đen láy Jessica tuyệt vọng khi thấy sự tàn nhẫn ngày càng nuốt lấy trái tim của người đó…

“Hôm nay…tôi được bãi nại…ba cô vu khống tôi, kiện tôi để đẩy tôi vào tù còn mẹ cô thì đưa tay ra cứu lấy tôi với mong muốn tôi rời xa cô…cái nhà của cô, kẻ tung người hứng, đoàn kết đồng tâm thật khiến người ta khâm phục…”

Chống 2 tay 2 bên đầu Sica, Yuri tiến sát gương mặt mều vàng và gằn lên từng tiếng một…

“…và giờ thì cô đến đây, giả bộ ‘cá mù xa mưa’ nhầm gài tôi vào 1 âm mưu khác. Cô coi thường tôi quá Jessica à…”

“Không…không đâu…”

“IM ĐI”

Giận dữ quát lớn, mắt Yuri long lên sòng sọc, cô đã mất tất cả…ba mẹ, họ hàng, gia sản, tình yêu và cả niềm tin, niềm tự trọng. Và tất cả, cũng chỉ do gia tộc họ Jung gây ra, nếu bây giờ mà có 1 cái thòng lọng thì cô ước có thể thắt nó vào cái cổ của tên đểu giả Jung SoHan mà thôi…

“Jessica…CÔ ĐÃ PHẢN BỘI TÔI, CÔ CÒN CHƯA NHẪN TÂM ĐỦ SAO???”

“không…Yuri…không…” Jessica yếu ớt kéo bàn tay đang bóp chặt lấy cổ cô…

“SAO CÔ CÒN ĐANG TÂM PHÁ LUÔN CẢ GIA SẢN CỦA GIA ĐÌNH TÔI VÀ ĐEM CẢ MẸ TÔI ĐI MẤT VẬY??? NÓI ĐI, CÔ NÓI ĐI, SAO CÔ ÁC VỚI TÔI QUÁ VẬY???”

Yuri gào lên như con thú điên loạn, mắt cô long lên sòng sọc, đỏ ngầu vì nước mắt của nỗi đau đớn và hận thù…

Ép chặt Jessica vào tường, cô đang chính tay bóp chết đi tình yêu lớn nhất của đời mình…

…Nhưng, Yuri đã quá đau để có thể cảm nhận, cô chỉ muốn kết thúc tất cả một lần…

“Không…em không…em không có làm…xin Yuri…”

“KHÔNG, JESSICA. TÔI CHỊU ĐỦ RỒI…NẾU TÔI CÓ PHẢI XUỐNG ĐỊA NGỤC THÌ CŨNG PHẢI KÉO CÔ THEO, MÃI MÃI…”

Sợ hãi dâng lên cùng cực, Jessica hoàn toàn không đủ sức để chống lại Yuri. Không khí vơi dần trong buồng phổi đau nhức, vòng tay kẻ kia cứ siết chặc, siết chặc…

“CÔ PHẢI CHẾT, PHẢI CHẾT…”

Buông xuôi, cơ thể mều vàng hoàn toàn kiệt sức, đôi mắt khép lại, bóng tối ùa về…

…đen đặc đến khủng khiếp…

Nhưng, ngay khi Jessica có dấu hiệu ngộp thở thì Yuri đã buông tay khỏi chiếc cổ trắng ngần đầy dấu tay đó…

“…Nhưng, tôi không để cô chết dễ dàng thế đâu Jessica Jung, tôi sẽ khiến cô hối hận đến suốt đời…mãi mãi sống trong sự đau đớn, dằn vặt đến suốt cuộc đời…SUỐT CUỘC ĐỜI…”

Trước khi để Sica lấy lại hơi sức và sự bình tĩnh trước những hành động của kẻ đó thì nhanh như cắt 1 con dao rọc giấy sáng choang được rút ra từ túi áo khoác…

<XOẸT>

Máu tuôn xối xả từ cổ tay da ngăm đó, Yuri phá lên cười điên dại đồng thời bóp chặt cổ tay Jessica…còn cánh tay đầy máu kia thì từ từ trét vệt máu dài từ dọc trán kéo xuống cổ cô gái tóc vàng. Mắt Sica nở to sợ hãi, sự hoang mang và sợ hãi cùng cực đánh sập toàn bộ lí trí cô…

“Thấy không…máu của tôi đó, đó là thứ duy nhất tôi còn có thể đưa cho cô đó…lấy hết đi, lấy hết đi…Nhưng, mãi mãi, hãy nhớ điều này Jessica…TRÁI TIM CỦA CÔ CHỈ THUỘC VỀ MÌNH TÔI, 1 MÌNH TÔI MÀ THÔI…”

Đổ ập người xuống bên cạnh Sica, Yuri ngất lịm đi vì mất máu quá nhiều còn ai kia thì chết cứng trong tư thế hoảng sợ cùng cực…

Máu và nước mắt đã đổ cùng lúc, vết cắt của Sica bên tay trái, còn Yuri bên tay phải. Có lẽ số phận của họ là mãi thuộc về nhau…

…1 tình yêu khắc sâu đến muôn đời cùng hạnh phúc và nỗi hận ghim thẳng vào tim, vĩnh viễn không liền lại….

…………

Hoảng hốt bật dậy, mồ hôi túa dữ dội khắp gương mặt của Jessica, cùng với đôi mắt mở to hết cỡ là nhịp thở đứt khúc ngắt quãng…cơn ác mộng quá khứ sau hơn 4 tháng biệt tích đột nhiên quay trở lại…

<Hộc, hộc>

Bình tĩnh điều chỉnh lại nhịp thở, Sica nhìn xung quanh khung cảnh và nhận ra cô vẫn đang nằm trên giường nệm êm ái trong nhà mình-chính xác là nhà của ChunHo và cô. Màn đêm tối mịt bao trùm lấy nhãn quang cô gái, chỉ còn độc mỗi ánh đèn ngủ màu vàng soi 1 khoảng nhỏ xung quanh giường, Jessica bước nhẹ xuống giường rồi nhón chân đi từng bước về phái nhà bếp, cô cần giải khát cổ họng chút xíu để giữ lấy bình tĩnh…

.

.

.

Tu ừng ực chai nước, 2/3 lượng nước trong chai vơi đi nhanh chóng trước cơn khát bất chợt của ai kia, thói quen uống nước giữa đêm khuya của mều vàng chưa bao giờ bị bỏ quên cả…

Kết thúc xong chai nước nhanh chóng, Sica bước vội trở về căn phòng nhỏ của mình trước khi chồng cô bị quấy rầy giấc ngủ…

<Cộp>

Tiếng động nhỏ vang lên thu hút sự chú ý của mều vàng, nó phát ra từ phòng khách và giờ này thì còn ai ở đó nữa chứ…

“Chả lẽ là…trộm???”

Run run cầm cây gậy bóng chày cũ kỹ trong góc bếp tiến về phía phòng khách, hơi lo sợ 1 chút nhưng cô sẽ giải quyết tên trộm trước khi hắn kịp sơ múi bất kỳ thứ gì từ ngôi nhà này…

“Hey…”

Yên ắng, hình ảnh người đàn ông nằm gục trên bàn làm việc với lap top tắt ngóm từ lúc nào khiến Sica thở phào, chả có trộm nào vào nhà cô cả, chỉ có quả banh tròn nhỏ rơi xuống đất nằm lăn lóc dưới chân chồng cô mà thôi…

“ChunHo oppa…vào phòng ngủ đi…” khẽ thì thầm lay vai chồng, Jessica quăng hẳn cây gậy sang bên

Không tiếng đáp lại, có vẻ như ChunHo đã ngủ say lắm rồi thì phải. Đứng lặng đôi chút nhìn vẻ mặt thanh thản đang chìm trong cõi mộng kia làm chút ít sự dằn vặt dấy lên trong trái tim mều vàng, người chồng này luôn tin, luôn yêu, luôn che chở cho cô…nhưng đáp lại chỉ là sự thờ ơ, lạnh lùng, miễn cưỡng…Ngay từ đầu, cuộc hôn nhân giữa họ đã quá khiên cưỡng rồi, kéo dài được đến lúc này hẳn nhiên có thể thấy sự cố gắng của ChunHo quả thực nhiều đến mức đáng khâm phục…

Khẽ ngồi xuống chiếc ghế gỗ cạnh ChunHo, cô gái tóc vàng thở dài khoác cái áo khoác lên lưng của anh để níu chút ấm áp cho thân thể ấy, thực sự đây đã là 1 trong những điều ít ỏi cô có thể làm vì chính anh. Thở dài, Yuri phải đi công tác 3 ngày ở Seoul nên không thể ở bên cô được, lắc lắc đầu khi nhớ lại lý do làm cô trở về ngôi nhà chung này…chắc cũng cỡ 1 tháng rồi cô không đặt chân vào nơi đây, chả vì lý do gì cả, đơn giản là nơi đây không có người có thể níu kéo cô, miễn cưỡng quay lại chỉ vì nó từng là nơi cô gọi là “nhà”…

“Xin lỗi anh nhiều lắm, ChunHo…”

Cô ngày càng về nhà ít hơn nhiều khi còn biệt tích cả vài tuần, ChunHo lúc nào cũng hỏi thăm cũng lo lắng xem cô ở đâu, làm gì, với ai và có an toàn hay không…. Có thể nói hơi phiền nhưng cảm kích thì rất nhiều khi anh lo lắng cho cô, chỉ có điều, nhiêu đó là không đủ và sẽ mãi không thể là thứ cô muốn có, họa chăng điều mà sự lo lắng anh cho cô có lẽ chỉ là thứ níu kéo bước chân cô, ngăn không cho cô đến bên ai kia 1 cách trọn vẹn mà thôi…

Đúng là tàn nhẫn…nhưng không thể khác, quá khứ Sica đã tàn nhẫn với rất nhiều người kể cả với chính người cô yêu nhất. Thế nên, giờ thì có gì cô không dám nữa chứ, đúng như Tiffany đã nói, cô có thể giết người vì tình yêu mà không do dự. Jessica biết trước sau gì cô cũng sẽ chà đạp lên thêm n người nữa nếu muốn ở bên người đó, chỉ là…cho dù ngày đó có đến thì cô cũng thực sự mong trái tim ChunHo là thứ mà cô sẽ không bao giờ phải để lại chút tì vết nào cả, dù là nhỏ nhất…

.

.

.

<Cạch>

Cánh cửa phòng gỗ cuối nhà đóng sập trả lại cho căn nhà sự yên tĩnh vốn có, cô gái tóc vàng hẳn đã lên giường và trở lại với giấc ngủ yêu thích của cô ấy…

<Xoạt>

Trưởng phòng Lee cựa mình, anh chầm chậm mở mắt và đâu đó trong đôi mắt anh nỗi buồn dấy lên nhanh chóng. Siết nhẹ cái áo khoác quanh người, anh đã biết từ lâu về những hành động lén lút này của vợ mình, cô ấy chỉ dám làm thế mỗi khi xác định anh đã ngủ say. Lúc đầu không biết nhưng sống với nhau suốt gần 4 năm thì cũng sẽ biết, dù rất vui khi cô ấy quan tâm đến mình nhưng ChunHo cũng biết rõ là khi cô còn làm như thế thì trong trái tim cô vẫn không có chỗ cho anh…

…hạnh phúc trong đau khổ, tréo ngoe quá mức…

Thường xuyên vắng nhà, thường xuyên nói dối, thường xuyên né tránh và hạn chế gặp mặt anh…dù không muốn tin, dù không muốn nghi ngờ, nhưng ChunHo không thể mãi phớt lờ những dấu hiệu đó. Nếu lúc trước cô chỉ đơn giản là chấp nhận sự quan tâm của anh thì giờ đây cô bắt đầu kháng cự lại những cử chỉ đó ngày 1 nhiều hơn…bệnh cũng giảm nhiều, người cũng yêu đời hơn và cô dường như ngày càng xinh đẹp quá nhiều…

…Dù không muốn…nhưng đã tới lúc lí trí của ChunHo chiến thắng, anh phải dẹp sự dối lừa trong chính trái tim mình đi để đối mặt với sự thật nghiệt ngã, đau đớn…

…Có lẽ, vợ anh thực sự đang ngoại tình ngay trước mắt anh…

…………

Một buổi tối nào đó, tại 1 nơi nào đó (mà ChunHo không thể biết được)...

Miết nhẹ vào vết sẹo sâu hoắm nơi cổ tay phải, Yuri cảm nhận sự khắc nghiệt trên dấu tích do chính mình gây ra. Giờ thì cô đã nhớ lại tất cả những gì đã diễn ra trong quá khứ, chỉ không ngờ là giữa họ không chỉ có nụ cười, nước mắt mà còn có máu hòa lẫn trong đó nữa…có lẽ, đến giờ Yuri mới hiểu vì sao ngay cả khi mất đi trí nhớ thì trái tim cô cũng chỉ đập vì 1 người…

…Chuyện giữa họ, không chỉ là yêu và hạnh phúc mà song hành còn là hận và đau đớn. Nếu Jessica không thể nghĩ đến ai khác ngoài cô thì ngược lại cô cũng không thể nghĩ đến ai ngoài cô ấy…ràng buộc giữa họ, mạnh hơn bất kỳ tình yêu nào khác trên đời, sâu hơn bất kỳ nỗi hận nào trên đời…

…Đến nỗi, dù có quên đối phương thì cũng cảm giác dành cho người kia cũng khắc sâu đến không thể xóa mờ…

Yuri’POV

Mỗi 1 vật em giữ lại, mỗi lời nói em nói ra, mỗi hành động em đối với tôi…tất cả giờ tôi đã hiểu toàn bộ.

Nếu lúc trước tôi còn chần chừ trong việc giành em từ trong tay ChunHo thì giờ đây tất cả đã bị xóa bỏ hoàn toàn rồi. Trói buộc chúng ta không chỉ có quá khứ mà còn cả hiện tại và tương lai…

Sau tất cả có vẻ sẽ là mặt dày tôi mới tiếp tục bên cạnh em và có vẻ tôi cũng không xứng để đi bên cạnh em. Còn bình yên ư? không bao giờ Yuri này có thể cho em như anh ấy…nếu cần bình yên thì anh ấy là người thích hợp nhất để cùng em đi hết cuộc đời…

…Nhưng…

…em không phải thiên thần, em không toàn vẹn như những gì anh ấy biết, lỗi lầm của em không nhỏ hơn tôi, nó đủ lớn để em không thể chọn ai khác ngoài tôi…

Hận người mình yêu, 4 năm trước tôi làm rồi…

Yêu người mình hận,4 năm sau tôi cũng làm luôn rồi…

Và giờ, tôi biết đó chỉ là 1 người, thế thì để hận và yêu cùng trao về mình em vậy, để chúng song hành như 2 chúng ta cùng song hành với nhau đến suốt đời…

Bình yên là xa xỉ với cả 2 chúng ta, Sica à…nếu chúng ta ở cạnh ai khác ngoài đối phương thì bình yên của họ sẽ vỡ tan nhanh chóng, chúng ta sẽ chỉ gieo rắc nỗi đau và sự bất an cho những người vì chúng ta. Thế nên…cách đơn giản nhất là em thuộc về 1 mình tôi và tôi là của mỗi mình em, khóa chặt 2 số phận vào nhau thành 1 để không làm đau thêm bất kỳ ai khác nữa…

Và…Joo Hyun, Taeyeon, Tiffany, YoonA, ChunHo, Mina, những người khác và cả Jung SoHan nữa…

Tình yêu là nguyên nhân gây nên tất cả, nếu mọi người không thể sống trong yên bình và hài lòng với hạnh phúc mình đang có thì để tôi, à không, cả 2 chúng tôi tự tay phá nát cái yên bình giả dối đó để mọi thứ đổ vỡ mãi mãi…

Chỉ có vậy, thì một bắt đầu mới hoàn hảo hơn mới có thể bắt đầu…

End Yuri’s POV.

“Yul đang làm gì vậy? sao giờ này lại ngồi đây?” Jessica ngáp dài lờ đờ tiến lại Yuri đang ngồi trên so-fa…

“Không có gì…Yul chỉ đang suy nghĩ chút việc thôi…”

“Khuya rồi, có việc gì thì cũng để sáng làm tiếp. Vào nghỉ ngơi đi…”

Mỉm cười kéo Sica ngồi xuống cạnh và choàng ôm eo cô kéo sát vào mình, Yuri lấy ra 1 chiếc hộp nhỏ và bật mở nó, 1 vật sáng lấp lánh lập tức thu hút sự chú ý từ cô gái tóc vàng…

“Yul nghĩ kỹ rồi. Yul muốn chứng minh em thuộc về Yul thực sự, đến lúc Yul trói em lại mãi mãi rồi Sica à…Nhận chiếc nhẫn này em nhé”

“Em…” Sica bối rối, không phải cô không muốn, chỉ là điều này xảy ra bất ngờ quá

“Yul biết em vẫn phải đeo chiếc nhẫn kim cương kia…nhưng, Yul muốn nó chỉ là hình thức, còn chiếc nhẫn bạch kim này mới thực sự là chủ của vị trí trên ngón tay áp út của em. Nhưng, dĩ nhiên quyền lựa chọn vẫn là của em…”

Siết nhẹ vòng tay quanh eo Sica, Yuri dựa cằm vào với đôi mắt khẽ khép hờ, khóe môi cô đang cong lên thành 1 nụ cười…khỏi cần đoán, khỏi cần nghĩ nhiều cô cũng biết Jessica sẽ làm gì. Để nhẹ chiếc hộp đen vào bàn tay nhỏ nhắn kia, cô muốn người đó phải tự nguyện đeo chiếc nhẫn trói buộc cô ấy vào mình…

“Em không đồng ý…”

“Cái gì?”

Yuri hết hồn buông tay khỏi Sica, cô gái da ngăm ngỡ ngàng nhìn người kia đang xoay lại đối mặt với cô bằng 1 nụ cười gian tà…

“…nếu Yul không tự tay đeo cho em…”

Òai, dù Yuri có lấy lại ký ức, có trở nên sắc ảo hơn trước thì trước mặt ai kia đôi khi vẫn như 1 chú cún mặc cho chủ đùa giỡn, trêu chọc thôi. Cố nén cười trước vẻ mặt ngớ ngẩn kia, Jessica đẩy hộp nhẫn trở lại phía Yuri rồi chìa tay ra hiệu cho cô ấy đeo vào cho cô, có ai đưa nhẫn cho bạn gái tự đeo như cái đồ ngốc ấy không chứ…

“Vậy mà Yul cứ tưởng…” vừa nói vừa líu ríu trượt chiếc nhẫn bạch kim với dòng chữ ‘now & forever’ vào ngón tay áp út của ai kia

“Tưởng em không đồng ý chứ gì? không có chuyện đó đâu, ngoài em ra thì đừng hòng ai có thể đụng vào Yul nhá. Nhớ nhé, Yul chỉ có duy nhất 1 mình em mà thôi.”

Tương tự Yuri, Jessica cũng trượt chiếc nhẫn giống của cô vào ngón áp út của Yuri. Họ thuộc về nhau đã từ lâu rồi nhưng chính thức dùng hành động chứng minh thì chưa làm bao giờ và giờ đây, khi cặp nhẫn kia thay lời nguyện ước mãi mãi ở bên nhau được đeo vào tay thì cũng là lúc trò chơi bắt đầu đi đến đoạn cao trào của nó. Bí mật song hành cùng toan tính và những cạm bẫy, ai sẽ thắng trong trò chơi này đây? Yuri? Sica? Hay cả 2 người?

…Không ai biết được trước kết quả kể cả tác giả, duy chỉ có 1 điều có thể khẳng định, ngày xưa Yulsic chịu đủ cay đắng của drama rồi thì giờ đây họ sẽ trả lại gấp ngàn lần cho những ai đã và đang gây cản trở cho tình yêu của họ. Tàn nhẫn thật đấy nhưng đó là quy luật tất yếu…Đã đến lúc cơn bão ngầm nổi dậy rồi đây...và mục tiêu đầu tiên sẽ là…

“Em không đeo nhẫn cưới bao lâu rồi, Sica?” Yuri nhìn vào chiếc nhẫn mới trên tay Sica và thắc mắc

“Cỡ 2 tháng rồi…”

“Em làm vậy là vì Yul?”

Gật đầu

“Thế thì em đừng làm vậy nữa. Đeo chiếc nhẫn ấy lại đi, chuyện của chúng ta, ChunHo oppa không nên biết bây giờ đâu…”

“Ý Yul là…”

“Em để lại quá nhiều dấu hiệu cho anh ấy, phải chăng em mong anh ấy tự buông tay???”

1 thoáng bối rối hiện lên trong mắt Sica, cô không nghĩ Yuri đoán ra hành động của cô nhanh như vậy…nhưng nếu cô ấy đã phát hiện thì cô cũng đành thú nhận thôi, cô không đủ can đảm dứt khoát nên đành dùng hạ sách này để ChunHo tự đòi ly hôn…nghĩ tới đó Sica gật nhẹ đầu khẳng định cho câu hỏi của Yuri…

“Tuy mới quen nhau có mấy tháng nhưng Yul biết rõ ChunHo oppa yêu em nhiều đến mức nào. Người như anh ấy, em có nghĩ sẽ ly dị em nếu phát hiện em ngoại tình không?”

“em…”

“Chính em còn không chắc phải không? còn Yul, Yul khẳng định với em 100% sẽ không có ly dị gì ở đây cả đâu. ChunHo oppa đã yêu em đến mức thà chấp nhận níu kéo em dù biết em không yêu anh ấy…còn hơn là buông tay để mất em mãi mãi. Trong tình yêu, có những người mù quáng như vậy đấy Sica à…”

Khoảng lặng diễn ra sau câu nói của Yuri, không chỉ ChunHo mà còn có Mina và cả Jessica mù quáng…dù không thể biết hết ẩn ý trong câu nói của Yuri có đề cập đến mình hay không nhưng cơ hồ Sica cũng nhận ra có chút gì đó kỳ lạ đang xảy ra, Yuri dường như đã biết được điều gì đó nhiều hơn cô nghĩ…

“Nhưng em không thể nói lời chia tay…Yul cho là em yếu đuối cũng được, mềm lòng cũng được. Chỉ là quả thực em không thể làm tổn thương anh ấy 1 cách phũ phàng như thế thôi…”

“Yul biết”

“Vậy thì còn cách gì ngoài cách đó nữa? chúng ta đâu có cả đời để chơi trò cút bắt tình yêu như thế này đâu Yul à…”

“Đúng. Yul sẽ có cách, tin Yul đi. Bây giờ em cứ ngưng lại mấy cái ‘gợi ý’ lộ liễu về chuyện của chúng mình lại trước đi, còn kế hoạch cụ thể, hứa với em, Yul sẽ cho em biết 1 ngày gần đây. Nhanh thôi…” vừa nói vừa nắm tay Sica kéo về phòng ngủ

“…Và giờ thì đi ngủ, sáng mai Yul còn có công việc nữa”

Để mều vàng nằm xuống giường rồi bản thân tự thả mình nằm kế bên cô ấy, Yuri kéo tấm chăn dầy phủ tới cổ cả 2 để giữ độ ấm…

“Nhưng còn mọi chuyện…”

“Để mai tính đi…”

Hôn nhẹ vào trán Sica thay cho lời chúc ngủ ngon, Yuri nhắm mắt rồi kéo ai kia vào vòng tay ấm áp của cô bỏ lại sau lưng 1 đống thắc mắc trong lòng mều vàng. Một đêm hạnh phúc nữa trong vòng tay của nhau, có lẽ đây là giây phút bình yên nhất của cả 2 trong những ngày tháng sóng gió như thế này…

…với những người như thế này, bình yên dù có là xa xỉ khi ở bên những người khác thì đối với nhau nó lại là điều dễ dàng tìm đến. Định mệnh chỉ dành cho nhau-chính Yulsic đã viết nên điều đó như 1 quy luật vĩnh cửu không bao giờ có thể thay đổi….

END CHAP.

P/S: Đáng lẽ Au không nhảy vô nhiều chuyện "ngang xương" như vậy đâu...nhưng đọc mấy com của RDS mà Au sợ quá , hình như RDS hiểu sai hết rồi, đúng là mọi chuyện là vở kịch của Yuri ngay từ đầu. Nhưng nhấn mạnh 1 chỗ là: Yuri trước chap này hoàn toàn không nhớ gì cả, đọc chap này chắc chi tiết đó sẽ rõ ràng hơn…

P/S 2: Sức cùng lực kiệt, nếu fic hết thu hút thì Au cũng chịu thui…Au dạo này héo úa tàn tạ rùi…  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi