Chap 41: Hắn Cứu Nàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng nhắm chặt hai mắt, không muốn nhìn đến gương mặt ghê tởm Trúc Hạ Anh, nhưng ngoài dự đoán của nàng, không có hai bàn tay ghê tởm của hắn sờ loạn trên người nàng,chỉ cảm thấy những giọt nước lạnh băng đang như nước mưa đang nhỏ giọt trên bụng nàng.

Tú Nghiên chậm rãi mở mắt, hình ảnh rơi vào đáy mắt của nàng làm nàng kinh ngạc không thôi, đến nỗi nói không nên lời.

Một dòng máu đỏ tươi từ giữa mi tâm của Trúc Hạ Anh đang chảy thành dòng rơi xuống bụng của nàng. Ngay sau đó hai mắt của hắn lại liên tục bị bắn xuyên qua, một bàn tay to nắm lấy đầu hắn giống như rác rưởi đẩy sang một bên. Không có giãy giụa, không có kêu la, Trúc Hạ Anh chết dưới khẩu súng chết dưới khẩu súng giảm thanh của Hắc Ưng.

"Ngoài anh ra, những tên đàn ông nào nhìn thấy thân thể của em, đều bị hắn xuyên qua tròng mắt."

Tú Nghiên khiếp sợ nhìn thẳng Hắc Ưng, hắn thật sự đến đây! Làm chấn động lòng người như vậy, làm cho nàng đã quên chính mình vẫn còn trần như nhộng.

Mãi cho đến khi Tú Nghiên hoàn hồn, thì đã nằm trong vòng ôm ấp của Hắc Ưng, hắn ôm nàng dưới áo khoác màu đen rộng thùng thình, mãi đến khi cách xa địa bàn của anh Bang hơn mười dặm ( 1 dặm ~ 1,6km à 10 dặm ~16km ).

"Anh giết Trúc Hạ Anh!"cuối cùng nàng đã tỉnh táo trở lại, cầm lấy áo hắn hỏi.

"Kẻ muốn xâm phạm người phụ nữ của anh, giết không tha!"

"Anh không nên giết hắn, tại sao không đánh hắn bất tỉnh là tốt rồi?"

Cánh tay đang ôm nàng đột nhiên căng thẳng, ánh mắt hắn nguy hiểm, giọng nói đầy vẻ uy hiếp"em luyến tiếc hắn?"

"Không phải vấn đề này! Anh cũng biết, Trúc Hạ Anh là đại tướng mà Thần Điền cơ coi trọng nhất,anh giết hắn, cũng đồng nghĩa với việc đối chọi với tất cả bang hội Anh Bang, bọn họ sẽ không bỏ qua cho anh!"

"Em lo lắng cho anh?"Hắn hỏi khi nhìn thấy ánh mắt của nàng chuyển sang nóng rực.

"Làm gì có!"nàng cảnh giác trừng mắt hắn, chán ghét đôi mắt thăm dò thâm thúy của hắn.

"Một khi đã như vậy, tại sao phải khẩn trương?"

"Vì anh cứu tôi một mạng, nên tôi cảnh cáo anh thôi!"

"Nói dối!"

Hắn mãnh liệt túm lấy cái gáy của nàng đến gần hắn, hạ xuống một nụ hôn nóng bỏng.

Hắn luôn như thế, bá đạo mà kiên quyết, nụ hôn của hắn đầy chiếm hữu, nhưng cũng dần dần trêu chọc được sự nhiệt tình của nàng, nụ hôn này! Hoàn toàn không giống với nụ hôn của Bạch Thiệu Phàm.

Lúc Thiệu Phàm hôn nàng, nàng chỉ có cảm giác kinh ngạc, mà khi Hắc Ưng hôn, lại có thể làm sống dậy tình cảm của nàng, cảm nhận được sự kích động mất hồn, cả thân mình dần dần hòa tan...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro