[LONGFIC] You Look Very Attractive [chap 47], Yulsic, Taeny

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chap 47

Nơi ấy

Sau khi Yuri lạnh lùng rời khỏi Jessica chẳng còn sức mà đứng vững nữa cô gục ngã…. Dưới cơn mưa tầm tã, dưới cái lạnh buốt người…. nhưng nào ai biết đó đâu đau, đâu lạnh bằng những gì trong cô phải gánh chịu….. cô đã mất, mất người cô yêu…. Yuri đã lạnh lùng tàn nhẫn bước ra khỏi cuộc đời cô….. cô đau đớn, tuyệt vọng…. giờ đây tâm trí cô rối bù….. những kỉ niệm, những cử chỉ quan tâm, những giây phút hạnh phúc cứ tua lại thật chậm trước mặt cô….. ánh đèn lóe sáng…. Chói….. chói lắm….. mắt cô mờ đi vì nó….. và rồi…. từng chút… từng chút một….. ánh đèn càng đến gần….. cô nằm tê liệt dưới nền đất lạnh giá….. miệng vẫn thì thào…

“Yul… em thật sự yêu Yul.. hãy tin em, tin e…m”

.

.

.

.

.

Chiếc xe lao đến Jessica bất tỉnh Yuri hoảng hốt chạy đến ôm chầm lấy cái thân thể nhỏ bé kia mà gào khóc……..

“Sica à, em tỉnh lại đi… Yul biết lỗi rồi Yul xin lỗi” Yul gào lên tuyệt vọng

“xin em… xin em mở mắt ra nhìn Yul đi….” Yul vẫn tiếp tục lay gọi

“…..” đáp trả Yul chỉ là gương mặt xanh xao yếu ớt của Jessica vẫn nằm đấy, mắt vẫn nhắm, vẫn bất tỉnh……

“lên xe đi, đưa cô ấy vào bệnh viện nhanh lên” người chủ xe ấy gọi…. Yul như bừng tỉnh khỏi đau khổ ôm lấy Jessica lao nhanh lên xe…….

Phòng bệnh

Yuri đứng ngoài cứ thấp thỏm không yên…. Tay chân rung rẫy, hoảng loạn khi nhìn vào phòng bệnh… nơi chiếc giường trắng xóa Jessica nằm đấy, vẻ mặt tái nhợt, mắt nhắm nghiền….

“bác sĩ, cậu ấy sao rồi bác sĩ” Yul hỏi tới tấp khi vị bác sĩ già từ trong phòng bệnh bước ra

“cô ấy chỉ bị ngất vì yếu và dầm mưa quá lâu thôi, tình trạng sức khỏe xuống sắc nghiêm trọng…. thiếu chất dinh dưỡng có vẻ như cô ấy không ăn uống gì

nhiều, người nhà hãy quan tâm đến sinh hoạt ăn uống của cô ấy nhiều hơn” vị bác sĩ vừa nhìn hồ sơ bệnh án vừa chậm rãi giải thích

“vậy cô ấy không bị xay sát gì phải không bác sĩ” chủ nhân chiếc xe lúc nảy hỏi vui mừng

“uhm, cô ấy chỉ ngất thôi” ông ôn tồn trả lời

“mai quá, tôi không đụng trúng cô ấy…. chúa phù hộ” người chủ xe chấp tay cầu nguyện…..

“vậy tôi có thể vào trong với cậu ấy đc chứ ạ” Yul hỏi mắt nhìn vào phòng bệnh nơi Jessica đang nằm đấy

“tất nhiên là đc” ông cười trước thái độ lo lắng, rung rẫy của Yuri lúc bấy giờ…..

Trong phòng bệnh

Yuri mở cửa thật khẽ luồng người vào bên trong ngồi cạnh nắm lấy tay Jessica đặt trên má mình, ánh mắt nhìn lấy Jessica đầy thiết tha…..

“Yul ngốc lắm đúng không? Yul đúng là đáng chết mà….. Yul không hiểu sao mình lại mất bình tỉnh đến thế…. Yul không nghe em giải thích và hại em nằm đây thế này…. Yul xin lỗi vì khoảng thời gian qua…. Em tha lỗi Yul nhé….. Yul thật lòng đó, Yul hứa sẽ yêu em, chăm sóc em hết cả cuộc đời này đừng hòng đẩy Yul ra nhé…. Vì con tim Yul nó luôn hướng về em…..” Yul thì thầm

“em cũng ngốc lắm đó, sao lại không ăn uống hạnh hạ mình như thế… em biết Yul đau lắm không? Thà rằng người nằm đây chính là Yul, Yul cũng không mong trông thấy em trong tình trạng thế này…. Tim Yul nó nhói, nó đau đớn lắm….. khi trông thấy em bất tỉnh dưới cơn mưa ấy…. Yul như sắp chết đến nơi vậy…. em có chuyện gì là Yul sống không nổi đâu Sica à….. Yul yêu em nhiều lắm, em hãy tỉnh lại nhé…. Yul xin lỗi, xin lỗi em rất nhiều……” Yul cúi xuống hôn nhẹ lên vầng trán ấy

Nhà họ Hwang

Hôm nay là một ngày đẹp trời, trời quang mây tạnh không còn những cơn giông bão, mây đen mù mịt nữa thay vào đó là một bầu trời trong xanh, ánh nắng ấm áp len lõi qua từng khẽ lá…. Trong căn phòng ấy hai người hạnh phúc trong vòng tay nhau, mắt nhắm mà miệng luôn hiện diện nụ cười, nụ cười đã từng biến mất nhưng giờ đây nó đã quay về và không ai biết rằng tương lai nó sẽ đi về đâu………

Cốc…..cốc……cốc……

“Fany à, appa vào đc không?”

“uhm…. Đc appa” Fany mơ ngủ nói

“Á….. Tae lụm đồ zô” Fany chợt nhớ đến gì đó bảo Tae gom đồ vứt tứ tung trong phòng lại nhanh như cắt Tae lùn ngồi bật dậy chạy lụm, hốt, vứt vào góc nào

nó nhảy lại trên giường…

“oh TaeYeon con cũng ở đây à, 2 đứa làm lành rồi sao” ông hỏi miệng nở nụ cười

“vâng appa, hôm qua trể quá nên con cho cậu ấy ngủ nhờ” Fany đáp bối rối

“hai đứa thức đc rồi đấy, trưa rồi kìa nóng nực muốn chết mà chùm chăn kín mít vậy” ông đi lại….. Tae càng sít vào gần Fany hơn cả 2 nắm chăn thật chặt kín

mít

“hạnh phúc nhé con yêu” ông tiến đền gần giường xoa đầu Fany và vỗ vai TaeYeon rồi mĩm cười bước ra ngoài…….

“hì…. Làm hết hồn” Tae thở phào

“Tae còn nói nữa ngại chết đi đc, không biết appa biết không?” Fany đánh Tae

“Tae sẽ cưới em mà, sớm muộn thôi” Tae trưng ra cái bộ mặt trẻ con, nụ cười ngố với Fany

“ai lấy đứa trẻ như Tae chứ” Fany trề môi trêu Tae

“yah~ không lấy cũng phải lấy Tae sẽ cưỡng hôn em kaka” Tae cười gian rồi chùi vào chăn cù lét Fany khắp căn phòng vang lên tiếng cười hạnh phúc………..

Phòng bệnh

Yuri gục bên cạnh giường bệnh Jessica vì quá mệt mõi, dầm mưa cả đêm…. Bao nhiêu chuyện xảy ra càng làm cô kiệt sức hơn nữa… nắm chặc lấy tay Sica

không buông mặc dù mình đã chìm say vào giấc ngủ…….

Sica’s pov

Tôi hé mở mắt dậy, ánh nắng như làm mắt tôi nhòe đi khẽ chớm chớm cho quen dần với cái ánh sáng *** gắt đó….. tôi thấy cậu, cậu đang nắm chặt tay tôi….

Là Yul của tôi, bất chợt nước mắt tôi rơi….. đây chỉ là mơ thôi, Yul đã đi rồi… cậu ấy không cần tôi nữa…. cậu đã bỏ đi, bỏ đi thật rồi….. tôi lặng im nhìn cái ảo ảnh trước mắt….. nhìn chăm chăm vào nó vì tôi sợ, sợ khi chớp mắt hoặc cử động nhẹ thì nó sẽ tan biến…. thật nhanh… như cách Yul rời xa tôi….

Và cứ thế tôi lặng im ngắm nhìn cái ảo ảnh đó, nó thực… thưc lắm… tôi cảm giác rất ấm khi bàn tay mình đang trong tay cậu…. tôi khóc…. Tôi nhớ đến những kỉ niệm xưa, nhớ khi chúng tôi bên cạnh nhau, nhớ cách cậu yêu tôi thế nào….. giờ đây không còn nữa…. cậu bảo rằng sẽ hủy hôn với tôi, cậu bảo rằng cậu ghét tôi, cậu bảo rằng hãy rời xa cuộc sống của cậu vì tôi làm tổn thương cậu…. tôi cũng đau, đau lắm khi nghe chính miệng Yul nói những lời đó….

Tại sao Yul không hiểu cho tôi, tôi phải làm sao đây….

“Sica à…” tiếng gọi cái ảo ánh ấy ngước lên nhìn tôi…. Tôi điên thật rồi…. sao tôi có thể suy tưởng như thế chứ…

“Sica nhìn Yul đi này, em sao vậy? em có sao không” từng lời hỏi han quan tâm ấy làm tim tôi đau nhói mắt tôi nhòe đi vì lệ, hướng ánh nhìn trống rỗng về

cái ảo ảnh đó…

“em đừng làm Yul sợ mà, em sao thế? Đừng làm thế đừng bỏ Yul” bất chợt nó ôm lấy tôi…. ấm ấm lắm…. cảm giác cứ như tôi đang ở trong vòng tay cậu….

“em nhớ Yul lắm” bất chợt tôi buột miệng buông ra câu nói ấy….. dù tôi biết cậu sẽ không nghe, tôi chỉ nói cho mình, cho cái ảo ảnh trước mắt mình…..

“Yul mừng lắm, em không sao rồi….. em không sao rồi” cậu mừng rỡ đẩy tôi ra vuốt nhẹ gương mặt tôi….. có cái gì đó…. Cái gì đó không phải ở đây….

“Y..ul…. là Yul sao” tôi thều thào hỏi

“là Yul, là Yul đây” cậu ôm tôi vào lòng…. Là Yul…. Là Yul thật rồi tôi bật khóc nức nỡ trong vòng tay cậu….

“hức…. em tưởng Yul không còn quan tâm đến em nữa, em tưởng Yul đi rồi…. có phải Yul không?” tôi vẫn chưa tin cái sự thật ấy….

“là Yul, là Yul này…. Yul luôn bên cạnh em mà, đừng khóc….. tim Yul đau lắm khi thấy em khóc” Yul lấy tay Sica đặt nơi con tim mình đang loạn nhịp lên vì vui

sướng…..

“Yul à, em yêu Yul… em không có gì với Vic cả… em….”

“đừng nói nữa… Yul hiểu Yul biết hết mọi chuyện rồi Yul xin lỗi… xin lỗi vì không tin em” Yul cắt ngang lời Jessica đưa mặt mình sát gần đến cô ấy hôn đi

những giọt nước mắt lăn dài trên ấy…. khóe mắt….. má…. Chóp mũi…. Dần dần đến đôi môi ngọt ngào kia…… cả 2 trao nhau nụ hôn say đắm, nụ hôn như xóa

hết mọi đau khổ trong thời gian qua, nụ hôn thể hiện tình yêu bất diệt của họ…. nụ hôn chứng minh cho tình cảm thiên liên cao cả ấy…….

***********************

Ngày hôm sau

Nhà Yulsic

“em ăn hết nhiêu đây cho Yul này, ăn không hết Yul phạt đó” Yul cứ cầm tô cháo mà đút cho Jessica…….

“Yul à, em no quá…. Em ăn nảy giờ hết 2 tô rồi…. hông chịu ăn nữa đâu” cô nũng nịu vì no

“mà bác sĩ bảo em phải ăn nhiều vào, Yul chỉ làm theo bác sĩ dặn thôi” Yul giải thích

“Yul nghe lời bác sĩ hơn em sao” Jessica giận khoanh tay trước ngực

“ơ không có” Yul vội chối năn nĩ cc

“zị nghĩ ăn he” cc hớn hỡ

“không đc ăn hết nhiêu đây nghĩ” Yul nghiêm giọng

“Yul không thương em” cc lại tiếp tục làm nũng

“có đâu, Yul thương em lắm đó” Yul vội chối ngố ngố nhìn cc

“vậy sao Yul bắt ép em, ép nữa giận luôn” cc phùng má

“baby ngoan, ăn hết nhiêu Yul dẫn em đi noel nhé không là ở nhà đó” Yul dỗ dành

“Yul hứa đó” cc hớn hỡ

“hihi Yul hứa mà giờ ngoan há miệng ra Yul đút nè”

***********************

Tối đêm noel

“Fany em đến chưa Tae với Yulsic đợi cả buổi rồi này” Tae gọi cho Fany

“em gần đến nơi rồi Tae đợi tí nữa nhé” Fany vui vẻ đáp rồi cúp máy

“Fany ta muốn nói chuyện với cháu có đc không?” một người phụ nữ hỏi

“vâng” Fany đồng ý rồi 2ng cùng nhau đến quán café nào đó…….

Quán café

“ta vào thẳng vấn đề luôn…. Cháu là một cô gái xin đẹp, dễ mến và sẽ không thiếu gì chàng trai bao quanh cháu…. Cháu có thể tránh xa TaeYeon nhà ta ra đc không?” bà hỏi khi nhấp ngụm café

“xin lỗi bác, cháu không thể cháu và TaeTae yêu nhau…. Cháu không muốn rời xa cậu ấy….. một lần quá đủ với cháu rồi ạ” Fany nhìn bà ta ánh mắt kiên định…….

“tại sao? Cháu có biết là quan hệ của các cháu sẽ bị người đợi dị nghị hay không? Có thể xã hội đã thoáng lên họ chấp nhận chuyện đó nhưng ta không chấp nhận đc chuyện đó xảy ra với gia đình của mình và ta muốn TaeYeon đc một người đàn ông thực sự, có năng lực tài giỏi yêu thương chăm sóc nó” bà nói

“cháu đã nói rồi ạ… cháu yêu cậu ấy xin bác đừng chia rẻ chúng cháu…. Cháu có việc cháu xin phép” Fany cúi đầu đứng lên rời khỏi nơi đó…….

Fany’s pov

Giỏi lắm Fany, mày làm đúng… tốt lắm… không thể để bác ấy tác động đến mày đc…. Khó khăn lắm mày với TaeTae mới đc bên nhau… không thể vì đó mà phạm phải sai lầm nữa…. cố lên….. đừng quan tâm đến họ hãy nghĩ đến TaeTae của mày thôi…… không thể để Tae đau vì mày lần nào nữa……

End pov

“Tae Tae” Fany gọi to khi thấy Tae cùng Yulsic

“nấm ngốc, đi đâu tới giờ mới đến hả biết Tae lo lắm không?” Tae ôm lấy Fany

“xin lỗi mà, tại gặp người quen nói chuyện tí” Fany khoe eye smile năn nĩ Tae

“lần sau phải báo Tae biết đó” Tae nhéo mũi Fany

“đc rồi 2 cậu đó, lúc khóc bù lu bù loa giờ thì ngọt hết mức có thể ớn quá đi” cc lên tiếng

“cậu cũng thế thôi mà Sica” Fany đáp trả cc đỏ mặt cúi gầm mặt vì giờ cô đang nép sát người Yul và áo khoát Yul bao phủ lấy cả 2……

“TaeTae/ Yul ngốc…. em muốn ăn kem” Jeti đồng thanh chỉ về xe kem trước mặt

“ok…. Vợ là nhất” TaeYul đồng thanh chạy nhanh đến xe kem kia để chiều lòng vợ mình…….

“Fany cậu có chuyện gì à” khi cả 2 đi khỏi cc mới hỏi Fany vì thấy thái độ khác lạ của cô ấy……..

***********************

Tại xe kem

“chú cho con 2 cây kem” cả hai tiếp tục đồng thanh

“uhm đợi tí” ông chủ kem nói

“cho con trước, con trước” đen lùn giành giựt

“…..” ông chủ kem đứng nhìn cả hai đứa trẻ kia

“sao chú không lấy kem đi ạ” tiếp tục đồng thanh khi thấy ông ta đứng tròn mắt nhìn mình

“ờ… ờ…. Này cho cháu trước” ông lấy 2 cây kem đưa Tae lùn trước…..

“sao không phải là cháu” Yul hỏi nhăn nhó

“cháu lớn phải biết nhường em nhỏ chứ” câu nói xanh rờn của ông chú làm Tae quê hết sức nhưng nghĩ đi nghĩ lại nó cũng có cái lợi của nó….. vui vẻ mĩm cười

đắc thắng Tae chạy nhanh về phía nấm ngốc của mình bỏ Yul nơi đây tức tối….

“đi trước nhé lùn” Yul lè lưỡi trêu (chân dài chạy trước dù cho có nhận kem sau)

“ơ… ăn gian đợi tớ” Tae cấm đầu chạy theo

*ầm*

YulTae đụng nhau 4 cây kem văng lên trời cả 2 ngã nhào xuống đất nhưng nhanh chóng đứng lên đỡ mấy cây kem yêu dấu kia chạy qua chạy lai cuối cùng

mỗi người một cây, còn 2 cây kia xem như tặng thổ địa……….

“ổn thôi mà đừng lo nữa, họ về rồi kia” cc chấn an Fany khi thấy YulTae đi đến

“sao mặt mũi Tae lấm lem vậy nè” Fany hỏi lấy tay kì kì cọ cọ cái má trắng tươi ấy

“sao mũi Yul dính tùm lum kem vậy nè” cc cũng quan tâm hỏi Yul nhưng khác với Fany cc hôn lên ấy……..

“nấm…. Tae cũng muốn như đen” Tae ghen tức

“nhưng Tae dính tùm lum hết đâu dính nhỏ xíu như Yul” Fany nhìn Tae ngu ngơ

“không biết hôn hết luôn đi” Tae lại trề môi làm nũng bó tay với đứa trẻ này Fany cũng làm như cc nhưng khác chổ là hôn khắp hết mặt Tae luôn vì đưa trẻ

dính kem đầy mặt……

“hehe đen ta cũng đc nữa nhé mà đc nhiều hơn ngươi luôn” lùn nhìn Tae thách thức

“Fany, Tae ăn với ham ăn, ăn mình à” Tae nài nĩ

“ai biểu cái tật ganh đua cho hết kem ăn…. đi mua đi” Fany nói khi đang liếm kem

“hông… muốn ăn cùng em à” Tae làm nũng thấy thế Fany cũng không nở nên cho Tae liếm miếng…….

Tae vênh mặt tra trêu tức Yul vì không đc ăn kém vừa lúc đó thì cc mê kem của chúng ta cũng đã cho miếng cúng cùi vào miệng nhai nhóp nhép…. Tức quá

phải trả thù Tae nên Yul kéo cc sát gần mình chiếm lấy môi cô ấy và luồn lách lưỡi mình vào bên trong để khám phá chúng kem theo bị kem ngọt ngọt hơn

hẵn lúc đầu và cười khoái trí……

“ở đó mà đấu đa nhau” jeti lườm, buông thõng 1 câu rồi cùng nhau bước đi bỏ lại hai kẻ ngốc nơi ấy……..

“cc đợi Yul với” Yul chạy đến đan tay mình vào tay cc kéo cô ấy sát người mình, vòng tay bao trọn lấy con người nhỏ bé kia dùng áo khoác mình bao phủ cả

hai đi trong bầu trời đêm đầy tuyết rơi…

“nấm đợi Tae nữa” Tae cũng chạy lên đi cạnh nấm tay vòng qua người Fany và bàn tay thì yên vị lên nơi Tae thích nhất…. cả 2 cũng bước đi dưới những bông

tuyết rơi trắng xóa……

Cả 2cp tay trong tay thật ấm, thật yên bình, hạnh phúc….. đi cùng nhau trong đêm giáng sinh an lành…. Tiếng chuông reo lên theo sau đó là bài thánh ca…… cả 4 chìm ngập trong hạnh phúc…. Tiếng cười đùa vang vọng….. cảm giác ấm áp len lõi trong từng tế bào…… hạnh phúc mãi mãi hiện hữu khi họ đc bên nhau, mãi mãi bên nhau thì có mưa to gió lớn cũng không thể tách rời……..

Nhà Yulsic

“baby ngủ ngon” Yul hôn nhẹ lên trán cc

“Yul à, em muốn chúng ta là một gia đình…. Em muốn có baby” cc ngước lên nhìn Yul chờ đợi

“đc thôi, chúng ta sẽ đám cưới…. chúng ta sẽ có baby theo ý em…. Yul yêu em” Yul thì thầm lại kéo sát cc vào lòng mình

“Yul hứa rồi đó…. Em cũng yêu Yul” cc chìm vào giấc ngủ yên bình trong vòng tay ai đó……

Tại một nơi nào đó

“tại sao cô làm vậy? cô có bị điên không hả? chuyện đã thế này mà cô hành động ngu ngốc thế sao?” Uee tức giận đấm mạnh vào mặt Vic

“cô im đi, chuyện của tôi… mặc tôi, yêu không phải là chiếm hữu chỉ cần thấy người mình yêu hạnh phúc là đủ dù rằng người mang lại hạnh phúc không phải là mình” Vic đấm lạnh Uee

“tôi không ngu ngốc như cô, yêu là phải có đc…. Thứ Uee này muốn thì chưa bao giờ thất bại…. cô đúng là vô dụng” Uee quát rồi bước đi khỏi đấy….

“tớ làm đúng mà phải không Sica? Cậu nhất định phải hạnh phúc nhé… tớ sẽ rời xa nơi này, rời xa cậu…. tình yêu của tớ” Vic đứng thì thầm một mình với khóe môi đang chảy máu…….

end

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro