Lần đầu gặp mặt ( Alice x Oliver )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người kể chuyện - Oliver

Tôi đã để ý nó bữa giờ rồi ! Nó không bao giờ nói chuyện hay chơi chung với ai.Mọi người gọi nó là quái vật,và điều đó là nguyên nhân khiến nó ấy tách biệt với mọi thứ chăng ?

Một đứa con gái xinh đẹp,cô đơn giữa dàn hoa xung quanh.Thế nhưng không vì vậy mà nhỏ yếu đuối....Thật đặc biệt !

Nhỏ đang ngồi chơi xích đu được cột trên cây cổ thụ già nhất làng.Tôi khẽ tiến lại gần từ đằng sau rồi bất ngờ loài mặt ra chào nó.

-"Xin chào ~"-tôi mỉm cười nhìn nhỏ.

-"...."-con nhỏ đó không nói gì mà chỉ quay đi,điều này làm tôi càng thấy thích thú hơn.

-"Nè ~ Đừng bơ tôi !"-tôi ghé sát mặt vào mặt nó.Cuối cùng vì hành động này mà nhỏ cũng chịu mở mồm.

-"Này !"-nhỏ chau mày,giơ bàn tay đen ngòm và sắt nhọn ra đe dọa tôi.

-"Ah ! Từ từ..."-tôi giơ hai tay lên tỏ ý không gây hại rồi tiến lên phía trước mặt nhỏ.

-"Tao là Oliver ! còn đằng ấy ?"-tôi vỗ ngực tự tin nói.

-"....Không phải chuyện của ngươi !"-nhỏ chau mày rồi nhìn sang hướng khác.

-"...."-tôi nhìn nhỏ,lòng thầm nghĩ sao con này chảnh giữ vậy ! Thế nhưng,tôi lại chú ý nhiều hơn đến con thú bông hình con thỏ màu đen nó ôm chặt trong tay.

-"Nó...là bạn của mày à ?"-tôi chỉ vào con thú bông và nhận lại được là cái lườm của nhỏ.

-"Hồi nãy tao có thấy con thỏ y như này nè !"-tôi nói rồi ngước lên nhìn nó,bất ngờ thay nó thực sự đã để tâm đến điều này...

-"Mày.....thích hả ?"-tôi hơi nghiêng đầu,không ngờ nó sẽ chú ý tới mình bằng cách như thế.

-"Ha ! K-không..."-nhỏ hơi đỏ mặt,nhưng lại tỏ ra tức giận bởi điều đó.

-"Pfff- buồn cười thật !"-tôi bật cười,nhỏ còn thú vị hơn những gì tôi đang mong đợi nữa !

-"NÀY !!!"-nhỏ rít lên,có vẻ thực sự đã rất giận.

-"Nào ~ muốn tao bắt một con thỏ cho không ?"-nụ cười tự mãn trên môi tôi càng mở rộng.Điều này thật sự rất vui đấy !

-"...."-nhỏ nhìn tôi không nói gì,tuy vậy đôi mắt dường như đã mở to hơn khi nhìn tôi hệt như đứa trẻ đang muốn kẹo.

-"Nhưng mà...có một điều kiện !"-tôi vẫn cười và nhìn nó.

-"....Đ-điều kiện gì...?"-nhỏ e dè nhưng lại chau mày như thể đang dọa tôi.

-"Pfff-..."-tôi bật cười rồi phải vội bịt mồm lại trước khi ai đó lại ngại hết cả lên.Sau đó nói tiếp.

-"Hmmm....hãy cho tao biết tên mày.Đây là điều kiện trao đối nhé !"-tôi làm bộ nghĩ nghĩ rồi tiến lại gần nhỏ.

-"...Ừm..."-nhỏ gục đầu nhẹ.Coi như tôi đã thu hút được sự chú ý của nó rồi nhỉ ?

-"Vậy...móc ngoéo tay nhé !"-tôi giơ ngón út ra trước mặt nó.Và...nhỏ đáp lại tôi bằng một ngón giữa...

-"...."

.

.

.

.

.

Sau một hồi hì hục...tôi thực sự chả bắt được con thỏ nào.

Khi bầu trời đã ngã màu hoàng hôn,tôi quay lại chỗ cây cổ thụ ấy để xem nó còn đợi tôi không.Và thưc sự,nó vẫn đang ngồi ở đó...

-"...Nè..."-tôi chạm nhẹ vào người nhỏ.

-"....Thỏ đâu ?"-nhỏ nhìn tôi rồi hơi nhướng mày.Nhưng hình như nó cũng chả muốn nói gì thêm khí chứng kiến bộ dạng tả tơi của tôi...

-"Xin lỗi...K-không bắt được...Mai nhé ?"-tôi ngại ngùng nhìn nó.Ấy vậy mà nó lại cười với tôi.

-"Không sao đâu."-nhỏ xua tay rồi đứng dậy khỏi xích đu và lại gần tôi.

-"Tao tên là Alice."-cô nàng nhìn tôi rồi mỉm cười nhẹ.

Đẹp thật.

Cô ấy kéo tôi lại ngồi dưới cái cây.Rồi dùng ngón tay sắt nhọn của mình khắc tên tôi lên đó.

-"Mày đang làm gì vậy ?"-tôi khó hiểu hỏi.

-"....Ghi nhớ tên của người bạn đầu tiên..."

Tôi nhìn nhỏ,phải rồi...vì nó là quỷ nên chả ai dám lại gần nó hết nhỉ ?

-"...."-tôi lấy một cành khô gần đó rồi cũng cố gắng khắc tên của Alice lên.

Tên của hai chúng tôi ở cạnh nhau,tựa như lời thề rằng sẽ gắng bó  mãi mãi.

.

.

.

.

.

---

-"Alice à,em đang nghĩ gì đó ?"-Oliver cười rồi nhìn cô nàng.

-"Hả !? À không...em chỉ đang nhớ tới kỉ niệm lần đầu hai đứa mình gặp nhau ở đây thôi !"

-"Pfff - à,anh nhớ rồi..."-Oliver bật cười rồi nắm lấy tay cô nàng.

Bọ họ cùng nhau nhìn về hướng bãi cỏ xanh đầy hoa trước mặt,nơi có một con thỏ mà Oliver mới bắt được cách đây không lâu.

"Mặc dù có hơi muộn...nhưng giờ anh bắt được cho em rồi nhé !"-Oliver dịu dàng nhìn Alice.Cô nàng thấy vậy thì thở dài rồi tựa đầu vào vai ai đó.

-"Đồ ngốc này."-Alice khẽ mắng yêu người mình thương.

Hoàng hôn cũng dần xuất hiện,để lộ tia nắng cuối cùng chiếu vào nơi khắc tên hai người họ năm xưa.Giờ đây...nơi đó còn có thêm cả một hình trái tim ở giữa !


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro