Chương 17:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



-----

Sau khi ăn xong ra về EunYoung kéo SinB đi ra phía sau, lí nhí lố nhố gì đó.

Vừa mới tạm biệt xong điện thoại cửa nàng liền vang lên.

"Alo"

"Unnie mẹ gọi chị qua nhà." Yuju giọng nói có chút bất mãn.

"Ừm."

Yerin tắt máy liên tục thở dài, nàng đưa SinB theo đến nhà mẹ. Vừa mở cửa ra đã thấy Yuju bất mãn, nàng kéo SinB vào.

SinB nhìn người phụ nữ kia thật xinh đẹp, quả Yerin thừa hưởng nét đẹp từ mẹ. SinB chợt lạnh sóng lưng khi ánh mắt nghiêm nghị đó nhìn mình. Cô vội cúi đầu xuống.

"Chào mẹ." Lúc nãy EunYoung có dặn cô, khi gặp mẹ Yerin thì gọi như thế.

Ánh mắt bà ấy nhu lại rồi sáng rực, bà cười tươi rồi nắm lấy tay SinB.

"Con dâu ngoan vô nhà ngồi, Yerin con đứng đó làm gì mau vào nhà đi." Bà Jung hí ha hí hẫn dẫn con dâu tương lai vào nhà.

Yerin bắt đầu thấy phiền muộn, nàng chắc chắn em họ nàng đã dậy SinB như thế. Nàng bắt đầu nhớ lại những ngày tháng này khi còn bé, mẹ nàng đã bắt ba anh em nàng làm gì, nghĩ đi nghĩ lại thấy xấu hổ chết.

Nói chính xác hơn bà Jung nghiện phim kiếm hiệp, từ khi anh em họ Jung còn nhỏ, bà Jung đã chuẩn bị sẵn trang phục cổ trang cho mặc. Lúc đó còn nhỏ nên cả ba háo hức đua nhau đi khoe tụi bạn, giờ nó cũng là đề tài để tụi nó chăm chọc.

Bà Jung vừa ngồi xuống đã nói luyên thuyên, kể hết đông sang tây từ nam sang bắc. SinB cứ như tượng cười xong lại gập đầu.

Rất nhanh đã đến 10 giờ bà Jung đành buông tha cho cô để cô đi tắm. Tắm xong thì cả nhà cùng ăn cơm, SinB cảm động đến muốn khóc. Đã bao lâu rồi cô không được cảm nhận không khí gia đình là gì. Dù cố kiềm nén nhưng nước mắt cô vẫn rơi, từ khi nào cô trở nên yếu đuối như thế, có lẽ là vì cô đã có một gia đình cho chính mình.

"SinB sao em lại khóc?" Yerin vội lau nước mắt cho cô.

"Không...không sao...chỉ tại em vui quá thôi." SinB nghẹn ngào nói.

"Ngốc." Yerin vuốt nhẹ hai má cô.

0.0 phản ứng của Jung mẹ.

Yuju cảm thấy rợn người nhưng nhớ đến bạn gái của cô. ChaeYeon về nhà vì chuyện công ty.

Ăn cơm xong tán gẫu cũng đủ nhìn lại cũng hơn 11 giờ, Yerin cùng SinB ngủ lầu 2. SinB vừa vào phòng đã nhảy tót lên giường, lăn qua lăn lại mấy lần. Yerin nhìn cô sủng nịnh, nàng tiến lại bắt lấy người đang lăn mãi kia.

"Em không chóng mặt sao?"

"Ha có chút ít."

SinB ôm đầu xoa xoa, nàng thấy thế vội đưa tay lau giúp. Bất thình SinB kéo nàng ngã xuống, nằm đề lên người nàng.

"Em vui lắm chị biết không? Thật sự rất vui." SinB cười híp mắt nói.

"Chị biết."

Yerin choàng tay qua cổ cô kéo xuống, hai đôi môi dán chặt vào nhau cảm nhận hương vị ngọt ngào.

Sáng hôm sau ai cũng có công việc chỉ có Jung mẹ là rảnh rỗi, bà chỉ ngồi xem phim rồi khóc sướt mướt cả ngày. Yuju đi ra phòng ăn thấy mẹ cô sụt sùi, cô nhìn lên TV rồi chán nản thở dài tiếp tục nấu mì gói ăn. Yuju ăn hết tô mì xong thì đi ngủ. Đến khi cô mở mắt ra ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã gần 5 giờ chiều cô ngủ một giấc thật dài.

Bước xuống giường cô gọi điện thoại cho ai đó rồi nhanh chóng đi tắm. Jung mẹ đang ngồi ăn bỏng ngô xem chương trình hài kịch thì nghe tiếng chuông cửa. Jung mẹ bỏ túi bỏng ngô xuống, mang dép lê đến mở cửa.

"Xin hỏi cô có phải Jung Yuju?". Nam nhân cung kính hỏi.

"Không phải nhưng người đó là con gái tôi cậu tìm nó có chuyện gì ". Jung mẹ thắt mắt hỏi.

"Vậy phiền phu nhân giao bó hoa này cho cô ấy lúc nãy cô ấy gọi đặt hoa".

"Được".

Jung mẹ ký tên xong cầm hoa vào, tiền thì Yuju thanh toán qua thẻ. Đúng lúc cô vừa tắm ra nhìn thấy bó hoa mắt sáng lên. Rất đẹp không hổ danh cửa hàng hoa đẹp nhất khu này.

"Của con à". Jung mẹ đặt hoa xuống bàn hỏi.

"Dạ con mua tặng ChaeYeon hôm nay là lễ tình nhân". Yuju vui vẻ cười haha.

"Cái gì lễ tình nhân". Jung mẹ hét lên.

"Mẹ làm gì kích động dữ vậy". Yerin vừa mới về , mở cửa vào đã nghe mẹ hét lên.

Hôm nay lễ tình nhân nên công ty tan tầm sớm, SinB không biết làm gì không chịu đi cùng nàng về.

"Hôm nay lễ tình nhân mà cha con không thèm nhắn cho ta một lời, thật vô lương tâm ,mẹ sẽ không để ý cha con nữa". Hung mẹ nói xong giận dỗi đánh vào ghế sopha.

Yerin nhìn em gái mình đồng thời cùng lắc đầu, mẹ cứ như con nít không bằng.

Trong lúc Jung mẹ giận dõi SinB đã lái xe đến nơi, khi vào nhà cô thấy không khí quái dị làm sao. Đang định mở miệng hỏi thì tiếng cửa lại mở ra.

Một người đàn ông trung niên bước vào tay ôm bó hoa hồng thật to. Ông tiếng đến trước Jung mẹ.

"Bà nó ơi thích không".

"Sao ông đến đây".

Jung mẹ ôm lấy bó hoa cơn giận biến đi đâu mất.

"Nhớ bà nên qua tìm bà". Jung ba cười ôn nhu.

"Ông nó này kỳ quá". Jung mẹ đỏ mặt thẹn thùng.

Cả ba bóng đèn liếc nhau cùng nhau đi ra ngoài. Yuju cầm bó hoa lên xe lái đến nhà ChaeYeon.

SinB gương mặt vẫn là kinh ngạc, người đàn ông lúc nãy là Jung Won Bin. Tuy cô chưa từng gặp mặt, nhưng trên báo chí đầy những bài báo nói về ông ấy. Chủ tập đoàn Jung thị đứng nhất nhì cả nước , thậm chí còn phát triển cả ở nước ngoài.

"Rinnie chị là con gái của Jung Won Bin". SinB nghiên túc hỏi.

"Phải, nhưng chị không cố ý giấu em". Yerin cũng đã định giới thiệu cho mọi người biết nhau.

"Tại sao". SinB không giận cô chỉ muốn biết nguyên nhân.

"Lúc trước khi chị qua lại với Tae Won ,hắn chỉ vì chị là Nhị tiểu thư của Jung thị mà quen chị. Sau đó chị phát hiện hắn có người khác, còn cùng nhau bàn sẽ lừa gạt tài sản của chị...."

Yerin còn chưa nói xong thì đôi môi nàng bị che lại bởi đôi môi mềm mại. Nụ hôn càng sâu, SinB ôm lấy eo nàng , chiếc lưỡi luồn vào miệng nàng càn quét. Yerin choàng tay ôm cổ cô đáp trả nụ hôn cuồng nhiệt.

"Em xin lỗi". Tách khỏi nụ hôn SinB mở miệng.

"Không sao chỉ cần em là đủ".

SinB ôm chặt lấy nàng, cô yêu nàng đến chết mất thôi.

Yuju láy xe đến nhà ChaeYeon , cô cười tủm tỉm vào nhà thì thấy cảnh cô không muốn thấy.

"KyulKyung".

ChaeYeon giật mình quay lại thì thấy Yuju hốc mắt đỏ lên, cô thật đang rất tức giận. Không tức giận sao được khi thấy bạn mình ôm nữ nhân khác , còn là người từng theo đuổi nàng.

"Không phải như chị nghĩ đâu". ChaeYeon vội giải thích.

"Không như tôi nghĩ được lắm". Yuju ném bó hoa xuống đất xoay người bước đi.

"Du Du". ChaeYeon nhặt bó hoa lên đuổi theo cô.

"Chúc em hạnh phúc ". KyulKyung cười khổ đã hạ quyết tâm rồi phải cố gắng thôi.

ChaeYeon đổi kịp Yuju nàng ôm chặt lấy cô. Yuju không giãy dụa để nàng ôm, cô tức giận nhưng nổi cơn ghen nhiều hơn.

"Chị nghe em nói. KyulKyung chỉ muốn ôm em lần cuối ,mai cô ấy đi sang Úc không trở về nữa , em và cô ấy hoàn toàn trong sạch".

Yuju không nói gì xoay người lại bế nàng lên.

"Em phải đền bù cho tôi tội dám ôm người khác".

Yuju bế nàng vào nhà dùng chân đá bay cửa phòng đặt nàng nằm xuống. Không nói lời nào nữa cô trực tiếp ép chặt đôi môi đỏ mọng của nàng, hôn đến nổi nàng không thở được mới tách ra.

"Hưm" ChaeYeon khẽ ngân lên khi tay Yuju luồn vào trong áo xoa nắn ngực nàng.

Yuju nhanh chóng cởi hết đồ ra ,nhìn thân thể trắng nõn nhiễm một tầng đỏ ửng vì động tình mị hoặc câu người.

"Em chỉ duy nhất của tôi".

Âm thanh mền mại của nàng kích thích dục vọng của cô. Yuju cúi xuống ngậm lấy tiểu anh đào mút lấy.

Âm thanh rên rỉ tràn ra ánh trăng cũng phải xấu hổ mà núp vào.

Chiếc xe dừng lại cạnh công viên, SinB nắm tay Yerin bước đi. Cô yêu thích cảm giác nắm tay nàng đi dạo thế này, nhưng mục đích của cô hôm nay không chỉ có thế.

Hai người ghé uống tí nước, SinB tranh thủ lúc Yerin đi rữa tay thả chiếc nhẫn vào ly nước.

Chiếc nhẫn là cả tâm quyết của cô , là vật quý giá nhất của mẹ để lại cho cô. Hôm nay cô muốn dùng chính nó mang lại hạnh phúc cho người con gái cô yêu nhất.

Yerin bước ra nhưng nàng lại không để ý gì. Đến khi uống xong nàng cũng không phát hiện. SinB đành tìm biện pháp khác.

SinB nắm tay nàng đến chỗ thảm cỏ rồi giả bộ làm gì đó. Cô đếm số bước chân rồi đặt nhẫn xuống dùng cỏ che phủ lên. Khi Yerin gọi cô giật mình xoay mạnh, chẳng may mũi giầy trúng chiếc nhẫn nên bay chệt ra mấy bước.

"Em làm gì vậy ". Yerin tò mò hỏi cô.

"Ha không có gì chị nhìn xem". SinB chỉ vào đám cỏ giấu nhẫn. "Em thấy có con gì lạ lắm".

"Có con gì đâu". Yerin lại xem nhưng không thấy gì.

"Có gì khác không".

"Không có".

SinB vội ngồi xuống tìm, trống trơn không có gì nhẫn cô mất rồi. Cô hoảng lên vội tìm kiếm, chiếc nhẫn quý như thế mất rồi.

"Em tìm gì vậy".

" Chỉ đồ vặt thôi chị lại kia ngồi đi em rất mau sẽ tìm thấy". SinB nói xong lại tiếp tục tìm.

Yerin bước đi mấy bước thì phát hiện gì đó, nàng cúi xuống nhặt là một chiếc nhẫn. Nàng nhìn SinB rồi nhìn chiếc nhẫn, không biết cô có phải tìm thứ này. Nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô , nàng tin chắc chiếc nhẫn này là của cô, còn là vật vô cùng quý giá.

"SinB em tìm thứ này à". Yerin để nhẫn trong lòng bàn tay đưa cô xem.

"A phải là nó". SinB mừng rỡ vội cầm lấy nó.

"Thôi hai ta về mai còn đến công ty." Yerin xoa má cô cười dịu dàng.

"Em không muốn về, em muốn dẫn chị đến một nơi."

SinB kéo Yerin chạy đi, cô để nàng ngồi vào xe rồi lái đi. Cô muốn đưa nàng đến một nơi, nơi tận cùng của hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro