Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thực ra bạn học Mã cũng không có nói gì với Hùng Tư Lộ, hoặc là nói Hùng Tư Lộ căn bản không có nghe vô bạn học Mã nói gì thì đúng hơn, mơ hồ nhớ tới hình như hắn có nói gì đó liên quan tới nhớ nhung sao đó, rồi còn lên đại học giao du gì nữa đó, cho tới một hồi đều coi như gió thoảng mây bay.

Hùng Tư Lộ cùng bạn học Mã đến nhà ăn, ngồi đối diện chén hai cái bánh gateux liền suy nghĩ, nếu như bánh gateux trước mắt mình bây giờ biến thành Ôn Hội Niên thì thế nào, cặp môi mập mạp của nàng mở ra rồi đóng lại, cái loại cảm giác vừa mềm vừa thơm lại còn ngọt... Nhất định rất là ngon a... Tên quỷ đáng ghét kia từ khi nào có thể khiến người ta ngày nhớ đêm mong thế này? Thật giống như nếu như không có nàng ở bên cạnh, sẽ không tự chủ đi nhớ nhung nàng, ảo tưởng cùng nàng thân cận. Tuy rằng từ nhỏ đến lớn hai người họ không phải là ít thân mật, nhưng là so với tuổi trẻ vô tư tiếp xúc, cảm xúc lúc này thành thục hơn rất nhiều... Chỉ có thể ở trong lòng suy nghĩ vậy thôi.

Chẳng lẽ là đến mười sáu tuổi, nụ hoa e thẹn kia cuối cùng cũng muốn nở ra?

Nghĩ đi nghĩ lại liền hao phí mất của nàng một khoảng thời gian ước hẹn, nàng dùng "Ừ" trả lời tất cả vấn đề của bạn học Mã xong, trên đường về gian phòng mới nhớ tới hình như vừa rồi có đáp ứng bạn học Mã chuyện gì đó, nhưng nghĩ hoài cũng không nhớ nổi đã đáp ứng hắn cái gì.

Cố làm sao cũng nhớ không ra, kệ, để sau này rồi nói tiếp đi.

Dù gì cũng không phải chuyện gì quan trọng lắm. Hiện tại quan trọng nhất là về khách sạn giết cái tên quỷ đáng ghét kia tại sao mỗi lần đều sử dụng chiến thuật trầm mặc, dùng sức mạnh của sự yên lặng!

Hùng Tư Lộ đã nghĩ được nên tra hỏi cái gì, nhưng khi Ôn Hội Niên mở cửa cho nàng, nàng chỉ cảm thấy được cả thân thể đang bị sương mù mông lung bao phủ.

"Xảy ra chuyện gì!?" Chẳng lẽ yêu tinh xuất hiện!?

"Đi lâu vậy, khách sạn đã chuẩn bị sẵn một bồn nước nóng, chờ cậu về tắm rửa a."

Kỳ quái a bên tai rõ ràng là giọng nói của tên quỷ đáng ghét, nhưng là trước mắt bị lượn lờ sương mù bao phủ là ai! Nhìn kỹ một hồi, nghĩ rằng sẽ thấy yêu tinh nhưng lại không thấy đâu... thay vào đó là... Ôn Hội Niên!?

Mái tóc dài màu đen ướm một chút nước, bả vai trắng mịn lộ ra ngoài, xương quai xanh xinh đẹp xuyên qua tất cả mây mù mông lung vô cùng rõ ràng hiện ở trước mắt Hùng Tư Lộ. Ôn Hội Niên bởi vì không đeo mắt kính mà ánh mắt có chút vô thần, tản mạn, nhưng là loại này vô thần ánh mắt lại cho người ta cảm giác đáng vô tội.

Hùng Tư Lộ cũng bởi vì Ôn Hội Niên đột nhiên trở nên đặc biệt câu nhân mà đờ ra, Ôn Hội Niên lại không chịu được ánh mắt si ngốc của nàng, trực tiếp đóng cửa lại.

"Cậu tự nhiên đơ ra cái gì vậy, họ Hùng? Muốn tắm nước nóng không thì đi mau đi." Đóng cửa lại rồi Ôn Hội Niên liền hướng tới ban công rộng rãi đi đến, bên trong Ôn Tuyền là một bể nhỏ hình vuông có khảm nạm, nước vẫn còn đang chảy, vừa nãy gian phòng tràn ngập khói cũng là từ đây mà ra.

"Áo tắm treo ở trong tủ quần áo, tự đi lấy đi."

"Ờ... ờ..." Hùng Tư Lộ ứng thừa, nhưng là rỗng tuếch vô cùng, bởi vì nàng bị bóng lưng mỹ lệ của Ôn Hội Niên hấp dẫn... Khăn tắm kia tại sao ngắn như vậy!? Vừa nãy từ chính diện nhìn vào đã có thể phát hiện được gò núi! Suýt chút nữa biến thành bà dì biến thái đi dòm ngó ngực thiếu nữ. Hiện tại người trong cuộc đã xoay người, ánh mắt của nàng tựa như có thể nhìn đến cảnh tượng lúc nãy khi vừa trở về.

Hùng Tư Lộ nói với chính mình: tên quỷ đáng ghét này bình thường cũng không có diện đồ, suốt ngày mặc đồng phục học sinh, không nghĩ tới cơ thể vóc người của nàng cũng không tệ lắm! Chí ít đôi chân kia vẫn có thể nhìn... Không, là tương đối khá, khiến người khác rất thích nhìn! Thật là trắng đẹp quá đi... Đại khái, đại khái không thể kém mình? A, nói không chừng có thể so với mình? Nhưng mấy chuyện này ngoài ngoại hình thì cảm giác cũng rất quan trọng mà, đúng không? Không tự tay sờ một chút sao biết được!? Bằng không đi hỏi nàng một chút có chịu cho mình sờ hay không? Trời ạ! Mình đang suy nghĩ cái quỷ gì vậy!? Không thể tiếp tục như thế! Ý nghĩ hèn mọn như thế này là học ở đâu ra vậy!?

Hùng Tư Lộ quả thực là đứng tại chỗ đơ ra, chỉ chuyên tâm nhìn cặp chân kia mà sắc mặt dần đỏ như máu.

"Cậu làm gì vậy họ Hùng? Đi ra ngoài một chuyến thôi mà trí thông minh hạ xuống giá trị âm rồi sao?"

"Cậu..." Hùng Tư Lộ cảm giác cuống họng có chút khàn khàn, ánh mắt như cũ đăm đăm, "Cậu bên trong không mặc quần áo sao?"

Ôn Hội Niên ngâm một chân vào bể tắm bên trong, "Cái gì vậy? Đi thay áo tắm đi."

"Như vậy không hay lắm..."

"Cái gì? Tiếng nước chảy lớn quá tôi không nghe."

Mặc kệ! Nếu Ôn Hội Niên cũng dám cởi sạch, vậy nàng cũng không thể thua! Hơn nữa đều là con gái, lúc nhỏ còn tắm chung, làm gì phải sợ!

Tự cấp bản thân động viên xong, Hùng Tư Lộ nhanh chóng cầm khăn tắm đi vào phòng vệ sinh cởi hết quần áo, phủ lên mình cái khăn tắm giống Ôn Hội Niên liền chạy đến, mãnh liệt nhảy vào bồn tắm, bắn tung tóe nước lên mặt Ôn Hội Niên.

"Cậu ngớ ngẩn phải không? Có cần mạnh bạo như thế không?" Ôn Hội Niên trừng nàng.

"Sao hả? Bể này một nửa của cậu thì một nửa cũng là của tôi, tôi muốn mạnh bạo thì mạnh bạo đó."

"Họ Hùng, nóng tính như cậu tôi lười nói chuyện."

"Tôi nóng tính sao? Tôi liền biết cậu một mực ghét bỏ tôi."

"... Như vậy liên quan gì đến ghét bỏ?"

"Chính là ghét bỏ đó! Ghét bỏ đó! Nhất định là ghét bỏ tôi!"

"Rồi rồi, nghe lời cậu, nói ghét bỏ thì là ghét bỏ."

"Tên Ôn thần cậu! Ghét bỏ thật phải không!?"

"..." Nói đùa chứ mỗi lần tranh cãi xong, Ôn Hội Niên luôn là người cạn lời. Chính là trong truyền thuyết tú tài gặp quân binh. Mỗi lần gặp phải tình huống như thế, Ôn Hội Niên sẽ nhanh chóng nói sang chuyện khác để hóa giải: "Có thấy bồn tắm hơi nóng không?"

"Không có thấy nóng gì hết."

"Nhưng là tôi cảm thấy... có chút đau đầu." Lời này xác thực không nói xạo, trước khi Hùng Tư Lộ về Ôn Hội Niên đã ngâm một lúc, có thể nhiệt độ cao khiến cho nàng cảm thấy cơ thể mơ hồ. Nhưng là nàng lại không cam lòng nhìn chính mình kế hoạch thất bại, cho nên mới liều chết đến bây giờ. Hùng Tư Lộ trở lại khiến cho ý thức của nàng trở lại một chút, nhưng khi ngồi ngâm vào trong bồn một lần nữa, cảm giác chóng mặt lại đến, so với trước càng thêm khó chịu.

"Chóng mặt sao? Làm sao mà lại chóng mặt?" Nhìn dáng dấp của Ôn Hội Niên không giống như là đang nói dối, Hùng Tư Lộ cũng không náo loạn, tới gần xem nàng.

"Chắc là bởi vì tim của tôi, ngâm nước nóng cho nên nhịp tim đập không đều, có chút chóng mặt nhức đầu. Tình huống trên y học xưng là hắc mông [I](tầm mắt mông lung)[/I]..."

"Ôi, tôi nói lớp trưởng đại nhân à, vào lúc này đừng có nói mấy cái cao siêu kia được không vậy? Không phải cậu đang khó chịu sao? Tôi dìu cậu đi nghỉ ngơi nha?"

"Tôi là có chút, không đứng dậy nổi..." Giọng nói của Ôn Hội Niên nhu hòa, thân thể cũng không khống chế được ngã vào lòng Hùng Tư Lộ. Hùng Tư Lộ ôm thân thể mềm mềm của Ôn Hội Niên vào trong ngực, nhìn thấy cái này bình thường cẩn thận tỉ mỉ, cao cao tại thượng lớp trưởng đại nhân thế nhưng lúc này lại một bộ bệnh tật mệt mỏi... nhẹ nhàng mở bờ môi, giống như là đợi ai đó hôn lên.

Không thể nghĩ điên nghĩ khùng như vậy a! Hùng Tư Lộ!

Không thể cứ như vậy rối loạn tâm trí a! Nàng là con gái! Hơn nữa còn là thanh mai trúc mã của nhà ngươi! Không thể làm chuyện cầm thú như thế!

Nếu như hiện tại thật sự hôn xuống, có khi đến làm bạn cũng không làm được! Lý trí! Lý trí đâu rồi!?

Hùng Tư Lộ trong lòng rống lên, gào thét với chính mình không cần đi làm chuyện xằng bậy, nhưng khi nàng phục hồi lại tinh thần, phát hiện mình đã đè bả vai Ôn Hội Niên vào tường, kích động hôn nàng...

Ôn Hội Niên còn muốn nói, họ Hùng vào những lúc bình thường nhìn thì không đáng tin, nhưng lúc mấu chốt vẫn có thể dựa vào... Dấu chấm còn chưa viết xuống lại không nghĩ tới mình bị đè vào tường, bị một đôi môi mềm mại hôn lên, nụ hôn nồng nhiệt cứ thế đè lên.

"A..." Ôn Hội Niên thở dốc, nhu nhu yếu kiếm âm thanh khiến cho Hùng Tư Lộ hoàn toàn mất hết lý trí. Nàng cơ hồ là dựa vào bản năng dùng thân thể ngăn chặn đối phương, ôm lấy cổ của nàng liền hôn lên.

"Hùng Tư Lộ!" Ôn Hội Niên nghĩ mãi cũng không ngờ tới kết cục lại thế này! Nàng không nghĩ tới mình sẽ bị đối xử như vậy, hôn miệng xong rồi còn muốn đi hôn cổ! Để cho nàng tiếp tục nhất định bị ăn sạch! Dưới tình thế cấp bách chỉ có thể gọi ra họ tên của Hùng Tư Lộ.

Một tiếng này đều đem hồn phách đi du lịch của Hùng Tư Lộ trở về, nàng toàn thân run lên lập tức buông ra Ôn Hội Niên. Trước mắt Ôn Hội Niên đen một mảnh căn bản không nhìn ra đâu là trời đâu là đất, thân thể mềm xuống, ngã ngồi ở bồn tắm.

"Ặc... Xin lỗi!" Hùng Tư Lộ lớn tiếng nói, lập tức đứng lên, bởi vì dùng sức quá mạnh cho nên chỉ có cơ thể nàng lên, khăn tắm đương nhiên ở dưới...

"Đệt!" (cái này nguyên tác để đệt thiệt... hông phải tui chế...) Hùng Tư Lộ một khắc này sợ não đều suýt chút nữa bị đập cho nát, nàng chật vật che ngực đem khăn tắm trong nước vớt ra, thấy Ôn Hội Niên đang hướng về phía nàng nhìn, lập tức hận không thể giết chết Ôn Hội Niên sau đó tự sát!

Kỳ thực trước mắt đen kịt một màu, Ôn Hội Niên một chút cũng không thấy cảnh xuân trước mắt, khi nàng té xuống, trong lòng xanh mặt nghĩ tới là: "Lại không nắm bắt được cơ hội..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro