Chương 8: Tiếp cận lần nữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ào ào ~"

Vòi nước ở bồn rửa tay được mở hết cỡ, dòng nước trong suốt rửa sạch một đôi tay như ngọc, đôi tay kia thật lâu không nhúc nhích, chủ nhân tựa hồ lạc vào cõi mộng.

Lưu Vũ đứng trước bồn rửa tay muốn dùng nước để bình tĩnh lại, thế nhưng em cứ đứng yên không nhúc nhích, đứng như vậy cũng khá lâu rồi.

Vành tai còn lưu lại xúc cảm ấm áp, nhiệt độ trên thân thể hiện tại khá cao, quần áo bị nhiễm phải hương vị của người đàn ông, mùi tùng hương ấy tựa hồ trở nên vô cùng bá đạo, đang thay chủ nhân của nó mãnh liệt thể hiện độ tồn tại của mình với Lưu Vũ.

Hành vi rình rập của Santa đã biến thành quang minh chính đại, thậm chí còn hôn nhẹ em.

Sắc mặt bé con hoảng hốt, nội tâm cực độ khiếp sợ, sự việc phát triển hoàn toàn bất ngờ, ánh mắt người đàn ông nhìn em, mỗi một cái đều chỉ về một phương hướng mà bản thân chưa từng tiếp xúc qua.

Santa, như thể anh ta thích em.

Là loại thích, mà hai người có cùng giới tính.

Lưu Vũ tắt nước, dùng khăn giấy lau sạch lớp nước ướt át trên tay, nhìn như đã hoàn hồn, nhưng quan sát kĩ sẽ phát hiện động tác của em hơi chậm chạp, trong con ngươi cũng có chút trống rỗng.

Lưu Vũ còn chưa kịp khôi phục lại như bình thường, bạn cùng phòng đã tiến vào toilet, em chỉ có thể nhanh chóng thu lại dáng vẻ khác thường của mình.

"Tiểu Vũ, em vừa rồi sao vậy, đột nhiên đứng lên đi ra ngoài, hỏi Santa lão sư, anh ta cũng nói không biết." Bạn cùng phòng quan tâm nói.

Lưu Vũ nghe xong dừng một chút, mới nhẹ giọng đáp: "Không có việc gì, vừa rồi chỉ là đột nhiên có chút không thoải mái, hiện tại đã đỡ hơn nhiều."

"Vậy thì tốt rồi, tổ tiết mục muốn tất cả chúng ta trở về đại sảnh, bọn họ sắp xếp một trò chơi team building, sắp phải quay." Bạn cùng phòng thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng nói, vừa kéo cánh tay Lưu Vũ đi ra ngoài.

"Chúng ta đi nhanh đi."

"Được."

Trở về đại sảnh liền phát hiện, bàn tròn ăn cơm đã được mang đi, toàn bộ đại sảnh để lại một khoảng trống nằm ngay phía trước, những nơi khác đặt rất nhiều ghế ngồi, thiết bị quay phim của tổ tiết mục đều được lắp đặt xong.

"Mọi người tùy ý tìm vị trí ngồi xuống, chúng ta bắt đầu trò chơi team building."

---------

"Vòng thứ ba trong trò chơi của chúng ta là bịt mắt, quy tắc trò chơi như sau: 10 học viên, hai trong số đó bịt mắt. Hai người bịt mắt tiến hành bắt người, khi bắt người mỗi người đều có quyền sử dụng mệnh lệnh <Đứng yên> một lần, khi sử dụng chỉ cần hô to đứng yên là được, một lần giới hạn trong hai phút. Tám người còn lại là những người ẩn náu, có thể tự ý thay đổi vị trí, nhưng khi lệnh <Đứng yên> có hiệu lực, không được di chuyển vị trí nữa. Nếu người bịt mắt trong thời gian quy định bắt được tất cả người phe trốn, thì phe bịt mắt sẽ thắng, ngược lại, thì phe trốn thắng."

Trải qua hai vòng đầu tiên 'Cậu vẽ tôi đoán', trò chơi 'Kẹp bóng bay chạy', không khí hiện trường hiện tại bị đốt cháy, các thí sinh phấn khích vô cùng.

Vòng thứ ba cũng giống như hai vòng trước là ngẫu nhiên rút thăm thí sinh ra sân chơi, Lưu Vũ có chút khẩn trương nhìn chằm chằm vào quầy bốc thăm, em vẫn chưa bị rút trúng.

"Hàng một vị trí thứ bảy, hàng hai vị trí thứ bốn, hàng một vị trí thứ hai... Hàng ba vị trí thứ mười, xin các thí sinh được đọc tên vui lòng đến địa điểm trò chơi." Giọng nói của người dẫn chương trình vang lên, chứa đầy sự nhiệt tình.

Hàng một vị trí thứ bảy, Lưu Vũ yên lặng nghĩ, mình vẫn bị rút trúng, em ngược lại không bài xích trò chơi này, chỉ là đêm nay bởi vì nguyên nhân nào đó em có chút mất hứng.

"Lưu Vũ, em bị bốc trúng, mau lên đi." Người bạn cạnh thấy Lưu Vũ bất động tại chỗ, nhịn không được phấn khích nghiêng qua nhắc nhở.

"Em biết rồi." Lưu Vũ trong lòng len lén thở dài một hơi, sau đó sắp xếp lại tâm tình, từ vị trí đứng lên, đi ra ngoài.

Sau đó Lưu Vũ liền trơ mắt nhìn Santa cũng bước ra.

Hàng một vị trí thứ hai, là Santa.

Bảo bối xinh đẹp ngây người một chút, hiểu được, không chỉ mình bị bốc trúng, mà người đàn ông cũng trúng.

Bởi vì suy nghĩ lộn xộn ngay từ đầu còn chưa sắp xếp cho tốt, lại gặp phải loại tình huống cùng chơi trò chơi như vậy, Lưu Vũ vừa mới điều chỉnh tâm tình xong, lúc này lại bắt đầu loạn cả lên.

Lưu Vũ hiện tại chỉ muốn nhanh chóng kết thúc trò chơi, sau đó trốn thoát.

Em quan sát Santa một chút, phát hiện người đàn ông cũng không có nhìn mình, ngay cả vị trí đứng cũng cách mình khá xa, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Lưu Vũ và Santa đều thuộc phe trốn.

Sau khi công tác chuẩn bị đã sẵn sàng, người dẫn chương trình thông báo: "Trò chơi bắt đầu!"

Hiện trường đều an tĩnh xuống, bên trốn tránh ở trong sân ai nấy đều im lặng linh hoạt di chuyển vị trí, ngược lại hai thí sinh bị bịt mắt, bởi vì nhìn không thấy, ngay cả bước một bước cũng phải thăm dò từng chút một, nhiều lần có người bên phe trốn ở rất gần họ cũng không phát hiện ra.

Có một số người ở phe trốn thậm chí còn cố ý đến gần thí sinh ở phe bắt người làm vài hành động khiêu khích. Bên bịt mắt nghe được động tĩnh, nhưng quờ quạng mãi cũng chỉ bắt được không khí, còn tạo thành những tư thế kỳ quái khiến cho mọi người ngoài sân cúi đầu cười vang.

Lưu Vũ một mực di chuyển ở vùng ven, hơn nữa dáng người nhỏ nhắn, trốn rất thoải mái.

Lúc này chỉ thấy hai người bịt mắt bắt người dần dần tới gần vị trí của em, Lưu Vũ đành phải mau chóng dời sang bên trái, bởi vì động tác chuyển hướng quá nhanh, khiến cho em trực tiếp cùng người trốn ở một hướng khác suýt nữa đụng vào nhau.

May mà bé con nhỏ nhắn phản ứng rất nhanh, tại thời điểm quan trọng chuẩn xác xoay người đổi hướng mới có thể tránh được va chạm, nhưng lực của cú ngoặt gấp này cũng khiến cho cân bằng thân thể bị mất đi, cả người đều đứng không vững, sắp ngã xuống.

Một người đột nhiên từ bên cạnh lao ra, bắt được Lưu Vũ.

"Đứng yên!" Một tiếng hô to, vừa vặn một thí sinh thuộc phe bắt người sử dụng mệnh lệnh.

Loạt biến cố phát sinh khiến các thí sinh quan sát bên ngoài hoảng sợ, không ít người trước tiên hít sâu một hơi, sau đó kinh ngạc ồ lên, cuối cùng lại thở phào nhẹ nhõm.

May mà đón được, trên mặt các thí sinh đều mang theo chút may mắn, xem ra ngoài miệng bọn họ tuy rằng không nói, nhưng trong lòng rất có hảo cảm trước mỹ nhân ôn nhuận như ngọc lúc đối đãi với người khác còn cực kỳ ôn hòa.

Lưu Vũ vốn tưởng rằng mình sắp ngã, em biết là mình quá vội vàng, nhưng đau đớn trong dự đoán không có, lại nhào vào một lồng ngực rắn chắc ấm áp, mùi tùng hương quen thuộc đột nhiên ập đến, là Santa.

Lưu Vũ theo bản năng muốn rời khỏi lòng người đàn ông, nhưng thắt lưng nhỏ lại bị hắn đè lại, cả người căn bản không nhúc nhích được.

"Đừng nhúc nhích, phải đứng yên rồi." Santa đè thấp thanh âm ở bên tai Lưu Vũ nhẹ giọng nhắc nhở.

Lệnh đứng yên đã có hiệu lực, người phe trốn không thể di chuyển vị trí.

Lưu Vũ cũng nhận ra tình hình lúc này, cứng đờ ở trong ngực người đàn ông, mặc cho hắn ôm.

Bên bịt mắt đã bắt đầu tìm kiếm từng ngóc nghách, bởi vì Lưu Vũ quay lưng lại nên căn bản không nhìn thấy tình hình trên sân, thứ duy nhất còn sót lại lúc này chính là cảm thụ bị vòng tay Santa ôm lấy.

Cảm thấy thời gian trôi qua đặc biệt dài dằng dặc, em nghe Santa thì thầm bên tai, nói bọn họ tới rồi, sau đó cũng cảm giác được tay người đàn ông từ đè eo em biến thành ôm lấy, bá đạo lại cường thế.

Lưu Vũ không biết có phải thật sự có người tới hay không, em chỉ biết tay người đàn ông bắt đầu không an phận, một mực vuốt ve eo nhỏ, làm cho em không khống chế được thân thể mềm nhũn, sau đó bị ôm càng thêm chặt, khe hở giữa hai người cũng không còn.

Thân hình mảnh mai nõn nà của bé con xinh đẹp cơ hồ hoàn toàn vùi vào trong ngực hắn, dán sát vào nhau làm cho người trong ngực nhịn không được mẫn cảm nấc nhẹ thành tiếng.

Trong lòng tràn đầy mềm mại, xúc cảm ấm áp, Santa cảm thấy giống như đang ôm một khối ngọc nhẵn mềm, còn nhàn nhạt hương hoa lan, bởi vì hai người kề sát mà trở nên nồng nàn, mùi hương quyến rũ từ cổ áo bé con trong lòng từng đợt chui vào tim hắn, tư vị tiêu hồn.

Người đàn ông không khống chế được chính mình, giống như nhiễm phải ma chướng, muốn đem người trong ngực dung nhập vào cốt nhục.

Mà bên bịt mắt thừa dịp đứng yên này, đã bắt được không ít người, hiệu quả rõ rệt.

Sau đó bởi vì một người bịt mắt đến gần, Santa ôm Lưu Vũ lên một chút, vừa vặn tránh thoát khỏi chân của người bịt mắt đang thăm dò.

Trùng hợp lúc này một người ở phe trốn phát ra âm thanh, dẫn đến người bịt mắt ở gần họ lập tức đổi phương hướng, nhắm bên kia mà đi.

Hai người tránh thoát một kiếp, Santa nhẹ nhàng thả Lưu Vũ xuống, còn mượn lý do góc độ, cố ý đem đầu gối của mình hơi chen vào giữa đùi khiến bé con trong ngực nháy mắt run rẩy một chút, nhưng cả người rất nhu thuận, tựa hồ biến thành búp bê, mặc cho người đàn ông đùa bỡn.

Santa cúi đầu nhìn kỹ, thấy khuôn mặt trắng nõn của em đã đỏ bừng, trong mắt tựa hồ đều ngậm hơi nước, thần sắc cũng vô cùng ẩn nhẫn, giống như bị khi dễ quá mức, chôn ở trong ngực hắn sắp khóc.

Tựa như đóa hoa bị mưa phùn vùi dập, mỗi một tấc đều viết đầy nhu nhược cùng ngây thơ mê người.

Hai phút cuối cùng đã hết và kết thúc lệnh đứng yên đầu tiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro