16.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---------------------------------
Ăn tối xong, anh chợt kéo tay em

- Ami... Mau...đi với anh

Em khó hiểu, nhưng cũng sải chân bước theo

Bước lên trên phòng, anh dìu em ngồi xuống, lôi ra một chiếc hộp nhỏ

- Em mau mở ra đi...

Anh thúc giục, háo hức chờ em mở ra

Em tò mò mở, trước mắt em là một tấm giấy nhỏ

" Chúc mừng sinh nhật em, nàng thơ..."

Mặt em đỏ hồng nhìn anh...

Hôm nay là sinh nhật em...em thậm chí còn chẳng nhớ tới nó...

Còn " nàng thơ ", anh gọi em là nàng thơ...

Môi khẽ cong lên, trong lòng em tim dường như hẫng đi một nhịp vậy

Để tấm giấy nhỉ sang bên cạnh, ở dưới là một con gấu nhỏ được anh nay vá cẩn thận

- Tuy quà không đẹp...nhưng là cả trái tim anh dành tặng em...

Anh ngại ngùng đặt tay lên tay em, em quay sang ạh, mắt chớp chớp

Trong một giây phút nào đó, em không nghĩ rằng...đầu óc anh đơn thuần là một đứa trẻ

Nhìn xuống con gấu bé hơn lòng bàn tay em kia

Nó giống ngày hôm đó

Anh cũng tặng cho em con gấu giống như này...

Sinh nhật em chưa bao giờ được tặng quà, chưa bao giờ được nếm mùi vị bánh kem

Chỉ có anh... Chỉ có anh là nhớ tới em

Mua quà sinh nhật tặng em...

Và giờ cũng y như vậy... Em vô cùng hạnh phúc

Chợt em áp môi mình lên môi anh, hôn lấy một nụ hôn thật sâu

Anh bất ngờ, nhưng cũng phối hợp với em. Môi lưỡi dây dưa lấy một hồi, em dứt ra

- Em... Em rất vui Jeon Jungkook...

Em cười, hai hàng nước mắt bỗng chảy dài rồi khô ngay

- Mình... Mình đi ngủ đi...

Anh kéo em nằm xuống rồi tắt đèn

Trong đêm tối, tay anh luôn lần mò tới váy em, xoa xoa lấy đường cong mềm mại

Em vụng vể, hôn lấy môi anh, bàn tay đặt trên cơ ngực anh

Đêm đó là một đêm dài...

Từng hơi thở...cái ôm gắt gao mà cả hai dành cho nhau

- Ha...

Anh thở dốc, đưa đẩy nhanh phần dưới của mình vào trong em

Sau vài lần thúc, anh cũng bắn tinh vào trong anh, anh nằm xuống bên cạnh, ôm lấy thân thể nhỏ con đang run nhẹ kia

- Jungkook, rốt cuộc...anh có bị bệnh không...?

Bỗng dưng em hỏi anh, anh chợt khựng lại một lúc, nhưng rồi lại vùi mặt vào người em, đánh trống lảng

- Ư...anh muốn ngủ...

Rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu

---

Sáng hôm sau, vẫn là một ngày trong lành dịu mát, hôm nay là ngày chủ nhật, ngày mà em thích nhất, đơn giản ngày này em chẳng phải làm gì cả

Bước xuống dưới nhà là hình bóng cao lớn của anh, anh dụi dụi đôi mắt vẫn còn đang buồn ngủ, ngáp dài lấy một cái

- Vợ ơi...

Anh gọi, em quay ngoắt sang, anh chạy lại mà dang tay ra

- Ôm anh đi...

Em cười tủm, vòng tay ôm trọn anh vào lòng, ngay lúc này, em mới có thể xóa bỏ được ý nghĩ rằng anh giả bệnh kia

Tại sao em có thể nghĩ ra điều ngu ngốc đó chứ nhỉ??

- Mau ra ăn sáng đi rồi em dẫn anh đi chơi!!

Anh sáng bừng mắt khi em nói như vậy, vội chạy thật nhanh ra bàn ăn

Em thì đi lên sân thượng một lúc, ngồi đó hưởng chút se lạnh của khí trời, em vô cùng thích chăm cây cối vào những ngày rảnh rỗi, nó giúp em cảm thấy tốt hơn

Sau khi dọn dẹp đống bát, anh đã tự mình thay cho mình một bộ quần áo đậm chất boyfriend

- Chà...anh trông vô cùng đẹp trai khi diện outfit này nha!!!

Em vô vỗ mông anh, anh giận dỗi nói

- Sao vậy...bình thường anh không có đẹp??

Em lắc đầu, hôn hai ba phát cào má bánh bao anh

- Không có... Anh lúc nào cũng đẹp hết...

.
.
.
.
.
.
.

Đơn giản chỉ đưa anh đi dạo quanh thôi, một nơi nhiều cây xanh, nhiều gió

Bỗng dưng...một lần nữa em lại gặp cậu

Kim Taehyung...

Dường như Taehyung luôn thích những nơi như này

Giống em vậy...

Trái ngược với em, mặt anh thì đen kịt lại khi thấy em vui vẻ chạy lại chỗ cậu chào hỏi

Và thế là...cuộc đi chỉ riêng mình anh và em giờ lại có thêm Kim Taehyung...

Điều đó làm anh không mấy hài lòng...

Bàn tay từ lúc nào đã cuộn thành nắm đấm...

Em đang nói chuyện vô cùng với vẻ với cậu, đột nhiên anh chen vào 

- Vợ...mình đi ra phía này đi...

Một tiếng vợ thôi, nó cũng đủ để đánh tâm lý, cảnh cáo người bên cạnh

Và đúng là thế thật...

Taehyung tim khẽ nhói nhẹ, cứ tưởng rằng cậu còn cơ hội...

- Ừm...mình cùng đi!! Chắc em có việc rồi...tạm biệt anh nha...

Em tạm biệt rồi khoác vai anh vui vẻ bước đi

Ánh mắt cậu u buồn nhìn xa xăm...

Tối nay...cậu nhất định sẽ tỏ tình em

Nhỡ đâu...cậu sẽ có cơ hội thì sao?

.

.

.

.

Reng reng...

Chuông điện thoại em reo lên, em vớ lấy điện thoại, còn anh thì ngồi cạnh em, gối đầu lên đùi mà xem TV

- Alo...

- Ừm...Ami...em có thể ra chỗ hôm nay!! Anh có chuyện quan trọng muốn nói với em!!

Giọng Taehyung cậu trầm ấm phát ra, em liếc nhìn xuống con người đang liếc mắt nhìn lên mình kia

Em khẽ xoa đầu anh, nói

- Ừm...em sẽ ra...

Cúp máy, em vội nhấc đầu anh ra khỏi đùi rồi đứng dậy

- Em định đi đâu vậy!!?

Ánh mắt anh dò xét, em cười gượng, vội nói

- Ừm...em ra đây một chút thôi...anh trông nhà nha!!

Nói rồi chạy biến đi, ra đây...ra đây là để gặp Taehyung sao??

Không được, anh phải đi theo em thôi

Thay cho mình toàn đồ đen, đội cái mũ lưỡi trai, rồi bắt đầu từng bước đi sau em

---

Đến nơi, em vui vẻ chạy lại phía Taehyung

- Anh gọi em ra đây có việc gì vậy!?

Em chớp chớp mi mắt, nghiêng đầu hỏi, cậu chỉ e dè nói

- Anh chỉ muốn...em đi chơi cùng với anh một chút...

Em khó hiểu, nhưng rồi cũng nhanh chóng đồng ý

Cả đêm hôm đấy, em và cậu có một buổi đi chơi rất vui

Chỉ có anh...có anh là cảm thấy tim mình tổn thương

Bỗng anh chợt khựng lại, Kim Taehyung bất chợt hôn lên trán em...

Sau đó...anh cũng không biết nữa

.

.

.

.

.

Bước trên con đường vắng, anh đi sau Kim Taehyung, trên tay cầm lấy một viên gạch

Cốp...

Anh giáng xuống đầu cậu, khiến cậu ngã xuống, máu chảy từ đầu, lênh láng một vùng

" Taehyung...là do anh quá ngu ngốc thôi... "

                      TO BE CONTINUE...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro