Chương 21: Dâm huyệt thật nhiều nước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Sa

Beta: Mol

Thật lâu về sau có một ngày đó, Tống Lục Lạc nhìn thấy trên TV đưa tin về Ôn Tồn, ngũ quan hoàn mỹ như điêu khắc, tà mị vô tình, khuôn mặt tuấn tú còn hoàn hảo hơn cả minh tinh, anh là một nhà tài phiệt giàu có, tổng tài tập đoàn Ôn thị, nhân vật có tiếng ở thành phố A, thay bạn gái nhanh như thay quần áo, cơ hồ là người trong mộng của không biết bao nhiêu cô gái, một người đàn ông độc thân hoàng kim.


Thành phố A, đúng là thành phố Tống Lục Lạc đang sống.


Chỉ cần ba tháng, Tống Lục Lạc đã tự mình điều tra biết được rất nhiều thông tin về Ôn Tồn.


Ôn Tồn bao nhiêu tuổi, công ty ở đâu, nhà ở nơi nào, mỗi ngày nhất định phải đi qua con đường nào, cô đều biết rõ.


Tống Lục Lạc biết đã đến lúc.


Hôm đó mưa rơi tầm tã, sấm chớp vang trời.


Tống Lục Lạc tắm rửa sạch sẽ, mặc một bộ quần áo màu trắng mỏng, dùng tay xé rách quần áo trên người, cố ý xé một mảng lớn ở ngực, làm vú mềm lộ ra.


Thời điểm đứng trước xe Ôn Tồn, trong lòng Tống Lục Lạc tàn nhẫn quyết tâm, ngã nhào ngay trước mũi xe của Ôn Tồn.


Ăn vạ thật sự yêu cầu đắn đo đúng chỗ, Lục Lạc vẫn rất sợ hãi, nếu xe không phanh kịp,cô sẽ bị đâm chết mất, mất nhiều hơn được.


Cũng may, chiếc xe phanh gấp một tiếng.


Còn cô chỉ bị trầy nhẹ ở đầu gối mà thôi.


Nghe thấy có người xuống xe xem vết thương của cô, Tống Lục Lạc dứt khoát giả bộ bất tỉnh cho xong việc.


Người nọ đỡ cô lên, chỉ một hai bước đã ôm cô lên trước cửa xe.


"Thiếu gia, cũng may không đụng vào người, chỉ là đầu gối bị trầy da nhỏ thôi."


Tim Lục Lạc đập mạnh, cô đang đánh cuộc, đánh cuộc cô có thể thắng hay là không.


Trong xe thật lâu không có hồi đáp, Tống Lục Lạc cơ hồ cho rằng mình kiếm củi ba năm thiêu một giờ.


"Đem cô ấy đỡ vào trong."


Tống Lục Lạc kinh hô, yes!


Cô sợ hãi nhắm mắt lại.


Trong miệng lẩm bẩm nói, "Lạnh quá...Lạnh quá."


Cô cuộn tròn lại, hơi dựa vào người đàn ông.


Người đàn ông một phen ôm Tống Lục Lạc, để cô ngồi trong lòng của anh.


Người đàn ông này đúng là không kém, vừa đẹp trai vừa hiểu lòng người, Tống Lục Lạc nghĩ thầm.


Ngồi trong lòng ngực Ôn Tồn, Lục Lạc cảm giác được côn thịt đang chọc vào mông nhỏ của cô, Tống Lục Lạc giả vờ run rẩy vặn vẹo mông. Côn thịt dưới thân càng thô to, lớn thêm một vòng.


Tiếp theo Tống Lục Lạc phát hiện quần áo của cô từng cái đã bị người đàn ông cởi xuống, toàn thân trơn bóng.


Không đúng, tư liệu không phải nói Ôn Tồn không gần nữ sắc sao? Vì sao lại cởi quần áo của cô!! Tống Lục Lạc nghi hoặc, chẳng lẽ tư liệu không chuẩn.


Bàn tay to của người đàn ông xoa nắn nhũ thịt của Tống Lục Lạc, tùy ý vuốt ve làm cô rên rỉ ra tiếng.


A...Thật thoải mái, bàn tay của Ôn Tồn thật ấm áp...Sờ thật sướng...Cảm giác cô tự sờ cùng với người đàn ông sờ thật không giống nhau.


"Vú thật lớn." Giọng nói trầm thấp gợi cảm của Ôn Tồn vang lên bên tai cô.


Sao có thể không lớn được, tự tay cô xoa mỗi ngày mà.


Trong lòng Lục Lạc trả lời.


Côn thịt dưới thân càng lúc càng thô cứng, cự vật bắt chước động tác làm tình đẩy vào rút ra trên mông cô.


Lục Lạc đang giả vờ ngất xỉu cũng chịu không nổi nữa.


Đôi mắt xinh đẹp nhẹ nhàng chớp chớp mở ra, thấy bản thân cô trần trụi nằm ở trong lòng một người đàn ông xa lạ, lã chã chực khóc, nước mắt chực chờ trên khóe mi, bộ dáng yếu đuối đáng thương.


"Anh là ai... Buông tôi ra.... Quần áo của tôi đâu.... Huhuhuhu

Vừa khóc nức nở tỏ vẻ xấu hổ, cô giãy giụa muốn đứng dậy, mông nhỏ dưới thân lại xoay chuyển tới lui, xoay tới mức dương vật của Ôn Tồn đau đớn không thôi, từng vòng trướng đại phát tím.


Người đàn ông bắt lấy tay Lục Lạc, ép cô ngừng giãy giụa.


"Đừng nhúc nhìn, tiểu tao hóa, tự làm tự chịu." Ôn Tồn thổi khí bên tai Lục Lạc, đôi tay nhàn nhã chà đạp ngực cô, khoan thai nói.


Tao huyệt của Lục Lục nhờ giọng nói trầm thấp gợi cảm của Ôn Tồn mà tan rã quân lính.


Mị thịt trong hoa huyệt lúc đóng lúc mở hết sức tham lam, nháy mắt phun ra một đợt dâm dịch, làm ướt quần tây của Ôn Tồn.


"Nước nhiều như thế, đúng thật là dâm đãng." Ôn Tồn thấy thế đỏ cả mắt, mân mê lưỡi cắn cắn lỗ tai Lục Lạc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro