15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Tần Xuyên cảm thấy rất chói mắt, tuyệt không muốn nhìn lại nụ cười kia.

Một giờ 10 vạn......

Minh tinh đang hot còn không có giá như vậy .

Nếu không phải là bà nội nhất quyết muốn gặp cô......

"Dẫn cô ấy đi gặp bà nội." Thẩm Tần Xuyên không muốn chung một chỗ với Linh Quỳnh, sai người hầu đưa cô đến đó.

......

Linh Quỳnh chạy nhảy tung tăng ra ngoài ,nhìn qua vô cùng vui vẻ, váy cũng theo động tác của cô bay lên.

Xinh đẹp tươi sáng , tràn đầy sức sống.

Thẩm Tần Xuyên nhíu mày.

Không biết tại sao, nhìn thấy cô vui vẻ như vậy, anh lại rất khó chịu.

Khó chịu vì cái gì, Thẩm Tần Xuyên cũng không biết phải nói sao .

Thẩm Tần Xuyên nhìn đi chỗ khác, :"Bà nội nói gì?"

Linh Quỳnh: "Không nói gì a."

Thẩm Tầm Xuyên yên lặng nhìn người hầu đi theo Linh Quỳnh, người hầu thận trọng trả lời: "Lão phu nhân thoạt nhìn rất vui vẻ."

Thẩm Tần Xuyên: "......"

Nhiệm vụ hoàn thành, Thẩm Tần Xuyên tuyệt không muốn nhìn thấy Linh Quỳnh, muốn để cho cô đi càng nhanh càng tốt.

Trước khi rời đi, Thẩm Tần Xuyên hỏi lại vấn đề lúc trước hắn thắc mắc: "Không phải là cô có 200 vạn lận sao , sao lại ở chỗ đó?"

Linh Quỳnh thở dài, buồn bã nói: "Xài hết rồi."

"......" Xài, xài hết rồi?

200 vạn, cô mua cái gì?

Ánh mắt Thẩm Tần Xuyên rơi vào chiếc xe của cô ... Ngẫm cũng có chút dễ hiểu .

Thẩm Tần Xuyên: "....."

Thẩm Tần Xuyên không biết, một lúc nữa thôi anh sẽ phải nhận 'trận đòn' từ bà nội Thẩm.

Thẩm Tần Xuyên bị mắng hộc máu, tựa như là hắn làm gì có lỗi với Tô Miểu Miểu , nên mới khiến cho Tô Miểu Miểu ở lễ đính hôn nháo một trận như vậy .

Người phụ nữ đó đã nói cái quái gì với bà nội của hắn vậy!!

Đây là bà nội của hắn , Thẩm Tần Xuyên không dám cãi lại, sợ chọc giận bà .

Hắn giải thích bà nội cũng không nghe.

Thẩm Tần Xuyên bị làm cho tức chết đi được, đáy lòng thầm nguyền rủa Linh Quỳnh.

Cuối cùng bà nội Thẩm còn ra lệnh: "Mặc kệ anh dùng biện pháp gì, nhất định phải mang con bé kia trở về."

“Bà nội, cô ta…” Thẩm Tần Xuyên không biết bà nội hắn bị Tô Miểu Miểu cho ăn phải bùa mê thuốc lú gì rồi, nén giận nói: "Cô ta là cũng chit con riêng , làm gì có tư cách làm cháu dâu của Thẩm gia chứ."

Trước đây bà nội một chút cũng không thích Tô Khinh Y.

Nghĩ đến Tô Khinh Y, lồng ngực Thẩm Tần Xuyên lại là một trận đau đớn.

Nếu như hắn phát hiện tình cảm của mình sớm một chút, có thể....

" Con riêng cái gì mà con riêng ! " Bà nội Thẩm cầm gối đánh vào đầu Thẩm Tần Xuyên : " Ta dạy anh như thế nào? Là cha con bé  phạm sai lầm, mắc mớ gì đến con bé , người ta nhu thuận biết chuyện, anh nói lời vô liêm sỉ như vậy, còn có phép tắc hay không !"

Thẩm Tần Xuyên mới vừa rồi là có chút tức giận, không lựa lời mà nói.

Nhưng trong vòng [??? Quên mất gọi là gì r ], thân phận con riêng rất dễ bị người khác chỉ trích.

"Anh còn đứng đấy làm gì, mau mang người tìm về cho ta, mau mau cút đi! !"

"..."

......

Tiền trên người Linh Quỳnh khó có thể để được qua đêm, vì vậy cô lái một chiếc xe một vòng kết thúc cuộc vui của mình, rồi chậm rãi đi đến nơi Lục Văn Từ đang đóng phim.

Nhưng cô đi đến nơi thì được thông báo đoàn làm phim đã không còn ở đó.

Linh Quỳnh: "..."

Chuyện gì đang xảy ra vậy ! Không phải là đang được quay ở đây sao?

Lục Văn Từ và người ở đoàn đều nói với cô là ở đây mà...

Làm sao lại không có ở đây?

【 Tình yêu, đề nghị rút thẻ a, chỉ có rút thẻ mới có thể kích hoạt kịch bản a, cam đoan trăm phần trăm không hề lừa đảo. 】 Vinh Diệu ngoi lên ngày ngày lừa rút thẻ.

Linh Quỳnh: "Có ý gì ?!"

【 Ý trên mặt chữ a. 】

Linh Quỳnh: "......"

Linh Quỳnh rất nhanh liền biết y Vinh Diệu nói là gì.

Cho dù là cô và Lục Văn Từ biết vị trí của nhau đi chăng nữa thì khi cô tới, Lục Văn Từ đều sẽ không có ở đây.

Dù sao thì chính là không thấy được hắn.

Người còn không thấy được, còn chơi thế nào?

Linh Quỳnh tức giận đến nổ tung.

Cái trò chơi rách nát này!

Không rút thẻ chính là không chơi chơi được đúng không?

【 Tình yêu, rút thẻ rất vui mà . 】

Vui cái con khỉ!

【......】

Linh Quỳnh bạo phát tại chỗ vài phút, vẻ mặt nhỏ ủy khuất mở trang chủ ra, cuối cùng vẫn phải nhịn đau rút thẻ.

Tới đi!

Nhưng mà, sau khi mấy vạn tệ đập xuống, ngay cả một cái bọt nước đều không trông thấy.

Tiền trong tay Linh Quỳnh vốn là bị cô tiêu xài đến không còn bao nhiêu.

Tại thời điểm khi tiền trong tay cô gần hết, thì cuối cùng cũng vớt được một cái bọt nước.

Giao diện là cung điện có kiến trúc cổ xưa, trừ cái đó ra không có gì khác.

Phía dưới có dòng số to - 28

Cái đồ chơi này căn bản xem không hiểu được ý nghĩa của nó , chỉ có thể đi mới biết được.

Thật không dễ dàng mới rút ra được, không đi làm sao xứng đáng với công sức đã bỏ ra!

Linh Quỳnh lúc nãy còn lái xe chầm chậm, bây giờ hấp tấp phóng đi .

......

Đoàn làm phim của《 Thịnh thế thiên hạ》 quản lý rất nghiêm ngặt, Linh Quỳnh nghĩ chui vào khả năng khá thấp.

Đi lòng vòng bên ngoài một lúc lâu , nhưng không nghĩ ra cách nào hay.

Ngay tại lúc cô định trực tiếp đi tìm Lục Văn Từ, liếc thấy một người khá quen mắt từ một chiếc xe xuống, đang mang theo người hướng về trong đoàn phim mà đi.

Linh Quỳnh chớp chớp mắt, trên mặt mang theo nụ cười đi tới , lanh lảnh gọi một tiếng: "Vương tổng."

Vương Đại Phúc trông thấy người, con ngươi chấn động.

"Tô...... Tô tiểu thư a." Vương Đại Phúc cố gạt ra một nụ cười, "Tô tiểu thư sao lại ở chỗ này?"

Vương Đại Phúc làm sao có thể không sợ .

Trong tay cô còn đang giữ loại video kia của hắn ......

Hắn cũng là một người có địa vị, loại video kia coi như không bị phát tán trên mạng, nhưng lỡ bị người đứng bên cạnh hắn xem được, vậy về sau hắn còn có thể lăn lộn kiểu gì.

Điều quan trọng nhất là nỡ để vợ hắn ở nhà biết được, đời hắn coi như xong.

Vương Đại Phúc cũng cực kỳ muốn thể diện, đương nhiên là sợ hãi.

Nếu cô là người bình thường thì mọi chuyện đều dễ xử lý, trực tiếp nghĩ cách cướp trở về là xong.

Nhưng cô là người của Tô gia.

Là người hắn có thể đắc tội sao?

Vương Đại Phúc vội vàng nói rõ lập trường của mình: "Tô tiểu thư, chuyện lần trước thực xin lỗi, ta không biết là người của cô, cô yên tâm, tuyệt đối không có lần sau."

Vương Đại Phúc biết bản thân không đấu lại Tô gia.

Cho nên lúc này hắn chỉ có thể cúi đầu.

Muốn trách cũng chỉ có thể trách hắn không có người cha tốt......

"Vương tổng biết vậy thì tốt, ta cũng không phải người không nói lý. Chỉ cần Vương tổng không làm loạn, đồ vật ta sẽ bảo quản thật tốt, sẽ không chia sẻ cho người khác." Cô gái nhỏ nói xong cười ngon ngọt .

Vương Đại Phúc: "..." Nếu không phải Tô gia chống đỡ, cô là cái thá gì!!

"Vương tổng, ta có một chuyện cần ông giúp ."

Vương Đại Phúc đè nén oán hận trong lòng, vội vàng gật đầu: "Tô tiểu thư cứ nói, chỉ cần ta có thể giúp được, cô cứ phân phó là được."

Linh Quỳnh nụ cười càng rạng rỡ:  "Chuyện nhỏ, ông không cần khẩn trương."

Vương Đại Phúc miễn cưỡng cười theo.

....

Vương Đại Phúc đã đầu tư vào đoàn làm phim này kha khá ,là vì muốn nâng đỡ một tiểu minh tinh.

Hắn mang Linh Quỳnh đi vào, không ai dám ngăn cản.

Linh Quỳnh bộ dáng xinh xắn lại mặc cái váy cổ phục màu đỏ bồng , đi một đôi giày da nhỏ hoàn hảo, phảng phất như công chúa điện hạ từ trong tranh đi ra.

Cùng Vương Đại Phúc tai to mặt lớn đi cùng một chỗ, tạo lên một cảnh cực kì quỷ dị .

"Được rồi, ông đi đi." Đi vào bên trong, Linh Quỳnh trực tiếp đuổi người.

Công cụ - Vương Đại Phù vội vàng gật đầu: "Được, được."

"Chờ một chút."

Vương Đại Phúc dừng một chút, cứng ngắc quay đầu lại: "Tô tiểu thư, còn có chuyện gì a?"

Linh Quỳnh vẫy hắn quay lại.

Vương Đại Phúc hít hơi, đi đến bên cạnh Linh Quỳnh .

Cô gái nhỏ cười tủm tỉm hỏi: "Ông có tiền không?"

Tiền của NPC, không lừa hết thì phí.

Rút thẻ tiêu mất quá nhiều tiền.

Vương Đại Phúc: "!!!"

Vương Đại Phúc: "???"

Hôm nay là vì cái gì nghĩ quẩn, rảnh rỗi đến thăm tiểu minh tinh kia ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro