CHAP 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Im Yoona cuối cùng cũng không đáng thương đến mức phải làm hòa thượng, YoonHyun cũng lớn lên từng ngày, nửa năm sau, nghiểm nhiên đã ra dáng một người lớn tí hon rồi.

Ai cũng biết, Yoona đối với nhóc này ngày càng cưng chiều, đi đến nơi nào thì dẫn theo đến đó.

Tại một nhà hàng quốc tế

Heechul cùng một số các trưởng phòng đã sớm đến đó trước, lúc Yoona đến, ôm YoonHyun trong tay.

Heechul nhìn quen cũng thấy bình thường, "Im tổng."

Yoona ra hiệu mọi người ngồi xuống, Yoona ôm YoonHyun ngồi ở ghế chủ tọa, phục vụ trẻ tuổi bên cạnh đưa thực đơn đến, "Im tổng."

Yoona nhận lấy, Yoonhyun ngồi trong lòng nhìn thấy liền nắm lấy, giật lấy thực đơn.

" Yoonhyun muốn ăn gì?"

Nhóc nhỏ như vậy đâu hiểu được, cũng chẳng qua là nhìn thấy màu vàng chói lọi thì tò mò mà thôi, Yoona mở thực đơn ra, Yoonhyun lắc lư cái đầu, ngón tay không ngừng chỉ lung tung lên trên.

Yoona cực kỳ phối hợp, vẫy tay với người phục vụ bên cạnh, "Món này, món này, món này. . . Còn món này nữa."

Heechul đứng bên trái che kín hai mắt không giấu diếm, thê thảm không nỡ nhìn mà...Không biết hôm nay có thể ăn được gì nữa.

Phục vụ đánh dấu từng món, lại nhìn lại lần nữa, "Im tổng, xác định là muốn dùng những món này?"

"Ít nói nhảm, mau mang lên đây."

Không bao lâu, từng món từng món được mang lên đầy đủ, 8 súp, 5 dĩa tôm, 9 loại đồ ngọt dùng sau bữa cơm.

Mọi người nhìn mặt nhau, lại không dám nhiều lời, tốc độ Yoonhyun rất nhanh, thò tay ra muốn lấy tôm trước mặt. Yoona thấy thế, bưng dĩa tôm kia đến trước mặt nhóc , sau khi để Yoonhyun ngồi ngay ngắn trong lòng, bắt đầu bóc tôm cho nhóv.

"Heechul, chuyện tôi căn dặn cậu sao rồi?"

"Im tổng, đã sắp xếp thỏa đáng, hãy yên tâm."

Yoona bóc tôm xong cho vào chén nghiền nhỏ,lại múc một muỗng nhỏ đút cho Yoonhyun , lơ đãng ngẩng đầu, lại thấy mấy người đang cầm đũa, không biết sao lại hạ lệnh, "Heechul, gọi thức ăn."

"Vâng." Heechul vội vã gọi phục vụ, lần sau nếu đi cùng có tiểu Yoongie này, vẫn là có thể tránh thì tránh, nếu không không bị hành hạ đến chết không được mà.

Yoonhyun một hơi ăn rất nhiều con tôm, tính ham chơi nổi lên, thừa dịp YoonHyun không chú ý, nắm lấy một nắm vỏ tôm trên bàn bỏ vào dĩa, đợi đến khi bàn quay quay dĩa vỏ tôm đến trước mặt người khác, chỉ biết giương mắt nhìn đống vỏ tôm đó.

Trẻ con lớn cỡ này, thích nhất là cầm nắm đồ vật.

YoonHyun đối với cái gì cũng rất hiếu kỳ, nhìn thấy rượu đỏ trong ly sáng lóng lánh, liền giơ tay bắt lấy.

Yoona nhanh tay lẹ mắt, vội nghiêng người, cả ly rượu đỏ liền đổ lên người Yoona, Heechul thấy vậy, vội đứng dậy, "Im tổng."

"Không sao."

Phục vụ tiến đến lau dọn sạch sẽ. Heechul không khỏi mỉm cười, cái người cao ngạo này, sợ rằng chỉ có hai mẹ con đó mới có thể thu phục được.

Sau khi ăn xong, Yoona ôm Yoonhyun ra khỏi nhà hàng trước, lên xe, Yoona vẫn để YoonHyun ngồi trên đùi mình, sau khi thắt dây an toàn xong, đặt hai tay con gái lên tay lái.

Sự nuông chiều của Yoona với Yoonhyun , ngay cả Seohyun có đôi lúc cũng bất mãn.

Về đến nhà, Seohyun đang trong phòng khách bày ra từng món đồ vừa mới mua, thấy họ đã về, liền ra đón, "Quên mua sữa bột mất rồi."

Yoona giao Yoonhyun vào tay dì Han, "Vậy giờ đi."

Seohyun cầm túi xách đi theo ra ngoài, ngồi lên xe, mới phát hiện áo sơ mi Yoona có một vết bẩn lớn, "Lại là Yoonhyun phá phải không?"

"Một ly rượu thôi mà."

"Yoong cứ chiều nhóc đi."

Xe đi ngang trước cửa quán bar quen thuộc, Yoona lại cố tình dừng lại, đối diện gương mặt đầy nghi ngờ của Seohyun , Yoona chỉ phía đối diện, "Nhìn kìa."

Seohyun nhìn theo ngón tay Yoona chỉ, là Taeyeon

Nhưng mà, lại không chỉ có một mình Taeyeon, đứng bên cạnh Taeyeon còn có một cô gái, từ cách ăn mặc đến vóc dáng trong có vẻ quen thộc

"Chẳng biết lần này cậu ta lại có ý gì nữa không biết?"

Taeyeon đứng trước mặt cô gái kia, vừa vặn che kín ánh đèn chói lọi sau lưng, vẻ mặt âm u bất định, ngón tay chậm rãi giơ lên thì xoa mặt cô gái.

Cô ta cũng không dám động đậy

"Tại sao em hết lần này đến lần khác từ chối Tae vậy hả Sica. Tại sao em lại cứ thích đùa giỡn với Tae vậy Sica. Có biết là Tae đau lắm không hả?"

"Em không dám." Lời cô nói là thật.

"Hôm nay Tae thực sự là muốn em chắc rồi đó, em thấy sao thì được?" Taeyeon ngữ khí kiên định ung dung, thái độ thản nhiên, vẫn là bộ dạng, khí chất mê hoặc lòng người như cũ.

Cơn gió lạnh ở bên ngoài thổi cuộc đối thoại của hai người đến một cách rõ ràng, Seohyun chồm lên cửa sổ, nhìn nửa bên mặt lạnh lùng của cô gái, cô dường như là nhìn thấy chính mình và Yoona khi đó.

Động tác Taeyeon cực nhanh, ra tay rất mạnh, bàn tay nắm sau cổ người còn lại , cả một cơ thể ép chặt sau lưng cô, trong chốc lát đã khiến cô không động đậy được, má trái chật vật áp tại chỗ cong lại của cánh tay.

"Hôm nay em không theo Tae, nếu sau này có muốn, thì sẽ không đơn giản vậy đâu."

Thấy Taeyeon như muốn dùng vũ lực, Seohyun vội đẩy cửa xe muốn đi xuống.

"Em muốn làm gì vậy?" Yoona một tay đã kéo cô trở lại.

"Taeyeon ..."

"Với chúng ta không liên quan,họ lớn rồi hãy để họ tự giải quyết" Yoona khởi động động cơ, lái xe phóng đi trên một con đường khác, "Yoonhyun đang đợi uống sữa đấy, ở đâu còn có tâm trạng lo chuyện bao đồng vậy."

Yoona cũng không muốn Seohyun ngốc nghếch đi phá hỏng chuyện tốt của Taeyeon.

Seohyun cúi đầu, như có tâm sự, Yoona thấy thế bắt đầu giảng đạo, "Yên tâm đi, Taeyeon không thích bạo lực."

"Yoong ban đầu cũng nói mình không thích bạo lực." Cuối cùng, còn không phải là ép cô đi đến bước đường cùng, nhưng nghĩ lại bây giờ, khoảng thời gian đã qua đó cũng không biết là tốt hay xấu.

"Thù dai." Yoona cười cô, kéo tay Seohyun nắm chặt trong lòng bàn tay.

Mua xong sữa về đến nhà, vừa mở cửa, liền một màn làm cho người ta phải dở khóc dở cười.

Dubu ở phía trước dẫn đầu, những 4 nhóc cún nhỏ hơn, bọn chúng rất dễ thương tròn vo giống như những quả cầu tuyết đi theo sau, một hai ba bốn...

Không đúng.

Yoona va Seohyun liếc mắt nhìn nhau một cái, lại nhìn về phía trước.

Theo sau bốn con chó nhỏ, là Yoonhyun . Yoonhyun đã biết học bò, đây là đang lấy đám Dubu để cùng luyện tập đây mà. Yoona không nhịn được cười, tiến lên trước bế nhóc con lên.

Dubu nghe thấy động tĩnh, quay đầu nhìn nhìn, thấy Yoona, mang theo bốn đứa người bạn nhỏ dang chân bỏ chạy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro