Chương 65. Vú dâm đãng, thật muốn bóp chặt nó (thịt)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Alicia

Beta: Mol

Biệt thự Úy Trì.

Trong căn phòng ngủ tối đen như mực trên tầng.

"Lục Lạc, chúng ta kết hôn đi."

Úy Trì Hoạch trầm thấp nói, cổ họng khàn khàn bá đạo, cánh tay dài vòng qua, ôm cô vào ngực. Vú lớn no đủ nháy mắt bị đè ép dán chặt vào lòng ngực cứng rắn của anh.

Cô nghe thấy, trái tim Úy Trì Hoạch đang đập bùm bùm kịch liệt, càng ngày càng nhanh, càng ngày càng nhanh.

"Úy Trì Hoạch, anh đang nói gì vậy! Mau đưa tôi về Ôn gia!"

Lục Lạc nghe nhịp tim Úy Trì Hoạch, tay nhỏ dùng sức đẩy lòng ngực cứng rắn của anh, nâng lên mắt đẹp trong suốt như làn thu thủy nhìn chằm chằm anh.

Cậu chủ không tìm thấy mình sẽ tức giận!

"Em yêu Ôn Tồn?"

Đôi môi Úy Trì Hoạch mím thành một đường thẳng, âm thanh từ miệng phát ra như hàn băng ngàn năm, lạnh đến thấu xương, khiến đáy lòng ẩn ẩn đau đớn.

"......"

Lục Lạc không trả lời, trong mắt lại mang theo sự khẩn cầu mãnh liệt,

"Úy Trì Hoạch, lập tức đưa tôi về Ôn gia đi, xin anh, thật sự cầu xin anh..."

Úy Trì Hoạch nhìn cô gái trong lòng tha thiết cầu xin, ngay lúc chính mình cầu hôn cô, vậy mà cô lại nhắc đến người đàn ông khác?!

Sự tức giận trỗi dậy trong lòng, bàn tay to nảy sinh ác ý dùng lực ôm Lục Lạc lại gần, kề cô càng sát vào lòng ngực mình, âm thanh trầm thấp nguy hiểm, "Anh sẽ không thả em đi nữa, Tống Lục Lạc."

Cảm giác mất đi em thật sự rất thống khổ, anh không muốn lại nếm nó lần nữa.

Úy Trì Hoạch thầm nói trong lòng.

Chỉ khi có Lục Lạc bên cạnh thì tâm mình mới có thể trọn vẹn.

Chỗ giao hợp của hai người ẩm ướt vô cùng, dâm thủy chảy xuôi ướt dầm dề, bởi vì động tác này mà chỗ ấy lại càng gắt gao kết hợp.

Nhục huyệt đem côn thịt anh bao vây không một kẽ hở.

"Em rất thích bị dương vật anh làm đúng không? Tao huyệt chảy nhiều nước như vậy, còn cắn thật chặt, cắn dương vật của anh đều đau."

Úy Trì Hoạch cử động kiện hông tinh tráng, vật tượng trưng nam tính thọc vào rút ra vài cái trong nhục huyệt chặt chẽ ướt đẫm không chịu nổi của cô. Gân xanh cự vật nổi lên, từng chút một sưng to, thô to cao lớn. Tiểu huyệt mẫn cảm xoắn chặt lấy côn thịt, sảng khoái vô cùng.

Anh nhanh chóng đưa bàn tay sờ vào chỗ giao hợp của hai người, ngón tay nháy mắt bị thấm ướt đẫm.

"Em thật dâm, chảy ra nhiều dâm thủy quá. Ra nhiều nước như vậy có phải thích bị dương vật đàn ông cắm vào? Có phải mỗi ngày đều bị dương vật của Ôn Tồn làm? Mỗi ngày ở dưới thân anh ta dâm kêu muốn anh ta dùng dương vật cắm chết em? Anh cũng có thể thỏa mãn em, đừng rời khỏi anh được không?"

"Úy Trì Hoạch, anh đang nói cái gì! Đừng như vậy! Đưa tôi trở về! Đưa tôi về Ôn gia!!"

Lục Lạc kích động kêu to, vặn vẹo mông nhỏ lui về phía sau muốn đem cự vật thô to trong cơ thể rút ra. Côn thịt vừa ra ngoài một chút, từng luồng dâm thủy hỗn loạn róc rách chảy xuống.

"Muốn chạy trốn?"

Bàn tay Úy Trì Hoạch giữ chặt lấy kiều mông của cô, đem mông hướng về phía cự vật mình mà ép vào. Hạ thể hai người lại gắt gao dán chặt vào nhau!

"Thật sướng! Tao huyệt cắn dương vật chặt như vậy, còn muốn chạy đi đâu?"

Tao huyệt không ngừng mấp máy muốn ép côn thịt thô to ra ngoài. Úy Trì Hoạch khó khăn mà di chuyển ra vào trong nhục huyệt cô, bàn tay to dùng sức đánh mạnh vào cánh mông cô, bạch bạch rung động.

"Thả lỏng! Đừng kẹp chặt như vậy! Dương vật anh không thể động đậy được!"

"Đừng đánh.. Úy Trì Hoạch.. A.. Ưm..."

Lục Lạc cảm thấy vách trong tiểu huyệt bị côn thịt cọ xát ngày càng ngứa ngáy khó nhịn. Côn thịt anh cắm nhục huyệt vẫn không nhúc nhích, có lẽ chỉ khi nào nó luận động thọc vào rút ra thì mới có thể giảm bớt ngứa ngáy.

Anh động đậy hông, khó khăn rút côn thịt ra khỏi tầng tầng lớp lớp bao vây của thịt huyệt, sau đó lại mạnh mẽ cắm sâu vào trong một cái, đem dương vật chính mình hung hăng đâm chọc vào chỗ sâu nhất hoa huyệt!

"Thật chặt! Dương vật anh muốn bị bấm gãy rồi! Tiện mẫu cẩu!"

Úy Trì Hoạch dùng sức đẩy cô lên giường, rốt cuộc cũng không khống chế được dục vọng mà thọc vào rút ra liên tục. Tao huyệt chặt chẽ khó khăn phun ra nuốt vào côn thịt anh, vách thịt mềm bên trong Lục Lạc bị côn thịt cọ xát phát ra từng đợt khoái cảm tê dại.

"A... Đừng nhanh như vậy.. Úy Trì Hoạch.. Đâm sâu quá rồi! Đừng như vậy a a a. Cắm muốn hư... Đi ra ngoài! Đi ra ngoài mau!!"

Lục Lạc lung tung vặn eo, co chặt nhục huyệt chính mình, muốn đem côn thịt thô to của Úy Trì Hoạch xô đẩy ra ngoài. Kết quả mị thịt bên trong cơ thể co rút lại cắn chặt côn thịt không buông.

Không thể lại làm tình cùng Úy Trì Hoạch!

Cậu chủ sẽ không bỏ qua cho mình!

"Phải không! Muốn anh đi ra ngoài sao huyệt dâm đãng này còn cắn dương vật anh chặt như vậy? Miệng nói vậy nhưng nội tâm lại dâm đãng! Muốn anh thả em đi! Nghĩ cũng đừng nghĩ!"

Úy Trì Hoạch bắt đầu hung ác đưa đẩy, bàn tay nắm lấy hai đùi Lục Lạc, một lần lại một lần mạnh mẽ va chạm nhục huyệt! Vòng eo kích thích luận động nhanh chóng như môtơ!

Hai khỏa tuyết nhũ tròn trịa bị anh đâm chọc phập phồng, đong đưa không ngừng, từng phát từng phát run rẩy tạo ra những cuộn sóng.

"Nhìn tao vú của em xem, bị anh làm cho thật dâm tiện! Có muốn anh hút nó không? Hử?"

Bàn tay anh bao trụ đồi núi cô, nơi tròn trịa no đủ đến một tay cũng không nắm lại được, nhũ thịt từ trong lòng bàn tay tràn ra ngoài.

Anh mạnh mẽ chà đạp đè ép xoa nắn, đem nhũ thịt từ sưng đỏ rồi biến thành sưng huyết, cự nhũ lại càng thêm dâm đãng không chịu nổi.....

"Vú dâm đãng, thật muốn bóp mạnh nó, để xem nó có thể bóp ra sữa hay không! Tiện mẫu cẩu!!"

Lời tác giả:

Tiểu Hoạch bảo bảo ăn thịt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro