Chap 11 : Hiên Dương♥️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hơ hơ lu mọi ngừi.. hôm nay pé quay lại với mạch truyện chính chút nha...tại phải chờ con Bún nó viết nữa ý..nên đọc thui nèo...à nếu mọi người không nhớ chap trước ấy thì có thể đọc sơ qua nha...pé chân thành cảm ơn mọi ngừi...( thật ra trước khi viết pé cũng phải đọc lại ó 😁😅)

Giờ thì vào truyện thôi

-_____________________________________

Tiêu Chiến : sao người lại ở đây...!?

Hạo Hiên : ơ hơ hơ ..trùng hợp ..trùng hợp ý mà ...ta đang đi dạo thì đột nhiên thấy hai người nên... muốn nói chuyện xíu thôi...hì hì

Nhìn hắn cười giả trân mà anh không khỏi nghi ngờ...có thật là trùng hợp không thế ...chứ anh là anh ngửi thấy điềm rồi á nha.

Và quả thực đúng như anh nghĩ

.....sự thật là....nửa tiếng trước....

Hạo Hiên : 🎵hong bé ơi..em hong fl anh mà đòi xin in4 của anh á...anh hong cho đâuuuuu....🎵

Hắn đứng trong tẩm điện , vui vui vẻ vẻ hòa mình vào thiên nhiên ..tay liên tục cắt cắt xén xén cành cây đến thảm thương..miệng thì không ngừng ngân nga bài hát ...

Được một lúc khi hắn đang định show vocal cao ngất ngưởng của mình thì từ đâu một bóng đen lao tới khiến hắn giật mình xuýt cắn vào lưỡi...

Tiểu Lục : thế tử...

Hạo Hiên : A....ng..ngươi....hết hồn

Tiểu Lục : th..thế tử......thuộc hạ ...thất sách ..xin người trách phạt ..

Tiểu Lục trả lời theo bài bản , nhưng trong lòng thì rối thành 1 nùi... thế tử hôm nay làm sao ý ..bình thường chưa kịp phi đến cửa phòng hắn đã lên tiếng hỏi có chuyện gì rồi.. thế mà hôm nay còn mất cảnh giác đến mức giật mình....Tiểu Lục cũng là gặp lần đầu tiên..

Nhưng nhanh chóng ...trong phút chốc hắn đã lấy lại vẻ ngiêm nghị, quay lưng hướng đến chiếc ghế trong phòng , ngồi xuống , tay thành thục với lấy tách trà nhấp một ngụm , rồi hỏi ..

Hạo Hiên : có chuyện gì sao ?

Đằng xa Tiểu Lục cung kính quỳ một gối thông báo với hắn .

Tiểu Lục : bẩm thế tử , hôm nay thần vô tình đi qua Tiêu Tẩm Viện thì phát hiện Tống công tử đã đến đó rồi ạ...

Nghe đến đấy ngụm trà vừa yên vị trong miệng hắn trực tiếp bị nội lực đánh bay ra ngoài...hạ cánh thật an toàn trên đầu Tiểu Lục..-_-

Tiểu Lục thì vẫn còn đnag ngơ ngác , không hiểu chuyện gì thì hắn đã vội vã ..đứng dậy chỉnh lại trang phục , soi gương , vuốt tóc , đẹp trài ngời ngời , rồi lập tức phi ra khỏi tẩm viện....lúc này nơi ấy chỉ còn Tiểu Lục một bộ mặt cún con ủy khuất , tóc tai thì ướt hết , bịt mặt cũng dính nước tuột xuống , nhìn rất đáng thương ...

Cậu ngồi thu lu một đóng dưới sàn nhà...trầm giọng , uất ức..

Tiểu Lục : ngày xưa ngài ấy đâu phải như vậy...lần này bỏ cả mình ở lại...haizzz....dù sao cũng lớn lên với nhau ..sao ngài ấy lại thay đổi vậy chứ..quả nhiên ai yêu rồi cũng sẽ khác àm...phải về mách Tứ ca thôi...

Nói rồi cậu lục đục đứng dậy...nhanh hơn cả gió chớp nhoáng biến mất....

Đúng vậy , Tiểu Lục chính là một trong thập đại ám vệ làm việc riêng cho thái tử và thế tử, trước cậu còn có ..Nhất Bảo , Nhị Bối,  Tam Gia , Tứ  Các , Ngũ Thần ,  còn cậu là Lục Niên ,tiếp sau là Thất Tâm , Bát Kim , Cửu Ngôn và Thập Trân .

họ đều là những người sở hữu tố chất khác thường , được rèn luyện , làm việc bên cạnh thái tử và thế tử từ khi còn bé ..đặc biệt trung thành.

quay lại với chỗ Tiêu Chiến.

anh miễn cưỡng liếc nhìn người con trai trước mặt thầm đánh giá một hồi , mồ hôi còn vương trên trán , mặt hơi ửng hồng nhưng tóc tai thì gọn gàng , quần áo chỉnh chu ...chắc chắn là vừa chạy tới , sau đó mới chỉnh quần áo .

vội vội vàng vàng mà không quên chăm chút hình tượng chắc chắn là..

nghĩ đến đây anh liếc nhẹ sang người bên cạnh mình...y đến giờ vẫn còn đang ngơ ngác , gương mặt lộ rõ chút bất ngờ xen lẫn vui mừng..

hơ hơ nhìn cái là hiểu liền , nói gì nữa đây , anh lên thuyền rồi..😶

sau đó anh liền quay sang thế tử mở lời.

Tiêu Chiến : ờm...ta cùng Tống công tử đây đang định ra ngoài cung một chút , không biết  thế tử có hứng thú nhập hội với bọn tiểu nhân đây không ?

anh nói xong cười tủm tỉm , hắn nghe thấy thì như bắt được vàng vội vã xua tay .

Hạo Hiên : Thái tử phi , người quá lời rồi...được đi cùng hai vị đây chính là vinh dư của ta nha~

Tiêu Chiến : ha ha vậy thì hôm này " phiền " thế tử bồi hai chúng tôi ra khỏi cung nhé.

Hạo Hiên :  được được được ta rất sẵn lòng.

nói xong hắn cười vui vẻ , đưa tay làm động tác mời ý muốn nói : thái tử phi ngươi mau đi trước đi.

anh tất nhiên là hiểu ý hắn , quay gót cùng Tiểu Mã đi trước . lúc này phía sau chỉ còn y và hắn , y vẫn đang ngơ ngơ chưa nuốt hết được tất cả những gì xảy ra ..thì đã bị hắn nắm lấy cổ tay kéo đi.

Hạo Hiên : A Dương đệ còn không mau đi , thì thái tử phi sẽ bỏ chúng ta lại đó.

bấy giờ y giật mình thoát khỏi mớ hỗn độn , cảm nhận hơi ấm từ bàn tay hắn , cái lực kéo mạnh mà ôn nhu luôn tránh tránh không nắm quá chặt tay y , khiến cho con tim ai đó bất giác ' thình thịch '.

Kế Dương : ..." thế tử..vừa gọi mình là A Dương sao!??"

đúng vậy , cái mà y quan tâm nhất chính là hai từ A Dương này....quá ấm áp quá ngọt ngào rồi.

bỏ qua cái cảnh ngọt ngào ngược cẩu này đi

nói chung lại là Kế Dương và Hạo Hiên đã kéo qua kéo lại tay nhau suốt quá trình xuất cung á...vì ai cũng không có ý định bỏ ra..còn hai cái bóng đèn bên cạnh thì lại vô cùng hiểu chuyện, tự giác phát sáng.

♤♡□♡♤♡◇♧♡♤♤♧□○○♡◇♧♤♡□

sau một quãng thời gian kha khá nhiều ôm ghế xe ngựa thì cuối cùng họ cũng đến bến đỗ , trạm dừng chân của 4 người chính là khu bày bán nhộn nhịp , họa lệ nhất kinh thành .

trong khu vực này họ bán rất nhiều thứ , có thể là vải vóc , lụa là, trang sức , đồ dùng ,..... và quan trọng hơn đó là những sạp đồ ăn thơm nức mũi mang cho mình vẻ quyến rũ , yêu nghiệt thu hút hết những người đi qua.

đối với hắn , y hay cả Tiểu Mã thì mấy khung cảnh này có vẻ tầm thường , không xa lạ mấy , nhưng với anh một công dân ba tốt bị đời đưa đẩy rơi vào cái thế giới cổ đại này , thì chợ , sạp hàng , con người , nhà cửa đều là những thứ mới mẻ với anh .

vì thế ngay khi đặt chân ra khỏi xe ngựa anh đã đem con mắt ngập sao , đầy thích thú của trẻ con mới được cho kẹo nhìn mọi thứ xung quanh.

sau đó......

____€€€€€€€€___________€€€€€€€€___________

HẾT CHAP 11.

ahihi , tui viết chút một nha tại giờ là 1 giờ hơn rồi , tối nhe...nên mắt tui díu lại , tui không thể viết cố nữa mà vẫn muốn đăng nên mong mọi người thông cảm .

chúc mọi người đọc truyện vui vẻ , cho pé xin cái comment đuy để tui có động lực viết nha~ hẹn gặp lại sau.

IU

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro