Tam Phu 02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưỡng ốc tam phu 02

Uông Vĩ Ý vừa nằm xuống một bên giường, còn muốn tựa đầu vào vai của Lý Vũ .

“Ca, hôm nay trở về trị thật tốt nha!”

Vừa làm nũng tựa đầu hướng Lý Vũ cọ vài cái.

Sờ sờ đầu nam nhân trong ngực mình, Lý Vũ nghĩ thầm, đứa nhỏ này sao lại giống miêu như thế, như thế nào liền thích mình sờ đầu như vậy ?

“Ngươi a, có phải hay không lại gây cái gì phiền toái? Một đám cảnh sát đã theo vài ngày rồi?”

Lý Vũ nghĩ thầm chính mình là không có làm gì phải để phiền đến tổ trọng án a, chính là bảo bối thân ái của mình là không ngày nào không làm chuyện xấu! Không có biện pháp, tử thừa phụ nghiệp a! (kế thừa nghề từ cha) Bằng không hắc bang gia nghiệp to như vậy chẳng lẽ sẽ mất sao? Còn có chính là một đám người cùng kiếm cơm dưới cái xã hội không có chở che không được này a. (bảo kê?!)

“Ca, ngươi đừng phiền lòng, ta sẽ cho người để ý một chút.”

Uông Vĩ Ý nói xong đứng lên phân phó thủ hạ.

Lý Vũ giữ chặt hắn, càng nhanh kéo hắn vào trong lồng ngực.

“Ca của ngươi không sao. Chờ ngươi lần này giao dịch xong, bọn họ hẳn là sẽ không tái theo ta. Nhưng thật ra ngươi đừng phân tâm vì ta, việc nhỏ mà thôi. Ta không thấy phiền. Ngươi không phải nói lần giao dịch này không nhỏ sao?”

Khẩu khí có chút nghiêm túc, nhưng ngón tay mò vài quần áo của Uông Vĩ Ý, rồi lại từ mông trượt xuống.

Nghĩ Uông Vĩ Ý là người ngày thường thật cường liệt, vậy mà ở trước mặt Lý Vũ đúng là không dám loạn, đúng chuẩn một bé ngoan. Aizz, ai bảo hắn yêu Lý Vũ đến thế kia chứ!

“Ca, đừng.”

Nhìn Lý Vũ nhướng mi, bất đắc dĩ thêm một câu

“Ta còn chưa tắm rửa a.”

Lý Vũ rốt cục thì cười to ra tiếng,

“Ta cũng chưa tắm a, vậy làm xong liền cùng nhau tắm đi.”

Nói xong liền áp xuống Uông Vĩ Ý.

Nam nhân hảo ở chỗ sẽ không tái co kéo gì. Chân giả của Lý Vũ đã để bên giường, nói muốn thượng Uông Vĩ Ý là muốn hắn phối hợp. Bất quá Uông Vĩ Ý cũng bị hắn khơi mào cảm giác, chủ động hướng tới mở ra thân thể của chính mình, hai tay ôm lấy cổ Lý Vũ , hôn lên đôi môi khêu gợi của hắn, hai chân thon dài lại ôm lấy thắt lưng người yêu, mạnh mẽ siết chặt đến hai người áp thật sát nhau.

Lý Vũ lại vuốt ve hắn, chính là hôn môi hắn xong cũng không làm tiếp gì nữa.

“Ca, ngươi rốt cuộc muốn làm hay không?”

Khẩu khí mãnh liệt vẫn không che được tia ôn nhu và khẩn cầu.

“Bảo bối, ngươi chờ không kịp? Ta đến đây!”

Thiên lôi câu động địa hỏa, (sét đánh lửa cháy lan mặt đất) nhất thời trong phòng là xuân sắc tràn ngập, cảnh xuân bốn phía sáng lạn, hoa xuân khai, chim chóc bay về……(chim chóc bay zề xem cảnh nóng hử =))))

Ngày hôm sau lại là một ngày quang đãng, Lý Vũ ngủ thẳng đến giữa trưa mới tỉnh. Không có biện pháp, đều là bảo bối ngày hôm qua quá mức đáng yêu, quá mức mê người, vì thế liền liều mạng trồng trọt gieo hạt a. . . Nhưng cái người ngày hôm qua bị đến hôn mê, như thế nào sớm như vậy mà không thấy thân ảnh ?

Mới vừa đi đến cạnh thư phòng, chợt nghe bên trong truyền ra thanh âm của  hôn nhẹ bảo bối,

“Ca, ngươi tiến vào đi.”

Lý Vũ nghĩ thầm đám cảnh sát kia đi theo mình là phải thôi, tuy tự nhận không phải người trong hắc đạo, nhưng bên trong hắc bang có đại sự gì mà mình không biết chứ! Bất quá mình thật sự không muốn biết, chỉ là bọn hắn thường thảo luận ngay trước mặt mình . . . .

Mới vừa đẩy cửa vào, chợt nghe bốn tâm phúc của Uông Vĩ Ý:  Phong, Vũ, Lôi, Điện (mưa gió sấm sét =)))) hướng chính mình chào hỏi:

“Đại tẩu hảo.”

Aizz! Mình rõ ràng là ở trên mà, nhưng lúc nào mình cũng dậy trễ hơn nên bọn họ hiểu lầm là phải!

Gật đầu với Phong Vũ Lôi Điện xem như chào hỏi, liền ngồi xuống bên cạnh Uông Vĩ Ý.

“Hảo, năm ngày sau ngay tại bến tàu giao dịch, người bênThailand sẽ do Vũ phụ trách tiếp đãi.”

“Lão Đại, lần này thoạt nhìn tiến hành nhanh nhưng sợ có trá, cho nên ta tự chủ trương thông tri bên kia giúp chúng ta khơi thông.”

Phong đáp.

Lý Vũ cũng không để ý bọn hắn nói chuyện gì, mở máy tính ngồi một bên chơi game.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Lý Vũ đang đánh quái đến hưng phấn, lại phát hiện có người đang liếm lổ tai mình.

“Cút ngay nếu ngươi chưa muốn chết.”

Lý Vũ quyết định không thèm để ý đến người đang động tay chân, loạn chiếm tiện nghi của mình. Dù sao cũng quen rồi, tiện nghi của hắn, chính mình còn không phải thường xuyên chiếm sao!

Uông Vĩ Ý bất mãn Lý Vũ không để ý mình, tay bắt đầu sờ soạng bên hông Lý Vũ, vẫn là dùng thủ pháp cực kỳ câu nhân này.

Lý Vũ lần này rốt cục đem trò chơi tắt, hai mắt nhanh chóng nhiễm thượng  tình dục:

“Bảo bối ngươi tối hôm qua như thế nào liền ngất xỉu chứ, ta một người chơi cũng không vui. Nhưng ngươi hôm nay sớm như vậy liền dậy, có phải hay không khôi phục tốt lắm a, vậy lại đến đi. lão công ta liền cho cái miệng nhỏ nhắn của ngươi ăn no nha.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro