Chương 46. Bị người tính kế?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Nếp cẩm

Beta: Mol

Tầng cao nhất của biệt thự là một phòng làm việc sang trọng khí thế.

Đưa mắt nhìn xuống phía dưới, ánh sáng mờ ảo của thành phố là tầm nhìn của căn biệt thự này.

Một người đàn ông khí chất phi phàm ngồi xuống sô pha.

Trên cổ tay đeo đồng hồ Thụy Sĩ càng thể hiện địa vị, khuôn mặt tinh xảo như một tác phẩm điêu khắc, hai tròng mắt thâm thúy, chỉ là ít khi nói cười,dáng vẻ lạnh như băng.

Vài phần lãnh ngạo cùng mị hoặc, cho người ta một loại cảm giác xa cách không dám tới gần, cả người tản ra khí chất vương giả quân lâm thiên hạ.

Ngũ quan anh tuấn rõ ràng, ưu nhã mà tôn quý, lãnh đạm như băng, dáng người thon chắc, tỉ lệ hoàn mỹ, tựa hồ có vô cùng có lực, cả người phát ra phẩm cách thân sĩ thành thục giống như không che dấu, chỉ còn mãnh liệt mỹ cảm kích thích cảm quan, làm người mê luyến thật sâu.

Người đàn ông cách cửa kính đối mặt với bóng đêm phồn hoa, chỉ là tùy ý ngồi, liền lộ ra một loại hơi thở quý tộc hùng hổ doạ người.

Úy Trì Hạo ngồi ở sô pha, bàn tay đỡ trán, tựa hồ suy nghĩ cái gì, ánh mắt hung ác nham hiểm tà mị thâm thúy.

Con trai mình tiểu Hoạch, từ nhỏ tính cách lạnh nhạt như băng, mặt không biểu tình, ít nói, cảm xúc rất ít biểu hiện ở trên mặt.

Cho dù có việc, cũng không nghĩ tới dựa vào cha mình.

Sáng nay là lần cười nhiều nhất mấy năm gần đây của tiểu Hoạch, trong mắt đều là ôn nhu đầy trời, khóe miệng hơi hơi giơ lên, mang theo ý cười triền miên.

Cùng với những đứa con trai bình thường giống nhau, có cô gái mình thích.

Trong lòng Úy Trì Hạo rõ ràng, tiểu Hoạch từ nhỏ đã có lòng tự trọng cực lớn, anh sẽ không cho phép chính mình yếu ớt, bất lực ở trước mặt Úy Trì Hạo như vậy, nên không đi dò hỏi tiểu Hoạch.

Nhưng, tiểu Hoạch cưỡng gian người phụ nữ của Ôn Tồn?

Sáng nay người làm thưa lại chuyện với mình, tiểu Hoạch phá lệ mang theo một cô gái về nhà, Úy Trì Hạo kinh ngạc không thôi, liền dời bước tới cửa phòng tiểu Hoạch.

Muốn nhìn cô gái kia là nhân vật lớn nào, lại có thể được tiểu Hoạch mang về nhà, nhưng chính mắt ở ngoài cửa nhìn thấy màn tính ái dâm mỹ cực hạn, vui sướng đầm đìa sáng nay.

Một chút cũng không có dấu vết nào của cưỡng gian.

Cô gái dâm đãng kiều mị tuyệt sắc khuynh thành giống như yêu tinh câu nhân, tao huyệt thối nát bất kham ngồi trên người tiểu Hoạch, huyệt khẩu chặt chẽ vô cùng lại tham lam khó nhịn gian nan phun ra nuốt vào cự vật, hoa huyệt gắt gao xoắn lấy côn thịt, ở trên người con ông điên cuồng vặn vẹo vòng eo thướt tha, không biết liêm sỉ ngồi trên côn thịt tiểu Hoạch, vặn eo kịch liệt đong đưa, điên cuồng thọc vào rút ra côn thịt thật lớn, dâm tiện tao vú to vô cùng, nhìn như tuyết trắng, theo kịch liệt thọc vào rút ra mà run rẩy ra thật lớn nhũ sóng, tiếng rên rỉ mềm mại muốn tiểu Hoạch cắm hỏng tao huyệt cô, bộ dáng muốn ngồi chết tiểu Hoạch...

Bộ dáng mẫu cẩu dâm đãng, ngay cả côn thịt mình đều trướng đau không thôi, đau đớn bất kham, kêu gào muốn phát tiết.


Một chút cũng không có dấu vết cưỡng gian, tiểu Hoạch bị người tính kế?


Đôi mắt Úy Trì Hạo đen nhánh thâm thúy nhìn thành phố đang chìm trong đêm đen, trong mắt phảng phất cất giấu thần bí vô tận, làm người khác nhìn một cái là có thể hãm sâu trong đó.


Ở trong mắt người khác, ông là người thủ đoạn âm hiểm giảo hoạt tàn nhẫn, ma quỷ lòng dạ đen tối, đế vương Úy Trì Hạo.


Ở trong mắt mình, ông chỉ là một người cha hiền yêu thương con trai.


***

Tác giả nói:


Tiểu hoạch, ma ma bắt ba con bắt cóc Lục Lục cho con được không?


Bảo bối đừng khóc ma ma yêu con.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro