Chapb 30-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 30-2

2h sáng, bệnh viện thành phố…

Jessica cuống cuồng chạy vội vào trong, cô đã nhận được tin là Fany bị xuất huyết cách đây nửa tiếng nên lập tức tới đây…

“Jess…từ từ thôi…”

ChunHo chạy phía sau lên tiếng can ngăn, anh biết vợ anh rất lo lắng cho bạn thân của cô ấy nhưng gấp gáp quá thì chỉ làm mọi việc rối tinh lên thêm thôi…

Băng qua mấy hành lang, quẹo mấy khúc cua và đụng vào mấy chục người suốt dọc đường thì 2 vợ chồng Jessica cũng đến được nơi đang cấp cứu cho Fany. Trước cửa phòng lúc này, đập vào mắt mều vàng là hình ảnh 1 Taeyeon tiều tụy đang ủ rũ ngồi trên ghế, có lẽ cô ấy đang rất lo cho vợ của mình…

“Taeng…”

ChunHo lên tiếng gọi khi cảm thấy vợ anh chắc chắn sẽ không mở miệng hỏi trước, họ cần biết tình hình ngay chứ không thể chần chừ mãi được…

“Tất cả là tại em…nếu không vì em thì cô ấy đã không như thế, là tại em, tại em…”

Nửa tiếng trước Fany được đưa vào bệnh viện trong tình trạng nguy kịch và giờ thì sau nửa tiếng cô ấy vẫn còn đang phải trải qua sự đau đớn cùng cực ở bên trong… còn Taeyeon thì cứ ngồi lẩm bẩm, cô cứ ngồi gục đầu và nhắc tới lui câu nói đó, 1 hình ảnh làm ai cũng phải thương cảm…

“Vậy à?!? cậu cũng biết vậy sao, thế sao cậu cứ làm khổ cậu ấy mãi thế?!? Nếu được, tôi muốn người bên trong đó không phải Tiff mà là cậu…”

Buông ra câu nói hằn học có phần ác ý, Jessica nhếch mép cười khinh Taeyeon…có thể có nhiều người cảm thông, xót thương cô nhóc lùn khi trông thấy cô ấy lúc này nhưng Sica thì không…cô biết những gì Taeyeon đối với bạn cô, cô biết rõ Taeyeon quá đáng như thế nào, mới làm lành có mấy ngày lại xảy ra chuyện, đáng lẽ cô không nên giúp Taeyeon thuyết phục Tiffany làm gì để ra nông nỗi này…

“Jess…”

“anh đừng lo, em không làm gì cậu ta đâu, nếu Tiff có chuyện gì thì vẫn phải bắt cậu ta gánh chịu chứ”

Nói rồi mều vàng bỏ đi sang hàng ghế cách xa Taeyeon ngồi, lúc này cô rất lo cho Fany và càng lo thì càng tức giận không muốn nhìn thấy bản mặt của Kim Taeyeon…

<CẠCH>

Các bác sĩ trong trang phục cấp cứu hối hả lao vội ra từ bên trong, nhác trông qua ai cũng rối bời mệt mỏi, cũng phải thôi, 1 ca cấp cứu khó trong thời điểm hừng sáng như thế này luôn quá sức với nhiều người.

Vừa trông thấy các bác sĩ, Taeyeon cùng vợ chồng Jessica lao đến…

“Sao rồi bác sĩ? Vợ tôi…cô ấy không…không sao chứ?”

“chúng tôi vẫn đang cố hết sức giữ cái thai của cô ấy…rất có khả năng cô ấy sẽ không giữ được đứa trẻ…”

Vị bác sĩ quay trở lại phòng cấp cứu bỏ lại Taeyeon với vẻ mặt bàng hoàng tột độ, Fany có thai? Cô có con và sắp mất đứa bé? Lắc lắc đầu, Taeyeon sụp xuống đất với thông tin vừa tiếp nhận…đứa con mà vợ chồng cô chờ đợi, đứa con kết tinh tình yêu của 2 người và đứa con-điều duy nhất hiện tại có thể kết nối lại niềm tin của 2 người…giờ có nguy cơ xa rời cô vĩnh viễn khi chưa kịp cất tiếng khóc chào đời…

<BỐP>1 cái tát nảy lửa vào má Taeyeon

“Cậu…cậu đã làm cái quái gì vậy hả, KIM TAEYEON????” Jessica tức giận lao vào túm lấy cổ áo cô gái lùn hơn

“Jess…”

“đừng cản em, ChunHo…em phải dạy cho cậu ta 1 bài học, cậu ta điên rồi…”

“…cậu, cậu nghi ngờ nhiều như thế, toan tính nhiều như thế…vì cái gì hả Taeyeon??? Để cho địa vị, tiền tài, danh dự của cậu chăng??? Hay đấy, giờ thì xem đi, xem kết cục cậu có là gì kìa, Tiff nằm đó nguy kịch, đứa bé thì không thể cứu…ha ha, cậu làm tốt lắm đó, Taeyeon à…”

Chua chát nói, Jessica nhìn Taeyeon bằng ánh mắt không thể tức giận hơn được nữa…cô vẫn nhớ rõ cái giây phút 3 năm trước khi Tiffany hạnh phúc nói với cô về lời cầu hôn của Taeyeon, cô vui vì cô ấy đã tìm được bến đỗ cuối cùng cho cuộc đời nhưng ai ngờ đâu cuộc sống của Taeny sau đó không hề êm ái với chỉ 1 màu hồng, thời gian càng trôi, bên nhau càng lâu cùng niềm tin giả dối khiến cho hạnh phúc đứng bên bờ vực thẳm…

…nếu lần này đứa bé mà Fany đang mang không còn thì hẳn đó sẽ là đoạn kết bi kịch nhất của Taeny…

.

.

.

4 tiếng đồng hồ trôi qua trong sự tĩnh lặng và nặng nề đáng sợ, suốt 4 tiếng không ngủ khiến Taeyeon trông tiều tụy hẳn xuống với đôi mắt trũng sâu đỏ quạch vì khóc quá nhiều…

Jessica đã được ChunHo dìu về nhà nghỉ ngơi sau 2 tiếng cứng đầu ở lại canh chừng Tiffany nên ở đây chỉ con mỗi Taeyeon…

Những lời nói của Jessica cứ ám ảnh và vây chặt lấy tâm trí Taeyeon, cô không muốn nhưng đã đến lúc cô phải thừa nhận, cô sai rồi, sai rất nhiều…

Có thể nói gì về tình trạng bây giờ của cô ấy???

Chỉ có 2 chữ thôi…đó là hối hận…

Hối hận cùng cực, hối hận vì đã nghi ngờ vợ mình, hối hận vì đã không quan tâm cô ấy tốt hơn, hối hận vì không tin vào tình yêu của cô ấy và hối hận vì đã xem Tiffany như món đồ chỉ thuộc về mình. Hối hận rất nhiều, nói ra sao cho hết, thôi thì đành im lặng mà chờ đợi điều kỳ diệu sẽ đến với mình. Đã lâu lắm rồi Taeyeon không cầu Chúa, không biết đã bao lâu rồi nữa, cô chỉ biết giờ phút này khi các bác sĩ đang ra sức cứu sống vợ con cô thì cô chỉ có thể ngồi đây-nơi gần họ nhất mà cầu nguyện cho phép nhiệm màu giúp họ qua cơn hoạn nạn mà thôi…

…xin Chúa mang họ về, dù cho cô phải trả bất cứ cái giá nào…

“Ai là người nhà của bệnh nhân Tiffany Kim?” vị bác sĩ bước ra cất tiếng hỏi…

“là tôi, tôi là chồng cô ấy…”

“Có 1 tin tốt và 1 tin xấu…”

“Xin bác sĩ cứ nói…”

“Tin tốt là cả 2 mẹ con cô Kim đều an toàn, họ đã qua khỏi cơn nguy kịch và giờ đang được chăm sóc phục hồi sức khỏe…”

Thở phào nhẹ nhõm, khóe môi Taeyeon kéo lên thành nụ cười hạnh phúc, Chúa đã nghe lời nguyện cầu của cô mà giữ vợ con cô ở lại…

“Cảm ơn, cảm ơn bác sĩ nhiều lắm ạ, tôi thật sự không biết phải cảm ơn bác sĩ nhiều đến như thế nào mới đủ nữa…”

“Không đâu, đây là nhiệm vụ của chúng tôi nên cô không cần phải đền ơn gì đâu…với lại, còn có 1 vấn đề nữa…”

“Vấn đề?”

“Đó là về cái thai…theo như tôi biết thì vợ chồng cô vừa mới thực hiện việc cấy ghép cách đây 6 tháng…”

Taeyeon gật đầu, lo lắng nhìn vị bác sĩ…

“theo như siêu âm thì cô Kim đã mang thai được hơn 2 tháng, nghĩa là việc cấy ghép chỉ mới có tác dụng sau 4 tháng, điều đó có nghĩa là…”

“…cái thai rất yếu…”

“yếu? ý bác sĩ là…”

“Tôi sẽ nói rõ hơn, cái thai vốn yếu hơn những cái thai của các bà mẹ thông thường, tuy thể chất của cô và cô ấy đều tốt nhưng lại tạo ra đứa bé thể trạng yếu. Lần này cú sốc khiến tình trạng cái thai càng tệ hơn trước, nếu phải chịu thêm bất kỳ cú sốc nào khác tôi e…sẽ không thể giữ lại em bé…”

“Vậy…vậy tôi phải làm sao???”

“chăm sóc tốt thai phụ bằng các biện pháp an thai tốt nhất, chế độ dinh dưỡng cân đối đủ chất và quan trọng hơn hết là tránh xa những cú sốc về vật lý và…cả tâm lý nữa”

“…”

“Chỉ vậy thôi, còn bây giờ cô có thể vào thăm vợ mình, cô ấy vừa tỉnh lại cách đây nửa tiếng nhưng đừng nói lâu quá, cô ấy cần nghỉ ngơi nhiều hơn…”

Vị bác sĩ mỉm cười rồi bước đi…Taeyeon lặng lẽ đứng trầm ngâm trước cánh cửa màu trắng, tự mình ngẫm nghĩ về những gì vừa nghe được và sau vài phút, cô đẩy mạnh cửa bước vào trong với quyết định lớn của đời mình…

.

.

.

“Tae xin lỗi, mai mốt Tae hứa không làm em buồn nữa…”

Thì thầm lời an ủi nhẹ nhàng, Taeyeon vòng tay siết nhẹ Fany vào vòng ôm của mình, để cho vợ vùi mặt vào hõm cổ, cô gái nhỏ hơn mỉm cười hạnh phúc. Suốt thời gian qua cô đã mải mê đuổi theo những điều phù phiếm, xa vời và không bao giờ thuộc về mình, cô đã mù quáng, nghi kỵ, nhìn tất cả mọi thứ, mọi người chỉ với 1 màu đen xấu xa duy nhất. Cũng trong thời gian ấy, cô đã lừa dối chính mình và cả người cô yêu nhất bằng thứ bình yên mỏng manh được tạo bởi tình yêu đã phai màu…để rồi trong mấy ngày qua cô đã suýt đánh mất tất cả những điều mà cô thật sự trân trọng nhất, vì thế, giây phút này, khi ôm 2 người cô yêu nhất trên thế giới trong lòng thì Taeyeon đã hạ quyết tâm…

…cô sẽ sửa đổi, sẽ làm mọi việc để có thể chăm sóc tốt hơn cho gia đình của mình và sẽ dùng tình yêu của chính mình để xây dựng lại cái hạnh phúc toàn vẹn mà ngày khi mới kết hôn cô đã có được…

“Em tin Tae chứ?”

“uhm…”

“Tae sẽ xin nghỉ phép 1 tuần để dắt em cùng con đi du lịch, chúng ta sẽ nghỉ ngơi và chơi những trò chơi vui vẻ, sau đó khi trở về sẽ cũng nhau mua sắm, xây thêm phòng cho con rồi cùng nhau dành thời gian đi đến những địa điểm dành cho thai phụ và nhiều, nhiều việc khác nữa…”

“…”

“Tae nghĩ kỹ rồi, không có gì quý với Tae hơn em và con, thời gian qua Tae vô tâm quá nhiều làm em buồn vì Tae. Từ hôm nay trở đi, Tae hứa sẽ làm mọi thứ vì em, vì con và để giữ vững hạnh phúc gia đình ta. Em tin Tae mà phải không?”

Taeyeon lặp lại câu hỏi, cô chân thành nhìn vào đôi mắt cười xinh đẹp của vợ, cô biết trái tim cô đã đập, đang đập và sẽ đập vì ai…thế nên, cô muốn cô ấy biết rõ cô quyết tâm thay đổi như thế nào cho để giữ tình yêu của họ và muốn cô ấy đồng ý cùng cô thực hiện những ý định đó…

…hạnh phúc chỉ song hành cùng tình yêu toàn vẹn khi cả 2 con tim chung 1 nhịp đập đồng điệu…

“Em tin”

Hạnh phúc ôm Fany, rốt cuộc mọi thứ cũng trở lại với Taeyeon, những điều quý giá đôi khi không ở đâu xa vời phải đi tìm kiếm 1 cách mệt nhoài mà chỉ đơn giản ở ngay bên cạnh ta, gần gũi đến mức ta không thể nhìn ra…chỉ đến khi gần như mất tất cả mới tìm lại được những điều đó…

…Taeyeon đã trải qua những giây phút như vậy nên cô hiểu rõ cần phải nắm chặt hạnh phúc đang có trước khi nó tuột khỏi tay cô lần nữa…

.

.

.

“Tae về nhà lấy một số đồ đạc cần thiết rồi sẽ nhanh chóng vào với 2 mẹ con ngay…”

“uhm, Tae đi cẩn thận…”

“Uhm, bye em”

Cánh cửa khép lại sau khi Taeyeon bước ra khỏi, ánh sáng lờ mờ xuyên qua tấm màn cửa màu xanh chiếu những tia sang hiếm hoi lên gương mặt xinh đẹp nhưng vô hồn của cô gái mắt cười, những gì bác sĩ nói riêng với Taeyeon cô đều nghe được…

Lặng lẽ dùng tay xoa nhẹ yêu thương lến vùng bụng hơi nhô lên của mình, Tiffany yên lặng cảm nhận những nhịp đập chưa rõ ràng bên trong cơ thể cô, đứa bé kết tinh tình yêu của cô và Taeyeon sẽ chào đời trong 7 tháng nữa và nó sẽ được sống trong tình yêu thương vô hạn của cả 2…

…đó là điều Tiffany tin và hy vọng nên cô sẽ làm mọi điều để giữ lại đứa bé, cho dù là phải lừa dối chính mình thêm lần nữa…

Biết bao lời hứa cũng là biết bao lần thất hứa, lại cộng thêm quá nhiều việc xấu xa Taeyeon ngấm ngầm làm sau lưng cô và tồi tệ nhất là chỉ xem cô như 1 thứ đồ sở hữu không hơn kém…Thế nên, khi niềm tin của Taeyeon đối với Fany đã quay lại gần như trọn vẹn, thì trái ngược đó là niềm tin héo úa đến mức méo mó hết nhận ra nổi của cô dành cho chồng mình, trái ngang cùng cực…. 

…Cái giây phút tỉnh lại sau khi được cấp cứu thì trái tim Tiffany đã nguội lạnh, cô mệt mỏi với Taeyeon quá nhiều và không muốn tin vào bất cứ thứ gì cô ấy nói nữa…

…tình yêu, cô đã chôn vùi nó dưới đáy tim rồi…

Chỉ vì đứa bé mà cô mới ở lại bên cạnh Taeyeon…

…Có lẽ, Chúa đã nghe được lời thỉnh cầu của Taeyeon…Chúa cho 2 mẹ con Tiffany trở lại, nhưng đồng thời cũng bắt Taeyeon trả cái giá đắt nhất…

…Đó là đánh mất đi tình yêu của Tiffany dành cho cô…

END CHAP.

P/S 1: kết nhanh drama 1 của Taeny, oài, Au thiết nghĩ không cảm được các couple khác ngoài Yulsic mà viết dài được như vậy về Taeny cũng ổn rồi…chỉ mong RDS đừng ném đá Au về cái sự chớp nhoáng này của Taeny…  

P/S 2: Yulsic sẽ comeback vào chap sau, tự Au cũng thấy vui vì được viết Yulsic tiếp, lậm quá rồi  …

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi