CHAP 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ kì nghỉ trở về, Yoona đi làm bình thường ở công ty, mặc dù là giám đốc, thỉnh thoảng có đi muộn về sớm thì cũng không ai dám có ý kiến, nhưng cũng không thể cứ ngang nhiên mà nghỉ làm được. Trong khi ấy, Seohyun thì cứ bị mẹ cô và bà Im kéo vào tham dự thảo luận tỉ mỉ về kế hoạch cho đám cưới của hai người. Tất nhiên chỉ là tham dự mà ngồi nghe là chính chứ chẳng có chỗ cho cô phát biểu ý kiến, mà dù có cho thì Seohyun cũng không nói gì. Hai bà mẹ đều hết lòng lo cho con của mình với đủ thứ chuẩn bị cụ thể cho đám cưới.


Mặc dù mọi việc đều đã chuẩn bị, nhưng ngày cưới thì quyết định vào tháng mười, đó là thời điểm giữa mùa thu. Từ nay cho đến lúc đó còn hai tháng nữa, chỉ có điều, sau khi thảo luận xong thì những thực thi cụ thể từ chuyện thử áo cưới đến thử món đặt chỗ... hai bà mẹ đều thống nhất là đưa Seohyun đi để đích thân cô giải quyết, và việc này khiến cô trở nên bận rộn.


Hàng ngày, cứ sáng ngày ra cô đã bị hai mẹ lôi đi mua sắm đủ thứ đồ dùng cho đám cưới mãi đến buổi tối khi đã mệt rã rời mới về đến nhà. Tất nhiên, Yoona cũng lại muốn có một chút "vận động" trước khi ngủ, và điều này càng khiến Seohyun mệt hơn. Có điều, dù là cuộc sống vợ chồng hay quan hệ mẹ chồng nàng dâu, thì tất cả đều rất hòa hợp.


Những ngày tháng hạnh phúc thường trôi qua rất nhanh, và đã một tháng đã trôi qua.

Bà Im và bà Seo thấy rằng, những việc cần lo liệu thì cũng đã lo liệu xong, hơn nữa cũng chỉ còn một tháng nữa là đến ngày cưới, vì vậy hai bà không muốn Seohyun bị mệt quá nên bảo cô ở nhà nghỉ ngơi và chuẩn bị làm một cô dâu hạnh phúc.


Nhân lúc rãnh rỗi, Seohyun lên ý tưởng cho một bộ tiểu thuyết mới, định viết lên câu chuyện của cô và Yoona với những lời đẹp nhất. Vì thế, hôm đó cô mang laptop tới một quán cà phê khá lãng mạn gần nhà, ngồi dưới ánh mặt trời buổi chiều, tay lướt nhanh trên bàn phím trong mùi thơm nồng nàn của cà phê. Chỉ một lát sau, cốt truyện hoàn chỉnh đã được xây dựng xong, cô lưu vào máy, đồng thời điều chỉnh tư thế trên chiếc ghế mềm mại cho thoải mái hơn, mắt nhìn quanh một vòng và suy nghĩ xem nên bắt đầu như thế nào.


Thế rồi cô vô tình nhìn thấy ở chỗ gần cô có một đôi ngồi đối diện với nhau. Cô chau mày, cố tìm trong trí nhớ về người trông rất phong độ kia xem là ai, vì cô thấy quen quen, chỉ có điều người ấy hiện giờ đang đeo một cặp kính.


Nhìn thì thấy hình như đó là một cuộc xem mặt và hai người đó đã nói chuyện được một lúc, chỉ có điều lúc trước cô không để ý thấy mà thôi.


Người kia dường như cũng đã cảm giác thấy ánh mắt của cô, nên mỉm cười bình thản với cô.
Seohyun cũng mỉm cười, quay mặt đi và ngượng ngùng không quan sát hai người đó nữa, có điều tai cô thì vẫn nghe thấy rất rõ những lời trò chuyện giữa hai người.


Tiếng của cô gái ăn mặc và trang điểm rất mốt vang lên một cách điệu đà nhưng cũng rất thẳng thắn: "Vậy, tôi hỏi một câu nhé!"
"Nói đi!"
"Đằng ấy có xe không?"
"Có." Người kia đáp với vẻ rất thành khẩn: "Xe mô tô!"

Nghe đến đây, Seohyun không nén được quay mặt lại, nhìn sang phía bàn bên đó, thấy khuôn mặt trang điểm rất đậm của cô gái kia chẳng có vẻ gì là vui, nhất là đôi môi cứng đờ, dù chỉ là nụ cười xã giao cũng không có.


Cô gái kia sau khi hít một hơi thở sâu, hỏi tiếp câu thứ hai: "Vậy đằng ấy có nhà không?"


"Ở cùng với ba mẹ thì có tính là có nhà hay không?" Người kia trả lời, lần này có vẻ thận trọng hơn, rõ ràng là đã nhận ra rằng cô gái có vẻ không được vừa lòng với câu trả lời của mình về chuyện có xe hay không.


"Ở cùng với cha mẹ?" Giọng của cô gái bỗng cao hẳn lên, "Thế thì sau đám cưới sẽ như thế nào?"
"Tất nhiên là sẽ ở cùng. Ba mẹ tôi đã lớn tuổi rồi nên cần được chăm sóc."


Người kia trả lời rất nghiêm chỉnh, sau đó nói tiếp với vẻ thành thật: "Tôi hy vọng rằng người vợ tương lai của mình có thể chăm sóc và đối xử tốt với ba mẹ tôi, tất nhiên việc đón ba mẹ cô ấy đến ở cùng cũng không có vấn đề gì."


"Yuri, tôi nghĩ, chúng ta không hợp nhau lắm, không cần liên hệ nữa." Cô gái trang điểm rất đậm tỏ vẻ không thể kiên nhẫn hơn được nữa, đến phép lịch sự tối thiểu cũng không cần giữ, vớ lấy cái túi, quay người rời đi.


Nếu không phải vì người kia trông có vẻ nho nhã ấy cứ chăm chăm nhìn mình thì Seohyun thật sự rất muốn cười thật to, chứng kiến tình huống rất kỳ cục của buổi xem mặt, cô không nén được cảm giác buồn cười, tất nhiên, tiền đề là nhân vật chính của tình huống ấy không phải là cô, đây đúng là cái kiểu vui trên nỗi buồn của người khác điển hình nhất.


Người kia bước tới trước mặt Seohyun và ngồi xuống, "Joo Hyun, có còn nhớ tôi không, Yuri đây!"


Seohyun thấy Yuri chìa tay về phía mình, nên cũng lịch sự bắt tay, cười và nói: "Thật ra, em cũng thấy rất quen, nhưng vì bây giờ unnie đeo kính nên em sợ là mình nhận nhầm, cho nên mới không gọi!"


"Yuri cười: "Lâu lắm rồi không gặp. Ổn chứ?"


"Rất ổn, em sắp kết hôn rồi!" Seohyun trả lời với vẻ mặt tràn ngập hạnh phúc, rồi hỏi tiếp: "Còn unnie? Vừa rồi hình như unnie đang đi xem mặt!"


Yuri nhún vai vẻ bất lực: "Đúng thế." Rồi Yuri nói với giọng tự trào: "Các cô gái bây giờ phần lớn khi nghe tôi nói là đi xe mô tô, ở cùng ba mẹ thì lập tức đều bỏ đi, đến cả cơ hội liên hệ lần sau cũng không cho, tôi thực sự rất đen!"


Mặc dù Yuri nói có vẻ rất bất lực, nhưng thái độ thì lại không như vậy, Seohyun cười phì, "Sao, nhà unnie sa sút à?" Cần phải biết là, tuy gia đình Yuri không phải kiểu kết hợp giữa "thương nhân và chính trị gia" như gia đình Yoona, nhưng cũng thuộc loại doanh nghiệp đầu tàu trong chuỗi siêu thị . Mười năm nay, Seohyun chưa bao giờ nghe nói các siêu thị đình đốn hoặc phải thay chủ, trong khi các tin tức về mở thêm chi nhánh hoặc tin vui khác thì thường xuyên thấy trên báo chí.


Yuri cười đáp với vẻ khiêm tốn: "Cũng tạm được, cuộc sống cũng bình bình."


"Thế mà unnie lại đi nói dối con nhà người ta rằng mình không có xe?" Seohyun chớp chớp đôi mắt đen, chỉ trích nghiêm chỉnh, nếu đã không phải là sa sút, thì với nền tảng hùng hậu của nhà Yuri, đúng là triệu phú thế hệ thứ hai đích thực, đừng nói là xe, mà phải hỏi là Yuri đi loại xe gì!


"Nói rất thật lòng, gần đây unnie đi xe mô tô thật mà." Yuri tỏ bộ rất thật thà, lấy một chùm chìa khóa trong túi ra, đặt lên bàn, nói với vẻ buồn buồn: "Unnie đâu có biết các cô gái bây giờ đều không thích xe mô tô, còn unnie thì lại cảm thấy rất oách!" Nói xong, Yuri bổ sung: "Hơn nữa, chiếc xe của unnie cũng không hề rẻ!"


Ba chữ BMW lập tức hiện lên trong đầu Seohyun, cô thấy rất kích động: "Sao unnie lại giả bộ nghèo khổ thế?" Chỉ ba chữ ấy thôi cũng biết được chiếc xe ấy "rẻ" đến mức nào.


"Đâu có, chỉ là các người đẹp không cho unnie cơ hội giải thích mà thôi!"


"Thế còn chuyện unnie nói ở cùng với ba mẹ, không có nhà thì sao?" Seohyun biết, có lẽ vì Yuri thấy cô gái vừa rồi quá thực tế, nên mới cố tình trêu mà thôi, có điều đối xử như thế với đối tượng xem mặt thì không được.


"Unnie đâu có nói là không có nhà." Yuri đáp, càng với vẻ vô tội hơn, "Unnie chỉ nói ở cùng với ba mẹ, có điều đó là tại biệt thự ở hoa viên đảo ."


Seohyun há hốc miệng: "Những biệt thự ở đó chẳng khác gì đại trang viên, diện tích chắc phải hàng ngàn mét trở lên?"


"Cũng gần như vậy."


"Yuri unnie, bây giờ unnie làm gì?" Seohyun thấy Yuri gật đầu, xác nhận một lần nữa rằng Yuri là triệu phú thế hệ thứ hai, thì tò mò hỏi.


"Bác sĩ." Yuri cười dịu dàng, "Ở Bệnh viện Seoul."


"Sao cơ? Unnie là bác sĩ khoa nào?"

"Khoa nhi của Bệnh viện Seoul ."


Seohyun "Ồ" một tiếng, trong bụng thầm nghĩ, Yuri đúng là hơi "quái". Bác sĩ có lẽ phải đạo mạo, quy củ và nho nhã, còn Yuri , tuy vẻ ngoài thì nho nhã nhưng lại đi xe mô tô, không có vẻ gì của một bác sĩ cẩn trọng, hơn nữa, Yuri là triệu phú thế hệ thứ hai, không dựa vào ba mẹ, cũng không kế tục nghề của gia tộc mà lại tới làm bác sĩ của Bệnh viện Seoul . Seohyun thực sự sửng sốt, có điều vẫn còn may, Yuri là bác sĩ khoa nhi chứ không phải là bác sĩ khoa sản, nếu không thì cô càng sửng sốt hơn.


Yuri cầm ly nước trắng trên bàn lên, uống một ngụm, nhướn mày hỏi Seohyun: "Em nói là sắp kết hôn rồi, chồng em làm gì vậy?"


Seohyun chớp mắt, đáp có phần ngượng ngùng: "Thật ra, unnie cũng đã biết chồng em rồi!"
"Thế sao? Là ai vậy?" Yuri tò mò hỏi.
"Yoona!"


Yuri không khỏi ngạc nhiên. Trong câu chuyện giữa Seohyun và Yoona, Yuri đã từng làm bia đỡ đạn, tất nhiên Yuri rất rõ toàn bộ sự việc xảy ra 10 năm trước, không những được chứng kiến cảnh chia tay quyết liệt giữa Seohyun và Yoona mà còn bị Yoona đánh cho. Sau khi hai người ấy chia tay, với tư cách là sứ giả bảo vệ, Yuri đã ở bên Seohyun một thời gian, giúp cô làm lành vết thương tình cảm. Yuri cũng đã từng rung động trước Seohyun , cũng đã ngầm bày tỏ tình cảm, nhưng không biết Seohyun không biết thật hay giả vờ không biết, mà đã không đón nhận tình cảm của Yuri , hơn nữa còn nói rằng phải cố gắng học cho tốt, trước khi tốt nghiệp đại học thì không chấp nhận bất cứ tình cảm của người nào nữa.


Yuri là người lý trí, biết tình yêu âm thầm tuổi mới lớn của các cô gái, theo thời gian sẽ trở thành những ký ức đẹp nhất trong lòng mỗi người, không nhất thiết phải nói ra, không nhất thiết phải cùng bên nhau, hơn nữa, Yuri mới đang học phổ thông trung học, đời người còn dài, sau này sẽ gặp những ai và những chuyện gì Yuri vẫn còn chưa biết, vì thế mà Yuri giữ một khoảng cách an toàn với Seohyun.


Sau đó, Yuri tốt nghiệp và thi vào trường Đại học Y, thỉnh thoảng Yuri cũng gọi điện và liên lạc với Seohyun qua mail, nhưng sau ít lần lưu chuyển, mail bị đánh cắp, điện thoại bị mất trộm và số điện thoại thất lạc, Yuri không liên lạc được với Seohyun nữa.


Nếu không có sự tình cờ ngày hôm nay, Yuri sẽ luôn nghĩ về Seohyun là cô gái Yuri từng thầm yêu thời phổ thông trung học.


Seohyun cũng vậy, trừ một số bạn bè đã để lại trong lòng mình những dấu ấn rất sâu đậm, còn lại ấn tượng về những người bạn bình thường khác cũng như những chuyện khác cũng phai nhạt dần theo năm tháng, bởi vì trong cuộc sống tiếp theo đó sẽ gặp rất nhiều người mới và chuyện mới, tất nhiên cũng sẽ có nhiều sự bắt đầu mới.


Một nhà văn nào đó đã nói rằng: những chuyện đã từng không quên sẽ dần dần bị lãng quên trong quá trình người ta cố nhớ về nó...


Tình cảm của Seohyun đối với Yuri thời phổ thông trung học có thể nói là thân hơn mức tình bạn bình thường, nhưng chẳng có cuộc vui nào không đến hồi kết thúc, vì vậy chẳng nên cố công tìm kiếm lại làm gì, hãy cứ để cho nó thuận theo tự nhiên.


Tất nhiên, có thể tình cờ gặp lại nhau sau ít năm, có thể hỏi han nhau đôi điều và cùng nhau trò chuyện vui vẻ, như thế cũng khá vui rồi.
Chuông điện thoại của Seohyun vang lên, cô nói một câu xin lỗi, rồi mở máy nghe: "A lô!"
"Baby ơi, em đang ở đâu đấy?" Giọng của Yoona vang lên trong điện thoại.


"Đang nói chuyện với bạn ở quán cà phê." Seohyun nở nụ cười hạnh phúc.


"Bạn? Bạn trai hay bạn gái?"


Seohyun do dự một chút, rồi đáp: "thì đã bảo là bạn mà."
"Ai vậy?"
"Bạn học khóa trên." Seohyun nhìn Yuri , sau đó nói vào điện thoại: "Về nhà em sẽ nói với Yoong . Em tắt máy đây."


"Khoan đã, em đang ở đâu? Yoong đang trên đường về nhà, Yoong sẽ tới gặp mọi người, tiện thể mời bạn em đi ăn cơm."


Seohyun nói địa chỉ của quán cà phê, sau đó tắt máy, ngước mắt nhìn Yuri , mỉm cười, "Một lát nữa, Yoona sẽ đến."


Yuri gật đầu: "Thấy em cười ngọt ngào như vậy thì đủ biết bây giờ em đang rất hạnh phúc, nhưng mà đừng làm kích động người lẻ loi bị đối tượng gặp mặt chê này nhé, trái tim unnie không chịu được những kích động đó đâu."

Seohyun: "Bị đối tượng gặp mặt chê, đó chẳng qua là vì unnie yêu cầu quá cao mà thôi."


"Unnie có yêu cầu quá cao gì đâu?" Yuri nói với vẻ đáng thương: "Là người ta yêu cầu cao đấy chứ, nên mới không chọn người không xe, không nhà như unnie, còn unnie thì rất dễ nhượng bộ. Hiện unnie đang bị mọi người trong nhà thúc giục, nói rằng nếu unnie không lập gia đình thì sẽ không cho unnie đi làm nữa, nên đã sắp đặt cho unnie đi xem mặt 24/24 giờ."


"Ha, ha..." Seohyun cười trước những lời ấy, rồi tò mò hỏi: "Vậy unnie thích con gái kiểu nào? Để em xem có ai phù hợp không sẽ giới thiệu cho." Seohyun là như vậy, một khi mình đã hạnh phúc rồi thì lại hy vọng những người bạn còn độc thân bên mình cùng sớm thoát khỏi cảnh cô đơn và hạnh phúc cùng, và thế rồi trong đầu cô chợt nhớ đến Jessica , thấy rằng Yuri và Jessica có khá nhiều điểm phù hợp với nhau.


"Em cười tươi như vậy, hình như em có cô nào phù hợp giới thiệu cho unnie à?" Yuri là người rất nhạy cảm, hỏi seohyun câu đó xong thì nói với vẻ rất nghiêm chỉnh: "Thật ra, unnie không có yêu cầu gì, chỉ cần người ấy thấy có duyên với unnie là được."


"Em có một unnie, mỗi lần em hỏi rút cuộc là có yêu cầu gì đối với người yêu sau này , cô ấy đều nói, thực sự không có yêu cầu gì, chỉ cần người nào có duyên với cô ấy là được. Nhưng, duyên là cái gì. Mọi người không cảm thấy nó là thứ rất khó nắm bắt sao?"


"Wow, ý của cô unnie em rất hay đấy." Yuri có vẻ phấn chấn: "Nào, nói cho unnie biết về tình hình của cô ấy, chưa biết chừng cô ấy chính là người mà unnie chờ đợi đấy!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro