Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


         Chương 1 : Mạt thế bắt đầu

" Chát!" Nam Ca chỉ cảm thấy một trận gió cùng với la hét lướt tới , cô bị tát một cái, tránh né không kịp , liền hung hăng trừng mắt nhìn bàn tay kia , gò má đau như bị thiêu đốt .

" Các người tại sao lại đánh người vậy" Tiểu hộ sĩ liền đem Ca Nam kéo về sau , đỏ mắt cùng đối phương giằng co .

" Chính là đánh đồ lang băm chúng mày " Người phụ nữ phía trước ăn mặt giản dị , con mắt sưng đỏ , khắp người tỏ ra sự bi thương cùng phẫn nộ : " Chúng tao ở thật xa tích góp đủ số tiền để đến bệnh viện chúng mày chữa bệnh , nhưng kết quả thế nào . Cuối cùng con trai tao cứ như vậy chết ! Nhất đụng là chúng mày không dụng tâm cứu con trai tao , tao đánh chết tụi mày".

Phụ nữ đó còn dẫn theo người tới hỗ trợ , mỗi người đều hiện lên vẻ mặt hung thần sát ý trong mắt , vừa nghe xong lời nói của nữ nhân đó đều đồng loạt xông lên .

Nam Ca đều được các y tá , bác sĩ che chở sau lưng . Nhưng , tình huống trước mắt đã mất khống chế . Bên trong đại sảnh bệnh viện vốn là người đến người đi nhưng hiện giờ người nhà bệnh nhân công khai đánh bác sĩ ,mọi người đều dần chân lại quan sát .

Nam Ca cũng chẳng quan tâm vết thương trên mặt , lấy tay che đầu khuyên can : " Xin người nhà bệnh nhân tỉnh táo ! Trong quá trình phẫu thuật vốn là có nhiều nguyên nhân không lường trước được , trong lúc phẫu thuật trái tim của cậu ấy bị suy yếu , chúng tôi cũng đã cố gắng hết sức . Trường hợp này bệnh viện cũng khó làm".

Những người kia còn kêu gào muốn đánh chết lang băm , cũng may bảo an tới kịp thời , không chế được một số người .

Thời điểm Nam Ca bị kéo vào phòng làm việc , gò má còn đau rát . Tiểu hộ sĩ mắt đỏ hồng , vội vàng lấy túi chườm đá lại cho cô .

Gò má trắng nõn mỹ lệ của cô giờ đã sưng phồng lên . Vài năm nay , ít khi gặp sự cố , đây còn là lần đầu tiên bị đánh , hơn nữa là thay ca dùm người khác . Cô rõ ràng không muốn nói tiếp về sự kiện này nhưng tiểu hộ lý lại nói tiếp : " Thôi Lam Lam lúc trước muốn giành chức cùng chị còn chưa đủ , còn giành giải phẫu , nếu như Nam Ca tỷ mổ chính bệnh nhân sẽ không phải chết".

Nam Ca quay đầu ngó ngoài cửa sổ , bầu trời đen kịt , âm gió gào thét thổi qua , bão táp muốn kéo đến . Dự báo thời tiết đã báo động mưa lớn trước vài ngày , trong lòng cô có một chút cảm giác phiền muộn . Đôi tay này cầm dao phẫu thuật đã nhiều năm , lại không bằng người khác có giao thiệp rộng . Vô duyên vô cớ còn bị tát một bạt tay , không tức giận là giả .

" Em xem bên ngoài trời đã âm u nhiều ngày như vậy mà sau mưa vẫn chưa rơi xuống".

Nam Ca nói sang chuyện khác , tiểu hộ sĩ chỉ có thuận theo nàng nói chuyện : " Ai biết , sắc trời thật là dọa người , em ngày nào cũng phải mang theo dù".

Máy vi tính trong phòng làm việc của Nam Ca còn phát tin tức ngày trước , nàng quay đầu nhìn thoáng qua , là một người nam mặc đồ trong tù đang bị áp giải đi. Mặt của người đó như điêu khắc , đôi mắt thâm trầm , dáng người ca ngất , dung mạo xuất chúng .

Phát thanh viên thanh âm tiêu chuẩn vang lên " Người hiềm nghi Lệ Sâm đã bị mang về nước , ba ngày sau mở tòa phán quyết , chúng tôi sẽ theo sát quá trình ..."

Nam Ca không có hứng thú nhìn xuống , thời điểm xoay người lại còn nghe tiểu hộ lý vẻ mặt tiếc hận nói : " Người nam kia nhìn thật trẻ tuổi , lớn lên cũng thật đẹp trai , như thế nào lại bị phán quyết , thật sự là đáng tiếc mà ..."

Lúc tối , quả nhiên mưa lớn rơi xuống .

Nam Ca ở bệnh viện trực ban , đem cửa sổ đóng kỹ , vẫn có thể nghe được nước mưa đạp ở trên cửa sổ .

Ngoài cửa sổ , tia sét khổng lồ đánh xuống , xé rách cả bầu trời , tiếng sấm ầm ầm tựa như đem cả mặt đất đều nổ tung .

Kiểm tra phòng xong , nàng cũng chuẩn bị đi nghỉ ngơi , đèn hành lang bắt đầu chập chờn .

Cô còn tưởng rằng đèn bị hư , nhớ là phải báo lên trên để bảo trì , nhưng không biết , không riêng gì đèn ở phòng bị hư , toàn bộ hành lang đều đang chớp chập chờn.

Gió mạnh cùng mưa lớn đập về phía cửa sổ , đùng đùng vài tiếng , thủy tinh công nghiệp tốt nhất thế nhưng có vết nứt . Mưa lớn đều đem toàn bộ cửa sổ cuốn đi. Nước mưa trong nháy mắt đều tràn vào.

Toàn bộ mặt đất cũng đang kịch liệt rung động . Nam Ca ôm tập văn kiện ngã xuống đất , cô cả người cũng theo lực đạo lây động , ngả về hướng vách tường . Theo sự chấn động lớn mạnh , vách đường cũng xuất hiện vết nứt , xi măng trên trần nhà cũng theo đó rơi xuống trên sàn nhà gỗ . Đèn trên tường yếu ớt cũng đập mạnh xuống .

" A" Nam Ca giờ phút àny cũng sợ hãi hét lên , gió lạnh thổi qua , da thịt giống như là bị dao cắt.

Này! Là động đất.

Không riêng gì cô , bệnh viện yên lặng mấy giây , mãnh liệt bộc phát tiếng thét chói tai , vô số người từ trong bệnh viện chạy đến , bác sĩ y tá cũng loạn thành một đoàn.

Cả tòa lầu kiên trì không nổi ,giờ phút này ai quan tâm đến người khác , người đầy người , không ít bệnh nhân còn trong phòng bệnh , bị người thân đẩy xuống.

Thế giới giống như địa ngục , bị đôi bàn tay màu đen tùy ý lôi kéo .

Nam Ca cũng theo dám người chạy xuống , nghiêng ngả chao đảo , trong tay ànng nắm chạy di động , hai chân giống như làm bằng chì , không ngừng run rẩy .

Nhiều người bị phiến rơi xuống không ngừng đập trúng , cô giọng căng lên , không còn kêu nổi . Thời điểm cô muốn chạy xuống lầu , lại thêm một tảng dá rơi xuống , nàng nhanh chóng chạy sang chỗ khác núp xuống , nếu không bây giờ đã là thịt vụn.

Cô nhìn tình hình xung quanh bây giờ , bên trong hẹp hòi bế tắc , muốn đi ra phải tốn một phen khí lực .

Toàn thân hết sức ngã ngồi dưới mặt đất , nàng lấy tay lau nước mưa trên mặt . Bên ngàoi cũng không biết là tình huống nào , ầm ầm , nàng gọi điện thoại cho ba mình , nhưng mà ba không bắt máy . Nam Ca vừa rồi không khóc , cuối cùng cũng không nhịn được rớt nước mắt , nàng lau nước mưa trên điện thoài sa sút khóc

" Ba ơi nghe điện thoại đi .... Đây rốt cuộc là như thế nào ..."

Ba Nam Ca là một công nhân bình thường , thời gian bây giờ là phải ở trong nhà , nhưng tại sao lại không nghe điện thoại .

Động đất còn đang tiếp tục , toàn bộ thành phố Thượng Kinh đã bị hủy hoại trong chốc lát .

Cô là bác sĩ , đã quen với sinh lão bệnh tử , nhưng lại không dám tưởng tượng đến tình huống của cha cô . Sẽ không phải cha cũng bị kẹt trong tảng đá , sẽ không phải thời điểm động dta196 chạy không kịp ...

Động đất duy trì hơn nửa tiếng , sau đó là dư chấn đứt quãng , đợi đến hừng đông , tảng đá lộ ra ánh sáng , hẳn là chấn động đến một bên .

CÔ có thể đi ra rồi!

Dùng sức xoa mặt , toàn thân của cô đều bị ướt , áo khoác trắng dán chặt trên người .

Dùng hết khí lực , cô đem phiến đá rời đi , ặt dù đã chẩun bị tâm lý nhưng thời điểm nhìn thấy thảm cảnh , không nhịn được khóc lên .

Nơi nơi vết thương cùng đống hoang tàn , coi như là cả đem mưa lớn nhưng cũng không rửa sạch máu tươi dưới đất .

" Tại sao lại như vậy ..." Cô che miệng khập khiễng đi ra .

Có người lung lay lung la đi đến , bản chất là bác sĩ , làm cho nàng nghênh đón :"Tiên sinh , anh có làm sao không ? Có nơi nào bị thương không ?"

Trong đầu cô xoay tròn , bệnh viện tuy đả bị phá hủy nhưng là có chút ít thiết bị dưới đất còn tồn tại , nói không chừng không có bị phá hư , nàng giờ phút này rất lo cho an nguy của cha , nhưng con đường không thông , cô không thể đi về nha , hay là đem y tá bác sĩ tập hợp lại . Thượng Kinh bị đại nạn đánh thẳng vào , cô phải đi cứu người .

Cô đi lên phía trước hai bước , anh ta ngẩng đầu lên . Ấn tượng cuối cùng của Nam Ca chình là gương mặt xanh đen tràn đầy thi bớt , hai mắt trống rỗng màu máu .

Đây là người nào !

Cái cổ của cô đột nhiên bị cắn , người anh ta rất nhanh liền buông cô ra , làm cho cô một lần nữa ngã trên mặt đất.

" Ầm" một tiếng , Nam Ca hai mắt trống rỗng nhìn không trung .

Ý thức trước khi mất đi , nàng nghiêng đầu nhìn thoáng qua , có vô số người , giống như anh ta cắn chính mình đều giống nhau , từ dưới tảng đá bò lên , vượt qua hành vi thường tình, đã không thể gọi họ là người .

" Này là ngày tận thế đến sao ?.... Ba ba ... Thật xin lỗi , con không thể trở về tìm người.." Nam Ca biết chính mình nhanh sẽ chết ... Vận khí không tốt , cô còn sẽ biến thành cùng những người kia giống nhau.

...

Ngục giam ở Thượng Kinh là kiến trúc kiên cố nhất , có thể do đêm qua động đất quá mạnh , cuối cùng tòa nhà vẫn là sụp đổ .

Tất cả mọi người tự lo không xong , chạy chối chết , ai cũng không quản phạm nhân trong ngục .

Lệ Sâm một thân đồ tù đi ra , thân thể cường tráng ẩn chứa sức mạnh . Anh mặt không thay đổi tháo còng tay , nhìn địa hình chung quanh một vòng , bước chân chầm ổn giẫm trên mặt đất.

Đi ngang qua góc tường , trên màn hình lớn vẫn còn páht tin tức hôm qua : " Đêm qua toàn bộ Thượng Kinh đều bị động đất , trước mắt vẫn chưa thống kê ra được số người chết , cùng lúc đó , toàn bộ thế giới đều bị tai họa lớn , trong phạm vi xuất hiện động đất lớn , sóng thần , núi lửa phun trào . Sáng nay người dân phát hiện sinh vật nổi điên không rõ , xin các người còn sống ở trong nhà , chờ cứu viện ..."

Toàn bộ Thượng Kinh đều bị loạn một đoàn , sinh vật không rõ làm cho anh cảnh giác , cuối đầu xem tình huống của bản thân , quyết định đi trụ sở quan sát .

Đi ngang qua một thi thể cảnh sát , trong bộ đàm phát ra âm thanh :" Gọi gọi , bên trong xuất hiện thây ma , cầu trợ giúp ..."

yt


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mạtthe