Kết Thúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Jimin...
E ấy ko có vẻ gì tỏ ra ngạc nhiên cả chỉ có tôi mới vậy thôi:
- E...e làm gì ở đây vào giờ này vậy.
- Câu đó e phải hỏi chị mới đúng.
- Chị...- tôi đứng hình trước câu hỏi của Jimin.
- Chị ko lừa được tôi đâu.
Nghe câu nói đó, từ sự ngạc nhiên ban đầu tôi càng ngach nhiên hơn. Căng thẳng, lo lắng tôi đành đồng ý ra ngoài nố chuyện cùng cô ấy.

Tại cầu thang bộ, tôi đứng đối diện chờ câu nói của e ấy:
- Hai n yêu nhau đúng ko?
- Hả?!
Tôi giật mình trước câu hỏi của Jimin. E ấy biết rồi sao? Đây có phải câu nói mình vẫn chờ ko? Tôi rất rất ngạc nhiên là đằng khác:
- Sao... sao...?
- Đúng vậy, tôi đã biết 2 n yêu nhau từ ngay hôm a ấy chia tay tôi. Sự việc trên tầng thượng, tôi đã chứng kiến tất cả rồi.
Tôi sững sờ trước hàng loạt âm thanh mà e ấy tạo ra. Là thật sao?
- Vậy... vậy tại sao e ko nói ra?
- Tất nhiên tôi phải hận 2 n rồi. Sức kiên nhẫn của tôi tốt lắm đúng ko? Lúc nào cũng phải nhìn 2 n tình tứ với nhau mà...
- Chị xin lỗi...
Tuyệt nhiên tôi cảm thấy có lỗi vô cùng. E ấy nhanh chóng thay đổi sắc mặt cũng như lời nói:
- Đừng... n xin lỗi phải là e ms phải.
Tôi ngơ
- Chính... chính e... đã là n thuê bọn côn đồ để hãm hại chị trên rừng. Chính e đã giả cả 2 để nhắn tin cho nhau. Tất cả là do e làm ra.
Thật sự lúc này tôi shock thật rồi. Làm sao tôi có thể tin e làm được chứ. Jimin mà tôi quen ko phải n thế này. Jimin vốn là 1 cô gái tốt mà. Việc như thế e ấy ko thể làm được. Tôi ôm đầu, giày vò tóc của mình để thoát khỏi cái suy nghĩ: "Jimin chính là n hại m"
- E xin lỗi. Do lúc đó e quá nông nổi lại để tình cảm xâm chiếm quá nhiều. Kể cả chuyện ờ quán rượu nữa tất cả đều nằm trong kế hoạch của e....
Tôi tiếp tục shock:
- Vậy... còn mấy tấm ảnh?
- Chỉ là ảnh ghép thôi. Nhìn kĩ sẽ thấy mà. Là do e muốn có Taehyung, e yêu a ấy nhiều lắm.
E ấy từ lúc bắt đầu nói chuyện trở nên nhẹ nhàng hơn. Trong giọng nói có phần tỏ ra hối lỗi lắm. Lúc này tôi vẫn chưa thể tiếp nhận hết mọi việc. Tất cả đều diễn ra quá nhanh. Tôi bị làm sao vậy?
- Xin lỗi! Là do quá yêu nên e mới làm vậy.
(( Buổi sáng hôm đó, Jimin lên văn phòng Taehyung:
- E đến đưa a bản thiết kế mà giám đốc đã phê duyệt.- Jimin có vẻ e thẹn từ giọng nói đến điệu bộ, ko tự tin chút nào.
- Ừ! - A đáp lại bằng 1 từ và giọng khá lạnh lùng.
Cô đã suy nghĩ điều gì đó rồi tiến ra đằng sau vòng tay ôm cổ a và nhẹ nhàng nói:
- Đlừng cố tỏ ra lạnh lùng với e.
- Tôi ko yêu cô. Đừng làm vậy nữa. Bỏ ra đi.
- Là do chị ta phải ko? Lee Jung-ki thì có gì chứ...
Taehyung chợt khựng lại nhưng rồi cũng đáp trả:
- Cô biết rồi thì tôi cũng nói luôn. Đúng vậy, Jung chính là mối tình đầu của tôi và tôi yêu cô ấy.
Jimin tức giận đứng dậy, khoang tay mà hét lớn:
- E thì có gì ko bằng chị ta chứ. Thậm chí còn hơn cả thế nữa. Chị ta nghèo khó, ko ba mẹ, a trai lại ở Mỹ. Nếu ko nhờ cái chức giám đốc thì giờ đã ra ngoài đường rồi...
Nghe đến đây thôi, Taehyung đã tức giận lắm rồi. Nhưng vì Jung mà a nể tình ko chấp lại vì dù gì cô ấy cũng rất yêu quý Jimin. Thấy Taehyung ko nói gì, Jimin lại được thế làm càng:
- E thì sao chứ? Xinh đẹp, có đủ cha mẹ lại là doanh nhân có tiếng. Vì yêu a nên e mới chấp nhận ở đây. Nếu a lấy e ko phải cái tập đoàn nhà a càng có lợi hơn sao????
Taehyung lúc này ko chịu nổi nữa. Lập tức đứng dậy khỏi ghế quát lại:
- Đừng nói nữa !!!
- A hãy suy nghĩ lại đi Kim Taehyng...
- Có phải là Jimin tôi từng biết thật ko vậy? Cô ấy ko như bây giờ...
- Là do a. Tất cả đều tại a mà e mới như vậy... a từ bỏ chị ta đi.
- Ko bao giờ...
Taehyung cùng với đôi mắt rực lửa quát tháo và gạt hết đống bản thảo trên bàn.
Jimjn nhìn a với ánh mắt ko phải là sợ hãi mà lại là trìu mến, pha chút buồn. Cô ko nói gì mà lặng lẽ, nhẹ nhàng đặt lên môi a một nụ hôn đầu tiên cô được cảm nhận. Thật sự... rất nồng thắm...

A cũng đang tận hưởng nó...

Cùng lúc đó bên ngoài Jung-ki chứng kiến toàn bộ nhưng lại chỉ vẻn vẹn trong nụ hôn đó đã khiến cô gục ngã và đau khổ. Thư ký của tổng giám đốc hỏi thì cô mới đi về, lòng đau quặn.
Bên trong, sau khi luyến tiếc dời môi Taehyung, Jimin dụi dàng nhìn sâu ánh mắt a mà nói:
- E biết a còn yêu e mà...
- Ko phải đâu. Tôi ko muốn giữa chúng ta có bất cứ quan hệ nào nữa. Tôi yêu Jung-ki. Chuyện vừa rồi tôi bỏ qua. Nụ hôn này sẽ chấp dứt chuyện tình của chúng ta. ))
Thì ra là vậy. Tôi đã hiểu lầm a thật rồi. Vậy đúng là tôi sai rồi. Tôi im lặng khi nghe Jimin thuận lại câu chuyện:
- E sẽ ra đầu thú mọi chuyện. E xin lỗi. Mong chị tha thứ cho e. Hãy thay e chắm sóc cho Taehyung oppa. Chắc chắn a ấy sẽ tỉnh lại thôi.
Nghe vậy, tôi bối rối, ko thể để Jimin đầu thú được:
- Đừng làm vậy. Lỗi ko phải tại e đâu. Bây giơ chị cũng ko sao rồi. E cũng đã nhận lỗi. Chị chấp nhận tha thứ cho e mà... Hãy trở thành 1 Jimin mà chị từng quen là được rồi. E vốn hiền lành mà...
Jimin nghe xong mà xúc động, nước mắt trực trào:
- Unnie...
- Nghe chị đi ha.
- E cảm ơn chị. Thật sự xin lỗi vì những chuyện e đã gây ra.
Vậy mà sáng hôm sau cô bé lại bay sang Mỹ. Nhưng dù sao Jimin ko đi đầu thú là được rồi. Giờ thì mọi chuyện đã rõ ràng nhưng ... sao a chưa tỉnh dậy???

~~~~~~ ~~~~~~

Wow!!! Hôm nay Jung-ki xin nghỉ phép thật sớm, tâm trạng rất vui vẻ. Trang điểm nhẹ nhàng, duyên dáng diện bộ cánh trắng khá giản dị toát lên vẻ thanh tao rõ nét trong con n cô.
Tôi đến bệnh viện cùng với đống đồ trên tay. Mở cửa bước vào phòng, nhìn 1 lượt căn phòng và hớn hở:
- Bắt tay nào! Hwaiting!!!
Thì ra hôm nay là sinh nhật Taehyung. Ít ra cũng phải bù đắp quãng thời gian mà tôi đã phá hỏng từ 5 năm trước chứ.
Có những cái gì ta? Trang trí nè. Tôi sẽ làn cái phòng bệnh u ám trở thành phòng tiệc mất. Còn bánh kem nữa. Chính tay tôi sẽ tự làm.
Sau 1 thời gian mệt nhọc, trang trí cái phòng bệnh dăng dải chữ:" HAPPY BIRTHDAY" to đùng, bong bóng khắp nhà, vân vân và mây mây... thì cuối cùng tôi cũng hoành thành xong. Tôi quay trở về nhà bắt tay làm bánh.
Cả 1 ngày đi siêu thị về nhà lại mò mẫm trong căn bếp thân thương. Đánh trứng, trộn bột,... Ôi trời ơi! Mệt quá!
Mà... trời tối rồi sao? Xong rồi. Chà... đẹp quá. Tôi đi đến bệnh viện, lòng háo hức. Mở cửa căn phòng, tôi vội vàng cất tiếng:
- Oppa! HAPPY BIRTHDAY!!! - tôi mở chiếc bánh và thắp nến.
- Happy birthday to you! Happy birthday to you...- tôi vui vẻ hát.
Rồi trong phút giây lãng mạn, tôi ngồi cạnh a. Ngắm nhìn khuôn mặt điển trai kia đang nhắm mắt ngủ yên lành. Cảm xúc trực trào.
- A sẽ tỉnh lại đúng ko? Tỉnh lại nhìn mọi thứ e chuẩn bị đây nè...
- Hic... hic... e tồi tệ quá phải ko? E nhớ a lắm. Nhớ giọng nói, nhớ nụ cười, nhớ ánh mắt trìu mến...
Tôi đã ko kìm nén nước mắt mặc cho nó tuôn rơi, những giọt nước mắt đắng cay, đau khổ.
- Đừng khóc mà! - 1 giọng nói trầm ấm quen thuộc.
- Tae... Taehyung! - tôi giật mình. Tôi ko nghe lầm phải ko?
- Jungie! Khỏe chứ?- a nhếc mép cười nhạt nhẽo.
Thật sự là a rồi. Tôi vui mừng:
- A ... hic tỉnh r sao?
- E ko đi Mỹ à? - a tiếp tục nở nụ cười
- Sao mà đi được khi a thế này chứ. Sao a ngốc quá vậy? Sao lại đuổi theo chứ?- tôi khóc lớn
- Đừng khóc nữa mà. Taehyung oppa của e sẽ buồn đấy. A phải đuổi theo tình yêu của mình chứ. - a đượm buồn.
- E xin lỗi.. tại e... tại e mù quáng... ko tin tưởng a... hic. Jimin đã kể hết mọi chuyện rồi.
- Zay chứ bây giờ e đang hối lỗi đúng hem?
Gật! Gật!
- Đền bù đi !
- Đền bù? - tôi ngơ ngác.
- Hôn a đi. Moa! Moa!- a chu cái mỏ ra và nói.
Tôi ngượng chín mặt, đánh yêu a một cái vào vai.
- A này!
- Á... đau... a... a...- a giả vờ kêu
- Ôi, e xin lỗi. Đau lắm hả? - tôi lo lắng khi thấy a như thế.
- À há... Moa Moa! - a tiếp tục chu môi
Tôi ngượng lắm, mặt thành quả cà chua chín lun rồi.
Lúc này, a đã ngồi dậy.
- Ôi...! Đáng yêu quá. Lâu lắm rồi Taehyung mới nhìn thấy noona như thế này.
- Sao tự nhiên thay đổi cách xưng hô vậy?
- Hì hì. Tại Taehyung nhớ lại những ngày chúng ta yêu nhau 5 năm trước thui. Hồi đó chúng ta hạnh phúc thế nào mà...- giọng a trầm xuống.
Tôi ôm chặt a. Có lỗi lắm chứ. Từ 5 năm trứic cho đến bây giờ đều do tôi mà Taehyung phải đau khổ:
- Taehyung à! E xin lỗi.
- Nhưng... sao a lại tận hưởng nụ hôn đó?
Tôi buông a ra và hỏi. Lập tức Taehyung đặt một nụ hôn lên môi tôi. Có đôi chút ngỡ ngàng. Thật ra cũng chỉ là một cái bobo như bình thường thôi. Nước mắt tôi vẫn rơi, lăn dài trên má. A buông ra, vuốt tóc tôi và nói:
- A yêu e thật lòng...
Thực sự không khí lúc này rất lãng mạn. Dưới ánh nến lung linh trong căn phòng tối. Hình ảnh 2 con n đang nói chuyện với nhau, tâm sự với nhau, nhận lỗi cho nhau, khóc vì đối phương tạo nên không gian lãng mạn, thơ mộng. N con trai đó và n con gái ấy đang bù đắp cho nhau khoảng thời gian dường nhwu đã chết của cả 2.
Tôi nhìn a mà cảm động quá. Phải chăng tôi đã bị khuôn mặt, nụ cười, giọng nói và cả trái tin a mê hoặc? Giờ a đã thuộc về tôi. Tôi cũng là n con gái của a rồi.
- Taehyung! Hứa với e. Từ nay chúng ta sẽ hạnh phúc mãi mãi.
A nở nụ cười đáp lại:
-Chỉ có 2 ta...
Và rồi a lại đặt lên môi tôi 1 nụ hôn nữa. Nhưng ko còn khoảng cách là bobo nữa rồi mà là kiss. Đó thực sự là 1 nụ hôn nồng thắm, ngọt ngào, ko ép buộc mà do 2 n tự nguyện. Nụ hôn ngọt ngào đến cháy bỏng , mang bao khao khát lớn lao về 1 tương lai tươi đẹp...

~~~~~~~ END ~~~~~~

Thật là 1 câu chuyện tình đẹp phải ko? Cuối cùng hai n họ vẫn quay lại với nhau. 5 năm trước cũng chính vào ngày 30/12 Jung và Taehyung chia tay. Thì 5 năm sau cũng vào ngày ấy giờ ấy, 2 n lại bắt đầu mộy câu chuyện tình của mk bằng nụ hôn và sự chân thành. Nhưng nụ hôn đó có phải là dấu chấm cho câu truyện hay ko?

Haizzz... kết thúc thật rồi. Cuối cùng sau 2 tháng Yêu lại từ đầu cũng kết thúc. Đáng buồn quá! Jung mong rằng m.n vẫn luôn ủng hộ mình trong những câu truyện tiếp theo nha. Như Jung đã nói rừ trước, hiện tại mk đag có 1 dự án truyện mới thuộc thể loại viễn tưởng, hắc bang và tình cảm. Ai muốn tham gia thì ib mình nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro