Chap 60-3 End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 60-3


“Sau bao nhiêu chuyện…niềm tin Yul giành cho em vẫn chỉ là con số 0 mà thôi…”

_Kwon Yuri…cô yêu ai mà lại chọn Victoria Song hả? Krystal tức giận hét lên.

_Cậu…cậu tin lời của Kim Taeyeon?...Sooyoung thất vọng nhìn về phía Yuri

_Tôi không nghe theo lời ai cả…trước khi Tae đến thì tôi đã quyết định rồi…tôi sẽ không thay đồi ý kiến đâu…ông hãy thả Victoria ra đi…Yuri kiên quyết nói

_Cậu…cậu…Sooyoung tức tối nhìn Yuri

_Các người nghe cho kỹ đây…Yuri lớn tiếng nói

_Người tôi yêu mãi mãi chỉ có một người là Jessica Jung Sooyeon…cho dù cô ấy có là con người như thế nào, cô ấy đã làm những gì thì tôi cũng không cần biết, tôi cũng chẳng hề quan tâm… vì tôi vẫn sẽ luôn bên cạnh cô ấy…chúng tôi sẽ mãi mãi không tách rời nhau cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì đi nữa…Yuri thâm tình nhìn Jessica

_Tôi không cần biết cô ấy có phản bội tôi hay không…chuyện mà tôi quan tâm nhất bây giờ…là chúng tôi được bên cạnh nhau mãi mãi… 

_Nếu lúc còn sống chúng tôi không thể bên nhau một cách trọn vẹn…thì xin các người…hãy để cho tôi được toại nguyện…khi chết cùng cô ấy…

“Tôi thà chết với người mình yêu còn hơn là sống với người yêu mình…”

_Được thôi…vậy thì tao sẽ thả Victoria Song ra…Jung Min nhún vai nói rồi buông đầu sợi dây đang buộc Victoria ra một cách từ từ

“Dù có quyết định như thế nào đi nữa thì kết cục của tất cả chúng mày…cũng là cái chết…”

Bịch…

Victoria được hạ xuống một cách chậm rãi. Sau khi được Taecyeon cởi bỏ dây trói, Victoria buồn bã đi về phía Yuri.

“Mặc dù Yul đã lựa chọn cứu em…nhưng vào lúc này đây…em muốn là người được ở cùng Yul…cho dù đó là thiên đường hay địa ngục…”

_Hy vọng em sẽ không trách Yul khi Yul lựa chọn như thế…chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi…xin lỗi em…Yuri đau đớn nhìn Jessica rồi quay sang nhìn Taeyeon

_Xin chị…hãy chăm lo thật tốt cho hai đứa con bé bỏng của em…đừng để cho chúng biết cha mẹ chúng đã ích kỷ mà cùng nhau rời bỏ chúng…Yuri buồn bã nói

“Appa xin lỗi…Yoongie à…Shinie à…”

_Kwon Yuri…em đừng hy sinh vì Jessica Jung…cô ta không xứng đáng được như thế…Taeyeon tức giận hét lên 


_Được thôi…nếu mày đã quyết định như vậy thì tao sẽ chiều theo ý mày…cầm lấy con dao đó đâm vào ngực mày…tụi bây sẽ được bên nhau trọn đời…Jung Min đắc ý nói

“Kwon Ji Young…tao sẽ cho mày nếm thử mùi vị đau đớn khi thấy con gái mày hy sinh cả mạng sống để cứu mạng mày…”

_Được…

Yuri nhìn những người thân yêu của mình lần cuối rồi hít một hơi thật sâu đưa con dao kề sát ngực mình.

_Không!…con đừng làm thế Yul à…appa xin con đấy…Sica…con nói gì đi chứ…hãy ngăn Yul lại…ông Kwon đau xót nhìn con gái mình

_Yul à…em đừng ngu ngốc như thế…em không tin lời chị sao…Taeyeon gấp gáp khuyên nhủ Yuri

_Mọi người đừng lo…đối với con…đây là một cái chết rất hạnh phúc…vì con sẽ được cùng Sooyeon bên nhau mãi mãi…Yuri cười buồn nói.

_Tao sẽ cho chúng mày chết cùng một lúc…chỉ cần con dao kia cắm vào người mày…tao sẽ thả sợi dây này ra ngay lập tức…Jung Min nói nhưng trong mắt lại lóe lên tia gian xảo

_Yoongie…Shinie…appa xin lỗi…appa yêu các con lắm…Yuri đau đớn nói rồi đưa tay cầm con dao đâm mạnh vào ngực mình

Phập…

Rẹt…

Trong cùng một khoảnh khắc, khi con dao ấy cắm sâu vào ngực Yuri thì Jung Min cũng buông lỏng sợi dây thừng trên tay mình…

_Không…Yul à…Ông Kwon đau đớn kêu lên khi thấy cơ thể Yuri ngã ngửa về phía sau, ông vội chạy đến

_Kwon Yuri…Taeyeon hét lớn chạy đến đỡ lấy cơ thể đang ngã xuống của em mình 

_Yul…Yul…Victoria đứng đó xót xa nhìn Yuri nằm bất động trên mặt đất. Mặc dù Yuri đã chết, nhưng cô biết cô ấy đang rất hạnh phúc.

_Hahaha…lũ họ Kwon các người đúng là ngu ngốc…Jung Min bật cười điên dại. Sợi dây thừng trên tay ông ta đã được buông xuống…nhưng là một cách rất từ từ…và…

Jessica hoàn toàn bình an và tiếp đất một cách an toàn với nụ cười chiến thắng.

_Sao rồi Kwon Ji Young…cảm giác khi chứng kiến đứa con yêu dấu của mày chết trước mặt mày rất sảng khoái đúng không? Jung Min ngửa mặt cười to

_Các người…Sica...tại sao con lại làm thế chứ…Yul nó yêu con thật lòng mà…Ông Kwon tức giận nhìn Jessica

_Jessica Jung…không ngờ cô lại dùng cách này…tôi đúng là kẻ ngu nhất trên đời mà…tại sao tôi lại rơi vào bẫy của cô để làm Yul nghĩ rằng cô hy sinh vì Yul chứ…Taeyeon nắm chặt tay mình thành nấm đấm.

_Hóa ra đây là kế hoạch của chị và appa…làm em cứ nghĩ appa thật sự vì thù hận mà đối xử với chị như thế…Krystal thở phào nhẹ nhõm

_Đúng vậy…đây toàn bộ là ý của chị con đấy…nó rất thông minh…nó cố tình gọi Kwon Yuri đến đây để kế hoạch này hoàn hảo hơn…Jung Min hài lòng nói

_Nhưng như vậy không phải hơi mạo hiểm sao? Krystal đắn đo suy nghĩ

_Krys à…số mệnh của Kwon Yuri đã được định sẵn là chết dưới tay chị con…chỉ là chết gián tiếp hay trực tiếp thôi…

_Nếu khi nãy Kwon Yuri chọn cứu chị con…thì nó không cần phải tự ta tay đâm chính mình…chị con sẽ làm điều đó…Jung Min nhếch mép nói

_Chị…chị thật cao tay…Krystal há hốc mồm nhìn Jessica

Cạch…cạch…

Tiếng vào đạn vang lên khiến bọn họ giật thót vì bất ngờ. Jessica, Sooyoung và Krystal hoảng hốt nhìn về phía sau thì thấy Taecyeon đang nhếch mép cười đểu chỉa súng vào họ.

Jung Min đắc ý nhìn Jessica, Sooyoung và Krystal đứng gần nhau, ông ta nở một nụ cười gian ác đến cực điểm rồi liếc mắt nhìn Taecyeon.

_Khử chúng đi…

_Appa…appa đang làm gì thế? Krystal bỡ ngỡ nhìn appa mình

_Hahaha…appa gì chứ…tao vốn không hề có con…hắn ta bật cười man rợ

_Cái…cái gì…Krystal kinh hãi thốt lên

_Tên Jung Min ngu ngốc kia đã chết từ lâu rồi…tụi bây đúng là bất hiếu…ngay cả appa ruột của mình mà cũng không nhận ra…

_Đừng trách tao…tất cả là do appa nhu nhược của tụi bây…tao đã nhiều lần đề nghị hắn lật đổ Kwon Ji Young ra khỏi công ty nhưng hắn cứ kiên quyết từ chối…đã vậy…tao chỉ còn cách bán đứng hắn thôi…

_Hahaha…cái tên Kwon Ji Young kia cũng là một tên đần…hắn ta bị lừa một cách dễ dàng…chính hắn mới là người hại gia đình tụi bây tan nát… Hắn cười to và chỉ tay thẳng vào mặt Kwon Ji Young, người cũng đang bị sốc không kém

_Nhưng mà tụi bây yên tâm đi…sau khi tiễn tụi bây đi…sẽ đến lượt hắn và cả lũ kia nữa…hắn ta trợn mắt nói rồi hất mặt về phía ông Kwon, Taeyeon và Victoria vẫn đang ôm lấy cơ thể bất động của Yuri

_Ông…ông rốt cuộc là ai…ông…Krystal hoảng loạn nhìn ông ta

_Kim Min Jong…Jessica bất ngờ lên tiếng

_Mày…mày…ông ta thảng thốt nhìn Jessica

_Ông là Kim Min Jong…trợ lý của appa tôi…Jessica nhìn chằm chằm vào hắn ta

_Chị…chị đã biết rồi ư? Đầu óc Krystal bắt đầu choáng váng

_Em có biết lý do tại sao trên mặt ông ấy có rất nhiều vết sẹo không? Jessica hỏi Krystal nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm người đàn ông phía trước

_Ông ta đã tự tay rạch nát gương mặt mình để không ai nhận ra thân phận thật sự của ông ta…

_Em có còn nhớ ông ta luôn một mực không muốn lộ diện trước mặt chị không? 

_Chính vì ông ta lo lắng…ông ta sợ chị nhận ra ông ta là kẻ giả mạo…ông ta lựa chọn em vì lúc appa và umma chết đi…em còn rất nhỏ…ký ức của em về họ sẽ rất mơ hồ…

_Chị biết chuyện từ lúc nào?

_Ngay từ đầu chị đã nghi ngờ rồi…bởi vì appa không bao giờ gọi chúng ta là Sica và Krys…appa luôn gọi hai chị em mình là Yeonie và Jungie…

_Chị đã tương kế tựu kế…chị giả vờ như ông ta là appa và chờ đến ngày ông ta lộ diện…

_Chị đã có kế hoạch ngay từ đầu?

_Đúng vậy….đáng lý chị có thể lật mặt ông ta ngay từ đầu…nhưng có hai nguyên nhân…thứ nhất là chị sợ em sẽ không tin chị mà nghe lời ông ta…

“Rốt cuộc tôi đã làm gì trong bao năm qua thế này…cứ ngỡ người bên cạnh là appa của mình nên tôi để mặc ông ta sai khiến để rồi sa đà vào những tội lỗi chất chồng…”

_Thứ hai…chị muốn tất cả cổ phần của tập đoàn Kwon về tay ông ta…đến khi đó…chị sẽ lật tẩy bộ mặt gian xảo ấy…trước đó ông ta đang phải gánh chịu tội danh…nếu thân phận thật sự bị bại lộ…những thứ ông ấy đang nắm giữ…chỉ là vô nghĩa…Jessica liếc mắt nhìn ông ta

_Hahahhaha…mày biết tất cả thì đã sao…cuối cùng Kwon Yuri vẫn chết…và bây giờ…đến lượt tụi bây…Jung Min nói rồi ra hiệu cho Taecyeon bắn Jessica

Taecyeon sảng khoái đưa súng lên ngắm vào đầu Jessica mà bắn. Giây phút khi hắn sắp bóp cò, hắn ta chợt điếng người khi nhìn thấy Jessica đang cười nhếch mép với hắn.

Kịch…

Khẩu súng hoàn toàn không có đạn…

_Cái…cái gì thế này…Taecyeon lắp bắp nói

_Kwon Yuri này vẫn chưa chết đâu…Yuri bất chợt đứng dậy rồi buông con dao trên tay mình xuống đất. Đó là con dao giả, nó có nút điều khiển lưỡi dao thụt vào trong.

_Haha…súng và dao đều là giả…hai cái thật ở đây này…Sooyoung cười lớn rồi lấy trong túi của mình con dao và khẩu súng thật. Cô đã kịp thời tráo đổi con dao trước khi đưa nó cho Yuri, và khi đến gần cô ấy, cô đã cố tình nói lớn để bấm vào nút điều khiển ra hiệu cho Yuri. Còn về phần cây súng thì đối với một tên ngu ngốc như Taecyeon thì việc đó không có gì là khó khăn cả.

_Kim Min Jong…trong quá khứ mày đã may mắn thoát chết…nhưng còn hiện tại…thì không có chuyện đó đâu…ông Kwon đứng dậy cùng với Taeyeon và Yuri

_Chúng mày...dám…Kim Min Jong tức giận hét lên

_Sao lại không? Sao? Chúng tôi diễn hay quá phải không? Taeyeon cười khinh nói

_Yah…chị…lúc nãy nói về Sooyeon như thế là sao hả?....Yuri tức giận lườm Taeyeon

_Đây không phải là ý của chị…là vợ yêu của em muốn thử lòng em thôi…Taeyeon nhún vai nói

_Ông chuẩn bị đến sở cảnh sát mà nhận tội đi…Jessica trừng mắt nhìn hắn ta

_Chính mày đã phá hủy tất cả kế hoạch của tao…mày phải chết…Jung Min điên cuồng nói rồi lấy khẩu súng đã giấu sẵn trong người ra nhắm vào Jessica mà nả đạn. 

Tất cả mọi người hốt hoảng nhìn về phía Kim Min Jong. Họ không ngờ là hắn ta còn giấu một khẩu súng trong người. 

Đoàng…

Đoàng…

Đoàng…

Ba tiếng súng lần lượt vang lên…từng viên đạn ghim vào cơ thể của ba người…

_Aish…chết tiệt…Taecyeon rên lên đau đớn vì bị bắn trúng vào chân khi hắn ta đang định tẩu thoát. Sooyoung là người đã bắn ra viên đạn đó, còn phát thứ hai của cô là nhắm về phía ngực Kim Min Jong mà bắn khi hắn vừa chỉa súng về phía Jessica

Bịch…

Bịch…

Hai cơ thể đồng loạt ngã xuống nền đất lạnh lẽo…

_Sooyeon à…

Yuri gấp gáp xoay sang xem xét tình hình của vợ mình thì một cơ thể bất chợt khụy xuống làm cô bất an không thôi.

_Soojung à…Jessica xót xa đỡ lấy cơ thể đang ngã xuống của em gái mình. Trong tình thế nguy cấp đó, Krystal đã chạy đến che chở cho chị gái mình.

TaeYeon gấp rút lấy điện thoại ra và bấm số liên tục

_Viện trưởng …. Mau cho xe cứu thương đến đây…

_Soojung à…em ngốc thế hả!!…Jessica rơi nước mắt hét lớn, cô bịt chặt lấy vết thương đang chảy rất nhiều máu trên bụng em gái mình

_Vì em ở gần chị nhất…em không thể để chị bị ông ta giết được…Krystal khó nhọc nói, viên đạn đã ghim thẳng vào bụng cô

_Em là đồ ngốc…Jessica nức nở nói

_Chị…em xin lỗi…em…tất cả là em hại chị…chính em đã kéo chị vào… những chuyện này…em sẽ không để… chị của em... chịu thêm bất kì... tổn thương nào nữa…Krystal nắm chặt tay chị mình nói một cách khó nhọc 

_Chị không giận em…em ngốc của chị…Soojung à…Jessica lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt chảy lem luốt cả gương mặt 

_Chị…chị có thể nói với Yoona và Shinvi…em là dì của chúng không? Krystal mong chờ nhìn Jessica, hơi thở cô bắt đầu trở nên gấp gáp hơn

_Tất nhiên là được…bọn chúng chắc chắn sẽ rất yêu quý em…Jessica ôm chặt đầu Krystal vào ngực mình, tim cô rát buốt khi cảm nhận được thân thể nhỏ bé ấy đang run rẩy vì lạnh

_Vậy thì…tốt rồi….tốt quá rồi…Krystal mỉm cười mãn nguyện rồi từ từ nhắm mắt lại

_Soojung…Soojung!…mở mắt ra đi em…Đừng ngủ mà…Đừng mà! Jessica nức nở gọi tên em mình

_Ngoan…đừng khóc nữa…Yuri tiến đến ôm chặt Jessica vào lòng mình cho cô ấy có một nơi để tựa vào

_Sica à…biết đâu…cái chết đối với em ấy là một sự giải thoát…Sooyoung lên tiếng an ủi Jessica

_Hức…hức…Jessica cứ ngồi đó mà ôm lấy cơ thể của em mình

_Choi Sooyoung…cám ơn cậu nhiều lắm…Yuri mỉm cười nhìn Sooyoung

_Tên đen kia…giữa tớ và cậu không cần phải nói những lời đó…

Sooyoung mỉm cười đáp lại Yuri rồi từ từ đi đến gần cô ấy. Trong cuộc chiến này, Yuri thật sự rất may mắn khi cô được cả tình yêu và tình bạn trợ giúp. Cả hai điều đó đều là thứ tình cảm thiêng liêng nhất. 

Sooyoung nhếch miệng cười khi thấy gương mặt tràn đầy sự cảm phục của Yuri

_Thôi nào…cậu đừng làm tớ nổi da gà như thế…tớ giúp cậu…vì cậu là bạn thân của tớ…chỉ thế thôi…

Sooyoung tiến đến định cho Yuri một cái ôm đầy động lực và muốn chia sẻ niềm vui thì bất chợt cô nhìn thấy ánh mắt đầy hoảng hốt và kinh hãi của cậu ấy. Sự kinh hoàng mà dường như lần đầu tiên cô nhận thấy trong ánh mắt của Kwon Yuri.

_Cẩn thận…là tiếng nói của Taeyeon

Cũng chính lúc đó, cô nghe tiếng súng vang lên phía sau lưng mình…

Đoàng…đoàng…đoàng….đoàng…đoàng…

Cạch…

Đó là âm thanh của một khẩu súng phát ra. Một viên, hai viên, ba viên không ngừng bắn ra…

Sooyoung cảm giác sau lưng mình dần tê dại. Cô không cảm thấy đau đớn mà là chết lặng. Chết lặng đến cực độ. Cô không còn cảm giác được gì ngoài sự lạnh lẽo tột cùng.

Trái tim cô…giống như vừa bị xuyên thủng…lạnh…rất lạnh…

Tất cả mọi hình ảnh trước mặt đều trở nên mờ ảo. Cô chỉ còn nhìn thấy được nét mặt đau đớn của Yuri…

Sooyoung ngây người chết lặng nhìn trân trân về phía trước…một dòng nước mắt lẳng lặng chảy xuống…

Yuri đờ đẫn nghĩ có lẽ cô đang nằm mơ. Một giấc mơ kinh khủng. Kim Min Jong đang nằm dưới đất bỗng dưng ngồi dậy bắn vào người Sooyoung. Trên tay ông ta đạn không ngừng được bắn ra từ khẩu súng kia. Cô cũng không nhớ là bao nhiêu viên đạn…Cô chỉ biết ông ta bắn mãi, bắn mãi đến khi hết đạn mới dừng lại…và…

Sooyoung từ từ ngã xuống trước mặt cô…

_Không!…Jessica đưa tay lên che miệng mình khi thấy cảnh tượng đó

_Khốn kiếp!…Taeyeon tức giận hét lên rồi chạy đến đánh tới tấp vào người Kim Min Jong đến khi ông ta hoàn toàn nằm xuống.


_ Ha ha… Ha ha…Ha ha ha..Kim Min Jong dùng hết sức lực cuối cùng để nở một tràng cười, nhưng âm thanh ấy cứ nhỏ dần đến não lòng… Hắn ôm cái ngực đầy máu của mình mà hít lấy hít để không khí xung quanh

Yuri run rẩy từng bước đi đến gần cơ thể đang nằm bất động của Sooyoung. Một bước chân đi là một lần cô muốn khụy xuống. Yuri cúi xuống đỡ cơ thể Sooyoung tựa lên người mình rồi ôm chặt cậu ấy vào người mình.

_S…Soo à…giọng nói Yuri gần như vỡ vụn. Cổ họng nghẹn ngào, đau đến mức cô không thể chịu đựng nổi.

Hai tay Yuri rụng rời dò tìm khắp trên người Sooyoung nhưng cô không biết nên che ở đâu vì chỗ nào trên người cậu ấy cũng toàn máu là máu…

Khung cảnh trong căn nhà kho trở nên thê lương hơn bao giờ hết…

Nước mắt Yuri từng giọt rơi xuống trên gương mặt của Sooyoung. Sooyoung khẽ mở mắt, cô khẽ mỉm cười nhìn Yuri

_Cậu khóc gì chứ…

_Không…không…Yuri liều mạng lắc mạnh đầu 

_Tớ…tớ….tớ không dễ chết vậy đâu…Sooyoung khó nhọc nói qua từng hơi thở

_Đừng…đừng nói nữa mà…xin cậu đấy…Yuri nức nở nghẹn ngào. 

_Soo à…Ở phía bên kia Jessica cũng rơi nước mắt liên tục khi nhìn thấy cảnh đó.

_Yul…Yul à…Sooyoung cố gắng gọi tên Yuri

_Ừ…tớ đây…tớ nghe đây…Yuri chôn vùi mặt mình vào cổ Sooyoung vì không muốn cậu ấy nhìn thấy những giọt nước mắt của cô

_Cậu…cậu có thể…tìm Sunny của tớ giùm tớ được không?....

_Tớ…tớ định xong chuyện này sẽ tìm cô ấy…nhưng….tớ nghĩ….tớ không được rồi…Sooyoung buồn bã nói

_Không…không…cậu tự mà đi tìm cô ấy…Yuri khóc nấc lên

_Hứa với tớ đi Yul…tớ…tớ sắp không chịu nổi rồi…Sooyoung bắt đầu hít thở một cách nặng nhọc

_Được…tớ hứa…hứa…nhưng cậu phải tỉnh lại thì tớ mới giúp cậu…

_Cám ơn cậu…Sooyoung mỉm cười mệt mỏi rồi từ từ nhắm mắt lại

_Soo à…xin lỗi…xin lỗi…xin lỗi…Yuri cứ liên tục lặp lại 

_Yul này…dù phải hy sinh rất nhiều thứ để giúp cậu….nhưng tớ không hề hối tiếc…

_Bởi vì…cậu….cậu là…là bạn thân…nhất của tớ…

“Tạm biệt cậu…Kwon Yuri…”

Bịch…

Bàn tay Sooyoung trượt khỏi cơ thể rơi xuống nên đất lạnh lẽo…Yuri trừng to mắt nhìn gương mặt của bạn mình, ngay cả đến lúc chết, gương mặt ấy vẫn rất thanh thản, nhưng đó cũng chính là vũ khí bén nhọn nhất đâm sâu vào tim Yuri. 

Yuri cắn chặt răng để ngăn không cho mình thốt lên âm thanh nức nở. Quá khứ về tình bạn của hai người cũng lũ lượt kéo về không thôi.

Hình ảnh hai đứa nhóc tíu tít đi bên nhau sau giờ tan học…

“_Yul đen…chờ tớ…hộc…mệt quá đi…

_Xì…đang chạy đua mà kêu chờ là sao cái tên cao kếu kia…có ngon thì đuổi theo tớ này… blè…”

Hình ảnh đôi bạn luôn quấn quít bên nhau ngay cả khi họ đã trưởng thành...

“_Soo à…đến tập đoàn Kwon làm việc cùng với tớ nhé…chúng ta sẽ là cặp đôi hoàn hảo nhất…

_Tất nhiên…tớ sẽ luôn sát cánh bên cậu…”

Và bây giờ vẫn là hình ảnh của đôi bạn ấy…nhưng là một người ôm chặt cơ thể đã lạnh lẽo của bạn mình…

_KHÔNG…CẬU KHÔNG THỂ LÀM THẾ…TỚ CẦN CẬU…ĐỪNG BỎ TỚ LẠI MỘT MÌNH…Yuri đau đớn hét lên

_Soo…Soo à…dậy đi…Soo…mở mắt ra nhìn tớ đi…một lần nữa thôi mà…Yuri thấp giọng van xin nhưng đối mặt với cô chỉ là một cơ thể đã lạnh ngắt

_Hức…hức…Jessica vẫn nức nở không thôi

Từ phía sau, Taeyeon khẽ quay mặt đi để khống chế giọt nước mặt đã chực trào ra. Mặc dù không thân với Sooyoung nhưng cô vẫn cảm thấy thật sự cảm phục tình bạn của cô ấy và Yuri.

_AAAAAAAAAAAAAAA…………CHOI SOO YOUNG…..Yuri ngửa mặt hét lớn tên của Sooyoung 

_LÀ ÔNG…ĐỒ KHỐN KIẾP…Yuri đặt nhẹ cơ thể Sooyoung xuống đất rồi cầm lấy khẩu súng trên tay cậu ấy đi về phía Kim Min Jong đã chết từ lúc nào

Đoàng…đoàng…đoàng…đoàng….

_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA…………Yuri điên cuồng bắn tới tấp vào người ông ta. Trong mắt cô là sự bùng nổ không thể kiềm chết. Jessica ngồi đó xót xa nhìn chồng mình đang vùng vẫy trong tuyệt vọng.

_TRẢ BẠN TÔI ĐÂY….AAAAA….TRẢ ĐÂY….AAAAAA…..KHÔNG…

Yuri cứ liên tục gào thét đến khi mệt lã…cô nằm bệch xuống đất…rồi rơi vào mê man vì đã phải chịu đừng quá nhiều cú sốc. Cô chỉ biết trước khi ngất đi, cô vẫn cứ lặp lại mãi cái tên của cậu ấy.

“Choi Sooyoung…tớ là tên bạn tồi tệ…tớ không xứng đáng với sự hy sinh của cậu…xin lỗi cậu…Choi Sooyoung…Sooyoung…Soo…bạn thân của tớ…”

………………………

Hai tháng sau.

Yuri trầm ngâm đứng trước bãi biển rộng lớn. Từng đợt sóng đập vào bờ cuốn trôi tất cả mọi thứ trên bãi cát. Mỉm cười buồn bã, phải chi những ký ức đau buồn kia cũng được sóng biển cuốn trôi như thế thì tốt biết mấy.

Yuri phì cười khi nhìn thấy hình bóng hai cục cưng của mình đang chơi đùa vui vẻ với sóng biển. Gia đình cô đã trở lại như xưa.

Hạnh phúc…

Nhưng không trọn vẹn…

Bởi vì hạnh phúc của họ được đánh đổi bằng mạng người…

Một người bạn thân thiết…

Bất ngờ một vòng tay từ phía sau ôm chặt lấy Yuri không buông. Không cần quay người lại thì Yuri cũng biết đó là vợ yêu của cô rồi.

_Sao em không chơi với con đi…Yuri nắm chặt tay Jessica

_Yul vẫn còn nghĩ về chuyện của cậu ấy à?...Jessica buồn bã hỏi

_Tất nhiên rồi…Yul không thể quên được…Yuri thở dài nói

_Đừng buồn nữa mà….vì bên cạnh Yul…vẫn còn có em và con của chúng ta…Jessica ôm chặt Yuri hơn

_Ừ…Yul biết…ba mẹ con em là sinh mạng của Yul…Yuri mãn nguyện nhắm mắt mình lại ngửa đầu ra sau tựa đầu mình vào đầu Jessica.

Sự xa cách trong tình yêu giống như một ngọn lửa trong gió…gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ…nhưng sẽ làm bùng lên ngọn lửa lớn…

Cô đơn không phải là không có người để chia sẻ nỗi buồn…mà ngay cả khi có niềm vui cũng chẳng có ai để chia sớt…

Ấm áp không phải là khi bạn ngồi bên đống lửa hay được ủ mình trong chăn ấm…mà là khi bạn được ở bên những người thân yêu nhất của cuộc đời mình…

Hạnh phúc không phải là lúc bạn có tất cả…mà là khi bạn nhận ra được điều gì quan trọng nhất đối với mình và bạn biết cách để bảo vệ họ…

Hãy nhớ lấy điều này trong trái tim mình…

Tình yêu…mãi mãi là một điều bí mật…

Hãy tận hưởng niềm hạnh phúc khi tình yêu đến ngự trị nơi bạn…

Dù chỉ trong một khoảnh khắc nào đó của cuộc đời…

END. 

P/S: Mn có ý kiến hoặc thắc mắc gì thì com để mình biết đường mà viết bonus nha. Mà theo ý kiến chung là muốn có bonus YoonHuyn và hai cục cưng của Yulsic. 

Ai muốn có 1 cái kết hoàn hảo nhất thì chờ thêm phần bonus riêng của mình nha. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi