-Nên vui hay....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi-một cô gái idol đang trong công việc phát triển.
Tôi vừa hợp tác với một idol toàn cầu.
May mắn bài ấy đc mọi người đoan nhận.

Mùa đông ở Paris lạnh thật.
*Cốc cốc*
-Mời vào
Họ bước vào.
•Em sao chưa ngủ vậy?
-Bao tử ko cho ngủ. Chắc tại ko quen đồ ăn
•Đây thuốc đau bao tử đây, anh cx ngầm đoán ra đc.
-Cảm ơn huynh.
•Yên tâm đi vẫn là thuốc trước đây, anh chỉ mang mỗi loại này bên mình.
-Sao huynh ko đổi? Có nhiều loại mới tốt hơn rồi mà.
•Anh ko quen.
•Hôm nay buổi lễ trao giải em làm tốt lắm.
-Cảm ơn huynh
•Anh.
•Anh muốn hỏi em điều này.
Tôi ngây ngô nhìn
•Em đã phải trải qua bao nhiêu sự cô đơn? Hay là em quên rồi?
•Em...Thời gian qua em một mình chịu đựng "Em mệt không"_?? Xin em hãy nói gì đi
- Đúng. Đúng là em rất mệt. Em mệt lắm.

Năm đó anh chọn sự nghiệp mà bỏ tôi ở lại. Tôi đã đau đơn đến mức nào. Lúc nào tôi cx nhớ đến anh, nhìn đâu cx thấy những kỉ niệm của đôi ta. Mỗi lần tôi nhìn lên bầu trời thấy máy bay tự hỏi "Liệu trong chiếc máy bay đó có chở người tôi thương ko, có thanh xuân của tôi ko??"
-Lúc anh bỏ đi em đã rất hận anh. Em vẫn nhớ khoảng khắc lúc anh đi.

Tôi đau đớn cầu xin anh đừng đi,đừng bỏ tôi lại một mình. Buổi tối hôm đó,khi bóng lưng lạnh của anh quay lưng chạy mất đi, tôi cx thấy đc giọt nước mắt đắng cay đó của anh rơi xuống.1 giọt…2 giọt…
Tôi đã khóc thật lớn muốn xe nát cả cõi lòng như xé toạt cả bầu trơi đêm đó.
-Em ko còn hận anh nữa. Bởi vì một người đàn ông không có sự nghiệp thì tương lai sẽ ko có đc. Một túp lều tranh hai trái tim vàng vẫn có vàng vẫn là tiền bạc là kinh tế là sự nghiệp mới tồn tại và hạnh phúc.
•Em đã thay đổi rất nhiều-Giọng nghẹn ngào,thủ thỉ cất lên
Tôi đãng từng trách anh rất nhiều
"Anh bỏ đi là cách anh bảo vệ em hả?"
"Anh im lặng để lại cho em sự đau đớn thế ư?"
"Sao anh có thể đối sử như vậy đối với người coi anh là thế giới?"
"Người luôn nhớ anh,từng giây từng phút luôn chờ tin anh?"
"Kết quả em lại nhận đc sự im lặng ko có câu trả lời"
"Em nhớ anh"
Tôi thì thầm nuốt nước mắt vào:
-Tại sao anh ko đi tìm em?
•…
-Do em nghĩ nhiều rồi- khóe môi tôi cong lên
•…
•Anh xin lỗi.
Câu xin lỗi muộn màng này tôi có nên nhận ko đây.
•Anh ko đủ dũng khí ko đủ mạnh mẽ
•Anh…liệu có thể quay lại ko?
-…
•Anh đã rất day dứt,chưa đêm nào anh ngủ ngon,anh luôn dùng thuốc ngủ
•Cái giá anh phải trả nó rất đắt
•Trên đỉnh cao của sự nghiệp anh đã phải đổi lấy hạnh phúc của mình,an…
-Chúng ta khi xưa chỉ là quá khứ mà thôi.Mong anh hiểu rõ chúng ta hiện đang là đồng nghiệp là đối tác nên xin anh đừng vượt quá giới hạn-tôi chen ngang anh
Bầu không khí trong căn phòng lặng hẳn đi trong sự tiếc nuối,sự hối hận,...

Thật sự ko thể thay đổi đc gì thì hãy để cho nó kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro