Lost Memory... [Chap 6], JeTi, Taeyeon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6 : Feelings Buried.

Sau khi sắp xếp lại công việc của mình, cô gái từ từ nhẹ nhàng dựa vào thành ghế thư giãn. Từ khi trở về nước, do tính chất công việc mà cô chưa từng có 1 khoảng thời gian nghỉ ngơi nào.

“ Có lẽ mình nên đến thăm cậu ấy. “ Cô gái thầm nghĩ rồi khoác chiếc áo khoác lên ng.

Cô mua 1 bó hồng lớn...

Tiến tới cánh cổng của 1 bệnh viện...

Vào 1 căn phòng...

Nhưng cô k gặp đc ng cô cần gặp...

Các bác sĩ nói rằng cô ấy đã tỉnh lại và rời bệnh viện cách đây hơn 1 tháng...

Cô vui sướng vì nghĩ rằng cô ấy đã tỉnh lại, nhưng thoáng lo sợ với cảm giác cô ấy có lẽ đã kết hôn...

Cô bấm số gọi cho 1 ng...

“ Kwon Yuri, tớ Kim Taeyeon đây, tớ cần gặp cậu. “

* Quán Cafe Soshi *

“ Yah, Kim Taeyeon, cậu về nước khi nào thế. “ Yuri hào hứng ôm lấy cổ bạn mình.

“ 1 tuần trước rồi. “ Taeyeon điềm đạm.

“ Vậy mà giờ mới gọi cho anh em, hơi bùn đấy. “ Yuri chặc lưỡi dùng tay xoa xoa lên đầu Taeyeon.

“ Quên chuyện đó đi, Yuri này, Fany cậu ấy đã tỉnh lại rồi hả. “ Taeyeon nhìn Yuri dò hỏi.

“ Ừ. “ Yuri thở dài. “ Nhưng tình hình k đc tốt lắm. “

“ Sao thế, cậu ấy có vấn đề gì à. “ Taeyeon bỗng dưng trở nên lo lắng.

“ Không, cậu ấy ổn, nhưng cậu ấy đã hoàn toàn quên Jessica. “ Yuri trở nên đăm chiêu.

“ Quên...cậu nói cậu ấy quên Jessica ư. “ Taeyeon lắp bắp.

“ Ừ, do chấn thương đầu của cậu ấy. “ Yuri nuốt nước bọt. “ Nhưng yên tâm đi, cậu ấy k quên cậu và tớ. “ Yuri nói mong tình hình bớt căng thẵng hơn.

“ Tại sao cậu biết cậu ấy k quên tớ, lần gần nhất chúng tớ gặp nhau là cách đây 7 tháng và cậu ấy thì hôn mê trên giường. “ Taeyeon trông có vẻ đang suy nghĩ điều gì đó.

“ Cách đây 1 tháng, khi chúng tớ đi ăn với nhau, cậu ấy hỏi tới cậu. “

“ Cậu ấy hỏi tớ thật sao. “ Taeyeon tròn mắt ngạc nhiên.

“ Ừ, cậu ấy hỏi tới cậu, có vẻ như cậu ấy k còn nhớ vì sao cậu và cậu ấy chia tay nhau đâu. “ Yuri nói khẽ.

“ Yuri này, tớ có nên...” Taeyeon ngập ngừng.

“ Ngưng ngay cái suy nghĩ của cậu đi Kim Taeyeon, cậu ấy chỉ bị mất trí nhớ thôi, cậu ấy k thuộc về cậu, chừng nào thì cậu mới chịu hiểu điều đó. “ Yuri tức giận đập 1 tay lên bàn.

Taeyeon thôi k nói gì trước sự tức giận của người bạn mình. Taeyeon biết cô k nên và không được làm thế. Nhưng làm sao có ai hiểu đc rằng đối với cô Tiffany có ý nghĩa như thế nào...Cũng là nụ cười đó, cũng là những cái ngốc nghếch đó, nó đã làm cho trái tim cô lỗi nhịp mỗi khi nghĩ về Fany...

* Flashback *

“ Taeyeon tớ xin lỗi, tớ thật lòng xin lỗi cậu. “ Fany gào khóc trong khi tay đang ôm lên khuôn mặt mình.

“ K việc gì phải xin lỗi cả, chúng ta k hợp nhau, chia tay là đúng thôi. “ Taeyeon nhún vai mình làm ra vẻ bình thường.

“ Cậu đừng như thế mà. “ Fany kéo cổ tay Taeyeon lại.

“ Tớ k cần cậu Fany ạ, tớ có rất nhiều cô gái, mất 1 ng và có thêm 1 ng chẵng là gì đối với tớ. “ Taeyeon quay mặt đi lạnh lùng.

“ Taeyeon, cậu đang cố làm tớ cảm thấy k có lỗi đúng không ? “ Fany nhìn về phía Taeyeon trong khi ngoài kia có 1 ng vẫn đang chờ cô.

“ Please, cậu lằng nhằng làm tớ nhức hết cả đầu, đi với Jessica đi, tớ chẵng quan tâm đâu. “ Taeyeon đẫy ng Fany ra và có lẽ hơi mạnh tay nên cô ấy ngã xuống đất. Taeyeon nhói đau…

“ Sao cậu dám hả. “ Sica từ đâu chạy tới đỡ lấy Fany và hét vào mặt Taeyeon.

“ Không không Jessi, tớ đáng bị thế, chúng ta đáng bị thế, chúng ta có lỗi với cậu ấy. “ Fany ôm lấy vai Sica và khóc trên ấy.

“ 2 cậu biến đi cho khuất mắt tôi, tí nữa bạn gái mới của tôi tới, nhìn thấy 2 ng sẽ k hay đâu. “ Taeyeon xách hết hành lý cũa Fany và vứt chúng ra cửa.

Sica đỡ Fany đứng dậy dù trong tay cô đang nắm chặt lại như muốn tống thẵng vào mặt Taeyeon 1 cú trời giáng. Fany cố kiềm ng Sica lại vì k muốn xãy ra tranh chấp, cô biết nếu cô buông Sica ra lúc này, có lẽ sẽ có đánh nhau ngay tại đây...

“ Dẫu sao, tớ vẫn xin lỗi cậu Taeyeon à, tớ thành thật xin lỗi cậu. “ Fany nói trong tiếng nấc khi bước ngang qua Taeyeon.

Taeyeon nhìn bóng dáng chiếc xe khuất xa hẵn...Cô ngồi phịch xuống đất sau khi đã la hét và đập phá mọi thứ đến mức kiệt sức... Nước mắt Taeyeon cứ lăn dài 1 cái vô thức.

Mình mất cô ấy rồi...

Mình mất nụ cười đó rồi...

Mình mất mặt trời rồi...

Mình mất tất cả rồi...

Khóc để làm gì cơ chứ...

Khóc thì giải quyết được cái gì...

Khóc thì liệu cô ấy có trở về không...

Mày thật ngu ngốc Kim Taeyeon...

Mày thật thảm hại...

Sau đó, Taeyeon nộp đơn đi tình nguyện tại Châu phi. Giải thích với đám bạn của mình, Taeyeon chỉ nói vì ở đó có 1 vị bác sĩ tình nguyện mà Taeyeon rất thích, nên cô mới sang đó. K ai biết Taeyeon sang đó là để trốn tránh thực tại rằng cô đang rất đau khổ...

Sau đó vài năm, cô nghe nói ng con gái cô yêu gặp tai nạn. Bàng hoàng và thất thần, Taeyeon cố giữ bình tĩnh và xin nghĩ phép đễ đi thăm cô gái ấy...

Taeyeon biết Jessica sẽ ở bên cạnh cô ấy những lúc này...

Cô vẫn ghét Jessica vì đã cướp lấy Fany từ tay cô, nhưng tận trong thâm tâm cô vẫn thông cảm cho Jessica, đơn giản vì Taeyeon và Jessica cùng yêu 1 ng con gái. Chỉ là Sica đã may mắn hơn cô khi có đc trái tim Fany mà thôi...

* End Flaskback *

“ Này cậu đừng nghĩ bậy bạ gì đấy, k mình và Sooyoung sẽ k tha cho cậu đâu. “ Yuri lấy tay mình nhấn vào ng Taeyeon như có ý hăm dọa.

“ À Choi Sooyoung hả, cậu ta dạo này thế nào, có phát phì ra chưa. “ Taeyeon đổi chủ đề đễ không khí thoãi mái hơn.

“ K, cậu ấy còn cao hơn trước, cậu ấy vẫn thon thả thế thôi. “ Yuri nhún vai.

“ Ăn như cậu ta mà có vóc dáng ấy cũng thật kì lạ. “ Taeyeon mỉm cười lắc nhẹ đầu mình...

“ Dẫu sao Taeyeon à, hãy xem như cậu chưa biết chuyện này, vì Fany đc k. “ Yuri xoa nhẹ lưng cho Taeyeon.

“ Tốt thôi. “ Taeyeon chỉ cười.

Taeyeon biết, Fany chỉ bị mất trí nhớ, 1 ngày nào đó, cô ấy sẽ nhớ lại mọi thứ. Taeyeon k nên quá hi hữu tin vào 1 cái gì đó k thực tế. Dù trái tim cô vẫn nhói hằng đêm vì Fany, nhưng thời gian quá lâu trái tim cô đã dần dần bình tĩnh lại, cô k thể đễ cho nó 1 lần nữa lại đau nhói lên khi vết thương mấy năm trước trỗi dậy.

Taeyeon từng tin rằng mình và Fany là 1 cặp k bao giờ chia lìa, nhưng cô nhận ra rằng, tình yêu khi không vun đắp đầy đủ thì dần dà nó sẽ trở nên mờ nhạt và mất đi tính thi vị của tình yêu. Cô là 1 bác sĩ rất bận rộn với hàng tá bệnh nhân mỗi ngày, nên cô k thể lo cho Fany 1 cách đầy đủ. Bằng 1 cách gì đó, Jessica tận tâm hơn cô. Jessica hiễu Fany hơn cô, Jessica ở bên Fany nhiều hơn cô. Và đến 1 ngày nào đó, cô mất Fany về tay cô ấy...

Jessica k hẳn là k tốt. K phải nói cô ấy rất tốt. Cô ấy cho Fany sự bình yên, cô ấy cho Fany vòng tay mỗi khi cô ấy cần, cô ấy biết tất cả nỗi sợ của Fany...Còn cô, chẳng thể cho Fany điều gì ngoài sự lo lắng phập phồng khi cô cứ mải miết với những công việc ở bệnh viện...

Tốt nhất là cô k nên xen vào giữa họ, tốt nhất là nên quên hết đi tất cả những chuyện mà hôm nay cô đã nghe thấy. Hãy cứ xem như, mình vừa nghe 1 câu chuyện cỗ tích mà thôi...

P/s : Chap này của Taengoo nhà mình ^^ hê hê...

Chap sau có 1 ít PG nhè nhẹ, và nó thuộc về Sica nhà mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jeti