01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mang theo đứa trẻ và kéo cô nhóc đến đây bên cạnh tôi" Hắn ta chỉ huy người của mình.

Một người đàn ông khác làm theo những gì hắn nói. Anh ta kéo cô bé bằng cách giật tóc, cô bé khóc và cố gắng gỡ tay ra khỏi tóc

"Làm ơn đừng làm tổn thương con bé!" cha của cô bé nói.

Daddyyyy !! Mommy" Cô gái nhỏ hét lên, cô không quan tâm đến cơn đau trong đầu, tất cả những gì cô muốn làm là ôm cha và mẹ của cô lúc này đang nằm trên sàn nhà.

"Làm ơn, con bé vô tội hãy để con gái tôi đi.

"Thật là một gia đình đáng yêu nha~~~" Hắn mỉa mai câu nói khiến người của hắn bật cười thành tiếng.

Hắn ta chĩa súng vào mẹ của cô bé. Ông Chou trở nên tức giận và cố gắng thoát khỏi những người đàn ông đang giữ lấy ông.

" F**k!!! Đừng "Mày dám giết vợ tao thằng khốn---"

" Ooppss tay tao trượt" Hắn ta nói giọng mỉa mai và họ cười.

Ông Chou không thể tin được, không thể cử động được cơ thể và người bắt đầu tê dại. Ông chỉ biết nhìn chằm chằm vào người vợ vô hồn trước mặt.

" MOMMYYYY !!!" Cô gái nhỏ đã khóc khi thấy mẹ mình đã chết. Cô gái muốn chạy cùng mẹ nhưng cô không thể vì những người lạ đang giữ cô.

"Nếu mày trả hết các khoản nợ đúng hạn cho chủ tịch thì điều đó sẽ không xảy ra. "Tất cả là lỗi của ông, ông Chou!" Hắn lạnh lùng nói.

Ông Chou không thốt lên lời nào, ông chỉ im lặng và nhìn chằm chằm vào con gái mình.

"Cha xin lỗi con Tzuyu ..." Ông Chou lặng lẽ khóc.

"Không cần lo lắng, con gái của mày sẽ ổn thôi. Theo lệnh của chủ tịch, con gái của mày sẽ là người trả tất cả các khoản nợ! "

" Làm ơn, đừng làm thế với con tôi! Đừng làm vậy với con bé " Ông Chou quỳ xuống van xin.

Hắn ta không quan tâm đến ông. "Tụi mày biết phải làm gì với ông ta rồi đó. Và đưa con ông ta đến gặp chủ tịch “ Hắn ta ra lệnh cho người của mình.

Tzuyu đã nhìn thấy tất cả những gì đã xảy ra với gia đình cô. Cô nhìn thấy mẹ cô đang chết trước mặt cô và cô thấy cha anh bị kéo đi đâu đó.

Ở tuổi trẻ, cô ấy cảm thấy hận thù và đau đớn tột cùng về tình cảm và thể xác.

"Con" sẽ tìm thấy cha!" , Cô nói trong tâm trí của mình và lặng lẽ khóc.

---------------

'Thưa ngài, đứa trẻ đã được đưa đến ạ!' Hắn ta nói và gõ cửa văn phòng chủ tịch -

"Mời vào" Ông ta nói. Họ bước vào văn phòng lớn nhưng Tzuyu không còn quan tâm nữa, cô cảm thấy rất tê tái và tuyệt vọng. Kịch bản đau thương cứ tái hiện trên đầu cô.

"Nhóc con này bao nhiêu tuổi rồi?" Ông ta lạnh lùng hỏi.

"8 tuổi thưa ngài" Hắn tôn kính trả lời,

Ông ta nhìn Tzuyu và mỉm cười.

Sự tức giận và thù hận đã xuất hiện trên khuôn mặt của cô vì cô không thể kiểm soát nó và cô ấy sắp sửa tấn công ông ta nhưng hắn ta bên cạnh cô ngay lập tức bắt lấy cô.

"Nhóc không sợ sao" Ông ta nói. "Nếu nhóc muốn gặp cha mình, nhóc phải làm việc cho tôi từ bây giờ" Ông ta nói thêm.

Tzuyu vẫn không thể hiểu được những gì ông ta nói với cô ấy vì cô còn quá nhỏ để hiểu những chuyện như thế này nhưng biết rằng vẫn còn cơ hội để gặp cha mình và đó là tất cả những gì cô muốn.

"Đừng lo, tôi sẽ đáp ứng mọi nhu cầu của nhóc và cho phép nhóc học ở một trường danh tiếng."

Tzuyu chỉ im lặng và cố gắng hiểu nó.

"Nhưng tất cả mệnh lệnh của tôi, nhóc phải tuân theo ngay lập tức và nếu nhóc làm tốt công việc, phần thưởng là nhóc có thể gặp lại cha mình. " Ông ta nói.

Tzuyu ngay lập tức gật đầu, có nghĩa là cô đã đồng ý.

"Mày đã biết phải làm gì với nhóc con rồi đó"

"Vâng, thưa ngài" Hắn ta trả lời và họ rời khỏi văn phòng.

Đây sẽ là sự khởi đầu của Tzuyu sống một cuộc sống khổ sở ....

•••••••

Mong các bạn bình chọn và ủng hộ truyện ❤️

Cảnh báo : Bạo lực thể chất.

Chúc các bạn vui vẻ khi đọc Sapphires !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro