[Longfic] [Yulsic] No name

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chap 1


Biển đẹp thật nhỉ ? Nó đẹp như nụ cười của cậu vào mỗi sáng vậy. Đã 5 năm rồi Sica ah cậu có biết là mình nhớ cậu
lắm ko. Mình nhớ nụ cười của cậu, nhớ đôi mắt nâu long lanh của cậu , nhớ mùi hương của cậu , nhớ từng cử chỉ âu yếm của cậu và nhớ mọi thứ về cậu nhưng mình biết mình ko cần phải nhớ câư nhiều thêm nữa đâu vì 2 ngày nữa thôi cậu sẽ trở về bên cạnh mình , về với những ngày tháng hạnh phúc cảu chúng ta .
*flashback*
- Mình sẽ kết hôn. Tôi nói nhưng lại ko dám nhìn cậu ấy
- Yuri ah những trò của cậu luôn vui nhưng lần này nó ko có tác dụng đâu và mình sẽ giận nếu sau này cậu còn đùa như thế nữa . Cậu ấy nhìn tôi và nói một cách nghiêm túc
- Mình sẽ kết hôn . Tôi lặp lại và tiếp tục nhìn đi chỗ khác
- Ya Kwon Yuri , đủ rồi. Mình đã nói ...
- Mình sẽ kết hôn . Lần này tôi nhìn thẳng vào cậu ấy nhưng lời nói của tôi lại nhỏ hơn chỉ đủ để cho cậu ấy nghe
thấy
- Được rồi cậu muốn kết hôn thì mặc xác cậu , đi mà lấy ai đó thì lấy . Cậu ấy như vẫn nghĩ tôi đang đùa , bỏ tay tôi ra và quay lưng bỏ đi
Tôi thật sự ko biết phải làm gì mà chỉ biết nhìn cậu bỏ đi và nước mắt của tôi bắt đầu lăn dài. Tôi đã lấy hết can đảm để nói những từ đó nhưng tại sao cậu ấy nghĩ tôi đùa chứ ? Bây giờ tôi phải làm sao đây , tôi đã ko còn dũng khí naữ rồi và tôi sợ phải đối diện với những giọt nước mắt của cậu ấy khi cậu ấy hiểu ra mọi chuyện
Bước đi trên đường phớ Seoul hết 2 tiếng đồng hồ mà trong đầu tôi chỉ nghĩ đến việc phải nói với cậu ấy về việc kết hôn của mình như thế nào. Đôi chân mỏi mệt của tôi dù có đi đâu thì cuối cùng cũng quay về nhà của chúng tôi . 11h20. Tôi nghe tiếng tivi đang mở và bước đến đó vớ tay tắt nó. Cậu đã ngủ quên trên salon . Nhìn cậu ấy mà tim tôi như thắt lại . Tôi muốn cậu ấy nói với tôi là cậu ấy chỉ xem tivi rồi ngủ quên thôi nhưng điều tôi muốn lại ko xảy ra sau khi tôi vô tình làm cậu ấy thcứ giấc
- Cậu đi đâu mà giờ này mới chịu về hả . Mình đã đợi cậu rất lâu đó biết ko ?
-Tại sao cậu ko nói những điều mà mình muốn cậu nói chứ ? Bây giờ mình đã ko còn xứng đáng để cậu chờ mình về như trước đây nữa rồi
- Này sao cậu nhìn mình vậy chứ . Ko định tắm rồi đi ngủ à? Cậu ấy đã mang tôi về thực tại với câu nói đó
- Huh? Ả...ờ... đi chứ . Mình đi tắm đây
Cậu ấy nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu rồi ucng4 đứng dậy đi vào phòng

~O~

- Dậy đi , 7h30 rồi đấy. Cậu ko định ăn sáng cùng mình à?
- Cho mình ngủ hêm tí đi . Mình ngủ vẫn chưa đủ mà
- Ai bảo tối qua về trễ làm gì .Dậy mau , ko dc ngủ naữ
Cô ấy đứng ở cuối giường vừa nói vaừ nắm lấy tay tôi , còn chân phải thì đạp vào cạnh giường để lấy đà mà kéo tôi dậy . Trong phút chốc tôi đã phải ngồi dậy dù ko muốn tí nào
- Nếu ko muốn chết thì mau đi rửa mặt rồi ra ăn sáng cùng mình .Cậu ấy để lại cho tôi một câu nói " dễ thương" trước khi rời khỏi phòng
Tôi luôn tự hỏi tại sao cậu ấy yêu tôi mà lại đối xử với tôi như vậy trong khi đó lại rất dịu dàng vói những ng' khác ,vậy cậu ấy yêu tôi hơn hay tôi yêu cậu ấy nhiều hơn? Khơng nghĩ nữa tôi đứng lên và đi vào nhà tắm . Nhìn hình nảh mình trong gương tôi chợt nhớ tới chuyện kết hôn . Tôi đã trằn trọc suốt cả đêm vì nó .
- Này , làm gì mà lâu vậy , cậu định ngủ luôn trong đây à?
- Cậu làm mình giật mình đấy . Tại sao lại vào đây mà ko gõ cửa chứ ?
- Cậu làm như mình có giá lắm vậy . Mua lên đi . Cậu ấy ném cho tôi cái lườm đặc trưng và đóng sầm cửa lại
Tôi cũng nhanh chóng đi ra sau khi làm xong mọi thứ
Tôi nhìn baữ điểm tâm đầy ngao ngán và cậu ấy đã nhận ra điều ấy
- Ko muốn ăn à? Cậu ấy hỏi tôi trong khi đôi mắt thì nhìn tôi chằm chằm và tôi cá là chỉ những kẻ muốn tự sát thì mới thừa nhận
- Làm gì có . Mình luôn thích những món cậu làm mà vì món gì cậu nấu mà chẳng ngon. Tôi nói và kèm theo nụ cười . Cậu ấy cười theo , tỏ vẻ hài lòng với câu trả lời rồi ngồi vào bàn . Tôi chậm rãi đưa muỗng đầu tiên vào miềng mình . Bất chợt chuông điện thoại reo lên và tôi bỏ ngay muỗng xuống mà vui thầm
- Để mình đi nghe điện thaọi . Nói rồi tôi bước ra khỏi bàn và cười đắc chí mà ko để cậu ấy thấy
- Alô . Là cha ạ...Chúng ta có thể bàn lại chuyện đó sau ko ạ ?...vâng...con biết rồi ...vâng ...con sẽ đến ,chào cha ạ
Sau khi kết thcú cuộc trò chuyện tọi quay vào phòng thay đồ , chuẩn bị ra ngoài
- Cậu đi đâu đấy ? Hôm nay là chủ nhật mà , cậu định ko ăn sáng cùng mình sao?
Tôi quên mất là chưa nói với Sica là mình phải ra ngoài
- Mình xin lỗi nhưng mình phải ra ngoài bây giờ . Mình yêu cậu Sica ah . Tôi hôn phớt lên môi cậu ấy trước khi bước ra khỏi cửa . Ngay lúc này đây tôi thật sự rất muốn cùng cậu ấy ngồi ăn sáng , cùng ăn những món cậu ấy nấu và tôi thật sự ko muốn ra ngoài lúc này mà chỉ muốn dc ở bên cạnh câu ấy .



chap 2

Đến trước cửa nhà hàng tôi vui mừng khi nhìn thấy mẹ tôi . Tôi cười hớn hở và chạy đến chỗ bà ấy nhưng nụ cười chợt tắt hẳn khi cha tôi tiến lại gần bà cùng với ba người khác
- Đây là ông bà Choi , còn đây là con gái tôi Yuri . Cha tôi nói khi chúng tôi vừa gặp nhau

- Cháu chào hai bác ạ. Tôi nói và cúi đầu thể hiện sự lễ phép
- Đây là con trai bác Siwon , hai đứa làm quen đi . Ông Choi giới thiệu vị hôn phu tương lai cho tôi
- Tôi nhìn hắn từ đầu xuống chân rồi lại trở lên nhìn mặt hắn . Vẻ ngoài lạnh lùng khó gần chẳng khác gì Sica nhưng Sica của tôi vẫn đáng yêu hơn hắn gấp ngàn lần . Chợt mẹ tôi huých tay tôi tỏ vẻ “ làm gì mà nhìn người ta ghê vậy” và tôi cũng đỏ mặt vì cảm thấy ái ngại cho hành động vừa rồi của mình
- Mình là Yuri , rất vui được gặp cậu . Tôi chìa tay phải của mình ra
- Anh lớn hơn em 2 tuổi đấy . Hắn bắt lấy tay tôi
- Oh , em xin lỗi , em thật sự ko biết . Tôi chỉ biết cười gượng
- Cha và mẹ sẽ cùng hai bác đây bàn về chuyện hôn sự của hai đứa .Siwon ah con đưa Yuri đi dùng bữa sáng nhé .Mẹ của Siwon đề nghị cùng với nụ cười phúc hậu của bà ấy
- Vâng ạ . Cháu cũng xin phép hai bác cho cháu đưa Yuri đi ạ. Hắn ta lễ phép trả lời và tất nhiên cha và mẹ tôi nhất định sẽ ko từ chối để tôi đi cùng hắn
Nhìn bốn vị phụ huynh đi vào trong nhà hàng mà tôi ko biết nói gì chỉ biết đứng ngây ra đó
- Không định đi ăn à? Bộ muốn theo họ vào trong sao?Hắn ta kéo tôi lại cái hiện thực khủng khiếp rồi bỏ đi một mạch . Tôi còn làm được gì ngoài việc chạy te te theo sau hắn ra chỗ đỗ xe
- Đi đâu ăn đây ?
Hắn ta đúng là người hai mặt , trước mặt người lớn thì rất lịch sự với tôi còn bây giờ thì nói chuyện cọc lóc còn vẻ mặt của hắn y như là vừa ăn xong điểm tâm do Sica làm vậy . Nói cho mà biết tôi đây phải ăn những món do Sica nấu mỗi ngày đấy, chứ ko phải anh đâu mà làm cái mặt đó với tôi
- Sao cũng được
- Sao củng được là sao , cô phải rõ ràng chứ
- Được rồi , tôi sẽ rõ ràng . Anh chỉ cần chạy theo đường tôi chỉ là được rồi
- Vậy nói đi
- Anh cứ chạy đến cuối đường rồi rẽ trái .Sau đó chạy qua 2 trạm xe buýt rồi lại tiếp tục rẽ trái . Tôi nói nói chỉ chỉ với hắn một hồi rồi
- Dừng lại . Được rồi , anh cứ dừng ở đây đi
- Ở đây có nhà hàng nào đâu thậm chí đến cái quán ven đường còn ko có . Cô định ăn gì ở đây chứ ?
- Rất cám ơn anh vì đã đưa tôi về nhà . Chúc anh dùng bữa ngon miệng một mình . Tôi nhấn mạnh trước đi tháo đai an toàn rời khỏi xe còn hắn ta thì cứ mở to mắt nhìn tôi mà ngạc nhiên
- Tôi cũng cám ơn cô vì đã ko bắt tôi phải ăn sáng cùng cô . Tạm biệt nhé . Mà nè làn sau mà có bị bắt đi như thế này thì tôi có thể đưa cô về mà ko cần đi với cô dc chứ ?
- Tất nhiên .Nếu phải đi chung với anh tôi thà dắt chó đi dạo còn hơn
Sau khi tôi dứt lời hắn ta tức tối phóng xe chạy đi , còn tôi thì mừng rỡ chạy nhanh lên căn hộ chung cư của mình . Chỉ mới xa cậu ấy chưa đầy một giờ mà tại sao tôi lại thấy nhớ thế chứ ? Bây giờ tôi đã đứng trước cửa nhưng tôi lại ko dám bước vào . Tôi ngồi bệt xuống trước cửa . Phải làm gì đây ? Tôi nên nói với cậu ấy thế nào đây ? Chuyện này sẽ ko thể giấu mãi dc , tháng sau tôi phải kết hôn rồi , còn ko quá 25 ngày , tôi phải làm thế nào đây ?Đầu tôi rối lắm và tim tôi cũng đau lắm nhưng tôi nhanh chóng ngồi dậy rồi bước vào trong .Tôi ko cần biết .Đến đâu thì đến . Điều tôi muốn ngay lúc này là ôm cậu ấy thật chặt trước khi tôi mất cậu ấy và tôi đã nhào đến ôm cậu ấy , chặt thật chặt
- Cậu sao thế ? Sao về sớm vậy ? Ah. Bỏ mình ra nào , cậu đang làm mình khó thở đấy và cả bộ phim mình đang xem nữa , nó đang tới hồi hấp dẫn kìa
-Chỉ lần này thôi . Cho mình ôm cậu đi . Sau này mình sẽ ko làm phiền cậu xem phim nữa đâu . Tôi trả lời mà nghe có cái gì đó nhói lên nơi ngực trái của mình .Ah' , đó là trái tim , nó đang đập một cách vô hồn
- Sica ah , mình ra ngoài chơi nhé ? Tôi nới lỏng tay ra
- Nhưng mình đang xem phim mà
- Mình đã nói chỉ lần này thôi mà . Tôi lớn tiếng
- Cậu sao thế ? Sao lại như thề với mình chứ ?Cậu ra ngoài mà ko dùng bữa sáng với mình bây giờ về lại lớn tiếng với mình à? Sica bực bội bởi sự giận dữ vô cớ của tôi
- Mình xin lỗi nhưng mình thật sự rất muốn cùng cậu ra ngoài chơi , chỉ lần này thôi , dc không?
- Cậu lạ thật đấy . Mà thôi để mình đi thay đồ ko cậu lại quát mình nữa .Cậu ấy vẫn còn chưa nguôi cơn giận
-Mình xin lỗi . Tôi nói với theo.

Chap 3

Chúng tôi nhanh chóng rời khỏi căn hộ sau khi cậu ấy thay đồ xong . Trên suốt đường đi cậu ấy ko nói gì mà chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ còn tôi thì tập trung cho việc lái xe của mình . Chạy thêm dc tí nữa tôi bắt đầu chán nản với cái không khí ngột ngạt này và tôi tấp xe vào lề
- Chờ mình tí nhé . Mình sẽ quay lại ngay . Tôi cười
Cậu ấy vẫn ko nói gì , vẫn nhìn ra cửa sổ mà ko ngó ngàng gì đến tôi . Khoảng 10' sau tôi quay lại cùng với cây kem dâu trên tay và tất nhiên ánh mắt của cậu ấy vẫn ko chịu nhìn tôi cho tới khi tôi đưa cây kem ra trước mặt cậu ấy
- Nè , đừng giận mình nữa . Mình biết lỗi rồi . Tôi dồn hết aegyo của mình vào câu nói đó và cậu ấy đã đỡ lấy cây kem
- Có cây kem mà muốn mình hết giận à ? Sao rẻ quá vậy
- Vậy chứ mình phải làm sao thì cậu mới hết giận ?
- Tự mà biết . Cậu ấy vừa nhâm nhi cây kem vừa nói
- Mình sẽ đưa cậu đi chơi cả ngày hôm nay , dám cá là cậu sẽ ko giận mình nữa
Nói rồi tôi chạy đi , cậu ấy vẫn đang say sưa với cây kem của mình trong lúc tôi lái xe. Hôm nay tôi quyết định sẽ tái diễn lại cuộc hẹn đầu tiên của chúng tôi và điểm dừng đầu tiên - công viên giải trí
- Chúng ta đã lớn rồi , có còn nhỏ đâu mà đến đây chứ ? cậu ấy cằn nhằng
- Ai bảo lớn ko được đến đây chứ . Thấy ko ?Vẫn còn khối người lớn hơn chúng ta đang chơi vui vẻ kìa
Tôi kéo câu ấy đến căn nhà ma . Tôi luôn thích chỗ này dù rằng tôi rất sợ mỗi khi vào đây nhưng ng' đi chung với tôi càng sợ hơn và khi đi cạnh người ấy tôi hiển nhiên trở thành người can đảm . Dùng dằn qua lại một hồi , cuối cùng tôi cũng đưa được cậu ấy vào trong
Nhìn vẻ mặt của câu ấy trông thật đáng thương như một chú cún con núp dưới cây lúc trời mưa bão vậy nhưng biết làm sao được khi tôi thích nhìn cậu ấy như thế . Bất chợt tôi cảm thấy có thứ chất lỏng nào đó rơi trúng tay tôi và sau đó là kèm theo những tiếng nấc nghẹn ngào của Sica . Vậy là ko còn cách nào khác là phải rời khỏi đây . Ánh ráng chiều gọi lên mặt cậu ấy càng làm cho tôi thấy rõ vẻ sợ hãi trên khuôn mặt xinh xắn ấy ( trước khi vào nhà ma yulsic còn chơi nhìu trò khác nữa nhưng em viết khúc này để chuyển cảnh cho 2 ng' ra khỏi công viên)
- Đi ăn nhé ? 5h30 rồi . Tôi đề nghị
Lúc này cậu ấy vẫn còn sợ chỉ biết gật gật cái đầu . Chúng tôi ko đến nhà hàng sang trọng mà đến quán ăn ven đường . Ko hiểu tại sao tôi luôn cảm thấy ăn ở đây ngon hơn trong nhà hàng . Nhìn câu ấy kìa . Khi nãy thì như một chú cún còn bây giờ thì đã lột xác thành heo mất rồi . Món nào vừa đem ra thì câu ấy gấp ngay mà ko chừng chừ gì cả
- Sao cậu ko ăn ? ko đói à?
- Ko, mình ko đói . Tối cố tình nói dối
Sáng tới giờ tôi có ăn tí gì đâu mà ko đói . Đói quá đi chứ nhưng tôi muốn ngắm câu ấy hơn . Tôi biết thời gian của tôi được ở bên cạnh câu ấy đã ko còn niều nữa rồi . Tôi muốn trân trọng từng giây phút ở bên cạnh cậu ấy
- Xong chưa ? Chúng ta tới chỗ tiếp theo nha ? Tôi hỏi khi thấy trên bàn gần như ko còn tí thức ăn nào
Cậu ấy gật đầu thay cho câu trả lồi vì miêng cậu ấy giờ vẫn còn bận uống . Tôi thanh toán tiền rồi đưa Sica tới rạp chiếu phim . Tôi còn nhớ cuộc hẹn đầu tiên của chúng tôi , ở rạp lúc đó có rất nhiều phim và câu ấy đã chọn Sherk( là phần 1 nhé) . Lần này cũng thật trùng hợp , trong rạp cũng chiếu Sherk nhưng là phần 3 và tôi ko bao giờ mong Sica sẽ chọn nó
- Spider Man nhé? Tôi chỉ tay vào tấm poster
- Ko, mình muốn coi Sherk. Mắt cậu ấy cứ nhìn chằm chằm vào cái con chằn tinh xanh ngắt ấy
Đúng như dự đoán của tôi . Cậu ấy yêu con chằn tinh đó hơn tôi .Suốt từ đầu tới giờ mắt cậu ấy ko rời màn hình . Mỗi lần Sherk xuất hiện thì cậu ấy lại cười tủm tỉm chẳng thèm để ý tới sự chán nản của tôi . Tôi nhìn lên màn hình rồi lại lơ đi chỗ khác , rồi lại nhìn câu ấy . Tôi ghét nụ cười của câu ấy khi cậu ấy nhìn cái con xanh ngắt đó . Vậy là tôi chỉ biết nắm tay cậu ấy và tựa khẽ lên cái vai gầy gầy kia mà ngồi bất động để dòng thời gian trôi
Thoát kiếp khổ . Cuối cùng phim cũng hết
- Tuần sau ở đây còn chiếu Sherk ko nhỉ ? Mình muốn xem lại lần nữa , Sica hào hứng
Cho dù nó vẫn chiếu vào tuần sau thì chúng ta cũng chẳng thể xem cùng nhau dc nữa Sica ah
- 9h hơn rồi , mình về nhé?
- Ko .Cậu phải cùng mình đến một nơi nữa rồi mới dc về
- Chỗ nào nữa . Mình buồn ngủ quá .Cậu ấy cau mày
Tôi ko trả lời mà kéo Sica lên xe. Ngồi trên xe mà câu ấy cứ than mãi " Về đi , mình buồn ngủ quá" hay " Mai rồi hẳn đi nhé " .Cậu ấy cứ lặp đi lặp lại những câu nói ấy
- Này, tới rồi kìa . Tôi lay cậu ấy
- Ko, mình sẽ ngủ cậu muốn đi đâu thì cứ đi . Đôi mắt Sica vẫn nhắm trong khi trả lời tôi
Tôi mở cửa ra để gió lùa vào . CHợt cậu ấy mở mắt nhìn ra ngoài
- Biển à? sao lại đưa mình tới đây? Sica ra khỏi xe và chạy thẳng xuống biển
- Ya, có ai nói là muốn ngủ mà , sao giờ lại như thế chứ ? Tôi hét lớn vì câu ấy đã chạy xa tít đằng kia
Tôi củng chạy theo và ôm chặt cậu từ phía sau
- Yuri ah tại sao hôm nay cậu lại làm vậy
- Làm gì chứ ?
- Cuộc hẹn đầu tiên của chúng ta
- Cậu còn nhớ à?
- Tất nhiên . Vậy lí do tại sao hả Yuri
- Mình nghĩ là mình nhớ nó . Muốn được trải qua lần nữa cuộc hẹn đầu tiên của chúng ta hoặc cũng có thể mình muốn quay về khoàng thời gian trước đây của chúng ta
Sica ko nói gì , để cho bầu ko khí im lặng bao trùm lấy chúng tôi . Khoảnh khắc này thật dễ chịu . Tôi muốn ôm cậu ấy mãi như thế này nhưng ko được , đã tới lúc rồi . Tôi ko nên ích kỷ nữa . Bất chợt Sica bỏ tay tôi ra và bước đi chậm rãi
- Sica ah . Mình có chuyện muốn nói với cậu
Cậu ấy quay lại nhìn tôi rồi cười nhẹ" Huh? "
Tôi tiến về phía Sica lấy hết can đảm đế có thể nói ra những điều mình phải nói 
- Sica ah . Mình xin lỗi
- Vì cái gì ? Vì chuyện ban sáng à ? Mình ko còn giận nữa rồi
- Ko, vì chuyện khác . Tôi dừng một lúc. Sica ah , lần này mình nói thật và rất ngiêm túc ...17 tháng sau mình sẽ kết hôn cùng Siwon . Tôi nhìn ra ngoài khơi xa ko muốn bắt gặp những giọt nước mắt của câu ấy
- Mình biết rồi
Tôi thật sự ngạc nhiên và quay ngay lại
- Biết rồi ? Là ngày hôm qua mình nói với cậu à... nhưng cậu ko tin mà
- Ko , là mấy hôm trước khi câu vắng nhà , hai bác đã lên tìm cậu nhưng ko có và họ đã nói với mình chuyện cậu kết hôn với Siwon
- Vậy là cậu đã biết mọi chuyện nhưng hôm qua, tại sao...
- Chỉ tại mình ko muốn tin thôi . Mình ngốc lắm phải ko , sự thật đã ở trước mắt rồi mà ko chịu tin
Nước mắt tôi bắt đầu rơi nhưng đôi mắt Sica thì lại ko vậy , nó khô ráo ko có dấu hiệu nào cho thấy cậu ấy sẽ buồn khi chúng tôi chia tay
- Đừng khóc nữa , cậu phải vui lên chứ . Cậu ấy gạt đi nhưng hàng nước mắt trên má tôi
- Mình vui sao nổi đây khi người mình lấy ko phải là cậu
- Mình đã bảo là ko khóc nữa mà . Về thôi . Mình buồn ngủ lắm rồi . Cậu ấy nắm lấy tay tôi kéo tôi ra xe về nhà
Tôi thật sự ko biết nếu một ngày mà tôi ko có cậu ấy tôi sẽ như thế nào . Tôi thật sự rất yêu cậu ấy
Về đến nhà cậu ấy đi thẳng vào trong phòng mà chẳng buồn nhìn lại , còn tôi cũng ngồi thừ người ra salon. Ngay lúc này đây tôi thật sự rất muốn moi trái tim của tôi ra mà đạp cho nó mấy cái vì cái tội ko nghe lời tôi cứ đau mãi . Tôi cứ nghĩ rồi nhớ tới những kỷ niệm của tôi và Sica cho tới khi tôi thiếp đi
Những ấy sáng đầu tiên chiếu vào nhà nhưng ko phải là lý do làm tôi thức giấc mà là cái đồng hồ , nó cứ reo inh ỏi buộc tôi phải mở mắt ra dù ko muốn .
"Dậy mau , đánh răng rửa mặt rồi đi dùng bữa sáng . NOW"
Đó là dòng chữ được ghi trên tờ giấy kẹp bên dưới chiếc đồng hồ
Tôi đi vào phòng . Mọi thứ đều gọn gàng và ko có cậu ấy . Tôi làm theo những gì cậu ấy bảo - đi vào bathroom
Sau khi làm xong mọi thứ tôi đi ra tiến thẳng đến bàn ăn xem cậu ấy đã chuẩn bị gì cho mình . Lại một tờ giấy , hình như là to hơn tờ kia . Xem cậu ấy viết gì nữa nào
" Yuri ah , mình yêu cậu . Mình luôn muốn nói óới cậu điều này nhưng ko hiểu vì sao mình lại ko nói ra được . Càng yêu cậu mình càng hận cậu nhiều hơn . Trước đây , cậu đã hứa sẽ luôn bên cạnh mình , luôn bảo vệ cho mình . CUối cùng thì cậu cẫn ko giữ dc lời hứa . Cậu bỏ rơi mình và làm mình tổn thương nhưng dù sao thì sự thật vẫn là sự thật . Sự thật là mình yêu cậu , sự thật là mình ko thể chấp nhận cậu kết hôn với người khác mà ko phải là mình . Mình ko thể chấp nhận mọi chuyện nên mình chọn cách ra đi . Mình sẽ sang Anh và cố gắng quên cậu . Vậy nên cậu cũng đừng nhớ đến mình nữa , đừng khóc và hãy sống thật hạnh phúc nhé . Mình đã chuẩn bị bữa sáng cho cậu rồi , thử đi nhé . Nó rất ngon đó , ko còn như trước đâu . Mình đã học rất nhiều để có thể nấu cho cậu đấy , đừng phí công mình nhé . TẠM BIỆT CẬU "
Mày là đồ tồi Yuri ah
Trái tim tôi lại đau nữa rồi . Tôi thật sự ghét nó nhưng biết làm sao dc , nếu ko có nó thì tôi lấy gì để yêu Sica đây . Trái tim tôi rất muốn chạy ngay ra sân bay giữ cậu ấy lại nhưng lý trí tôi ko cho phép . Tôi ko nên ích kỷ nữa mà dù có ra đó thì sao chứ , cậu ấy sẽ ở lại à? Ko đâu . Chẳng ai ngốc mà để mình bị tổn thương đâu với lại tôi ko xứng đáng ,ko có tư cách giữ câu ấy lại vì tôi đã lừa dối cậu ấy , đã làm tổn thương cậu ấy . Tôi đành để cho tim mình tiếp tục đau và nước mắt thoải mái rơi vậy . Ngồi đó mà chờ cho thời gian trôi qua lặng lẽ vệy
*End flash Back*
Đứng đây nãy giờ chỉ càng làm mình nhớ cậu thêm thôi Sica ah . Mình ko biết cậu có cảm nhận như mình ko nhưng mình thấy biển thật đặc biệt đối với chúng ta . Nhớ ko ? Lần đầu tiên mình gặp cậu là ở đây , cuộc hẹn đầu tiên của chúng ta , chúng ta cũng đến biển , lần đầu tiên mình làm cậu tổn thương cũng ở biển và chính nơi đây - biển , mình đã đợi cậu suốt 5 năm



end chap 3




Chap 4

2 ngày sau
- Sao em lâu vậy . Siwon càu nhàu
- Thì em đã xong rồi đây này . Anh cứ hối mãi . Tôi nói sau khi vào xe
- Mau cài đai an toàn đi . Anh chạy đây
Xe lăn bánh , chúng tôi ko nói gì cho tới khi Siwon lên tiếng
- Sao em không đợi cô ấy về rồi cùng đi mua mà bắt anh phải xin nghĩ để đưa em đi chứ ?
- Em muốn cho cậu ấy bất ngờ nên mới phải nhờ anh đi cùng thôi . Với lại anh là chủ tịch , anh muốn nghỉ ai dám không cho ?
- Mà em định mua gì vậy ?
- Bí mật . Tôi đưa ngón tay lên trước miệng
- Tí nữa anh cũng biết em mua gì , như thế cũng gọi là bí mật sao ? Vậy 8h tối nay có cần anh đưa ra sân bay ko ?
- Không cần đâu . Anh định theo để làm kì đà à ? Tôi đùa
Bầu không khí lại im lặng . Xe đỗ vào bãi . Xuống xe .Chúng tôi bắt đầu đi vòng quanh siêu thị để tìm những thứ mà tôi cần nhưng không phải những món đồ đó lúc nào cũng có sẵn ở siêu thị vậy là chúng tôi đành phải đi khắp mọi nơi trong thành phố Seoul chỉ để tìm chúng. Thậm chí tôi còn bắt Siwon bỏ cả bữa ăn trưa để đi tìm cùng tôi bởi vì tôi sợ mình không có đủ thời gian để chuẩn bị trước 8h tối . Bây giờ ngồi trong xe để về nhà mà bụng tôi cứ réo mãi , không biết Siwon có ăn sáng không nhưng tôi thì tới giờ vẫn chưa ăn gì ngoài uống được ly cacao nóng lúc trưa . Nãy đến giờ mà tôi vẫn tức vì không tìm được chiếc bàn chảy cùng kiểu dáng với loại trước đây của cậu ấy dùng trong khi tôi tìm được mọi thứ từ khăn trải bàn , rèm cửa , thảm và nhiều thứ khác mà lại không tìm được chiếc bàn chảy .Không biết lúc cậu ấy bước vào nhà nhìn thấy mọi thứ vẫn không thay đổi cậu ấy sẽ cảm thấy như thế nào nhỉ ? Tôi tự tưởng tượng ra vẻ mặt của cậu ấy khi đó rồi cũng tự mình ngồi cười tủm tỉm
- Này em không sao chứ ?
- Hả ? À ... em có sao đâu ? Tôi được đưa về hiện thực
- Không sao vậy tại sao không xuống xe . Đến nhà em rồi đấy
- Đến rồi à? Nhanh vậy , mà em cũng đang định xuống đây , không cần đuổi đâu với lại mai em không đến công ty , anh xin nghĩ dùm em và cũng cám ơn anh hôm nay đã đi với em cả ngày. Khi nào rảnh em sẽ mời anh ăn cơm sau . Vậy nhé , bye . Tôi mở cửa bước xuống xe
- Mai có cuộc họp cũng khá quan trọng . Tại sao em lại nghỉ chứ ?
- Mai người ta bận ở bên cạnh cậu ấy cả ngày rồi , không có thời gian rảnh để đi họp đâu . Anh họp rồi nói lại cho em nghe là được chứ gì .
- Vậy được rồi , anh sẽ nói lại cho em nghe sau . Bye
- Bye
Chờ Siwon phóng xe đi tôi phi như bay lên nhà . Tôi còn đúng 2 tiếng rưỡi nữa để chuẩn bị mọi thứ
Bước vào trong căn hộ , việc làm đầu tiên là vứt hết những thứ xa lạ với cậu ấy như tấm thảm tôi đang dùng chẳng hạn . Sau đó là quét dọn lại căn nhà . Chưng hoa lên bàn . Đặt mọi thứ tôi đã mua vào đúng vị trí của chúng một cách cẩn thận. Cuối cùng là đi tắm trước khi ra sân bay đón cậu ấy . Tôi luôn muốn mình thật xinh đẹp trong mắt cậu ấy
8h đúng . Xuống bãi đổ xe và lao nhanh ra sân bay thôi
Ôi sao mà trái tim tôi lại như thế chứ . Có phải là lần đầu tiên gặp cậu ấy đâu mà mày đập nhanh dữ vậy . Không chỉ tim đập nhanh mà tay của tôi cũng không ngừng đổ mồ hôi trong lúc đợi cậu ấy . Thấy rồi . Cậu ấy kia rồi . Tôi chạy thật nhanh đến và ôm chầm lấy cậu ấy . Đúng, là cảm giác này , là mùi hương này và đặc biệt là cơ thể này , những thứ mà tôi đã đánh mất trong mấy năm qua
- Yuri ah , mình muốn giới thiệu người này với cậu . Sica nhẹ nhàng đẩy tôi ra
Tôi nhìn cậu ấy . Tôi đã không muốn cho Siwon đi theo để cản trở chúng tôi vậy mà vẫn có kẻ thứ ba phá đám
- Anh ấy đây , chồng mình Dong Hae . Sica ngập ngừng . Bọn mình đã kết hôn cách đây 2 năm lúc mình ở Anh
- Chào em , Anh là Dong Hae . Em LÀ Yuri phải không ? Sica thường nhắc tới em lắm
Chuyện gì xảy ra thế này ? Tai tôi lùng bùng cả lên và mắt tôi sắp nhòa đi rồi . Tôi nhìn thấy trên tay họ có thứ gì đó lấp lánh và thiêng liêng .Nhẫn cưới . Là nó, thứ mà tôi luôn muốn đeo vào tay Sica để chứng minh tình yêu của mình dành cho cậu ấy và ngay lúc này đây tôi chợt nhận ra rằng kẻ thứ ba không ai khác mà chính là tôi . Khi nãy nó còn đập liên hồi vì vui sướng vậy mà bây giờ nó lại đập một cách nhẹ nhàng và đau nhói. Cố giữ bình tĩnh và nhìn đi nơi khác, ngăn không cho nước mắt rơi ra vì những cảnh tượng trước mắt . Tôi có thể làm gì bây giờ?

(cont)

- Vâng , rất vui dc gặp anh . Cố gượng cười , tôi bắt lấy tay anh ấy
- Xe mình đậu ngoài kia , chúng ta đi thôi . Tôi quay sang Sica và 1 lần nữa tôi cười 1 cách khó nhọc
Sau khi chất đồ vào xe chúng tôi nhanh chóng lên xe , Sica ngồi cùng Dong Hae ở ghế sau .Và bên cạnh tôi bây giờ - trống trải . Tôi đã chuẩn bị rất nhiều điều để nói với cậu ấy vậy mà bây giờ tôi lại ko nói được gì , chỉ giữ chặt những điều đó trong tim mình
- Yuri ah , cậu đưa bọn mình đến khách sạn này giúp mình nhé. Sica chòm lên đưa tờ giấy cho tôi
- Uh, được mà
Ngay lúc ấy tôi rất muốn hỏi cậu ấy tại sao lại ko về nhà mà lại đến khách sạn nhưng tôi chợt nhớ rằng căn nhà ấy đã không còn quan trọng với cậu ấy nữa rồi mà thay vào đó là Dong Hae và cũng chính người này đã thế luôn chỗ của tôi trong trái tim Sica
- À,Yuri này mình xin lỗi vì đã không dự lễ kết hôn của cậu và Siwon . Mình xin lỗi
Kết hôn ? Omo nhẫn cưới . Tay mình không có nhẫn cưới
- Không sao . Tôi nói và cố che đi tay không đeo nhẫn nhưng
- Yuri ah , nhẫn cậu đâu . Sica hỏi tôi sau khi phát hiện tay tôi ko có nhẫn còn Dong Hae thì đang thư giản với chiếc ipop
- Chắc khi nãy mình để quên nó trong phòng tắm rồi . Lý do hay đấy Yuri
- Uh mà sau này dù có tắm hay làm gì đi nữa thì cậu cũng ko nên bỏ nó ra biết không . Vẫn cái điệu bộ trước đây , cậu ấy nói với tôi dịu dàng
- Mình biết rồi . Tôi cười
- Mọi thứ lại trở nên yên lặng và tôi ghét nó . Không lâu trong cái không gian ngột ngạt ấy , cuối cùng cũng tới khách sạn . Chúng tôi cùng bước khỏi xe và mang hành lý xuống . Những lời tạm biệt nhanh chóng dc nói ra . Tôi lại một mình đi về cũng như lúc tôi đi cũng chỉ một mình . Không dc . Bây giờ vẫn chưa xong việc . Tôi phải tới nhà Siwon ngay để lấy nhẫn cưới và nhờ anh ấy một việc. Cố lướt thật nhanh trên đường và rồi tôi cũng đến nhà Siwon
Bing bong~ im lặng~
Clock ~
- Sao em đến trễ thế Có chuyện gì vậy
- Cho em vô cái đã , dc không
- Không đủ kiên nhẫn để chờ anh ấy trả lời tôi chạy thẳng vào phòng anh ấy và bắt đầu lục tìm cặp nhẫn cưới
- Này , này em đang làm gì vậy ? Dừng lại ngay . Em đang làm rối tung mọi thứ lên đấy . Giọng Siwon đầy lo lắng . Rốt cuộc thì em muốn tìm cái gì?
- Nhẫn cưới . Mau tìm giúp em với . Tôi nói mà tay không ngừng lục lọi tìm kiếm
- Đây là nhà của anh . Anh có cần phải tìm không? Mau ngồi xuống đây đi , anh sẽ đi lấy cho . Siwon ấn tôi ngồi xuống giường rồi rời khỏi phòng
- Này . Nó đây mà sao đột nhiên em lại cần nó vậy . Anh ấy đưa tôi cặp nhẫn sau khi trở lại phòng
- Siwon oppa . Anh … có thể giúp em một việc không?
- Thì em cứ nói đi , có bao giờ anh không giúp em đâu chứ ?
- Anh có thể đeo chiếc nhẫn này vào rồi đóng giả làm chồng của em được không . Tôi nhìn anh ấy đầy vẻ ái ngại và anh ấy ko trả lời , ngồi im lặng nhìn mãi vào chiếc nhẫn tôi cầm trên tay
- Tại sao ? Đôi mắt Siwon chuyển hướng về tôi
Tôi bắt đầu kể lại mọi việc cho Siwon nghe và anh ấy có vẻ lo lắng cho tôi
- Anh nghĩ em nên nói rõ mọi chuyện với cô ấy
- Nói làm gì chứ ? Bây giờ cậu ấy đã tìm thấy hạnh phúc của mình rồi , có nói hay không còn quan trọng sao?Anh giúp em nhé
- Nếu em đã nói như vậy rồi thì anh cũng ko còn cách nào khác nhưng trước tiên em phải dọn lai phòng của anh đã sau đó thì đi ngay về nhà mà ngủ cho thật ngon để sáng mai ăn sáng cùng anh , ok? Siwon cười và lấy chiếc nhẫn đeo vào tay mình
Tôi thật sự ko biết phải nói gì và vì thế tôi cừoi thay cho lời cám ơn . Nhìn căn phòng lúc này , tôi ko biết mình nên bắt đầu từ đâu . Biết trước như vậy mình đã không hấp tấp . Cái phòng nhìn như vừa mới bị trộm ghé thăm vậy . Mọi thứ đều rối tung
- Chết mất thôi . Mệt quá . Em về đây
- Tự về đi nhé , anh ko tiễn đâu . Mắt vẫn dán chặt vào TV , anh ấy nói
- Uh , biết rồi

.............

Mở cửa ra một cách mệt mỏi , tôi lê thân mình đến chiếc salon quen thuộc và đổ nhào lên nó

*Flashback*

- Sao vậy ? Hôm nay là ngày mà con đẹp nhất , đáng ra phải cười nhiều vào chứ . Sao lại như vậy ? Hay là ko muốn xa cha mẹ . Cha tôi nhẹ ngàng hỏi và vuốt nhẹ đầu tôi

- Không ạ . Con không sao ạ . Tôi gượng cười

- Yuri ah , con phải biết rằng cha và mẹ đều rất yêu thương con thế nên khi con ko vui thì cha và bà ấy cũng không vui . Cha biết con đã yêu Sica từ rất lâu nhưng cha không thể chấp nhận dc điều này…

- Cha à. Con … con xin lỗi đã ...Tôi lắp bắp cắt ngang lời ông

- Không , con phải nghe cha nói hết . Cha đã ko thể chấp nhận mối quan hệ của con và Sica cho đến khi cha lên nhà tìm con và gặp được con bé . Đó thật sự là một cô gái tốt . Khi ta nói với con bé rằng con phải lấy Siwon thì sâu trong ánh mắt đó cha có thể thấy rằng Sica rất yêu con

- Khi nghe ông nói tới đây , nước mắt tôi đã không thể giữ nữa . Chúng thi nhau mà tràn ra khỏi khóe mắt ngấn đầy nước của tôi

- Nếu ko yêu Siwon thì đừng miễn cữong . Cha chỉ mong con hạnh phúc thôi , con hiểu chứ ? Ông tiếp tục

- Nhưng còn công ty , đó là tâm huyết cả đời của cha …

- Đối với cha thì hạnh phúc của con luôn quan trọng hơn công ty và cha còn xứng đáng là một ng' cha không nếu chỉ vì giữ lại tâm huyết của mình mà bắt con gái mình phải hy sinh hạnh phúc

Tôi chẳng biết phải nói sao nữa . Cứ vậy mà tôi nhào đến ôm chặt lấy ông và mặc cho những giọt nước mắt đang tiếp tục lăn dài . Tôi mỉm cười hạnh phúc vì có một người cha tuyệt vời như vậy . Đã tới giờ làm lễ và tôi quyết định sẽ cử hành hôn lễ như đã định . Vì công ty là tâm huyết cả đời của cha tôi nên tôi không thể để nó tan biến như vậy được

Trước đây tôi có thể ích kỷ để có thể bảo vệ Sica nhưng bây giờ tôi đã không còn cậu ấy bên cạnh , vậy tại sao tôi phải ích kỷ nữa chứ . Tại sao tôi không giữ lại công ty giúp cha tôi chứ
- Choi Siwon , con có đồng ý lấy cô Kwon Yuri …
Trong khi Cha thực hiện bổn phận của mình thì tôi như một kẻ vô hồn đang đứng trước Chúa .Trong đầu tôi , hình ảnh Sica luôn hiện rõ
- Tôi ko đồng ý
Câu trả lời của Siwon như đánh thức kẻ đang gặp ác mộng như tôi. Tôi ngạc nhiên quay sang nhìn Siwon còn mọi người bên dưới cũng đang nhốn nháo cả lên . Bất chợt Siwon quay sang tôi
- Chẳng phải khi nãy bác trai đã bảo là ko nên miễn cưỡng sao ? Đừng lo về công ty , tôi sẽ giúp cô giữ nó
Vậy là Siwon đã nghe hết cuộc trò chuyện giữa tôi và cha sao? Chưa bao giờ tôi nghĩ Siwon sẽ làm như vậy . Toi thật sự rất vui khi nghe anh ta nói thế và ko biết làm cách nào để cảm ơn anh , tôi tiến tới ôm anh và miệng ko ngừng nói cảm ơn . Buông vội Siwon ra , tôi chạy nhanh ra khỏi giáo đường mặc kệ mọi người vẫn đang ngớ người vì những gì đang diễn ra trước mắt . Tôi đón taxi về nhà để nói cho Sica biết là tôi ko cần phải kết hôn nữa nhưng khi ngồi trên xe thì tôi mới chợt nhớ và tự đánh vào trán mình . Ngốc ạ.Cậu ấy đã đi rồi , mày muốn nói như thế nào với cậu ấy đây khi mà mày ko biết cậu ấy đang ở đâu trong cái nước Anh rộng lớnđó chứ . Cùng với dòng suy nghĩ ấy , nước mắt tôi tiếp tục rơi
- Cô à , cô ko sao chứ ? Chúng ta đã tới rồi ạ
- Yeah… Tôi ko sao
- Cô cho tôi xin 800 ạ
Tôi bối rối , quên mất là mình ko mang tiền
-T ôi xin lỗi nhưng tôi ko mang theo tiền , anh có thể chờ tôi lên nhà lấy tiền ko ? Tôi ngại ngùng nói
- Ko sao đâu . Coi như tôi đi dạo 1 vòng cùng người đẹp vậy . Cô cứ lên nhà đi và hãy sống thật vui vẻ vào nhé .
- Cám ơn anh . Đó là câu hay nhất mà tôi có thể nói trước khi đứng trước cửa căn hộ . Tôi biết rằng tôi sẽ rất đau khi bước vào trong nhưng ko hiểu sao tôi luôn muốn ở đây . Có lẽ , chỉ có nơi đây tôi mới tìm lại dc cậu ấy trong vô vàng những kỷ niệm giữa chúng tôi trong căn nhà này .
Mọi thứ vẫn ko thay đổi gì kể từ ngày cậu ấy đi . Cũng đúng thôi , cậu ấy chỉ vừa mới rời xa tôi vài tuần thôi với lại tôi cũng ko có ý định thay đổi chúng . Ở đây chỉ khác là ko còn có hình bóng ai đó chờ tôi đi làm về rồi ngủ quen trên ghế mà thay vào đó là cái ko gian này – lạnh lẽo và im lặng

*End Flashback*

Yuri ơi là Yuri , mày luôn nhớ cậu ấy khi cậu ấy còn ở bên Anh . Bây giờ cậu ấy đã về rồi , còn nhớ gì nữa chứ ? Muốn gặp thì hẹn cậu ấy ra mà gặp , có cẩn phải nẳm đây mà nhớ về quá khứ ko chứ ? Ngủ đi , mai còn phải đi làm nữa . Quan trọng hơn là phải tìm cách để chấp nhận rẳng mày đã mất cậu ấy . Ngủ thôi


Sica’s POV


Ngả lưng xuống giường tôi chợt nhớ lại khuôn mặt xinh đẹp của Yuri luc ở sân bay . Cậu ấy vẫn như xưa , ko thay đổi gì nhiều chỉ là trưởng thành và xinh đẹp hơn thôi nhưng lí do tôi trở về Hàn ko phải là để ngắm nhìn khuôn mặt ấy mà tôi muốn đáp trả những gì cậu ấy đã làm với tôi cách đây 5 năm
Yuri ah , mình đã yêu cậu quá nhiều để rồi mình phải đau khổ suốt 5 năm qua và đến tận bây giờ trái tim mình vẫn đau âm ĩ mỗi khi nghĩ tới cậu . Cậu biết đấy , yình yêu là sự quyện lẫn giữa hai con tim , ko lý nào chỉ mình trái tim mình phải đau khi yêu cậu . Vậy nên mình muốn cậu cũng phải đau như mình . Mình bắt cậu phải khóc thật nhiều để trả giá cho những tỗn thương mà cậu gây ra cho mình . Và tất nhiên người có thể giúp mình làm những việc đó ko ai khác ngoài Dong Hae , người mà mình gặp sau 2 tháng mình đến Anh . Dong Hae là con trai duy nhất của một tập đoàn lớn ở Anh và rất thông minh nhưng chỉ tiếc là anh ta quá ngu ngốc trong tình yêu . Anh ta rất yêu mình và khi mình muốn điều gì , dù là có vô lý đi chăng nữa thì anh ta vẫn cố thực hiện nó cho mình , cũng như lần này Dong Hae sẽ giúp mình thực hiện kế hoạch . Mình ko biết rằng bây giờ cậu có còn yêu mình như trước ko nhưng mình tin chắc rằng mình có thể giành cậu lại từ tay của Siwon , người mà đã thay thế mình suốt mấy năm qua . Chờ mình nhé Yuri

CHAP 5


*I’m waited so long for you …*
Nhạc chuông điện thoại reo inh ỏi trong túi quần tôi , lăn nhẹ qua 1 bên tôi lấy chiếc điện thoại ra
- Alo . Tôi nói bằng cái giọng ngái ngủ
- 7h30 rồi đấy , mau dậy cùng anh ăn sáng rồi đi làm . Anh đợi em dưới nhà
- Siwon oppa , hôm qua em đã xin nghỉ rồi mà
- Hôm qua ko phải hứa là đi ăn sáng cùng anh sao ? Ko nói nữa , mau xuống ngay
Ko chờ tôi trả lời , anh ấy tắt máy luôn .
Tôi mệt mỏi bật khỏi salon và tiến thẳng vào bathroom để chuẩn bị
*I’m waited so long for you…*
Điện thoại lại reo trong khi tôi đang thay đồ . Tôi liền nghĩ ngay tới Siwon đang gọi để hối thúc tôi nên tôi đã cầm máy lên và làm cho 1 lèo
- Oppa , làm gì cứ hối mãi thế , bây giờ em đang thay đồ đây . Oppa cứ gọi như vầy em sẽ bận trả lời oppa và sẽ ko thể chuẩn bị nhanh dc đâu tếh nên oppa đừng có hối nữa đó . Aish
Tôi tắt máy và ném điện thoại lên giường nhưng chưa đầy 5 giây thì điện thoại lại reo
- Oppa ~ Tôi hét lớn . Sao anh….
- Là mình đây , ko phải Siwon oppa của cậu đâu
- Sica? là cậu à? Tôi ngạc nhiên hỏi dù tôi đã có đáp án
- Uh . Bây giờ mình đang ở dưới nhà đây , đi ăn sáng nhé ?
- Ăn sáng à ? .
- Đúng vậy , có cả Dong Hae nữa , cậu đi cùng bọn mình nhé ?
- À… tất nhiên . Mình sẽ xuống ngay
- Cậu thay đồ tiếp đi , gặp nhau dưới nhà
Vậy là khi nãy ko phải là Siwon oppa mà là Sica . Tôi thầm nghĩ và cũng nhanh chóng thay đồ xong rồi phóng như tên xuống nhà sợ để Sica chờ lâu
- Wow , Yuri ah sao hôm nay em nhanh thế . Siwon mỉa mai khi nhìn thấy tôi
- Giúp em , giúp em mau . Hôm nay chúng ta sẽ phải ăn sáng cùng Sica và Dong Hae
- Àh , ra đó là lí do em nhanh như vậy . Đừng lo , anh sẽ giúp em mà
- Chào cậu , Yuri . Sica từ xa đi đến cùng Dong Hae
- Chào em . Dong Hae nhẹ nhàng nói
- Vâng , chào anh . Để em giới thiệu , đây à Sica và Dong Hae . Còn đây là Siwon
- Rất vui dc gặp hai người
- Chào anh . Cả Sica và Dong Hae đồng thanh và bắt tay tay Siwon
- Đi nhé , anh sẽ đưa các em tới chỗ này để dùng bữa sáng . Vừa dứt lời Siwon liền nắm lấy tay tôi và kéo đi đến chỗ đậu xe
- Đừng lo , em cứ thả lỏng rồi phối hợp cùng anh là dc rồi . Siwon nói khẽ và tôi chỉ biết gật đầu làm theo

..............

- Siwon ah , anh có thể cho em mượn Yuri hôm nay dc ko ? Sica nói sau khi đặt ky nước xuống bàn
- Huh?
- À lâu rồi em ko gặp Yuri , em muốn đi chơi cùng cậu ấy cả ngày hôm nay dc ko ạ?
Tôi lấy chân huých nhẹ vào chân Siwon ra hiệu là tôi ko muốn đi rồi anh ấy nhìn tôi xong lại quay sang nhìn Sica
- Dc chứ . Siwon thản nhiên trả lời
ÔI trời ơi , bây giờ tôi chỉ muốn cắn lưỡi chết sớm thôi. Sao hôm nay anh ta lại thê chứ . Aish………….
- Oppa , anh quên rồi sao ? hôm nay công ty có cuộc họp quan trọng mà , em cần phải đến đó
- Ko sao đâu . Nó cũng ko quan trọng lắm , anh sẽ kể lại toàn bộ nội dung cuộc họp cho em nghe sau . Em cứ yên tâm mà chơi vui vẻ đí
- Vâng , vậy cũng dc . Tôi ko còn biết nói gì hơn
Sau khi dùng bữa sáng xong , Dong Hae bảo là có việc nên phải đi còn Siwon thì phải đến công ty . Vậy là còn lại tôi và Sica
- Yuri ah , bởi vì bọn mình vừa từ Anh trở về nên bọn mình cần 1 căn nhà . Cậu đi xem nhà cùng mình nhé
- À…ở …tất nhiên
Ko biết Sica có nhận ra điều này ko nhưng từ lúc cậu ấy trở về , tôi chưa bao giờ có thể tự tin trả lời trước những câu hỏi của cậu ấy
Chúng tôi tới 1 công ty bất động sản và nhanh chóng tìm dc ngôi nhà mà Sica ưng ý .
Au khi xem nhà và quyết định mua nó , Sica lại tiếp tục kéo tôi đi mua đồ nội thất cho căn nhà
- Yuri , Yuri , cậu nhìn này , cái giường nầy thật thoải mái . Cậu ấy vừa nói vừa nhún lên nhún xuống trên chiếc giường
- Chúng ta mua cái này nhé ?
- Thì cậu tự quyết định đi
- Cho mình tí ý kiến đi , mà thôi vậy . Bây giờ mình đói rồi . Ta đi chợ mua đồ về nấu ăn đi
- Nhưng cậu vừa mới mua nhà thôi làm gì có đủ tiện nghi để nấu ăn chứ ?
- Cậu bị sao vậy , ý tớ là căn nhà trước đây của chúng ta đó
Lại nữa rồi , sao cậu ấy cứ hay dồn tôi vào ngõ cụt thế cơ chứ . Mọi thứ trong căn nhà vẫn ko thay đổi gì cả , cậu ấy sẽ nghĩ sao khi nhìn thấy nó đây
- Đi thôi , chúng ta đi chợ nào . Sica nắm lấy tay tôi khi tôi còn đang mãi mê với dòng suy nghĩ của mình
- Hôm nay chán quá , đi mấy tiếng mà ko mua dc gì cho căn nhà mới cả . Mai cậu đi với mình nữa nhé
- Mai mình có hẹn với Siwon oppa bàn về cuộc họp hôm nay rồi , ko đi dc đâu
- Uh . Sica tỏ vẻ ko vui
Cậu ấy đang mua đồ chuẩn bị cho bữa tối còn tôi thì ađng cố tìm cách giải vây cho chính mình
- Về thôi . Mình mua xong rồi , mình nghĩ nhà cậu có rượu mà phải ko
- Uh , chắc có
Cố vắt óc suy nghĩ nãy giờ vậy mà kết quả vẫn như vậy , vẫn phải đưa cậu ấy về nhà . Trên xe về nhà cậu ấy cứ luyen thuyên nói về cuộc sống ở Anh của cậu ấy rồi hoi tôi sống như thế nào trong mấy năm qua . Qủa thật cậu ấy bây giờ giống như Sica của 5 năm trước vậy . Tôi thật sự rất vui khi dc nhìn thấy Sica baby của tôi và quen hẳn luôn nỗi lo về căn hộ




- Cậu vào đi
- Căn nhà vẫn ko thay đổi nhỉ ?
- Uh
- Cậu đừng lo , bây giờ mình sẽ đi chuẩn bị buổi tối , sau khi dùng xong mình sẽ về ngay ko phiền cậu và Siwon đâu
Tọi im lặng ko trả lồi còn Sica bắt đầu lấy mọi thứ ra và chuẩn bị bữa tối . Cậu ấy đâu biết rằng người ở chung với tôi suốt mấy năm qua ko phãi là Siwon mà là nỗi cô đơn và những giọt nước mắt .
- Cậu đi tắm đi , mình tự nấu dc rồi . Tay nghề của mình ko còn như trước nữa đâu. Sica lên tiếng sau khi thấy tôi đang đứng yên 1 chỗ
- Mình sẽ nấu cùng cậu vì mình ko an tâm cho lắm
Cậu ấy ném cho tôi cái nhìn quen thuộc . Đó là ánh mắt hình viên đạn mà cậu ấy thường dùng để đe dọa tôi mỗi khi tôi chọc cậu ấy giận . Nó thật là đáng yêu . Mà tôi đang làm gì thế này . Tôi đang cố tránh mặt Sica mà tại sao tôi lại nấu ăn cùng cậu ấy chứ ? Aish ~

............

Bậy giờ chúng tôi đang cùng nhau nấu ăn giống như ngày trước vậy và cậu ấy nói với tôi nhiều điều mà cậu ấy học dc khi ở Anh . Thời gian cứ trôi qua , cảm giác thật thoải mái . Ko buồn , ko cô đơn . Tôi đã tìm lại dc những ngày tháng trước đây
- Wow , Sica ah trông rất ngon và thơm nữa . Bất ngờ thật đấy
- Mình đã bảo rồi mà . Cậu dọn nó ra dĩa đi , mình đi chuẩn bị bàn ăn
Cậu ấy ra ngoài và tôi đang làm theo những gì mà cậu ấy bảo . Cứ như là tôi và cậu ấy hoán đổi vị trí cho nhau vậy . Thật ra từ nãy tới giờ công việc chính của tôi là nhìn cậu ấy làm còn những món ăn thì do một tay Sica nấu cả
- Sica ah , hôm nay cậu làm mình bất ngờ thật đấy , Nấu ăn giỏi và bây giờ là lãng mạn . Cậu trở nên như thế từ khi nào vậy
- Cậu nói nhiều quá đấy . Mau ngồi xuống thử xem tài nấu ăn của mình như thế nào
Tôi làm theo lời cậu ấy , cắt 1 miếng nhỏ thịt rồi cho vào miệng . Wow , thật là ko tưởng . Nó khác xa trứơc đây rất nhiều
- Mình ko đùa đâu . Nó thật sự rất ngon đấy . Tôi cho nhận xét sau khi ăn xong miếng thịt đấy
Sica ko nói gì mà chỉ mỉm cười . Thức ăn ngon , không khí lãng mạn , thiên thần xinh đẹp . Bây giờ , tất cả đều là của tôi . Chỉ cần hôm nay thôi , tôi muốn sống cuộc sống hạnh phúc của trước đây . Tôi ko quan tâm ngày mai tôi lại mất cậu ấy . Chỉ cần khoảng thời gian này thôi là đủ rồi .


.............


- Ăn xong rồi , rửa chén luôn rồi , xem phim nhé? Mình có mua vài đĩa phim định xem cùng cậu sau khi cậu về
- Cậu có mua Sherk cho mình ko ?
- Sherk hả? Cậu đùa với mình à?
- Vậy chứ cậu mua cái gì ? Đưa minh tất cả xem nào
- Đại chiến robot , Người khổng lồ da xanh , Lời nguyền . Cậu ấy đọc tên các phim ra rồi nhìn tôi .
- Yuri , cậu sao thế ? Cậu nghĩ mình thích xem những phim này à?
- Ko , đó là những phim mà mình thích xem thôi . Hay là xem cái này đi , Chạng vạng
- Cậu thật là , đành xem tạm cái này vậy .
Sica tỏ vẻ khó chịu nhưng cậu ấy vẫn bỏ đĩa vào máy rồi chúng tôi cùng ngồi cạnh nahu nhâm nhi ly rượu và xem phim . Nói là xem phim nhưng thật ra tôi ko quan tâm tới bộ phim cho lắm vì bây giờ cạnh tôi có thứ khác đáng quan tâm hơn . Là cậu ấy –Jessica Jung .
Làm sao để tôi có thể làm ngưng động giây phút này mãi mãi đây . Bất chợt có gì đó đang đè nặng lên vai tôi . Là Sica , cậu ấy đang tựa đầu lên vai tôi . Cảm giác dc ở bên cạnh cậu ấy thật tuyệt , nó như là 1 phép màu vậy
Mềm mại và ấm nóng . Đôi môi của Sica đang lướt nhẹ nhàng từ cổ rồi đến má và lần tìm đôi môi của tôi . Lại một cuộc chiến giữa trái tim và lý trí , tôi phải làm sao đây ?Tôi ko biết bên nào sẽ thắng nhưng hiện tại chúng tôi đang hôn nhau và 2 cơ thể đang kéo nhau đến căn phòng quen thuộc . Sica ấn tôi ngã xuống giường và tiếp tục những nụ hôn . Mặc dù đang thở khó nhọc nhưng chúng tôi vẫn ko dứt nhau ra . Bàn tay cậu ấy đang lần mò khắp cơ thể tôi . Lả lướt trên người tôi như thể cậu ấy đang chơi đàn .
Đủ rồi Yuri , hôm nay là quá đủ rồi . Mày ko thể ích kỷ mà phá vỡ hạnh phúc của Sica dc . Mau dừng lại ngay đi . Yuri ah , mày phải nắm bắt cơ hội này mà mang Sica trở về bên mày . Mày ko thể mất cậu ấy dc . Mày ko đủ khả năng mang đến hạnh phúc cho cậu ấy đâu . Mày có tiền , mày yêu cậu ấy và cậu ấy cũng yêu mày . Sica sẽ hạnh phúc khi ở bên mày
- Sica , đủ rồi . Sẽ là sai lầm nếu chúng ta tiếp tục
Tôi đẩy Sica ra nhưng cậu ấy đã phớt lờ mọi thứ và đang tiếp tục những nụ hôn nồng nàn
- Đủ rồi , đủ rồi Sica . Tôi hét lớn
Cậu ấy đã dừng lại và nhìn tôi với ánh mắt long lanh nước
- Mình luôn nghĩ chỉ có mình mới có thể mang đến hạnh phúc cho cậu nhưng mình đã sai sau khi gặp và nghe cậu nói nhiều về Dong Hae . Chỉ có anh ấy mới có đủ khả năng mang đến hạnh phúc cho cậu và quan trọng là anh sẽ ko làm tổn thương cậu

~ Không gian im lặng~

- Yuri ah , cậu ác lắm . Cậu đã làm tổn thương mình 1 lần và giờ lại tiếp tục . Mình đã cho cậu cơ hội vậy mà cậu vẫn làm mình tổn thương … Cậu nói đúng , mình sẽ về với Dong Hae. Chỉ có anh ấy mới yêu mình và ko làm mình tổn thương
Cậu ấy đã bỏ đí và trái tim tôi lại đau
Sica ah , chúng ta đều là hai cô gái và chúng ta chẵng có ý nghĩa gì với nhau cả . Mình ko muốn người khác nhìn cậu bằng ánh mắt dị nghị khi đến với mình . Hãy hiểu cho mình


Sica’s POV


Yuri , chính cậu đã đảy mình ra , chính cậu đã vứt bỏ cơ hội này . Nhưng mình cũng cám ơn cậu vì đã làm thế .Mình đã yếu lòng trước cậu và suýt nữa là quên mất kế hoạch của mình . Cám ơn cậu rất nhiều nhưng mình sẽ càng hận cậu hơn vì cậu đã làm tổn thương mình 1 lần nữa . Cậu đã dùng dao đâm vào vết thương chưa lành của mình và khiến nó càng sâu hơn . Mình sẽ ko vọng tưởng rằng sẽ có thể làm lại từ đầu với cậu nữa , sẽ ko để cậu làm mình tổn thương nữa vì mình đã đau lắm rồi và bấy nhiêu tổn thương đó là quá đủ cho một trái tim . Yuri ah , mình sẽ ko lạc hướng nữa đâu , mình sẽ làm tốt những việc mà mình cần làm




END CHAP





CHAP 6


Đã gần một tháng rồi tôi chưa gặp Sica . Tôi lo cho cậu ấy quá và tôi đã đến căn nhà mà cậu ấy vừa mua nhưng ko có ai cũng như ko có bất cứ thứ gì trong nhà . Vậy là tôi đành lủi thủi ra về .
*I’m waited so long for you …*
- Ai vậy nhỉ? Tôi nghĩ thầm sau khi lấy điện thoại ra và nhìn thấy số máy hiển thị trên màn hình
- Alo. Ai vậy ạ ? Tôi lịch sự hỏi
- Là anh , Dong Hae đây . Em gặp anh một tí dc ko ? Anh có chuyện muốn nói
- Vâng , dc ạ ....Vâng ...Em sẽ đến đó


.............


- Chào em
- Vâng , chào anh . Anh hẹn em ra đây có gì ko ạ?
- Dc rồi ,để ko làm mất thời gian của em anh sẽ vào thẳng vấn đề chính .
Tôi chăm chú xem anh ấy sẽ nói gì
- Anh và Sica đã ly hôn
- Huh? Tôi ngạc nhiên và ko khỏi lo lắng cho Sica
- Hôm đó , sau khi đi với em về cô ấy đã kể mọi chuyện cho anh nghe. Cô ấy bảo rằng cô ấy thật sự ko quên dc em . Cô ấy xin lỗi anh vì từ trước tới nay cô ấy chỉ xem anh là vật thay thế ....Anh đã rất shock ....và cuối cùng cô ấy đã đề nghị ly hôn vì cô ấy vẫn còn yêu em và ko muốn có lỗi với anh thêm nữa
- Em …em xin lỗi …Nếu ko tại em …
- Ko , ko phải lỗi của em cũng ko phải lỗi của ai trong chúng ta cả . Tất cả đều là do số phận cả . Vẻ mặt của Dong Hae đượm buồn
- Em cầm lấy đi , cô ấy vẫn còn ở khách sạn đó đấy . Nếu em còn yêu Sica thì hãy đến đó . Dong Hae đưa cho tôi chìa khóa rồi đứng dậy bỏ đi . Tôi đã ngồi đó suy nghĩ rất lâu xem có nên đến ko ? Tôi ko còn mặt mũi nào đến gặp Sica nữa . Tất cả là lỗi tại tôi . Nếu tôi ko giữ Sica lại , nếu tôi ko quá ích kỷ thì tôi đã ko phá vỡ hạnh phúc của cậu ấy và dù thế nào đi nữa thì tôi ko thể phủ nhận rằng tôi vẫn còn rất yêu Sica . Thế nên tôi đã đến tìm cậu ấy như Dong Hae đã nói


............


Bây giờ tôi đang đứng trước cửa phòng cậu ấy và rất hồi hộp . Đánh liều , tôi đã gõ cửa phòng nhưng vẫn ko ai ra mở cửa vì vậy tôi đã dùng chìa khóa mà Dong Hae đưa cho tôi để mở cửa . Sau khi đã vào trong , đập vào mắt tôi là một mớ hỗn độn . Tôi ko nghĩ đây có thể là phòng của con gái , nó thậm chí còn tệ hơn nhà của 1 người đàn ông sống độc thân . Tôi có thể nhìn thấy tàn thuốc vương vãi khắp mọi nơi và mùi rượu nồng nặc. Sica . Cậu ấy đang nằm trước màn hình TV , Xung quanh là tàn thuốc và nhiều chai rượu rỗng , thậm chí còn có cả underwear của cậu ấy nữa . Tôi tiến lại gần lay Sica
- Sica , dậy đi . Mình có chuyện muốn nói với cậu
- Ai vậy . Tôi muốn ngủ , đừng có phiền tôi . Với cái giọng lè nhè cậu ấy nói
- Là mình đây, Yuri . Mau dậy đi
- Yuri nào chứ . Mau tránh ra đi
Cậu ấy khó chịu và đạp tôi ngã ra sau . Ko còn cách nào khác , tôi quyết định sẽ ẵm cậu ấy vào bathroom để làm cậu ây tỉnh . Tôi dùng vòi sen xả nước khắp người cậu ấy và có vẻ như nó hiệu nghiệm . Sica đã tỉnh và nhận ra tôi
- Cậu tỉnh rồi chứ ?
- Cậu làm gì thế hả ? Tại sao cậu vào đây dc?
- Cậu xem mình bây giờ giống gì chứ ?
- Tôi ra sao , mặc kệ tôi . Tôi ko cần cậu quan tâm , ko cần cậu thương hại . Cậu mau ra ngoài đi
Sica đẩy tôi ra khỏi bathroom và đóng sầm cửa lại . Cậu ấy bây giờ ko phải là Jessica nữa rồi càng ko phải là Soo Yeon . Tôi chẳng biết người này là ai nữa . Tôi đứng lặng bên ngoài 1 hồi lâu và tôi có thể nghe dc từng tiếng nấc của cậu ấy vọng ra . Cứ mỗi tiếng nấc của cậu ấy là mỗi nhát do đâm vào tim tôi .
- Sica ah , mình xin lỗi . Hãy cho mình thêm 1 cơ hội để chúng ta có thể làm lại từ đầu dc ko ? Mình hứa là sẽ trân trọng cơ hội này cũng như trân trọng cậu
- Đã ko còn cơ hội nào nữa rồi Yuri ah . Mình ko xứng đáng với cậu . Ngừơi xứng đáng với cậu chỉ có thể là Siwon thôi . Sica nói sau 1 hồi im lặng
- Nhưng người mình yêu là cậu và mình chỉ xem Siwon như một người anh thôi
- Anh ư ? Sica cười bằng 1 giọng cười bất cần
- Nghe mình nói đi Sica . Mình đã ko kết hôn với Siwon 5 năm trước và mình đã chờ cậu suốt 5 năm đó nhưng sau khi thấy cậu và Dong Hae mình đã nghĩ trái tim của cậu đã ko còn chỗ cho mình và mình đã chọn cách rút lui để có thể nhìn thấy cậu hạnh phúc . Mình yêu cậu . Trước đây , bây giờ , sau này và mãi mãi mình vẫn yêu cậu Sica ah
- Cậu ngốc lắm . Cậu có biết là làm như thế ko chỉ cậu đau mà mình cũng đau lắm cậu biết ko . Sica mở cửa và ôm chặt lấy tôi.
- Mình xin lỗi . Mình sẽ ko làm vậy nữa . Sẽ ko để bất cứ ai có thể giành cậu từ tay mình . Mình hứa.
Niềm vui hòa cùng nước mắt và Sica lại trở về bên tôi sau bao nhiêu thử thách của số phận.

CONTINUED


2 tháng sau tại nhà Yulsic
- Yuri ah , mình muốn đi làm . Mình ko thể ở nhà mãi dc
- Uh, cũng phải . Vậy cậu định làm gì
- Mình muốn đến công ty cậu làm nhưng…
- Sao hả?
- Ở Anh mình cũng kiếm dc một số tiền. Mình…mình muốn mua lại 10% cổ phần từ cậu
- Mua ccổ phần của mình? Tại sao?
- Thực ra mình ko muốn cậu thức khuya làm đêm . Nếu như mình bắt đầu từ một nhân viên bình thường thì mình chỉ dc làm những việc nhỏ , như thế sẽ ko giúp dc nhiều cho cậu . Còn nếu mình có cổ phần trong tay mình có thể cùng cậu làm những dự án lớn của công ty nhưng nếu ko dc thì thôi, ko sao đâu . Coi như mình chưa nói vậy
- Ko phải là ko dc nhưng mình cẩn bàn lại với Siwon oppa
- Uh, sao cũng dc . Ngủ sớm đi , mai còn phải đi làm


..................................


~Knock Knock~


- Vào đi
- Oppa em có chuyện muốn nói với anh . Tôi nói sau khi ngồi xuống ghế
- Chuyện gì vậy
- Em muốn chuyển 10% cổ phần của mình cho Sica và nhận cậu ấy vào làm . Anh thấy sao. Tôi nói một hơi ko chút do dự
- Về việc chuyển 10% cổ phần của em cho Jessica , anh ko có ý kiến gì vì đó là cổ phần của em , em có quyền quyết định . Còn chuyện nhận Jessica vào làm anh cũng ko phản đối nhưng công việc là công việc , Nếu em nhận Jessica vào làm chỉ để hai người có thời gian cạnh nhau thì anh nhất định ko đồng ý . Siwon cười với câu nói cuối cùng của anh ấy
- Yeah , anh biết là em sẽ ko thế mà
- Dc rồi , còn chuyện gì nữa ko? Anh còn phải làm việc
- Ko ạ. Em đi đây


............................


Nhóc này vẫn ko chịu thay đổi , cứ hay ngủ quên trên salon chờ tôi đi làm về . Ngốc thật
- Sica ah , dậy đi . Mình về rồi này . Tôi lay cậu ấy
- Về rồi à?....Hôm nay cậu trễ quá đấy . Sica tỏ vẻ hờn dỗi sau khi nhìn đồng hồ
- Để mình pha nước cho cậu tắm . Mà cậu ăn gì chưa ?
- Mình đã ăn cùng Siwon oppa rồi
- Uh. Thôi để mình pha nước . Cậu ấy bỏ đi
Sau khi cởi áo khoác ra , tôi đi vào nhà bếp để lấy nước uống và nghĩ xem tí nữa sẽ cho cậu ấy bất ngờ như thế nào nhưng khi bước vào trong tôi nhìn thấy đồ ăn dc đậy 1 cách cẩn thận trên bàn . Sica đã chờ tôi về cùng ăn tối vậy mà tôi lại đi với Siwon oppa . Yuri ah , mày thật là đáng ghét . Tôi nghĩ thầm
Tôi tiến đến bathroom rồi nhẹ nhàng vòng tay của mình qua eo Sica và giữ chặt cậu ấy trong vòng tay của mình
- Cậu sao thế ? Cậu ấy ngạc nhiên hỏi vì hành động của tôi
- Mình xin lỗi . Tôi nói và giữ nguyên tư thế
- Mình ko nên đi cùng Siwon oppa mà mình nên về sớm với cậu . Mình xin lỗi
Cậu ấy ko trả lời và chúng tôi đứng như thế khoảng 5phút rồi cậu ấy lên tiếng
- Chúng ta cứ đứng như vậy hoài thì nước sẽ lạnh hết đấy . Sica nhẹ nhàng gỡ tay tôi ra
- Cậu tắm đi rồi ra ăn cùng mình . Dùlà cậu đã ăn rồi thì mình vẫn bắt cậu phải ăn cùng mình vì mình đã làm tất cả những món đó . Với lại , mình cũng chưa ăn nữa . Mình ko muốn ăn một mình
- Tết nhiên là mình sẽ ăn cùng cậu . Vì là những món cậu nấu nên dù có thuốc độc thì mình vẫn sẽ ăn
- Miêng cậu làm bằng cao su phải ko ? Mau đi tắm đi
- Cậu có muốn tắm cùng mình ko? Tôi nói với theo sau khi Sica đã đi khỏi và cậu ấy cũng ko trả lời mà đi luôn


..........................


- Sica ah , mình có cái này muốn tặng cậu . Tôi nói sau khi nhai xong
- Huh? Cậu ấy nhìn tôi đầy vẻ tò mò
- Chờ mình chút
Sica’s POV
Sau khi nói xong Yuri đứng dậy , đi vào phòng và trở lại sau ít phút
- Tada . Mau kí đi . Cậu ấy đưa cho tôi 1 xấp giấp sau khi trở lại
Là giấy tờ chuyển nhượng cổ phần . Yuri chuyển cho tôi 10% cổ phần và điều kiện là …”hãy luôn mỉm cười và sống hạnh phúc nhé”. Tôi thật ko ngờ là cậu ấy lại đưa ra điều kiện như thế
- Cậu mau kí đi còn suy nghĩ gì nữa . Yuri hối thúc
Tôi nhẹ nhàng đặt bút xuống và những nét chữ dần hiện ra
- Chào giám đốc Jung. Cậu ấy chìa tay ra trước mặt tôi sau khi nét chữ cuối cùng dc hoàn tất
- Giám đốc?
- Uh, có 10% cổ phần rồi thì định làm biiếng sao?Định trốn việc à?
- Yuri ah, cám ơn cậu . Tôi cười
- Ngốc quá. Giữa mình và cậu cần phải nói cám ơn sao?
Chúng tôi cười nói vui vẻ với nhau suốt bữa ăn và cho đến khi đi ngủ thì Yuri vẫn ko ngừng gọi tôi là giám đốc Jung


END CHAP

CHAP 7 [ PART 1]


Hôm nay là ngày đầu tiên Sica đi làm nên cần có một cuộc họp cổ đông để giới thiệu cậu ấy với mọi người và nghe đâu còn có thêm một cổ đông mới nữa với số cổ phần ngang bằng với Siwon oppa , 20%
- Chào oppa . Tôi nói sau khi vừa nhìn thấy Siwon trong phòng họp 
- Chào anh . Sica cuối chào một cách lịch sự 
- Uh. Chào hai em. Nhìn đằng kia kìa . Siwon hướng ánh nhìn đi chỗ khác 
Cả tôi và Sica đều nhìn theo hướng nhìn của anh ấy . Thật bất ngờ . Người đang nói nói cười cười với các cổ đông ko ai khác chính là Dong Hae 
- Anh ta làm gì ở đây vậy . Tôi ngạc nhiên hỏi 
- Anh ta chính là cổ đông mới . Siwon trả lời với vẻ mặt nghiêm túc
- Tại sao họ lại chấp nhận bán cổ phần cho anh ta chứ ? 
- Anh ko biết nhưng anh cũng đang điều tra 
Sica nãy giờ vẫn im lặng bỗng tiến về phía Dong Hae. Tôi cũng chẳng biết nên phản ứng ra sao chỉ biết đứng đó quan sát mọi chuyện 

Normal’s POV

- Tại sao anh lại ở đây chứ . Sica đi thẳng vào vấn đề 
- Oh, Sica em cũng ỡ đây à? Dong Hae ngạc nhiên khi nhìn thấy Sica 
- Anh muốn gì? Vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng cô ấy tiếp tục 
- Muốn gì ư? Anh cũng ko biết nữa… Khoảng thời gian qua anh đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện của 3 chúng ta và có lẽ những suy nghĩ ấy đã đưa anh đến đây . Anh cũng thú thật với em điều này …Dong Hae ghé sát tai Sica và nói đềiu gì đó với cô ấy 
- Tất cả đều là …
- Chúng ta sẽ nói chuyện sau . Bây giờ đã tới giờ họp rồi . Dong Hae cắt lời Sica khi cô chưa kịp nói hết câu

Yuri’s POV

Sica quay trở lại khi cuộc họp bắt đầu.Tôi ko biết hai người họ nói gì nhưng nhìn vẻ mặt Sica ko dc tốt cho lắm nên tôi đã ko hỏi . 
Với 10% cổ phần Sica đảm nhận hoàn toàn việc quảng cáo của công ty . Dong Hae giữ chức tổng giám đốc điều hành . Mặc dù tôi chỉ còn 10% cổ phần trong tay nhưng chức vụ của tôi và Dong Hae đều bằng nhau . Cuộc họp nhanh chóng kết thúc và tôi lại phải bắt đầu một ngày làm việc mệt mỏi còn Dong Hae và Sica thì đi cùng với Siwon oppa để biết chi tiết hơn về công việc của họ cũng như giới thiệu họ với các nhân viên trong công ty 

………………………………

8 tháng đã trôi qua , tôi ko biết Dong Hae đến đây có dụng ý gì nhưng trước mắt anh ta đang làm rất tốt . Đến sớm về khuya và rất nhiều ý tưởng của anh ta đã mang lại nguồn lợi lớn cho công ty . Ko những thế , cổ phiếu của công ty tôi ko ngừng tăng sau khi Dong Hae đến . Về phần Sica thì cũng như Dong Hae , cậu ấy làm việc rất chăm chỉ và cậu ấy cũng thường đóng góp nhiều ý kiến quan trọng trong các dự án lớn của công ty . Sica còn chăm chỉ hơn khi bơ luôn tôi cả tuần qua 
Bây giờ cậu ấy đang ngồi làm việc và chăm chú vào đóng giấy tờ ở trên bàn . Cậu ấy luôn xinh đẹp nhưng khi làm việc trông cậu ấy lại càng quyến rũ hơn Với cặp kính dc vắt hững hờ nơi sóng mũi , mái tóc nâu dài dc bới cao gọn gàng và đôi tay ko ngưng gõ lốc cốc lên bàn phím củng với ánh đèn bàn hắt lên khuôn mặt càng khiến cậu ấy trông như một thiên thần . Đúng vậy , là thiên thần … thiên thần của tôi .Nhưng thiên thần trẻ con ngày nào của tôi đã trưởng thành với những suy nghĩ sâu sắc và chín chắn 
Bất chợt , tôi nở một nụ cười và tiến dần lại chỗ Sica . Nhẹ nhàng và chậm rãi , tôi vòng tay ôm lấy bờ vai bé nhỏ ấy. Dù hơi khó với tư thế ngồi của cậu nhưng cuối cùng bờ vai ấy cũng nằm gọn trong vòng tay tôi .
- Sica ah ~ … Tôi nói bằng giọng mũi và cố kéo dài 3 tiếng đó ra bằng aegyo của mình 
- Mình đang bận hay để lần khác đi nhé . Cậu ấy quay qua tôi trả lời một cách lạnh lùng rồi lại trở về với đống giấy trên bàn 
Tôi biết mỗi khi cậu ấy như thế thì tôi ko còn cơ hội nào cả. Nếu tôi còn cố chấp thì kết quả sẽ trở nên tồi tệ .
- Uh. Mình về phòng ngủ trước đây . Cậu đừng thức khuya quá đấy . 
Tôi nói trong sự chán nản và khẽ cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán Sica . Cậu ấy vẫn ko trả lời , ko có tí phản ứng gì chỉ chăm chăm nhìn vào đống giấy trước mắt . Tôi đành phải lủi thủi đi về phòng . Lại thêm một đêm buồn tẻ 

………………………...………..

- Sáng chủ nhật mà oppa gọi em ra sớm như thế này để làm gì vậy ? Tôi nói và kéo ghế ngồi xuống 
- Cà phê nhé? Siwon nhìn tôi 
- Em bỏ cả bữa sáng với Sica để ra đây uống cà phê cùng oppa à? Tôi bắt đầu khó chịu 
- Cho tôi 1 tách cà phê. Anh ta phớt lờ tôi
- Dc rồi , bởi vì anh còn 1 cuộc hẹn khác nữa nên anh sẽ đi vào vấn đề chính luôn . Em biết là ngày mai chúng ta có cuộc họp có đông chứ? 
- Vâng, sao ạ?
- Vậy chắc em củng biết là trong cuộc họp ngày mai Dong Hae sẽ tranh chức chủ tịch với anh phải ko?
- Em cũng có nghe tin này cách đây vài hôm nhưng em ko nghĩ oppa sẽ thua nên em ko lo lắm 
- Phần thắng là 0% . Chúng ta chẵng có cơ hôi nào cả , chúng ta đã tính sai một bước . Anh xin lỗi vì ko giúp dc em nữa
- Oppa , anh nói gì thế . Em ko hiểu , tại sao lại thua chứ?
- Đây là tất cả những gì anh nhờ người điều tra trong suốt 8 tháng qua . Em từ từ xem đi rồi biết lí do tại sao . Anh đi đây
Siwon đứng lên và rời khỏi, để lại tôi ngơ ngác với cái phong bì trước mặt . Cùng với suy nghĩ ấy , tôi đưa đôi tay lại gần cái phong bì màu nâu . Tôi nhẹ nhàng mở và lấy từng thứ ra . Mắt tôi đỏ lên , sóng mũi cay cay và nghẹn ứ nơi cổ họng . Tôi ko thể thốt lên dc lời nào sau khi xem xong những bức ảnh . Đôi tay run rẩy của tôi tiếp tục mở băng ghi âm lên , lắng nghe từng câu từng chữ , từng tiếng cười vô tình và lạnh giá.

CHAP 7 [PART 2]

“ Thì ra đó chính là lí do …Hãy luôn mỉm cười và hạnh phúc nhé” . Tôi khẽ nói và đâu đó có những giọt nước mắt đang rơi . Tôi nhìn ra bên ngoài cửa kính , lắng nghe tiếng trái tim đập từng nhịp yếu ớt và lặng nhìn dòng người tấp nập trên phố . Suy nghĩ , suy nghĩ và suy nghĩ. Nghĩ đến quá khứ , hiện tại và cả tương lai.Nghĩ đến những nỗi buồn , những tổn thương và cả những giọt nước mắt . Nghĩ rất nhiều . Tại sao lại đối xử với tôi như vậy? Bao nhiêu nỗi đau vẫn là chưa đủ ư ? Những gì mà tôi mất đi vẫn là chưa đũ ư? Người còn bắt tôi phải chịu đựng đến khi nào nữa đây ? Tôi đã ko còn sức để chịu đựng nữa rồi. Thôi vây . Tôi bỏ cuộc . Im lặng . Tôi để cho đầu óc mình trống rỗng . 1 tiếng , 2 tiếng , 3 tiếng , tôi đã ngồi cả buổi sáng . Rồi hoàng hôn cũng buông xuống nhường chỗ cho màn đêm tĩnh mịt . Những cặp tình nhân tay trong tay vào quán . Đến rồi lại đi . Bây giờ trong quán chỉ còn lại mình tôi với tách cà phê đã nguội lạnh 
- Cô à, chúng tôi xin lỗi nhưng bây giờ chúng tôi phải đóng cửa
- Ah' , vâng . Anh cho tôi hỏi bao nhiêu tiền ạ. Tôi nở một nụ cười… giả dối và cay đắng 
- Anh ban sáng ngồi với cô đã trả tiền rồi ạ. Người phục vụ lịch sự trả lời
Tôi chỉ cười và cầm túi xách đứng lên tiến ra khỏi cửa . Tôi phải đi đâu đây? Liệu có nơi nào chấp nhận trái tim tổn thhương của tôi ko?Tôi đi hết con phố này đến con phố khác. Mọi thhứ mà tôi nhìn thấy , mọi thứ mà tôi đã cố gắng đều trở nên vô nghĩa.” Đẹp thật “ . Tôi khẽ nói lên yếu ớt khi nhìn thấy những bông tuếyt đầu mùa đang rơi . Từng cơn gió đang thóc vào mặt tôi , nô đùa với mái tóc đen dài đang xỏa. Tôi bước lên đại một chiếc xe buýt mà ko biết mình muốn đi đâu . Ngồi tới trạm cuối cùng rồi lại bước xuống . Tôi chẳng biết mình đang ở đâu nữa . Tôi lại thơ thẫn đi dưới trời tuyết rơi mặc cho những cơn gió đang khiến tôi lạnh buốt .Tôi dừng lại. Ngạc nhiên khi nhìn thấy biển 
“ Biển à! Tao và mày thật có duyên nhỉ?”Tôi hét lớn khi đang đứng trên cát 
“ Appa , con xin lỗi . Con xin lỗi vì đã ko giữ dc công ty như đã hứa . Con xin lỗi , xin lỗi rất nhiều “Tôi tiếp tục hét lên và thả người xuống bãi cát . Tôi nhìn về phía ngoài khơi xa , dán mắt vào một điểm vô định trong ko gian tối mịt đó . Và lại suy nghĩ . Từng đợt sóng đang nhẹ nhàng xô vào bờ cát và tôi đang nhìn chúng . Tôi ko biết mình đã ngồi nhìn nó bao lâu nhưng cũng đủ lâu để cho tôi có dc 1 suy nghĩ đúng đắn.
Những tia nắng sớm trong buổi bình minh đang bắt đầu ló dạng. Cái lòng đỏ trứng gà trông nó thật đẹp .Qúa gần nhưng cũng quá xa để ta vớ tới . Đã đến lúc tôi phãi về , phải đối mặt với sự thật . Tôi mệt mỏi bước tới đường chính và đón taxi để về Seoul , thật may khi sớm nhu vây đã có taxi .Trên đường về, bụng tôi ko ngừng soi ùng ục . Cũng phải thôi , cả ngày hôm qua đã ăn uống gì đâu , làm sao mà tôi có thể chịu đựng hay vậy nhỉ?
Khì vừa mới đến công ty thì tôi đã nhìn thấy Siwon oppa
- Anh đã gọi cho em rất nhiều lần nhưng sao ko trả lời 
- Àh , điện thoại em hết pin. Tôi trả lời cùng với nụ cười nhưng thật ra thì tôi đã tắt máy 
- Trông em hơi mệt thì phải? Mà hôm qua em ko về nhà sao? Siwon tiếp tục hỏi tôi sau khi nhìn thấy tôi vẫn mặt bộ đồ ngày hôm qua và gương mặt anh ấy thoáng chút lo lắng 
- Đứng đây chờ em , em vào toilet trang điểm lại rồi ra liền Chúng ta sẽ đến căng tin ăn sáng , chờ em nhé . Nói rồi tôi chạy nhanh đi mà ko chờ anh ấy kịp phản ứng 

………………….……………………..

- Oppa , đi thôi. Em đói lắm rồi . Tôi hối thú cSiwon sau khi trở lại với gương mặt tươi tắn 
- Yuri ah , anh biết bây giờ em đang rất buồn nhưng đừng như thế nữa dc ko ? Anh sẽ rất lo đấy ? Siwon nhìn tôi đầy lo lắng 
- Ko đâu , oppa tin em đi . Cả ngày hôm qua em đã nghĩ rất kĩ rồi nhưng bây giờ em thật sự rất đói vì hôm qua em chẳng ăn gì cả . Tôi xoa bụng và nhăn mặt 
- Em thật sự đã trưởng thành rồi . Siwon mỉm cười 
Tôi ko nói gì mà chỉ cười đáp trả và chúng tôi cùng đến căng tin
Dong Hae đang ngồi đó cùng thư kí của hắn nhưng tôi ko quan tâm , nhanh chống đẩy Siwon oppa vào 1 cái bàn trống . Gọi món và ăn như điên . Thật ra thì tôi bắt buộc phải ăn thật nhanh vì còn nửa tiếng nữa thôi là đến giờ họp rồi và tôi cần chuẩn bị tí xíu 

Cuộc họp đã bắt đầu rồi mà sao Sica vẫn chưa đến nhỉ?Tôi bắt đầu có chút lo lắng vì cậu ấy chưa bao giờ tới trễ cả. Hay vì tôi ko kêu Sica dậy nên cậu ấy mới đến trễ Suy nghĩ nối tiếp suy nghĩ . Tôi hooàn toàn ko để ý mọi người đang nói gì cho tới khi Siwon oppa huých nhẹ vào tay tôi 
- Tới lượt chúng ta rồi 
- A'h … vâng , em biết rồi 
Tất nhiên là tôi sẽ bỏ phiếu cho Siwon oppa rồi. và nhờ những người bạn lâu năm của ba tôi mà số cổ phiếu của Siwon bằng với Dong Hae . 45% và 45%. Mọi người đều đang xôn xao với kết quả như vậy nhưng cậu ấy vẫn chưa đến . Tôi càng lo lắng hơn khi cuộc họp gần kết thúc mà vẫn ko thấy Sica đâu . Cánh cửa bật mở , mọi lo lắng của tôi đều tan biến . . Jessica bước vào cùng với nhiều ánh mắt đang dõi theo . Sự sang trọng của cậu ấy khiến người khác phải ngước nhìn 
- Tôi xin lỗi vì đã đến trễ . Cậu ấy ngọt ngào nói 
- Ko sao đâu . Kết quả đang bằng nhau . 10% cổ phần cảu cô sẽ quyết định tất cả. Cô sẽ ủng hộ chủ tịch Choi hay là tôi , Lee Dong Hae. Dong Hae lên tiếng 
Tôi cúi mặt xuống , vẽ nghệch ngoạc lên tờ giấy trước mặt . Tôi ko muốn nghe cậu trả lời vì tôi đã biết trước dc kết quả , dù có chăm chú lắng nghe thì sự thật vẫn ko thay đổi 
- Với 10% cổ phần , tôi – tổng giám đốc bộ phận quảng cáo sẽ ủng hộ giám đốc Lee
Tôi mỉm cười mà ko biết tại sao Tôi ngước lên nhìn về phía Sica khi Dong Hae công khai chuyển toàn bộ cổ phần của mình cho Sica và với 30% cổ phần mình có trong tay , cậu ấy hiển nhiên trở thành chủ tịch vì Dong Hae cũng đã nhường luôn chiếc ghế chủ tịch cho Sica .Tất cả mọi người đều ngạc nhiên , một vài người ko đồng ý nhưng kết quả vẫn ko thay đổi dc gì.
Cuộc họp kết thúc , vài người ra về trong sự bất mãn . Tôi cũng đứng lên đi ra phía cửa nhưng bị Sica giữ lại khi tôi ngang qua cậu ấy . Căn phòng bây giờ chỉ còn tôi và cậu ấy .
- Chúc mừng cậu . Tôi lên tiếng trước 
- Chúc mừng ư? Đừng cố tỏ ra cao cả như vậy , cậu ko giận mình à? Giọng nói Sica đầy mỉa mai 
- Giận chứ nhưng nếu cậu vui với những gì mình đang làm thì cứ tiếp tục 
- Bây giờ thì cậu đã biết nó đau như thế nào rồi phải ko nhưng nó chẳng đáng là gì so với nỗi đau mà mình phải chịu ,. Cậu chờ mình suốt 5 năm thì sao chứ , nếu ngày trước cậu ko chọn Siwon thì cậu đâu cần phải chờ và mình ko cần phải chịu tổn thương . Cậu đã ko làm như vậy . Sica nói trong nước mắt 
- Đừng khóc Sica ah, cậu nên vui mới phải . Những gì cậu muốn đều đã thực hiện dc rồi . Hãy cho mình thấy nụ cuừoi ngọt ngào của cậu. Vừa nói tôi vừa lau đi những hàng nước mắt đang hối hả rơi trên đôi má của cậu ấy 
- Bỏ tay cậu ra. Mình đang rất vui đây , mình khóc vì mình hạnh phúc . Mình cho cậu biết , mình sẽ ko dừng lại ở đây đâu . Mình bắt cậu phải chịu nhìu hơn nữa . Ánh mắt cậu ấy nhìn tôi đầy giá lạnh 
- Uh , sao cũng dc . Miễn là cậu vui là dc rồi . Mình về đây . Tôi cười với nụ cười quen thuộc của mình
Tôi quay đi với nhiều cảm xúc lẫn lộn . Tôi rất đau nhưng lại ko thể trách cậu ấy . Bởi vì tôi đã gây ra tổn thương cho cậu ấy trước . Nhưng Sica ah , những tổn thương mà mình phải chịu ko nhỏ hơn cậu đâu . Baby của mình hãy luôn mỉm cười và sống hạnh phúc nhé 

…………………...……………………..

Knock~Knock 

- Vào đi 
- Chảo oppa .Tôi mỉm cười 
- Sớm thế , mà em thật sự đã thông suốt rồi chứ 
- Anh đừng lo . Em đã thông suốt rồi . Hôm nay em đến là nhờ anh một chuyện . Kí dùm em đi . Tôi đưa tờ giấy trước mặt anh ấy 
- Gì đây… Chuyển cổ phần à? Sao thế? Ko phải em đã thông suốt rồi sao ? Siwon lại tiếp tục lo lắng
- Em sẽ sang Anh nên em chuyển cổ phần của mình cho anh . Anh phảiỉ giúp em tiếp tục thôi
- Nhưng…
- Ko nhưng gì cả . Bây giờ em phải ra sân bay đây . Em sắp trễ rồi . Hãy cùng Sica quản lý công ty tốt đấy nhé , ko dc bắt nạn cậu ấy đấy và mau tìm cho mình 1 người bạn gái đi . Tôi nói rồi vội chạy ra khỏi cửa
Sica h , bây giờ mình chính thức sang Anh để cảm nhận nỗi đau mà cậu đã phải chịu đựng đây nhưng nếu mình có về thì mình sẽ ko đưa chồng về như cậu đâu bởi vì 1 lí do rất đơn giản, dù mình có đến đâu đi chăng nữa thì người mình yêu , người mà mình luôn mpuuốn ở cạnh bên chỉ có cậu thôi baby của mình à


END CHAP 

CHAP 8 [ PART 1 ]


* 2 năm sau tại sân bay Inchoen *


Sica ‘s POV 
Để có thể đứng đây, tôi đã suy nghĩ rất nhiều .Khi làm việc cũng nghĩ , ăn cũng nghĩ , tắm cũng nghĩ , lúc nào cũng nghĩ. Tôi đã đắn đo rất nhiều để đến dc đây . Đối với mọi người việc lái xe ra sân bay để chờ đợi người mà mình muốn gặp thật quá dễ dàng và hạnh phúc nhưng với tôi đó là cả một sự thử thách , là cả một nỗi sợ hãi . 

* 2 weeks ago *

- Anh hẹn tôi ra đây có việc gì?Tôi ko nghĩ là chúng ta có chuyện gì để nói ngoài công việc . Tôi lạnh lùng nói khi đứng trước mặt Siwon 
- Ngồi đi . Chuyện hôm nay anh nói có lẽ là thứ mà em quan tâm . Siwon nói và đưa tay về phía chiếc ghế đối diện 
Tôi cũng tò mò muốn biết chuyện gì mà tôi quan tâm nên đã kéo ghế ngồi xuống
- Thưa cô , cô dùng gì ạ? Người phục vụ lịch sự hỏi tôi 
- Cho tôi 1 tách cà phê 
- Anh muốn gì ? Tôi quay sang Siwon vẫn giữ thái độ lạnh lùng 
- 2 tuần nữa Yuri sẽ về . Anh ta trả lời sau một khoảng im lặng ngắn 
- Cám ơn anh đã cho tôi biết trước . Tôi sẽ có thời gian để chuẩn bị kế hoạch của mình sau 2 năm cậu ấy trốn chạy 
- Em trả thù một cách công khai vậy sao ? Đủ rồi Jessica , anh biết em còn yêu Yri nên mới nói cho em biết chuyện này . Có lẽ việc Yuri ko giải thích rõ mọi chuyện đã khiến em hiễu lầm nhưng anh có thể chắc rằng từ trước tới giờ chưa có ai thay thế dc vị trí của em trong tim Yuri 
- Thôi đủ rồi . Anh giải thích với tôi để làm gì? Chính là người đã khiến chúng tôi như thế này , bay giờ anh muốn đóng kịch à? Với lại nếu yêu tôi thì cậu ấy nên nói rõ mọi thứ cho tôi biết nhưng môi thứ đều ngược lại . Sự im lặng của cậu ấy đã làm cả hai tỗn thương
- Vài ngày sau lễ cưới ko thành của bọn anh , bác trai và bác gái đã qua đời trong một vụ tai nạn giao thông . Tinh thần Yuri suy sụp , em ấy đã uống thuốc ngủ tự tử nhưng cũng may anh phát hiện kịp . Yuri nói với anh, em ấy ko muốn sống một mình trên đời này nữa nhưng khi anh nói rằng em ấy còn có em , em ấy cần phải đợi em về , cần phải chăm sóc cho em thì những suy nghĩ của em ấy đã thay đổi . Em ấy…
- Đủ rồi . Chẳng phải tôi đã nói là anh đừng nên giải thích với tôi sao? Tôi hơi nâng giọng lên
- Rõ ràng là em vẫn còn yêu Yuri , nếu ko tại sao em lại ngồi đây nghe anh nói . Em có thể bỏ đi khi ko quan tâm mà Siwon miỉm cười. Chuyến bay sẽ đáp lúc 7h tối . Anh sẽ ko đón Yuri ,Nếu em ko đón em ấy luôn thì có lẽ em ấy phải về một mình…Hãy thành thật với trái tim của mình . Đừng vì những chuyện ko đáng mà đánh mất người mình yêu 
- Anh nói xong rồi phải ko?Tôi về dc rồi chứ?
Siwon ko trả lời , anh ấy chỉ nhìn tôi mỉm cười và tôi ko muốn ngồi thêm tí nào nữa nên đã đứng lên tiến về phía cửa . 
Siwon nói rất đúng , tôi thật sự vẩn còn rất yêu Yuri . Những ngày ở Anh , tôi luôn nhớ cậu ấy nhưng những hận thù ngu ngốc đã khiến tôi tự làm tổn thương mình và cậu ấy . Vốn là một đứa mồ côi , nghèo khổ rồi thêm cái vẽ ngoài lạnh lùng đã khiến cho tôi ko có lấy một người bạn . Chỉ có cậu ấy , bỏ ngoài tai những lời nói của mọi người . Cậu ấy luôn quan tâm tôi dù có đôi lúc tôi đã cố đẩy cậu ấy đi , nặng lời với cậu ấy nhưng tất cả những gì cậu ấy đáp trả cho những hành động đó của tôi là sự tha thứ và yêu thương. Tại sao tôi ko nghỉ đến những gì Yuri làm cho tôi . Tại sao tôi lại ko nghĩ rằng những tổn thương của tôi chưa bao giờ bằng cậu ấy , tình yêu của tôi dành cho cậu ấy chưa bao giờ hơn tình yêu mà cậu ấy đã dành cho tôi . Nên hay ko? Tôicó nên đến đón Yuri và nói lời xin lỗi với cậu ấy ? Cậu ấy sẽ chấp nhận chứ? Nhưng nếu cậu ấy ko tha thứ cho tôi thì sao đây? 

*************
- Sica ? Tại sao cậu lại ở đây 
- Yu…Yuri . À…ờ …mình …đón bạn . Tôi lúng túng nói 
Mãi suy nghĩ mà tôi ko để ý cậu ấy ra lúc nào 
- Aish… ko biết Siwon oppa đang đứng ở đâu nữa . Thôi mình đi đây . Cậu ấy cười nhẹ rồi bước đi 
- Yuri ah
- Huh? Yuri quay đầu lại 
- Mình đến là để đón một người . Người mà …mình yêu… và …mình muốn nói lời xin lỗi với người đó . Tôi ngập ngừng 
- Người cậu yêu? Dong Hae à? Cậu làm anh ấy giận à? Mà khi nãy mình đâu thấy anh ấy
Aigoo , tại sao cậu lại ngốc thế cơ chứ? Mình đang run gần chết đây , sao cậu lại ko hiểu mình đang nói về ai dc chứ? 
- Mình…mình…mình . Tôi lắp bắp nói ko nên lời và cứ hát mãi cái điệp khúc lập từ đó
- Gì thế? cậu sao vậy . Yuri bật cười 
- Cậu có thể giống như trước đây ko Yuri? Tôi lo lắng nhìn Yuri 
- Mình có thay đổi đâu , có chăng là vẻ ngoài của mình thôi. Cậu ấy vẫn nhìn tôi dịu dàng
- Nếu mình xin lỗi cậu thì cậu sẽ vẫn tha lỗi cho mình như trước kia chứ? Tôi lấy hết can đảm nói một hơi ko ngừng nghỉ 
- Tại sao , tại sao lại xin lỗi mình chứ? Yuri tỏ vẻ khó hiểu 
- Vì đã làm tổn thương cậu , vì mọi thứ mà mình gây ra cho cậu . Mình xin lỗi… Mình thật sự rất tham lam và ích kỷ nhưng cậu có thể tha thứ cho mình và chúng ta bắt đầu lại từ đầu dc ko ? Ánh mắt tôi van nài 
- Đừng dùa nữa Sica à… Mình …mình về trước đây . Yuri nói sau 1 hồi im lặng và quay đi mà ko nhìn lại 
Ko giữ lại , ko níu kéo , ko có bất cứ phản ứng nào . Tôi lặng người đứng nhìn cậu ấy đang dần xa tôi 
“ Mình thật sự xin lỗi và muốn làm lại từ đầu với cậu mà” Tôi nói lí nhí trong những giọt nước mắt . Yuri à , có phải lời xin lỗi của mình quá muộn ko? Có phải cậu sẽ ko bao giờ tha thứ cho mình ko? Hay…hay cậu đã yêu ai đó…Uh , thì chắc tốt hơn mình . Có phải ko?




*Tại tập đoàn Soshi *

Yuri’ POV

Suốt từ hôm qua tới giờ tôi ko ngừng nghĩ về những gì mà Sica nói. Nếu những lời nói ấy là thật thì tất nhiên tôi sẽ bỏ qua tất cả . Chắc chắn là như thế . Nhưng tôi lại rất sợ khi nhớ đến điều mà cậu ấy nói cách đây 2 năm . Tôi sẽ ra sao nếu cậu ấy trở lại với tôi chỉ vì muốn làm tôi tổn thương lần nữa . Tôi sẽ chịu nổi chứ?
- Oppa , tại sao hôm qua lại ko rước em . Em đã fải đi về với mấy cái vali nặng như chứa đá ấy . Tay em thậm chí đã mỏi nhừ cả ra đây này . Tôi đi thẳng vào phòng Siwon mà ko gỏ cửa cũng chẵng chờ thư kí anh ấy thông báo và làm 1 hơi ko ngừng nghỉ
- Vậy hôm qua em về một mình à ? Siwon hỏi . Jessica thật là hết thuốc chữa , anh dã nói như thế rồi mà vẫn ko có chút lay động nào 
- Jessica? Mà anh nói gì với cậu ấy vậy . Tôi bắt đầu có tí ngạc nhiên 
- Uh, 2 tuần trước anh có nói với Jessica rằng nếu em ấy còn yêu em thì hãy đến đón em . Mà em đã về 1 mình rồi . Anh nghĩ em nên quên Sica đi . Còn nhiều người tốt hơn em ấy nhiều 
- Ya, oppa . Tại sao anh ko nói trước cho em biết chứ ? Hôm qua cậu ấy đã đến rồi còn xin lỗi em . Cậu ấy nói muốn làm lại từ đầu với em , vậy mà em cứ tưởng cậu ấy đùa , cứ tưởng cậu ấy sẽ lại làm tổn thương em nữa . Em đã ko tin và bỏ đi . Bây giờ thì làm sao đây . Em phải nói với cậu ấy thế nào đây? Tôi túm lấy cổ áo của Siwon , giận dữ nhưng giọng nói như mếu 
- Yuri …Yuri . Bình tĩnh nào , bình tĩnh nào . Trước tiên hãy bỏ tay em ra khỏi cổ áo của anh vì tí nữa anh còn phải đi gặp khách và hãy cố thở đi , thả lỏng nào . Còn về chuyện em ko biết nói gì với Jessica thì cứ nói những gì trái tim em nghĩ , những gì mà trái tim em muốn nói. Dc chứ?
Tôi từ từ nới lỏng tay ra và thở đều như lời Siwon oppa bảo 
- Em phải đi gặp Sica ngay đây
- Ko , ko Yuri . Siwon cản tôi 
- Tại sao chứ? Anh muốn gì nữa đây . Giọng tôi có chút giận dữ 
- Em ko thể đi như vậy dc .Anh sẽ hẹn Jessica dùm em .Như thế sẽ tốt hơn việc em xông vào phòng làm việc của em ấy và bảo rằng em yêu Jessica … Nó ỗn mà phải ko? 
- Nếu lỡ làm rồi thì làm luôn . Anh hẹn cậu ấy ra bãi biển dùm em . Nếu em nói ở bãi biển thì cơ hội thành công sẽ nhiều hơn. Tôi nói sau 1 hồi suy nghĩ và cười đắc chí 
- Ah, thật là . Dc rồi , anh sẽ giúp mà . Siwon gật đầu đồng ý 
- Vậy em về trước để chuẩn bị đây và cũng cám ơn oppa luôn nhé
Cũng giống như bao lần trước , tôi bỏ đi trước khi Siwon kịp nói lời nào . Có thể nói rằng ngoài gia đình và Sica ra thì anh ấy là người tốt với tôi nhất .Tôi thật sự rất biết ơn anh ấy vì đã quan tâm và chăm sóc tôi như một người em .
Xem nào, trước tiên thì phải có 1 khung cảnh thật là lãng mạn mới dc nhưng bây giờ mình phải đến thăm ba và mẹ trước đã
- Ba , mẹ . Con về rồi … Xin lỗi vì đã 2 năm rồi ko đến thăm ba và mẹ . Mà chắc ba mẹ sẽ ko giận đứa con gái cứng đầu này đâu nhỉ? Vừa nói tôi vừa lấy khăn giấy lau bia đá cho bà và mẹ tôi 
- Ba và mẹ biết rồi phải ko? Hôm nay con rất vui, thì ra Sica vẫn luôn yêu con … à mà con có đem theo đàn , con sẽ đàn cho ba và mẹ 1 bài nhé

Sica ‘ POV

Vì đứng khá xa cậu ấy nên tôi chẵng nghe thấy cậu ấy nói gì cả và cậu ấy đang lấy đàn ra . Tiếng đàn êm dịu và du dương dc cất lên nhanh chóng . Tôi yêu những khi dc nhìn thấy cậu ấy chơi violin , trông cậu ấy thật là say mê và rất…xinh đẹp. Tôi chìm đắm trong tiếng đàn và vẻ đẹp của cậu ấy . 
Sau khi Yuri đi , tôi rất muốn biết cậu ấy đã đến đâu nhưng ko tài nào mở miệng dc trước Siwon và khi thời gian dần qua tôi mới nhận ra rằng tôi trở về Hàn chỉ vì nhớ cậu ấy , tôi lấy lí do trả thù Yuri chỉ vì mmuốn dc ở cạnh Yuri , tôi tự lừa dối mình “ Sica , Yuri đã làm tổn thương mày quá nhiều . Bấy nhiêu tổn thương mà mày gây ra cho cậu ấy vẫn còn chưa đủ so với những gì mày đã phải chịu thế nên mày phải tiếp tục” chỉ vì muốn dc nhìn thấy cậu ấy mỗi ngày . Phải chăng tôi ngốc quá , phải chăng tôi nên từ bõ ý định làm lại từ đầu với cậu ấy .
Yuri rời khỏi sau 20 phút và một lần nữa tôi lặng nhìn cậu ấy ra đi . Hôm nay tôi đến đây để thăm 2 bác nhưng thật sự tôi ko có dũng khí đối mặt với họ . Từng bước ,tôi tiến lại gần phần mộ của hai người . Nhẹ nhàng quỳ xuống và khẽ cúi đầu trước họ.
- Chào hai bác… Con biết hai bác rất giận con , rất thất vọng khi thấy con đứng đây nhưng có thể đây là lần đầu cũng là lần cuối cùng con đến gặp hai bác . Con xin lỗi vì đã làm tổn thương Yuri , tuy có hơi muộn nhưng con cũng nhận ra rằng chỉ cần dc thấy Yuri vui thì con đã hạnh phúc rồi … Đó dc gọi là tình yêu phải ko , như vậy là yêu đúng cách phải ko ạ?...Con sẽ trả lại công ty cho cậu ấy và tìm một công việc thích hợp với mình . Công việc nào đó…
- Làm bạn gái mình nha . Việc đó rất thích hợp với cậu 
- Yuri ? Tôi ngạc nhiên quay sang và thấy Yuri đang giữ chặt eo tôi 
- Cậu sẽ đồng ý mà phải ko . Cậu ấy đặt cằm lên vai tôi 
- Cậu tha thứ cho mình ư? Tôi nhẹ nhàng tháo vòng tay của Yuri ra và quay lại với đôi mắt ngấn nước 
- Tha thứ? Chưa bao giờ mình giận cậu cả Sica à
Dứt lời Yuri kéo tôi lại và đặt lên môi tôi 1 một hôn . Nước mắt tôi rơi ra vương cả trên mặt cậu ấy . Môi chúng tôi tách nhau ra sau ít phút và giữ chặt lấy cơ thể của nhau. Cái cảm giác này đã lâu lắm rồi tôi chưa tìm lại dc. Được ôm chặt trong vòng tay của Yuri thật sự làm tôi thấy hạnh phúc hơn bao giờ 
- Chắc hôm nay ko cần ra biển nữa rồi . 
- Ra biển ? à mình có cuộc hẹn với Siwon ở biển hôm nay . Tôi chợt nhớ ra cuộc hẹn 
- Là mình đã nhờ anh ấy hẹn cậu ra. Mình muốn hỏi rõ cậu vài chuỵên nhưng bây giờ mình đã có câu trả lời rồi nên chắc ko cần phải tốn công ra biển nữa mà về thẵng nhà luôn. Yuri cười 
- Ý gì đây? Tôi khó hiểu trước nụ cười của cậu ấy. Mà cậu muốn hỏi mình gì thế và mình trả lời cậu khi nào?
- Mình…muốn hỏi cậu …cậu có yêu mình ko ? Những gì cậu nói ở sân bay có thật ko ? Tôi nhìn thấy vẻ ngượng ngùng hiện lên trên mặt Yuri . Tôi tự hỏi ko biết vì sao cậu ấy lại như thế nhỉ? Nhưng câu trả lời thì chỉ có 1 thôi và tôi yêu Yuri 
- Tất nhiên là mình yêu cậu . Mình sẽ ko đề mất cậu một lần nữa đâu seobang à. Tôi tự nói và tự cười vì ngượng
Cậu ấy mỉm cười khi thấy tôi như thế . Yuri à, những lời mình nói là thật đấy , mình hứa là sẽ ko để bất cứ gì có thể mang cậu xa mình lần nữa và ko có bất cứ thứ gì có thể làm cho tình yêu của mình dành cho cậu mờ đi từng ngày mà mình sẽ yêu cậu nhiều khi từng ngày đó trôi qua . Saranghae my seobang .

[ CHAP 8 PART 2]

*2 NĂM SAU*

- Oppa , cái này dc ko ạ ? Tôi đưa chiếc nhẫn lên cao săm soi nó một cách cẩn thận 
- Cái này nhìn nó ko dc tươi cho lắm . Siwon nhăn mặt tỏ vẻ ko đồng ý 
- Anh nghĩ cái này sẽ tốt hơn nhiều . Nó có gì đó rất ấm áp nhưng màu sắc thì có tí giá lạnh như em ấy vậy . 
- Đẹp ko ? Tôi xỏ chiếc nhẫn đó vào ngón áp út của mình
- Bây giờ mua cho em hay là Jessica đây . Mà em định sẽ làm ăn như thế nào với cái tính nhí nhố của mình đây bởi vì em chả biết cái gì là lãng mạn cả
- Ya, em mà ko lãng mạn à? Trong mắt tất cả mọi người thì em luôn là người lãng mạn ấđt , biết ko ? Với lại cậu ấy bảo , cậu ấy yêu em là vì cái tính cách của em đấy . Em nhất định sẽ làm một người chồng tốt và mang hạnh phúc đến cho cô ấy. Tôi mỉm cười hài lòng
- Đúng , em nên làm chồng vì em ko có điểm nào gọi là nữ tính cả . Hỡi mà làm em giận cứ như là em sẽ giết chết ngừơi đó vậy 
- Em chỉ như thế với anh thôi mà tại sao từ nãy giiờ anh ko ngừng nói xấu em vậy . Em nhờ anh đi cùng là để tư vấn cho em chứ ko phải để anh chọc tức em , oppa hiểu ko hả? Tôi nói gần như hét lên 
- Đó lại nữa rồi mà em rắc rối quá cứ lấy cái này đi nếu Jessica yêu em thì dù là nhẫn cỏ thì em ấy vẫn sẽ chấp nhận mà. Siwon ra vẻ hiểu biết 
- Uh, anh nói cũng phải . Tôi gật đầu 
- Vậy thì lấy cái này vậy . Tôi chỉ vào chiếc nhẫn đang đặt trên mặt kính
- Phiền cô gói lại dùm tôi . Siwon nhẹ nhàng nói với cô phục phụ nãy giờ đang ngơ ngác nhìn chúng tôi 
- Mà em định sẽ cầu hôn Jessica như thế nào? Siwon tò mò
- Nói thật …em còn chưa nghĩ ra cách nào để cầu hôn cậu ấy nhưng… bây giờ em dã mua nhẫn rồi thì nhất định em sẽ sớm tìm ra dc cách thôi . Tôi lại mỉm cười
Vậy dc rồi. Anh chúc em thành công . bây giờ anh có hẹn vơi ba mẹ về dùng cơm rồi , anh đi đây . Tự về nhé. Siwon nói- Uh, em biết anh lúc nào cũng vậy mà . Tôi trêu
Siwon nhìn tôi thở dài lắc đầu và bỏ đi. Chúng tôi lưôn như vậy , lúc nào cũng chọc tức lẫn nhau nhưng cũng luôn quan tâm nhau như anh em ruột .
Tôi từ từ tiến ra khỏi tiệm , trong đầu luôn nghĩ nên cầu hôn Sica như thế nào thì ấn tượng nhất . Hay làm giống như những bộ film vẫn hay chiếu , thuê 1 nhà hàng , đánh đàn cho cậu ấy và quỳ xuống ngỏ lời. Hay tay trong tay dạo biển dưới ánh chiều tà và lại quỳ xuống bày tỏ. Cách nào cũng phải quỳ cả. Ko quỳ ko dc à?Nhưng nếu ko quỳ lại ko có thành ý . 
Tôi mang theo những cái suy nghĩ ấy về đến tận nhà . Hôm nay tôii xin phép Sica cho nghỉ 1 nagỳ với lý do là thăm bạn nằm viện . Lúc đầu thì cậu ấy còn nghi ngờ nhưng với tài ăn nói của tôi thì mọi chuyện đều ổn. Còn khoảng 3 tiếng nữa mới tới giờ về nhưng khổ nổi cậu ấy lại còn tăng ca mới chết .. Mình phải làm gì đây? Thôiu đi ngủ vậy. Ngủ khoảng 5 tiếng rồi dậy đến công ty để gặp vợ tương lai . Nói là làm , tôi vào bathroom tắm cho sảng khoái rồi phóng lên giường đánh 1 giấc

* 07: 00 PM TẠI CÔNG TY SOSHI *

SICA’POV

- Alô . Tôi trả lời khi mắt vẫn dán chặt vào hồ sơ 
- Là anh đây. Cả tháng nay ko gặp em rồi . Đi ăn tối cùng anh nhé . Anh đang ở trước cổng công ty đây 
Là Dong Hae . Tôi đã cố tránh mặt anh ấy cả tháng trời với đủ tất cả các lý do . Tôi đã trở lại với Yuri , tôi ko muốn cậu ấy khó chịu khi tôi còn qua lại với Dong Hae
- Dc ạ. Em cũng đang đói đây , em sẽ xuống ngay . 
Nói rồi tôi cúp máy . Vớ lấy áo khoác và túi xách xrồi rời khỏi phòng. Tôi cần phải nói rõ với Dong Hae, tôi ko muốn tránh và kéo dài chuyện này nữa


…………………………………..……………………………….


- Oppa, em xin lỗi . Tôi quay sang Dong Hae sau một hồi im lặng giữa hai chúng tôi
- Sao lại nói vậy. Anh ấy nhìn tôi một cách dịu dàng
- Em biết …từ trước tới giờ tình cảm của anh dành cho em ko đơn giản dừng lại ở mức tình bạn hay là tình anh em … em cảm ơn anh vì luôn ở cạnh em những lúc em cần một bờ vai nhưng… em xin lỗi …từ trước đến giờ người em yêu vẫn luôn là Yuri …xin anh hãy coi em như một người bạn hay là một đứa em gái và nên dành thứ tình cảm ngọt ngào ấy cho một người con gài khác xứng đáng hơn em . 
Tôi nói từng câu khó nhọc , nhìn thấy vẻ mặt thoáng buồn của anh ấy khiến tim tôi như bị bóp nghẹn . Anh ấy vẫn ko nói gì chỉ im lặng . Sự im lặng và những cơn gió lạnh ở công viên càng khiến cho không khí nơi đây trở nên khó chịu 
- Em về trước đây . Oppa …một lần nữa em thật sự xin lỗi anh. Tôi cúi đầu 
Vẫn ko một phản ứng nào từ anh ấy . Tôi quay đi và dù ko nhìn lại thì tôi vẫn biết mình đã gây tổn thương nhiều như thế nào cho anh ấy . Nếu trước đây tôi suy nghĩ chín chắn hơn , nếu trước đây tôi ko ích kỷ thì đã ko làm tổn thương nhìu người đến vậy .Tôi đã lợi dụng Dong Hae vì những suy nghĩ ko đâu của mình , đã xem anh ấy là công cụ trả thù cho những hận thù ngu ngốc và đã làm anh ấy trở thành một người vô tội phải chịu tổn thương cho chuyện tình yêu giữa tôi và Yuri . Tôi thật sự có lỗi với anh ấy

DONG HAE’ POV

Tại sao chứ ? Anh có gì ko bằng với Yuri? Anh đã vì em làm mọi thứ? Em nói em ko thích người con trai hút thuốc trước mặt em , anh đả bỏ nó. Em ko muốn anh thường lui tới những quán bar , anh cũng ko màng đến đó. Em muốn anh gánh vác SuJu như một người thừa kế, anh đã đến công ty và chăm chỉ làm việc. Mọi thứ em muốn anh làm anh đều đã thực hiện . Anh thay đổi vì em , anh yêu em hơn chính bản thân mình vậy mà chỉ một câu nói thì em kết thúc tất cả với anh . Lẽ ra anh ko nên để em về đây , lẽ ra anh ko nên giúp em thực hiện cái kế hoạch ngu ngốc đó thì anh sẽ ko để mất em về tay Yuri . Cô ta chẳng xứng đáng . 


………………………………………….…………………………�
��….




YURI’POV

- Cậu còn chưa ngủ à? Sica hỏi khi thấy tôi còn ngồi trong phòng khách
- Uh, mình chờ cậu về…Sica này , cậu có gì muốn nói với mình phải ko? 
- Ko, sao cậu lại hỏi vậy . Sica nhìn tôi tò mò khi câu hỏi dc đặt ra
- Ko có gì cả , để mình đi pha nước cho cậu . 
Tôi đứng lên và đi vào trong chuẩn bị nước.Tôi ko hiểu tại sao mình luôn chịu đựng mọi thứ trước cậu ấy . Thật ra tôi muốn cậu ấy nói với tôi rằng lúc nãy cậu ấy vừa đi chung với Dong Hae . Nhưng cậu ấy lại ko nói gì về nó. Có phải là quá khó để nói ra ko? 
- Có chuyện gì phải ko Yuri ? Sica ôm tôi khi tôi đang cúi xuống thử độ nóng của nước
- Mình đã nói là ko có gì rồi mà. Tôi cố giữ giọng nhẹ nhàng
- Mình ghét cậu lắm Kwon Yuri , lúc nào cũng giữ mọi thứ trong lòng , thực ra cậu có xem mình là bạn gái của cậu ko vậy . Cậu ấy nhấn mạnh những từ cuối 
- Bây giờ ai là người nên nổi giân đây? Cậu đã đi chung với Dong Hae và khi mình hỏi cậu thì cậu đã ko nói đến nó ? Mặc dủ bây giờ cậu đã ở cạnh mình nhưng mình luôn nghi ngờ trái tim cậu vẫn chưa hoàn toàn thuộc về mình. Tôi như bùng nổ
- Thuộc về cậu ư? Nó vốn dĩ vẫn luôn như thế mà nhưng cậu thì khác . Cậu tưởng mình ngốc đến nỗi tin rằng cậu đi thăm bạn à? Cậu nghĩ mình ko biết cả ngày hôm nay cậu dành trọn cho Siwon à? Mà tại sao cậu lại theo dõi mình? Thật khó chịu khi người mình yêu lại làm như thế .
- Thứ nhất , mình ko có theo dõi cậu . Thứ hai mình đi chung với Siwon là có chuyện quan trọng và mình dấu cậu vì mình ko muốn cậu hiểu lầm . 
- Việc quan trọng ? Thành thật đi , cậu vẫn còn yêu Siwon và quay lại với mình vì thương hại mình thôi phải ko? 
Sica bắt đầu khóc , những giọt nước mắt rơi ko ngừng . Nhìn sâu vào ánh mắt cậu ấy tôi có thể thấy dc nỗi đau của cậu ấy . Tôi thật là tệ những khi làm cậu ấy khóc . Người mà tôi luôn bảo là yêu thương nhưng bây giờ tôi lại làm người đó tổn thương với những câu nói của mình . 
- Mình xin lỗi . Mình ko nên to tiếng với cậu . Đừng khóc nữa Sica à, mình sai rồi . Tôi ôm cậu ấy vào lòng nhẹ nhàng vỗ về cậu ấy như một đứa trẻ
Sica vẫn khóc nhưng ít ra cậu ấy vẫn ngoan ngoãn để vòng tay của tôi giữ chặt cơ thể mỏng manh , dễ vỡ ấy 
- Mình định mua đồ ăn đem đến công ty cùng ăn khuya với cậu nhưng mình gặp cậu và Dong Hae ở nhà hàng đó . Cậu biết đó, chẵng vui gì khi người mình yêu lại cười nói vui vè với người đàn ông khác cả. Và còn nữa , làm ơn hãy tin mình . Mình và Siwon thật sự chỉ như hai anh em thôi , người đầu tiên mình yêu là cậu và người sau cùng nắm giữ trái tim mình vẫn chỉ là cậu . Tôi giải thích với Sica bằng những lời chân thành nhất 
- THật chứ ? Sica đẩy nhẹ tôi ra và tự lau nước mắt
Tôi nhìn cậu mỉm cười gật đầu thay cho câu trả lời 
- Mình biết cậu sẽ khó chịu khi mình đi chung với Dong Hae nên mình đã đi ăn khuya với anh ấy và nói rõ mọi chuyện . 
Tôi nhìn cậu mỉm cười và cậu cũng vậy . Tôi chợt nhận ra rằng , ko có chuyện tình nào là hạnh phúc trọn vẹn. Thi thoảng ta sẽ cãi nhau , sẽ hiểu lầm nhau vì những ghen tuông trong tình yêu nhưng đến cuối cùng thì ta vẫn thuộc về nhau và những hiểu lầm ấy chỉ như một chất xúc tác khiến cho hai trái tim in đậm hình bóng của đối phương hơn thôi


END CHAP 

CHAP 9 

* YURI’ POV *

Sau chuyện xảy ra ngày hôm qua càng khiến tôi muốn dc chăm sóc cậu ấy nhiều hơn. Và hôm nay là thứ hai 14/2 . Ngày nắng đẹp, có lẽ nó sẽ đẹp hơn khi cậu ấy nhận lời cầu hôn của tôi . Cơ hội Sica nhận lời cầu hôn của tôi cũng sẽ nhiều hơn nếu như hôm nay tôi lại dc nghỉ để chuẩn bị , nhưng hôm qua vừa mới nghỉ , hôm nay mà nghỉ nữa thì lấy cớ gì đây?Đành đến công ty để làm việc , vừa làm vừa nghĩ cách . Có nên nhờ Siwon oppa tư vấn ko nhỉ? Thôi , mình phải giữ bí mật cho tới phút cuối cùng với lại cách của trái tim bao giờ cũng là tốt nhất. 
Đầu tôi trống rỗng những suy nghĩ về việc cầu hôn cho đến khi tôi gặp Sica vào giờ ăn trưa . Tôi phải làm sao đây , tới giờ này rồi mà tôi ko nghĩ dc gì cả. Hay là bỏ cái nhẫn vào tách coffe của cậu ấy? Ko dc, cái nhẫn sẽ đen như mình mất ? Hay kẹp nó trong cái sandwich của cậu ấy ? Lại ko dc, nó sẽ dính đầy thức ăn . Hay quỳ đại xuống và lấy cái nhẫn ra? Ko lãng mạn tí nào.Tại sao lại khó khăn đến vậy kia chứ? 
- Yuri à, cậu ko sao chứ ? Từ nãy giờ mình thấy cậu toàn thả hồn đi đâu ko đấy. Mau ăn đi rồi tiếp tục công việc, chúng ta còn nhiều việc lắm đấy
- Yeah , mình ổn, mình sẽ ăn mau mà. Tôi trả lời lúng túng 
Sica lắc đầu nhìn tôi với vẻ khó hiểu . Đành gác nó sang một bên vậy . Vẫn còn nhiều việc đang đợi mình giải quyết , mình ko thể vô trách nhiệm cứ nghĩ đến chuyện của mình và Sica dc.
Sau bữa ăn trưa nhanh chóng tôi lại bắt đầu công việc của mình . Dù hơi chán nản khi vừa mới bắt đầu nhưng tôi đã làm tốt khi cái suy nghĩ về việc cầu hôn ko còn lảng vảng trong đầu tôi nữa. 


……………………………………………………………………��
��……………………………………………………………


- Oap !!! Tôi vươn vai ngáp dài
Ko ngờ lại trễ đến vậy , nhân viên đã về hết vì hôm nay là lễ tình nhân nên chúng tôi cũng ko bắt họ phải tăng ca. Bây giờ về chắc cũng dc rồi vì đã gần 10h đêm rồi . Tôi nên qua phòng làm việc của cậu ấy gọi cậu ấy về thôi .
Có ai đó đang nằm gục trên đóng giấy tờ và ngủ một cách ngon lành . Trông cậu ấy thật là đáng yêu . Tôi tiến nhè nhẹ lại gần và đặt lên trán cậu ấy một nụ hôn mà cậu ấy luôn bảo là nó ngọt ngào . Cậu ấy cựa mình thức giấc và nở một nụ cười khi vừa trông thấy tôi 
- Chúng ta về thôi hay cậu còn muốn ngủ tiếp nữa . Tôi trêu
- Đương nhiên là về rồi . Sica nhăn mặt 
Cậu ấy thu dọn mọi thứ và chúng tôi nhanh chóng ra về. Dắt tay nhau đi giữa những con phố đông đúc những đôi tình nhân ,tay tôi càng siết chặt tay cậu hơn .Tôi muốn cho cậu biết rằng chúng tôi cũng thuộc về nhau như những cặp tình nhân dưới phố.


* NORMAL’S POV *

2 cô gái cùng nắm tay nhau đi qua các con phố của Seoul trong sự hạnh phúc. Họ ko đi xe đơn giản vì họ muốn hòa mình vào cái không khí này . Yuri chợt nhoẻn miệng cười , nụ cười bí ẩn và khó hiểu của cô khiến Sica nhăn mặt 
“ Đây là thời cơ thích hợp , chờ khi băng qua đườg mình sẽ quỳ xuống và cầu hôn cậu ấy , nhất định là sẽ thành công “ Yuri nghĩ thầm và tự cười với suy nghĩ ấy 
Đúng , nhất định sẽ thành công . Giữa phố xá đông người mà qùy xuống ngay giữa lộ thì đường nào mà Sica tránh khỏi . Trước đây Yuri ko muốn cho bất cứ ai biết về mối quan hệ giữa cô và Sica chỉ vì cô ngại những ánh mắt dò xét của mọi người , dù là bình đẳng nhưng cũng còn nhiều ánh nhìn thiếu thiện cảm về mối quan hệ mà cô đang theo đuổi . Nhưng ngay lúc này đây , cô muốn cho cã thế giới biết rằng cô thật sự yêu Sica biết dường nào . Nói là làm . Khi cả hai đang tay trong bước qua dường , Yuri đột ngột bỏ tay Sica ra và quỳ xuống . Nhẹ nhàng lấy trong xuống ra một chiếc nhẫn bạc lấp lánh cô chân thành nói ra những lời của trái tim mình
- Sica à, hãy cho mình cơ hội dc giữ cậu bên mình mãi mãi cũng như cho mình cơ hội dc đeo chiếc nhẫn này vào tay cậu . Yuri nhìn cô một cách trìu mến 
- Ya, đứng dậy đi , người ta nhìn kìa. 
- Vậy cậu đồng ý nhé
- Cậu làm mình ngượng lắm đó . Mau đứng dậy đi rồi nói sau
- Cậu đồng ý đi rồi mình đứng dậy 
Yuri vẫn tiếp tục quỳ đó , bất chấp những chiếc xe đang réo còi inh ỏi , bất chấp những ánh mắt dị nghị của mọi người . Cô quỳ đó với tất cả trái tim của mình , với tất cả tình yêu mà cô dành cho Sica 
- Dc rồi , mình đồng ý . Cậu mau đứng lên đi ko thì mình đổi ý đó . Sica hối thúc và kéo Yuri đứng dậy 
Yuri toét miệng cười , nụ cười còn tươi hơn hoa và nàng công chúa cũng cười khi thấy thái độ của Yuri 

~ Đoành~

Tiếng súng vang lên xé toạt bầu không khí lãng mạn giữa 2 cô gái . Yuri ngã vào lòng Sica , máu túa ra và ko một câu nói , ko một cử động . Hơi thở cô dần tắt lịm. Sica hoảng loạn gào thét tên cô trong đau đớn và những hạt mưa… bắt đầu rơi . Chúng nhẹ nhàng rồi xối xả . Chúng hòa vào máu của Yuri và ôm ấp những giọt nước mắt ko ngừng rơi của Sica , tất cả chúng , ba thứ chất lỏng tạo thành một nỗi đau bóp nghẹn trái tim Sica
- Sica à, bây giờ cô ta đã ko thể xen vào giữa chúng ta nữa rồi , chúng ta bắt đầu lại từ đầu thôi , anh sẽ bỏ qua tất cả . Dong Hae tiến lại cùng với khẩu súng , anh nhìn Sica dịu dàng 
- Anh điên à, tại sao anh lại làm như thế chứ ? …Từ trước tới giờ tôi chưa từng yêu anh , người tôi yêu mãi mãi chỉ có cậu ấy thôi …Sica nói giữa những giọt nứơc mắt
- Ko yêu anh tại sao lại kết hôn với anh ?
- Tôi chỉ xem anh là dụng cụ trả thù , là người thay thế thôi . Những giọt nước mắt của cô cũng ko có dấu hiệu ngừng rơi
- Ko yêu anh…Kẻ thay thế … Tại sao chứ ? 
Dong Hae lầm bẩm lập đi lập lại những câu ấy và cừoi ngây dại . Anh đưa súng lên và…

~ Đoành~

Viên đạn chạy ra khỏi nòng xuyên thẳng vào thái dương và … anh gục xuống . Máu đỏ cả một khoảng
Sica vẫn ngồi đó sưởi ấm cho cái cơ thể giá lạnh của Yuri và những hạt mưa vẫn ko ngừng rơi cũng như nước mắt của cô . 
Cạnh Sica , một linh hồn đang khẽ mỉm cười . Cô cười, một nụ cười thoáng buồn nhưng nó vẫn rất đẹp . Yuri muốn hình ảnh cuối cùng của mình phải thật rạng rỡ với nụ cười quen thuộc của cô , cô cũng vui vì cô đã từng dc yêu Sica cũng như đã từng dc Sica yêu và cả những kí ức hạnh phúc giữa hai người .
Vẫn nở một nụ cười , cô tan biến trong mưa , để lại đó người con gái cô yêu mang trái tim hằn dấu của sự đau đớn và thể xác giá lạnh của mình trong cơn mưa xối xả 


THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro