Hồi ức đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một biệt thự nọ, nơi tiếng chửi rủa vang lên sau những bức tường có hai anh em đang bị ba mẹ la mắng vì điểm học tuột dốc của mình.

" Tụi mày học hành kiểu gì đây? Từ 100đ mà tuột xuống còn 68đ. Tốt nhất là đừng bước chân ra khỏi nhà nữa, lên phòng mà lấy sách vở ra học ngay. "

Ở trên phòng.

Ganz : Haizz, chỉ tuột có lần này thôi mà.

Mel : Ráng đi, nên nghe lời mẹ mà học.

Ganz : Anh hai.

Mel : Gì thế?

Ganz : Học mà không cười nổi thì học làm gì?

Mel * xoa đầu Ganz * : Đừng lo, khi chúng ta lớn lên, sự tự do sẽ đến. Bây giờ cứ làm theo ý ba mẹ đi.

Ganz : Vâng.

Mel : Nhân tiện thì em muốn coi phim không?

Ganz : Mẹ tịch thi điện thoại rồi mà.

Mel * móc điện thoại * : Anh đây bí mật mua cái mới, mẹ không biết đâu. Vào toilet mà coi, nó cách âm mà. Mẹ mà nghe tiếng ồn là bị phạt á.

Ganz : Ok.

Sáng hôm sau.

Ganz : Oáp, dậy đi anh hai.

Hai anh em đang nằm trên cái giường mà ngủ. Mặc dù người em bảo người anh dậy nhưng thật ra cũng mệt quá nên nằm đó luôn.

Mel : Oáp, dậy ngay đây.

Mel bật dậy khỏi chiếc giường rồi vệ sinh cá nhân khoảng 5p. Sau đó gọi Ganz dậy.

Mel : Dậy đi nhóc. Nhanh nào, không thì trễ học đấy.

Khoảng 10p sau thì hai người có mặt ở dưới nhà cầm vội ha miếng bánh mì quét mứt dâu rồi phóng thẳng ra khỏi nhà.

Ganz * ngậm bánh mì* : ày ào ủng ậy ắc em ết. ( vietsub : Ngày nào cũng vậy chắc em chết)

Mel : Một là nói hai là ăn thôi Ganz. Mà ngày nào cũng vậy mà.

Hai đứa cứ thế chạy, Ganz chạy trước Mel chạy sau. Nhìn hai đứa thật sự vui vẻ. Cho đến khi một tên say rượu đang lái chiếc xe hơi màu đen lao đến dù cho đèn cho người đi bộ vẫn bật. Vì Ganz chạy qua trước nên cậu là người bị đâm. Nhưng không.

RẦM.

Ganz : ANH HAI.

Anh trai của cậu đã đẩy cậu ra khỏi cái chết. Anh nằm trên vũng máu đỏ tươi thấm vào chiếc áo khoác màu hồng đậm. Tên lái xe sợ hãi mà bỏ chạy Ganz chạy đến và đỡ anh mình đến bệnh viện một cách nhanh chóng. Hôm đó cậu phải nghĩ học vì việc này. Ba mẹ của anh và cậu cũng...không đến. Khi gọi điện thì họ có vẻ hoảng hốt nhưng lại nói là vì công việc nên không đến được. Chỉ có cậu là ngồi đó chờ. Cậu mong ba mẹ sẽ đến, một trong hai thôi cũng được. Nhưng không người nào đến.

Ganz : Quay lại... Mel, làm ơn quay lại. Hức...em...cần anh...hức.

Đến tối thì ba mẹ cậu mới tới bệnh viện. Họ cứ hỏi tại sao cậu lại bất cẩn như vậy để rồi anh trai cậu phải nằm trong phòng bệnh. Nhưng cậu chỉ im lặng, không nói gì cả. Bác sĩ đã đưa ra hậu quả của vụ tai nạn. Mel đã mắc phải triệu chứng " người thực vật ". Anh vẫn sống, tim vẫn đập và vẫn thở, nhưng anh lại không cử động. Anh trai cậu chỉ nằm đó, không làm gì cả.

" Tại sao con lại để anh con ra nông nổi này? "

" Con có biết ' người thực vật ' nguy hiểm cỡ nào không? "

Trong đầu cậu xuất hiện những lời nói, không phải của cậu, là của người khác. Nhưng nó làm cậu tức giận. Tức giận cho những gì cậu đã phải trải qua trong gia đình này.

Ganz : Hai người im đi.

" Con nói cái gì? "

Ganz : TÔI NÓI HAI NGƯỜI IM ĐI. SAO KHÔNG LO LẮNG CHO ANH ẤY NGAY TỪ ĐẦU ĐI? LÚC TÔI GỌI NÓI RẰNG ANH ẤY ĐANG CẬN KỀ CÁI CHẾT THÌ HAI NGƯỜI LÀM GÌ? CÔNG VIỆC QUAN TRỌNG HƠN CON CÁI CỦA MÌNH HẢ? SAO CON LẠI ĐỂ ANH CON RA NÔNG NỖI NÀY, HAI NGƯỜI MUỐN TÔI LÀ NGƯỜI NẰM TRONG ĐÓ CHỨ KHÔNG PHẢI MEL ĐÚNG KHÔNG? HẾT LẦN NÀY ĐẾN LẦN KHÁC, NGÀY SINH NHẬT, TIỆC GIÁNG SINH, LÚC NÀO BỌN TÔI CŨNG CHỈ ĐÓN NGÀY LỄ MỘT MÌNH. LÚC ĐÓ HAI NGƯỜI Ở ĐÂU? CẮM MẶT VÀO CÔNG VIỆC. KHI CÓ THỜI GIAN THÌ ÉP CHÚNG TÔI HỌC, HỌC, HỌC. CÓ BAO GIỜ HAI NGƯỜI HỎI BỌN TÔI CẦN GÌ KHÔNG? TÔI CHỊU ĐỰNG ĐỦ RỒI. TÔI GHÉT HAI NGƯỜI.

Cậu chạy đi, chạy thật xa ba mẹ cậu. Như thế này là quá đủ rồi, cậu không muốn nhận thêm nỗi đau nào nữa. Cứ thế cậu chạy mãi cho đến khi nhận ra thật sự có một giọng nói trong đầu cậu. Là Mel, anh đang gọi tên cậu. Nhưng không thể nào, anh đang nằm trong phòng bệnh mà.

Mel : Ganz, anh đây.

Ganz : Đúng là...khoan, anh đang...làm sao anh...

Mel : Bình tĩnh nào Ganz, anh sẽ giải thích. Nhưng để về nhà đi, ở đây không phù hợp để nói chuyện.

Nghe được câu nói đó, Ganz chạy à không, dịch chuyển về nhà. Trước giờ ba mẹ cấm hai người dùng ma thuật để tránh tình trạng đánh nhau. Nhưng đây là việc gấp nên dùng cũng chả sao. Dù gì thì cũng đã tuyệt giao với ba mẹ rồi, quan tâm luật lệ chi nữa. Sau đó Mel kể lại mọi chuyện về việc tại sao anh ở đây khi mà anh đang trong bệnh viện. Lúc bị tai nạn thì hồn anh lìa khỏi xác rồi. Chỉ là muốn xem thử cậu sẽ làm gì thôi. Cái lúc mà cậu cãi nhau với ba mẹ là do anh đưa những lời nói đó vào đầu cậu. Bây giờ chỉ có mình cậu thấy anh thôi.

Ganz : Anh làm em đau tim đấy.

Mel : È hèm, khi nãy em nói gì nhỉ? Em cần anh. Ái chà, làm sao anh có thể bỏ rơi em trai của mình khi em cần anh chứ.

Ganz : Shut up.

Mel : Giờ thì anh nên làm gì đây?

Ganz : Ngày mai đi học với em trong tình trạng này đi.

Mel : Được rồi, ngủ đi nhóc. Anh đây cần xem mình có thể làm gì.

Ganz : Vâng.

Sáng hôm sau.

Ganz : Haizzzz, nếu không ai thấy anh thì người ta nghĩ em điên mất.

Mel : Haha, em suy nghĩ nhiều rồi đấy.

Oh, có một điều tôi nên thông báo với mọi người. Đã học ở đây thì không nên phạm sai lầm nào, vì báo chí, mạng xã hội cũng không lan tin nhanh bằng học sinh trong trường đâu. Có nghĩa là học sinh trong trường đều biết được chuyện hôm qua của cậu và anh.

??? : Nhìn kìa, hôm qua anh của nó bị tai nạn vì nó đấy.

??? : Đúng là thằng ngu, khiến anh mình bị tai nạn.

Mel : Bọn mày nói gì?

Ganz : Bỏ đi Mel, họ không nghe thấy anh đâu.

Mel : Em cứ để đó à?

??? : Mà anh nó cũng ngu, ra đỡ cho nó làm gì?

??? : Haha, kì này chết chứ không sống nổi đâu.

Cậu quay lại, nhìn thẳng vào bọn đang nói xấu hai người.

Ganz : Lũ chó, sủa lại xem nào.

??? : Tụi tao nói kì này anh mày chết chứ không sống nổi đấy thì sao? Muốn gây sự hả?

Ngay tức khắc, cậu ở trước mặt tên đó rồi đấm một phát vào mặt hắn. Sau đó dùng chiêu lên gối xuống trỏ làm hắn nằm xả lai ở đó.

Mel : B... Bình tĩnh nào Ganz, nếu cứ thế thì chúng ta sẽ xuống lớp S học đấy.

Ganz : Em không quan tâm gì nữa Mel. Lớp S thì sao chứ, sách vở giam cầm chúng ta quá lâu rồi, em không thể ở trong ngục tù lâu hơn nữa.

??? : Mày điên hả thằng khốn?

Tên đó định lao đến đấm cậu nhưng bị Mel gạt chân nên té sml mà không biết vì sao mình té.

Mel : Anh hiểu em đã phải chịu đựng thế nào, anh hiểu chứ. Nhưng thế này không tốt đâu.

??? : Mấy em mau dừng lại, không được đánh nhau.

Một giáo viên vô tình đi ngang qua nên chứng kiến được sự việc. Vậy là cả lũ bị lôi đầu xuống phòng hiệu trưởng ngồi ăn bánh uống trà.

Leo : Ai đánh bạn trước.

Ganz : Em.

Leo : Ai gây sự trước?

Ganz : Em.

Leo : Mấy đứa về lớp đi, trừ Ganz.

Sau khi bọn kia kéo đi hết thì trong phòng chỉ còn hai người và một con ma.

Leo : Cứ kể sự thật đi Ganz. Thầy không trách em, nhưng hãy xuống lớp S học.

Ganz : Vâng.

Leo : Thầy không bảo em xuống đó học vì việc này đâu, nên đừng hiểu lầm.

Ganz : Vậy lí do là gì?

Leo : Một việc nhỏ như vậy thì không xuống lớp S được. Nhưng hình như em cần vào lớp S. Lớp đó không bình thường hay đáng khinh như em nghĩ đâu, thầy sẽ cố gắng bảo vệ tụi em. Chuyển xuống đó học đi.

Ganz : Vâng.

Mel : Em chắc chứ Ganz?

------------------------------------

Mel : Vậy là xuống đây thiệt hả?

Ganz : Chả nhẽ giỡn?

Bước vào lớp S là đập vào mắt hai người là một điều khá bất ngờ. CÁI LỚP KIỂU GÌ MÀ CÓ BỐN NGƯỜI THÊM CẬU VỚI MEL LÀ SÁU. HỌC KIỂU GÌ ĐÂY?

Light : Chào cậu.

Ganz : Chào, mọi người đâu rồi?

Light : Thành viên trong lớp đã tập hợp đầy đủ rồi. Chỉ mới nhập học ba tuần nên khá ít người vào đây.

Ganz : Vậy à?

Light : Mama.

Cross : Gì vậy?

Mel : What the mama?

Light : Chào đón bạn mới đi.

Elec : Chào mừng đến với lớp S

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro