(7) Ta, Linh Quỳnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ồ, là hắn sao ? " Cô gái mím môi, cũng không để ý lắm : "Là ta đánh hắn đó ."

Lục Văn Từ bởi vì không xác định được người mình nhìn thấy lúc ấy có phải thật hay không, lúc này mới cùng Linh Quỳnh xác định.

Bây giờ xác định ......

Lục Văn Từ từ đáy lòng cũng có bối rối.

"Cái kia.... Vương tổng có thể sẽ gây phiền phức cho cô, vì ta mà liên lụy đến cô ......"

"Hắn không nhìn ta, làm sao tìm được ta gây phiền phức được?" Lúc đó cô đánh hắn từ phía sau mà .

Lục Văn Từ trầm mặc cúi đầu : " Trong khách sạn có camera giám sát."

'Đúng vậy a. . . " Linh Quỳnh gật đầu, khóe môi lại cong lên, tựa hồ nghĩ tới cái gì vui vẻ.

"Cô... Cô không lo lắng sao ?" Tại sao trông cô lại có vẻ rất vui nữa?

"Ta có quay lại  một chút.” Linh Quỳnh kêu hắn : "Mang điện thoại tới đây."

Lục Văn Từ có một chút ấn tượng về việc Linh Quỳnh mượn điện thoại của anh .

Trở lại phòng ngủ tìm điện thoại , bấm hai lần nhưng không có phản hồi, mãi mới nhớ ra điện thoại hết pin.

Lục Văn Từ đem cục sạc kết nối với điện thoại mở máy một cái, đủ loại tin nhắn cùng cuộc gọi nhỡ liên tiếp nhắc nhở.

Tất cả đều đến từ người đại diện của hắn -- Chị Mai .

Vương tông đó chắc đã tỉnh rồi, nên bây giờ chị Mai mới đang điên cuồng hỏi hắn đang ở đâu.

Lục Văn Từ ban đầu muốn trả lời chị Mai, nhưng người bên ngoài gọi anh ta, vì vậy Lục Văn Từ không còn cách nào khác ngoài việc ra ngoài trước.

Linh Quỳnh cầm điện thoại mở lên một đoạn video ngắn, đưa cho Lục Văn Từ xem.

Lục Văn Từ: "....."

Linh Quỳnh vui vẻ hỏi: "Ta quay như thế nào? Có phải  rất tuyệt không ? Ta quay lại làm bằng chứng , có phải rất chuyên nghiệp không ?."

Lục Văn Từ chật vật nuốt nước miếng, video ngắn kia....

......
Ong ong ong --

Âm thanh điện thoại kéo Lục Văn Từ thoát khỏi cú sốc.

Chữ 'Chị Mak ' nhảy trên màn hình giống như một quả bom được thả xuống, nó không nổ, nó thậm chí còn đáng sợ hơn.

Thấy Lục Văn Từ tựa hồ tại chỗ không tiếp điện thoại, Linh Quỳnh tò mò hỏi: "Ai vậy?"

"Người...... Người đại diện"

Lúc này điện thoại gọi tới, Lục Văn Từ không cần tiếp cũng đại khái đoán được đối phương muốn nói gì.

Chuyện ngày hôm qua hắn căn bản không biết,người đại diện nói rằng có một buổi thử vai cho anh qua đó

Qua khách sạn thử vai cũng có vài lần, nên hắn cũng không suy nghĩ nhiều mà đến.

Ai biết......

Linh Quỳnh lấy điện thoại từ tay Lục Văn Từ và nhấn nút trả lời.

Điện thoại được kết nối, đầu bên kia truyền đến một giọng nữ sắc bén: "Lục Văn Từ, cậu ở chỗ nào? Cậu có phải điên rồi hay không? Cậu cho rằng mình là ai? Tiến vào cái này ngành giải trí , phải tuân theo quy củ, ta lần này vất vả mãi mới sắp xếp cho cậu một cơ hội, vậy mà cậu còn dám , ai cho cậu lá gan lớn như vậy hả ? Cậu có còn muốn lăn lộn nữa hay không?!"

" Ta không phải là Lục Văn Từ ừ.”
Giọng nói xa lạ đột ngột làm ngắt quãng lời mắng mỏ của chị Mai.

Một giây sau, giọng nói của chọ Mai càng cao hơn: " Cô là ai, Lục Văn Từ đâu?"

Linh Quỳnh thuận miệng trả lời: "Ta là mẹ anh ta "

"......"

Không đợi chị Mai bên kia phản ứng, Linh Quỳnh lanh lẹ cúp điện thoại.

Lục Văn Từ sững sờ trước câu nói 'Ta là mẹ của anh ta "của cô .

Cô ấy nói gì?

"Không phải anh không muốn nghe điện thoại của chị ta sao?" Thấy Lục Văn Từ như vậy, Linh Quỳnh giải thích: "Làm như vậy chị ta sẽ không gọi nữa."

Lục Văn từ: "....."

Nhưng mà chị ấy sẽ tìm tới cửa...

Ngay khi Lục Văn Từ có suy nghĩ này, anh đã nghe thấy tiếng gõ cửa và tim anh đập dữ dội .

Đến nhanh như vậy !?

Bang bang bang --

Tiếng đập cửa cực kỳ lớn , có thể tưởng tượng người bên ngoài tức giận đến mức nào.

Chiếc cửa lung lay liên hồi, phảng phất lúc nào cũng có thể sẽ ngã xuống, kết thúc sứ mệnh của nó.

"Lục Văn Từ, mở cửa!"

Giọng của nữ nhân xuyên qua cánh cửa, trực tiếp truyền vào, mang theo lửa giận vô bờ bến.

"Người đại diện của ta." Lục Văn Từ có chút hốt hoảng, ánh mắt đảo qua gian phòng :"Cô...... cô tìm một chỗ trốn trước đi."

Linh Quỳnh dùng đầu ngón tay móc chiếc vương miện nhỏ trên mép bàn, nhặt lên và đeo vào.

" Cô vào phòng ngủ đi" Lục Văn Từ chỉ vào phòng ngủ.

Nhưng mà, Linh Quỳnh cũng không có nghe theo sắp xếp của anh, thay vào đó, cô vượt qua anh và trực tiếp mở cửa.

Tốc độ của Linh Quỳnh quá nhanh, Lục Văn Từ cũng không ngờ cô sẽ ra mở cửa, không kịp ngăn cản .

......

Cửa vừa mở ra, chị Mai thậm chí còn không nhìn kỹ người đó, trực tiếp mắng lên :" Lục Văn Từ , cậu lợi hại a? Cậu cho rằng mình là ai , lại còn dám......"

Những lời của chị Mai sau từ 'dám' biến mất.

Trước mặt cô là một cô gái lạ lẫm xinh đẹp, trang phục lộng lẫy , thì cảm xúc chợt đông cứng ở trên mặt.

Cô gõ cửa sai nhà ?

Mặc dù chị Mai không đến đây thường xuyên, nhưng cô chắc chắn rằng mình sẽ không gõ nhầm cửa.

Vừa rồi nghe điện thoại là một giọng nữ...

Cô gái mở cửa có đường nét đều đặn và xinh đẹp, một vẻ đẹp hiếm thấy trong làng giải trí.

Mặc một chiếc váy mỏng màu trắng tinh khiết, vạt áo vừa qua đầu gối một chút, lộ ra bắp chân cong cong yêu kiều.

Trên đầu còn đội một chiếc vương miện công chúa màu trắng bạc, khiến cô gái càng giống một tiểu công chúa bước ra từ thế giới cổ tích.

Chị Mai ảm thấy người này khá quen.

Nhưng trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra ở nơi nào gặp qua......

"Lại còn dám cái gì? "Linh Quỳnh nhíu mày hỏi.

Chị Mai lấy lại bình tĩnh, nghi ngờ nhìn vào bên trong: "Lục Văn Từ đâu? Vừa rồi cô là người trả lời điện thoại đúng không?"

Tuổi còn trẻ đã giả làm mẹ người ta, giọng nói non nớt như vậy, cô ta không nghe nhận ra sao?

Hơn nữa Lục Văn Từ lấy mẹ ở đâu ra ?

"Chị Mai "

Lục Văn Từ xuất hiện ở  đằng sau Linh Quỳnh .

Nhìn thấy chính chủ, chị Mai lập tức thay đổi vị trí ánh mắt, âm điệu cũng cất cao: "Lục Văn Từ, cậu lợi hại a!!"

Chị Mai sáng sớm nhận được tin Vương tổng bị đánh trong khách sạn.

Sau khi biết tin tức này ,hồn của cô đều bị dọa cho bay sạch .

Gọi điện cho Lục Văn Từ thì không liên lạc được.

Lục Văn Từ không muốn ở hành lang nói, liên kéo Linh Quỳnh lại : " Vào rồi nói."

Linh Quỳnh liếc anh ta một cái , hạ khóe miệng và để chị Mai đi vào.

Chị Mai vừa vào cửa liền bắt đầu khiển trách: "Cậu có biết mình đang làm gì không? Vương tổng là ai? Sao cậu lại dám đắc tội với ông ta? Ta thấy cậu không muốn lăn lội nữa đúng không? Thôi , cùng với ta ngay bây giờ đi xin lỗi Vương tổng. "

"Chị Mai." Lục Văn Từ đè nén lửa giận cùng xấu hổ trên mặt : " Ta không phải đồ chơi, ta đã nói với chị rồi, ta sẽ không làm loại chuyện này"

Chị Mai đầu tiên là sững sờ, sau đó trực tiếp làm tức cười.

"Cái vòng này chính là như vậy, cậu thanh cao, cậu không muốn. Nhưng cậu cũng chỉ có thể bị người giẫm ở dưới chân, cậu có khuôn mặt đẹp thì có ích lợi gì?"

"Ta thật sự là ngu nên khi đó mới ký hợp đồng với cậu , những năm này cậu đã mang lại cho công ty lợi ích gì chưa?!"

"Cậu thật sự cho rằng công ty là cơ quan từ thiện, nơi để cậu dưỡng lão à ?"

Chị Mai mỗi một câu nói đều làm cho sắc mặt Lục Văn Từ  kém hơn mấy phần, đến cuối cùng trắng bệch cả mặt.

"Hôm nay cậu phải đi xin lỗi Vương tổng bằng được . " Chị ơi Mai cuối cùng lại vòng trở về.

"Anh ấy sẽ không đi đâu cả "

"Không đi? Cậu có tư cách gì không đi? Trừ phi cậu không còn là nghệ sĩ của công ty nữa !"

Chị Mai nói xong mới phản ứng được, lời này không phải Lục Văn Từ nói.

Chị Mai cau mày nhìn cô bé bên cạnh.

"Vậy thì hủy hợp đồng đi." Cô gái nhỏ nhẹ giọng nói, rất dễ nghe.

Chị Mai : "....."

Chị Mai bị làm tức cười, ánh mắt châm chọc ,rơi vào người Linh Quỳnh giọng nói sắc bén ác ý: "Chấm dứt hợp đồng? Cậu ta có tiền bồi thường vi phạm hợp đồng không ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro