[LONGFIC] Xin Hãy Thứ Tha [Chap 43], Yulsic, Taeny|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 43

_Tôi…tôi đồng ý…Jessica nhìn thẳng vào Yuri rồi trả lời.

Cơ hội lần này đâu chỉ dành riêng cho mỗi Yuri…

Jessica cũng cần có một khoảng lặng để sống thật với lòng mình sau bao ngày đè nén…

Một bắt đầu mới sẽ chẳng còn gian nan và vất vả…

Một khi hai con tim vốn dĩ thuộc về nhau…

Chúng sẽ tự động cảm nhận và tìm đến nhau…

Rồi cùng nhau kết hợp chặt chẽ và thắp lên một ngọn lửa tình yêu bất diệt…

…………………………..

_Chúng ta đang đi đâu? Jessica ngước mắt hỏi Yuri khi cả hai đang ngồi trên xe

_Trở về nhà…có hai người đang chờ em ở đó đấy…Yuri mỉm cười nói với Jessica

_............... Jessica khó hiểu nhìn Yuri

_Nói chính xác thì có hai thiên thần nhỏ nhớ em vô cùng và đang chờ em trở về…

_Hai thiên thần nhỏ ư? Jessica vẫn còn ngơ ngác

_Bí mật…tí nữa em sẽ biết…Yuri đưa tay lên miệng mình ra vẻ thần bí

“Hy vọng em sẽ có chút ấn tượng gì đó khi nhìn thấy kết tinh tình yêu của chúng ta”

…………………………

_Mừng em trở về nhà…Yuri mỉm cười nhẹ nhàng nhưng vẫn không thể che giấu được sự căng thẳng trên mặt mình khi họ đang đứng trước cửa nhà họ Kwon và chuẩn bị bước vào đó

Cạch…

_Umma~~~…ngay khi cánh cửa vừa được hé mở, Yoona và Shinvi đã vui vẻ chạy về phía Yulsic

Jessica giật mình khi nghe tiếng gọi trong trẻo và non nớt của trẻ con vang lên, chưa kịp định thần lại thì hai bóng dáng bé nhỏ ấy đã chạy nhanh đến và ôm chặt chân cô làm cô lảo đảo…

_Umma…Yoongie…nhớ nhớ…Yoona chu môi làm nũng umma mình

_Umma…ôm…ôm…Shinie…Shinvi cũng cố thu hút sự chú ý của umma mình

_Yoongie, Shinie ngoan nào, umma vẫn chưa khỏi hẳn đâu…các con nhẹ nhàng thôi…Yuri ân cần nói với hai con mình rồi lấy tay đỡ sau lưng Jessica vì sợ cố ấy ngã

_Hì hì…hai đứa nhỏ vui vẻ nhìn nhau cười rồi hướng ánh mắt mong chờ nhìn về phía Jessica

_Tôi…tôi…Jessica vô cùng bối rối khi rơi vào tình huống vô cùng khó xử này, thật sự thì cô vẫn chưa thể thích ứng được với tất cả mọi chuyện đang xảy đến với mình

_Umma ơi~~~…hai đứa nhỏ vẫn chăm chú nhìn vào Jessica. Trẻ con vốn rất nhạy cảm, có lẽ hai bé đã cảm nhận được có chút gì đó xa cách khi nhìn vào thái độ của umma mình

_Ưm…tôi…cô…Jessica vô cùng khó khăn mở miệng, cô không biết phải xưng hô với chúng như thế nào, từ “umma” thật sự rất khó khăn khi phải thốt lên một cách đầy gượng gạo như thế

_Chắc là umma còn mệt đó, appa sẽ chơi với các con, chịu không nào? Nhìn thấy sự lúng túng của Jessica làm lòng Yuri bất chợt lạnh lẽo. Cô vội cuối xuống bế Yoona và Shinvi vào vòng tay mình rồi lên tiếng dụ ngọt chúng đồng thời giải vây cho Jessica

_Dạ…umma…nghỉ…nghỉ…hai bé đồng thanh nói rồi ôm chặt cổ appa mình

_Em không sao chứ? Yuri lo lắng hỏi Jessica khi nhìn thấy nét mặt khó xử của cô ấy

_Tôi…không sao…tôi muốn đi dạo một chút…Jessica nói rồi nhanh chóng quay lưng bước đi bỏ lại Yuri ôm hai đứa con trên tay chết lặng nhìn bóng lưng cô rời đi trong buổi chiều tà…

“Cảm giác nhìn bóng dáng của em khi em quay lưng bước đi thật sự đáng sợ lắm Sooyeon à…”

…………………………

“Tôi thật sự choáng ngợp với những chuyện đang xảy đến với mình…

Cảm giác ấy cứ liên tục dồn ép tới làm tôi cảm thấy khó thở và bức rức vô cùng…

Tôi đã kết hôn với Yul và còn có cả hai đứa con…

Nhưng tại sao tôi lại cảm thấy trống trãi đến vậy?...

Tôi thật sự hoang mang…

Tôi muốn trốn tránh cảm giác này…

Cứ mỗi lần nhớ đến ánh mắt xót xa của Yul và tiếng gọi umma non nớt của hai đứa bé kia lại làm lòng tôi nhói lên theo từng nhịp thở…

Có lẽ đây là cảm giác của tình thân chăng?

Và cũng có lẽ tôi sẽ cần thêm thời gian để quen với cảm giác này…”

Jessica vừa đi dạo trong khuôn viên nhà họ Kwon vừa thất thần suy nghĩ miên man. Không biết từ lúc nào cô đã đi đến gần vườn hoa mà trước đây cô thường xuyên đến để chăm sóc chúng và cũng để gặp mặt ai đó…

Xoạt…

Một tiếng động lạ trong vườn hoa vang lên làm Jessica thoát khỏi suy nghĩ và khựng lại trong giây lát…

Xoạt…xoạt…

_Gì thế?...Jessica cẩn thận tiến lại gần

Xoạt…xoạt…xoạt…

_Ai đó? Làm gì vậy hả? Jessica nhìn thấy có một cái đầu đen đang lấp ló trong đám hoa của mình

_Hù….cái bóng đen lao ra rồi bay về phía cô làm Jessica giật mình lui về phía sau

_Á….Jessica thét lên vì bị dọa cho giật mình

Rắc…

_Ouch…đau quá…vì lùi về sau quá nhanh mà không biết trước nên cô đã tự giẫm vào chân mình rồi ngã xuống đất

_Sooyeon à, em không sao chứ? Yuri hốt hoảng chạy nhanh ra đỡ Jessica

_...................... Jessica không trả lời mà cuối đầu ôm chặt chân mình

_Em đau lắm không? Yuri ngày thêm sốt ruột khi thấy Jessica vẫn cứ im lặng

_Không…Jessica lạnh lùng nói mà vẫn không ngẩng đầu lên

_Sooyeon à…Yul xin lỗi…Yul không cố ý mà…Yuri buồn bã nói

_.....................

_Để Yul xem em có bị thương không nhé…Yuri tiến đến ngồi cạnh Jessica

_Không cần, tránh ra đi…Jessica vẫn lạnh lùng nhích ra xa Yuri

_Được rồi, Yul sẽ đi…Yuri thở dài rồi đứng dậy bước đi

_Yah…Kwon Yuri…từ khi nào cậu trở nên ngoan ngoãn như thế hả…nhìn thấy con người kia buồn bã đứng dậy bỏ đi làm Jessica cảm thấy có lỗi , cô gấp gáp gọi Yuri lại

_Em bảo Yul đi thì Yul đi…Yul rất biết nghe lời vợ mình mà…Yuri thành thật trả lời

Phụt…

Câu trả lời của Yuri làm Jessica phì cười…

_Miệng lưỡi của cậu cũng ngày càng ngọt nhỉ? Jessica mỉa mai nói

_Việc khó khăn nhất đối với Yul từ trước đến giờ…là phải cố gắng để đối xử lạnh lùng với em…Yuri nhìn thẳng vào mắt Jessica nói

_Tại sao phải cố lạnh lùng với tôi? Tôi đã làm gì cậu hả? Jessica tiếp tục truy vấn Yuri những điều mà từ trước đến giờ cô vẫn luôn thắc mắc

_Em đã bao giờ có cảm giác vừa muốn có được một thứ gì đó...nhưng lại vừa sợ mất đi nó chưa?

_Cảm giác đáng sợ ấy cứ mãi đeo bám Yul khi Yul nhận ra tình cảm của mình giành cho em ngày một lớn dần lên…nếu là Yul của trước đây…Yul thà rằng mình không có được nó còn hơn là phải đau đớn khi nhìn thấy nó ngày một xa vời...

_Còn bây giờ thì sao? Jessica hồi hộp chờ đáp án của Yuri

_Yul sẽ bất chấp tất cả để có được thứ mình muốn và không bao giờ bỏ cuộc…Yuri kiên định nói

_............................ Jessica vẫn lặng thinh nhìn vào ánh mắt cương quyết của Yuri

_Để cứu vãn tình yêu của chúng ta và vì các con, Yul sẽ không bao giờ buông tay em ra đâu, Sooyeon à…

_Hừ…Vậy bây giờ cậu đã hiểu được cảm giác của tôi trước đây chưa hả? Jessica vội đánh trống lãng để che dấu cảm xúc mãnh liệt trong lồng ngực mình, cô nhanh chóng chuyển đề tài rồi lườm Yuri một cách sắc bén

_Ơ….Yuri khó hiểu nhìn Jessica khi cô ấy vừa thốt lên một câu nói hoàn toàn không phù hợp với khung cảnh lãng mạn lúc này

_Đừng nói với tôi là cậu không nhớ nhé…lần đầu chúng ta gặp mặt, cậu đã lạnh lùng bơ tôi như thế nào thì khi nãy tôi trả lại cho cậu thế ấy…Jessica hất mặt nói

_Hóa ra nãy giờ em trả thù Yul đó à? Yuri làm mặt ngố khi nhận ra điều gì đó

_Không sai…Jessica đắc ý nói

_Em…em vẫn còn nhớ chuyện đó sao? Yuri ngỡ ngàng nhìn Jessica nhưng trên mặt vẫn không thể che giấu sự vui mừng của mình

_Tôi làm sao quên được chứ…lần đó cậu chơi tôi thê thảm vô cùng…dám dùng tay mà banh miệng tôi ra…Jessica bắt đầu màn kể tội của mình

_Em cũng không vừa mà…em còn nắm đầu Yul nữa kìa…Yuri cũng đáp trả lại

_Cho đáng đời…ai bảo cậu đè tôi làm gì…

_Tại em yếu mà còn ra gió thì có…

_Cái gì? Cậu dám nói tôi thế ư…Jessica nhăn mũi thở phì phì

_Không phải sao? Em vốn sức yếu mà còn đòi cõng Yul…

_Nếu cái đồ cứng đầu nhà cậu chịu cho tôi xem vết thương thì tôi cần gì phải chịu đựng như thế làm gì?...

_Yul đâu nhờ em quan tâm Yul đâu? Yuri cố tình trêu tức Jessica

_Yah…đồ đen xì kia…Jessica lớn tiếng hét lên

_Sao hả vàng khè…

_Cậu…Jessica tức đến đỏ cả mặt

_Ức ồi ải ông ?(Tức rồi phải không?) Nhìn thấy nét mặt tức giận mà vẫn vô cùng đáng yêu của vợ mình, Yuri lấy hai tay tự banh miệng mình ra rồi cố tình nói ngọng để chọc cô ấy vui vẻ

_Phụt….hahahaha…

_Hahahahahaha…..

Cả hai cùng nhìn nhau rồi bật cười lớn vô cùng vui vẻ, những miền ký ức hạnh phúc ngày ấy cũng lần lượt kéo về tràn ngập không gian bát ngát mênh mông của cánh đồng hoa…

_Sooyeon à, em có nhớ em đã từng hứa gì với Yul ở đây không? Yuri nhìn sâu vào mắt Jessica

_Tôi…tôi…Jessica cuối mặt xuống ngượng ngùng thay cho câu trả lời

_Có lẽ đối với em mà nói đó chỉ là một câu nói trẻ con ngây thơ, nhưng đối với Yul, câu nói ấy như một phép màu thần kỳ nhất biến cuộc sống Yul trở nên vui vẻ và tràn đầy màu sắc…Yuri nở nụ cười buồn bã khi nghĩ rằng Jessica không nhớ gì về lời hứa ấy

_Có gì mà buồn thế? Đừng lo, nếu không ai giúp cậu thì tôi sẽ giúp, yên tâm đi Kwon đen xì…Jessica bất chợt thốt lên câu nói ấy rồi ngại ngùng quay mặt sang chỗ khác

Yuri xúc động nhìn vợ mình. Dù đã nhiều năm trôi qua nhưng khi nghe câu nói ấy một lần nữa thì Yuri vẫn không thể ngăn cản trái tim mình đập liên hồi…

Nhìn gương mặt ửng hồng vì ngượng ngùng của Jessica dưới ánh nắng của buổi hoàng hôn khiến Yuri như lạc mất hồn phách của mình…

Gió miên man thổi làm từng cánh hoa tung bay khiến không gian ngào ngạt hương thơm dịu nhẹ và tươi mát…

Mái tóc của Jessica nhẹ nhàng phất phơ trong gió làm tôn lên vẻ đẹp tự nhiên rung động của cô ấy…

Không thể ngăn cản nổi hành động của mình, Yuri dùng tay vén nhẹ những lọn tóc tung bay ra phía sau tai Jessica rồi từ từ tiến tới gần gương mặt của cô ấy…

Trái tim đập gia tốc trong lồng ngực, Jessica ngày càng cuối mặt xuống thấp để tránh ánh mắt của Yuri, nhưng chợt có một bàn tay nhẹ nhàng nâng cằm cô lên để cô nhìn thẳng vào người ấy…

_Trong mắt Yul, em luôn là người tuyệt vời nhất và không thể thay thế…Yuri thì thầm nhẹ nhàng khi khoảng cách của cả hai ngày càng gần thêm

Jessica ngước ánh mắt long lanh nhìn thẳng vào Yuri như muốn tìm kiếm điều gì đó…

Ánh mắt đen láy của Yuri làm mọi suy nghĩ trong cô phút chốc tan biến như mây khói…

“Cậu đã thật sự thay đổi rồi sao Yul ?

Từ khi nào cậu trở nên dịu dàng và ấm áp đến thế ?

Từ khi nào ánh mắt sắc lạnh của ngày nào lại trở nên nồng ấm và da diết đến thế?

Nếu cậu cứ mãi đối xử tốt với tớ như thế này thì tốt biết bao…

Có lẽ tớ không hề sai lầm khi cho cậu một cơ hội…”

Jessica nhận ra rằng hơi thở của Yuri ngày một nồng ấm, điều này chứng tỏ gương mặt của cả hai đang rất gần nhau nhưng Yuri vẫn đang chần chờ để nhận được sự đồng ý của cô…

Mỉm cười hạnh phúc vì sự chu đáo của Yuri, Jessica mạnh dạn đưa tay ra sau gáy của Yuri rồi kéo cô ấy lại gần cho đến khi bờ môi cả hai chạm vào nhau…

Yuri sửng sốt vì sự chủ động của vợ mình nhưng khi nhận ra đôi mắt của cô ấy đang từ từ khép lại thì cô không còn trong thế bị động nữa…

Yuri quyết định nắm quyền chủ động và đẩy nụ hôn thêm sâu hơn thì…

_Appa~~…umma~~~….ố ồ…Yoona và Shinvi trợn tròn mắt nhìn appa và umma mình

Yulsic vội vàng tách nhau ra khi nghe tiếng gọi của các con mình…

_Appa…ăn…ăn…miệng umma…Shinvi che miệng ra vẻ hoảng hốt

_Appa…hư…hư…Yoona trề môi nhìn Yuri

_Ơ…không phải mà…Yuri gãi đầu lúng túng vì không biết giải thích sao với con mình

_Appa hư…không chơi…appa…nữa…blè…blè…hai bé con le lưỡi trêu appa rồi chạy nhanh vào nhà

_Yah…hai con đứng lại đó…Yuri hét lên khi thấy hai tiểu quỷ vừa chạy vừa cố tình lắc mông để trêu cô

_Vợ à…leo lên…chúng ta phải bắt được hai tiểu quỷ đó…Yuri cười lớn khi thấy điệu bộ của con mình rồi đỡ Jessica leo lên lưng mình vì chân cố ấy vẫn còn đau sau cú ngã ấy

Dù khá ngại ngùng sau chuyện vừa rồi nhưng Jessica vẫn ngoan ngoãn leo lên lưng Yuri rồi vòng tay ôm chặt cổ cô ấy…

Yuri mỉm cười hạnh phúc khi nhận thấy vòng tay siết chặt quanh cổ mình, khẽ quay đầu ra sau để má mình chạm nhẹ vào trán Jessica, Yuri khẽ thì thầm:

_Vợ ơi…

_Yul…Yul à…Jessica ngại ngùng gọi lại Yuri

_Không phải gọi như thế…Yuri lắc lắc đầu mình

_Yul ơi…

_Không phải luôn…Yuri trề môi ra chiều thất vọng

_Lúc trước là gọi như thế mà…Jessica cũng trề môi

_Lúc trước khác, bây giờ khác…

_Chồng…chồng à…Jessica thở dài rồi lí nhí gọi nhỏ

_Yeah…vậy mới đúng chớ…Yuri đắc ý nói

_Đi thôi vợ à…

“_Đi thôi Sooyeon à…”

_Đi thôi chồng à…

“_Đi thôi Yul à…”

_Vợ ơi…

“_Sooyeon ơi…”

_Chồng ơi…

“_Yul ơi…”

_Hai tiểu quỷ kia…appa đến đây…lần này Yuri hét lớn nhằm cảnh báo hai nhóc con đang láu cá dùng ngón trỏ ngoắc ngoắc cô đầy ẩn ý…

_Um…umma đến đây…Jessica cũng rụt rè nói. Cảm giác khi thốt ra hai từ ấy làm lòng Jessica dâng lên cảm giác thiêng liêng khó tả

Cứ thế gia đình họ vui đùa cùng nhau dưới ánh hoàng hôn le lói…

Đó mới được gọi là hạnh phúc đích thực…

T.B.C

P/S: Bỏ fic lâu quá nên thành thật xin lỗi rd nhá…

Sắp đến sẽ có quà để tạ lỗi…*cười gian*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro