9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"...Quang Anh...rất thích ông"

"Sao có thể được?"-Duy vẫn ngô nghê hỏi lại

"Không thì là gì hả mày, mọi lời nói và hành động đều thể hiện điều đấy mà"

Uyển My bắt đầu giải thích:

"Đấy nhá, từ cái ngày mày chuyển chỗ đã nhìn mày suốt, lúc mày bị tai nạn thì chăm lo hết mực, rồi cái hôm mua kem nữa, ôi cái hôm mà tim hồng bay phấp phới. Đỉnh điểm là hôm nay, thì cứ coi như là 'tận dụng hoàn cảnh để nhận lại được một chút cảm tình của lớp phó' đi"

"Tôi thấy tội Quang Anh bỏ xừ"

"Phải đấy, tôi nghĩ là ông nên xem lại cách đối xử của mình với Quang Anh đi Duy à"

"Người gì đâu mà phũ thấy ghê"

Thành An nói một câu liền được cả bọn hưởng ứng, còn Duy bỗng nhiên bị gắn mác 'tội phạm', ăn mắng 'té tác', liền nổi quạu lên:

"Cái gì đấy hả? Chúng mày bị hắn bỏ bùa mê thuốc lú hết hay sao mà tự dưng quay sang bênh hắn thế này. Tao mới là người bị hại chứ, bây giờ thành ra người có tội là như nào? Tức đến chết với chúng mày!!!"

Xả một tràng xong, cậu ngồi xuống thở, cái cảm giác máu dồn lên não, còn toàn thân nóng bừng thật là khó chịu.

Thấy căng thẳng Bảo Minh vội xoa dịu tình hình:

"Ơ này, bình tĩnh nào, mọi người có đỗ lỗi cho ông đâu, đấy là ý kiến cá nhân mà"

"Chưa gì đã xù lông lên rồi, thở đi rồi tiếp tục"- Thanh Bảo tiếp lời

"Không cần tôi vẫn bình thường"

Duy vội khua tay, nhận thấy mình vừa làm quá, cậu dịu giọng xuống, chờ những người khác phát biểu.

"Thế này..."

Uyển My chọc chọc cái ống hút, tiện hút một hơi, rồi tiếp:

"...Mày cảm thấy thế nào về Quang Anh?"

"Thấy...?"

"Khi tiếp xúc và khi nghĩ đến, mày thấy sao?"

"Trước đây chỉ cần thấy hắn là tao chỉ muốn đánh cho vài cái, cái tội giở trò trăng hoa nên..."

"Trăng hoa í hả?"

"Quá trăng hoa ấy, mày biết thừa là hắn đào hoa cỡ nào, mà lại nhằm đến tán tỉnh tao, trong khi đối xử với mấy bạn nữ cũng chả khác gì"

"Không khác à?"

"Với ai mà hắn chả giở nụ cười quyến rũ ra, nói chuyện thì ngọt siro, còn động chạm tay chân nữa nha. Con gái chưa đủ hay sao mà hắn còn nhằm đến con trai nữa cơ chứ"

Đức Duy nói đầy bực tức, nhưng lại kiềm chế không để lộ ra, có điều, với những người bạn của cậu, thì điều đó hiển nhiên quá rồi, không thể che dấu được.

Lắng nghe chăm chú hồi, Uyển My ra dấu dừng lại, rồi nói:

"Tao thấy mày đang thái quá Duy à, Quang Anh làm vậy đâu có lợi gì, lỡ người ta thích mày thật thì sao"

"Mày à..."

Duy lặp tức trả lời:

"...chúng mày...đừng nhìn về một phía nữa, thử nghĩ đến trường hợp xấu đi, mọi người thấy Quang Anh thích tao, nhưng tao thấy hắn như muốn chơi đùa với tao vậy. Những người mang nhiều ưu điểm như hắn, có bao giờ nghiêm túc đâu chứ, chắc tao chỉ là một thứ mua vui tạm thời mà thôi. Đúng là tao không thấy ghét hắn nhiều như trước, nghĩ đến những việc từng xảy ra thấy cũng vui vui. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tao chưa thấy thứ gì là thật lòng cả..."

"Duy, không phải..."

"Haiz, tao đang nghiêm túc mà, có thể do tao hiểu sai, nhưng tao không chịu được nếu việc đó xảy ra với tao, tao không muốn trở thành trò cười chỉ vì tin tưởng mù quáng, chừng nào tao chưa cảm thấy an toàn, tao chưa thể mở lòng được"

Mọi người nhìn Duy, không nói gì nữa, thật hiếm khi cậu chịu tâm sự những chuyện như vậy, nghe thôi cũng hiểu cậu đang suy nghĩ và lo lắng rất nhiều. Nhưng xét cho rằng Duy vẫn quá bướng bỉnh, chỉ đang bắt bản thân tin điều mình muốn tin mà thôi.

"Thôi rồi, họp nhóm kết thúc ở đây. Muộn rồi, về nhà làm bài tập đi chúng mày"

Sau một hồi im lặng, Thanh Pháp đã lên tiếng xoá tan không khí nặng nề, mọi người nghe vậy thì lục đục kéo nhau về, ngày hôm nay thật là ảm đạm, chẳng giải quyết được vấn đề gì, mà chỉ thấy mệt thêm.

Còn về phần Duy, sau cuộc thảo luận, cậu quyết nghiêm khắc với bản thân mình hơn, không để dễ dàng bị dụ dỗ nữa, cảm xúc dễ chịu tối hôm ấy cũng chỉ là thoáng qua mà thôi, không được để sa lầy, sau lại hối hận không kịp.

Còn mọi người, sau khi thuyết phục Duy không được, chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm, tuy không ai nói gì nhưng lại có cùng chung suy nghĩ:

*Quang Anh à, nếu thích Duy thật lòng, chỉ còn cách làm tan chảy trái tim băng giá ương bướng ấy mà thôi*

_________________________

Mấy nay mạng hư không up được gì hết, qua có được xíu mạng tính up cho mọi người, thì sốp lỡ tay xoá mất đi, giờ mới có thời gian up, để tỏ lòng hối lỗi, sốp quyết định tối up thêm chap nữa cho các bồ nhaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#rhycap