Chương 12: Sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Là một nhà vô địch Street Dance thế giới, trước chương trình này Santa đã là thầy dạy nhảy nổi tiếng, tiết học của hắn có thể gặp không thể cầu, lần này là một thí sinh nước ngoài tham gia ghi hình chương trình, tương đương với việc có được tài nguyên miễn phí đến từ thầy dạy nhảy quốc tế, rất nhiều thí sinh nhân cơ hội tham gia vào các tiết học.

Có thể tưởng tượng được, ngoài thời gian nghiêm túc luyện tập cho sân khấu, hắn còn hướng dẫn giảng dạy cho các thí sinh khác, cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi, nhưng hắn vẫn bỏ ra rất nhiều tâm sức kiên trì làm những việc này, những việc làm ấy có trọng lượng bao nhiêu, bé con tự mình biết rõ.

Cho dù em tìm Santa nói rõ mình không muốn, nhưng hắn không đồng ý, sau đó vẫn tiếp tục làm, Lưu Vũ lần đầu tiên cảm thấy luống cuống, em không biết nên làm gì với người đàn ông đó.

Gió đảo Hải Hoa thổi bay hoa gạo như những đóm lửa nhỏ, không có lá xanh chỉ thấy một mảnh toàn hoa gạo, cánh hoa đỏ tươi dày đặc như muốn đốt cháy tháng ba này.

"Chúng ta đến một phòng tập có ánh sáng tốt đi, là cái này." Âm sắc thiếu niên mềm mại nhẹ nhàng như sương, đối mặt với ống kính trong tay, vừa nói vừa đẩy cánh cửa ra.

Đây cũng không phải là một căn phòng không người, tiếng động mở cửa thu hút tầm mắt của mọi người trong phòng.

Lưu Vũ sau khi đẩy cửa ra liền thấy rõ tình cảnh bên trong, không nghĩ tới phòng tập này lại có người, vừa mở cửa đã bị rất nhiều tầm mắt vây lấy.

Trong phòng rõ ràng cũng đang tiến hành ghi hình, có một gốc cây anh đào đạo cụ, dưới tàng cây ngồi một vòng người, phần lớn đều là thí sinh nước ngoài, trên mặt đất là những món ăn đẹp mắt, em cũng nhìn thấy người đàn ông ở đó.

Người đàn ông đội một chiếc mũ cổ điển trên đầu, bên trên còn có một chiếc vương miện chúc mừng sinh nhật, rõ ràng đang tổ chức sinh nhật.

Đột ngột xảy ra một tình huống rất xấu hổ, nhưng trên mặt bọn họ cũng không có bất mãn khi bị quấy rầy, trông càng giống như gặp phải kinh hỉ, Lưu Vũ thậm chí có thể thấy rõ hai mắt của Santa sau khi nhìn thấy em lập tức sáng ngời, hai bên còn có thiết bị ghi hình, không ai chú ý thấy động tác của người đẹp bé nhỏ có chút cứng đờ.

Nhưng Lưu Vũ phản ứng rất nhanh, chỉ hơi ngượng ngùng một chút liền quyết định cắn răng xông vào, em sợ nếu như mình xoay người đi ra ngoài, người đàn ông sẽ trực tiếp mặc kệ camera mà đuổi theo.

Loại chuyện này hắn thật sự có thể làm ra, Lưu Vũ cũng không dám thử.

Trong mắt Santa, mỹ nhân cổ điển hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi thêu hoa màu xanh lam và chiếc quần đùi trắng dài vừa đủ qua đầu gối, để lộ đôi chân trắng đến chói mắt, đường cong còn vừa thẳng vừa xinh đẹp, giày và tất trắng tinh, cả người rất trong trẻo tươi mát, vô cùng dễ chịu.

Khi nhìn thấy Lưu Vũ, trái tim người đàn ông đã nóng lên, lúc nhìn thấy bé con lựa chọn đi vào, tim hắn đập nhanh như trống.

Quá lâu, hơn nửa tháng, bất kể hắn làm gì em cũng không cho hắn dù chỉ một ánh mắt, không có một câu trao đổi riêng tư, tựa hồ thật sự biến thành bé con băng giá, người đàn ông không chỉ một lần rơi vào tự hoài nghi, rất nhiều lần đã muốn trực tiếp chặn người, nhưng vừa nghĩ đến làm như vậy có lẽ sẽ phản tác dụng, cuối cùng vẫn không dám làm.

Sau đó mọi thứ diễn ra rất nhanh, Lưu Vũ tham gia, chúc mừng sinh nhật Santa, gửi lời chúc phúc, phối hợp với hoạt động của mọi người, rải cánh hoa, ở nơi không người chú ý, cánh hoa rơi xuống tự động xếp thành một hình trái tim.

Dụng tâm của người đàn ông đối với bé con, người ở đây đã sớm biết rõ, khi nhìn thấy em ở bên cạnh Santa, cũng chỉ biết kín đáo la ó đồng thời che lại camera sau lưng, tất cả đều nhiệt tình cố ý đem sự khác thường dằn xuống, tạo thành không khí ấm áp thoải mái, sợ mạo phạm đến bé con được người đàn ông đặt ở trong lòng.

Bầu không khí rất tốt, tất cả mọi thứ đều tiến hành vô cùng thuận lợi, Santa rất vui vẻ, ánh mắt Lưu Vũ nhìn hắn tựa như trở lại trước đêm giao thừa, trong suốt ôn nhu, nụ cười trên khóe môi đỏ bừng chưa từng biến mất, cứ ngỡ như mộng, trong một cái chớp mắt, hắn cảm giác khuôn mặt tinh xảo của bé con giống như cách một tầng rèm che, cái gì cũng nhìn không ra đoán không tới.

Quá mức bình tĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro