Chương 5: Nhận ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2:00 sáng

Vừa mới kết thúc buổi công diễn đầu tiên, tâm tình của mọi người trong doanh đều xảy ra biến động chưa từng có.

Những ánh sáng rực rỡ và sân khấu đầy màu sắc, những ánh mắt hoặc sáng hoặc tối của khán giả chứa đầy những cảm xúc khác nhau, khắp nơi là các thiết bị sân khấu chuyên nghiệp, những tiếng hò hét, như thể trở thành sự chú ý nổi bật nhất được cả thế giới tập trung vào...

Giống như gió đêm của đảo Hải Hoa mạnh mẽ thổi tới, rồi mạnh mẽ rời đi, chỉ lưu lại tràn đầy không nỡ.

Rất nhiều tâm tư khó tả, vì công diễn thứ nhất mà gần hai mươi ngày luyện tập khô khan, rốt cục cũng đánh dấu chấm hết, hầu như sợi dây ràng buộc tất cả các học viên đều tạm thời được nới lỏng.

Ký túc xá ánh đèn sáng bừng có vẻ như không một ai muốn ngủ, thỉnh thoảng truyền đến tiếng gào thét phát tiết, những thiếu niên xao động này đêm nay đã để lại dấu vết độc nhất vô nhị của bọn họ.

Phòng luyện tập bên này nghênh đón yên tĩnh trước nay chưa từng có, chỉ có rải rác mấy phòng còn bật đèn.

Lưu Vũ vẫn còn ở đó, thân thể mảnh khảnh mềm dẻo tùy tâm nhảy múa, khi mạnh mẽ, khi nhẹ nhàng, tập luyện rất nghiêm túc, ánh sáng nhu hòa bao phủ trên người em.

Bé con dường như đã tập được một thời gian, em ngừng lại, hai tay chống lên thanh xà, cúi đầu nhìn mặt đất.

Một bên điều hòa lại hơi thở dồn dập, một bên để đầu óc chậm rãi thả lỏng.

Tiếng thở dốc nho nhỏ được phóng đại trong không gian yên tĩnh, da thịt trắng nõn giống như bị rửa sạch, hơi nước mông lung, mặt ngọc trắng nõn còn lộ ra phấn hồng.

Từng cảnh tượng xẹt qua trong đầu, buổi công diễn đầu tiên đã kết thúc, phản hồi tại hiện trường vô luận hài lòng hay không, bé con cũng đã nhận được, em cũng không vì thế mà suy nghĩ quá nhiều, em đang phiền não những thứ khác.

Từ sau khi vào doanh, một loại cảm giác bị rình rập vẫn đi theo em.

Tầm mắt kia khi thì nóng rực lộ liễu, khi thì thong thả nhưng truy đuổi không tha.

Em thử tìm qua nguồn gốc, nhưng trong hoàn cảnh luôn có rất nhiều người xung quanh, chủ nhân tầm mắt rất biết che dấu bản thân, ẩn nấp bên trong đám đông.

Bé con đã quan sát trong số những người xuất hiện xung quanh mình, nhưng không phát hiện được gì.

Em có thể cảm giác được tầm mắt kia không có bất kỳ ác ý nào, nhưng cảm giác bị người ta âm thầm nhìn chăm chú thật sự khó có thể bỏ qua.

Nơi bí ẩn tối tăm, tựa hồ có cái gì đó đang lặng lẽ nảy nở.

Bé con xinh đẹp nhíu mày, trong đầu đột nhiên hiện lên một ít chi tiết đã bị xem nhẹ, ánh mắt cũng hơi lay động.

--------

Sau khi Battle trên sân khấu đầu tiên kết thúc, người đàn ông đã bắt tay em.

Vốn tưởng rằng chỉ là nhẹ nhàng nắm một chút là xong rồi, kết quả em vừa định buông ra, người đàn ông lại không buông ra, ngược lại còn dùng một chút lực, đem em kéo qua, nhẹ nhàng ôm em một cái.

Ở trong mắt mọi người động tác nhìn như lễ phép này thật ra lại có một tia khác thường, khoảnh khắc em từ trong ngực người đàn ông lui ra dường như bị vuốt ve một chút, rất nhẹ, nhưng vẫn cảm giác được.

Hoạt động phá băng*, là trò chơi đọc một con số và các thí sinh sẽ tạo thành nhóm có số thành viên tương ứng.

*Hoạt động để đột phá mối quan hệ

Em vừa mới chạy ra ngoài, đã bị người đàn ông giữ thắt lưng kéo vào trong ngực, ngày đó em mặc áo lông dài màu trắng tinh khiết, ở trong lồng ngực rộng lớn của người đàn ông có vẻ cực kỳ nhỏ nhắn, giống như một đoàn tuyết trắng.

Bởi vì người đàn ông chỉ nhẹ nhàng ôm lấy, còn dùng tiếng Trung bập bẹ giải thích mình không muốn thua, hơn nữa toàn bộ thí sinh đều đang ôm nhau, bé con cũng không nghĩ nhiều.

--------

Ghi hình Thế Giới Ma Sói, người đàn ông dường như luôn chú ý đến tiến độ trò chơi của em, luôn hoạt động bên cạnh em.

Lúc tìm manh mối, đột nhiên đụng phải bàn tay to lớn, quá trình giết người sói phía dưới bàn người đàn ông vô tình dán vào chân em.

--------

Những lúc cảm nhận được tầm mắt kia xuất hiện, người đàn ông cũng đều ở gần đó.

Đột nhiên nhớ lại những chi tiết chưa từng có này, mặc dù không có bằng chứng, nhưng trực giác nói với em, đó là Santa.

Nhưng tại sao, tại sao người đó lại làm điều này, anh ta muốn làm gì.

Tựa như lạc vào bức tranh tràn ngập sương mù khiến bé con mờ mịt bối rối không biết phải làm sao.

Lưu Vũ, đương nhiên sẽ không nghĩ tới, người đàn ông là tham lam thân thể em, muốn em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro