Chương 13 Làm ơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Hôm nay có việc gì để anh giúp không? cắt gỗ, cắt giấy hay dán mô hình? Anh có thể làm bất cứ việc gì luôn."

"Vậy thì giúp im miệng đi ạ"

"Không, nhưng nếu Sky muốn bịt miệng anh bằng môi em thì anh rất sẵn lòng."

Prapai không quan tâm đến việc người khác nghĩ anh ấy đang bị hoang tưởng, bởi vì bản thân anh ta mới biết rằng mình đang giấu đi chín cái đuôi cáo

Hôm nay là cuối tuần, sau vài ngày liền không gặp nhau vì chàng trai nhỏ từ chối gặp rồi nói rằng không cần thiết gì gì đó. Nhưng bản thân Prapai lại chịu không nổi, cuối cùng anh ấy vẫn quyết định sẽ ghé qua ký túc , sau khi tính thời gian để cho đứa nhỏ nghỉ ngơi và thức dậy .

Anh ta dừng lại trước cửa phòng P'Joy và xin mượn cái thẻ dưới bàn để vào sau ký túc, sau đó là đến gõ cửa phòng ngủ.

Khi gặp mặt trực tiếp, người đàn ông không hỏi đứa nhỏ đã ăn chưa, ngủ đủ giấc chưa, điều đầu tiên anh ấy nói là

" Thế có gì cho anh giúp không nào"

Phần thưởng không quá đắt, chỉ là niềm vui từ một nụ hôn mang lại thôi,

Về phần Sky, cậu ấy biết chính xác mình muốn gì, nhưng Prapai còn trườn rút nhanh hơn cả một con lươn

Khi anh ta trả lời, cậu bé nhìn vào mắt anh ta với khuôn mặt đỏ bừng, nhưng anh ta thích giữ bộ điều khiển trò chơi và muốn điều khiển nó.

Được chứ! Hôn xong, cứ làm anh nhớ mãi thôi... Thật tuyệt,

Prapai nhận thấy điều đó lần nữa khi nhìn người ở trong phòng, em nhỏ của mình ăn mặc cũng quá quyến rũ rồi . Trước đó, đứa nhóc mặc đồ ngủ và sau đó thay ra thành chiếc áo ba lỗ. Cũng không biết là do nóng hay vì thoải mái, nhưng khi cái làn da của căng bóng như vậy đập vào mắt làm anh không khỏi rùng mình. Nhất là hôm nay, cánh tay áo rất rộng , lộ hết cả nách, khi giơ tay lên là có thể nhìn thấy mọi thứ mình muốn.

Chà, có lẽ người kia không nghĩ đến việc khiêu khích hay quyến rũ gì đâu, thậm chí là chẳng nghĩ gì cả... nhưng trí tưởng tượng của anh ta thì khác

"Hôm nay không có việc gì cần anh giúp cả, nhưng ..." Sky giả vờ ậm ừ khó nói thành lời,

"Cái gì hửm ? Anh làm việc gì cũng được hết"

anh ấy đề nghị với sự quyết tâm cao. Lần này, chủ nhân của căn phòng cười lạnh.

"Có chắc không?"

Thực ra không phải tất cả, nhưng ... Prapai nhìn Sky, đứa nhỏ mỉm cười xinh đẹp với ánh mắt có chút tinh quái hệt như cái đêm khiến anh phải ngủ trên sàn, và cuối cùng anh bị cuốn vào thử thách đó , đến nỗi cái người kia thì chẳng thế nào cả, còn anh ta thì đành thở dài với bản thân,

" Cho Sky thì bất cứ chuyện gì cũng được"

Người nghe nhìn anh nghiêm túc như thể đang khó chịu, nhưng một lúc sau, đứa nhỏ lại nở nụ cười hiền lành như cũ. Nhưng nụ cười này đẹp hơn nụ cười trước kia luôn , bởi vì trên khuôn mặt mệt mỏi kia hình như lộ ra điều gì đó... Nhưng Hôm nay anh ấy sẵn sàng để cho đứa nhỏ trêu chọc, mặc dù nghĩ rằng em ấy thực nhất là cậu bé có mặt khá nhút nhát. Nhưng mà...

"Dọn dẹp nhà vệ sinh đi "

" Hả?"

" P'Pai nghe không sai đâu, dọn nhà vệ sinh cho em"

"..."

Sky nói thêm một cách thô bạo "Không làm được thì thôi. Nhưng anh phải về. Hôm nay em cũng không tính để anh ở lại nhìn căn phòng bề bộn này"

Anh ta cảm thấy hôm nay Sky đang cố tình tống cổ mình theo một cách khác . Thật kỳ cục vậy mà anh ta đã nghĩ rằng người kia sẽ sẵn sàng để anh vào phòng chứ . Trước đây anh ấy thậm chí đã thức trắng để đợi cửa mở, nhưng đó là lâu rồi, và anh ấy không nghĩ rằng quan hệ của họ giờ tệ đến nỗi không thể đối diện với nhau,

Prapai vừa nghĩ vừa nhìn xuống, nhưng người kia cũng không có vẻ gì là đang nói đùa và định bước tới mở cửa cho anh vào,

"Được, được. Anh dọn cho em."

Quãng thời gian Khi đi du học, anh ấy tự giặt giũ và làm mọi thứ, nhưng Prapai đã thề rằng khi trở về Thái Lan, anh ấy sẽ sống như một ông hoàng. Dù vậy thì khi đến đây vẫn phải chịu thua, người đàn ông vén gấu quần lên, bước tới nhặt chổi như một điều tất yếu để chiến đấu . Anh không chắc liệu mình có thấy thoải mái với điều này hay không. Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của đứa nhỏ, có lẽ cũng nghĩ rằng anh ấy sẽ không thực sự làm điều đó, cũng coi là đáng giá rồi

Nếu nó giúp ích cho mục tiêu của mình, để coi anh sẽ hôn đứa nhỏ kia thế nào , sau khi dọn nhà tắm xong có khi còn nhận được phần thưởng lớn hơn cả cái hôn môi ấy

Prapai xoay xở đổ nước xung quanh phòng tắm để chuẩn bị cọ, ngay khi đó Sky bước đến quan sát từ phía khung cửa.

" Em nghĩ anh nên về đi, sẽ dễ dàng hơn việc ở đây với một người mà anh chỉ muốn ngủ cùng. Bỏ xuống và rời khỏi đây là được..."

Nhưng người đàn ông chỉ mỉm cười với cây chổi lông trên tay và nói ...

" Đối với anh Sky không phải chỉ là 'người anh muốn ngủ cùng' , anh đã nói rồi đó đuổi anh đi không dễ đâu"

Sky sững sờ, cắn chặt môi tỏ vẻ khó chịu. Nhưng lần này, người kia không nói nữa, chỉ tiếp tục dọn dẹp. Có vẻ đúng như lời anh ấy nói, nếu chỉ muốn lên giường với nhau Prapai sẽ không chấp nhận việc dọn dẹp nhà tắm như vậy đâu. Nếu không phải nó quan trọng thì anh ấy đã ra ngoài từ lâu rồi.

Nhưng anh ta có thể làm gì được ? Chỉ cần gần gũi đứa nhỏ chút thôi là tim lại mềm đi, rồi thân tâm lại muốn bảo vệ và chăm sóc rất nhiều, vậy nên chuyện gì cũng đồng ý làm cả

Sky dừng một chút, có lẽ không nghĩ sẽ khó đuổi hắn đi, sau đó ngẩng đầu lên.

" Hừ, được thôi . P'Pai bảo làm gì cũng được mà"

Sau đó, đứa nhỏ quẫy Mông , nằm vật ra giường.

Đứa nhỏ còn quá non nớt! Đó là cảm giác mà Prapai nhận ra từ lúc bắt đầu lau sàn, thay vì chạy lại túm lấy người kia, đánh đòn, không cho em ấy thoát khỏi tay mình và bắt nạt đến khóc thì Prapai lại nghĩ ..

Sky càng tỏ ra tức giận để đẩy anh ra xa thì càng cảm thấy bản thân đang xích lại gần nhau hơn. Có cảm giác người kia đang sợ anh ấy . Nhưng bây giờ anh lại càng phải sợ hãi về những gì sẽ xảy ra ngày hôm nay.

Sau vài tiếng đồng hồ, Prapai nhận ra rằng mọi nỗi sợ hãi của mình đã trở thành sự thật, bởi thay vì phải ngồi khom lưng vào việc cắt giấy, phải cọ nhà tắm, quét và lau sàn nhà, lau ban công và mọi thứ. Và chủ nhân của căn phòng lúc này cũng không làm bài tập về nhà, Anh không biết tuần này em ấy đã hoàn thành nhanh hết công việc chưa hay đang đợi để sai sử anh ...

Nhưng lúc này dáng người thanh mảnh đang nằm lăn lộn trên giường đọc truyện tranh mà chưa nhận ra lúc này đang có người nhìn chằm chằm vào cơ thể mình, nhưng Prapai chỉ định đưa mắt ra hỏi thôi...

" Anh cũng đã dọn dẹp mặt sau của tủ quần áo rồi ."

Anh đột nhiên cầm lấy ghế và bắt đầu dọn dẹp nó, vì anh có một thú vui khác, đó không phải là thích sạch sẽ, mà là vì Sky đang ngoe nguẩy chân, làm bầu không khí xung quanh giường cũng nóng hẳn , chiếc quần đùi ngắn co lên làm lộ ra cặp đùi trắng nõn và đầy đặn. . Sau khi Nhận ra mình đang bị theo dõi, Sky lập tức hạ chân xuống và quay sang hướng khác, nhưng tai cậu đỏ bừng và lại dẩu mỏ lên sai vặt

"Đừng quên sắp xếp sách của em theo số lượng nữa"

" Vâng thưa vợ"

"Em không phải là vợ anh! Sau khi làm xong thì dọn bàn đi. Để bừa bộn lâu lắm rồi"

Prapai quay lại nhìn chiếc bàn, trông lộn xộn một cách kỳ lạ. Anh ấy đã từng nhìn qua vẻ bừa bộn của nó khó khi đầy ắp sách vở, giấy tờ, có thể là vịn gỗ thừa từ mới hình hay đồ ăn vặt , nhưng hôm nay nó lại đầy những mảnh giấy rách, như thể ai đó đang cố tình làm cho nó trông lộn xộn hơn . Ngay cả truyện tranh dường như cũng cố tình làm rối tung lên.

Prapai đang nín cười đến mức chết điếng khi nghe một giọng nói yếu ớt cất lên.

"Không làm được thì về nhà đi ạ"

Mặc dù nói như không có chuyện gì, nhưng anh vẫn nhận ra đứa nhỏ đang lén ngẩng đầu lên nhìn anh với vẻ mặt tội lỗi. Prapai chỉ nghĩ rằng những cố gắng của Sky đều vô ích, vì anh ấy đến chỉ vì ham vui thật thì đã bỏ đi từ lâu rồi, sẽ đã không chăm sóc khi đứa nhỏ ốm đau, cũng không mua thức ăn, Mang đồ đạc cho cậu ấy, và cũng sẽ không giúp cắt giấy hay dán mô hình dâu .

Nếu ai đó hỏi liệu có phải anh ta có đang cố gắng chứng minh sự chân thành của mình không, thì đương nhiên là thực sự có rồi

Ngoài ra, khi nghĩ đến cái người không thích mắc nợ ai bất cứ điều gì như Sky. Đổi lại sẽ nhận được gì đây

... Đó là một cuộc chiến thú vị ! Vào thời điểm mặt trời sắp lặn, toàn bộ căn phòng của Sky sạch sẽ không tì vết như thể ai đó vừa chuyển đến nơi ở mới. Trái ngược với chủ nhân của căn phòng lúc này đang ngồi khoanh chân nhìn người giúp việc cần mẫn với ánh mắt bối rối và khó chịu. Cuối cùng, người suốt ngày dùng mỹ nam kia sốt ruột nói

" không đáng để anh phải làm tất cả những điều này cho em. Anh có thể từ bỏ"

"Không đâu, Sky còn giá trị hơn thế. Anh nghĩ mình đã nói với em rằng với anh, Sky đáng giá hơn bất cứ gì"

Một lần nữa, cậu bé cắn chặt môi , phải mất một khoảng thời gian khá lâu để lên tiếng. Đứa nhỏ hỏi thẳng.

" Bao giờ anh mới chán em"

Prapai quay lại và thấy chàng trai nhỏ luôn thích giữ mọi thứ trong lòng đang nhìn anh với ánh mắt bối rối. Prapai đi đến trước mặt đứa nhỏ, đưa tay ra và nhẹ nhàng chạm vào gò má mà cậu Naphon cũng không né tránh, có lẽ vì người này đã bắt đầu quen với sự đụng chạm của anh ấy,

Lúc này người đàn ông mới trả lời câu hỏi.

" Em muốn nghe lời thật lòng hay ngọt ngào?"

"Có bao giờ em xin anh nói mấy lời ngọt ngào không?"

Người đàn ông cười vì sự thành thật của Sky, và anh ấy thích điều đó,

"Được rồi, nếu nói thật thì ... anh cũng không biết đâu Sky ạ. Vì không đến thời điểm đó nên anh không thể biết được"

Tuy nhiên, công bằng mà nói thì.

" Nhưng bây giờ, anh không nghĩ là mình sẽ chán. Anh đã có một khoảng thời gian rất tuyệt bên em, và bên cạnh đó, anh đã làm rất nhiều việc mà trước đây anh chưa từng làm. Thậm chí, anh còn chưa bao giờ chăm sóc mấy đứa em của mình khi họ bị ốm như vậy , hãy nghĩ xem anh coi trọng Sky biết nhường nào"

"Nhưng một ngày nào ... rồi anh sẽ thấy chán thôi "

Sky buột miệng phản bác khiến người nghe phải hạ thấp nụ cười và nheo mắt, cố gắng để bắt lấy thứ gì đó từ đôi mắt kia

" Em đang sợ gì vậy, Sky?

"..."

Cậu bé nhanh chóng ngậm chặt miệng và quay mặt đi, nhưng Prapai đã nhanh hơn bằng việc nhẹ nhàng đẩy má đứa nhỏ trở lại vị trí cũ. Lúc này Prapai mới thật sự nghĩ rằng những thứ mà anh đã suy đoán về người con trai nhỏ này đều là thật, đứa nhỏ này chắc hẳn đã trải qua rất nhiều điều nên không dám mở lòng với ai một cách dễ dàng. Đây thật sự là chuyện khó khăn, nhưng anh ấy luôn sẵn sàng đồng ý để xóa tan những rắc rối trong quá khứ của người kia. Càng nhìn thấy nét bối rối trong đôi mắt kia , anh lại càng muốn trở thành người giúp đứa nhỏ xóa tan mọi phiền muộn, Càng thấy em ấy sợ hãi, càng muốn ôm chặt vào lòng, vỗ về an ủi

"Được rồi, bé ngoan."

Anh sẽ không bao giờ rời khỏi Sky

Đột nhiên, một câu nói xẹt qua trong đầu cho đến khi chính anh ấy phải nhíu mày, bởi vì nó nặng nề đến mức anh cũng khó có thể tin được. Oh Prapai, rốt cuộc mày đã thích đứa trẻ này đến mức nào vậy? Nhưng anh chàng khổng lồ không có thời gian để nghĩ đến những cảm xúc đang trôi qua vì chính cái người trên giường đã đẩy tay anh và làm một chuyện khiến anh ta bất ngờ...

Đứa nhỏ nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo ba lỗ của mình .. Người kia ngẩng đầu nhìn anh, như thể để xác nhận rằng quyết định của bản thân là đúng đắn

"Được rồi, em chịu thua." Không chỉ vậy, Sky còn nắm lấy mép quần anh đang mặc và định cởi chúng cho đến khi Prapai phải vội vàng giữ chặt lấy bằng cả hai tay

"Này chờ đã! em định làm gì vậy?"

Khi đã lấy lại bình tĩnh, anh ấy hỏi với giọng điệu căng thẳng hơn bao giờ hết, siết chặt cổ tay mảnh cho đến khi Sky phải ngẩng mặt lên để giao tiếp, anh không thể đọc được những gì người kia đang nghĩ vì đôi mắt lúc này đen láy như mắt nai. Thứ duy nhất mà anh ta có thể nghe hiểu được chỉ giọng nói nghiêm túc vọng đến

" Em bảo chịu thua chính là chịu thua. Không cấm anh nữa đâu"

"Chờ một chút Sky . Anh làm tất cả những điều này không phải chỉ vì muốn ngủ với em được không? Đừng nhìn anh như vậy, lúc đầu anh tìm em đúng là vì anh rất muốn ngủ với em. , nhưng bây giờ thì không phải như vậy. Anh đến gặp em vì nhớ em và nghĩ rằng nếu em định thưởng cho anh một điều gì đó, chỉ xin một hôn bé bé nhỏ nhỏ là tốt rồi, dĩ nhiên là nếu được nếm cả người thì tốt.. à, không... ôi, càng nói lại càng giống đồ khốn, nhưng anh không phải vì thân xác của em, anh chỉ..."

" Uhmmm"

Prapai, người đang cố ngụy biện cứ như thể đang đối đầu nội bộ, cứ lặp đi lặp lại, sửa đi sửa lại nhưng vẫn cảm thấy sai, làm người con trai nhỏ bắt đầu thấy nóng nảy, không muốn nghe gì nữa. Thế là Sky đứng dậy, rướn cổ lên hôn và bịt miệng anh như Prapai luôn muốn, lần này đứa nhỏ không chỉ hôn anh một cái rồi lùi lại mà thậm chí còn mút mạnh, nghiền nát dữ dội khiến anh chàng luôn tự tin lúc này lại rên rỉ như mắc cạn.

Lúc này Prapai cũng nắm chặt lấy vòng eo mềm mại ôm chặt đứa nhỏ vào lòng. Và khoan nào,ai nói rằng anh ta không thể đi qua Roi Et và bảy quận nước*? Bởi vì ngay lúc này đây đôi môi ấm áp của anh lập tức đáp lại với sự cuồng nhiệt không kém, đáp lại chiếc lưỡi mềm mại mà đứa nhỏ đưa ra, liếm láp mọi ngóc ngách ngọt ngào hết mức có thể, mút mạnh, đưa đẩy và lấp đầy khiến anh như mất hết lý trí. Nụ hôn mạnh bạo mà khiến Sky phải tự rên rỉ lên xuống trong cổ họng ,cánh tay ôm chặt lấy cổ anh ở phía sau chiếc áo sơ mi đắt tiền

[ giải thích* đi qua Roi Et và 7 quận nước, nguyên tác là ร้อยเอ็ดเจ็ดย่านน้ำ.
Roi Et là một từ so sánh số lượng
bảy quận nước Nó có nghĩa là rất nhiều. Bởi theo quan điểm của người xưa, số 7 mang nhiều ý nghĩa. Quan sát từ mọi người, chúng ta sẽ sắp xếp mọi thứ vào cùng một danh mục. Tối đa, chúng ta chỉ nhớ được không quá 7.
-> Câu này để chỉ sự rộng lớn vô cùng. Nhưng mình cũng không biết dùng trong trường hợp này thì nó mang nghĩa như nào nên sẽ để theo nguyên tác. Mn ai hiểu thì bảo mình với nhé ❤️]

Khi Prapai đã hài lòng, anh lùi ra xa một chút để nhìn vào mắt đứa nhỏ và nghe những lời nói làm cơ thể anh bỗng chốc nóng bừng lên như lửa đốt.

" Anh làm ơn im miệng giùm , rồi làm em đi"

Chúa ơi!

Cái con người lãnh đạm giờ lại nói điều khiến anh phát điên lên được. Sau đó, người đàn ông cao lớn đẩy Sky nằm xuống chiếc giường êm ái, nơi mà anh đã thay ga trải giường mới tinh. Chăm chú dõi theo người kia ,gương mặt nghiêm túc, ánh mắt vui tươi, tâm trạng tốt,. Đôi mắt dễ thương dường như đang nhóm lên ngọn lửa trong người, nóng bỏng, mãnh liệt và đầy dục vọng . Càng nhìn vào biểu tình chấp thuận lại càng nóng, lắng nghe giọng điệu thách thức của người mà anh đã thèm muốn trong suốt bốn tháng trời, Anh nghĩ không có gì có thể ngăn cản mình vào lúc này, nhưng

" Chắc chứ?"

Cái người đáng lẽ phải lao vào như hổ đói lại hỏi với giọng kìm nén rất dữ dội, cho đến khi người trên giường phải vươn tay chạm vào má anh

" Hoặc là anh sẽ không làm nữa"

Lúc đó Prapai nghiêm mặt nhìn đứa nhỏ trong lòng, đưa đẩy các ngón tay dài từ vai đến giữa ngực, nhìn chằm chằm vào cậu bé. Nhưng gương mặt vẫn ở yên vị trí cũ, cố gắng giao tiếp bằng mắt với em ấy, cho đến khi anh cúi đầu xuống và đặt một nụ hôn lên bờ môi xinh xắn

" Làm em đi"

Prapaii bắt đầu hôn từ môi sang má, bên cạnh dái tai và sau đó mút nhẹ dái tai khiến người bên dưới run lên , cuối cùng anh ấy nói thêm..

"Nhưng anh sẽ lấy toàn bộ , cả cơ thể và trái tim của Sky!"

"Em không ...uhmm"

Trước khi cậu bé có thể nói từ chối, Prapai đã nhanh chóng áp tay lên môi đứa nhỏ. Đôi mắt chăm chú nhìn vào khuôn miệng xinh đẹp , anh dùng ngón tay của mình nhẹ nhàng xoa lên bờ môi, miết nhẹ cho đến khi có thể nhìn thấy chút ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt sắc lạnh thường ngày, đầu lưỡi đỏ rực liếp láp lấy ngón tay thô dài đang khuấy đảo. Sau đó anh lại cúi xuống, cúi đầu hôn cậu ấy một lần nữa.

Ban đầu chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng, cho đến khi nhiệt độ càng ngày càng nóng và âm thanh miệng lưỡi trao đổi vang lên khắp căn phòng.

"Ahh, ahh, mmm"

Prapai sẵn sàng buông bờ môi mọng để Sky có thời gian thở, nhưng chính anh lại nhấn chìm lần nữa trong nụ hôn trên chiếc cổ thơm ngát của , buông thả theo ý muốn. Nụ hôn ướt át vuốt ve qua lại trên làn da mềm , anh có thể cảm nhận được người bên dưới càng thêm run rẩy, càng khẳng định cơ thể Sky nhạy cảm đến nhường nào.

"Ah!"

Sau đó Sky lại quay sang hướng khác, trong khi một người khác đang dùng đầu lưỡi của mình lần từ cổ xuống dốc vai. Tay anh mơn trớn cơ thể ấm áp , sờ nắn hai bên hông, eo, rồi lại bóp mạnh vào bờ mông tròn. Khoang miệng ấm thực hiện một công việc tuyệt vời, trượt xuống và bao phủ núm vú bằng một vết cắn nhẹ.
Bóng dáng mảnh mai bên dưới rùng mình khiến người đàn ông cao lớn mỉm cười hài lòng

" Có thích anh làm thế này với em không?" Hơi thở nóng hổi thổi xẹt qua núm vú cho đến khi chúng trở nên dữ dội hơn. Không đợi lâu nữa, Prapai cúi xuống bú thật mạnh khiến Sky chỉ có thể rướn người lên, đưa tay nắm chặt lấy tóc anh, tay còn lại vuốt ve đầu vú còn lại. Chỉ cần bóp nhẹ một chút là người bên dưới lại càng dao động nhiều hơn,

"Anh có muốn chơi i ... chơi em không ... hay chỉ muốn.. chơi ngực ?" Sky thở hổn hển hỏi một cách khó khăn khiến người nghe phải bật cười

" Anh còn muốn chơi cả cái này"

" ưm ahh"

" Oh, em ướt vậy rồi sao"

Prapai đưa tay xuống và thấy chiếc quần Sky đang mặc đã ướt, và mắt anh càng mở to hơn khi thấy cậu Naphon đang đưa tay lên che mặt.

"Anh bớt nói đi được không"

"Không định tự chơi mình sao?"

Thay vì im lặng như Sky nói, Prapai lại ghé vào tai cậu thì thầm, bàn tay to lớn thò vào trong quần, nắm lấy dục vọng và kéo chầm chậm. Ngay lúc đó, người bên dưới nắm chặt tóc anh hơn với khuôn mặt trong lòng bàn tay kia lộ rõ ​​cảm xúc.

" Sao nào, không nhớ anh đã làm em chảy nước thế nào hả?"

Anh ấy nhớ rằng ngoài núm vú ra thì tai cũng là điểm nhạy cảm của Sky

" ừm ... đừng nghịch tai em"

Càng ngăn cấm, Prapai lại càng lấn tới, anh ngậm lấy dái tai, liếm mút, lúc nhẹ lúc mạnh đồng thời Không để Sky có cơ hội trốn thoát , bàn tay lớn vẫn tiếp tục vuốt ve phần nhạy cảm ngày càng nhanh hơn . Lắng nghe tiếng thở hổn hển và cảm nhận sự rung động của người đang cố kìm lại tiếng rên

"Đừng nén, để anh nghe đi"

"Hừm, anh ... đồ điên"

"Ừ anh đúng điên luôn"

" Ah"

Prapai ngầm đồng ý, trong khi toàn bộ lưng của anh đã ướt đẫm mồ hôi và nhiệt độ tập trung lại ở nửa dưới cơ thể. Nhưng anh vẫn dùng đầu ngón tay ấn vào chỗ xinh đẹp, nhìn chằm chằm vào người con trai bên dưới, hai mắt mở to, không tự chủ được rên rỉ mà hướng hông về phía tay mình. Lần này đứa nhỏ lộ ra vẻ mặt rối rắm, Sky buông tay ôm cổ anh, lấy hai tay che mặt, cơ thể run lên, dường như sắp đến cực hạn.

"Ahh! P'Pai, để em ra"

Đột nhiên,Prapai nắm lấy cả hai tay người kia, nâng lên trên đầu và ép vào gối, để lộ ra khuôn mặt đỏ bừng với đôi mắt híp , khuôn miệng hé mở thở dốc vì sung sướng. Đôi môi sưng đỏ của cậu ấy run lên khiến Prapai không kìm được mà liếm dọc theo cổ họng, qua trái táo Adam khiến người kia phải rên rỉ hơn nữa, cả cơ thể run rẩy trong khi bàn tay còn lại vẫn đang nghịch nó. Sky cảm thấy mình đã gần đến cực hạn và Prapai lúc này cũng muốn nhìn thấy biểu cảm hạnh phúc mà bàn tay mình đã mang lại cho đứa nhỏ,

"... sao cơ ..."

" ừm "

Prapai lùi lại nhìn chằm chằm vào đôi môi đang run rẩy và suýt bật ra khi người bên dưới hét lên.

"mạnh... làm em mạnh lên"

Chết mất! đứa nhỏ này đã học cách chọc ghẹo anh ta ở đâu ra vậy

" ực..ahh.. không... ahhh"

Lúc này Prapai cũng không định chọc ghẹo ai kia nữa. Thay vào đó, anh di chuyển tay nhanh hơn, đôi mắt sắc bén chỉ tập trung vào khuôn mặt vốn dĩ thường muốn đánh đuổi anh, nhưng giờ đây lại chứa đựng quá nhiều cảm xúc, nước mắt mơ màng, gương mặt ướt đẫm mồ hôi, đôi môi không ngừng rên rỉ. Vào thời điểm cao trào nhất, một chất lỏng đặc quánh phun ra bao phủ lòng bàn tay anh. Người bên dưới nằm xuống thở hổn hển, còn người bên trên thì đấu tranh tư tưởng.

Làm ơn, làm ơn!

Cởi quần ra, chơi chết em ấy

Không được, nên mặc lại quần áo cho đứa nhỏ... để em ấy không thể quyến rũ anh

... nhưng ... anh ta muốn thứ gì đó nhiều hơn từ cơ thể xinh đẹp này

Hai giọng nói vang lên trong đầu anh , gào thét qua lại khiến anh ta như phát điên lên

" Anh vào nhà tắm một lát"

Nhưng trước khi bóng dáng cao lớn đó có thể quay đi như anh muốn, Sky đã tự tay nắm lấy vạt áo anh trước, dùng ánh mắt thay cho câu hỏi.

"Anh không muốn Sky nghĩ rằng anh đến chỉ là vì cơ thể của em"

Prapai bình tĩnh trả lời, mặc dù trong đầu anh ấy gần như muốn nổ tung , muốn để con hổ đói trong người thoát ra .Nhưng thay vì đánh giá cao lời nói của anh ấy, tất cả những gì đứa nhỏ làm là nắm chặt lấy áo sơ mi của anh và dùng tay còn lại để cởi chiếc quần vẫn đang mắc trên người

ực!

Cho dù anh đã nghĩ hôm nay quyết định tốt nhất chính là không nên làm như vậy, anh cũng đành phải nuốt lời khi đứa nhỏ quay mặt vào đầu giường. Sau đó, nâng hông lên phô bày tất cả những gì mà anh muốn thấy, nó hiện ra trước mắt rõ mồn một. Hông đẹp, mông săn chắc và con kênh mềm mại

" Sky"

Prapai gọi tên đứa nhỏ bằng chất giọng trầm thấp khó mà nghe thấy, nhưng người có thể được coi là vô hại đã đưa tay ra mở ngăn kéo dưới gầm giường

Cúi xuống và thể hiện mọi thứ!

Mẹ nó nữa, bình tĩnh đi nào con trai, con ngoan, đừng có vội phình ra như người khổng lồ thế

Lúc này một hộp bao cao su được ném ra trước, sau đó là một lọ gel bôi trơn, Sky không ngần ngại đổ chất lỏng vào lòng bàn tay, từ từ đút đầu ngón tay vào lỗ nhỏ. Nó chỉ xảy ra trong vài giây, nhưng lại hành hạ người xem như thể nỗi đau thấm đẫm cả đời

" Chết tiệt"

Bất ngờ Prapai chửi bới và vớ lấy lọ gel đổ ra lòng bàn tay, mọi thứ trước mắt đã làm tan nát ý chí của anh ta. Không chút do dự, anh kéo tay Sky ra ngoài, thay vào đó lại thò ngón tay của mình vào khe hẹp, cảm giác nóng rực như thiêu đốt, muốn cho thứ khác vào ngay lập tức

"Hmm aaah" Dáng người mảnh khảnh nắm chặt ga giường, uốn éo thân thể đón nhận xâm phạm, rên rỉ thành lời. Mọi thứ bên trong anh ấy đang bùng cháy như lửa đốt, cho đến khi Prapai di chuyển tay của mình nhanh hơn, nghe thấy tiếng gầm thét của dục vọng ngày càng lớn hơn.

" P'Pai... ahh, làm em...hmm. Ah..."

Không cần phải nói hai lần, Prapai cũng đã kéo chiếc quần đang rộng ra của anh rồi nhanh chóng đeo bao cao su vào, chìm vào sâu vào khe hẹp mềm mại gần như ngay lập tức. Giữa tiếng khóc nấc gần như bị bóp nghẹt của người con trai nhỏ đang nâng hông, và mặc dù đã sử dụng chút kiên nhẫn cuối cùng của mình, anh ta vẫn cho phép Sky thích nghi với điều đó.Anh quỳ gối đỡ lấy người trong lòng, hai tay tựa vào đầu giường, di chuyển hông từ từ.

kích thích muốn chết

"Em không đau ... làm đi..."

"Nếu mai không đi được thì đừng trách anh"

Prapai cúi xuống hôn , sau đó cắn mạnh vào cần cổ , siết chặt làn da nóng rực, không bao lâu, cơ thể mảnh mai run lên khi chạm đến điểm G

"Ah, sâu hơn đi anh ...hmm, sâu hơn!"Prapai nắm lấy bờ vai mảnh và ôm đứa nhỏ bằng một tay, lúc này Sky cũng luồn tay vào cổ anh, quay đầu lại, để anh nâng đỡ bản thân, đón nhận vào một nụ hôn nồng cháy khiến anh say đắm. Sau khi xâm nhập hoàn toàn, nó cũng không giúp Prapai di chuyển khó khăn hơn, cảm giác thoải mái chưa từng,anh cắn mút lấy môi rồi gáy, cho đến khi chúng đỏ ửng lên rồi đưa tay bóp lấy hai đầu vú mềm mại.

"P'Pai.. nữa ạ... nữa đi, mạnh hơn."

Cuối cùng anh ấy nghĩ mình thật sự sắp phát điên lên rồi. Lần này, khi nghe đứa nhỏ gọi là P'Pai anh cảm thấy thỏa mãn hơn bao giờ hết. Sau đó, người đàn ông lớn tuổi hơn lại đẩy Sky xuống, gương mặt nhỏ áp vào giường, nhưng không được bao lâu, anh ta lại nắm lấy mắt cá chân, dang rộng hai chân của người bên dưới, đặt Sky nằm ngửa . Tay còn lại kéo mạnh hông , bắt đầu đưa đẩy lần nữa , khiến người bị xâm nhập chỉ có thể vang lên những tiếng rên rỉ, anh nhìn vào đứa nhỏ với mái tóc ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt nhuốm màu dục vọng

"Xin lỗi nhé, nhưng anh dừng không được rồi"

Vừa dứt lời, Naphon gần như hét lên một tiếng rõ ràng khi những người kia quay cơ thể cậu lại, lần này va chạm lớn đến mức có thể nghe thấy tiếng chân giường đập xuống sàn cùng với tiếng da thịt cọ xát một cách dâm đãng. . Vào lúc này Sky chỉ biết vươn tay ôm cổ chặt anh hơn và di chuyển hai chân vòng qua eo cùng nhau lắc lư.

Lúc này Sky có cảm giác như mình sẽ không thể di chuyển được nữa.

" P'Pai.. hức.. làm ơn..." đứa nhỏ thì thầm với giọng khàn khàn nghẹn ngào, trước khi lắc lư từ bên này sang bên kia. Khi hạnh phúc lấp lánh sau tròng mắt của họ, một chất lỏng nhẹ hơn lần đầu tiên bắn lên bụng anh và sau đó đứa nhỏ vặn vẹo lần nữakhi cảm nhận được sức nóng mãnh liệt trút thẳng vào bên trong.

Giữa tiếng thở hổn hển của hai người đàn ông, Sky vẫn đang lẩm bẩm những từ giống như cũ

" Làm.. ơn"

" Làm ơn chuyện gì?"

Người đàn ông hỏi bằng một giọng khàn khàn đến nỗi người con trai nhỏ phải siết chặt vòng tay quanh cổ anh, nghe như sắp khóc

"Làm ơn ... mau chán... em đi ạ"

Người đàn ông chăm chú nhìn cậu, mỉm cười một chút rồi nói thêm,

" Đó là điều em muốn"

" Vâng"

Bóng dáng cao lớn không nói gì nữa. Anh chỉ hôn lên đôi môi gợi cảm, nụ hôn mãnh liệt. Anh ấy không những sẽ không nhanh chán, mà có vẻ như bây giờ anh ta đang mất trí đến nơi rồi... thua trong tay cái người đang cầu xin anh ấy mau chán,

Nhưng trong đôi mắt nhìn anh, trong trái tim mềm mại, trong cả tâm hồn ... dường như lại đang nói ... Làm ơn.. xin đừng chán em

Ánh mắt khẩn cầu khiến Prapai xót xa , anh không thể không ôm người kia chặt hơn , chặt hơn nữa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro