Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Day và Itt ở trong phòng nói chuyện một lúc. Nghe thấy tiếng gõ cửa, Itt đứng dậy ra mở.

Cánh cửa vừa mở ra, cô bé lập tức lao tới ôm lấy cậu khiến cậu nhanh chóng choáng váng

"Chú Itt!" Giọng nói trong trẻo của Ingfah vang lên. Itt mỉm cười rộng rãi trước khi cúi xuống trước mặt cô bé.

"Sao nào cô gái xinh đẹp. Vừa từ trường về phải không?" Itt hỏi lại. Ingfah gật đầu và mỉm cười trước khi Itt ngẩng đầu lên nhìn Bank.

"Xin lỗi đã làm phiền anh, Ingfah đòi lên gặp anh. P'Bell bảo em lên đây" Bank nói

"Không có gì, bây giờ mày còn muốn đi đâu không?" Itt hỏi lại.

"Em đi dạo quanh quán một lát. Em sẽ quay lại với P'Phai. Anh giúp em trông Ingfah được không? Bố mẹ không có ở đây" Bank trầm ngâm hỏi. Hơn nữa, con gái cậu biết Day và Itt sẽ đến. Cô bé đang vội đi tìm hai người nên Bank đã đưa cô bé ghé qua trước.

"Rất sẵn lòng. Khi quay lại thì mang theo quần áo của Ingfah nữa. Con bé có thể tắm ở đây" Itt vui vẻ nhận lời.

"Ingfah, hãy là một cô bé ngoan nhé. Bố sẽ quay lại với con sau" Bank nói chuyện với con gái cậu ấy

"Vâng" Ingfah trả lời trước khi Bank cáo lỗi và quay về nhà lấy quần áo cho con gái. Ingfah bước vào phòng rồi ngay lập tức leo lên giường đi về phía Day.

Day đã sẵn sàng chờ đợi với vòng tay rộng mở chào đón cháu gái của anh. Ingfah ném mình vào Day và cười lớn.

"Mặc đồng phục học sinh trông con thật dễ thương" Day nói lên tiếng khen ngợi.

"Ingfah vào lớp 1" Cô bé nói.

"Thế con có thích đi học không?" Day hỏi thêm thì Itt xuất hiện, nằm xuống giường cạnh Day và Ingfah đang nói chuyện.

"Con thích đi học, Ingfah có nhiều bạn bè" Cô bé nói với anh với giọng phấn khích. Itt và Day chăm chú lắng nghe.

"Nhưng Ingfah không thích Dino chút nào. Dino thích bóp má Ingfah" Cô gái nhỏ trề miệng nói.

Điều này khiến Day và Itt nhướn mày.

"Dino là trai hay gái?" Itt hỏi vài câu hỏi.

"Trai ạ" Ingfah trả lời.

Có cảm giác như lông mày của cậu giật giật.

"Chắc tao phải tìm cơ hội đón Ingfah tan học thôi. Tao muốn nhìn thấy mặt chàng trai dám bóp má cháu gái chúng ta" Itt nói

Khóe môi Day cong lên thành một nụ cười yếu ớt.

"Mày ghen tị với cháu gái của chúng ta à?" Day hỏi.

"Đúng vậy, cháu gái tao có đôi má sáng và thanh tú quá mà. Làm thế nào cậu nhóc đó có thể bóp cặp má xinh đẹp của cháu tao được?" Itt hét lên một chút.

"Hmm, tao nghĩ gửi Ingfah đi học judo thì tốt hơn. Bằng cách này con bé có thể tự bảo vệ mình" Day đề nghị, làm Itt bật cười.

"Được rồi, nó dễ dàng hơn tao. Tao sẽ để Ingfah học judo để chăm sóc những đứa trẻ đến bóp má con bé" Itt mỉm cười nói.

Sau đó Day quay sang Ingfah.

"Ingfah, con có muốn học judo không" Day hỏi.

"Judo là gì ạ?" Ingfah tò mò hỏi.

Thế là Day giải thích cho cô bé, đồng thời mở một đoạn video để xem. Cô bé nhìn thấy và mở to mắt, gật đầu xác nhận.

"Ingfah muốn học. Khi ai đó trêu chọc con, Ingfah sẽ đánh họ như thế này!!" Cô gái nhỏ nói và hành động đúng như video đã xem.

Day và Itt cười nhẹ khi thấy Ingfah quan tâm. Nhưng họ phải giải thích rõ hơn rằng khi bắt đầu tập luyện, đừng dùng nó để quấy rối người khác, chỉ dùng nó để bảo vệ bản thân và những người con bé yêu thương. Ingfah gật đầu hiểu ý.

Gâu!

Tiếng Saimai vang lên sủa gọi Ingfah đến bên giường. Bởi vì từ khi vào phòng, cô gái chỉ quan tâm đến hai người chú của mình mà không để ý đến nó.

Ingfah cười tươi và đi xuống chơi với Saimai. Sau đó Day mời Itt ngồi ở tầng trệt của ngôi nhà.

"Chế quay lại nhìn quanh cửa hàng một lát. Chế quay lại ngay thôi" Belle nói.

"Vâng, cảm ơn P'Bell" IItt mỉm cười nói vì Belle đến giúp chuẩn bị đồ ăn.

Bank mang quần áo của con gái đến tắm cho Ingfah tại nhà Day trước khi quay lại quán bar.

"Nếu cả hai chúng ta đều có con thì không ai dám dây vào con trai chúng ta" Itt vừa nói vừa chậm rãi dựa vào lồng ngực rắn chắc của Day, rồi nhìn Ingfah đang ngồi làm bài tập.

"Tại sao?" Day hỏi lại, hôn lên vai Itt. Cánh tay anh ôm lấy Itt.

"Day, có vẻ như mày đã quên mất mày tàn nhẫn thế nào rồi" Itt mỉm cười nói.

"Nếu chúng ta có một đứa con, liệu cả hai chúng ta có thể nuôi dạy nó tốt được không? Tao đã xem một chương trình ở Hàn Quốc, trong đó họ cố gắng để người cha nuôi con một mình. Nhìn vào, nó thực sự không dễ dàng" Itt nói, giọng có chút lo lắng.

"Một đứa trẻ phải được quan tâm đến sự phát triển, trạng thái tinh thần, sức khỏe và nhiều thứ khác" Itt lại nói tiếp

"Mày nói như thể mày đã có kế hoạch nuôi một đứa trẻ vậy?" Day hỏi cậu, khiến Itt dừng lại một chút.

"Hm, vẫn chưa có kế hoạch gì ở đây cả" Itt nói đùa.

"Mày có muốn một đứa?" Day hỏi.

"Đôi khi tao ngồi nghĩ về nó và tao muốn có. Bây giờ, tao có thể tự lập và tao muốn nuôi một đứa con" Itt nói như cậu nghĩ.

"Đừng mãi coi trẻ em như những con chó, mèo mà mày muốn nhận nuôi và có thể nhận nuôi chúng, có những vấn đề pháp lý. Và còn rất nhiều điều phức tạp đối với một cặp vợ chồng muốn nuôi con như chúng ta" Day đưa ra lời cảnh báo.

"Trái tim tao thực sự muốn cảm nhận điều này. Chúng ta có thể lấy tinh trùng của tao hoặc tinh trùng của mày. Nhưng nếu có thể, tao muốn một người mang thai hộ. Sẽ tốt thôi" Itt đề nghị.

"Hãy bình tĩnh và suy nghĩ về điều đó. Sống cuộc sống hiện tại một cách trọn vẹn nhất. Mày mới học nấu ăn thôi, tại sao phải gấp gáp?" Day nói và Itt gật đầu.

"Bây giờ chúng ta hãy chăm sóc cháu gái của chúng ta trước đã" Itt mỉm cười nói và nhìn Ingfah, người đang tập trung làm bài tập về nhà.

Khi Ingfah làm xong bài tập về nhà, Day cho cô bé xem phim hoạt hình với Itt là bạn của cháu gái anh. Day đi chuẩn bị chỗ ngủ

Một lúc sau, Phai và Bank cùng với Pom, một người bạn khác của Day đến, cả ba mang theo đồ uống.

"Chào P'Pom, P'Phai"  Itt ra ngoài chào bạn của người yêu và cả hai đều đáp lại.

"Tao thấy Day khoe rằng bây giờ Itt có thể nấu ăn" Phai trêu chọc.

"Hôm nay em cho bọn anh ăn gì thế?" Pom mỉm cười hỏi.

Điều này khiến Itt lập tức quay sang nhìn mặt Day, bởi vì anh không nghĩ rằng Day sẽ cư xử như vậy và còn nhắc đến việc này. Day vừa tát vào mặt họ. Điều này khiến Itt mỉm cười và cười một chút.

"Có thể món em làm chưa được ngon. Em vừa học nấu ăn thôi. Nhưng P'Bell đã đến giúp đỡ" Itt đáp, đúng lúc Belle vừa bước xuống xe.

Về phần Bank, cậu muốn được gặp con gái mình tại  nhà.

"Vậy để chế và Itt chuẩn bị đồ ăn nhé. Day, em ra phòng khách ngồi đi" Belle nói.

Thế là Day và Pom ngồi xuống uống trước. Phai vào nhà tìm Ingfah. Tương tự, Itt vào bếp cùng Belle. Sau đó, cậu lấy đồ ăn đã chuẩn bị sẵn ra ngoài phục vụ Day.

Belle mang món gan ngọt do cô tự tay chuẩn bị, cùng Pom chờ đợi và quan sát. Chế ấy thậm chí còn động viên một chút rằng Itt đã làm mọi thứ.

Khi đồ ăn đã chuẩn bị xong, họ giúp nhau khiêng ra trước nhà. Phai, Bank và Ingfa cũng đến ngồi. Itt lấy cơm chiên và gà rán cho cháu gái ăn.

"Có chuyện gì thế, Ingfah?" Itt hỏi cháu gái khi thấy Ingfah cau mày trước khi nhìn Phai. Anh ấy ngay lập tức mỉm cười với Ingfah.

"Heh heh, có lẽ con bé lại bực mình về việc bố Phai lại uống rượu" Bank nói đùa.

Bank cũng muốn uống. Nhưng cậu sẽ không uống rượu nếu Ingfah ở bên, vì Bank phải chăm sóc con mình

"Bố chỉ uống một chút thôi" Phai giơ ngón trỏ và ngón cái lên làm động tác ra hiệu cho Ingfah biết rằng anh ấy thực sự chỉ định uống một chút thôi.

"Khi bố Phai về nhà, bố phải đi tắm. Nếu không Ingfah sẽ không cho bố ngủ với ba Bank" Ingfah nói điều này khiến mọi người bật cười.

"Được rồi, bố sẽ đi tắm và thật thơm!" Phai đáp ngay. Ingfah đồng ý tiếp tục ăn uống, có Belle ở bên cạnh giúp chăm sóc cô bé.

"Itt và tao đã bàn về việc muốn cắm trại ở đâu đó ở Kanchanaburi, nhưng không quá xa" Day vừa nói vừa ăn uống liên tục.

"Hỏi Pom đi. Nó hay đi" Phai gật đầu với Pom.

"Nếu muốn không quá xa thì có thể vào NN" Pom đưa ra và giải thích những tiện nghi có ở đó, vì chúng sẽ không gây nhiều khó khăn cho những ai chỉ muốn thư giãn và tận hưởng môi trường thiên nhiên. Ngoài việc còn cho Day và Itt xem hình về nơi đò

"Tốt, mày nghĩ thế nào?" Itt hỏi Day về chuyến đi

"Ừm, chúng ta có thể đi. Lác chế gọi để đặt chỗ, còn ai muốn đi nữa không?" Day hỏi.

P'Bell, nếu chế đi, em có thể đóng cửa tiệm tóc" Day nói vì Belle mở cửa hàng cho anh hàng ngày nên gần như không bao giờ đóng cửa.

"Có ổn không?" Belle hỏi lại.

"Ừm, chúng ta hãy cân nhắc việc nghỉ ngơi. Hỏi bọn trẻ trong cửa hàng xem có ai đi cùng chúng ta không. Em sẽ để Pom của chế đặt chỗ" Day nói.

"Vậy để mai chế hỏi bọn nhỏ, chúng ta sẽ đi vào ngày nào?" Belle hỏi lại.

Day đã nói chuyện với mọi người và họ nghĩ họ sẽ đi trong 2 ngày tới cho đến khi chuẩn bị xong mọi thứ trước. Và để kết luận, những người chắc chắn sẽ đi bao gồm Day và Itt, Phai và Bank, Pom và Belle còn Ingfah, Bank sẽ để có bé với bố mẹ ruột của mình. Bởi vì Ingfah có phải đi học và cậu không muốn con gái mình phải nghỉ học. Sau khi đồng ý, họ uống và hỏi han nhau về mọi thứ

"Bây giờ mày vẫn quản lý các cửa hàng ở Bangkok và Chonburi như bình thường phải không?" Pom hỏi Day.

"Ừm, nhưng tao đang nói chuyện với bố tao xem liệu chúng ta có nên mở thêm chi nhánh mới hay không" Day nói khiến Itt lập tức quay lại nhìn Day vì cậu không biết điều đó.

"Tao không thấy mày nói gì với tao về chuyện đó" Itt nói lại.

"Tao vẫn chưa chắc chắn" Day trả lời.

"Nếu được thì muốn mở ở đâu?" Itt còn hỏi thêm nữa. Khóe môi Day cong lên thành một nụ cười yếu ớt.

"Đây" Day nói khiến Itt lập tức mở to mắt.

"Nếu mở được ở đây thì cũng tốt. Chúng ta sẽ quay lại để điều hành tiệm cắt tóc và cũng có thể kiểm tra cửa hàng mới"  Itt lên tiếng vì đồng ý mở chi nhánh ở Kanchanaburi. Trước khi dừng lại một chút.

"Nhưng chắc hẳn mày còn mệt hơn nữa. Tốt hơn là không nên mở thêm chi nhánh" Itt nói khi nhớ ra.

"Rốt cuộc là anh có muốn không, P'Itt?" Bank giả vờ mỉm cười hỏi.

"Tao thích ý tưởng đó, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, người sẽ mệt nhất là Day. Tao là quản lý, nhưng không bằng Day, tao chỉ có thể làm việc trong gara" Itt trả lời

Day mỉm cười nhẹ khi nghe Itt nói.

"Hai nhánh đã được đưa vào làm việc. Nếu chúng ta mở chi nhánh khác thì có lẽ sẽ không có vấn đề gì" Day lên tiếng vì nghĩ đến tiềm năng của chính mình. Anh chắc chắn có thể lo liệu được. Hơn nữa, nếu mở chi nhánh ở Kanchanaburi, anh đã có những người bạn là tai mắt của mình.

"Hãy hỏi ý kiến ​​bố trước đã" Itt trả lời và Day đồng ý

Sau đó, họ lại nói chuyện với Bank về việc mở một quán cà phê nhỏ cạnh quầy bar bên hồ bơi của cậu, vì căn nhà bên cạnh đang rao bán nên mẹ Bank đã mua nó.

Trong khi họ đang nói chuyện, thời gian dần dần trở nên muộn hơn. Ingfah đang buồn ngủ và Belle đã đưa cô bé đến ngủ ở nhà Day trước tiên vì Bank sẽ đưa cô bé đi khi cậu vệ nhà mình.

Họ uống rượu và nói chuyện đến gần nửa đêm thì ra về. Bank đưa Ingfah lên xe rồi về nhà.

Belle đã ở đó để giúp thu dọn đồ đạc. Day cũng để Belle ngủ ở nhà. Sẽ không cần phải về muộn vào ban đêm, ngay cả khi các nhà cách nhau không xa. Belle gật đầu vì cô đã mang thêm quần áo.

Day và Itt trở về phòng để tắm và thay quần áo.

"Khi mày đang uống rượu, tao thấy mày ngồi và ngáp không ngừng. Bây giờ mày vào phòng, mắt mày lại sáng lên?" Day hỏi khi thấy Itt đang nằm trên giường nghịch điện thoại sau khi tắm rửa và thay quần áo.

Itt chuyển sang nhìn Day

"Tao chờ mày" Itt mỉm cười đáp lại trước khi đặt chiếc điện thoại di động lên bàn cạnh giường ngủ.

Day mỉm cười trước khi bước tới ngọn đèn giữa phòng. Sau đó anh tiến tới nằm xuống giường cạnh Itt, Itt lập tức quay lại ôm chặt người yêu. Cũng như quấn chân quanh Day.

"Tốt thôi, nhưng hãy cẩn thận, mày có thể chạm vào thứ gì đó và làm nó tỉnh dậy. Ngay cả khi tao không thực sự ngủ" Day đưa ra lời cảnh báo và Itt lập tức nhấc chân lên và không bao giờ gác chân lên người Day nữa.

...............

Sau khi thống nhất được nơi họ sẽ cắm trại vào ngày hôm sau, Day đến hỏi nhân viên cửa hàng và kết luận rằng chỉ có Belle và Pom sẽ cắm trại, trong khi những người khác muốn nghỉ làm vài ngày và đi chơi cùng gia đình họ. Day không quan tâm, vì anh dự định đóng cửa cửa hàng trong 2 ngày.

Trước ngày đi, Itt cùng Day mua đồ để dựng lều vì họ chưa chuẩn bị gì cả. Mọi thứ đều ở Bangkok. Thật tuyệt khi có một cửa hàng bán thiết bị cắm trại.

Pom có ​​tất cả vì anh thường xuyên đi chơi đi cắm trại.

Lúc đầu Itt định mua một chiếc lều lớn để ở cho một gia đình, nhưng Day bắt cậu kiếm một chiếc lều có thể chứa được 3 đến 4 người là đủ. Và rồi họ chọn loại tự động mở ra, dù sao thì họ cũng không thường xuyên dựng lều cùng nhau, Itt vui vẻ đồng ý.

Ngày mai sẽ là ngày cắm trại. Pom đã đặt chỗ trước và về đồ ăn, họ cũng đã thống nhất sẽ ăn gì.

Belle, Pom, Itt và Day tình nguyện mua đồ tươi ở chợ đêm để nấu ăn.

"Tao thấy Bank nói bây giờ phố đi bộ ở Kanchanaburi đã đổi thành đường dọc bến tàu phải không?" Itt quay lại và hỏi Day khi đang đi dạo trong chợ nông sản tươi sống vào buổi tối

"Ừm" Day trả lời.

"Chỉ có thứ bảy thôi phải không?"  Itt hỏi thêm và Day gật đầu.

"Vậy thứ bảy mày có thể đưa tao đi dạo được không? Hôm nọ tao đi mua sắm với P'Bell và từ trên xe tao thấy họ có lối đi với khu vực dành cho mọi người ngồi cạnh bến tàu" Itt nói, vì khi trở lại Kanchanaburi, họ không đi đâu nhiều mà chỉ ở lại để đi thẩm mỹ viện. Đôi khi có việc gì đó phải làm nhưng chỉ trong vài ngày. Nhưng lần này họ đã có thời gian để nghỉ ngơi. Vì thế Itt muốn đi chơi vui vẻ.

"Tao sẽ dẫn mày đi" Day trả lời.

"Itt bảo em muốn làm thịt cuộn cải xoăn để ăn phải không?" Belle đi trước quay lại hỏi.

"Đúng!" Itt trả lời ngay lập tức.

Sau đó Belle cũng hỏi mua cải xoăn. Itt nhiệt tình giúp đỡ Day và Belle mua sắm.

"P'Day?" Tiếng gọi Day vang lên.

Điều này khiến Itt và Day quay lại nhìn Phum. Itt khẽ cau mày khi thấy đối phương dám đến chào Day, Day cũng nhìn Phum với ánh mắt dịu dàng.

"Xin chào" Day chào lại không cần suy nghĩ bất cứ điều gì.

Phum luân phiên nhìn Day và Itt với một cái bĩu môi nhẹ.

"À..." Phum nuốt khan.

"Đây, muốn nói gì nhanh đi. Mày đang chặn đường của người khác" Itt nói rồi kéo Day đứng vào chỗ trống cạnh quầy rau.

Phum cắn nhẹ môi trước khi bước ra chỗ khác như Itt đã nói.

"À, em muốn xin lỗi anh về chuyện của P'Pin"  Phúm trầm giọng nói.

"Em muốn anh biết điều này. Bản thân em cũng không biết P'Pin đã làm gì. Em đến để hỏi chuyện cụ thể thế nào" Phum lại nói.

"Tao nghĩ mày nên xin lỗi Phai. Bởi vì đó là chuyện của nó. Cá nhân tao cũng không biết chị gái của Phum" Day nói với giọng bình tĩnh.

Phum cử động một chút.

"Em đã xin lỗi P'Phai rồi. Nhưng em cũng muốn xin lỗi anh. Em không muốn anh hiểu lầm rằng em đã âm mưu với P'Pin" Phum nói, vì thực sự cậu không biết.

"Chuyện này đã qua rồi. Điều bây giờ cần làm là cuộc sống của ai thì là của người đó, khác nhau và không liên quan đến nhau" Day trả lời không chút quan tâm, vì mọi việc đã diễn ra tốt đẹp. Hơn nữa, Day tin rằng Phai không quan tâm và đó cũng là chuyện xưa rồi.

"Phải ạ" Phum thấp giọng đáp lại, vì câu nói mỗi người nên sống khác đi.

Phum biết Day cũng đang ám chỉ chính Phum.

"Vậy thì em không làm phiền P'Day nữa, xin hãy tha lỗi cho em lần nữa" Phum nói rồi rời đi ngay.

"Sao cậu ta không xin lỗi tao? Cậu ta thích làm tao tức giận" Itt nói đùa. Vì Phum không có ý định gây rắc rối với cậu nữa nên Itt vẫn cư xử bình thường.

"Dù bực bội thì vẫn phải đi mua đồ. Tao không biết P'Belle đi đâu" Day nói rồi đẩy Itt ra sau để tiếp tục đi mua sắm.

Khi đã có đủ những thứ mình muốn, họ trở về nhà.

Saimai vẫn ở nhà Day và Itt, nhưng ngày mai họ sẽ để nhóc ở nhà bố mẹ Bank để ở với Ingfah tạm thời vì họ không cảm thấy thoải mái khi đưa đến địa điểm dựng lều. Tối nay Belle cũng sẽ qua nhà Day và Itt để giúp chuẩn bị mọi việc.

"Đi bao nhiêu xe?" Itt quay sang hỏi Day trong khi đang giúp Belle làm bếp.

"2 xe, 1 cho Phai và 1 cho Pom. Pom sẽ dùng xe Four Wheel để chở mọi thứ. Chúng ta đi xe kia" Day trả lời.

🏷️ Four Wheel là loại xe móc mini gắn vào ô tô để chở đồ cồng kềnh. Có một số mô hình mở hoặc đóng.

"Ừm, cái này tốt đấy. Tiết kiệm xăng. Đi cùng một chiếc xe cũng thú vị" Itt mỉm cười nói rồi quay lại giúp Belle chuẩn bị đồ. Trước khi đưa Saimai đi dạo.

"Trông Itt khác lắm. Thằng bé thực sự đã trưởng thành rất nhiều. Itt có vẻ điềm tĩnh hơn, biết điều hơn, không còn cáu gắt như trước" Belle mỉm cười nói.

"P'Bell, chế có thể dùng từ ngu ngốc cũng được" Day trả lời và Belle mỉm cười và cười lớn.

"Lạy Chúa, chế đang tránh dùng từ đó" Belle mỉm cười đáp lại.

Day nở một nụ cười nhẹ trên môi.

"Nói thật thì Itt vẫn có mặt hư hỏng đấy chế Bell ạ. Nhưng ít hơn nhiều so với trước đây" Day nói dựa trên những gì anh đã quan sát được về người yêu mình trong quá khứ.

"Day thì sao? Em có nghĩ có điều gì đó đã thay đổi trong em không?" Belle hỏi Day.

Day có chút im lặng

"Có lẽ em linh hoạt hơn" Day trả lời.

"Chế biết ngày xưa em đã ngược đãi Itt thế nào mà. Không phải bây giờ em không chiếm hữu và không lo lắng cho nó nữa. Em vẫn vậy, em chỉ sẵn sàng để cho nó có nhiều tự do hơn, tự mình đưa ra nhiều quyết định hơn. Nó không chỉ nằm trong tay em, mà còn trong thế giới của em" Day nói với giọng nghiêm túc khi nghĩ về câu chuyện ngày xưa của mình.

"Chế mừng vì Day đã nghĩ đến điều đó. Nếu không thì chế đã đưa Saimai đi dạo với Itt rồi. Thằng bé không thể làm một mình, phải không?" Belle nói đùa.

Day cười nhẹ, vì nếu là trước đây anh đã không để Itt ra ngoài một mình. Nếu Itt đi, Day sẽ đi cùng cậu

"Day cũng đã thay đổi nhiều. Em bắt đầu bộc lộ cảm xúc nhiều hơn, em bắt đầu mỉm cười, cười tươi, rất khác so với trước đây"  Belle nói, nhấn mạnh từ ngữ rất nhiều.

"Trước đây em chỉ có một mặt thôi phải không?" Day hỏi lại.

"Có hai mặt, một mặt bình tĩnh và một mặt tức giận" Belle trả lời đùa.

"Thành thật mà nói, em cũng phải cảm ơn vụ tai nạn năm đó. Nó khiến em hiểu rằng cuộc sống còn nhiều điều hơn thế"  Day nói khi nghĩ về tai nạn của chính mình. Khi xe lăn bánh và anh không còn nhận ra Itt nữa, nhưng Itt vẫn kiên nhẫn chăm sóc, làm những việc mà anh chưa bao giờ làm cho cậu, dù Day đã làm rất nhiều điều tồi tệ với Itt.

"Chế có thể hỏi Day được không? Em đã kể cho chế nghe chuyện về hai đứa. Nhưng chế muốn biết tại sao Day và Itt lại yêu nhau, mặc dù lúc đầu em rất tàn nhẫn với thằng bé, có rất nhiều oán hận với nhau" Belle bối rối hỏi. Bởi vì Belle đã biết tất cả những gì Day làm với Itt.

Day yên tĩnh một lúc.

"P'Belle, chế có chắc là thực sự muốn biết chuyện đó không? Chế có thể không có khả năng chấp nhận nó" Day hỏi, vì Belle giống như người thân của Day, vì cô thân thiết với Day và đã giúp đỡ anh từ lâu.

"Chế đã nói rồi. Có lẽ chế sẽ phải lắng nghe" Belle trả lời.

"Heh heh, chắc đầu óc em có vấn đề rồi. Em thừa nhận lúc đầu en rất tức giận. Em ghét những gì nó đã làm với Night. Lúc đầu em không có cảm giác gì khác ngoài tức giận. Nhưng thời gian trôi qua, nét mặt Itt, ánh mắt Itt khi nó sợ em, khi nó khóc. Điều này khơi dậy một số cảm xúc trong em. Em bắt đầu cảm thấy như người duy nhất có thể khiến nó khóc và làm tổn thương bản thân chỉ có em. Sau một thời gian chung sống, em bắt đầu quý trọng nó hơn. Cho đến khi em nhận ra rằng em yêu nó" Day giải thích tình trạng của mình cho Belle.

"Chế đã cố gắng tìm thông tin về chủ đề này. Day có các triệu chứng tương tự như Hội chứng Lima, một tên tội phạm phải lòng nạn nhân của mình. Đối với Itt, các triệu chứng tương tự như Hội chứng trên là Stockholm, khi nạn nhân phải lòng kẻ tấn công mình" Belle nói theo thông tin tìm được.

"Nhưng chế không chắc em sẽ hiểu chế một cách chính xác" Belle nói lại.

"Có lẽ là thế thôi. Tóm lại, nó và em mắc bệnh tâm thần" Day nói với một nụ cười nhẹ trong cổ họng.

"Có lẽ thù hận đã tạo thành một cặp đôi hoàn hảo. Rồi họ sẽ chỉ yêu nhau thôi. Nếu Itt không có tình cảm với Day hoặc không biểu hiện các triệu chứng giống hội chứng Stockholm thì Day có lẽ đã phải ngồi tù rồi" Belle nói những gì cô ấy nghĩ.

"Và đó. Em nghĩ tất cả bạn bè và đàn em của em có lẽ đều có những triệu chứng như thế này. Giống như em và Itt" Day nói, nghĩ về Nan và Mac, Neil và Nick và một số cặp đôi mà anh biết. Đó không phải là một khởi đầu tốt đẹp với những người yêu nhau. Nhưng cuối cùng họ đã có thể yêu nhau.

"Nhưng thật tốt khi họ có thể kể những câu chuyện này" Belle mỉm cười nói.

Day mỉm cười và chấp nhận một chút trước khi quay lại nói về tiệm làm tóc.

..........

"Tối qua em ngủ muộn à? Sáng nay chế thấy Day phàn nàn" Belle hỏi Itt vào cuối ngày khi cô chuẩn bị dọn đồ đạc trước cửa nhà. Chờ Pom mang xe đi chất đồ.

"Vâng em có chút phấn khích. Em không thể ngủ. May là chúng ta đi muộn một chút để em có thể ngủ được một chút" Itt mỉm cười đáp lại.

"Tao mừng vì mày dậy kịp. Nếu không tao sẽ để mày ngủ một mình ở nhà" Day nói. Itt quay người lại, tìm tư thế giơ nắm đấm cho người yêu.

"Tao biết mày sẽ không để tao một mình trên đó" Itt phản ứng ngay lập tức khiến Day làm rối tung mái tóc của Itt.

"Mày biết nhiều đấy" Day trả lời ngắn gọn. Điều đó đúng như đã nói. Anh không có ý định để Itt ở nhà một mình và chắc chắn nếu không có Itt anh sẽ không đi

"Đừng có làm rốt tóc tao nữa, mất hết vẻ đẹp trai của tao!" Itt hét lên khi giơ tay lên chỉnh lại mái tóc của chính mình.

"Nhưng còn Pom, P'Bell thì sao?" Itt hỏi về chàng trai trẻ ở tiệm làm tóc mà họ đi cùng.

"Cậu ta đã rời khỏi nhà rồi, chế nghĩ nó sắp đến rồi" Belle trả lời và Itt gật đầu.

"Và ai sẽ đi xe nào?" Itt tò mò hỏi sao cậu không lấy xe.

"Tao và và đi với Bank và Phai. Về phần Belle và Pom, cả hai đi xe của Pom" Day trả lời vì anh đã nói chuyện với Belle.

"Pom đến vừa kịp lúc" Belle nói khi Day nói xong.

Sau đó Belle đi mở cổng rào cho Pom vào và xách đồ. Mọi người giúp đưa đồ đạc lên xe. Phai và Bank cũng đến. Phai và Pom nói về con đường họ sẽ đi, kể cả khi nào họ sẽ dừng lại để mua đồ.

Sau khi thống nhất xong, họ khóa cửa và lên xe. Day ngồi ở ghế sau với Itt.

"P'Day, anh có muốn lên đây ngồi với P'Phai không?" Bank quay sang hỏi Day.

"Không cần" Day trả lời.

"Day không thể rời xa tao được" Itt mỉm cười nói với Bank, Bank bắt đầu cười.

"Giống như tên khốn đó không thể rời xa mày vậy, Bank" nói.

Điều này khiến Bank ngừng cười ngay lập tức. Rồi nhìn Phai đang cười nhẹ khiến mặt Bank nóng bừng vì xấu hổ.

"Ở chung một nhà, lấy đâu ra thời gian để xa nhau?" Bank trả lời, che giấu sự bối rối của mình. Itt mỉm cười, bắt đầu cười lớn vì biết Bank đang xấu hổ.

Trong chuyến đi họ dừng lại ở những điểm đã thống nhất. Ước tính thời gian di chuyển, không tính các điểm dừng trên đường, sẽ mất khoảng một giờ và lúc này họ đã dừng lại ở một trạm xăng. Day đi vào phòng WS công cộng và định đi mua cà phê.

"Pom, anh vẫn một mình à?" Itt hỏi.

"Từ một mình của em nghĩ là gì? P'Bell và anh đang đi trên cùng một chiếc xe" Pom trả lời.

"Ý em là anh chưa có bạn trai à? Gần đây em phát hiện anh đang hẹn hò với một ca sĩ tên Liu. Phải không?" Itt mỉm cười hỏi. Pom cười nhẹ.

"Cuộc vui nhất thời thôi. Có lẽ bây giờ cậu ta nổi tiếng quá nên quên mất anh, Cứ đi đi, đừng hỏi nhiều. Day nhìn về hướng này rồi" Pom gật đầu chào Day, người vừa ra khỏi phòng tắm và đợi Itt cùng đi xuống căng tin. Itt không hỏi thêm câu nào nữa. Anh tiến thẳng đến nắm tay Day.

"Tao đi trêu P'Pom" Itt đã báo cáo với Day. Day mỉm cười nhẹ trước khi họ cùng nhau đi dạo đến quán cà phê.

Khi đã có đồ uống như ý muốn, họ ngồi trò chuyện thêm một chút trong cửa hàng và chụp ảnh cùng mọi người để ghi lại kỉ niệm trước khi bắt đầu đi xa hơn.

NHẮC NHẸ THOI NÈ: Đọc mà không vote thì nào truyện end rồi dịch tiếp he❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro