Chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 32

Chán nản, YoonA kéo 1 hơi thở dài thườn thượt rồi giũ giũ cái áo mưa nhựa trong suốt của cô trước khi treo nó lên cái móc bên trong nhà, cơn mưa đầu mùa thu lớn hơn dự đoán khiến cô hơi bực bội…

“Aisshhh…mình ghét mưa…”

Xoa xoa chiếc khăn bông dầy lên mái tóc ướt phần mái, cô gái trẻ muốn mái tóc mình khô ráo hơn 1 chút, cô không thích để tóc ướt để mà đi đến cuộc hẹn….

Bầu trời quang mây hơn 1 chút so với 15p trước, YoonA ngắm nghía bầu trời còn vương lại mấy đám mây đen đen phía xa rồi quyết định lấy cái áo khoác to sụ. Cô phải đi ngay bây giờ trước khi lý trí khiến cô thay đổi 1 lần nữa. Hôm nay, YoonA đã sắp đặt 1 cuộc gặp mặt với người chị hay có thể cũng là người bạn thân nhất của cô-Kwon Yuri…

.

.

.

“Vào đi, cửa không khóa” tiếng Yuri vọng ra 

Đẩy nhẹ cánh cửa trắng, YoonA bước nhẹ vào bên trong căn nhà lớn, cô cứ rón rén tựa hồ như đang thực hiện hành vi ám muội nào đó và hành động đó thực sự chướng mắt đối với cô gái lớn hơn…

“em làm cái gì vậy? tự nhiên như ăn trộm vậy…”

“Hi, Unnie! Xin lỗi”

“có gì đâu mà xin lỗi, để áo khoác lên móc đi rồi ngồi xuống đây. Tự nhiên hôm nay hành động kỳ quặc quá sức…”

Yuri thở dài, cô đẩy nhẹ gọng kính của mình trong khi chỉnh chỉnh lại mấy cái bánh trên dĩa. Không phải lần đầu YoonA đến nhà cô chơi mà lần nào như lần nấy, cô nhóc ấy cứ làm ra vẻ nghiêm trọng hết sức…

“sao? Suy nghĩ kỹ chưa, cũng 3 ngày rồi đấy…”

“Em…em không biết nữa, em thấy thiệt có lỗi với unnie…” líu ríu, YoonA bối rối khi nghĩ đến chuyện mình sẽ làm với Yuri

Thở dài, Yuri lặng lẽ quan sát cô gái nhỏ tuổi hơn. Trong số những người mà Yuri quen biết cho đến giờ thì YoonA luôn là người khiến cô phải suy nghĩ nhiều nhất, không phải vì YoonA thông minh xuất chúng, không phải YoonA nổi trội hơn người và cũng không phải cô nhóc khác thường so với người khác…mà đơn giản là, Im YoonA là 1 con người cực kỳ, cực kỳ đơn giản.

Nghĩ gì nói nấy, “thẳng đuột ruột ngựa”, trọng tình trọng nghĩa, thương người quá mức và tốt bụng phải nói là cùng cực. Yuri không bao giờ tin có người nào tốt thuần túy trên đời này cả, ai cũng làm việc gì đó vì mục đích của bản thân, kể cả những người làm từ thiện hoặc những kẻ (rỗi hơi) hô hào vì hòa bình thế giới thì cô cũng chỉ nhếch mép với những kẻ đó…đơn giản với cô họ làm như thế chỉ để thỏa mãn cái gọi là lương tâm của chính họ mà thôi, đâu hẳn chỉ vì muốn tốt cho người khác đâu chứ…

Nhưng, khi gặp và tiếp xúc lâu ngày với YoonA, Yuri nhận ra, có lẽ cô nhóc này chính là ngoại lệ trong loài người ( chỗ này hơi bị phóng đại quá mức…), YoonA tốt đến múc người khác không nỡ nhờ cô ấy làm bất kỳ 1 thứ gì hết, với họ tâm hồn trong sáng của cô ấy làm họ cảm thấy bản thân mình xấu xa mỗi khi tới gần cô…

“Em lại thế nữa rồi, unnie đã nói unnie đồng ý với em chuyện đó mà, em đừng băn khoăn gì nữa hết, mạnh mẽ lên chút đi Im YoonA…”

“Nhưng…unnie biết rõ mà vẫn giúp em, em lại càng thấy có lỗi , đáng lẽ từ đầu em không nên nhận lời với Hyunie…”

“Hối hận giờ có kịp nữa không, YoonA? Đã hứa 1 việc gì đó thì em phải ráng mà cố thực hiện nó tới cùng chứ, lời hứa không phải được thốt ra để mà hối hận hay lật lọng đâu”

“Em…”

Nhận ra mình hơi cao giọng và có phần *** gắt với cô gái nhỏ kia, Yuri di chuyển sang ngồi kế bên YoonA. Đặt tay lên đôi vai nhỏ gầy guộc đó, Yuri cảm thấy thương cô nhóc này vô cùng, YoonA vô tội trong cuộc chiến giữa Kwon-Jung, nhưng giờ đây cô ấy lại bị lôi kéo vào và không thể thoát ra nếu chưa thực hiện xong nhiệm vụ cần làm…

“Em xin lỗi unnie…”

“Không có gì phải xin lỗi cả YoonA, unnie hiểu em làm việc này vì ai mà…dù có động chạm tới unnie thì em cũng đừng lo, xem như đây là cái giá unnie trả cho những gì Hyun gây ra cho em vậy…”

“Unnie, unnie đừng trách em ấy…em ấy cũng là muốn tốt cho unnie mà thôi…” xua xua tay

“Vậy à? có lẽ đúng như em nói, chỉ có điều, với con bé ấy, unnie biết rõ từ lâu là nó còn vì cái khác nữa…” nhếch mép

“Unnie…”

“Sao em lại tốt với nó như vậy hả YoonA? Em biết rõ nó không còn như em biết nữa mà?”

“Em biết, nhưng sao bây giờ đây unnie…Hyunie không còn là thiên thần với đôi cánh nguyên vẹn nữa rồi, nếu cả em cũng rời bỏ em ấy đi thì…em sợ, ngay cả 4 từ “thiên thần gãy cánh” cũng sẽ không giữ được mất thôi…”

Khi kẻ tốt quá mức yêu 1 ai đó thì kẻ đó sẽ là kẻ đáng thương nhất trên cuộc đời, nếu sáng suốt để thấy được sự lừa dối thì cũng mù quáng mà bỏ qua cho người mình yêu tất cả mọi lỗi lầm trên đời, dù rằng lỗi lầm đó là sự phản bội đáng khinh bỉ nhất…

Flashback

11:07 a.m, 3 ngày trước, chợ cá đầu mối, Seoul…

YoonA khệ nệ khiêng sọt cá lại gần chiếc xe tải nhỏ, hôm nay là ngày nhập cá về nhà cô, thường sẽ do ông bà Im làm việc này nhưng do hôm nay họ có việc gấp phải về quê nên nghiễm nhiên cô con gái cưng phải thay thế ba mẹ mình đi lấy cá ở tận nơi xa xôi này… 

“Cảm ơn, đã đủ tiền rồi ạ, hẹn gặp lại anh…”

Cúi đầu, YoonA mỉm cười nhét tiền vào bóp rồi quay ra xe, công việc đã xong xuôi nên giờ cô sẽ rời khỏi đây và về nhà, cỡ 5 tiếng xe chạy, trước 6 giờ cô có thể về nhà được rồi….

“Xem nào, 4 cá bơn, 6 cá nục, 7 cá chẽm và 10 sọt tôm. Ok, xong xuôi rồi, về thôi”

Ung dung bước vào xe, YoonA vặn chìa khóa khởi động rồi nhấn ga…

<KHỤC, KHỤC> tiếng động lạ vang lên, tiếp theo đó là 1 màn khói đen mù mịt bốc lên từ trước mũi xe của cô…

“Chết tiệt, máy hỏng rồi…”

.

.

.

Sau vài phút cố gắng xem xét mấy sợi dây nhợ bên trong cái máy xe thì YoonA cũng phải chào thua, cô móc điện thoại ra bấm số garage gần nhất để họ đến kéo xe, thế là mục đích trở về trước 6h tối tan thành mây khói…

Lia camera theo cô gái nhỏ này đến Garage chút nhé, tình hình là YoonA đang ngồi thẫn thờ bên chiếc xe tải nhỏ với gương mặt chán chường hết mức. đã 2 tiếng trôi qua và xe của cô vẫn chưa được động tới dù là 1 vết sơn, nơi sửa xe này quá đông và khi cô tới thì đã có tới 5 chiếc xe khác đang xếp hàng chờ được sửa chữa, sao mà số cô xui thế không biết…

“Bực mình, lâu lâu mới có dịp đi chơi, thế mà chiếc xe này lại dở chứng giữa chừng, mất hứng vô cùng…”

“Kệ đi oppa, dù sao chúng ta cũng đợi rồi, đợi thêm lát nữa vậy…”

“Hừm…”

Giọng nói quen thuộc vang lên khiến sự tò mò trong YoonA trỗi dậy, cô nép vào sau chiếc xe màu đen trước mặt rồi lén nhìn về phiá phát ra tiếng nói. Nếu tai cô nhận chính xác giọng nói vừa phát ra thì người con gái đó hẳn phải là…

“các anh làm nhanh nhanh dùm tôi được không? lâu qúa rồi đấy…”

Chàng trai trẻ trông như 1 vị giám đốc cao sang tiếp tục cằn nhằn với mấy người thợ, có vẻ như anh ta là khách quen của garage này nên mới được phép quát nạt, cao giọng như vậy. Trong khi đó, cô gái kế bên cứ cố mềm mỏng khuyên anh ta giữ bình tĩnh...nước da trắng sữa đó, làn da mịn màng đó, mái tóc đen dài uốn xoăn nhẹ và nét đẹp thánh thiện tỏa sáng đó nữa…YoonA đã không lầm, cô đã nhận chính xác giọng nói thiên thần ấy, nó thuộc về cô gái mà cô yêu thương hết mực…

…Seo Joo Hyun…

“anh nhất định sẽ khiếu nại chuyện này với ban quản lý, thợ gì mà làm ăn lề mề quá mức, sửa có chút mà tốn mất 3 tiếng đồng hồ…”

“Không sao mà oppa, chúng ta cũng rỗi cả ngày nên không cần gấp lắm, với lại anh cũng thấy hôm nay garage đông hơn mọi lần nhiều…” Joo Hyun mỉm cười trấn an

“Hừ, nghe em vậy, không là nãy giờ anh gọi quản lý rồi. Lâu rồi chúng ta mới hẹn hò được 1 buổi dài như vầy, không thể để bị phá hỏng được”

“Em biết, nhưng kiên nhẫn chút đi oppa, đừng để tâm trạng bị ảnh hưởng, không tốt cho sức khỏe đâu”

“Uhm, nghe lời Hyunnie của anh vậy. Nhưng anh đợi 30p nữa thôi đấy, lâu hơn là anh gọi quản lý đó”

“Ok, oppa cứ làm như vậy đi”

Đúng là Seo Joo Hyun, đúng là cô gái mà YoonA yêu nhất, nhưng sao thấy xa vời quá…người đứng bên cạnh Joo Hyun là Jung YongHwa-giám đốc của công ty luật lớn nhất Seoul, người mà YoonA đã biết từ sau cái lần anh ta tham gia giải cứu Yuri lúc bị khởi tố (xem chap 14 nếu bạn không nhớ), 1 người mà YoonA biết rõ cô không thể sánh bằng…

Nắm chặt nắm đấm, cô gái trẻ quay lưng thật nhanh bước về phía toilet gần đó, cô không thể nhìn họ thêm giây phút nào nữa…cảnh tượng đó, sự vui vẻ đó siết lấy tim cô, nó làm cô đau đến tắt thở…

…cảm giác thất bại khi nhìn người mình yêu đi cạnh người khác mà không có đủ can đảm để dành lấy thực sự tồi tệ quá mức…

<RÀO, RÀO>

Vốc nước hất mạnh mẽ lên gương mặt trắng của YoonA, từng dòng nước lăn dài trên mặt hòa cùng nước mắt chảy tự lúc nào từ đôi mắt to tròn trong sáng ấy, tự nhủ sẽ không khóc, tự nhủ sẽ dũng cảm buông tay và tự nhủ sẽ mỉm cười chúc cô gái đó hạnh phúc nhưng sao… không làm được. Cô luôn là người tốt nên cô cần buông tay để không bị người khác nói là kẻ thứ ba chen chân tranh giành người yêu của người khác,YoonA đã định sẽ để như vậy, chỉ có điều, lần này…

…YoonA thực sự không muốn làm người tốt chút nào nữa…

“Đau lắm phải không?”

Giọng trầm quen thuộc vang lên, cô gái nhỏ quay phắt lại khi nhìn thấy bóng người đó trong gương…

“Muốn giành lại nó lắm phải không? muốn xô anh ta ra lắm rồi chứ gì?” 

Vẫn giọng điệu mỉa mai, vẫn cái nhếch mép châm chọc quen thuộc-1 khía cạnh mà chỉ có trước mặt YoonA thì Yuri mới tỏ ra như thế. Từ tốn bước đến gần YoonA trước khi lấy khăn tay lau mấy vệt nước trên khuôn mặt xinh đẹp đó, sự thương cảm dâng lên trong đôi mắt đen xoáy vào nỗi đau bên trong tim YoonA, giây phút thấy gương mặt này thì cô biết mình không cần phải giấu bất kỳ điều gì nữa rồi…

“Yuri unnie…em đau lắm…”

“…”

“Tại sao? Tại sao em không thể nắm lấy tay cô ấy? tại sao em không đủ can đảm kéo cô ấy đi? Tại sao chứ…”

Nước mắt chảy dài, YoonA dựa vào vai Yuri bật khóc nức nở, 1 cái ôm nhẹ kéo cô gái kia sát hơn vào mình…Yuri thở dài trước những giọt nước mắt đau đớn của cô nhóc nhỏ, YoonA chưa từng bị tổn thương và giờ đây, lần đầu nếm mùi vị cay đắng của sự thất bại thì cô gái nhỏ ấy không còn có thể đứng vững được nữa rồi…

“Vậy thì…vứt bỏ đi, đừng cố làm người tốt nữa. Đứng lên và giành lại Hyun trước khi quá muộn. Dựa vào unnie 1 lần đi, unnie sẽ giúp em giành lại con bé ấy, 1 lần và mãi mãi…”

End Flashback.

Hôm đó Yuri đi công tác trên Seoul và giữa đường phải tấp vào garage do một vài vấn đề với xe, có thể nói là trùng hợp tuyệt đối vì sau khi nhìn thấy cặp đôi YongSeo thì cô gái da ngăm cũng vô tình trông thấy vẻ đau thương trên gương mặt YoonA khi cô gái nhỏ lui vào Wc…

“em biết chuyện của Joo Hyun và Jung YongHwa bao lâu rồi?” từng viên đá nhỏ bị tác động xoay đều bên trong chiếc ly màu tối

“từ lúc họ về giúp unnie, hôm đó, em thấy anh ta nắm tay Hyun từ xe đi ra…”

“Và?”

“Em…em điều tra, nhờ 1 số người hỏi thăm…nên em biết được anh ta là…là hôn phu tương lai của Hyunnie…”

“unnie cũng biết chuyện đó, tại sao người em hỏi lại không phải là unnie?” nhìn thẳng YoonA

“Em…em không biết, nhưng thực sự em không dám hỏi…vì em sợ…”

“…sợ nếu người nói là unnie thì chuyện đó là sự thực chứ gì?”

Hoảng hốt, YoonA bối rối trước câu nói của Yuri, sao chưa bao giờ cô có thể giấu bất kỳ suy nghĩ gì trước người chị này cả vậy? chắc do Yuri quá thông minh, nhưng hơn hết, cô biết là vì Yuri thân với cô đến mức có thể nhìn thấy tận cùng trái tim cô mặc cho cô có cố lấp liếm bao nhiêu đi chăng nữa, miệng thì gọi là unnie nhưng thực ra chỉ cách có 5 tháng, từ khi cả 2 gặp nhau lần đầu 6 năm trước thì họ đã trở thành 1 cặp bạn thân hết sức hợp rơ rồi…

Nghĩ tới đó, cô gái nhỏ hơn gật đầu, dù sao YoonA cũng chỉ có thể làm thế thôi, cô cũng chẳng muốn giấu Yuri thêm điều gì nữa hết…

“Nhưng đó là sự thực, YongHwa quen Hyun bên Mỹ 3 năm trước rồi và trước khi về Hàn quốc thì con bé đã nhận lời cầu hôn của anh ta. Nếu thuận lợi thì chắc sẽ đính hôn vào cuối năm…”

“…”

“Sock lắm chứ gì? dù sao unnie cũng có lỗi, chỉ vì trí nhớ chết tiệt của mình mà unnie không ngăn cản nó kịp, để đến giờ thì mọi việc lại đến nông nỗi này…”

“Không…không phải lỗi của unnie đâu…”

“Vậy thì của ai?”

“của em…là do em không thể giữ cô ấy…là do em không xứng với cô ấy, không thể cho cô ấy sự giúp đỡ mà cô ấy cần, không phải là người có thể giúp cô ấy đạt được mong muốn của mình…chỉ do em, do em là người vô dụng mà thôi…”

Bất lực đấm xuống bàn, nỗi đau lại dâng lên trong mắt YoonA mỗi khi nhắc đến chuyện của Joo Hyun. Cô chỉ là kẻ bán cá ngoài chợ, tiền, thế lực cô đều không có…chỉ có mỗi tình yêu chân thành dành cho cô gái đó thì được gì cơ chứ? Truyện cổ tích hoàng tử công chúa ngày xưa giờ trôi vào dĩ vãng từ lâu rồi, hiện giờ chỉ còn mỗi giám đốc và tiểu thư danh giá mà thôi…

Nắm chặt cổ tay YoonA, Yuri siết chặt tay cô gái nhỏ hơn ngăn không cho cô ấy tiếp tục dằn vặt bản thân. Tới tận lúc này YoonA vẫn còn quá tốt, mọi sự sai trái, mọi lỗi lầm vẫn cứ cố nhận về riêng mình dù cho những điều đó cũng không do cô ấy cố tình làm ra. Nếu phải chọn phe để nghiêng về thì Yuri đã biết rõ ngay từ đầu mình phải chọn ai rồi…

“vứt bỏ cái cách nghĩ đó đi, em cứ tốt quá mức như thế thì Hyun cũng không quay lại với em đâu. Ngay từ đầu, con bé đã chọn con đường mà nó đi rồi, nếu nó kiên định đi đường đó thì unnie đã không nói…chỉ có điều, nó lại tham lam quá mức, vừa muốn thực hiện được mong muốn lại vừa giữ rịt lấy em không buông…”

“…nhẫn tâm gieo cho em hy vọng rồi lợi dụng cái hy vọng đó buộc em phải làm theo ý nó. Dù cho trong tim nó yêu em thật lòng thì tình yêu đó cũng bị biến dạng mất rồi…”

“…”

“vậy, em còn cố giữ làm gì nữa?”

“vì em yêu em ấy, nhiều đến mức em không thể nghĩ tới việc sẽ buông tay…”

Hình ảnh kiên định với tình yêu mù quáng của YoonA gợi nhớ lại hình ảnh mái tóc vàng ngày xưa cứ cố ôm lấy cô không chịu buông ngay cả khi cô nhẫn tâm đẩy cô ấy ra xa cuộc đời mình. YoonA nhiều khi giống Jessica quá nhiều…

“Nhưng em cũng không muốn dành lấy. Ngưng do dự đi YoonA, chọn 1 trong 2 thôi, Buông tay hay dành lấy?”

“Em…”

“…”

Nhìn tấm hình chụp chiếc nhẫn vàng, Yuri suy nghĩ cái gì đó rồi quyết định lên tiếng, nếu YoonA không quyết định được thì cô sẽ thay cô ấy quyết định…

“unnie biết về chiếc nhẫn này nhưng đánh mất nó rồi. Nếu em đồng ý dành lấy Hyun thì unnie sẽ cùng em đi tìm nó, sau đó thông tin em cứ việc trao cho con bé…”

“Unnie…em không tin việc này sẽ tốt cho unnie, em chỉ nghe Hyun nói thôi nên làm sao biết cô ấy nghĩ gì chứ? Unnie không cần vì em…”

“Không sao, nó muốn tìm hẳn cũng có lý do. Dù sao unnie cũng là chị họ của nó, nó làm hại ai cũng không dám động đến unnie đâu, em đừng lo”

“nhưng…”

“Lo cho em trước đi, nếu em còn không hành động gì thì nó sẽ nghiêng hẳn về phía YongHwa đấy. Tới khi đó, không biết con bé sẽ ra sao nữa…” 

“em…em không tự tin lắm…”

“Em không cần tự tin, em chỉ cần hành động thôi là được. Hyun vẫn còn yêu em, bây giờ còn có thể kịp để cứu rỗi tâm hồn con bé và chỉ em…chỉ có em mới làm nổi việc đó mà thôi…”

Đúng, nếu không thể biến Joo Hyun trở lại như xưa thì ít nhất cũng có thể giữ cô ấy không thay đổi thêm nữa. Tình yêu nhiều lúc gây ra bao đau khổ, dối lừa và phản bội…nhưng đâu đó, tình yêu cũng có đôi khi đem lại những kỳ tích, sự chân thành và niềm tin…

…và khi nhìn vào YoonA, Yuri biết rằng những ngoại lệ trong tình yêu ấy thực sự có thể được thực hiện bởi cô gái nhỏ ấy, nên cô quyết định sẽ tin tưởng YoonA 1 lần này, 1 lần để cứu lấy Joo Hyun trước khi cô thực sự ra tay….

END CHAP.

P/S: fic này khác ở chỗ Au sẽ nhấn mạnh soshibond song song với couple theo kiểu tình yêu…Và vì Au là 1 Yurisistable nên Au thích nhất couple unnie-dongseang YoonYul => ưu tiên hẳn 1 chap riêng cho họ…hy vọng RDS thông cảm cho Au *cúi đầu 90 độ*  

P/S 2: Tới chap này…RDS thấy giữa Yul, Seo, Tae ai mới là người đáng sợ nhất???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi