Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy đứa định gọi nhưng trong rừng không có sóng lên không ai bắt máy

HS: đi tìm nó đi, trong rừng này tối khó xác định phương hướng lắm

Đang lên đồ chuẩn bị đi thì em lờ mờ tỉnh dậy, dụi mắt đi xuống nhà

SJ: ê quên luôn nhóc đó

JK: mọi người định đi đâu vậy?

JM: thằng Tae lạc rồi, giờ chia ra đi tìm

YG: mệt thì ở nhà đợi, bọn anh đi rồi về

JK: chồng em mà! À ý là em cũng lo cho ổng, em đi chung

Nói rồi lật đật mặc áo khoác cầm đèn pin sẵn sàng tham gia đội tìm kiếm

HS: Jin-hyung với Namjoon ở lại lỡ thằng Tae có về còn tao với Jungkook một nhóm, mày với Yoongi một nhóm

JM: oke

Cả cái núi vang đầy tên hắn với đủ loại biệt danh

TAEHYUNG! KIM TAEHYUNG! TAEHYUNGIE! TAETAE! BWI! VANTE! TAE BREAD! TAE! V! CGV! VARBIE!

Em bất lực thật sự với ông người yêu của mình, có cái đường đi thẳng thôi cũng lạc cho được, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng vì biết hắn sợ ma, sợ độ cao, sợ ong, sợ mấy thứ gớm ghiếc

SJ: tranh thủ nấu mấy món này

NJ: anh không lo sao?

SJ: thằng đấy không có chuyện gì được đâu

NJ: không phải anh sợ bọ nên mới không đi hả?

SJ: nè Kim Namjoon

NJ: không trêu anh nữa

Khu vực này tuy rộng nhưng vẫn có kiểm soát an ninh mới cho dân vào hái nấm nên thật sự là không quá đáng lo

TH: a thấy rồi! Ủa đây là đâu vậy? Mấy giờ rồi?

Em bên này đi nhanh quá mà tách cả chú ra luôn. Lần một hồi cuối cùng cũng thấy cái đầu xanh xanh của hắn

JK: mệt bở hơi tai

TH: Kookie?!

Còn đang thở không ra hơi thì em thấy hắn nhìn mình chằm chằm, nước mắt đã trực chờ trào ra rồi. Nếu em đến chậm chút nữa sẽ có một chú gấu mít ướt ngồi đây khóc mất

JK: rốt cuộc là anh làm cái gì mà giờ chưa về hả?! Anh có biết là làm khổ mọi người đi tìm không?!

TH: anh đi tìm đồ

JK: tìm đồ? Anh muốn ăn đòn đúng không?! Ít nhất cũng phải biết đường về chứ!?

Em cứ nạt hắn mãi làm hắn không ngẩng đầu lên nữa im lặng cho em mắng

JK: ai mới là người muốn khóc đây hả?

TH: anh làm mất nhẫn của chúng ta, nó quan trọng lắm, anh phải tìm cho được nên mới không để ý thời gian, bé cho anh xin lỗi

Là chiếc nhẫn hắn nói mua nên cả hai đã đi đến tiệm đặt làm một cặp. Hắn trân quý thế nào em lại không biết

JK: nhẫn có thể thiếu nhưng anh thì không

Hắn rưng rưng ôm em vào lòng nức nở, sao lại có người dễ thương mà simp bồ thế không biết. Gã, cậu với chú cũng thấy hai đứa nó đang ôm nhau khóc nhưng không cho thời gian bắt về luôn còn ăn cơm

SJ: thằng này phải nghĩ đến mình trước chứ

TH: đau em hyung!

Vừa về đến hắn đã bị anh cốc đầu cho cái. Mấy đứa nó mệt bở hơi tai nằm vật ra ghế

SJ: vào ăn cơm

JK: hyung cho em bát nữa

HS: còn thịt không hyung?

JM: có tương cà không hyung?

Ngon cũng không khen nổi một câu. Đi một ngày một đêm thôi nên sáng hôm sau cả bọn đã sắp đồ về rồi

----------

12.735 lượt thích
jimin.ie @kookie.bana ẻm chỉ yêu mày vì nhan sắc thôi @taetae_kim

Xem bình luận

taetae_kim ngoài nhan sắc anh còn kinh tế, tinh tế, tử tế, thực tế nên em có thể xem xét yêu anh nhiều hơn không @kookie.bana
=> yoon_min ngu

Bài viết này đã giới hạn khả năng bình luận.

----------

Chưa gì đã dìm nhau trên mạng xã hội. Cậu thì có vẻ vô tư không để ý nhưng bạn thì biết ba mẹ đã nhúng tay vào. Chắc vì ngại thể hiện lên không nói với cậu

SJ: mẹ

HR: Seokjin hả con? Namjoon đưa con qua hả?

SJ: dạ em ấy nói có việc nên không ở lại ăn cơm được

HR: cái thằng này sao bỏ vị hôn thê ở đây được chứ

SJ: dạ? À dạ

Mẹ Park nhiệt tình gắp thức ăn cho anh làm anh nhớ đến bạn, giống nhau ghê

SJ: Jimin không thường xuyên về đây ạ?

HR: ừ, nó không, Jimin ở kí túc xá có tốt không con?

SJ: em ấy ở với Yoongi nên mẹ đừng lo

HR: vậy thì tốt rồi

Mẹ Park có chút trầm tư sau khi hỏi về cậu

SJ: chuyện vừa rồi...mẹ đừng trách Yoongi, nó cũng...

HR: sao mẹ lại trách Yoongi chứ, thằng bé đã cứu Jimin mà...mẹ chỉ trách mình không đủ tin tưởng để Jimin tâm sự

SJ: Namjoon nói ba mẹ và Jimin không thân thiết ạ?

Mẹ Park cười cười gật đầu, bà kể vì lúc trước đã từng phản đối kịch liệt chuyện cậu theo ngành múa đương đại, dấn thân vào nghệ thuật, lúc đó không nghĩ sâu xa mà chỉ sợ cậu bị dư luận áp bức. Nhưng dần dần bà cũng đã chấp nhận và thầm cổ vũ con trai chỉ là không đủ dũng cảm để nói ra

SJ: Jimin kể em ấy muốn theo đuổi nghệ thuật phần là vì mẹ

HR: thật sao?

Anh gật đầu nói phải khi thấy ánh mắt ngạc nhiên của mẹ

JM: mẹ từng nói muốn thấy em và Namjoon trên TV, em không giỏi được như Namjoon, cũng chẳng có hứng thú với chính trị hay kinh tế, nên em nghĩ nghệ thuật là một con đường khác để em có thể làm được điều mẹ muốn

Cuộc trò chuyện kết thúc khi bạn về tới nhà và đã hứa với mẹ Kim là đưa anh về trước nửa đêm

SJ: con chào mẹ

HR: ừ

Mẹ Park nhìn theo đầy tiếc nuối rồi vỗ mạnh vào vai thằng con trai

NJ: đau con!

HR: mẹ không nhận ai làm dâu ngoài Seokjin đâu đấy

NJ: không phải anh ấy con cũng không kết hôn đâu

Mẹ nhìn thằng con trai rồi cười thầm, sinh ra thằng con chung tình thế chứ lại

SJ: mẹ nói gì vậy?

NJ: mẹ bảo em cưới anh

SJ: tình yêu không phải cứ hôn nhân là bền đâu

NJ: cả đời mãi thích anh

SJ: hả?

NJ: sự chân thành của em chỉ dành cho anh

Cứ thính dồn dập như vậy trái tim yếu ớt của anh sao chịu nổi, anh đánh cậu một cái rồi hối lên xe vì cả mặt cả tai đều đỏ, tim thì đập thình thịch

-mày biết gì không? Thằng Jimin chơi chất cấm đấy

-vcl thật á?!

-ờ chị tao làm y tá bệnh viện nói thế, nó bị sốc thuốc mà

-vãi thật

1 đồn 10, 10 đồn 100, cả cái khoa nghệ thuật vì vụ này mà nháo hết cả lên

JM: thèm bánh ngọt quá đi

YG: mua

JM: bánh Pháp cơ

YG: đặt vé máy bay

JM: cưng quá hư đó nha

YG: tao thích được nuông chiều mày

Ngọt ngào chết mất thôi, cả hai đang đi dọc hành lang thì bị một đám sinh viên đi qua xì xào bàn tán

YG: bọn này muốn chết hả?

JM: thôi kệ đi

YG: sao nay vợ tao hiền vậy?

JM: bình thường tao ác à?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro