Chương 4 : Bị đạp xuống sông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 4 : Bị đạp xuống sông

Lệ Sâm nâng cái rương cuối cùng vào trong xe, nhanh chóng kiểm tra lại vật tư anh đã thu thập được.

Khẩu súng ,đạn dược đã trang bị đầy đủ hết, từ trong bệnh viện chuyển một chút dụng cụ cùng thuốc , hiện tại từ siêu thị , anh tìm được thức ăn, bây giờ anh không cần thiết ở lại nữa , chuẩn bị rời đi.

Ở Thượng Kinh thây ma càng ngày càng nhiều ,thời điểm anh ở mấy ngày hôm trước, còn dám đến trung tâm thành phố đi dạo, hiện tại thây ma càng ngày càng thông minh, rõ ràng đã tiến hóa, xem ra anh phải nhanh một chút ra khỏi nơi này đến Thành Bắc.

Mới vừa kiểm kê xong, anh liền phát hiện có chỗ không thích hợp.

Thây ma ở xung quanh, như thế nào lại nhiều hơn , hơn nữa đều hướng tới chỗ này?

Lệ Sâm sờ sờ súng ở bên hông, cẩn thận đóng cửa xe lại, lại phát hiện ra một hương vị không tầm thường trong khoang xe.

Anh không có miệt mài theo đuổi rốt cuộc là có cái gì đang xảy ra, dù sao bây giờ nếu không đi, một chút liền sẽ bị quân đoàn thây ma bao vây ở chỗ này.

Lưu loát ngồi vào trên ghế lái, anh khởi động xe, nghênh ngang rời đi.

Còn ở trong buồng xe sau Nam Ca mới vừa rồi muốn bị hù chết luôn !

Mới vứt bỏ xong đám thây ma kia , nhưng cô cảm thấy mình gặp thêm một cái phiền phức lớn hơn rồi .

Bởi vì thời điểm cô trốn sau những cái gương kia , cô cảm thấy được thanh niên kia tựa hồ cảm nhận ra được cô , hù dọa làm cho chính cô ngừng hô hấp lại!

Cứ như vậy che miệng mũi chính mình thật lâu. Sau đó , Nam Ca mới ý thức được một sự việc

Cô đã chết rồi! Cô không có hô hấp mà, tại sao phải ngừng lại!

Chiếc xe chạy nhanh trên đường, buổi tối ánh sáng của đèn xe hấp dẫn những thây ma tiến tới, thanh niên kia đem xe đèn tắt đi, đường đi vẫn còn tốt , không có chướng ngại vật , anh ta dứt khoát không cần đèn xe.

Động cơ xe rất tân tiến, cũng không có phát ra tiếng vang quá lớn.

Nam Ca còn đàng hoàng giấu mình ở buồng sau xe, quyết định chờ anh ta ngừng xe lại , chính mình vụng trộm đi xuống trốn đi.

Cũng không biết thanh niên này là muốn đi tới chỗ nào, nếu mà đi Thành Bắc liền tốt , còn có thể thuận tiện cho chính mình đi nhờ một đoạn đường.

Không biết rõ xe chạy trên đường trong bao lâu, chiếc xe cuối cùng ngừng lại.

Dừng lại ở một khối đất trống trải ven đường, Nam Ca cẩn thận lắng nghe, tựa hồ còn có tiếng nước chảy.

Là , con sông Thượng Kinh , trên sông vào mấy năm trước có xây dựng cầu lớn.

Nói đến trước khi mạt thế, ở đây là thánh địa hẹn hò cho những đôi tình nhân.

Đương nhiên, tại thời điểm này, so với hẹn hò gặp mặt, Nam Ca càng muốn nhảy sông tự sát.

Bởi vì xe liền tắt máy, thanh niên kia đi ra xa , mở cửa xe đằng sau ra, lập tức nghe được âm thanh lên đạn.

Trong mắt anh ta không mang theo một kia gợn sóng , âm thanh trầm thấp vang lên : "Đi ra ngoài, nếu không tôi liền nổ súng ."

Thời điểm mới vừa nổ máy xe , anh liền ý thức được bên trong buồng sau xe có vấn đề.

Ở trong tình huống kia cũng không dễ giải quyết cô, vừa vặn liền chạy đến bãi đất trống trải.

Mặc dù thời gian mạt thế bùng nổ không lâu, nhưng mà Lệ Sâm cũng không dám xem thường.

Chính mình có một xe vật tư, rất dễ dàng bị người ngấp nghé.

Nam Ca tại trong khoang sau xe, không lên tiếng, trước nuốt một ngụm nước bọt.

Thèm ăn .

Bởi vì nàng trước quá khẩn trương , cũng không có cẩn thận nghe thấy, hiện tại phát hiện thanh niên kia máu tươi hương vị vô cùng tốt!

Quả thực so với trước kia nàng nếm qua một bữa tiệc lớn , bây giờ muốn ngon hơn gấp một vạn lần!

Nếu không phải là hiện tại hắn cầm súng để trên đầu bản thân, nói không chừng Nam Ca liền leo ra đi, thỉnh cầu xin xỏ thanh niên kia cho chính mình một ít máu tươi .

Bây giờ thần trí của cô không rõ ràng lắmthanh niên kia thấy cô không lên tiếng, cuối cùng bước vào toa xe.

Chiếc xe thiết giáp này rất rộng rãi, anh ta nhanh như mèo, đưa tay đến đống vật tư kia hành động.

Cuối cùng, đèn xe bị anh ta bật lên, s1ung của anh ta lưu loát để ở trên ót của Nam Ca.

Cô không kịp thích ứng được với ánh sáng của đèn , hé mắt, vừa mới trốn ở trên xe, nàng liền vô ý thức đem mình cổ áo của mình kéo lên cao .

Lệ Sâm chú ý tới Nam Ca. Đầu tóc của cô cơ hồ đều xõa xuống , cho nên cũng không thấy rõ mặt cô cho lắm .

Nam Ca bị một màn này làm cho căng thẳng, nếu như bị bể đầu , cônhất định sẽ chết !

Vì vậy cô chậm rì giải thích: "Tôi. . . Nói. . . Tôi. . . Đi... Ngang. . . Qua . . , Anh . . Có . . Tin....Không?"

Lệ Sâm đương nhiên không tin. Ai đi ngang qua , giống như cô thế này?

"Xuống xe." Lệ Sâm mặc dù nghe nàng nói, nhưng vẫn quyết định làm cho nàng bước xuống xe để quan sát.

Nam Ca lại chậm chạp đứng dậy, liền nghe thấy thanh niên kia thúc giục: "Nhanh lên."

Nàng cũng muốn nhanh một chút chứ bộ! Nhưng mấu chốt là da thịt của cô đều cứng ngắc , căn bản là không mau nổi , có lòng mà không có sức !

Nam Ca cảm thấy tình cảnh này làm cô quá khẩn trương , thời điểm vừa mới xuống xe liền nhìn bên cạnh hỏi: "Anh. . . Sao. . Lại. . . Phát. . . Hiện. . Được . . . Tôi. . . ?"

Hiển nhiên cô nói chuyện quá chậm, chờ hỏi xong, cô cũng đã đi xuống .

Lệ Sâm nhíu mày: "Trên người cô toàn là mùi thịt thối, cô chính mình ngửi không thấy sao?"

Có lẽ là quá tối , cho nên cô mới không có phát hiện trên người cô có sự khác thường.

Dù sao thây ma đều là không có có ý thức , Nam Ca cũng không phát hiện những tahy6 ma khác cùng cô giống nhau.

Cho nên nam nhân chỉ cho là nàng là từ cái gì trong đống người chết bò ra tới, căn bản là không có nghĩ tới nàng là thây ma.

Nam Ca còn cười ha ha hai tiếng: "Mũi. . . Của . . Anh. . . Rất. . . Tốt. . . Nha. . ."

Lệ Sâm lại cười không nổi: "Tại sao lại núp ở trên xe tôi?"

Nghĩ đến trước binh đoàn thây ma kia liền hỏi: "Những thây ma kia đều là cô đưa tới ?"

Nam Ca tiếp tục trầm mặc, không phải là bởi vì không muốn nói chuyện, mà là bây giờ cô cùng Lệ Sâm đứng gần nhau quá , căn bản là chống cự được mùi máu tươi trên người anh ta.

Nàng đỏ hồng con mắt, đi lên phía trước hai bước. Nếu mà cặp mắt kia có thần, Lệ Sâm nhất định có thể thấy được khát vọng của cô.

Lỗ tai cùa cô cũng ong ong vang lên, mặc kệ Lệ Sâm nói cái gì, cô đều không để ý .

Cô đem tay bỏ vào trong túi áo khoác trắng của chính mình, sờ đến chỗ để dao phẫu thuật kia.

Cuộc đời này của cô không có ngửi qua mùi máu tươi như thế, cô nhất định phải ăn một miếng.

Trước đó chỉ ăn máu của một người bình thường , cô liền có thể đi nhanh được như thế, nếu là hiện tại đem thanh niên trước mặt ăn đi, cô có phải hay không có cơ hội thay đổi được chính mình sẽ như người bình thường?

Nghĩ như thế tâm nàng liền nhảy, giờ phút này nhất định phải thật nhanh ăn máu .

Lệ Sâm một giây liền không tha , quan sát đối phương, cũng như vậy , cũng phát hiện ra biểu hiện khác thường của cô.

Cuối cùng, Nam Ca đỏ tươi đôi mắt, đem dao phẫu thuật hung hăng hướng tới phía Lệ Sâm!

Lệ Sâm sớm liền chú ý cô, ra tay cũng nghiêm túc, một cái nghiêng người chân đá lên , liền đem Nam Ca đạp thẳng xuống sông!

Nam Ca cũng không kịp phản ứng ,thanh niên kia động tác như thế nào có thể mau như vậy , cô chỉ cảm thấy ùng ùng một tiếng, cô liền bị nước sông nhấn chìm !

Làm sao bây giờ a a a a cô không biết bơi a!

Trong nước giãy giụa rất lâu, cô phát hiện mình còn có ý thức.

Đúng nha, tôi là thây ma mà, tôi đã chết rồi, tại sao phải sợ nước chứ?

Ha ha ha ha ha.

Cũng may nước bên trong chẳng hề sâu, Nam Ca chầm chập mặc, từ đáy nước bò lên đi ra.

Cô vốn chính là một đầu đen tóc dài thẳng, còn một thân mặc áo khoác trắng, bộ dáng đó , sống sờ sờ tựa như là nữ quỷ.

Cũng may trong lòng Lệ Sâm năng lực thừa nhận siêu tốt , nếu không sẽ có khả năng sẽ bị Nam Ca hù cho chết.

Hắn thấy Nam Ca cũng không có ra động átc công kích nào nữa , đối với cô vẫn là có một chút lưu tình.

Thu hồi khẩu súng, hắn đối Nam Ca nói: "Tôi lần này tha cho cô một mạng, nếu là lần sau lại đụng phải tôi, sẽ không còn vận khí tốt như vậy nữa đâu."

Nam Ca đem đầu tóc của mình gẩy qua một bên, ngẩng đầu nhìn qua anh ta, mặc dù cô cũng chỉ một bộ dáng: "Ngươi. . . Muốn. . . Đi. . . Đâu?"

Bốn chữ kia bị cô nói đến nửa ngày, Lệ Sâm hoài nghi cô có phải hay không bị chướng ngại ngôn ngữ.

"Ra khỏi thành."

Nam Ca trong lòng nhảy lên, nàng còn chưa uống được máu tươi của anh ta nha! Có thể làm sao bây giờ, võ công của anh ta tốt như vậy , cô không muốn chết nha.

Nếu mà còn dám xông lên, anh ta khẳng định không chút do dự sẽ bắn bể đầu mình !

"Từ nơi này đi liên tục chính là Thành Bắc , tôi vừa mới dẫn cô ra trung tâm thành phố, đi một đường cô cẩn thận thây ma."

Nói xong, anh ta liền lưu loát xoay người rời đi, rõ ràng là không có ý nghĩ xử lý Nam Ca.

Nam Ca chờ hắn lái xe rời đi rồi mới từ dưới sông lên đi ra.

Bây giờ trong đầu cô nghĩ tới đều là khoảng cách từ đây Thành Bắc rất xa !

Mặc dù anh ta đem mình đạp xuống sông , nhưng cô thật lòng cảm ơn anh ta đã chở mình tới đây!

Phân biệt rõ phương hướng một lúc , Nam Ca ướt nhẹp đi về phương hướng đi Thành Bắc .

Cô còn dùng sức cúi đầu, tựa hồ muốn nghe mùi trên người mình thế nào.

Mùi vị thịt thối, khẳng định không dễ nghe đi.

Nàng có chút ít buồn bực, một cái thây ma trơ trọi đi ở trên đường, trên người còn đang không ngừng nhỏ nước.

Đi liền tục từ sáng ngày hôm qua đến sáng ngày hôm nay, thể lực của Nam Ca cuối cùng cũng không chịu nổi.

Tùy tiện đi tìm công viên, cô trốn ở trong rừng cây nhỏ, quyết định nghỉ ngơi một chút.

Mặc dù nhắm mắt lại, nhưng cô không ngủ được . Về sau, bị biến thành thây ma, quả nhiên ngay cả ngủ đều không được.

Mới sáng sớm , nàng nghe được tiếng nói nhỏ xíu.

"Thây ma nữ kia đã thời gian ở bên trong này rất lâu rồi , chúng ta có nên xuống tay không?" Nghe âm thanh, là cô gái.

Cô ấy là đồng đội của người đàn ông kia: "Vẫn là đừng nên gây chuyện , chúng ta đi ra ngoài là đi tìm đồ ăn , đi nhanh lên đi."

Cô gái kia có chút không ủng hộ người đàn ông kia.

Hai người họ là tình nhân , thời điểm mạt thế bùng nổ vừa lúc ở cùng nhau.

Người kia là quản lý của một công ty cấp cao, bình thường rất có năng lực, gặp chuyện không may sau này, cô gái dĩ nhiên là ỷ lại anh ta. Nhưng mà hiện thời cô nhìn thấy lại là anh ta nhát gan sợ phiền phức, căn bản cũng không có dũng khí giết thây ma.

Hiện tại những thây ma kia đều kết thành đội , thật vất vả đụng phải một con lạc đàn , anh ta như thế nào lại không hạ thủ?

Bất quá cô gái thấy người kia đi xa , rơi vào đường cùng, vẫn là đi theo anh ta rời đi .

Nam Ca thấy bọn họ đi rồi, mới chậm rãi mở mắt.

Hai người kia đi siêu thị, hiện thời chật ních thây ma, nàng tự nhiên cũng không có nhắc nhở bọn họ.

Nàng chỉ là lẳng lặng chờ đợi, quả nhiên thời gian không có bao lâu, siêu thị liền bộc phát một trận âm thanh của thây ma rú lên .

Hai người kia hẳn là đã bị chặn ở bên trong !

Nam Ca hiện tại đang khôi phục rất nhiều khí lực, cô rất mong đợi chờ sau khi cuộc chiến đấu kết thúc, đi nhặt máu còn dư lại.

Chậm chạp đi tới hướng siêu thị, đám thây ma ở đây không hung hăng như đám thây ma ở trung tâm thành phố, không có thây ma đến công kích cô.

Thời điểm cô đến cửa siêu thị, liền nhìn thấy một nam một nữ cùng cái thây ma khác liều chết chiến đấu .

Cũng không thích hợp, chủ yếu cô gái kia động thủ, người đàn ông kia chỉ biết trốn ở sau lưng cô gái phát run.

Nam Ca mặc dù đã không phải là con người , nhưng cô vẫn biểu hiện ra sự khinh bỉ.

Luôn dựa vào phụ nữ bảo vệ, còn gì là đàn ông.

Mà này người nam kia, còn không biết đáng xấu hổ, giờ phút này đang có một thây ma hướng về phiá anh ta nhào tới, anh ta ngăn cản không nổi, thế nhưng một phen liền kéo lấy cô gái phía trước, ném cô gái kia cho thây ma! Chính hắn chính là hướng tới cửa siêu thị chạy trốn.

Nữ nhân kia phản ứng mau , tránh một chút công kích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mạtthe