Chương 21: Hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bé mèo nhỏ bị người đàn ông ôm vào lòng đưa ra khỏi phòng tập, suốt một đường nghe Santa nhẹ giọng dỗ dành.

Người đàn ông bị buộc phải rời đi ngay sau khi kết thúc ghi hình cho công diễn thứ hai, mấy ngày nay trong mắt trong lòng đều là bảo bối nhỏ, kết quả trở về thiếu chút nữa tìm không thấy người, đứng ngoài cửa nghe thí sinh kia dám đem những ảo tưởng u ám dơ bẩn bày ra trước mặt bé con đơn thuần của hắn, hắn hận không thể đem tên kia ra giày vò đến chết.

Santa vừa dỗ dành bé con trong ngực, mặt mày cúi xuống hiện lên sự tàn nhẫn hung ác, cảm giác như hắn đang dựng lên một lãnh địa bao bọc xung quanh bảo bối nhỏ, không cho phép bất cứ kẻ nào xâm phạm.

Bé con đã bình tĩnh lại cảm nhận được cơ bắp của người đàn ông còn đang căng cứng, sau khi suy nghĩ một chút, em đặt tay lên nhẹ nhàng xoa ngực Santa, an ủi: "Santa~ em không sao, anh thả lỏng nào."

Sức lực nhẹ nhàng trên ngực khiến Santa càng thêm căng thẳng.

Người đẹp nhỏ nghi hoặc ngước mắt lên nhìn Santa, đối diện với đôi mắt như sói đói đang nhìn em, ánh mắt hắn sâu thẳm, còn lóe lên chút ánh đỏ, giống như trong trí nhớ của em, ánh mắt hiện tại dần dần chồng lên ánh mắt ngày đó hắn nhìn em ở phía sau hậu trường sân khấu.

Bé con lúc này liền giật mình.

Santa nhìn chằm chằm đôi mắt mèo của bảo bối nhỏ, đôi mắt đẹp bởi vì chủ nhân vừa mới chịu uất ức nên khóe mắt đã hơi phiếm hồng, trong mắt lấp lánh ánh nước, sinh ra một loại dụ hoặc, nhưng vẻ mặt em lại cực kỳ ngây thơ, bị người đàn ông hung hăng nhìn chằm chằm, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn chỉ chốc lát sau đã đỏ bừng.

Thì ra lúc mới gặp ánh mắt người đàn ông nhìn em là như vậy, giống như hận không thể ăn em vào bụng.

Trước kia nhìn thấy còn có chút sợ hãi, hiện tại bé con ngược lại chỉ cảm thấy ngượng đến cả người nóng bừng.

Lưu Vũ nhìn hắn trong chốc lát đã vội vàng dời tầm mắt, bé con xấu hổ đến không chịu nổi, còn vùi mặt vào trong ngực Santa, không chịu nhìn hắn thêm một cái.

Nhìn bộ dáng ngây thơ của bảo bối trong ngực, Santa cười nhẹ vài tiếng, âm sắc trầm thấp gợi cảm.

Tiếng cười khiến lồng ngực hắn rung động, cũng chấn động mèo con đang bị ôm trong ngực, khiến em có chút cáu giận cào Santa vài cái.

Người đàn ông bị mấy vuốt mèo sữa kia cào đến yết hầu lăn qua lăn lại, bước chân càng lúc càng nhanh.

Đêm nay vốn hắn đã có ý định dẫn Lưu Vũ ra ngoài thả lỏng, một đường không hề gặp phải trở ngại ôm bé con ra khỏi cửa chính, vào một nơi ở gần đó.

Mèo nhỏ vẫn chôn trong lòng người đàn ông, cho đến khi nghe tiếng khóa cửa mới phát hiện nơi mình vào không phải ký túc xá, vừa định hỏi, đã bị người đàn ông ôm đến đặt ở trên sô pha trước cửa sổ, theo sau liền cảm nhận được tầm mắt nóng như lửa của Santa rơi trên người em.

Bé con trong nháy mắt trở nên căng thẳng.

Sô pha có màu trắng ấm áp rất mềm mại, nhưng da thịt lộ ra của người đẹp nhỏ bé ngồi ở phía trên càng thêm trắng nõn, còn tỏa ra ánh sáng như ngọc, thân thể mảnh mai tinh xảo như ẩn như hiện dưới lớp quần áo rộng rãi, xinh đẹp đến mức không giống thật, càng giống mỹ nhân bước ra từ trong tranh, đầu ngón tay khẽ cuộn tròn để lộ sự khẩn trương của em.

Lưu Vũ căn bản không dám ngẩng đầu nhìn Santa, cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông dừng trên cơ thể mình, em không nén được rơi vào bối rối.

"Bảo bối, bảo bối của anh, ngẩng đầu nhìn anh được không." Người đàn ông thì thầm dỗ dành.

Lưu Vũ xấu hổ đến mức đầu ngón tay vội siết chặt lớp đệm sô pha, im lặng một lúc mới lấy hết can đảm chậm rãi ngẩng đầu nhìn người đàn ông.

Santa vẫn nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của bé con, nhìn thấy em thật sự quá ngây thơ, vẫn không nỡ bức ép thêm.

Vừa ngẩng đầu, người đàn ông liền nghiêng người xuống, mèo nhỏ theo bản năng muốn chạy trốn lại bị lời nói chứa đầy sự đáng thương của ai kia làm cho khựng lại: "Đừng sợ, anh đi mấy ngày thật sự rất nhớ em, để anh thân mật một chút được không?" Bên tai là giọng nói dịu dàng của người đàn ông, đôi bàn tay khẽ bao bọc lấy tay bé con.

"Bảo bối, anh nhớ em rất nhiều." Thanh âm trầm thấp chậm rãi, vừa như thở dài vừa như dụ dỗ.

"Bảo bối, anh nhớ em tận mấy ngày rồi, đêm nay cho anh hôn được không." Trong khi cúi đầu thỉnh cầu người đàn ông đã vây bé con vào giữa ghế sô pha và vòng tay của hắn.

Bé con cảm giác được khát vọng của Santa đối với mình, nhưng em cũng thích Santa, cho Santa hôn một cái em rất nguyện ý.

"Bảo bối, trả lời anh." Santa tiếp tục hỏi, nhưng hắn đã kề sát mặt bé con từ lâu, ở khoảng cách cực gần nhìn đôi mi đen nhánh kia khẽ run, đôi mắt ngấn nước đầy mê hoặc.

"Ừm" Thanh âm Lưu Vũ nhỏ đến gần như không thể nghe thấy.

Nụ hôn rơi xuống, thiêu đốt, nóng bỏng, có thương tiếc, có tràn đầy tình yêu, giống như bươm bướm lướt qua. Từng cái một đầy dịu dàng đi từ vầng trán bé con, đến mi tâm, mắt, mũi nhỏ, má, cằm, cuối cùng dừng lại ở đôi môi đỏ mọng.

Người đàn ông bắt đầu mút nhẹ đôi môi non mềm, tăng thêm lực như muốn nghiền nát đôi môi hắn mơ ước đã lâu, cắn lấy hạt châu nũng nịu kia, chọc cho bé con trong ngực run rẩy, nghe tiếng rên rỉ bất giác tràn ra, nhân cơ hội đem lưỡi thò vào miệng mèo con, gấp gáp muốn nhấm nháp hương hoa lan giữa đôi môi em.

Khoang miệng mềm mại bị lưỡi người đàn ông bừa bãi chiếm đoạt, nước miếng đều bị mút sạch, càng hôn sâu tiếng hít thở của hắn càng nặng nề, cảm nhận được môi lưỡi người đàn ông tăng thêm sức liếm mút bên trong, sự thân mật trước nay chưa từng có làm cho bé con ở trong lòng hắn như hóa thành nước, mặc cho Santa đòi hỏi.

Quá ngọt ngào, quá mềm mại, so với những giấc mộng xuân mà hắn tưởng tượng tư vị còn tuyệt vời hơn, khiến Santa suýt nữa không kiềm chế được, thầm nghĩ muốn hôn càng thêm sâu, bàn tay to vô thức siết chặt những ngón tay mềm mịn nhỏ xinh.

Nhiệt độ thân thể tăng vọt, không biết bị Santa hôn bao lâu, Lưu Vũ chỉ cảm thấy em muốn ngừng thở, yếu ớt đẩy đẩy người đàn ông.

Santa vừa rời khỏi môi bé con, em bắt đầu hít thở từng ngụm, hô hấp chỉ mới chậm lại, môi người đàn ông lại phủ lên.

Lại là một trận triền miên, cứ như vậy hôn thật lâu, Santa hôn hết lần này đến lần khác, giống như kẻ nghiện, lâu đến mức bé con cảm thấy trong đầu mình trống rỗng.

Lúc dừng lại, đôi môi mềm mại của Lưu Vũ bị hôn đến sưng đỏ không nỡ nhìn, đầu lưỡi đỏ thẫm, khoang miệng ướt mềm còn có mùi tùng hương nhàn nhạt, cùng mùi hoa lan quấn quít giao triền cùng một chỗ.

Đôi mắt đẹp ngậm đầy mị sắc, mỹ nhân như tranh thủy mặc tựa một đóa hoa được tưới ướt chuẩn bị nở rộ khiến lòng người rung động, thân thể mềm mại không xương mặc cho người đàn ông ôm vào ngực.

Trong lòng Santa không ngừng tự cảnh cáo mình, không thể quá vội vàng, hôn là đủ rồi, những thứ khác vẫn chưa đến lúc.

"Lưu Vũ, yêu em rất nhiều, rất yêu em." Người đàn ông cuối cùng chỉ áp trán lên trán bé con thở dài.

"Santa, em cũng yêu anh." Bé mèo nhỏ ngượng ngùng rũ mắt xuống.

Bầu trời đêm rất đẹp, gió biển trên đảo Hải Hoa cũng đặc biệt dịu dàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro