Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phum hơi sững người khi nghe Itt nói vậy, cậu giả vờ hỏi Itt đang nói đến ai, nhưng rồi thoáng thấy ánh mắt dửng dưng và hung dữ của Day đang nhìn mình, khiến thanh niên chỉ biết ôm miệng tức giận trước khi bỏ đi theo hướng khác, tức giận khi nhìn thấy Day bảo vệ Itt như thế này.

"Đứa trẻ này nên được đưa đến sống với Gluta do Jump phải không? Nó chắc chắn sẽ bị đánh chết" Itt nói với Day không quá lớn vì khi nhìn thấy Phum, cậu nghĩ ngay đến Jump.

"Sẽ đau đầu chết mất" Day nói ngắn gọn. Nó cười khúc khích vì tưởng tượng được cảnh 2 bạn trẻ đến với nha

"P'Day, anh có nghĩ rằng Phum sẽ lại gây sự với hai người không?" Bank nghi hoặc hỏi vì thấy Phum trông vẫn còn khá hối lỗi.

"Hỏi Itt đi" Day thờ ơ trả lời. Anh biết mình có vẻ hơi tàn nhẫn nhưng Day sẽ chọn cách làm cho Itt thoải mái trước.

"Tao thấy nó không dũng cảm đâu, Phum biết Day là người như thế nào. Nếu có gì cũng chỉ để gây chú ý như trước thôi" Pom vừa nói vừa suy nghĩ. Bản thân Itt cũng không quan tâm đến chàng trai trẻ. Anh biết rằng Day chắc chắn sẽ không coi trọng đứa trẻ này. Nếu không thì Day đã cặp kè với trai trẻ từ lâu rồi. Itt, anh ấy chỉ không thích đi quá giới hạn thôi.

"Ồ, tao đến muộn. Tối nay, tao sẽ làm tóc ở tiệm của mày. Sửa tóc cho tao" Pom nói khi nhớ ra.

"Không thể tự mình làm?" Day nhướng mày hỏi cộc lốc.

"Nhưng tao muốn mày làm, có vấn đề gì sao?" Pom cáu kỉnh đáp.

Day nhếch lên một nụ cười nhẹ trước khi gật đầu. Vì vậy, họ ngồi xuống ăn và nói chuyện một lúc. Đã đến lúc tưới vỏ cho cặp vợ chồng mới cưới. Phai vẫn có thời gian để đi bộ gặp gỡ bạn bè của mình.

Bạn bè Phai quen biết cô dâu chào nhau thân thiện. Phai cũng giới thiệu Itt với cô dâu của chính mình. Cô dâu của Phai nhìn Day và Day luân phiên nhau, biết Itt là người yêu của Day, vì nàng cũng biết Day và Phum

"Ơ... Khun Day có chuyện gì sao?" Cô gái hỏi với giọng trầm ngâm. Cô ấy trẻ hơn Day, Day lắc đầu.

"À, quên chưa nói với mày là Phum có họ hàng với Pin" Phai nói khi nhớ ra.

"Không sao đâu, không có gì quan trọng đâu" Day trả lời, nở một nụ cười gượng gạo với cô gái.

"Mày đến dự tiệc của nó, nhưng mày cũng đến để gây áp lực cho vợ sắp cưới của Phai"Pom nói đùa.

"Không, không, không áp lực" cô nói nhanh. Bạn bè của Day cười trêu chọc

"Trước khi đi, em thấy một người bạn của Pin nói rằng cô ấy thích Itt. Nếu em nói với họ rằng Khun ấy là bạn trai của P'Day, họ sẽ rất ngạc nhiên" cô gái cười nói vì bạn bè vẫn chưa biết điều đó. Đó là người yêu của Day. Bản thân cô gái trẻ cũng biết khi Phai nói với cô, Itt chỉ cười nhẹ mà không nói gì.

"Mày ở lại nhà tao đến tối hay sao?" Phai hỏi vì phải rước dâu về làm lễ nhỏ ở nhà mình.

"Tao sẽ quay lại cửa hàng trước. Tao sẽ đến sự kiện sau tối nay" Day đáp lại và Phai gật đầu đồng ý.

Sau khi nói chuyện một lúc, Day đưa Itt trở lại cửa hàng. Về phần Bank, anh đã về với Pom.

"Itt, nếu mày cảm thấy buồn ngủ, hãy lên lầu và nghỉ ngơi trước khi chúng ta đi" Day nói khi đến cửa hàng vì Day biết Itt vẫn còn mệt.

"Còn mày?" Nó hỏi lại.

"Tao sẽ nói chuyện với nhân viên cửa hàng" Day trả lời. Nó biết nói chuyện nghĩa là Day sẽ gọi điện cho từng người một để hỏi chuyện ở cửa hàng.

Day thường gọi điện để nói chuyện hàng tháng về các vấn đề tại cửa hàng, nhưng gần đây, Day không đến cửa hàng nữa. Vì vậy, ann hiếm khi nói chuyện với nhân viên của mình.

"Hừm" Itt đáp rồi đi lên lầu về phòng. Dau gọi nhân viên không phục vụ khách vào nhà nói chuyện với nhau trước. Itt ngã xuống giường và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, nhưng ngay sau đó cậu định thần lại khi bị ôm từ phía sau.

"Nói xong chưa?" Itt hỏi với giọng ngái ngủ vì nó biết người ôm nó là Day.

"Hmm" giọng Day trả lời trong cổ họng.

"Như vậy, có vấn đề sao?" Nó hỏi lại.

"Không" Day trả lời ngắn gọn. Itt trả lời nhỏ nhẹ trong cổ họng.

"Ở đây không có đâu, mà ở quán ở Chon" Day nói khiến Itt lập tức tròn mắt trước khi quay sang nhìn người yêu.

"Có chuyện gì với cửa hàng Chon vậy?" Itt tò mò nói, bởi vì từ khi tỉnh dậy, cậu không tài nào ngủ lại được.

"Tao vẫn chưa rõ vấn đề lớn đến mức nào, tao phải đi xem trước đã. Nếu tao đến Chon, mày sẽ giúp bố điều hành cửa hàng ở Bangkok" Day nói, vì khi anh đang nói chuyện với nhân viên thẩm mỹ viện thì có là cuộc gọi từ một người ở Chonburi, người mà Day tin tưởng để theo dõi những người bên trong cửa hàng, người này gọi để báo cáo điều gì đó.

"Mày không định để tao đi với mày sao?" Itt đột nhiên hỏi.

"Tao muốn mày giúp bố ở lại Bangkok. Bằng cách đó, mày cũng có thể giúp tao quản lý" Day trả lời. Itt mím môi do dự một chút vì muốn đi cùng Day

"Được" Itt trả lời. Day hôn nhẹ lên trán Itt rồi nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cậu.

🚪Cốc...Cốc...

Tiếng gõ cửa phòng ngủ cắt ngang.

"P'Belle đang gõ cửa" Itt nói.

Day thở dài não nề trước khi nhấc khỏi giường để mở nó ra.

"Đừng làm bộ mặt khó coi đó, chế chỉ gõ cửa vì Bank và Pom đến cửa hàng và mang theo Ingfah" Belle mỉm cười nói, Itt tự mình ngồi dậy.

"Ingfah đi cùng họ ạ?" Itt hỏi chỉ để chắc chắn.

"Phải, lúc đầu, con bé cũng sẽ đi lên với tôi. Nhưng chế sợ con bé sẽ nhìn thấy thứ gì đó ngoài vùng cho phép Vì vậy, chế đã đề nghị đi lên trước và gọi" Belle nói đùa.

"ngoài vùng gì chứ. P'Belle? Bọn em chỉ nằm xuống và nghỉ ngơi thôi" Itt tranh luận với giọng nghèn nghẹn.

"Chế bảo bọn nó đợi một chút" Day nói, và Belle gật đầu trước khi đi xuống cầu thang, vì vậy Itt đi rửa mặt trong khi Day đợi. Sau khi Itt nói xong, cả hai đi xuống tầng trệt của cửa hàng và thấy Pom, Bank và Ingfah đang ngồi đợi trên chiếc ghế dài của cửa hàng.

"Mày đã làm gì, hửm?" Pom hỏi một cách trêu chọc khi Itt ôm Ingfah.

Bộp!

"Ồ, tại sao mày lại ném chiếc lược vào đầu tao, Day?" Pom hét lên, không lớn lắm. Khi Day lấy chiếc bàn chải tóc từ xe đẩy, anh ném nó vào đầu Pom.

"Ồ, mày khó chịu vì bị cắt ngang, thì ra là vậy" Pom nói tay cũng xoa đầu

"Hừ, mày biết, mày đang làm cái gì?" Day hỏi với giọng điềm tĩnh.

"Tao nói tao sẽ đến sửa tóc, Bank cũng đến. Ingfah muốn mày sửa tóc cho con bé, phải không Ingfah?" pom quay sang hỏi. Ingfah gật đầu chấp nhận vẻ mặt sửng sốt.

"Chú Itt, hãy làm tóc cho Ingfah đi, làm cho con xinh hơn đi" cô bé bây giờ đang ngồi trong lòng Itt nói, cô bé quay lại và năn nỉ Itt tự làm tóc cho mình, Itt cười gượng.

"Chú Itt không thể làm điều này?" Nó nhẹ nhàng trả lời.

"Tao sẽ dạy mày đưa Ingfah đi gội đầu, trước khi sửa tóc, Ingfah đi gội đầu với chú đi" Day nói với người yêu rồi lại quay sang nói với cô gái nhỏ. Itt làm một khuôn mặt bối rối về việc Day dạy cậu. Sau đó, anh đưa Ingfah đến ghế để gội đầu cho cô.

"P'Belle gọi đầu cho 2 thằng nghiệp chướng kia nhé" Day nói.

Belle và Po dẫn Pom và Bank đến bồn rửa ở phía bên kia. Itt đưa Ingfah đi gội đầu gần bồn rửa của Bank và Pom. Day lấy một chiếc khăn tắm nhỏ.

"Lấy dầu gội trẻ em trên kệ phía sau quầy đi" Day nói nên Itt vội vàng đi lấy.

"Đầu tiên, quấn một chiếc khăn quanh cổ cô bé. Sau đó lấy miếng vải cao su lại và đeo vào, đừng chặt quá, chú ý cách mày đeo để nước không lọt vào tai" Day nói.

Itt lắng nghe và quan sát Day gội đầu cho Ingfah, khi anh giải thích những việc cần làm. Sau khi gội đầu rửa xong, Day đỡ Ingfah ngồi xuống ghế.

"Mày có thể sấy tóc cho cháu gái của mày?" Day nói.

Nó gật đầu vì nó chỉ sấy tóc thôi mà nó đã làm xong rồi. Itt đưa Ingfah đến ghế làm tóc dành cho trẻ em, nơi đặc biệt dành cho trẻ em. Pom và Bank đã gội đầu xong và ngồi ở phía bên kia để Belle và Po cũng sấy tóc.

Itt làm khô tóc của cô bé cùng với việc dùng tay lắc nhẹ tóc của Ingfah. Khách hàng tiếp tục đến cửa hàng và nhiều người nhìn Itt với vẻ thích thú.

'P'Belle, anh ấy là nhân viên mới sao?" Một cô gái thấp giọng hỏi Belle vừa mới chải xong tóc cho Pom, vì sao có người chưa từng thấy Itt bao giờ, Belle khẽ mỉm cười.

"Tại sao? Em có hứng thú không?" Belle trêu chọc.

"Em không quan tâm nhưng anh ấy dễ thương quá" cô gái ngại ngùng nói vì cô ấy thực sự không quan tâm. Cô ấy chỉ đơn giản là bị mê hoặc bởi sự dễ thương của Itt.

"Người này, em chỉ có thể nhìn thấy bằng mắt. Không được đông vào, bởi vì bạn trai của Itt rất có tính chiếm hữu" Belle chỉ vào Day nói. Đôi mắt của cô gái và một người bạn khác mở to trước khi co giật.

"Ồ thật sao, Belle, anh ấy là bạn trai của P'Itt, phải không?" Cô gái hỏi cho chắc ăn. Belle gật đầu đồng ý. Hai thiếu nữ càng nghe càng đắc ý.

"Ồ, bọn em rất thích, P'Belle" người phụ nữ nói.

"Chờ đã, bình tĩnh lại, nam nhân quay sang ăn nhau, em không buồn sao?" Belle hỏi đùa.

"Đó không phải là vấn đề. Phương châm của chúng em là khuyến khích người Thái chấp nhận và tôn trọng. Hơn nữa, chúng ta cần giảm thiểu vấn đề dân số quá mức trên thế giới, vốn là nguồn gốc của sự nóng lên toàn cầu và..."cô gái giả vờ nói tiếp cho đến khi Belle phải vội vàng giơ tay ra ngăn lại.

"Đủ rồi, làm ơn, em có thể tận hưởng điều này theo bất kỳ cách nào em thích. Nhưng ai sẽ làm gì? Đừng giải thích cho chế" Belle vội vàng nói.

"Có chuyện gì vậy, P'Belle?" Itt quay sang hỏi khi Belle bước tới nhặt đồ bên cạnh vì Itt không nghe rõ. Nhưng nhìn vẻ mặt khó chịu của anh, cậu đâm ra nghi ngờ.

"Ồ, không có gì đâu. Vượn Thái đang cứu thế giới mà" Belle đùa. Nó bối rối nhưng vẫn tiếp tục sấy tóc cho Ingfah.

"Nếu trời nóng, hãy nói với chú" Day nói với Ingfah và Cô bé cười rất tươi.

"Nghiêm túc đấy, mày để vợ mày đi không có mày à? Nhìn đây này, Itt rất hấp dẫn" Pom hỏi Day, người đang đứng sửa lại mái tóc của mình, vì họ nghe thấy cô gái nói chuyện với Belle.

"Trong quá khứ thì không" Day trả lời ngắn gọn.

"Vậy nghĩa là bây giờ mày đã bỏ cuộc rồi à?" Pom hỏi thêm. Day nhìn mặt Pom qua gương.

"Tại sao mày lại muốn biết về vợ tao?" Day hỏi lại mà không có ý đó.

"Tao chỉ muốn biết thôi, tao đang hỏi một chút mà mày làm như đang ghen ấy" Pom nói đùa

"Tao thực sự muốn biết liệu vợ mày có bí mật chung thủy hay không. Mày sẽ làm gì?" Pom đã đùa với điều này.

"Nó không thể rời xa tao" Day nói, tay anh cũng vuốt tóc Pom.

"Mày có nói là vợ mày yêu mày đến mức không thể sống thiếu mày không? Có phải thế không?" Pom hỏi, mỉm cười đáp lại.

"Nó không thể rời xa tao vì tao sẽ không để Itt đi" Day nói lại khi anh nhìn Itt đang sấy tóc qua chiếc gương lớn trước mặt.

"Còn mày, im đi và đừng có hỏi nữa, ngồi yên đó nếu không muốn tao cắt trụi đầu mày" Day dọa bạn mình đừng hỏi nhiều nữa. Pom vội đưa tay lên che miệng mà cười trong cổ họng nên không hỏi thêm câu nào cho đến khi Itt sấy tóc cho Ingfah xong, rồi bước đến chỗ Day.

"Tao sẽ làm gì tiếp theo đây?" Nó hỏi.

"Mày có thể tết tóc cho con bé không?" Day hỏi lại, giờ anh chuyển sang làm tóc cho Bank. Còn Pom thì soi gương kiểm tra lại .

"Không" Itt trả lời.

"Đợi một chút" Day nói, làm tóc cho Bank, sau đó đi về phía Itt, người đang chải tóc cho Ingfah.

Day lấy tóc của Ingfah và chia thành 3 lọn phía trước và tết thành công cả 3 lọn, trước khi vuốt ra phía sau, gom phần tóc còn lại, anh để phần tóc hơi lệch sang một bên, trước khi cầm máy uốn tóc lên. Uốn lọn tóc của Ingfah nhiều hơn một chút. Itt đứng dậy và sững sờ nhìn Day. Ai mà ngờ được một thanh niên mặt hung ác, cực kỳ lạnh lùng và tàn nhẫn như Day lại đang tết tóc cho một cô bé.

Day "Xong" cho biết, làm gì cũng không khó, chỉ là phong cách không tốn quá nhiều thời gian.

"Con có thích nó không, Ingfah?" hôm hỏi Ingfah ngay.

"Con thích, chú Day làm còn đẹp hơn bố làm, con kêu bố làm mà không đẹp, bố còn làm hư tóc con nữa" Ingfah nắm lấy đầu cô và lập tức nói với Day khiến Bank chỉ biết cười.

"Ôi, con gái, bố sẽ làm, bố sẽ học cách làm." Bank mỉm cười nói.

"Tổng chi phí thiệt hại?" Pom hỏi vì ba người họ có kiểu tóc."

"Không cần" Day trả lời.

"Được rồi, tao biết mày không tính phí. Tao hỏi vì phép lịch sự" Pom nói trêu chọc trước khi ra về. Day rủ Itt lên phòng tắm rửa chuẩn bị.

"Day, dạy tao cách làm tóc đi" Itt vừa nói vừa mặc quần áo.

"Mày định làm tóc cho ai?" Day hỏi với giọng điềm tĩnh.

"Tao muốn thử học một thứ gì đó để làm cho mẹ, tao thấy nó rất tuyệt" Itt vừa nói vừa suy nghĩ vì nhìn Day đang làm tóc cho Ingfah, trông anh rất ngầu.

Itt không biết người khác nhìn nhận hình ảnh một nhà tạo mẫu tóc nam như thế nào nhưng cẫu cho rằng điều đó rất ngầu và không có gì ngạc nhiên. Nó chỉ không hiểu tại sao tay Day run khi chạm vào cơ thể mình, nhưng khi nhìn thấy tay Day lấy lượt và kéo, nó rất chủ động.

"Làm sao vậy, đỏ mặt như vậy? Đang nghĩ bậy bạ cái gì sao?" Day hỏi khi mặt Itt bỗng đỏ bừng.

"Chết tiệt, mày mới là đứa hay nghĩ bậy bạ." Itt nhanh chóng cãi lại để che đi sự xấu hổ vì mặt đỏ bừng khi nhớ đến việc Day chạm vào người mình. Sau đó, Day và Itt mặc quần áo để đi dự tiệc cưới của Phai.

"Hôm nay chúng ta có về không, Day?" Itt hỏi sau đó trong ngày. Tối hôm qua Day và Itt dự đám cưới Phai đến tận khuya mới tạm biệt Phai vì hôm sau về Bangkok nên không dự tiệc ở nhà Phai,

"Thôi, thu dọn đồ đạc đi." Day đáp lại, Itt chuẩn bị thu dọn đồ đạc, sau đó xách túi xuống lầu trước. Day nói chuyện với Belle về cửa hàng và chi phí trước khi gọi anh lên xe để quay trở lại Bangkok.

Itt đã tình nguyện lái xe về vì muốn Day được nghỉ ngơi thoải mái. Day không quan tâm và cho phép Itt lái xe. Nó bắt đầu chạy nhanh hơn trước một chút chứ không chậm như rùa bò như mọi khi. Day nhận ra rằng Itt đã bắt đầu giảm bớt nỗi sợ hãi về tốc độ ở một mức độ nào đó.

"Day, khi nào mày đến cửa hàng ở Chonburi?" nó hỏi, nhớ lại những gì Day đã nói với nó.

"Ngày mai" Day trả lời, mắt dán chặt vào con đường phía trước.

"Ngày mai? Mày thật sự phải đi sao?" Nó hỏi.

"Tao cũng chưa chắc nữa, nhưng tao định mang theo quần áo" Day thẳng thắn nói mà không trả lời câu hỏi của người yêu. Nó im lặng vì nó biết Day nhất định không cho nó đi cùng.

"Gọi Night để bầu bạn với mày. Hay mày sẽ quay lại ngủ với bố mẹ?" Day hỏi lại.

"Tao có thể ở một mình" Itt thấp giọng trả lời.

"Chắc chắn rồi, ở nhà một mình vào ban đêm. Mày không sợ sao?" Day hỏi lại. Itt im lặng một lúc.

"Mày có thể yêu cầu Night ở lại với tao" Nó đã thay đổi quyết định của cậu, khiến Day nở một nụ cười nhẹ trên khóe miệng.

"Tao sẽ không ở đây, nếu mày đi đâu, gọi điện thoại cho tao biết. Tao sẽ không cấm mày, nhưng hãy cho tao biết trước, hiểu không?" Day nghiêm túc nói.

"Nếu tao ra ngoài vào ban đêm, không phải là bị cấm đi sao?" Itt giả vờ hỏi.

"Hừ, một đêm đi chơi, không nhiều. Nhưng về đua xe, mày có chắc là có thể thi đấu được không? Bây giờ mày đã lái 80 km rồi." Day nói không nghiêm túc lắm

"Ồ, khi tao thoát khỏi nỗi sợ hãi, tao sẽ cạnh tranh" Itt cãi lại. Day chỉ cười và không nói gì thêm.

Itt tự lái xe về nhà khi cậu đỗ xe và bước vào nhà. Hai người ngồi trong phòng khách.

📲Trim...Trim...Điện thoại di động của Day đổ chuông.

"Ai đang gọi thế? Có vẻ như biết mày đang ở nhà" Itt nói trước khi đứng dậy và nhặt chiếc điện thoại di động của Day từ phía sau giá sách.

"Day, có người đang gọi" Itt nói trước khi đưa điện thoại cho người yêu. Day sau đó nhấc nó lên và nhấn để trả lời cuộc gọi.

Vâng thưa ngài... tôi đã đến một lúc trước... vâng... được rồi... vậy hãy mua thứ gì đó... Tôi quá lười để đi mua... vâng. " Day nói chuyện với Kamol một lúc rồi cúp máy.

"Mày lười cái gì? K'Kamol gọi ngươi làm gì?" Itt tò mò hỏi.

"Khun Kamol và anh Kom sẽ đến nhà chúng ta tối nay để nói chuyện kinh doanh và uống nữa, tao quá lười để làm đồ ăn nhẹ. Để họ mua" Day trả lời

"Ôi, thật dũng cảm, sao dám phái mafia ra ngoài mua đồ ăn vặt?" Itt hỏi đùa.

"Ngài ấy không còn là mafia nữa" Day nói với giọng thực tế.

"Khun Kamol đã thực sự ngừng làm những thương vụ tồi tệ. Nhưng nhìn chung, dù sao thì họ vẫn giống như mafia" Itt cười nói bởi Kamol luôn có người theo dõi vì quay lại làm việc trong lĩnh vực bất động sản, ngài ấy cũng có kẻ thù.

"Kim có đi cùng không?" Nó hỏi.

"Có lẽ" Day trả lời. Itt gật đầu và tiếp tục xem TV với Day.

Hai người cùng nhau nghỉ ngơi cho đến đêm. Sau đó Day đưa Itt ra tưới cây trước nhà, nơi Day cũng đang đào đất. Một lúc sau, xe của Kamol dừng trước nhà. Day bước qua mở cổng cho ô tô đậu vào trong. Anh cũng dừng lại và chào những người hàng xóm trước khi 4 người bước xuống xe. Kom, với tư cách là người lái xe, Kamol ngồi ở phía sau với Kim. Còn người ngồi trước mặt Kom chẳng phải là Baiboon sao?

"Xin chào, K'Kamol, P'Kom, P'Kim" Itt giơ tay chào ba người đàn ông. Baiboon cũng giơ tay chào Itt và Day nữa.

"Cậu sao rồi, Itt?" Kamol hỏi.

"Tốt" " Itt trả lời.

"Ổn chứ Itt? Sao Day phải đòi dắt hổ đi chơi?" Kom trêu chọc anh, và Itt nhếch mép cười

"Vào nhà thì tốt hơn." Day mời cả bốn người vào nhà. Nó vội vàng giúp Kom xách đồ từ xe vào nhà và đã mang sẵn nước cho mọi người uống trước.

"Tôi xin lỗi, thưa ngài, vì đã không đến gặp ngài sau khi cử tên khốn Nan đó đi mượn Clemo" Day nói với giọng bình tĩnh

"Không sao, tao không quan tâm. Hai con hổ giống như con trai yêu quý của mày. Mày đã đưa con trai mày đi du lịch và tập thể dục, vì vậy tao không nói gì cả" Kamol cười nói.

"Kim, thứ tao đưa cho mày, mày làm xong rồi phải không?" Day quay sang hỏi Kim, người gật đầu trước khi rút chiếc phong bì ra khỏi túi, trông Itt có vẻ bối rối.

"Tao đã tóm tắt nó, nhưng mày phải nhìn kỹ hơn . một chút nữa để tao có thể tóm tắt lại cho mày" Kim nói.

"Ngày mai tao rảnh, đi với tao được không?" Day hỏi lại. Kim quay sang nhìn Kamol, tìm kiếm câu trả lời.

"Đi đi, không thành vấn đề" Kamol cười nói.

"Anh có chắc không?" Kim hỏi lại.

"Tất nhiên, bởi vì người em đang nhìn thấy là Day. Tôi chắc chắn rằng đống than hồng cũ sẽ không bùng cháy" Kamol tự tin nói.

"Chờ một chút, mày đi đâu?" Itt bối rối hỏi. Day rồi quay lại nhìn người yêu.

"Tao đã gửi một số báo cáo tài khoản từ cửa hàng ở Chon để Kim kiểm tra. Đúng như tao dự đoán, ngày mai, tao sẽ đưa cậu ấy đi xem tài liệu ở cửa hàng một lần nữa" Day trả lời.

"Mày cái gì cũng không nói cho tao!" Itt hỏi, giọng điệu mang vẻ thất vọng

"À, tao đang kiểm tra trước rồi mới mày sao" Day trả lời, vì anh định đợi Kim phân tích rồi mới nói chuyện với Itt.

Itt vẫn hơi trầm mặc. Đúng là cậu tin tưởng Day và Kim nhưng cậu không thể không cảm thấy bị xúc phạm khi Day đã liên lạc với Kim về việc làm việc tại cửa hàng nhưng không nói trước với cậu

"Hmm" Itt cuối cùng cũng trả lời. Nhưng Day vẫn đang nhìn vào mặt cậu.

"Tao có nghĩ gì đâu" Itt đáp lại trước khi cười với Kim vì cậu không muốn Kim suy nghĩ nhiều

"Vậy mai mày qua nhà đón tao nhé" Kim nói khi thấy cả Itt và Kamol đều không phản đối gì nên Day và Kim sẽ đi cùng nhau.

"Ừm, khoảng 7 giờ. Chuẩn bị sẵn sàng." Day đã hẹn.

"Được rồi, nói công việc xong chưa? Chúng ta cùng uống một ly nhé?" Kom, người đang ngồi yên lặng nói chuyện với Baiboon, ngay lập tức đặt câu hỏi khi thấy rằng công việc kinh doanh đã được thảo luận xong

"P'Kom chỉ lo uống rượu" Baiboon nói với giọng trách mắng

"Đúng vậy, Baiboon, hôm qua hai người đều uống rất nhiều nên say khướt. Nếu hôm nay anh lại say, em sẽ để anh ngủ ngoài phòng." Kim tiếp tục đổ lỗi cho Kamol.

"Tại mày đấy, đồ ngốc. Tao cũng bị vợ mắng" Kamol quay sang bảo cấp dưới không nghiêm túc, Itt vẫn im lặng.

"Kom, chuẩn bị đồ trước đi. Để em đưa Itt vào phòng ngủ một lát" Day nói trước khi kéo tay Itt không quá mạnh và dẫn cậu vào phòng nói chuyện. Itt đồng ý đi theo.

"Có chuyện gì vậy Day?" Itt hỏi khi bước vào phòng.

"Mày suy nghĩ nhiều sao?" Day thấp giọng hỏi. Anh biết rất rõ Day nghĩa là gì.

"Tao không nghĩ gì cả, tao chỉ nghĩ tại sao mày không nói với tao trước? Về việc đưa tài khoản cho P'Kim xác minh"Itt thẳng thắn nói.

"Nghi ngờ? Không tin tưởng? Sợ hãi?" day hỏi bằng một loạt câu ngắn. Itt ngồi xuống chân giường và khẽ thở dài.

"Tao không nghi ngờ bất cứ điều gì, tao tin tưởng mày và Kim với tất cả mọi thứ. Nhưng có một số cảm xúc giống như ghen tị. P'Kim rất dễ thương khi mày đi cùng anh ấy, cộng với anh ấy thông minh và đáng tin cậy" Itt nói đúng như cậu nghĩ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro