21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Tần Xuyên không biết bị chập mạch ở đâu , ngày thứ hai vậy mà lại tự tìm tới cửa.

Sáng sớm đi ra ngoài đã đụng phải Thẩm Tần Xuyên, Linh Quỳnh cũng rất không nói nên lời.

Đã nói đừng đến quấn lấy cô, nghe không hiểu hả?

"Sao cô vẫn còn ở chỗ này!" Đối với nơi này, Thẩm Tần Xuyên vô cùng phản cảm.

Tiền trong tay cô thiếu sao?

Nhất quyết cứ phải ở chỗ này.

Linh Quỳnh nhún vai: "Thẩm tổng, ta ở trên trời cũng là quyền của ta, không mượn anh quản a."

Thẩm Tần Xuyên rõ ràng cũng không muốn cùng Linh Quỳnh tâm chuyện: " Chuyện ta nói với cô , cô cân nhắc như nào?"

Linh Quỳnh: "Giúp anh lừa bà nội anh sao?"

Thẩm Tần Xuyên: "Cô yên tâm, mỗi tháng chỉ cần cô phối hợp cùng ta mấy lần thôi."

Linh Quỳnh thở dài: "Không phải ta không muốn giúp anh."

Thẩm Tần Xuyên: " ???"

Linh Quỳnh nhịn đau cự tuyệt : "Ta là người lương thiện, không đành lòng nói dối bà nội, vậy nên Thẩm tổng, anh tìm người khác đi."

Cô còn muốn cùng tiểu khả ai yêu đương, chân đứng hai thuyền lỡ lật hết thì phải làm sao ?

Qua ải một cách hoàn hảo mới là mục tiêu của nàng.

NPC nhiều như vậy, ai không phải là bẫy, nam chính chính là cái bẫy to nhất tốt nhất không nên đem chính mình nhảy vào.

Thẩm Tần Xuyên nhướng mày :" Cô cho rằng ta không muốn tìm người khác sao? Bà nội chỉ nhận mỗi cô, cô có yêu cầu gì cứ việc nói."

Linh Quỳnh: "Nguyên nhân không phải vậy."

Thẩm Tần Xuyên:" Vậy còn nguyên nhân gì?"

......

"Ừmm"

"Tô tiểu thư"

Lục Văn Từ từ trong toà nhà đi ra, hắn đeo khẩu trang che kín mặt, sau khi đi ra mới nhìn rõ Thẩm Tần Xuyên, lập tức cứng đờ tại chỗ, không biết nên đi đến hay không.

Linh Quỳnh quay ngược trở lại nắm lấy tay Lục Văn Từ, khuôn mặt nhỏ nhắn nâng lên và nói với Thẩm Tần Xuyên : "Đây là nguyên nhân."

Thẩm Tần Xuyên:"????"

Lục Văn Từ: "!"

Lục Văn Từ theo bản năng nhìn về phía Thẩm Tần Xuyên.

Đây là vị hôn phu cũ của cô?

So với ảnh chụp thì người thật trông đẹp trai hơn, thoạt nhìn thì thuộc dạng công tử nhà giàu nuôi dạy, cử chỉ cũng đầy quý phái.

Đáy lòng Lục Văn Từ vô cớ cảm thấy có chút tự ti.

Linh Quỳnh khẽ mỉm cười với Thẩm Tần Xuyên:" Thẩm tổng,mong anh đừng quấy rầy ta nữa, chúng ta thực sự không thích hợp."

Thẩm Tần Xuyên: "......"

Thẩm Tần Xuyên: "???"

Ai muốn thích hợp với cô?

Linh Quỳnh kéo Lục Văn Từ rời đi, Thẩm Tần Xuyên bị câu 'Chúng ta không thích hợp' làm cho đơ luôn, nửa ngày không có lấy lại tinh thần.

Thẳng đến khi trợ lý gọi hắn, Thẩm Tần Xuyên trầm mặt ngồi trên xe, "Tra một chút xem người vừa rồi là ai."

Trợ lý không dám chậm trễ, rất nhanh liền đem tư liệu về Lục Văn đưa đến .

Thẩm Tần Xuyên lật xem văn kiện,sắc mặt càng ngày càng nặng.

Làm phu nhân Thẩm gia không làm, lại chạy tới chơi với tiểu minh tinh vô danh ......

Đầu óc cô bị bệnh rồi sao?

"Tiểu minh tinh cũng thật đẹp a." Một người bạn cầm ảnh chụp đặt trước mặt Thẩm Tần Xuyên so sánh :"So với cậu cũng không hề kém, chậc chậc, nhan sắc này."

"Cút!" Thẩm Tần Xuyên đưa tay giựt lại tấm ảnh trên tay người bạn kia xuống.

"Ai nha , cậu làm gì vậy?"Người bạn đặt tấm ảnh xuống, nhích lại gần :"  Không phải cậu không thích Tô Miểu Miểu sao , tức giận như vậy làm gì?"

Thẩm Tần Xuyên: "......"

Người bạn kia nháy mắt ra hiệu với hắn :"  Không phải là cậu thích cô ta rồi đấy chứ?"

"Thích cô ta ?"Thẩm Tần Xuyên lập tức phủ nhận: "Không thể nào."

"Thế cậu tức cái gì, cho dù cô ấy cùng tên ăn mày ở cùng nhau cũng không liên quan gì đến câu a."

Thẩm Tần Xuyên:" Cô ngày trước ngay trước mặt của nhiều người như vậy hủy hôn, bây giờ cùng một người như vậy cùng một chỗ, cho ai là người bị làm cho mất mặt?"

Hắn -Thẩm Tần Xuyên lại phải đi so một cái tiểu minh tinh tuyến mười tám ?

"Vậy sao cậu còn tìm cô ấy nhờ giúp đỡ làm gì?"

Khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Tần Xuyên âm trầm nói , "A, là cô ta tự sa đọa, ta tìm cô ta làm gì!"

Người bạn kia: "......" lắc đầu thở dài.

Lục Văn Từ quay xong cái bộ phim kia, chỉ cần chờ thời gian phát sóng.

Trong khoảng thời gian này, Trần Phương sắp xếp cho anh một vài  công việc khác,dù sao anh cũng không phải nổi tiếng gì , nên tài nguyên cũng không phải là đặc biệt tốt .

Đến khi《 Thịnh thế thiên hạ》 phát sóng, Lục Văn Từ đột nhiên bạo nổ , fan club trong vòng một đêm thành lập.

Vai diễn của Lục Văn Từ cực kỳ xuất sắc, bất kể là là do thiết lập nhân vật hay kỹ năng diễn xuất của Lục Văn Từ, đều cực kỳ thu hút người xem.

Cộng thêm nhan sắc trái với ý trời kia của hắn.

Trần Phương phía trước cũng nói, chỉ cần hắn thật diễn tốt, nổi tiếng chỉ là vấn đề thời gian.

Bản thân Lục Văn Từ lại cảm thấy có chút mê mang.

Bản thân hắn bị chèn ép quá lâu, đã quên đi ưu thế của mình.

Cho nên đột nhiên lửa cháy tới, Lục Văn Từ cũng không dám tin tưởng chính mình .

Bộ phim nổi như cồn, công việc Lục Văn Từ liền nhiều lên, bị Trần Phương  mang theo chạy khắp nơi, thời gian ở nhà đều giảm bớt.

Linh Quỳnh rúc ở trong phòng xem phim, trên tay cầm một quả dưa hấu thật to, khoét cả trái tim ở giữa để ăn.

Vất vả một thời gian mới có thể trở về một chuyến, Lục Văn Từ từ đi vào đã nhìn thấy bộ dạng này của cô , liếc nhìn bộ phim truyền hình trên máy tính ,đột nhiên cảm thấy hơi mất tự nhiên.

Khi chính anh nhìn thấy, anh cảm thấy ngại , vậy mà bây giờ cô còn xem nó ,cái loại cảm giác này thì càng mãnh liệt.

"Cô xem cái này làm gì?"

"Phim không phải là cho người ta xem sao , ta vì cái gì không thể xem?" Tốt xấu cũng là cô nạp cả đống tiền rút thẻ ra, như thế nào cũng phải xem một chút!

Lục Văn Từ liếc nhìn màn hình, lúc này là cảnh của hắn cùng nam chính, hắn bởi vì bị vu hãm, bị giam trong đại lao, nam chính đến thăm hắn một màn kia.

Áo tù nhân đầy vết bẩn, kiểu tóc lộn xộn, xích sắt gò bó tay chân, ngồi ở trên đất lạnh như băng, ánh mắt u ám nhìn qua song sắt nhà lao.

Linh Quỳnh đột nhiên đưa dưa hấu cho hắn:"Ta không ăn nữa."

Lục Văn Từ rời mắt khỏi màn hình, nhìn quả dưa hấu bị nhét trong lòng mình.

Mới chỉ ăn phần giữa, bên ngoài chưa hề động .

Cô ăn dưa hấu có tật xấu là chỉ ăn ở giữa , Lục Văn Từ đã biết trước, cảm thấy lãng phí, tự mình giải quyết nốt phần còn lại.

Linh Quỳnh vô tri vô giác hỏi:" Sao hôm nay anh lại về ?"

"Anh Trần cho ta nghỉ ngơi một ngày"

Khoảng thời gian này quá bận rộn, thân thể hắn có chút quá sức, vừa vặn hai ngày này hắn không có lịch trình, liền để cho hắn nghỉ ngơi một ngày.

Linh Quỳnh gật gật đầu, rất hài lòng nói: "Ồ, đãi ngộ rất tốt."

Lục Văn Từ:"..."

Lục Văn Từ thấy Linh Quỳnh nghiêm túc xem phim, không thể làm cho nàng đừng xem, lại không muốn xem chung, dứt khoát ôm dưa hấu đi ra.

.......

Linh Quỳnh xem xong hai tập, cầm điện thoại di động lướt Weibo.

# Liệt Dương ca ca#

Hot search này tại vị trí thứ năm, nhấp vào là toàn bộ đều là ảnh của Lục Văn Từ.

Đủ loại đủ kiểu chụp màn hình, ảnh động, ảnh tĩnh, thêm chữ, không thêm chữ.

Lục Văn Từ trong《 Thịnh thế thiên hạ》rõ ràng là một nhân vật điềm tĩnh và kiên định, nhưng anh ta có một cái tên không phù hợp với nó - Hạ Liệt Dương

[Vào hố vào hố, quả là tiểu ca ca tuyệt thế  .]

[ Vốn là chỉ là nhàm chán tùy tiện xem, không nghĩ tới cư nhiên phát hiện cả một bảo tàng!!]

[Đây là bộ phim truyền hình đầu tiên của anh trai nhà ta, mong được mọi người ủng hộ thật nhiều a.]

[Cốt truyện đặc sắc, kỹ năng diễn xuất của tất cả các diễn viên đều là người có danh tiếng, hơn nữa còn có ngoại hình bất phàm, xem bộ phim này hoàn toàn không lỗ a.]

[Đột nhiên muốn trở thành người theo đuổi minh tinh.]

Linh Quỳnh xem một số bình luận
liên quan tới Lục Văn Từ nhìn một chút, bây giờ có lẽ toàn là nhan khống, đại bộ phận cũng là vì nhan sắc hắn tới.

Ling Qiong đảo mắt hai lần, mở trang chủ và nhấp đồ giám .

Quả nhiên giao diện thẻ bài Liệt Dương thay đổi --

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro