Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nếu mày định ngủ sao lại ôm tao?” Itt hỏi, rồi Day mở mắt ra.

“Mày không thể ngủ với tao sao?” Day hỏi lại, nhìn Itt.

“Ừm, không thoải mái, ghế sô pha hẹp, ngủ thoải mái hơn được không?” Nó hỏi.

“Nếu điều đó khiến mày không thoải mái, tại sao tao lại ôm mày, hãy suy nghĩ trước khi hỏi” Day nói, không nghiêm túc trước khi nhắm mắt lại. Sau đó, Itt dừng lại một chút trước khi cúi xuống cắn vai Day một cách giận dữ.

“Mày nói tao ngu ngốc?” Nó hỏi lại. Day cười nhẹ trong cổ họng nhưng không mở mắt.

“Mày tự nói mà, hơn nữa nếu muốn cắn thì tốt hơn là nên cắn khi bị thao, càng cao hứng” Day nói khiến Itt nổi nóng.

“Tên khốn” Itt chỉ biết che đậy sự xấu hổ. Day cười mà không nói gì, cứ thế Itt lẳng lặng nằm lên người người yêu và ôm lấy anh, chẳng mấy chốc Itt đã chìm vào giấc ngủ. Day mở mắt nhìn người yêu đang say ngủ, anh khẽ mỉm cười, bởi chỉ với Itt, người mà Day cho anh nụ cười đó, Day mới nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu người yêu.

🚪Cốc...Cốc...

Tiếng gõ cửa vang lên, Itt giật mình cựa mình nhưng vẫn chưa tỉnh.

“Suỵt!” Day hát ru và xoa đầu Itt.

Belle mở cửa và trông có vẻ bối rối.

“Ôi, em ngủ sao?” Belle hỏi, không quá to. Day gật đầu phòng thủ.

“Belle, có chuyện gì vậy?” Day hỏi, với một giọng không quá to, Belle khẽ mỉm cười.

“Chế đi mua đồ ăn vặt nên đến kêu Itt đi cùng, nhưng nếu cậu ấy ngủ rồi thì không sao, chị tự mua” Belle đáp, Day gật đầu, trước khi Belle rời đi, Day nằm bất động một lúc, cho đến khi anh nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ chuẩn bị thì đánh thức người yêu dậy.

“Itt, dậy đi tắm đi” Day lay người yêu nói. Itt cười ngượng nghịu.

“Tao ngủ ở đây à?” Nó hỏi.

“Chưa ngủ à? Nước bọt chảy kìa” Day nói khiến Itt lập tức đưa tay lên lau miệng. Trước khi nhìn người yêu với đôi mắt đục ngầu.

“Tao không có chảy nước miếng nha. Mày điên rồi. Ôi, tao mệt quá” Itt nói, trước khi ngồi dậy và vặn vẹo để xua tan sự mệt mỏi của mình.

“Ngủ với mày còn mệt hơn. Hơn nữa, mày dựa vào ngực và cánh tay của tao.” Day vờ trêu ghẹo.

“Ai bảo mày ôm tao? Mấy giờ rồi?” Itt tranh luận một cách thờ ơ trước khi nhìn đồng hồ. Day ngồi dậy và khẽ cựa mình trước khi đưa Itt đi tắm và chuẩn bị đi dự tiệc cưới của bạn mình.

Khi đã sẵn sàng, Day và Itt bước xuống hành lang để ra xe. Day nói chuyện với Belle về việc đóng cửa hàng trước khi đưa Itt lên xe của anh. Day dừng lại mua một ít rượu ngon rồi đến nhà người bạn nằm trong một dự án làng ở ngoại ô thành phố.

Khi đến nơi, Itt thích thú nhìn xung quanh vì khu vực này được trang trí bằng đèn màu, có hệ thống âm thanh và lều nằm bên trong ngôi nhà. Day và Itt ra khỏi xe. Bạn của Day ngay lập tức bước đến gần Day.

“Tao nghĩ mày sẽ không đến” bạn của Day nói với một nụ cười.

“Hôn lễ của mày, tao sao có thể không tới?” Day trả lời trước khi cầm ly rượu. Bạn của Day mỉm cười hài lòng.

“Nhưng tại đám cưới của mày, mày không mời tao, tao vẫn cảm thấy bị xúc phạm” bạn của Day nói. Itt im lặng và không chào đối phương.

“Tao không tổ chức một bữa tiệc lớn. Tao không muốn trở nên khó khăn. Bọn mày phải đi lên Bangkok. Bên cạnh đó, tao đã kết hôn với một người đàn ông” Day nói, chỉ vào Itt, người ngay lập tức giơ tay chào bạn của Day.

“Xin chào” bạn của Day trả lời với một nụ cười.

“Đây là Itt, còn đây là chú rể Phai.” Day giới thiệu ngắn gọn về hai người.

“vợ mày đẹp quá, chắc cô dâu của tao sẽ thay đổi ý định” Phai nói đùa. Day khẽ mỉm cười, Itt cũng mỉm cười trước lời khen của đối phương.

“Thôi, chúng ta đi vào đi. Lũ khốn đó đang phàn nàn về mày đấy” Phai nói rồi dẫn họ vào nhà trước khi Day có thể tay trong tay với Itt.

Trên đường đi gặp bố mẹ Phai. Day sau đó giới thiệu Itt với những người khác. Cả hai nói chuyện nhẹ nhàng trước khi cho phép Day và Itt đi về phía sau nhà. Ngay sau khi Day rời đi, âm thanh của những tiếng cổ vũ và tiếng mèo kêu đã nổ ra. Nhiều người đứng dậy để chào đón Day

Day chỉ đơn giản là gật đầu đáp lại và dùng tay nói chuyện nhỏ, vẫn nắm tay Itt.

Đàn ông và đàn bà ngồi sau nhà một số người nhìn Itt với vẻ bối rối, số khác nhìn vào bàn tay Day đang nắm lấy Itt một cách nghi ngờ

“vợ mày sao, tao vừa nghe thằng Phai nói” Một người bạn của Day hỏi khiến cậu hơi đỏ mặt nhưng cố giữ bình tĩnh nên Day gật đầu.

“Ừm, tên là Itt” Day trả lời.

“Xin chào” cậu chào ngắn gọn. Nhiều người mỉm cười và những người khác bí mật buôn chuyện.

“Mời ngồi, tao đi lấy nước và đồ ăn” Phai nói rồi dặn đàn em mang đồ uống và đồ ăn nhẹ cho Itt.

“Tao đang hỏi Phai rằng liệu mày có đến vào một ngày chín muồi không?” Bạn của Day tên là Pom cho biết. Itt làm một khuôn mặt hơi bối rối trước khi nhìn người yêu của mình.

“Thế nào là ngày chín muồi?” Nó hỏi một cách thiếu hiểu biết  và Day khẽ mỉm cười.

“Ngày đầu tiên trước sự kiện thực sự, vào ngày chuẩn bị cho sự kiện. Mọi người ở đây nói rằng đó là một ngày chín muồi” Day giải thích. Itt gật đầu xác nhận cũng như tìm kiếm một chiếc ghế dài.

Lưu ý: Nguyên trưởng thành – nó không có phần tóm tắt giải thích sâu, nhưng nó có nghĩa là ‘Lời hứa’ nghĩa là nó giống như một buổi lễ trước đám cưới, để yêu cầu mối quan hệ được lâu dài và những lời hứa được đưa ra trong suốt quá trình Hôn nhân đừng tan vỡ.

“Bank còn chưa tới sao?” Nó hỏi Day, nhìn quanh rồi quay sang Phai

“Bank đến chưa?” Day nói

“Có lúc nó gọi điện bảo chờ con nhỏ chạy quán trước đã” Phai đáp.

Ở chiếc bàn nơi Itt đang ngồi có 5 người bạn và đàn em của Day đang ngồi, cộng với Day. Ngoài ra còn có 2 bàn khác, hầu hết là bạn bè và người thân của Phai.

Người lớn ở trong bếp và trước cửa nhà. Itt liếc sang một bàn khác và nhận thấy rằng rất nhiều người đang nhìn Day với vẻ thích thú bởi vì không mấy khi bạn tình cờ gặp anh chàng chủ một tiệm làm tóc nổi tiếng trong thị trấn, điều này thường rất khó tìm. Khi Day chuyển đến Bangkok, họ hiếm khi thấy Day ở các tỉnh.

“Mai mày có muốn đi làm lễ bỏ trầu cau không” Phái quay sang mời nói chuyện vì thấy Nó im lặng

Nó im lặng vì cậu không thân lắm với bạn của Day theo cách đó.

“Mày phải hỏi Day xem anh ấy có đến hay không?” Itt nhẹ nhàng đáp lại trong khi nhìn người yêu. Phai ngồi cạnh Day tựa vai vào vai Day.

“Ê, mai vào chơi với tao đi, lâu lắm rồi mới gặp nhau đấy” Phai rủ. Day đứng hình một lúc trước khi gật đầu khiến Phai mỉm cười hạnh phúc.

“Được, ngày mai cũng đến đi Itt. Tao dẫn mày đi gặp phù dâu. Họ đều rất xinh đẹp.” Phai giả vờ rủ cậu  đi chơi với một người bạn. Day kéo một nụ cười nhẹ từ khóe miệng. Trong khi Itt mỉm cười lại với anh.

“Mày điên à? Nhìn mặt thằng Day đi, thằng Phai. Vợ mày sẽ góa chồng trước” Pom nói đùa. Day nâng cốc lên nhấp một ngụm trước khi ngả người ra sau ghế và đặt tay lên lưng ghế của Itt. Sau đó, Pom ngồi đối diện đưa cho Day một điếu thuốc.

“Làm một điếu không Day?” Pom nói.

Day quay sang Itt, người đang nhìn về phía trước, vì cậu thấy Pom đã đưa cho Day một điếu thuốc.

Day gật đầu với điếu thuốc mà Pom đang cầm. Pom bối rối nhìn Itt và Day.

“Hôm nay mày có hút thuốc chưa?” Itt hỏi Day.

“Chỉ một điếu sáng nay thôi” Day trả lời, vì hôm nay anh chỉ hút một điếu thuốc trước khi lái xe đến Kanchanaburi. Khi nghe điều đó, Itt gật đầu. Day nhếch môi cười trước khi dùng bàn tay đang đặt trên tựa lưng xoa nhẹ đầu người yêu rồi cúi xuống lấy bật lửa từ trong quần ra.

“Clm gì vậy?? Hút thuốc cũng phải xin phép vợ à? Oa, Day thay đổi nhiều quá, cũng biết sợ vợ hả anh bạn?” Pom đùa giỡn. Những người bạn khác cũng trêu chọc khiến Itt có chút xấu hổ.

“Cậu ấy sợ tao sẽ chết nhanh thôi” Day trả lời với giọng bình thường.

“Thấy vậy mà ghen tị. Biết bao giờ mới tìm được người quan tâm mình đây? Ai mà ngăn cản mình không được hút thuốc đây” Pom rên rỉ trước đám bạn vây quanh vì sự tán tỉnh của Pom, Day quay sang Itt.

“Bật lửa lên” Day nói với Itt, đồng thời đưa cho cậu chiếc bật lửa. Itt hơi nhướng mày.

“Tại sao mày không tự làm?” Nó hỏi lại.

“Tao nếu có chết, liền chết ở trong tay mày, càng tốt.” Day nói, ánh mắt chói chang nhìn Itt, Itt khóe miệng xấu hổ mím chặt.

“Sao vậy, đột nhiên lại nói như vậy.” Itt xấu hổ nói. Day cười khẽ trong cổ họng trước khi Itt nhận chiếc bật lửa, Day đút điếu thuốc vào miệng. Itt đặt tay lên bật lửa và châm lửa từ đầu điếu thuốc cho Day, khi thấy điếu thuốc đang cháy, Itt đưa lại chiếc bật lửa. Day lấy nó trước khi thổi khói vào mặt Itt.

“Tại sao mày làm điều đó?” Itt nói, với tay lên để xóa khói Day đang thổi. Day cười khúc khích trong cổ họng trước khi ném chiếc bật lửa, nhưng nó trúng ngay vào đầu Pom.

“Ôi, Day, sao mày ném tao?” Pom ngay lập tức hét lên, nhưng nó không hề hấn gì.

“Coi chừng lỗ tai của mày” Day đáp lại vì khi nói chuyện với người yêu, Pom đã cố đưa tai ra để nghe xem họ nói chuyện gì.

“Ngọt ngào...thật ngọt ngào với vợ của mày, nhưng lại không cho tao tọc mạch” Pom tinh nghịch nói.

“Mày muốn biết đang nói cái gì, tao hiện tại liền nói cho mày biết. Day đưa vợ châm thuốc cho nó và nói có chết nó cũng sẽ chết dưới tay vợ” Phai ngồi cạnh Day nghe rõ liền lên tiếng trêu Itt khiến cậu như sắp nổ tung, sự xấu hổ khi bị bạn bè của Day trêu chọc.

“Ồ, con hổ ẩn nấp nói vợ của mày không muốn mày chết sớm, vậy tại sao mày lại ném khói vào cậu ấy?” Pom lại đùa vì chẳng mấy khi họ gặp Day. Thế là họ lại được dịp trêu chọc cậu bạn hơn ai hết.

“Nó không thể tồn tại nếu không có tao, vì vậy tao sẽ để cậu ta chết cùng tao” Day trả lời, và một tiếng la ó khác vang lên. Itt đập vào chân Day dưới gầm bàn vì cậu ấy không thích Day nói về sự sống và cái chết. Nhưng anh thấy ngượng trước câu nói của Day.

“Mày thay đổi thật rồi, tao chưa từng thấy mày tán tỉnh ai như vậy. Mày chỉ huy mọi người xung quanh và không quan tâm đến ai cả” Pom cười nói trước khi quay sang Itt

“Itt, mày có biết rõ Day không? Nổi tiếng là nó khó cười, khó nói chuyện. Nhiều cô gái trẻ tiếp cận cậu ta, nhưng nếu nó không hứng thú thì sẽ không nói gì cả. Người mà cậu ta chơi cùng không thể chiếm được trái tim của Day, tao đã lo lắng về điều đó. Nhưng bây giờ nhìn thấy nó, tao thực sự ngạc nhiên” Pom nói một cách chân thành. Những người bạn khác gật đầu đồng ý. Nó mỉm cười một chút, cảm thấy tốt khi biết rằng sự thay đổi của Day là một phần của cậu

“Ừ, hồi trước nó ít nói lắm. Nhưng giờ nó nói được nhiều hơn trước rồi” Phai nói, Itt cười nhẹ.

“Bây giờ, Day rất tốt bụng. Trong quá khứ, anh ấy hung dữ và cũng rất tàn nhẫn với tao”Itt cũng nói với bạn bè của Day.

Day ngồi dậy, khóe miệng khẽ mỉm cười, không phản bác. Dù có chuyện gì xảy ra, cả bạn bè và Day đều ngồi hút thuốc cách đó không xa như thế này, chăm chú lắng nghe.

“Nhưng không phải là bây giờ không hung dữ.” Itt cười nhẹ nói. Day sau đó giơ tay ấn nhẹ vào đầu Itt trong sự phấn khích. Bạn bè của Day lại trêu chọc anh.

“Chú Day... Chú Itt!!!!” một giọng nói trong trẻo vang lên, vượt ra ngoài bóng dáng nhỏ bé của một cô bé trong chiếc váy bồng bềnh, chạy không ngừng về phía Itt và Day, những người quay lại nhìn trước khi mỉm cười,  cô bé chạy lại ôm eo Itt, Itt cũng ôm lấy cô bé.

“Sao đến muộn thế?chú đợi lâu lắm rồi” Itt đùa khiến cô bé phồng má.

“Chà... Chà... Bố đến muộn. Ingfah đã mặc quần áo rất lâu... Bố không muốn đưa con đi” cô bé nói.

Day nhanh chóng dập điếu thuốc vì anh không muốn Ingfa ngửi và không muốn hút thuốc nữa.

“Bố đang đợi người đến và điều hành cửa hàng. Con đã đến để bày tỏ lòng kính trọng với chú Day và chú Itt chưa?” Bank hỏi.

Cô bé ngay lập tức giơ tay chào Day và Itt cũng giơ tay vỗ đầu cô bé, mỉm cười cũng như bế Ingfa ngồi vào lòng.

“Mày đến muộn, bọn tao đang ngồi trêu Day đấy” Pom nói đùa. Sau đó, Bank kéo ra một chiếc ghế cho con gái và chính mình. Itt bế Ingfah ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh,

“Anh đang trêu chọc gì vậy, Pom?” Bank bối rối hỏi.

“Trêu chọc Day, nó đã thay đổi rất nhiều. Cậu ấy yêu vợ nhiều lắm” Phai nói thế nào đó. Bank khẽ mỉm cười.

“Ồ, về tình yêu của một người chồng, em đã biết từ lâu. Anh có nhớ câu chuyện cửa hàng P’Day bị cướp không?” Bank hỏi chuyện phía sau.

“Ừm , tao nhớ, tại sao?” Pom nói.

“Lúc đó Itt tìm được mấy người nên đến bàn chuyện đột nhập vào cửa hàng của Day, cuối cùng gây sự với họ, nếu tôi không nhầm thì Itt bị đấm vào miệng và chảy cả máu” Bank nhớ lại.

“Đợi đã, Day không đá mấy tên khốn đó vào ghế cảnh sát chứ?” Phai hỏi đùa.

“Vâng, anh trai, đó là vì họ đã làm tổn thương Itt. P’Day đã làm điều đó. Anh ấy không để ai khiến vợ anh ấy tổn thương đâu” Bank trả lời với một nụ cười. Itt tỏ vẻ bối rối vì cậu cũng ở đồn cảnh sát với Day vào ngày hôm đó. Itt ngay lập tức quay sang nhìn Day, người đang ngồi im lặng.

“Cái quái gì thế Bank, tao cũng đến sở cảnh sát. Hôm đó tao không thấy Day làm gì cả” Itt quay sang hỏi Bank, thấy Day không nói gì.

“Mày ra ngoài lấy điện thoại trong xe” Day trầm giọng nói, vì anh chưa nói với Itt về chuyện đó.

Hôm đó, công an đưa 3 thanh niên gây án ra ngồi cùng, Đay kêu Itt ra ngoài lấy điện thoại trên xe rồi cùng người yêu đi, sau khi khuất bóng cậu thì Day đạp thanh niên gần nhất ngã nhào nhưng có lẽ hơi quá sức khiến 3 người ngồi hàng ghế trên nghiêng người ngã khỏi ghế. Ba thanh niên la hét nhưng bị cảnh sát ra lệnh im lặng nhưng không ai đả động gì khiến Day bật cười, một phần vì có nhiều cảnh sát bên trong biết rất rõ về Day. Khi Itt quay lại, cậu không biết chuyện gì đã xảy ra.

“À, tưởng Itt biết chứ, ầm ĩ đủ rồi. Cảnh sát để chuyện đó cho vui cơ mà” Bank ngạc nhiên nói.

“Nghiêm túc chứ, Day?” Itt hỏi, Day gật đầu. Nhưng anh không nói gì khác. Itt nhếch mép trước khi quay sang tiếp tục trêu chọc Ingfah mà không muốn hỏi bất cứ điều gì.

“Vợ mày thế nào rồi? Không ai được đụng vào đúng không?” Pom lại trêu. Day nhếch lên một nụ cười từ khóe miệng nhưng không nói gì. Những người bạn tiếp tục nói về đám cưới.

“Day, tao sẽ đưa IngFah đi lấy quà trong xe” Itt quay lại và nói với Day khi anh nhớ ra.

“Được nhưng nhớ khóa xe cẩn thận” Day nói lại, đưa chìa khóa xe cho người yêu. Sau đó nó nắm tay Ingfa và họ cùng nhau đi về phía ô tô vì IngFah yêu cầu đi cùng cậu.

“Con gái mày nghiện vợ Day rồi” Pom trêu Bank.

“Con gái em thích những người xinh đẹp” Bank mỉm cười trả lời.

“Ôi, vợ mày trông thật tuyệt, Day. Nhìn vào nó, một số góc nhìn dễ thương, một số góc trông rất đẹp” Pom quay sang Day.

“Hai người gặp nhau ở đâu? Ai hôn ai trước?” Pom tò mò hỏi.

“Tao đã lừa cậu ấy vào phòng ngủ, nhưng tao không tán tỉnh nó” Day đáp lại với vẻ mặt bình thường, khiến những người bạn của anh đơ ra một lúc trước khi phá lên cười.

“Kuan Teen” Phai nói đùa. Day cũng cười khẽ vì thực sự đã làm được. Chỉ có bạn bè của anh là không biết chi tiết chính xác.

Lưu ý: Kuan Teen- có nghĩa là bạn đang cố tỏ ra hài hước, cố tình chọc tức/làm phiền/kích động hoặc tìm kiếm rắc rối. Có thể được sử dụng như một trò đùa giữa những người bạn

Những người bạn không buồn hỏi thêm câu hỏi. Nó dẫn Ingfa lên ô tô, rồi mở khóa để lấy những món quà lưu niệm đã mua. Có búp bê và quần áo. Ingfah ngay lập tức ôm con búp bê thỏ tai dài một cách thích thú, khiến Itt mỉm cười hạnh phúc vì Ingfa thích nó.

“Còn quần áo trong túi này, cùng cha con xem một chút đi... Chú không chắc là mình đã mua đúng cỡ” Itt nói, vì quần áo được đựng trong túi giấy, nhưng khi đến lúc mua, Day đã gọi cho Bank và hỏi IngFah mặc quần áo cỡ nào.

“Cám ơn chú Itt.” Ingfah giơ tay bày tỏ sự kính trọng và cúi xuống trong khi vẫn ôm con búp bê. Itt mỉm cười trìu mến.

“Đợi một chút, đợi cho đến khi chú khóa xe” Itt nói trước khi quay lại khóa xe và định dẫn Ingfa trở vào trong.

“Oh, Khun Itt” một giọng nói vang lên, Itt quay lại nhìn trước khi hơi cau mày vì anh đã quen với khuôn mặt của người gọi anh, nhưng anh không thể nhớ đó là ai.

“Cậu không nhớ tôi à? Tôi xin lỗi” người kia nói với một nụ cười. Nhưng Itt vẫn cau mày, khiến đối phương có chút ngạc nhiên vì Itt không nhận ra mình.

“Tôi là Korn. Chúng tôi gặp nhau tại bàn bida của Bank, và tôi từng cắt tóc ở tiệm của bạn trai cô.” Korn lặp lại, để Itt biết.

Nó làm vẻ mặt trầm ngâm trước khi gật đầu khi nhớ lại.

“Ồ, mày đang cố gắng để Day cắt tai của mày” Itt nói khi nhớ ra vì Day bị mất trí nhớ. Vì vậy, thanh niên trước mặt cậu đã đi cắt tóc trong tiệm và kiếm chuyện cắt tóc theo kiểu và nhuộm cùng màu với cậu để chọc tức Day và suýt nữa thì bị anh cắt đứt tai

“ Cậu còn nhớ thực tế là tai của tôi sẽ bị cắt?” korn hỏi đùa. Anh không ngờ lại tìm thấy Itt ở đây sau nhiều tháng vắng bóng.

“Tất nhiên là vì mày mà tao phải cắt tóc đổi màu vì Day không để tóc tớ giống mày” Itt thẳng thắn nói. Korn cười gượng.

“Anh ấy có vẻ rất hay ghen với cậu, nhưng anh ấy có đi cùng cậu không?” Korn hỏi.

“Vâng, Day là bạn của chú rể. Tao xin lỗi, giờ tao phải vào” Itt trả lời vì anh đã rời đi từ lâu. Ingfah cũng có vẻ muốn vào. Itt nắm tay Ingfah và quay vào trong, Korn ngay lập tức theo sau.

“Tôi cũng đi vào, tôi cũng đi gặp bằng hữu của tôi.” Korn cười nói. Itt thở dài nặng nề, cậu nghĩ Day sẽ khó chịu với anh nếu thấy ai đó đi lại gần mình. Khi anh đi về phía sau nhà, nhiều người quay lại nhìn chằm chằm, kể cả bàn của những người bạn của Day.

“Ồ, Korn, đến đây!” Giọng Pom vang lên khi thấy Korn bước vào cùng Itt, khiến Day nhìn cậu với ánh mắt không thể rời mắt. Itt đưa Ingfa đi dạo và ngồi vào chỗ cũ. Korn chào Phai vì họ biết rõ về nhau.

“Tao nghĩ mày không thể đến lần nữa” Pom nói lại khi rót cho chàng trai trẻ một ly đồ uống.

“Tao đưa mẹ ra ngoài có chút việc nên vội vàng chạy tới... tao tìm thấy Itt trước cửa nhà, chúng tôi cùng vào trong” Korn nói, khiến bạn bè của Day bối rối, nhưng Bank biết rõ hơn.

“Mày biết It hả??” Pom tò mò hỏi.

“Tao đã từng cắt tóc ở tiệm của cậu ấy” Korn nói, gật đầu với Day.

“Korn đã đến thẩm mỹ viện của mày rồi à??” Phai hỏi Day, người đã nhìn vào khuôn mặt của bạn mình.

“Mày có nhớ tất cả những người đã ăn ở nhà hàng của mày?” Day hỏi lại Phai nghĩa là Day không nhớ Korn. Hay nói cách khác là không thèm nhớ.

“Hừ” Phai đùa giỡn đáp. Nó không quan tâm. Cậu ngồi nói chuyện với Bank về những bộ quần áo  mua cho IngFa. Khi Bank nhìn qua, anh nói nó có thể sử dụng được, Itt liền bế Ingfa ngồi lên đùi và hướng cô gái về phía Day.

“Cảm ơn chú Day” Ingfah giơ tay tỏ ý kính trọng và ngay lập tức cúi xuống hôn lên má Day, người khẽ mỉm cười rồi đưa tay vuốt mái tóc mềm mại của cô gái.

“Có vẻ như cha và con gái. Còn Bank, mày là người hầu” Pom nói đùa, trước khi những người bạn của Day cười phá lên vì giờ Ingfah đang ngồi trên đùi Itt giữa cậu và Day. Về phần Bank, anh đang ngồi gần đó với một túi quần áo trên đùi.

“Họ đã ở bên nhau lâu rồi” Korn nói khiến cả Itt và Day ngay lập tức quay lại nhìn vào mặt anh. Korn nhanh chóng giơ tay ra hiệu bảo vệ.

“Đừng hiểu lầm, đã lâu không thấy cặp đôi như vậy hẹn hò. Tôi không nói gì mỉa mai hay gì đâu” Korn nhanh chóng viện cớ sợ Day và Itt sẽ không hài lòng. Nhưng trong thâm tâm, anh khá ghen tị với Day vì Itt đáp ứng quá nhiều tiêu chuẩn của anh nhưng anh biết mình không thể. Can thiệp vào cặp vợ chồng này.

“Tùy vào bản chất của hai người” Day nói với giọng bình thản. Phai nở một nụ cười hài hước vì thực ra anh thân với Day hơn. Korn là bạn của Pom, nhưng họ hay ngồi uống với nhau, và anh cũng là khách quen ở quán của anh  nên cuối cùng trở thành bạn

“Này, mày điên à? Đừng gây rối với người của Day. Nó sẽ giết mày” Pom nói với một nụ cười, nhưng giọng điệu rất nghiêm túc, và đó cũng là một sự phản đối đối với chính bạn bè của anh

“Tao biết là đủ rồi, tao không làm gì khác ngoài việc chào hỏi nhau” Korn đáp lại, nở một nụ cười ngượng nghịu với Day.

“Tốt, bởi vì tao không muốn gặp rắc rối” Itt nói một cách dứt khoát.

“Có chuyện gì vậy Itt?” Phai hỏi ngược lại.

“Khi cậu ấy đi cắt tóc ở tiệm, cậu ấy nói với Day rằng cậu ấy sẽ cắt kiểu tóc giống tao, sau đó cậu ấy cũng nhuộm cùng màu màu tóc của tao” Itt kể. Bây giờ cậu có vẻ thân thiết với nhóm bạn của Day, mà Day không cấm đoán gì cả. Anh vừa ngồi vừa nghịch bím tóc của Ingfah vừa nghe người yêu nói chuyện.

“Ồ, nhân tiện, em đã gặp Korn vào khoảng thời gian đó, em vẫn nghĩ kiểu tóc và màu tóc giống nhau?” Bank cho biết, Korn ngồi dậy và mỉm cười.

“Mày đồng ý cắt?” Phai quay sang Day hỏi. Day gật đầu

“Day cắt nó cho Korn, nhưng khi Korn ra khỏi tiệm, Day bắt tao đổi màu mới và kiểu cắt mới. Này, nếu mày ở ngay trước mặt tao, mày sẽ bị đấm đấy. Đó là vì lỗi làm tao không vui. Tao đã làm rồi. Tao đã yêu cầu Day để màu này từ lâu rồi, nên khi Day đồng ý, mày đã bắt tao đổi màu khác” Itt nói với bạn của Day, sau đó quay sang Korn mà không nghiêm túc. Giọng điệu của Itt không cho thấy điều đó cậu hông tức giận.

“Ồ, Korn. Mày có bao nhiêu phước lành để sống sót ra khỏi cửa hàng của Day?” Pom nói đùa, những người khác cũng cười.

“Hầu như rời khỏi cửa hàng mà không có đầu” Day nói, khiến Korn rùng mình khi nhìn thấy đôi mắt bất động của Day.

“Hahaha, tao tin rằng Day rất ghen với vợ của nó” Phai cười nói,  Korn chỉ cười khô khan.

“Tôi xin lỗi một lần nữa. Lúc đó, chắc anh ấy không nói vào tai cậu đúng không” Korn nói.

“Không sao, đừng có nhắc lại chuyện nữa.” Day nhắc lại, Phai lập tức ôm Korn.

“Được rồi, không có vấn đề gì nữa, tốt thôi. . hôm nay là một ngày tốt lành của tao, tao vẫn không muốn đổ máu trong công việc của mình” Phai nói đùa và sau đó những người bạn của anh tiếp tục nói về những chủ đề khác.

“Huh” Itt rên rỉ, hơi giật mình khi Ingfa đặt ngón tay lên vết bầm tím quanh cằm của Itt.

“Có chuyện gì với chú Itt vậy?” Ingfa hỏi một cách thiếu hiểu biết, Day cũng quay lại nhìn người yêu.

“Con đang làm gì với chú Itt, IngFah?” Bank hỏi con gái mình.

“Bank, không có gì đâu, tao có một vết bầm tím ở đây. Ingfah có lẽ thắc mắc nên đã chạm vào” Itt nói đùa.

“Vậy Itt đã làm gì? Tại sao anh bị thương?” Bank hỏi một cách thiếu hiểu biết và Itt cười một chút.

“Tao đã đánh nhau với một vài người nhưng đó không phải là vấn đề lớn” Itt nói lại. Đôi mắt của Bank ngay lập tức mở to.

“Nghiêm túc đi, P’Day đã làm gì với những người đó” Bank sửng sốt hỏi, những người khác trong bàn cũng nghe thấy điều tương tự.

“Ném thằng khốn đó cho hổ” Itt nói đùa nhưng lại khiến mọi người choáng váng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro