Mười một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi cảm thấy rất yếu ớt. Chúng đang ngày càng đến gần hơn. Tôi ngã khụy xuống. May mắn thay Kaito ở đó, anh đỡ lấy tôi.

"Shiho cô có sao không?" Anh hỏi tôi nhưng không đáp lại.

"Ha, tất nhiên là cô ấy không sao" Kudo nói.

"Cậu tốt nhất nên im đi"

"Ugh"

"Lâu rồi không gặp. Sherry"

Tôi giật mình ngẩng mặt lên và nhìn thấy chúng. Phải, có cả Gin, Vodka và Vermouth. Tôi nghĩ rằng các thành viên khác đang ẩn nấp trong rừng.

"Gin" tôi nói và đứng thẳng dậy đối mặt với hắn.

"Ồ, cô vẫn còn nhớ tôi sao"

"Rốt cuộc ngươi muốn gì?" Tôi hỏi.

"Haha, quá đơn giản. Tất nhiên là muốn cô chết" Hắn đáp chĩa súng vào đầu tôi.

"Dừng lại!" Ran đột ngột thét lên, nhanh chóng đá vào tay Gin, khẩu súng lục bị văng đi.

Bang!

Vodka đưa khẩu súng nhắm vào chân Ran. Một dòng máu đỏ tươi chảy ra.

"Ran!" Kudo hét lên, chạy nhanh về phía cô.

"Gin! Dừng lại. Đừng làm họ bị thương! Chỉ cần đưa tôi đi thôi"

"Tốt!" Hắn nhếch mép.

"Đợi đã Shiho, cậu đang làm gì vậy?!" Kudo thảng thốt

"Tôi đã nói rồi. Tôi là người gây ra mọi thứ và tôi là người sẽ chịu trách nhiệm" Tôi đáp và bước bình tĩnh về phía chúng. Nhưng Kaito đã chộp lấy tay tôi.

"Đừng"

"Tôi phải làm thôi. Hãy để tôi đi"

"Xin cô đấy"

"Ngươi có muốn tao giết ngươi không, chàng trai?" Gin nói.

"Vậy thì cứ chờ xem" anh đáp, đột ngột buông tay tôi ra và chạy đi mất.

Anh ta định làm gì?

Bang! Bang! Bang!

Chúng tôi nghe ai đó bắn.

"Hãy cẩn thận nhé mọi người". Tôi biết giọng nói này. Cô Jodie.

Họ chạy nhanh chóng đến chỗ của chúng tôi.

"Lâu rồi không gặp Jodie" Vermouth nói và cười nhếch mép.

"Lâu quá rồi không gặp cô", cô Jodie nói.

Chúa ơi, một cuộc chiến lớn sẽ bắt đầu. Đột nhiên Gin tóm lấy tôi. Và chĩa súng vào lưng tôi.

"Dừng lại! Hoặc tao sẽ giết Sherry"

-

"pst, pst" Tôi tạo tiếng động thu hút người đàn ông mặc com-lê với chiếc mũ đen.

Hắn nhìn xung quanh tìm kiếm giọng nói.

"Đây" tôi nói.

"Ai vậy?!" hắn thận trọng nói.

Tốt, hắn đang tiến lại gần tôi hơn. Không có gì là không thể đối với Kaito Kid.

-

"Nếu bọn mày chỉ cần di chuyển một bước. Tao thề sẽ bắn vỡ sọ cô ta", Gin nói.

"Ha, bây giờ thì nói lời tạm biệt với cô gái này đi" Gin nói tiếp.

Tôi nhắm mắt lại chờ đợi sẵn sàng điều tất yếu sẽ xảy ra.

Bang! Bang!

"AGH!" Gin gào lên. Tôi tò mò mở mắt ra và thấy Vodka đang chĩa thẳng khẩu súng lục vào chân Gin.

"V-vodka anh đang làm gì vậy!" Vermouth hoảng hốt.

"Haha. Đúng là đồ ngôc" Hắn đột ngột bật cười rất to.

"Tôi không phải Vodka" Hắn tiếp tục và xé nát cái mặt nạ ra trong ánh mắt sững sò của mọi người.

K-Kaito?!

"K-Kid?" Kudo lắp bắp.

"Hầy. Thật quá dễ dàng" Anh nói và nắm lấy tay tôi.

"Đi thôi, tôi đã gọi Nakamori Keibu và đội cảnh sát rồi. Mọi thứ sẽ ổn thôi" anh cười nhẹ, bước chân chuẩn bị chạy.

Bang !!

Viên đạn găm vào tay anh.

"Kaito!"

"Không sao đâu, chúng ta nên đi ngay bây giờ" anh nói và tóm lấy tôi. Chúng tôi chạy cùng nhau cho đến khi thấy cảnh sát.

"Tôi sẽ quay lại giúp đỡ những người khác. Cô đi trước đi"

"Được rồi. Cẩn thận" Tôi nói và chạy về phía cảnh sát.

"Chúng ở đâu?" Nữ cảnh sát Sato hỏi.

"Ở đó, chỉ cần đi thẳng là chị sẽ tìm thấy bọn chúng" Tôi nói.

"Con gái của Hell Angel, lâu rồi không gặp" ai đó cất tiếng.

"B-Bourbon?!"

"Không cần phải sợ anh như thế", Bourbon mỉm cười.

"Nh-nhưng"

"Chà, anh có mục tiêu riêng mà Miyano-san", anh nói.

"Mục tiêu gì cơ chứ?"

"Chậc, đó là quyền riêng tư của anh. Nhưng đừng lo, em nên tin anh"

 Anh nói và nháy mắt với tôi. Tôi chỉ khẽ mỉm cười.

"Đi thôi, hãy phá hủy tổ chức đó"

Tbc ..

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đừng hỏi mình về diễn biến cốt truyện tại sao lại "vui tính" như thế, có gì thì hỏi tác giả á, nhắc lại lần nữa đây là fic dịch nha. Sorry các bạn vì hơi trầy trụa, hồi này bận học rồi :v

M.G

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro