Chương 4.5:Đêm im tĩnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau vụ khủng bố hồi chiều thì cả bọn ai cũng có nhiều câu hỏi về cục bọng nước lười biếng và tất cả sự kiện mà cả bọn thấy được.Nguyên một buổi chiều lặng im khi cả hai nhóm về nghỉ ngơi.

Khi màn đêm buông xuống thì bên nhóm nữ ai cũng có mặt ở phòng khách trừ Yuuki vì cô đã ngủ từ lúc về rồi.Sau khi tất cả mọi người đã tập trung xong ở phòng khách thì Hoshino liền nói:

-Được rồi mọi người có mặt đầy đủ chưa?

-Trừ Yuuki ra thì tất cả đều có mặt đầy đủ rồi đó.-Rumi liền nói.

-Mai cậu kiếm được thứ mà chúng ta cần tìm hiểu chưa vậy?-Hoshino liền quay mặt nhìn Mai.

-Rồi đây,các cậu đọc thử về hồ sơ của nhóm nam và Yuuki đi.-Mai liền đưa từng người nói.

............

Sau khi đọc xong mấy tờ hồ sơ thông tin của nhóm nam và Yuuki thì cả bọn đều im lặng khoảng năm phút rồi Akiko liền nói:

-Các cậu có thấy điều gì kì lạ không?

-Sao tất cả thông tin của Yuuki lại không có nói gì về năng lực của cậu ấy?-Ria liền nói.

-Tớ cũng vậy thông tin của cậu ấy khá là mập mờ và bị ai đó che giấu đi nhiều thông tin chúng ta cần biết.-Rumi nói tiếp.

-Còn bên nhóm nam chiều nay thì năng lực của bọn họ khá là mạnh.-Hoshino nhìn trong hồ sơ của nhóm nam rồi nói.

-Nhưng có điều mà chúng ta thắc mắc vẫn chưa giải quyết được các cậu nhớ chứ?-Mai liền nói vấn đề trọng tâm.

-Tờ thông tin của Yuuki nhìn như thể có ai đó muốn che giấu đi tất cả thông tin về năng lực của cậu ấy vậy.-Akiko cầm hồ sơ của Yuuki rồi nói.

-Mệt quá đi!!! Nhìn đi nhìn lại nãy giờ thì hồ sơ của cậu ta vẫn không cho ta biết thêm thông tin gì nên chúng ta cứ nhìn đi nhìn lại làm gì?-Rumi liền để hồ sơ xuống và nói giọng uể oải.

-Vậy giờ chúng ta nên làm sao đây?-Ria liền hỏi.

-Tạm thời chúng ta có thể để chuyện này sang một bên đã.-Hoshino vừa nói vừa đặt hồ sơ xuống bàn.

-Và mọi người còn nhớ khi mà cậu ấy sử dụng năng lực không?-Akiko liền nhìn mọi người xung quanh mình.

-Nhưng làm sao mà chúng ta có thể biết được là cậu ta đang sử dụng năng lực của mình chứ?-Ria liền nói.

-Bây giờ chúng ta hãy nhớ lại xem hồi chiều lúc chạy trốn chúng ta thì màu mắt cậu ấy đột nhiên thay đổi khi nhìn chị tớ đó nhớ không?-Akiko ngồi khoang tay trả lời.

-Đúng vậy,màu mắt của cậu ấy thay đổi thành màu trắng giống như vừa mới sử dụng năng lực của bản thân vậy.-Ria liền nói.

-Đúng vậy và nhớ lúc hắn ta biến thành bụi thì màu mắt của cậu ấy lại chuyển sang màu khác không?-Akiko vừa nói vừa cười khoái chí với những suy luận của mình.

-Nó chuyển thành màu vàng có đúng không?-Mai liền nói và cầm lon nước.

-Nếu mọi chuyện đúng như vậy thì cậu ấy có sử dụng năng lực của mình nhưng tất cả chúng ta đều không nhận ra.-Hoshino liền nói.

-Các cậu còn nhớ việc cậu ấy ngồi kế bên Ria nói là đang bảo vệ cậu ấy không?-Akiko liền nói.

-Nhớ chứ,lúc đó chưa chạm đến chỗ của bọn tớ thì mấy tên đó đã ngục ngã ra ngoài hết rồi.-Ria liền nói.

-Khi tớ hỏi thì cậu ta lại bảo nó chính là 'Magic' mới ghê chứ.-Rumi liền nói.

-Kì lạ nhỉ? Người mà chúng ta nghĩ là rất vô dụng lại có khả năng che giấu được nhiều thứ nhỉ.-Mai vừa nói vừa uống lon nước.

-Đúng vậy-Tất cả đồng thanh.

Sau khi đồng thanh trả lời thì cả bọn lại lấy hồ sơ thông tin của Yuuki tìm kiếm mọi thông tin có thể trên hệ thống máy tính của trường đã được Yuuki hach từ trước.(Shaw:Tính ra tụi này rảnh vl.)

......................

Trong phòng của Yuuki.

-Các cậu nghĩ có thể moi hết mọi thông tin của tớ giống với nhóm nam cơ à~.-Cô liền nói.

Hiện tại cô đang ngồi trên chiếc giường ấm áp của mình sử dụng máy tính CVF của mình để hack vào cái máy tính xách tay của Mai làm cho nhiễu loạn thông tin và chặn hết mọi con đường tìm kiếm thông tin mà họ cần.Sau khi chặn hết mọi đường tìm kiếm thông tin của bọn họ thì cô liền nói:

-Mọi bí mật của tớ thì các cậu phải tự kiếm nó chứ không có việc nó tự xuất hiện như ngày hôm nay đâu.-Cô liền nở một nụ cười lạnh nhạt.

-Ái chà giờ thì ngủ thôi để mai còn có chuyện vui chứ.-Cô liền tắt nguồn máy tính của mình rồi nằm ngủ.

..................

Ở bên dưới phòng khách.

-Tớ bỏ cuộc đây,mệt ghê kiếm nãy giờ không có được cái gì hết nên tớ đi nghỉ đây.-Rumi liền nói với giọng nản chí và đi lên lầu.

-Ừm tính ra giờ này cũng trễ rồi nên mọi người đi ngủ đi mai còn phải đến trường nữa.-Akiko liền nói và đặt tờ hồ sơ xuống.

-Ok ngủ ngon nha mọi người tớ lên phòng ngủ đây~~.-Ria liền nói và lên lầu.

-Vậy hôm nay đến đây thôi và có gì thì chúng ta tìm kiếm sau.-Hoshino liền đứng dậy bước lên phòng mình.

-Vậy có gì thì mai mốt chúng ta tính tiếp còn bây giờ thì đi ngủ thôi.-Akiko liền nói và đứng dậy.

-Em nghĩ chuyện này có ai ngăn việc chúng ta tìm kiếm không?-Mai liền hỏi em mình trước khi lên lầu.

-Dạ có chứ chắc chắn họ chính là người mà chúng ta đã gặp và bây giờ thì đi ngủ thôi chị.-Akiko liền tắt hết đèn rồi lên lầu cùng chị mình.

........................

Bên nhóm nam(Mấy tiếng trước cùng thời điểm với nhóm nữ khi tập trung dưới phòng khách.)

-Rồi mọi người có mặt đầy đủ rồi đúng không?Không thiếu một ai chứ?-Marco liền nói.

-Đủ cả rồi nên giờ bắt đầu sớm đi.-Akira liền nói.

-Đây chính là hồ sơ của nhóm nữ với con bé lười hồi chiều đây mọi người coi đi.-Souma liền đưa hồ sơ cho mọi người xung quanh.

-Thông tin nhiều nhỉ có vẻ nhóm nữ này khá là thú vị đây~.-Johny liền nói.

......................

Sau 15 phút đồng hồ trôi qua vô cùng nhẹ nhàng kèm theo sự tĩnh lặng của nhóm nam khi lướt qua một đống hồ sơ của nhóm nữ và cục bọng nước kia làm cho không khí trở nên căng thẳng,Souma liền nói:

-Vậy các cậu thấy thế nào qua mấy hồ sơ thông tin này?

-Thì thông tin của nhóm nữ khá là thú vị hơn tớ tưởng,cùng với năng lực của bọn họ đó.-Johny vừa nói vừa lướt mắt nhìn qua vài tờ giấy hồ sơ.

-Nhưng còn bên hồ sơ của cô gái hồi chiều giao chiến với tên trùm thì cũng không có nhiều thông tin gì đến năng lực của cô ấy.-Akira liền nhìn Souma và liền nói.

-Cứ như thể có người cố tình che giấu đi thông tin vậy.-Jack để hồ sơ xuống rồi nói.

-Cái đó tụi tớ biết! Ngốc cũng vừa phải thôi chừa phần cho người ta với coi thằng ngu.-Marco liền đánh một cú thật "nhẹ" vào đầu Jack.

-Ây da này đừng có đánh ngay đầu tớ được không vậy??-Jack vừa xoa đầu mình vừa nhìn Marco với ánh mắt thù hận.

Thế là mọi người bắt đầu bàn chuyện về hồ sơ của Yuuki để lại cho Kaito một khoảng trống với những suy nghĩ của mình như:

-'Sao nó có vẻ mờ ám dữ vậy?'

-'Tôi nói cậu rồi mà bộ cậu nghe cho vui vậy thôi hả?'-Một giọng nói kì lạ phát lên trong đầu cậu.

-'Mà cô là ai mà cứ xuất hiện ở trong đầu tôi suốt như vậy?'

-'Tính ra cậu muốn tôi xử cậu thì cậu mới chịu nghe lời có đúng không?'-Giọng nói ấy phát lên cùng với vài âm thanh vang lên vô cùng khó chịu.

Thế là anh liền cảm thấy đầu mình đau nhói,nhức mỏi không rõ lí do nhưng anh vẫn cố gắng chịu đựng và liền có những dòng suy nghĩ sau:

-'Sao nào chịu nhớ ra tôi là ai chưa?' -Giọng nói vang lên với âm thanh còn đọng lại bên tai.

-'Thôi đi,nãy giờ tôi giỡn với cô có chút xíu thôi mà có cần phải khiến cho tôi đau đầu như vậy không hả?'

-'Tưởng cậu không nhớ lời cảnh bảo của tôi làm gì?' -Giọng nói vang lên với giọng điệu đầy kiêu ngạo của mình.

-'Sao mà quên được chứ."

-'Mà tôi nghĩ các cậu nên bỏ cuộc đi là vừa chứ với tập hồ sơ đơn giản này thì còn làm được trò trống gì ở đây?'

-'Chứ ý của cô là sao? Mà đống hồ sơ này bọn tui thu thập được từ bên hệ thống nhà trường mà ra nên nó cơ bản phải có đầy đủ thông tin chứ.'

-'Tôi biết nhưng trên cơ bản thì hồ sơ về bạn cô ấy đều chính xác còn hồ sơ của cô ấy thì các cậu phải tự tìm đi chứ có ai dọn sẵn cho ăn dễ vậy được.' -Giọng nói cất lên với giọng điệu đầy vui vẻ của mình.

-'Vậy cậu biết hồ sơ thật của cậu ấy chứ gì?'

-'Cho dù có biết thì tôi cũng không thể nói cho cậu biết được đâu Kaito-Kun à~'

-'Thế cho tôi một gợi ý được không vậy?'

-'Gợi ý à?Hmm~Không nhé.' -Giọng nói vang lên với giọng điệu đầy sự khiêu khích.

-'Tại sao chứ?? Cho tôi một gợi ý thôi cũng được mà.' -Cậu cố gắng nói với sự bình tĩnh của mình.

-'Tự tìm kiếm thì vui hơn là cho sẵn một gợi ý~' -Giọng nói liền thể hiện sự thích thú khi thấy cậu đang cố gắng tỏ ra vẻ bình tĩnh nhất của mình.

-'Haizz sao cũng được.' -Cuối cùng cậu cũng bỏ cuộc bằng  giọng điệu đầy chán nản của mình.

-'Mà cậu không tập trung bàn với mọi người sao?'-Giọng nói liền thấy những người xung quanh cậu đang bận bịu với những câu hỏi của mình.

-'Tôi nghĩ chắc toàn câu hỏi vì sao hồ sơ của cậu ấy bị che đi hay có người cố ý che đi thông tin của cậu ta.'-Cậu liền trả lời với giọng đầy đắc ý của mình.

-'Sao cậu biết mọi người hỏi câu đó hay vậy Kaito-Kun?'-Giọng nói cất lên với giọng điệu ngạc nhiên của mình.

-'Nhìn kĩ là biết ngay ấy mà nên đây chỉ là chuyện đơn giản đối với tôi mà thôi.'

Trong lúc cậu vẫn còn đang ở trong khoảng suy nghĩ vô tận của riêng mình thì liền bị câu hỏi của Souma khiến cho cậu dường như trở lại hiện thực ngay lập tức với khuôn mặt đầy sự bất ngờ và nó cũng khiến cho đầu cậu cảm thấy đau nhức dữ dội nhưng cậu cũng cố gắng không thể hiện ra cho ai thấy.

-Cậu làm gì mà ngồi thờ thẫn vậy Kaito?-Souma vừa đặt giấy xuống.

-À thì suy nghĩ một số chuyện thôi đừng lo lắng.-Cậu liền để tờ giấy xuống thì liền lau mồ hôi trên trán mình.

-Đừng có nói là đang suy nghĩ về cô bé lười ấy chứ gì~-Johny liền nhìn cậu bằng ánh mắt kì lạ.

Sau khi nghe xong thì mặt anh liền ửng đỏ và đứng hình mất 5 giây khiến cho cả đám liền nhìn thấy bộ dạng chưa từng thấy trước đây của cậu và có một số người liền đưa ngay bộ mặt nhây lầy nhìn cậu.Thấy thế thì Jack liền nói trước để phá vỡ bầu không khí này:

-Chòi ôi Kaito nhà ta biết yêu kìa bà con.

-Méo phải mà thằng này.-Cậu liền nói và khuôn mặt ngày càng đỏ như trái cà chua.

-Giời ôi yêu thì nói đi chứ giấu chi vậy Kaito sợ ai đó phán xét đúng không?-Akira liền trêu chọc cậu.

-Không phải là không phải nên mọi người đừng nói cái kiểu đó coi!!!-Cậu liền nói lớn và che mặt mình lại.

-Thôi nào mọi người và bây giờ tất cả đều tập trung chủ đề chính coi.-Souma liền nói và ngăn mọi người trêu chọc cậu.

Thế là tất cả mọi người liền nghiêm túc trở lại và bắt đầu tập trung vào vấn đề chính.

............

Sau 20 phút đồng hồ trôi qua.

-Mệt ghê mọi người à mà chúng ta còn phải tìm kiếm hồ sơ này bao lâu nữa hả??-Johny liền nói với giọng đầy mệt mỏi của mình.

-Kiếm nãy giờ không tìm ra được gì hết nên tớ đi ngủ đây.-Jack liền bỏ tờ giấy xuống và đi lên lầu.

-Tớ cũng vậy nha, giờ này khuya rồi nên chúng ta đi ngủ thôi để mai còn phải đến trường nữa chứ.-Akira liền đứng dậy và lên phòng mình.

-Cũng đúng và giờ đi ngủ thôi mấy cậu.-Marco liền đứng dậy.

-Vậy tớ đi ngủ đây,đêm vui vẻ nhé mọi người.-Iohny liền đứng dậy và đi lên lầu ngay.

-Chắc hôm nay đến đây thôi,mai mốt tính tiếp giờ tất cả đi ngủ đi.-Souma liền vỗ tay và nói.

-Ừ đi ngủ thôi và đêm vui vẻ nhen mọi người.-Akira liền nói và dọn luôn xấp giấy để một góc rồi liền đi lên phòng.

-Ngày mai nhớ dậy sớm nha cả ba người.-Marco liền nói và lên phòng luôn.

-Ừ,ngủ ngon.-Kaito liền nói với giọng lạnh lùng của mình và bước lên phòng.

-Mai chắc chắn sẽ có chuyện vui để chờ rồi còn bây giờ thì chúng ta nên đi ngủ thôi.-Souma liền nói và bước từ từ lên phòng.

-Ok giờ ngủ thôi nào.-Akira liền tắt đèn và chạy lên phòng.

Cuối cùng thì tất cả đều tắt đèn và ngủ khiến cho bầu không khí buổi đêm trở nên yên tĩnh cùng với ánh trăng tỏa sáng lấp lánh giữa bầu trời đêm khiến cảnh tượng lúc này thật là đẹp đẽ mang cho mình những điều huyền bí tỏa ra cùng với yên bình của chính bản thân mình.Nhưng điều đó lại khiến cho Yuuki không thể nào có thể ngủ được trong đêm hôm nay được.

----------------->

To be continue

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro