19.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Không được nghe câu trả lời hắn có chút bất mãn, vốn là chỉ có một ngón tay vận động, đột nhiên lại thêm vào một ngón nữa, còn xấu xa ở địa phương non mềm đó nhấn mạnh một cái, làm cho Jeon Jungkook luôn miệng khóc yêu kiều.

"Đừng...mà" 

Quyết tâm nhất định không nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm lệ của cậu, Kim Taehyung cúi đầu ở trên da thịt vô cùng mịn màng của cậu mút ra một vết hôn đỏ thẩm, lại dùng lực mút mạnh mấy cái vào đỉnh hồng anh dựng đứng động tác đút vào càng nhanh chóng hơn, chỉ nghe tiếng nước chảy róc rách, trong gian phòng tràn ngập xuân ý sáng chói.

Jeon Jungkook khóc càng lợi hại hơn, đôi tay nhỏ bé như bạch ngọc run run níu lấy cánh tay bền chắc của Kim Taehyung, thân thể nhỏ nhắn của cậu cũng đung đưa theo động tác của hắn: 

"Đủ rồi, đủ rồi... Ô... Mau dừng lại ngay..." 

Cái loại khoái cảm kinh khủng gần như thổi quét tất cả lý trí này, làm cậu gần như quên mất hiện tại là ngày tháng năm nào, giống như là một người sắp chết, biết rõ mình sẽ bị cuốn vào đó nhưng không cách nào chống cự.

Kim Taehyung làm gì chịu dừng lại, hắn chỉ hôn lên má phấn mướt mồ hội cùng cái trán của cậu, liền đem tinh lực toàn bộ vùi đầu vào trong động tác, cho cậu khoái cảm tuyệt vời nhất. Nhẹ nhàng, vốn là hai ngón tay đút vào vận động lại tăng thêm một ngón nữa, hoa huyệt chật hẹp ấm áp đó bao quanh lấy đầu ngón tay của hắn giống như cái miệng của trẻ con,  khẽ mút càng thêm mất hồn vô cùng. 

"Bảo bối của anh..." 

Hắn thở hổn hển, tròng mắt đen nóng bỏng giống như là có thể nuốt cậu vào bụng, 

"Ngoan, đừng kháng cự, cao trào một lần trước, như thế này mới không đau, nhé?" 

Lời nói lại dịu dàng đến như vậy, nhưng lực động tác trên tay lại càng ngày càng lớn, mỗi một lần rút ra cũng mang theo dòng nước ẩm ước ngọt ngào, thậm chí còn xấu xa, nhấn mạnh vào hoa hạch mềm mại nhạy cảm trong hoa huyệt, làm Jeon Jungkook run bắn cả người.

"... Không cần..." 

Tại sao hắn lại có thể nói những lời nói đáng xấu hổ như vậy! Jeon Jungkook nức nở, trong đôi mắt to long lanh tràn đầy nước mắt óng ánh trong suốt, đôi tay nhỏ bé níu lấy quần áo hắn, khóc đến nổi mắt đã có dấu hiệu sưng lên, vừa thấy đã thương. Cậu luôn khóc, sao lại khóc chứ? Kim Taehyung khe khẽ thở dài, trong tròng mắt đen tràn đầy đau khổ. Mở ra đôi mắt đẫm lệ mờ mịt, Jeon Jungkook tựa như con mèo nhỏ bị ngược đãi níu lấy quần áo của hắn khóc đến rất thương tâm, làm cho Kim Taehyung bất đắc dĩ thở dài một tiếng, cánh tay trắng kiện khế thả lỏng, chỉ dùng một cánh tay liền đem cậu ôm vào lòng thật chặt: 

"Phía dưới chảy nước, phía trên cũng chảy nước, em thật đúng là con thỏ được làm bằng nước mà!" 

Nhưng hắn lại vô cùng yêu thương người như được làm bằng nước này, vì cậu mà thần hồn điền đảo như mất cả linh hồn, trừ muốn cậu, chuyện gì cũng không muốn làm.

Jeon Jungkook không để ý tới hắn, tiếp tục khóc. Vạn bất đắc dĩ, Kim Taehyung không thể làm gì khác hơn là cường ngạnh và thô lỗ đem số quần áo trên người cậu cởi sạch sẽ, đôi môi nóng bỏng bắt đầu bâng quơ liếm mút xung quanh, thành công làm ngừng những giọt lệ đã tràn mi của cậu. Đầu ngón tay thô ráp khẽ ve vuốt cọ xát vùng da thịt gần với hoa huyệt, hai mắt Kim Taehyung tỏa sang nhìn chằm chằm vào thủy huyệt sắp bị hắn chiếm hữu, cũng ban cho hắn khoái cảm tuyệt mỹ dục tiên dục tử này, không nhịn được duỗi ngón tay đi vào, làm tràn ra một mảnh rồi lại một mảnh hương thơm ngọt ngào, cuối cùng, cuối cùng cũng không nhịn được hôn lên đó.

Hoa huyệt chặt chẽ đến không thể tin nổi, đem đầu lưỡi hắn buộc chặt không thể động đậy, hắn chỉ đành dung sức chen từng chút, từng chút một vào bên trong, khi tiến vào được một chút lại khẽ quanh quẩn ở nơi đó lên lên xuống xuống liếm một lần, hơi thở ấm áp làm thân thể mềm mại của Jeon Jungkook không cầm được run rẩy, đôi chân ngọc thon dài mảnh khảnh vô ý thức định kẹp chặt lại. Kim Taehyung tay mắt lanh lẹ giữ lại đôi đùi đẹp không an phận của cậu, giống như trừng phát gặm một cái vào phần đùi mịn màng đó, nhận thấy được cậu khẽ run, xấu xa cười một tiếng, lại lần nữa bắt đầu chiến đấu hăng hải, hoa huyệt mới vừa rồi còn vào được trong nháy mắt lại co chặt làm người ta nửa bước cũng khó đi, mồ hôi từ trên trán hắn không ngừng rơi xuống hòa lẫn vào lớp thản đen dưới than.

Đầu lưỡi mềm mại ở trong người cậu có loại cảm giác kỳ diệu, ấm áp, nóng bỏng hoạt động chung quanh... Mỗi một lần đều làm cho cậu mất lý trí cùng hồn phách, cho đến khi hàm răng cứng rắn không chút lưu tình cắn vào phấn hạch mềm mại nhạy cảm của, cậu mới khóc khẽ sau đó đạt đến đỉnh cao của khoái lạc, đem mật hoa tuyệt mỹ hoàn toàn dâng hiến ra ngoài. Jeon Jungkook cảm thấy cực kỳ mất thể diện, cậu lại, lại đạt cao triều dưới sự đùa giỡn bằng răng và lưỡi của hăn! Đôi tay nhỏ bé che mặt lại, hiện tại cậu thật sự không còn mặt mũi để nhìn ai mà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro