Sân khấu "Đại Ngư"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyên mục: LƯU VŨ CHI LỘ NHÂN NHẬP CỔ KÝ - SÂN KHẤU BIỂU DIỄN "ĐẠI NGƯ"

Sân khấu diễn thêm là "Đại Ngư", sau khi Lưu Vũ thay trang phục trở về, thật kinh diễm đôi mắt mọi người. Người thiếu niên hồng y từ sân khấu phong ba mưa bão, trong tiếng sáo liền hạ xuống nở rộ tựa như một bông phù dung trắng, xung quanh chỉ còn cảm thấy mây trôi nhè nhẹ, xuân thủy nhu tình.

Thiên niên ấy đã hoàn toàn tiến vào trạng thái của nhân vật. Lúc này đây, y nhìn đến những hy vọng xa vời, cô độc trong một vũ trụ vô tận này tìm không được tri âm (người yêu?), y chỉ có thể nghe thấy tiếng áo vừa bi thương lại uyển chuyển, từng sợi âm thanh lượn lờ không dứt, nó tựa như cũng đang gọi y, tìm kiếm y, cuối cùng người thiếu niên ấy đứng giữa trời đất, đem toàn bộ thân tâm, sợi tơ vương vấn cùng niềm hy vọng tìm kiếm hoá thành điệu múa, cứ như vậy cho đến khi chính mình cũng hoá thành làn mây.... Đối phương có thấy, có biết hay không đã không còn quan trọng nữa! Quan trọng là: Ta ở đây, múa điệu múa này vì ngươi....

Ở sân khấu này hoàn toàn không liên quan đến bất luận một phương diện nào  của Lưu Vũ đến từ "Thiên Hạ", từ biểu cảm đến trang phục, từ điệu múa đến thần thái đều trở nên hài hoà mềm mại, nhu tình như nước. Chúng ta thậm chí nhìn không thấy Lưu Vũ, chỉ có tiếng sáo cùng với điệu múa hoà với nhau đưa ý tình, mang theo nhàn nhạt sầu bi, nhìn đến Vương Hiếu Thần thổi sao, ánh mắt cũng mang sự thâm tình, biểu diễn tốt nhất chính là như vậy: Không phải nhất chi độc tú mà là hoà hợp nhất thể.

Ở đoạn giữa có chút sai lầm, bản thân xem đến đó còn lỡ 1 nhịp tim, chắc hẳn phải đau lắm, nhưng Lưu Vũ phản ứng nhanh như một vị thần, người xem vỗ tay tán dương, người có thể có được phản ứng như thế hẳn người đó phải có nội tâm vô cùng mạnh mẽ, đã chịu qua bao nhiêu gian khổ mới được như hôm nay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro