YG FAMILY - Chap 9+10+11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




CHAP 9

- Em đừng buồn nữa... nhé... đừng buồn nữa - Young Bae vừa nói vừa nở 1 nụ cười phải nói là... rất là... rất là 3 chấm (không bút mực nào có thể diễn tả được cái nụ cười chết người ấy... ôi... ngất ngây, ngây ngất)

- Em không buồn nữa đâu... thật đấy... không buồn đâu - cố gắng nhấn mạnh từng chữ vì ai đó có vẻ không tin

- Chắc không??? Chắc chắn là không buồn nữa chứ ? - vẫn chưa tin

- Thật, thật đấy!!! Không buồn nữa

- Vậy.... em có còn.. - ngập ngừng - Có còn... thích Seung Hyun hyung nữa không?

- .... - cười - Không biết.... có lẽ còn... mà cũng có lẽ không.... không biết nữa....

- ......

- Thôi đừng nói về chuyện đó nữa, nói chuyện khác đi - đánh trống lãng

- .............

- Oppa biết không, thật ra từ đầu em đã biết người tỏ tình với em không phải là Seung Hyun oppa.... Dae Sung oppa đã nói là hyung của oppa ấy rất nhút nhát, không dám tỏ tình, vậy mà Seung Hyun oppa từ lần đầu tiên đi chơi oppa ấy đã nói là yêu em rất nhiều, yêu từ ánh mắt đầu tiên, từ lần đầu tiên gặp mặt... còn nói nhiều câu ngọt lắm cơ

- ..............

- Rồi thái độ của oppa làm em nhận ra là người thích em không phải là Seung Hyun oppa.... Hơi hụt hẫn chút... nhưng mà em lại rất tự tin là mình có thể chiếm được trái tim của Seung Hyun oppa, em đã cố gắng rất nhiều, thay đổi rất nhiều... vậy mà....

- Đừng nói nữa, đừng nói về chuyện này nữa - Bae ngắt lời

- Không sao... em không buồn mà....hehe - nhe răng cười

- Làm bạn gái anh nhá - nói năng rất dứt khoát

- Sao? - Chae Rin hơi giật mình

- Làm - bạn - gái - anh- nhá!!! - nói thật chậm từng từ một

- .................

- ................

- Em không chắc... không chắc là mình có thể.... - Rin lúng túng

- Em có thích oppa không?

- ...............

- Chỉ 1 chút thôi cũng được.... có không? - ánh mắt Bae chứa đầy sự chân thành

- 1 chút hả?... - mặt đỏ bừng - òh... có

- Vậy là được rồi.... Vậy là oppa cũng vui rồi... ^^.... Chỉ cần như vậy thôi - mắt Bae hơi ướt - Oppa vui lắm...

Young Bae lặng lẽ đứng lên, lủi thủi định đi về thì Chae Rin níu lại

- Oppa chờ đã... em đồng ý... đồng ý làm bạn gái của oppa

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

trời đã sáng rồi trời đã sáng rồi....
dậy đi thôi, dậy đi thôi.........
trời đã sáng rồi trời đã sáng rồi....
dậy đi thôi, dậy đi thôi.........

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tiếng nhạc báo thức làmYoung Bae giật mình tỉnh dậy.... ánh nắng ban mai làm nó chói mắt, phải nhíu mày lại.... Giấc mơ ấy.... lại là nó .... là ngày hôm ấy, ngày Chae Rin đồng ý làm bạn gái của nó.... Nó cười hè hè như bị hâm... ờ thì người ta đang vui mà... mà vui thì cười thui.... Bae ngồi dậy, vào wc đánh răng rửa mặt, thay quần áo rồi đi xuống nhà định nấu gì cho cả nhà ăn sáng đi học thì va phải "vật thể lạ". 2 cái "vật thể" đen sì từ trên xuống dưới đứng thù lù trước cửa phòng Bae là 2 vệ sĩ không biết từ đâu ra. Đi xuống nhà dưới thì lại thấy thêm vô số "vật thể" tương tự, nét mặt mọi ng trong nhà có vẻ rất khó chịu. Không thể chấp nhận việc có ng lạ trong nhà, Young Bae đùng đùng lên phòng (theo sau là 2 cục màu đen, làm Bae thêm điên tiết và giậm mạnh hơn nữa) gọi điện thoại cho appa

- Gì vậy ba? Là sao? Tự nhiên có 1 đống người tới nhà mình là sao hả ba? đã vậy còn tò tò theo sau lưng con nữa - nói 1 lèo k ngừng nghỉ

- Bình tĩnh con trai...làm gì mà phản ứng ghê vậy - giọng nói từ tốn của chủ tịch Yang làm Bae càng nổi máu hơn- Làm vậy là để tốt cho tụi con thôi!

- Tốt gì đâu, bực mình muốn chết, ba đuổi họ đi hết đi, con không thích đâu- giọng điệu cứ như 1 đứa trẻ

- Vì an toàn của tụi con thôi... thật ra mấy ngày trước có người gửi thư doạ sẽ bắt cóc tụi con nên ba lo..... làm vậy cho an toàn - chủ tịch nhỏ nhẹ

- Trời đất... Và ba tin sao???? - bắt đầu gắt gỏng - Nếu mún bắt cóc tụi con thì người ta đã bắt cóc lâu rồi, cũng đâu cần phải gửi thư báo như vậy đâu!!!!

- Thôi, phòng bệnh hơn chữa bệnh, đợi tới lúc người ta bắt đi rồi thì còn nói được gì nữa.... mất đứa nào chắc ba má sống không nổi đâu - chuyển từ giọng nói ướt át sang dứt khoát - Thôi ba có việc rồi, bye con trai yêu dấu, chăm sóc cả nhà nhé, ba chỉ hi vọng con thôi đấy (nhanh chống cúp máy)

- Khoan đã appa... con chưa nói xong mà... BA... BA ơi!!! - Bae lầm bầm - Lại nữa, muốn làm gì là làm, không hỏi trước người ta gì hết, bực mình thật - quay lại lườm 2 vệ sĩ - Tránh ra, xa ra 3 bước, 1,2,3, đúng rồi, vậy đi, phải giữ khoảng cách như vậy!


Mấy anh em nhà họ cứ (ráng) sống như vậy đến 1 tuần, rồi 2 tuần, và....

- Thật không thể chịu được, không thể chịu được nữa rồi, đi club mà thế này thì đi làm gì - Seung Hyun nhăn nhó - Mỗi khi có em nào mon men lại gần thì 2 cha kia cứ lù lù xuất hiện, đứng nhìn người ta chằm chằm, nghĩ thử coi, ai còn dám tới gần tao nữa!!!

- Làm như có mình hyung khổ vậy, em cũng có sung sướng gì đâu, mỗi khi có việc gì ồn ào, có đám đông tụ tập, em chưa kịp tới để hành động thì mấy ổng đã ra tay trước rồi - Sung hậm hực - Mà mọi ng có biết mấy ổng làm gì không, mấy ổng tới xua ngừoi ta đi hết rồi còn cảnh cáo không được gây gổ cãi nhau nữa chứ, trời đất ơi, trước khi trở thành 1 nhà báo tương lai, 1 người chuyên làm phóng sự nóng thì em phải thực tập với mấy chuyện cỏn con, vặt vảnh này chứ - giọng nói ngày càng cao

- Bực mình thật đấy, lúc nào cũng tò tò phía sau, đi wc cũng đòi theo nữa chứ, biết là đây là nhiệm vụ của họ, nhưng... bực mình quá! - Ri liệng cuốn sách lên bàn, mặt mày đăm chiêu

- Còn 2 đứa, không có ý kiến gì sao? - Hyun hất cầm về phía Yong và Dara hỏi

- Không thấy mặt 2 đứa méo xẹo à? - Sung trề mỏ

- Không được... Không được rồi... Phải chấm dứt chuyện này thôi! - Bae vừa nói vừa lôi điện thoại ra bấm bấm - Ba, con có chuyện muốn nói, là mấy ông vệ sĩ....

tút...tút....tút... tút..............

Khỏi nói là Bae điên tiết tới mức nào khi chủ tịch Yang cúp máy mà không chịu nghe nó nói gì. Anh em nó cứ nhăn mặt, nhíu mày nhìn nhau, thỉnh thoảng lấm lét dòm ra cửa sổ coi có ai nghe lén không. Không khí bắt đầu trở nên im lặng, không đứa nào nói gì, thỉnh thoảng có đứa lên tiếng nói về việc làm cách nào để đuổi mấy ông vệ sĩ đi nhưng hầu như chẳng có cách nào khả thi cả nên cuối cùng mạnh đứa nào nấy về phòng ngủ. Yong lon ton chui vào phòng Dara bị Bae nắm lỗ tai lôi xềnh xệch xuống phòng trông đến tội. Gần 1h đêm, cả nhà đều ngủ hết rồi, còn mỗi Bae trằn trộc lăn qua lộn lại, đột nhiên Bae bật dậy, cười gian xảo

"Thưa ngài chủ tịch, nếu như ngài vẫn cứ nhất quyết không chịu thay đổi ý kiến, con sẽ làm cho ngài phải hối hận... heheeee".... (Ôi, nụ cười thiên thần đâu mất rồi.... T.T...)

____________________

















CHAP 10:

trời đã sáng rồi trời đã sáng rồi....
dậy đi thôi, dậy đi thôi.........
trời đã sáng rồi trời đã sáng rồi....
dậy đi thôi, dậy đi thôi.........

Cái bài nhạc quen thuộc lôi Young Bae ra khỏi giấc ngủ, nó ngáp dài ngáp ngắn, vươn vai, lăn lộn tới gần 10 phút mới chịu ngồi dậy đi đánh răng rửa mặt. Công việc đầu tiên của Bae trong ngày là phải đi gọi cả nhà dậy, từ bé đã thế rồi, nó luôn là ng dậy sớm nhất, lo sóc mọi việc trong nhà, ai nhìn vào cứ tưởng Bae là con trai lớn còn Seung Hyun là đứa em hỗn hào, nhưng sự thật thì ngược lại (=.='). Vừa bước ra khỏi cửa phòng là đụng ngay 2 ông vệ sĩ to cao làm nó tỉnh ngủ, giậm đùng đùng xuống nhà.

Đi ngang phòng Ji yong, tự nhiên nó đứng lại, dòm. Lạ, trước phòng Yong không có vệ sĩ đứng canh, ban đầu Bae cứ nghĩ là "phải rồi, nó có phải là con cái của ba đâu nên việc gì ba phải cho người bảo vệ nó, mà sao không ai bắt nó đi cho khuất mắt", nhưng tự nhiên thấy có gì không ổn, Bae tới gõ cửa cộc cộc "Kwon Ji Yong, mở cửa, có nghe k,dậy đi, mở cửa". Gõ 1 hồi không thấy động tĩnh gì, Bae tức điên, đá văng cái cửa, đi xồng xộc vào phòng (Bạo lực quá!). Trong phòng không có ai hết, như đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, nó hít thở thật mạnh, cố lấy lại bình tĩnh rồi lại xồng xộc sang phòng Dara. "KWON JI YONG, TAO BIẾT MÀY TRONG ĐÓ, RA ĐÂY NGAY, MAU!!!". Tiếng quát của Bae làm mọi ng phải tỉnh giấc, Ri ngủ gật trên ghế giật mình té xuống đất, Hyun bật dậy ngơ ngác dòm xung quanh, Sung đang đánh răng nuốt hết bọt kem vào bụng. Trong phòng Dara thì rối hết cả lên . Yong cứ hết chui xuống gầm giường, lại chui vào tủ, rồi lại leo lến nóc tủ, và cuối cùng là cái "tối kiến" nhảy ra cửa sổ, nhưng chưa kịp nhảy thì Bae đã vào lôi cổ ra rồi (tội nghiệp còi của au T.T).

- PHÒNG MÀY KHÔNG NGỦ, QUA PHÒNG CON BÉ LÀM CHI? -tiếng quát của Bae khủng khiếp đến mức bọn chim, sóc trú trên mấy cái cây gần nhà phải lật đật bỏ chạy

- Dạ... dạ... cho vui... - mồ hôi mẹ mồ hôi con rơi lộp độp, Yong quay sang nhìn Dara - Cứu chồng với!!!!!!!!!!!!!!!!

- CÁI GÌ, CHỒNG GÌ Ở ĐÂY, MÀY GAN LẮM, MUỐN CHẾT HẢ????!!!???!!!

- Oppa àh, đừng đánh chồng em, tội....... - câu nói bị ngắt quãng khi Bae quay sang lườm cho 1 cái - .......nghiệp

- Em gọi nó là gì? - giọng nói khác hẳn lúc quát Yong

- Là...chồng... -nhe răng cười, cố nói nhỏ thật nhỏ

- Huh??? Không nghe rõ

- Chồng... gọi là Chồng....... - vừa nói vừa lấm lét nhìn

- Vợ chồng gì ở đây, còn nhỏ xí mà bày đặt, chồng chồng, vợ vợ gì chứ!!! - Bae lên giọng làm Dara hơi giật mình - Tối qua tụi bây đã làm gì hả, NÓI THẬT ĐI

- Dạ, làm gì, làm gì đâu, không có làm gì hết - Yong nói cho 1 hơi

- MÀY IM, tao không hỏi mày, Dara nói đi, phải nói thật

- Dạ... không có gì hết mà.........- con bé hơi mếu

- Nhìn thẳng vào mắt oppa mà nói này, không được nói dối - Bae nghiêm mặt

- Thật mà... Dara nói thật đấy... không có gì cả mà - giọng Dara run run, nước mắt chỉ trực trào ra thôi

- Thôi mà, dù sao thì 2 đứa nó cũng sẽ cưới nhau thôi, hyung đừng làm khó tụi nó nữa - Dae Sung giải vây

- Kệ tụi nó đi, mày cứ làm lớn chuyện - Hyun vừa ngáp vừa nói - Đi làm cái gì ăn đi, tao đói rồi

- Dara nói thật đấy, sao oppa không tin chứ - con bé vừa nói vừa khóc ầm lên

- Tụi em nói thật đấy, hyung không tin thì thôi, tụi em có làm gì đâu, hyung đừng mắng Dara nữa, khóc rồi kìa - Yong lên tiếng khi nhìn thấy Dara khóc như thế

- Dara nói thật mà......... - con bé vẫn cứ khóc

- Rồi rồi, công chúa khóc rồi, tại mày đấy thằng điên, sáng sớm la ó om sòm - Hyun nằm dài trên sofa lãi nhãi

- Này, đừng có khóc, oppa đã làm gì em đâu, chỉ xử thằng này thôi mà -quay sang cốc đầu Yong 1 cái cốp, Dara khóc rống lên - thôi thôi, không đánh nó nữa, được chưa, nín đi

Dara gật gật, thút thít, lủi thủi lên phòng thay quần áo, Yong tò tò phía sau. Lúc ngồi ăn sáng, Bae thỉnh thoảng lườm Yong 1 cái làm thằng nhỏ ớn lạnh. Tự nhiên Hyun hỏi nhỏ "Mà có thật sự là hồi tối không có gì hết hả?", mọi người gác đũa, quay sang nhìn Hyun làm nó bị đơ, im luôn. Mấy ông vệ sĩ cũng đến bó tay với anh em nhà này.

.

.

.

- Rất cám ơn mọi người hôm nay đã đến đây đông đủ để ăn mừng cho những thành công của tập đoàn chúng ta trong năm qua, và tôi hy vọng tất cả chúng ta sẽ cố gắng hơn nữa để tập đoàn YG sẽ ngày càng vững mạnh hơn, phát triển rộng rãi hơn nữa, xin cám ơn mọi người

Phong thái của 1 chủ tịch tập đoàn quả là có khác, ăn nói rất rành rọt, đĩnh đạt. Sau màn phát biểu khai màn buổi tiệc, ông đi đến chỗ các con của mình "Liệu mà cư xử cho phải phép đấy nhé, tất cả các cổ đông lớn nhỏ đều ở đây cả đấy, ba mẹ không muốn bị bẽ mặt đâu".

Mr Yang quá rõ về mấy trò quậy phá của con mình nên dặn dò trước cho chắc ăn, tuy thế nhưng ông cũng rất tự hào về "đàn con" của mình, cứ khoe mãi, nhất là Ri, niềm tự hào của ông đấy!!! Những người tham dự tiệc lại cứ tấm tắc khen, nào là "Cậu con trai lớn của ông bà trông bảnh bao quá nhỉ", "Cậu Young Bae thật giống chủ tịch đấy, rất nghiêm nghị, chính chắn", "Cậu nhóc Dae Sung đây sao? Lớn lên khác nhỉ, Bảnh tỏn hơn hắn, giống hệt bố nhé!", "Dara đáng yêu quá đi, càng lớn càng xinh, xinh hơn cả bà chủ tịch ngày trước nữa, ông bà khéo sinh thật đấy!". "Seung Ri mới có 16 tuổi thôi sao? Trông đẹp trai thế, học hành giỏi giang nữa, ông bà thật may mắn đấy, phải chi nó là con rể nhà tôi thì hay quá rồi!". Khỏi phải nói chủ tịch Yang phỏng mũi như thế nào khi nghe ngta khen con mình như vậy, ông cứ cười hô hố mà bảo là "Con tôi mà, phải như vậy chứ!!!" (^^).

"Sau đây, để góp vui cho buổi tiệc ngày hôm nay, các thiếu gia và tiểu thư nhà YG sẽ có 1 màn trình diễn đặc biệt, tất cả mọi ng hãy cho tràng pháo tay ạh" Mc nói to thu hút sự chú ý của đám đông ồn ào. Dara bước lên sân khấu với cây đàn violon, Ri với cây violon alto, Hyun và Sung với 2 cây violoncelle to sụ, Young Bae ngồi giữa với cây đàn piano, anh em họ tạo thành 1 ban nhạc tuyệt vời với những khúc nhạc bất hủ............... Nốt nhạc cuối cùng chấm dứt, mọi người vỗ tay rầm rầm, ngài chủ tịch cứ luôn miệng " Con trai con gái tôi đấy, chúng là con tôi đấy!!". Young Bae đứng lên nhìn 1 lượt cả bọn rồi ra hiệu "Tới lúc rồi!", Seung Hyun nhếch mép "Let's do it", bên trong cánh gà, Ji Yong háo hức "Time to shine, keke". Vài ng đàn ông chạy lên dọn dẹp sân khấu thật nhanh, âm nhạc bắt đầu nổi lên, Hyun, Bae, Sung, Yong, Dara cùng vài dancer (không biết từ đâu ra), bắt đầu những màn vũ đạo nóng bỏng trên nền nhạc "She can't get enough" khiến mọi người có mặt ở đó há hốc mồm! Ri không tham gia, âm thầm đi xuống ngồi cạnh chủ tịch Yang, lúc này ông đang đơ như cây cơ, mắt chữ O mồm chữ A. Mấy người ngồi gần đó hỏi "Con trai và con gái của ngài.... đang làm gì thế???", "Huh?? Con trai con gái nào, bậy nè, chúng không phải con tôi đâu, hơ hơ, con tôi đâu thế này". Ông cười cay đắng, quay sang tiếp tục trố mắt nhìn lũ nhóc đang quậy phá "Ôi, bọn nhóc này là con ai thế, tội nghiệp cho ai có mấy đứa con như thế này đấy", mr Yang cười nói giã lã, cứ cố làm ra vẻ như không quen biết gì bọn nhóc họ Yang trên kia, nhưng càng làm thế ngta càng cười thêm vì ai mà chẳng biết bọn chúng là con trai, con gái và con rể nhà ông (=.='). "mọi ng thật là, chúng không phải con tôi đâu, haha, đây, con trai tôi đây", chủ tịch Yang chỉ chỉ Ri đang ngồi kế mình, Ri cười nhẹ, đứng lên cuối chào lễ phép rồi bước lên sân khấu, tiếp tục làm mọi ng choáng váng với Strong Baby.... chủ tịch Yang bây giờ như 1 bức tượng!(@-@).

Young Bae cười toe, đi tới chỗ appa mặt đang tối sầm, không quên cuối chào mọi ng xung quanh nữa, "Ba àh, ba hãy đuổi hết mấy ông vệ sĩ đi nhé, chỉ cần ba đuổi họ là tụi con sẽ lại là những đứa con ngoan của ba!". Bae nói mà k để ý nét mặt tím tái vì tức giận của ba nó. "Tụi bây dám làm thế này để uy hiếp ba sao? Ngưng ngay chưa", " Thì ba hứa đi, con sẽ bảo tụi nó dừng lại", "YOUNG BAE...........". Lúc này Bae mới thấy nét mặt của chủ tịch Yang, nó hoảng hồn "Hyun, Sung, Yong, Dara, Ri... CHẠY MAU!". Bae vừa ra lệnh, anh em nhà nó mạnh ai nấy bỏ chạy, chủ tịch phải hét lên "Bắt chúng lại, mau, nhưng không được làm chúng bị thương đấy, bắt hết đem về nhà cho ta!!!!". Tiếng 1 nhân viên bảo vệ gọi với theo " Seung Ri thiếu gia, cậu làm rơi chiếc giày này!"........

30 phút sau, mọi thứ mới ổn định trở lại, buổi tiệc lại tiếp tục, bà chủ tịch từ khi thấy con mình
sexy trên sân khấu thì cứ xỉu lên xỉu xuống, ông Yang thì né tránh ánh mắt mọi ng vì bị ..........quê....

Yang Young Bae, hoá ra cái điều cậu nói là sẽ khiến appa phải hối hận là thế này sao?!?!? =..='

____________________











CHAP 11:

6 đứa nhỏ quì 1 hàng dài, trước mặt chúng nó là appa ngày thường vốn rất hiền lành, nhưng hôm nay lại vô cùng đáng sợ. Tụi nó quì như vậy đã hơn 1 tiếng đồng hồ rồi, tê cứng cả chân, vậy cho đáng đời, ai bảo hết trò quậy phá, lựa ngay lúc đang có tiệc lớn cùng với bao nhiêu là khách quan trọng mà phá. Nãy giờ không ai nói lời nào hết, im lặng vô cùng, chí có tiếng máy điều hoà chạy è è, tiếng dế ngoài vườn kêu réc réc mà thôi... Chợt chủ tịch Yang lên tiếng

- Đứa nào bày ra trò này hả? Mà thôi, khỏi cần trả lời! Young Bae, con nghĩ ra dược trò này hay lắm đấy, đúng là khiến ba phải hối hận thật đấy...... - vẻ mặt ông đầy thất vọng

- Là tại ba đó chứ, tại ba.... - Bae cãi lại

- Tại ba? - ông ngắt lời nó - Con đang nói gì thế?

- Thì là chuyện mấy ông vệ sĩ đấy, chẳng phải tụi con nói là tụi con không thích rồi sao, sao ba cứ nhất quyết không chịu.....

- BA KHÔNG CHỊU THÌ CON HÀNH ĐỘNG NHƯ THẾ SAO! -ông bắt đầu to tiếng

- PHẢI, CON NHƯ VẬY ĐÓ, LÀ DO BA ÉP CON NÊN CON MỚI NHƯ VẬY ĐÓ - Bae cũng to tiếng cãi lại (hư quá!!! >"<)

- HÔM NAY CON DÁM LỚN TIẾNG VỚI BA NỮA SAO, YANG YOUNG BAE, ba.... ba thất vọng về con quá đấy - giọng nói của ông bỗng chùng xuống

- THẤT VỌNG??? CON MỚI LÀ NG PHẢI THẤT VỌNG ĐẤY, BA CHẲNG HIỂU GÌ HẾT, BA KHÔNG QUAN TÂM TỚI TỤI CON NGHĨ GÌ, LÀM GÌ HẾT, LÚC NÀO CŨNG CHỈ LÀ CÁI TẬP ĐOÀN ĐÓ, BA NGHĨ LẠI XEM THỜI GIAN BA Ở GẦN TỤI CON DC BAO NHIÊU HẢ BA? - ông Yang định lên tiếng thì nó ngắt lời, tiếp tục rống cổ lên cãi - BA ĐỪNG CÓ NÓI LÀ BA LÀM VIỆC VÌ TỤI CON, CŨNG ĐỪNG NÓI LÀ BA LÀM VẬY VÌ LO LẮNG CHO TỤI CON, NGHE CHÁN LẮM RỒI, CON KHÔNG CẦN ĐÂU, KHÔNG CẦN NHỮNG THỨ ĐÓ ĐẤU, BA BIẾT KHÔNG!!!!!!!

- THẰNG MẤT DẠY - chủ tịch Yang tát vào mặt Bae 1 cái đau điếng, nó vẫn cứ lì lợm trợn mắt nhìn lại, ông tức đến nổi không nói được gì nữa.....

- Ba àh.... Ba đừng giận, oppa ấy đang điên ấy, ba đừng có trách những gì oppa ấy nói.... Ba àh - Dara năn nỉ - Young Bae oppa, xin lỗi ba đi, oppa sai rồi, xin lỗi đi mà .......

Seung Hyun quì bên cạnh Young Bae, hất vai Bae mấy cái nhưng nó cứ phớt lờ, lì cái mặt ra. Ri lên tiếng xin lỗi thay nó, nó cũng chẳng phản ứng..........

- Ba ơi.... ba đừng giận nữa mà... con xin lỗi... sau này sẽ không vậy nữa đâu, con xin lỗi ba, ba đừng giận tụi con nha ba.... - Dara nói với giọng run run - Young Bae oppa, xin lỗi ba đi........

Seung Hyun, Dae Sung, Ji Yong cũng đã xin lỗi chủ tịch Yang, chỉ còn mỗi BAe thôi, nó cuối gầm mặt xuống, không thèm nói gì cả, cũng không thèm nghe ai nói....... Sau 1 hồi im lặng, chủ tịch Yang lên tiếng

- Thôi, mấy đứa lên phòng ngủ hết đi.... Sau này đừng để chuyện như thế này lặp lại nữa.... Riêng Young Bae cứ quì ở đó đi..........

Nói xong ông đi thẳng vào phòng, mặc kệ cho bọn trẻ năn nỉ, xin tha cho Bae.... 5 đứa ngồi lại với Bae 1 hồi rồi cũng lên phòng ngủ, lát sau Dara lủi thủi đi xuống, nấu cho Bae 1 gói mì (món duy nhất con bé nấu được đấy!) rồi ngồi trách móc Bae sao lại hỗn với ba, rồi bảo Bae ngày mai phải đi xin lỗi.... nói 1 hồi nó ngủ luôn lúc nào không biết, Young Bae lì lợm nhưng đến lúc mệt mỏi quá rồi thì cũng nằm lăn ra mà ngủ...... 3h sáng, 2 đứa ngủ say như chết, chủ tịch Yang sợ 2 đứa bị lạnh nên ôm mền gối ra cho chúng nó (Young Bae hư hỏng có thấy chưa hả????), ông sờ lên má Bae, chỗ lúc nãy ông tát nó, đây là lần đầu tiên ông đánh nó như thế, ông ray rứt lắm, ông tự trách mình đã không gần gũi, chăm sóc, vỗ về con mình mà lại còn đánh nó như thế, biết là do nó hư, nó không ngoan, nhưng ông vẫn thấy đau nhói trong lòng khi nhìn thấy dấu 5 ngón tay vẫn còn in rõ trên mặt con trai..........






Sáng tụi nó ngủ dậy thì ba má nó cũng đi hết rồi, 2 ông bà không muốn đánh thức chúng nên lẳng lặng mà đi, Dara dậy không thấy ba má đâu thì mếu máo kể lể ỉ oi là chưa được nói chuyện, gần gũi với ba má gì hết. Young Bae chắc cũng phải tự hiểu mềm gối nó ngủ đêm qua là do ba nó đem ra (Bae quá rõ anh em mình mà)... Nó lên phòng, đóng cửa lại, ngồi 1 mình trong đó rất lâu... Nó biết nó sai, nhưng nó vẫn còn giận. Nó đưa tay lên sờ má, còn hơi rát 1 chút, ừ, vậy cho đáng đời nó, ai bảo hỗn kia chứ , nó nghĩ vậy rồi tự cười mình... Bây giờ nó muốn nói xin lỗi ba, nhưng ba đi mất rồi, hay là gọi điện thoại, không, xin lỗi thì phải nói thẳng mặt chứ, nhưng mà... biết chừng nào ba má nó mới lại về nữa, nhỡ ba giận rồi đi luôn rồi sao.... Bao nhiêu suy nghĩ vây lấy nó, nó cứ vò đầu bức tóc tự mắng mình, vậy mới thấy, Young Bae thật sự vẫn chưa lớn, vẫn còn trẻ con lắm (chỉ có con nít mới sợ bị ba má bỏ rơi thôi!). Nằm vật vã trên giường 1 hồi nó mới nhớ ra là sắp phải thi tốt nghiệp, rồi thi đại học, kì thi quan trọng nhất với nó, nó bò dậy tính đi học bài thì Chae Rin gọi, la oai oái trong điện thoại, à là chuyện quậy phá của anh em tụi nó hôm qua, nhanh thật, mới đây đã lên báo rồi, tự nhiên nó lại nhớ tới ba nó rồi buộc miệng nói ra "ba ơi, con xin lỗi" (sao hồi tối không nói đi!!!)..........



-Quán cafe nơi Bom làm việc-

- Hay thật đấy... biết hát... biết nhảy.... biết rap nữa cơ - Bom nói khi đang bưng nước đi ngang Hyun, sau đó vòng lại tiếp tục mỉa mai - Đẹp mặt thật đấy, lên trang nhất nữa cơ.....

Thật sự là Seung Hyun không hề thấy phiền hay bực bội mà lại rất vui, thường thì Bom đâu quan tâm đến Hyun, chỉ coi nó như cục đất bên đường, như người vô hình mà thôi, hôm nay lại đi tới đi lui, hết nói này lại xỉa xói kia, khỏi phải nói nó khoái thế nào.

Nó biết Bommie lâu rồi, làm quen nhiều lần lắm rồi, nhưng ngta không thèm quan tâm tới nó, thậm chí còn xua đuổi và đánh nó nữa, cơ mà như vậy nó lại vui... thà như thế chứ đừng lơ nó, điều đó chứng tỏ ngta có biết tới sự hiện diện của nó... Bom lớn hơn nó 2 tuổi, nhà nghèo, sống 1 mình... hồi bé Bom ở trong cô nhi viện, rồi viện phải đóng cửa vì thiếu kinh phí, Bom sống cùng người mẹ nuôi đã chăm sóc Bom trước giờ, sau mày mẹ già, rồi mất, Bom chỉ có 1 mình, phải làm rất nhiều việc để kiếm sống, để có tiền đi học.... Seung Hyun biết hết, nó âm thầm theo dõi, hỏi han mọi người về hoàn cảnh của Bom, lặng lẽ giúp đỡ Bom rất nhiều chuyện nhưng Bom không biết, nó cũng không khoe khoang làm gì...

Nó không hiểu nó làm thế để được gì, nó không chắc tình cảm của nó dành cho Bom là gì, tình yêu, sự thương hại, hay Bom chỉ là người thế thân???... nhưng cái đầu óc ngốc nghếch không suy nghĩ được nhiều, chỉ đơn giản là nó muốn giúp, thế thôi! Còn về Bom, lần đầu tiên gặp Hyun, cô nhớ rất rõ, 1 Seung Hyun khác hẳn bây giờ, đôi mắt ấy lần đầu tiên nhìn vào cô... 1 đôi mắt sâu, đẹp, nhưng đượm buồn... đôi mắt cứ dán chặt vào cô, vào từng hành động của cô.. rồi chợt, đôi mắt ấy đỏ lên, ướt lệ.... Seung Hyun quay đi thật nhanh đế cô không nhìn thấy, cô không hiểu chuyện gì cả chỉ im lặng nhìn theo, đấy là lần đầu tiên 2 người gặp nhau.... Sau đó Seung Hyun thường xuyên lui tới quán hơn, nhưng không phải là Seung Hyun đó, 1 Seung Hyun khác hẳn, nói nhiều, hoạt bát và hay chọc ghẹo cô, nhưng cũng không ít lần làm cô cười... Ghét, ừ thì ghét tên nhóc ấy lắm, vì cứ làm phiền cô, vì cứ hay gọi cô là honey, là Bommie, vì thỉnh thoảng lại cứ nhìn cô với ánh mắt của 1 Seung Hyun ưu tư, vì sự ngốc nghếch đến đáng yêu, vì cái nụ cười khiến cô thấy ấm lòng, vì ánh mắt khiến trái tim cô loạn nhịp, vì cậu đã biến cô thành con ngốc cứ hay cười 1 mình và đôi khi cứ trông ngóng, đứng ngồi không yên vì ai đó lâu quá không tới để....... làm phiền cô.....

____________________________

End chap 9+10+11

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro