Lương Tâm Của Chó Sói (Cực Bạo Dâm)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tập 1

Phòng Vip. Lầu 8 – Khách Sạn Diamond Palace

–Anh ơi..anh ơi

Một anh chàng Bellboy hối hả đi như chạy cho theo kịp bước chân của một anh hướng dẫn viên du lịch. Anh hướng dẫn ấy tên là Luân. Đây là lần đầu tiên anh phụ trách tour du lịch Campuchia kể từ khi nhận việc tại công ty lữ hành Viettrelval. Nghe đâu cũng là lính mới. Gương mặt khá trẻ trung . Tướng tá hết sức ngon lành. Sinh viên mới ra trường có một nét quyến rũ khá riêng, không giống như vẻ đẹp phong trần của các đàn anh trong nghề. Vì là lính mới nên Luân cũng còn rất nhiều điều chưa khám phá hết về đất nước Chùa Tháp xinh đẹp này. Anh đang tiến về ban công để chiêm ngưỡng khu vực bờ sông sôi động nhất Thủ Đô, nghe tiếng gọi vội quay lại. Thì ra là một chàng Bellboy của khách sạn. Luân bèn hỏi bằng tiếng Campuchia

–Có chuyện gì không?

Vẻ mặt anh chàng bellboy có điều gì đó rất phiền muộn. Anh chìa khây thức ăn đang bưng trên tay ra rồi nói

–Anh ơi, vị khách ở phòng vip yêu cầu chính tay hướng dẫn viên của đoàn bưng tới mới chịu dùng

Luân trần mắt ngẫm một lát. Thì ra lại là tên Doanh nhân Việt Nam đó. Tên của hắn là Đông. Con trai cưng của ông trùm bất động sản Sài Gòn. Hắn hành hạ Luân đủ thứ điều khiến anh mõi mệt. Luân có cảm giác như hắn mua tour này chủ yếu để hạch sách mình chứ không phải đơn thuần là nhu cầu du lịch. Cách đây một tiếng đồng hồ. Đông nhất mực không chịu nhận phòng vì lý do vị trí không hướng ra bờ sông. Cung Điện Hoàng Gia bị khuất ở tầm nhìn phía Bắc. Hắn bảo hắn kỵ phong thuỷ ở hướng nam , rồi lý giải đủ thứ điều mà hắn chưa hề thoã thuận trước khi đặt tour. Điều này gây khó khăn cho Luân rất nhiều. Nếu không được sự hổ trợ hết mực của manager thì không biết chừng hắn sẽ lầm ầm lên như thế nào nữa. Bây giờ lại là rắc rối về ẩm thực. Giá mà hắn dễ dãi như mọi người thì giờ này đang dùng bữa ở khu vực nhà hàng của khách sạn rồi. Có chút lo âu, Luân cầm khây thức ăn rồi nói

–Anh để đó cho tôi

Bellboy cúi thấp đầu một cái rồi quay đi. Nếu không vướng rắc rối với tên Đông kia thì giờ này Luân đã có thể thảnh thơi ngắm cung điện hoàng gia lung linh trong nắng vàng hoàng hôn rồi. Thật là lãng phí hết sức khi để khoảnh khắc giao thời xinh đẹp lúc mặt trời đỏ rực chìm xuống dòng sông Mê Kông chỉ vì một gả du khách khó tính . Nghe đâu giới ăn chơi Sài Thành đồn thổi Đông là Hoàng Tử bạo dâm. Thật hư thế nào thì Luân chưa rõ. Có điều tự xưng là Hoàng Tử chắc chỉ có ở những đất nước còn Vua như Campuchia này chẳng hạn. Hắn thì không thể là Hoàng Tử Việt Nam nhưng từ lúc hắn đặt chân xuống sân bay Poching Ton trông Luân chẳng khác tên nam nô trong cung tí nào. Khi thì hắn bắt kéo hành lý. Lúc thì bắt xách hộ máy tính xách tay. Luân thấy hơi mệt khi lần đầu xung trận lại gặp phải một chướng ngại vật thử thách quá lớn . Luân bưng khây thức ăn đến gõ cửa phòng vip.

Căn phòng vip bố trí kiến trúc rất đặc biệt. Không có cửa nẽo gì để phân biệt rõ ràng giữa phòng tắm và phòng khách . Chỉ với bức màn thổ cẩm thêu dệt theo hoa văn tinh xảo một thời tiến cung. Đông đang đầm mình trong bồn tắm. Nửa phần ngực Đông trồi lên khỏi mặt nước . Xuyên thấu trong lớp xà phồng trắng toát là một cơ thể quyến rũ ẩn hiện một cách lạ lùng. Đông bỏ mặc tiếng gỏ cửa. Dường như hắn thích để cho người khác đợi mình để nhấn mạnh sự quan trọng của bản thân hơn là phải trả lời ngay thì phải. Đông mặc nhiên hớt bọt xà phòng đang dầy đặc chổ vùng "ngã ba" vây lên ngực. Bọt xà phòng chổ quyến rũ nhất của đàn ông bị xua mỏng ra. Nhìn xuyên thấu mặt nước là vùng lông đen sậm như rong ngầm lấp phấp. Đầu Đông trông về hướng Cung Điện Hoàng Gia qua khung cửa kính trong suốt . Người Campuchia rất tôn trọng Quốc Vương , ở hướng này vách tường xây hơi cao, không để những trần tục loã thể của con người hướng vào cung điện. Chỉ có cổng ở phía Tây là lắp toàn bộ mặt kính. Nếu nói Đông trần trụi để tắm nắng thì thật khôi hài với những tia nắng chiều mỏng manh. Còn khoe body với khu vực sôi động bên dưới thì cũng chưa tới bến cho lắm. Mọi thứ chỉ thật sự sốc hơn nếu cậu đứng thẳng người dậy thay vì cứ đầm mình trong bồn. NGhe tiếng gõ cửa hơn lần thứ ba thì Đông mới nói

–Đẩy dô đi ..không khoá

Luân khẻ đẩy cửa bước vào. Anh choáng ngộp với những gì đang đập vào mắt mình. Mọi thứ trước mặt anh cứ như một đoạn phim cấp 3 nếu có thêm một bạn diễn. Đông trần truồng đứng trong bồn tắm, hắn vò vuốt mái tóc trong dòng dưới vòi hoa sen sối rì rào xuống đầu. Những khối xà phòng trắng toát từ bên trong bồn lẫn bên ngoài đua nhau cuốn vào lỗ cống . Sự có mặt của Luân chẳng làm Đông cảm thấy ngại ngùng gì. Đông mặc nhiên kỳ cọ ve vuốt cơ thể. Bên dưới gương mặt lạnh lùng kia là những thớ cơ săn chắc cuồn cuộn. Body của Đông đẹp thật! Cơ bụng 6 múi đẹp hút hồn được chấm phá thêm hàng lông không rậm rạp lắm nhưng đủ "giết chết" người nào đang no mắt ngắm nhìn. Dòng nước mát lạnh chảy xuôi theo dương vật tạo một tia nước rót mê ly xuống nền. Cặc Đông chưa cương cứng mà cu Luân đã lô nhô làm phồng cả chiếc quần Tây. Thì ra vẻ đẹp hình thể đã mặc nhiên ủng hộ cho bản tính kiêu hãnh của Đông . Luân như người chết lặng. Đôi tay vẫn giữ chặt khây thức ăn. Cái chớp mắt cũng trở nên hiếm hoi. Đông ngoảnh đầu nhìn. Hắn cười nhếch mép rồi hỏi

–Bộ ông tính làm tượng à?

Câu hỏi của Đông làm hồn vía Luân đang phiêu diêu nảy giờ hoàn về thể xác. Anh luống cuống đặt khây thức ăn xuống bàn

–Xin lỗi. Tui mang thức ăn tới theo yêu cầu của anh

.Đông tắt vòi nước rồi rút lấy cái khăn lông phủ lên mái tóc, Đông vừa lau vừa bước ra. Đông tiến đến gần Luân. Đông đặt một bàn tay lên ngực Luân rồi chà nhẹ ngay vùng núm vú chổ túi áo sơ mi bên trái . Xoa xoa vài cái thì Đông dùng hai ngón tay se se núm vú Luân. Môi Đông hé mở . Đầu lưỡi hơi thè ra chạm vào bờ môi với ánh mắt dâm dâm gọi mời. Luân cảm thấy người mình nóng lên rưng rức. Lính mới đâu đã chung đụng thể xác với du khách lần nào. Chả trách sao anh chưa khẩn trương dấng thân vào trò chơi khoái lạc cho lắm. Một chút dè dặt của người hướng dẫn và du khách níu kéo lại cơn khát tình đang rạo rực trong mình Luân. Đông nắm lấy tay Luân rồi dúi vào con cặc đang nứng ngong ngóc của mình. Cặc Đông to quá! Luân cuộn không khít một vòng vòm tay. Con cặc ấm nóng mặc dù vẫn còn âm ẩm nước. Khúc thịt mềm mại nhất cũng thò cả ra ngoài. Đông cố tình ưỡng nhẹ mông thụt tới trong khi Luân còn mê mẫn nắm con cặc Đông trong bàn tay. Thật khó cưỡng lại nhục dục trong lúc này. Luân vội vã cúi phập xuống rồi hả họng ngoạm lấy con cặc Đông. Luân chưa mút được lấy cái nào thì đã bị Đông đột ngột nắm tóc xách lên. Đông hất Luân ra rồi cười phả lên một hơi. Đông làm Luân cảm thấy hụt hẫng vô cùng. Chẳng ai biết rõ hành động của Đông trong lúc dầu sôi lửa bỏng như thế này có nghĩa là gì, nhưng thái độ này giống như đang trêu ngươi một kẻ đang thèm thuồng thân xác mình vậy. Đông quấn cái khăn vào hông rồi nói

–Tui tưởng ông là người duy nhất cưỡng lại được sự thèm muốn chứ

Cú hất khi nảy của Đông khá mạnh lại rất bất ngờ nên làm Luân mất đà ngã sấp soài lên nệm. Cứ ngỡ Đông sẽ bổ nhào lên giường cùng với mình nhập cuộc nhưng kỳ thực không phải, hắn cười nhạo đểu giả chưa từng thấy. Luân chợt nghĩ vị khách của mình có vấn đề về tâm lý rất trắc ẩn. Tự nhiên mình bị hắn quyến rũ, rồi hắn lại đột ngột xua đuổi, giống như ai đó đương mời mình một ly cocktail ngọt ngào rồi bất ngờ tạt hết vào mặt vậy. Luân phút chốc trở nên cứng họng , anh ngán ngẫm ngồi thần trên giường

Đông ngồi sập xuống ghế sô pha . Hắn rút một điếu thuốc đưa lên môi bật lửa hút. Đông phì làn khói ra thật dài và mạnh rồi nói

–Tui đùa tí với ông cho vui thôi, tui chẳng có hứng thú mấy với những trẻ em trên 13 tuổi

Thì ra là vậy. Chính miệng Đông đã nói ra. Nếu không thích Luân thì Đông đâu bày ra nhiều trò để làm phiền anh như thế này. Ngay cả một khây thức ăn do bellboy mang lên hắn cũng hạch sách đòi mình phải đích thân mang tới. Thật ra hắn đang toang tính điều gì cơ chứ? Sao một thanh niên 25 tuổi như mình lại bị gọi là trẻ em trên 13 tuổi cơ chứ? Trong câu nói của hắn hàm chứa nhiều trắc ẩn đàng sau. Luân trần mắt hỏi

–Ý của ông là sao?

Đông hít thêm một hơi rồi gác điếu thuốc lên chiếc gạt tàn trên bàn rồi nói

–Tui kêu ông lên đây là để làm một chuyện

–Là chuyện gì chứ? Luân hỏi

–Tui muốn ông tìm cho tui một đứa con nít , nhiều hơn một càng tốt, tui không hứng thú với những đứa con trai có quá nhiều lông , cơ bắp như ông thì lại càng không

Luân trần mắt ngẫm nghĩ. Thì ra những gì Luân đã từng nghe là có thật. Có những gả đồng tính chỉ thích giao cấu với những đứa trẻ nhỏ, và chỉ đạt được khoái cảm khi hành hạ một đứa bé. Lại thêm một bức màn hé mở về một gả Hoàng Tử bạo dâm mà thiên hạ đồn đại.

Là một người hướng dẫn, Luân biết đem lại sự hài lòng cho khách hàng là điều tốt, nhưng đây là một hành động tiếp tay không mấy tốt đẹp . Nghĩ thế Luân thẳng thừng từ chối

–Không thể được đâu. Tui có thể giúp ông tìm được bất cứ ai, nhưng một đứa trẻ là không thể

Đông nghe thế thì đứng phắc dậy. Đông cười nhạt hai cái . Là một hướng dẫn viên mà bảo là không thể tìm được thì cũng thật là nực cười. Đây cũng chẳng phải là tour outbound đầu tiên đối với Đông. Đông nghĩ , có lẽ còn thiếu những tờ USD có trọng lượng thì phải. Có thằng hướng dẫn nào mà không sáng con mắt vì tiền. Đông còn lạ gì nữa. Nghĩ thế, Đông rút ra 2 tờ tiền Đô mệnh giá 100 rồi vứt lên giường

–Khỏi có vòng vo nữa, thù lao nè

Luân dán mắt vào hai tờ tiền đô. Coi bộ Đông cũng biết điều thật. Trẻ em thì trẻ em. Campuchia có khác gì Thái Lan. Mua bán tình dục cũng khác gì một ngành công nghiệp đá động đến những thành phần dâm ô này. Có người bán thì cứ việc dắt hắn đi mua, có chết thằng Tây nào. Nghe nói cách thủ đô Phnôm Pênh chừng 10 kilômet về vùng ngoại ô cũng có chổ cung cấp sản phẩm này. Ngôi làng Rù xây Keo cách đây cũng không xa. Luân nhét vội hai tờ tiền vào túi rồi nói

–Thôi được rồi, tui sẽ dắt ông đi

Đông cười phả lên

–Tui tưởng ông chê tiền chứ

Đông véo nhẹ cằm Luân một cái rồi nói tiếp

–Sao thích bạo dâm trẻ em hông? Thử một lần tàn ác xem cảm giác nó sảng khoái như thế nào, chắc ông không chê tiền chứ?

Thoạt nghe Luân cũng hơi sững sốt. Việc này thật quá mới mẻ đối với anh. Bạo dâm thì anh nghe nói cũng nhiều, nhưng chính mình bạo dâm kẻ khác thì còn lấp lửng thật. Mà đối tượng lại là trẻ em nữa chứ. Người ta nói "đi với Phật thì mặc áo cà sa, đi với ma thì khoác áo giấy" Trong câu nói của Đông đã nhóm lên những đồng tiền lao động bất chính mà một người hướng dẫn có mấy ai không bị cám dổ. Đúng là Luân bị quyến rũ bởi đồng tiền cũng như Đông quyến rũ bởi những đứa trẻ miệng còn thơm mùi sữa hơn những gả Callboy đã rành ngón nghề. Luân gật đầu đồng ý. Điều đó làm Đông cười ngoắc mép. Đông nói

–Tốt, tiền thì tui không thiếu, quan trọng là ông phải biết ngoan

Đông đập vai Luân một cái rồi nói tiếp

–Xuống dưới đợi đi, tui sẽ xuống ngay

chú thích 1 tí

Sông Bốn mặt . Tiếng CpC là Tonle puôn mút

Thủ Đô Phnom Penh nam ngay noi giao nhau của 2 con sông Mekong va Tonle Sap

đoạn gần Cung điện Hoàng Gia. Người ta gọi là 4 mặt ngoài vị trí địa lý ngoài ra còn có 1 đặc tính là thay dòng. Khi nước ở Biển Hồ (Hồ rộng lớn) thấp thì dòng chảy sẽ đổ ngược về biển hồ, ngược lại khi nước biển hồ dâng cao thì con sông sẽ đổi dòng chảy. Người ta ví nó là con sông thay dạ đổi lòng (nhiều mặt)Tập 2

Đài Độc Lập nằm giữa trục đường chính ở trung tâm Thủ Đô Phnom Penh, thoạt trông giống như ngôi tháp cổ của ChămPa nhưng kỳ thực khác nhau hoàn toàn về mặt kiến trúc. Các nét điêu khắc chạm nổi mang đậm dấu ấn của xứ sở Chùa Tháp rất đặc trưng. Mặt trời đã chìm xuống dòng sông Bốn Mặt phía trước cung điện nguy nga tự bao giờ. Người dân Thủ Đô đã bắt đầu đổ xô ra đường để hòa mình vào không khí của ngày hội té nước. Luân đứng tần ngần trước khách sạn Diamond Palace – Nơi mà anh đã check phòng cho đoàn. Tính ra thì Luân cũng đã đợi xít xao gần 30 phút. Tên Đông đó thật là quá quắc. Một cuộc điện thoại đến để nhắn nhủ cũng không. Dùng một bữa cơm mà đến tận ngần này thời gian tính ra là đã lâu. Luân nhìn vào chiếc đồng hồ bằng kim loại trên cổ tay trái của mình thêm một lần nữa. Mặt anh đã lộ vẻ sốt ruột. Cảm giác bồn chồn của Luân vơi đi phần nào khi có một anh gả thanh niên lạ mắt bước đến gần. Anh ta móc ra từ túi áo một bức hình rồi chìa ra trước mặt Luân hỏi bằng mấy tiếng Campuachia

–Xin lỗi, Em vui lòng cho anh hỏi có thấy qua hai bé trai này chưa?

Luân dán mắt vào bức hình. Anh nhìn thấy hai đứa trẻ đang ngồi trên một chiếc xuồng thả thòng đôi chân xuống nước. Xa xa phía sau lưng hai đứa trẻ là hình ảnh của một chiếc cầu dây văng trông rất đổi quen thuộc. Là cầu Mỹ Thuận ở Việt Nam đây mà. Với cái nghề rày đây mai đó như Luân thì có khó gì để nhận ra một phong cảnh. Luân nhìn lại gả thanh niên với chút ý thăm dò. Tiếng Khmer khi nảy anh ta hỏi cũng còn chưa chuẩn giọng lắm. Chắc chắn anh ấy cũng chẳng phải người bản địa. Luân mạo muội hỏi han thí đại bằng tiếng Việt Nam

–Anh phải là người Việt Nam hông vậy?

Gả Thanh Niên vội gật đầu. Anh nhoẽn miệng vui cười. Thì ra mình vô tình gặp phải đồng hương ở giữa lòng Thủ Đô nước bạn như thế này. Gả thanh niên bèn nói

–Ửa,Vậy là em cũng là người Việt Nam à?

–Vâng. Em là hướng dẫn viên, còn anh?

Gả thanh niên lấp lửng chưa vội trả lời. Anh ta là cảnh sát Việt Nam . Anh ta tên là Thanh, anh nhận nhiệm vụ sang Campuchia để phá một đường dây buôn người đặc biệt nghiêm trọng. Trông anh thì không ai nghĩ rằng anh là một cảnh sát. Anh không mặc cảnh phục một cách lộ liễu mà chỉ bí mật làm nhiệm vụ. Luân cũng chẳng biết gì về anh ta với cái bộ đồ quần jean áo pull hết sức thông thường. Lẽ ra thì Thanh sẽ không dễ dàng tiết lộ thông tin gì về mình cho một người lạ biết, nhưng với những gì anh trông thấy qua cái bảng tên cùng logo in trên cà vạt thì anh chàng Luân kia cũng rất đáng tin cậy. Với một gương mặt điển trai cộng thêm thái độ niềm nở vừa rồi khiến Thanh cảm thấy có cảm tình ngay. Thanh hướng mắt vào bức ảnh có hai đứa trẻ rồi không ngần ngại chia sẻ

–Anh tên là Thanh, là cảnh sát. Hai đứa trẻ này là anh em ruột, một đứa tên là Phong 13 tuổi, đứa em là Tuấn 10 tuổi , cả hai đã mất tích tại Vĩnh Long, anh đến đây để tìm hai đứa trẻ

Luân nhìn lại bức ảnh thêm một lần nữa. Đúng là bọn chúng giống nhau thật. Hai đứa hồn nhiên ngồi bông đùa bên một dòng sông. Đôi mắt ngây thơ non dại vô cùng. Cũng chẳng ai rõ cớ sự vì sao bị mất tích. Nước Việt Nam rộng lớn. Ngay cả huyện nhà của Luân còn chưa biết hết mặt nhau nữa thì nói chi đến những đứa khác ở tỉnh khác. Tuy vậy, Luân cũng trần mắt cố ngẫm. Rồi Luân lắc đầu nói

–Em thật tình chưa gặp qua hai đứa trẻ này

Thanh gật đầu cảm ơn rồi vội bước đi. Luân ngoảnh đầu với theo bước chân Thanh. Luân ngắm theo dáng Thanh bước đi. Anh cảnh sát đó cũng dễ thương thật! Dáng đi menly quá! Luân cảm thấy tiếc nuối nếu để những câu trò truyện ngắn ngủi trôi đi quá mau hi như vậy. Lẽ nào lại để cho những gót chân bước đi của anh vô tâm như mặt trời hờ hững chìm xuống dòng Mê Kông nữa hay sao? Nghĩ thế Luân mạnh dạng gọi

–Anh Thanh ơi

Thanh vội dừng bước ngoảnh đầu lại nhìn. Luân bước vội tới rồi nói

–Anh cho em số điện thoại đi

Luân lấp lửng nói không tròn giọng. Thật là kỳ lạ. Một tour guide luôn tỏ ra mạnh dạng trước đám đông thế mà nay lại trở nên nhát cấy trước một người con trai. Anh Cảnh Sát ấy thật là khiến người ta thích được làm quen. Biết người ta có phải gay hay không? Luân vờ nói

–Anh cho em số điện thoại...lỡ mà em có gặp hai đứa trẻ đó thì biết liên lạc với anh sao đây ha?

Nghe thế Thanh vội gật đầu. Anh nghĩ. Cậu ấy nói cũng chí lý. Mình lại quên mất chuyện này. Thanh trao tay cho Luân một chiếc danh thiếp trước khi rời đi.

Luân gọi với em

–À, em tên Luân đó nha

Luân cảm thấy ngày hôm nay thật là vui. Luân hôn cái danh thiếp một cái rồi cho vào túi áo. Coi bộ Luân quên mất cái bồn chồn vì phải chờ đợi Đông từ nảy giờ rồi nhỉ.Tập 3

Tà Hua khẩn trương đạp chiếc xe đạp cộc cạch trên con đường làng đầy rẩy cỏ dạy. Chổ này không có đường xá gì đẹp đẽ cả. Đồng ruộng cũng trở nên khô cằn . Dường như thốt nốt được trồng nhiều hơn cả dừa, khác hoàn toàn với làng quê Việt Nam. Trong khi ở nước ta đang bước vào mùa vụ mới thì campuchia lại rơi vào cái nắng nóng gây gắt nhất của tiết tháng 4 dương lịch. Một vài gả Tây ba lô tướng tá cao to đang lội bộ ngược chiều từ ngôi làng đi ra , có lẽ họ vừa thõa mãn trò chơi thú tính với các đứa trẻ non dại. Cảnh tượng này cũng không mấy hiếm hoi. Thật tội cho những mảnh đời bên trong. Hôm nay đã là ngày đầu tiên của lễ hội Chol Thnam Thmay rồi.Thế mà ngôi làng Rù Xây Keo vẫn im lìm như sống cách biệt với thế giới bên ngoài. Có khác chăng là hôm nay có một chiếc ca nô xuôi dòng Tonla Sap rẽ vào một chi lưu nhỏ của nhánh sông.Chổ này, Phương tiện đường bộ rất khó đi lại. Tù Hua nhận ra một người phụ nữ trong số 3 người trên chiếc cano đang lướt đi phăng phăng bên dưới là Sô Phia -vợ mình. Hai người còn lại là Luân và Đông. Thì ra lý do khiến Tà Hua ra sức đạp mạnh để trở về ngôi làng là để đón tiếp khách. Hai vợ chồng Tà Hua là chủ của nhà chứa trai mại dâm dưới tuổi thành niên. Mà điểm chốt là ngôi nhà thổ của ngôi làng ví như địa ngục trần gian vây hãm lấy cuộc đời của các bé trai . Ở đây đa số là các bé trai bị buôn bán từ các nước láng giềng sang một cách bất hợp pháp và nhiều hình thức trá hình

Tà Hua dựng chiếc xe vội vã vào gốc thốt nốt rồi chạy xồng xộc xuống bến đón chiếc ca nô. Tùa Hua niềm nở chấp tay chào. Ông chìa tay ra mời Luân và Đông đi vào con đường mòn nhỏ. Luân vừa đi vừa nói bằng tiếng Campuchia

–Nghe nói ở đây có nhiều hàng độc lắm,. Ông đưa cho tui hai bé trai nào xinh xinh nha

Tà Hua cười ngoắc miệng nói ngay

–Cái gì chứ hai bé trai không thành vấn đề

Luân gật gù lấy làm tâm đắc. Anh díui vào tay Tà Hua 20.000 Ria tương đương với 100.000 tiền Việt Nam gọi là tiền boa chào làng trước. Luân cười nhếch mép một cái rồi nói

–Kiếm đứa nào phải thật còn non cho tôi với bạn tôi fuck nhe chưa

Tà Hua cười đôn dả . Hắn gật đầu lia lịa rất dị nể khách hàng. Trong khi Luân thì rôm rả trò chuyện thì Đông chỉ tỏ ra im lặng. Đông không cần thiết phải quan tâm đến những thứ ngôn ngữ lóe chóe kia nghĩa là gì. Điều mà Đông nôn nóng nhất là có một bé trai để thõa mãn thú vui hơn là những chuyện mà Đông cho là trách nhiệm của Luân. Đông chỉ biết chi tiền. Còn lại hắn không quan tâm mấy. Xem ra thì Luân cũng ranh mãnh trong nghề. Cứ mà thu ba cọc rồi chi ba đồng thì hầu bao lúc nào cũng khá. Xem chừng thù lao cho một phi vụ ấu dâm và hành hạ trẻ em này còn hơn cả thù lao dắt một đại gia đến Sorya center mua sắm. Đi bộ chừng ít phút thì họ đã đến nhà thổ, nơi giam cầm những bé traiTập 4

Núp bóng dưới bỏ bọc là một cơ sở sản xuất gạch, nhà chứa trẻ em mại dâm của vợ chồng Tà Hua được lập ra trên một khu vực hẻo lánh nhất của ngôi làng Rù Xây Keo. Các động chứa nhìn từ bên ngoài không khác gì một cái lò đất dùng để nung gạch , nhưng thật chất là để giam cầm trẻ em. Khu vực này có hết thảy hơn chục cái lò tương tự như thế. Tất cả được bố trí dọc theo hai bên. Mỗi lò chứa đều có duy nhất một cánh cửa ra vào. Bình thường cửa sẽ khoá chặt để đề phòng các bé trai bỏ trốn. Đông và Luân cứ cất bước đi theo chân hai vợ chồng Tà Hua theo một lối đi ở chính giữa. Họ nhìn thấy một gả đàn ông ngoại quốc to lớn phổng phao đi ra từ một cái lò gần đó . Gả đàn ông có vẽ vội vã, quần áo thì sốc sếch, ra tới tận ngoài cửa mà vẫn còn lúm xúm kéo quần cài khoá. Bên trong lò có một bé trai nằm sấp soài thở hồng hặc dưới đất với những vết thương tích rất là tàn bạo. Tinh trùng ngập họng trào ra dính nhem nhuốt cả mặt mày đứa bé. Lỗ hậu môn bị rách toạt ra. Máu lấm tấm vương vãi ra nền. Mọi thứ thật là man rợ vô cùng! Thì ra bạo hành trẻ em để thoã mãng thú tính cũng là món khoái khẩu của một bộ phận người phương Tây chứ không riêng gì ở châu Á. Vợ chồng Tà Hua trông thấy gả ngoại quốc đi ra thì chấp tay chào ngay. Họ vẫn không quên nhắn nhủ với khách lần sau nhớ ghé lại trước khi gả Tây cao tồng ngồng kia rời đi. Tà Hua lại chìa tay mở lối dẫn Luân và Đông sang một lò gạch gần cuối .

Trong một lò gạch

Xót Cà Nhanh cùng Kapa Tần Ngao cầm roi mây quất phầm phập vào bên trong một cái gầm giường. Miệng gầm gừ quát tháo

–Đụ mẹ mày, hai thằng nhãi con, tụi mày muốn chết hả

Vừa chửi rũa bọn chúng vừa quất túi bụi vào gầm, mặc kệ nó trúng ngay đâu thì trúng. Bên dưới gầm, hai đứa trẻ cu rú vừa la hét vừa cuốn quít vào nhau cùng chịu trận đòn. Chúng cứng đầu không dám chui ra, cho đến khi Xót Cà Nhanh tức giận chui xuống gầm nắm tóc kéo đầu một trong số hai đứa trẻ ra ngoài. Đứa trẻ lẩy bẩy cố tháo tay ra. Xót Cà Nhanh nóng giận lên gối làm nó hộc máu mồm. Hắn dùng hết sức ném thằng bé vào tường. Thằng bé chống tay cố gượng đứng dậy thì bị hắn dậm chân vào lưng một cái thật mạnh. Xót Cà Nhanh ghì chân lên lưng thằng bé rồi nắm tóc xách đầu lên. Hắn chửi khẩy

–Sao..mày muốn chống hả?

Bé trai tội nghiệp gương mặt tái nhợt. Nó sợ hãi đến mức không dám la hét gì nữa. Cùng với Xót Cà Nhanh , Kapa Tà Ngao cũng là người làm thuê cho Tà Hua tại động chứa này. Vợ chồng Tà Hua gọi tên họ theo đặc điểm ngoại hình đặc thù. Bởi lẽ Xót Xà Nhanh có nghĩa là thằng Đầu Quắn, còn Kapa Tà Ngao là thằng Đầu Trọc. Cả hai đều có đặc điểm chung là ăn mặc rất suyếch soát và có nước da đen ngồm khét nắng. Họ thường quấn xà rông thay cho việc mặc quần dài. Ngoài ra chẳng có một nội khố nào khác bên trong. Bọn chúng là ác mộng của các bé trai khi mới đưa về động này. NHững bé trai chưa hề biết mùi đàn ông lần nào mà được đưa về đây thì bọn chúng dần cho một trận nhừ tử. Chúng huấn luyện trẻ em bằng cách hành hạ để rèn luyện khả năng chịu đòn trước khi ra phục vụ khách. Hôm nay đã là ngày thứ 3 kể từ khi hai đứa trẻ này được mang tới. Chẳng ai biết bọn chúng tên gì , chỉ biết là bé trai từ Việt Nam được cò mồi lừa bán sang mà thôi. Đứa trẻ còn lại cu rú dưới gầm giường không chịu nổi những đòn roi mây tàn khóc nên cũng luống cuống bò ra. Vừa thò đầu ra khỏi gầm giường thì đã bị Kapa Tà Ngao đậm mạnh chân vào cổ. Đầu thằng bé bị dập xuống đất. Răng cắn vào môi rỉ máu. Gả đàn ông tàn ác vẫn không nhấc chân lên, gả ghì mạnh hơn. Thằng bé lẩy bẩy đôi tay gở chân hắn ra thì bị hắn tán cho mấy bạt tay. Gả chưởi đong đỏng

–Đụ mẹ mày thằng chó, mày há cái họng mày ra , tao tống con cặc dô họng mày nè

Thằng bé cố ngước nhìn lên, Nó không thể hiểu ngôn ngữ gả đàn ông đang ra sức ghì cổ nó nói nghĩa là gì, nhưng những gì mà nó phải chịu đựng trong mấy ngày đến đây đã làm nó quá sợ hãi . Kapa Tà Ngao rút một đầu xà rông gở ra. Hắn nắm hai đầu xà rông rồi vắt vào cổ thằng bé lôi hẳn ra bên ngoài. Thằng bé chới với la lên một tiếng. Ka Pa Tà Ngao xách đầu thằng bé lên rồi dúi con cặc mình vào vào mồm nó. Thằng bé đóng cứng miệng không chịu hở môi. Ka Pa Tà Ngao tức giận tát cho nó một cái thật mạnh làm nó té sấp xoài ra đất. Hắn quát

–Đụ mẹ mày. Bữa nay mà mày còn chưa biết bú cặc hả?

KaPa Tà Ngao lại nhặt chiếc roi mây quất phầm phậm vào người thằng bé. Đứa trẻ còn lại kia cũng không may mắn gì hơn chút nào. Cả hai cũng đều bị đánh bằng roi mây rất tàn bạo. . NGhe tiếng đập cửa bên ngoài thì hai gả người làm ngưng đánh.

Tiếng Tà Hua gọi lớn

–Tụi bay mau ra ngoài hết

Kapa Tà Ngao nghe hiệu lệnh của chủ thì nhanh chóng nhặt chiếc xà rông quấn vào mình . Cả hai vội vã đi ra , thấy có khách đang đứng ngay đầu cửa thì chấp tay cúi đầu một cái rồi cũng vội lui. Tà Hua quay sang nói với Luân

–Trong đây là hai đứa trẻ mới nhất đó, chưa ai nắc hậu môn tụi nó cả. Hai cậu vào đi

Tà Hua nói xong thì quay đi. Luân và Đông cúi thấp đầu rồi bước vào bên trong động

Tiếp Theo

Hai đứa trẻ vẫn chưa hết bàng hoàng về những trận đòn roi tàn khốc vừa rồi giờ lại tiếp tục hoảng sợ khi vừa trông thấy Luân và Đông bước vào. Bé trai nhỏ hơn bò lại đứa lớn đang nằm thoi thóp dưới nền. Miệng nó rung rung gọi

–Anh hai, anh hai

Thì ra hai đứa trẻ này là anh em ruột . Chính là hai đứa bé Việt Nam bị mất tích mà một anh cảnh sát đang đi tìm qua một bước hình chụp ảnh lúc chúng nô đùa bên dòng sông, có điều thật khó mà nhận ra ngay được khi mà mặt mày chúng lấm luốt máu me và cái vết thương sưng tấy trên gương mặt. Đứa anh ra sức với tay đón lấy bàn tay em nó. Lưng nó bị nhiều lằn roi nhiều hơn là đứa nhỏ. Có lẽ thằng bé đã nai lưng ra che chở cho em mình khi nảy nên nó bị thương tích nhiều hơn. Nó cố gượng bò tới gọi tên em nó một cách yếu ớt

–Em

Hai đứa trẻ bò lếch một hồi thì đã nắm được bàn tay nhau. Luân trần mắt nhìn. Lẽ nào sau những thú vui thoả mãn của khách du lịch sẽ để lại một cảnh tượng xót xa như thế này đây sao. Những vết roi còn hằn trên lưng hai đứa trẻ chắc đau thấu xương tuỷ. Ngôi làng này thật là khiếp đảm hơn những gì mà anh tưởng tượng. Luân cảm thấy mọi thứ quá bẽ bàng. Số tiền mà anh nhận cho một phi vụ này tính ra thì rất sộp. Nhưng cảnh tình này đã làm rúng rính lương tâm anh. Nhất là kể từ nghe chúng gọi nhau bằng chính thứ ngôn ngữ mẹ đẻ của mình. Bọn trẻ cũng là dân tộc Việt Nam cơ mà. Luân ngẫm lại cuộc trò chuyện với anh cảnh sát Việt Nam tên Thanh hồi nảy. Có khi nào là hai đứa trẻ nào không? Thật khó để nhận dạng được bọn chúng trong cảnh tượng này. Hơn nữa gương mặt cảu hai đứa trẻ trong bức ảnh cũng đã lờ mờ trong trí nhớ của Luân. Trong khi Luân đứng thần người chưa biết mình phải làm gì thì Đông vội nhặt một cây roi dưới nền rồi quất phầm phập vào cánh tay của đứa nhỏ đang nắm được vào nhau. Hai đứa trẻ vội vã rụt tay về. Lại thêm mấy vết roi hằng lên cánh tay đau như cắt da thịt. Đông vừa quát tháo vừa quất túi bụi vào đứa lớn. Đứa nhỏ bò tới ôm lấy chân Đông van lạy

–Chú ơi, chú tha cho anh con

Đông nghiến răng gầm gừ rồi đá thẳng vào mặt thằng bé đang ôm chân mình một cái. Gót giầy cứng ráp va mạnh vào mặt khiến máu họng nó hộc ra. Một bên má bị rách toạt một đường. Thằng bé nằm ngữa ra nền ôm mặt giẩy đành đạch vừa kêu la thảm thiết . Đông toang bước tới định hành hung thằng bé nhưng Luân hốt hoảng ngăn Đông lại. Luân giữ tay ngang tầm ngực Đông nói

–Đừng mà

Đông hất tay Luân rồi hỏi tặc giọng

–Ông làm sao vậy?

Luân đáp ngay

–Việc này thật là tàn ác quá!

Đông trừng ánh mắt nhìn Luân rồi đột ngột túm lấy cổ áo Luân nói khẩy

–Đây là sở thích của tui. Ông đừng quên ông chính là người phục vụ của tui nha

Đông xỉ xỏ Luân một hồi thì nhào tới bọn trẻ. Đông nhấc chân đạp dập đầu đứa em xuống đất. Luân vội vã nhào tới ôm Đông đẩy ra. Luân nói

–Đừng mà, dừng tay đi

Đông ngấu ngiến hàm răng trừng mắt nói

–Đây là sở thích của tui, tránh ra

Mặc dù bị Đông gạt sang một bên nhưng Luân vẫn khư khư đứng chặn đầu ngăn lại, không cho Đông đến gần bọn trẻ. Đông khua tay đánh túi bụi vào Luân. May mà Luân pảhn ứng nhanh nên đỡ kịp chứ nếu không đã bị trúng vào mặt. Luân nói

–Ông dừng tay đi. Đâu nhất thiết phải đánh đập tụi nó, ông có thể bắt tụi nó bú cu, đâm lỗ đít tụi nó, chả lẽ bạo dâm là phải đánh đập hành hạ thân xác chúng hay sao?

Đông nổi cáo, hắn thay đổi luôn cách xưng hô với Luân. Đông xỉa tay điểm mặt Luân rồi quát

–Mày đã nhận tiền của tao rồi nha...tránh ra

Đông vung roi quất luôn cả Luân. Anh giơ cánh tay lên đở để tránh roi quất vào gương mặt. Luân thật không ngờ gả du khách của mình quá hung hăng. Không đánh được hai đứa trẻ, Đông nổi điên lên quay sang tấn công Luân. Hắn đấm đá túi bụi rồi đốn ngã Luân. Anh bị đập đầu vào cạnh giường nằm bất tỉnh. Đông cười phả lên một hơi rồi nói

–Tao tưởng mày mạnh lắm chứ

Đông nổi cơn điên loạn lên. Hắn nắm quần Luân kéo toạt xuống chừng đùi chỉ để cho cặp mông lòi ra ngoài. Đông sọt soạc mở khoá quần móc con cặc của mình ra. Đông ra sức nhét con cặc to khủng của mình vào hậu môn Luân. Hắn nắm tóc một người đang bất tỉnh mà nắc rất thô bạo. Hai đứa trẻ sợ hải ôm nhau rung rẩy ở một gốc lò. Đông trừng mắt nhìn chúng rồi ngoắc tay nói

–lại đây

Hai đứa trẻ vẫn rung rẩy ôm chặt lấy nhau. Đông hét thêm một lần nữa mà chúng vẫn không chịu tới. Đông tức giận rút con cặc đang nằm trong hậu môn Luân ra rồi đứng phắc dậy. Đông bước tới gần nắm tóc đứa anh lôi lại. đứa trẻ lẩy bẩy khua tay một cách rất yếu ớt. Đông lôi nó đến gần chổ Luân nằm. Đông đút con cặc vào hậu môn Luân rồi tiếp tục nắc. Hai tay hắn nắm chặt thằng bé. Nắc Luân được một lát thì hắn rút cặc ra bắt thằng bé phải mút. Nó không chịu bú thì hắn dúi mạnh đầu nó vào con cặc mình.Tiếp theo

Đông đứng phắc dậy , hắn nắm hai ống quần Luân rồi nhấc hổng chân anh lên. Đông rút thật mạnh làm cái quần Tây tuột hết ra ngoài. Đôi chân của Luân bị nhấc hổng giờ thì rơi phập xuống đất. Luân vẫn bất động không có chút phản ứng. Đông lại khuỵ chân đút cặc vào hậu môn Luân nắc. Đông lôi đầu thằng bé anh lại gần. Cứ đúc cặc vào hậu môn Luân nắc mạnh bạo vài cái là Đông rút ra tống vào họng thằng bé. Con cặc của đông quá to so với lổ miệng nhỏ bé của đứa trẻ nên cái họng nó bị ép chật cứng. Đông nắm tóc dúi háng mình vào thật mạnh. Con cặc của Đông đâm lút cán chui tọt vào thực quản của thằng bé làm nó tắt thở. Đứa bé vùng vẩy ra sức đẩy đùi Đông ra bao nhiêu thì Đông thụt mạnh vào hơn bấy nhiếu. Đông cong đít nắc cặc vào miệng thằng bé. Đứa nhỏ còn chưa hít thở được tròn hơi thì đã bị Đông thụt cặc vào chèn cứng cuống họng của nó. Nước dãi thằng bé trào ra rơi nhiễu nhão xuống nền. Đứa nhỏ thấy anh trai mình bị bạo hành thì kinh hãi , nó bò lại gần gọi anh nó không ngớt. Thằng bé em ôm lấy chân Đông trồi đầu lên. Nó ra sức đẩy Đông ra khỏi anh trai của nó. Đôi chân nhỏ bé và yếu ớt của thằng bé có hề hần gì với cặp chân rắn rỏi khoẽ mạnh của Đông. Thằng bé chỉ mới có 10 tuổi, thân hình nó gầy guộc, lại thêm nhiều vết thương tàn khốc. Nó thương xót cho anh trai của nó , nhưng cũng là châu chấu đá xe. Đông đầu lay chuyển một bước nào. Đông nhấc cao chân sút cho nó một cái bể mặt. Đứa trẻ ôm mặt giẩy đành đạch. Thấy thằng anh cứng đầu cứ lẩy bẩy nhả cặc mình ra nên Đông gắt gáo nhấc hổng nó lên rồi ném một cái đụi xuống nền. Đông nhặt cây roi quất túi bụi vào hai đứa trẻ. Chúng lăn lộn cùng với những trận đòn roi quất phầm phập như muốn xé da thịt . Hai đứa trẻ bị thương tích cùng mình đâu bò lết đi đâu được. Đông đút con cặc vào hậu môn Luân . Hắn vừa nắc vừa quất bọn trẻ như kiểu khiển con ngựa chứng. Một tay thì hắn đập thình thịch lên lưng Luân. Nắc một lát thì Đông rút cặc ra. Hắn cầm con cặc đang cứng như khúc củi của mình mà đập phịch phịch vào mông Luân. Lổ đít Luân bị công phá nảy giờ rất dữ dội nên khi Đông rút ra đã để lộ một cái lổ đỏ hỏn sâu hun hút. Đông cầm cán roi thọt mạnh vào. Cán roi dài tầm 20 cm được làm bằng cây tầm vông to không kém gì cặc Đông đâm vào hậu môn Luân làm anh choàng tỉnh. Luân nghe đau điếng ở bên trong. Anh hét lên

–Aaaaaaaaaaaaa

Thấy Luân đã tĩnh nên Đông nhẩy lên lưng Luân đè lại trước khi anh ta kịp phản kháng chống trả. Luân bất lợi trăm bề với tư thế nằm sấp xoài như thế , chả trách sao trong chốc lát đã bị Đông khống chế. Đông nhặt cái quần Tây của Luân lên tay, hắn bẻ ngoặc hai tay Luân ra phía sau rồi dùng cái quần đó trói lại. Tuy nhiên, lúc này Luân cũng đã lật được người. Luân vung chân đạp Đông một cái khiến hắn bật ngữa. Đông bất ngờ nhặt lại cây roi quất tới tấp. Anh chàng hướng dẫn viên du lịch chỉ biết nai lưng ra đỡ để tránh những bộ phận dễ tổn thương phía trước. Đến lúc này thì anh ta không còn giữ được sự lịch thiệp vốn có dành cho du khách cho mình được nữa. Luân hét lên

–Mày điên rồi hả?

Đông cáo gắt đáp

–Là mày đã làm cho tao nổi điên đó

–Đụ mẹ mày

Luân lớn tiếng chưởi Đông rồi xông tới. Luân co chân lên cao thủ thế, nhưng chưa đá được cú nào thì những cái roi cứ quất vù vù tới. Luân vẫn mặc kệ, anh ta có vẻ cũng lì đòn vô cùng. Cứ roi quất tới là Luân né cái đầu ra . Hắn có quất roi vọt trúng ngay đâu thì Luân cũng mặc kệ. Chỉ có xông thẳng tới áp đảo hắn thì mới may ra ngăn được. Không sử dụng được đôi tay nhưng những cú đá của Luân cũng rất chuẩn lực. Đông né mấy đòn thì trúng ngay ngực một đá bật lùi. Đông dập lưng vào vách lò. Hắn chưa kịp hoàn lại thế đứng thì Luân đã húc đầu tới như một con trâu chọi. Cú húc rất mạnh vào bụng. Đông đau điếng tức tối. Luân thụt lùi mấy bước rồi tiếp tục trổ ngón võ trâu chọi. Lần này thì anh ta bị Đông lên gối một cái hộc máu mồm trước khi cái đầu trâu lợi hại kia húc vào. Luân phun một bải nước bọt lẫn máu họng ra. anh ta đã bị dập môi sau cú lên gối của Đông. Luân hầm hực chửi

–Thằng chó , bà nội cha mày

Đông nắm hai đầu dây mây, hắn nhảy phổng tới phía Luân. Đông vắt sợi dây vào cổ Luân rồi đi vòng ra phía sau xiết lại. Đông vừa kéo Luân đi thụt lùi vừa xiết mạnh. Hắn chửi những câu tục tỉu không ngớt. Luân cảm thấy luồng không khí bị nghẹn lại ở đoạn cổ. Luân lần đôi tay đang bị trói ngoặc ở phía sau xuống bên dưới mò đúng cơ quan sinh dục của Đông rồi bóp hết sức mình. Đông hét lên kinh hãi . Luân nhất quyết không buông, anh ra hết sức lực bóp bể đùm trứng dái Đông. Gả thanh niên thú tính hét lên một tiếng thất thanh rồi lăn ra đất ngất xỉu. Sợi dây đang xiết chặt cổ Luân được nới lỏng ra . Luân hậm hực nói

–Thằng chó, mày tính bạo dâm tao hay giết tao vậy? khốn nạn..cho mày chết

Luân bước đến gần bọn trẻ. Anh ngồi xổm xuống gần đứa anh rồi hỏi

–Em có sao không hả?

Thằng bé nằm sấp xoài dưới đất không tí động đậy. Đôi mắt vẫn mở trừng ra. Nó lên cơn thở nấc . Tội nghiệp ghê. Lẽ nào giao cấu với trẻ em và hành hạ trẻ em là hai mảng tình dục hoàn toàn khác nhau? Nhưng mà quan hệ kiểu dả mang như vậy mà gọi là sở thích thì kinh khủng thật. Mọi thứ thật không như những gì Luân nghĩ, nó ngoài sức tưởng tượng của một hướng dẫn viên trong lần đầu đưa khách vào đây. Tên Đông này đúng là một gả vô nhân tính. Luân thấy hối lỗi vì đã tiếp tay cho hắn chỉ vì vài ba trăm đô la tiền boa. Trông hai đứa trẻ anh cảm thấy lo lắng. Chúng vẫn còn thở và mở to mắt. Có điều không ai còn gượng dậy nổi. Luân lại hỏi

–Em không sao chứ em?

Đứa trẻ không gật lắc đầu gì cả. Nó ngước mắt nhìn Luân với hy vọng cứu cánh lấy cuộc đời nô lệ tình dục của nó. Từ lúc bị đưa vào Rù xây keo, đây là lần đầu nó gặp một người biết thương xót cho nó. Có lần nó cùng em trai trốn khỏi lò chứa, nhưng ra tới bờ sồng Tonle Sap thì không biết trốn chạy đi đâu. Mọi thứ ở đây lạ lẫm vô cùng đối với nó. Những con người bàng quang nơi đây không hiểu nó có ước nguyện gì. Họ xa lạ vô cảm không rõ ngôn ngữ của nó . Rồi chúng lại bị Xót Cà Nhanh và Kapa Tà Ngao bắt trởi lại. Bọn trẻ đáng thương quá ! Luân nhìn vào gương mặt thằng bé nghĩ thầm. Thằng bé ngơ dại quá! Đôi mắt nó ngây ngô y chang như đứa trẻ trong bức ảnh mà mình từng thấy. Hình như là nó thì phải. Luân hỏi nhỏ giọng

–Em có phải tên Phong không?

Thằng bé gật đầu. Luân sững sốt. Trời ạ! Thì ra chúng là hai đứa trẻ Việt Nam thất lạc mà cảnh sát đang truy tìm. Đột nhiên Đông lên cơn ho nấc. Luân giật mình, anh vội vã quay lưng đưa tay lại hướng thằng bé rồi nói gấp

–mau, mau tháo cái quần ra cho anh. Anh sẽ giúp hai đứa trốn khỏi đây

Phong lần tay tới mở trói cho Luân trong khi Đông thì đang lồm cồm ngồi dậy. Luân hối thúc thằng bé

–Mau lên đi em

Tiếp Theo

Trông thấy gả Hoàng Tử bạo dâm kia đang lồm cồm ngồi dậy mà ruột gan Luân cứ lồn cồn cả lên. Anh ngoảnh đầu về sau lưng hối thúc thằng bé Phong liên tục. Khi nảy Đông siết quá chặt hai ống quần lúc trói tay Luân , với sức lực yếu ớt của thằng bé thì không thể tháo ra một cách nhanh lẹ được. Nó lần lần tìm mối ra sức tháo ra. Thằng bé dùng tới cả hàm răng để cắn mối cột ghịt ra nhưng chỉ hơi nới lỏng đầu mối được một tí mà thôi. Luân rúng rính khi trông thấy Đông đã đứng dậy. Hắn xuýt xoa cơ quan sinh dục của mình. Luân ra tay cũng độc địa không kém. Cú bóp khi nảy của anh đã làm vỡ một tinh hoàn của Đông. Cơn đau thắt buồi dái chỉ giảm đi đôi chút nhưng vẫn còn âm ỉ. Đông nhăn nhó ngấu ghiến hàm răng rồi hầm hực chưởi

–Thằng chó, mày làm tao đau lắm đó

Dứt lời, Đông nhặt cây roi rồi . Phen này hắn quyết ăn miếng trả miếng. Hắn trừng ánh mắt vào bộ phận quý giá nhất của Luân đầy căm hờn. Thay vì trước đây hắn quất túi bụi trúng đâu thì trùng thì nay chỉ canh ngay cơ quan sinh dục của Luân mà quất phập tới. Luân nhanh nhẹn co đùi lên đỡ cho thằng nhỏ để lại một lằn roi đỏ rờm chạy dài từ đùi lên mông. Đông lại quất thêm một roi nữa. Luân co đùi lên hứng đòn che cho vùng kín. Đông quất thêm vài cái nữa. Bụng, ngực và lưng Luân hằn thêm vài vết . Cặp mông truồng kia cũng không tránh khỏi những lằn rớm máu. Rất may là cái vật quan trọng giữa háng của Luân chưa bị trúng "đạn" phát nào. Đông tức giận nhảy bổ nhào tới thét lên

–Tao bóp nát cặc mày thằng chó

Đông thọt bàn tay vào háng Luân hòng trả miếng nhưng Luân đã nhanh chân kẹp hai đùi chặn tay hắn lại. Đông đấm tát túi bụi vào mặt Luân. Máu mũi máu miệng thay nhau tuông ra nhưng Luân vẫn chú tâm bảo vệ cái vật làm sướng khoái của mình là quan trọng nhất. Luân vẫn kẹp chặt giữ một cánh tay của Đông. Phía sau, thằng bé Phong vẫn ra sức cắn ghịt mối trói. Cuối cùng thì nó cũng rút ra được. Luân lẩy bẩy nối lỏng dây trói rút cánh tay ra. Luân vung tay đấm thẳng dô mặt Đông một cái làm Đông bật ngữa. Cú đấm quá bất ngờ đối với Đông. Hắn không ngờ thằng bé tưởng chừng như vô dụng kia thế mà mở được dây trói đúng ngay lúc này. Luân tức giận hầm hập trong người vì nảy giờ bị Đông tấn công, anh đứng phắc dậy nhấc chân sút mạnh vào hông Đông. Chưa dừng lại ở đó, Luân cúi phập xuống nắm tóc Đông rồi dập lia lịa xuống đất, tiện tay Luân nhặt cán roi quất một cái "cốp" vào màn tang Đông. Gả du khách lờ đờ linh đảo. Luân quất thêm vài cái vào đầu. Cán roi to bằng tầm vông cứng như cây gổ, gián cái nào cái nấy xuống đầu Đông như búa bổ. Thế mà khi nảy Đông dùng khúc cây này thọt vào đít Luân. Cơn tức giận sôi sục trong đầu Luân, anh quất túi bụi vào lưng Đông cho đến khi Đông ngục hắn đầu xuống không kháng cự nổi. Luân trần trừng ánh mắt nói kháo

–Đụ mẹ mày, mày dám chọt tầm vong vào đít tao hả thằng chó

Dứt lời Luân trả miếng ngay. Luân trượt xuống bên dưới rồi dùng khúc tầm vông đó thọt mạnh vào khe mông Đông. Đông hét lên đến nổi tắt cả giọng. Luân chẳng cần biết cái lổ đít của Đông nằm ở đâu, cứ khe mông mà thọt mạnh. Luân thọt để trả thù cái trò này khi nảy mà Đông đã làm với mình. Khúc tầm vong trượt xuống ngay lổ hậu môn. Luân thụt mạnh vào trong ngập lút cán thì khoáy như quậy nồi cám heo. Đông hét thống thiết rồi ngất đi ngay sau đó. Hai tên người làm cứ mặc nhiên ngồi ở bên ngoài canh gác. Họ đứng ở rất xa. Tuốt bên ngoài cổng ở lò đầu tiên, nhưng vẫn nghe được cả tiếng của Đông hét. Có ai còn lạ lẫm gì những tiếng la hét thất thanh phát ra từ những cái ổ mại dâm núp bóng lò gạch này đâu. Có điều hôm nay có giọng người lớn la hét xen lẫn với tiếng gào thét của trẻ con. Cũng có lúc những gả đàn ông thú tính khoái tru tréo hò hét khi thoã mãn thú tính đánh đập. Ở đây đâu có lạ gì những tiếng la hét. Chả ai chú ý đến điều đó. Họ chỉ biết thu tiền khi khách bước ra. Ngoài ra thì khách khứa đâm thọt nhau bên trong như thế nào họ không quan tâm. Xót Cà Nhanh chuyền tay cho Kapa Tà Ngao điếu Ankor , họ mặc nhiên hút thuốc mà không quan tâm đến những tiếng rên ra thảm thiết gì từ các lò gạch. Hai đứa trẻ vẫn chưa thôi sợ hãi. Chúng cu rú vào nhau về một gốc lò . Chỉ nhìn người ta bạo dâm thôi mà chúng rúng người nhăn mặt. Khi thì chúng giật nẩy người với những cú thọt tầm vong của Luân vào hậu môn của Đông . Chúng không bị thế nhưng những gì trông thấy thật khiến bọn trẻ rụng cả gáy.

Luân rút khúc tầm vong ra mà máu loang loáng cả cán. Có lẽ khi nảy anh đã thọt quá sâu nên đã có rách ruột bên trong. Như vậy mới hả dạ mình. Khi nảy hắn cũng đã thọt nguyên cây vào lỗ đít mình chứ có tử tế gì đối với mình đâu. Luân nghĩ như vậy đã đủ trả miếng, giờ là lúc anh cho con cặc anh vào trong cái lỗ đó thay cho cây tầm vông. Cái lỗ chưa kịp đóng kín giờ lại nở to ra. Luân thút từng cú mạnh bạo lút cán. Con cặc của anh cũng không nhỏ nhắn gì so với khúc tầm vong. Tuy có ngắn hơn khúc cây đó vài xăn nhưng vẫn nắc phát nào ra phát đó. Luân dập phình phịch vào mông Đông. Hôm nay là outbound đầu tiên của anh, lại là tour bạo dâm du khách lần đầu tiên. Không nắc cho ra trò một bữa thì không thể gọi là hướng dẫn viên được. Gả du khách khét tiếng bạo dâm này thì nên đụ cho nó tét đít ra càng khoái hơn. Luân nắm tóc giựt ngược lấy đà nắc hự hự. Đến lúc đỉnh điểm thì Luân rút cặc ra bắn xối xả vào cái gương mặt đang ngất lịm của Đông.

Luân nhanh chóng mặt quần áo vào. Anh vắt một đứa bé trai nhỏ nhất lên vài rồi dẫn thằng anh hai của nó cùng trốn. Luân dòm chừng tai mắt của hai gả người làm. Thấy họ vẫn đứng bất giác phía cổng không để ý gì cả. Có điều là không thể đi ra bằng lối đó nếu không muốn bị phát hiện. Luân trông thấy một vách tường phía sau. Bức tường hơi cao thật nhưng chổ đó có thể thoát ra ngoài được. Luân nhặt mấy cục gạch chồng cao lên. Luân bước lên trước rồi lần lượt nắm tay hai đứa nhỏ kéo lên. Lúc đứa thứ hai được kéo lên thì cây gạch do Luân chồng lên cao đã bị ngã đổ. Thằng bé lẩy bẩy chân lúc với tay đã vô tình làm cây gạch ngã đổ. Hai gả người làm nghe tiếng động bất thường bèn đi lại gần . Trông thấy ba người đang đò đưa trên đỉnh tường thì hét lên

–Đứng lại, đứng lại

Luân hối hả nhảy ra bên ngoài trước rồi lần lượt ẵm hai đứa xuống. Cả ba người đã thoát ra ngoài một cách ngoạn mục. Xót Cà Nhanh và Kapa Tà Ngao chạy xồng xộc tới. cả hai tên phóng lên đống gạch nhảy bờ tường phóng ra ngoài. Luân cõng một đứa trẻ , một tay anh dắt đứa còn lại chạy thụt mạng

Hai gả người làm quát lớn

–Đứng lại, đứng lại

Hai gả đàn ông vẫn bám theo Luân ráo ríết, băng qua cánh đồng lẫn vào những đám thốt nốt non lụp xụp theo sát như sam. Một tán thốt nốt móc vào chiếc xà rông kéo lại. Gả có cái đầu trọc chạy gấp gáp làm chiếc xà rông tuột xuống truồng như nhộng. Cặc dái phấp phớt giữa cánh đồng. Một đôi trai gái Campuchia đang múa điệu Sa Ra vanh trông thấy thì xấu hổ đỏ cả mặt. Cô gái dấu mặt không dám nhìn. Kapa Ta Ngao càm ràm chưởi thề một câu bằng tiếng Khmer " Choi mai hơi" rồi nhanh chóng nhặt chiếc xà rông quấn lại. Xót Cà Nhanh cau có chưởi khẩy lên

–Đụ má mau lên đi, vứt mẹ cái xà rông đi

Hai gả tay sai bất hoà chuyện xà rông bị tuột , miệng cứ chửi thề "choi mai, choi mai" không ngớt. Rồi chúng lại đuổi theo

Luân chạy dẫn theo hai đứa trẻ men theo cánh đồng len lõi vào đám thốt nốt dẫn xuống khu vực sông. Có vẻ như đã cùng đường. Luân trông thấy một thiếu niên người Campuchia trên một chiếc đò. Luân quăng hai đứa trẻ xuống rồi nhảy phắc lên đò. Chàng trai Campuchia hốt hoảng chưa biết chuyện gì đang xảy ra. Luân nói gấp

— Thơ kun ..tơi..tơi..lươn lươn mau

Chàng trai người Campuchia trố mắt lên nhìn. Nó chả biết chuyện gì nữa. Sao tự nhiên lại có chàng trai lạ nhảy lên đò của mình rồi hối thúc mình đi đi nhanh nhanh nghĩa là sao? Chàng trai dửng dưng không nổ máy, trong khi Xót Cà Nhanh và Kapa Tà Ngao đang đuổi tới. Bất đắc dĩ, Luân đạp chàng trai Campuchia xuống nước rồi giựt máy nổ cướp luôn chiếc đò . Chàng trai Campuchia rơi xuống nước thì bơi lỏm bỏm vào bờ. Chiếc đò của nó đã bỏ nó mà đi một cách hết sức vô lý. Nó hét lớn

–Ăn cướp, ăn cướp

Mặc kệ cho nó la hét. ai bảo người ta kêu đi mà dửng dưng trố mắt. Luân đánh chiếc đò chẻ dòng Tonle Sap lướt đi. Đoạn sông này đã có nhiều ngôi nhà bè nổi trên sông của dân làng cá. Luân kéo máy đẩy lách tránh những ngôi nhà án ngự trên sông. Bất ngờ có tiếng ca nô giòn dả đang tiến tới. Trên ca nô có một người đàn ông. Luân ngoảnh đầu lại nhìn. Là Tà Hua, nguy rồi. Chiếc ca nô có sức rẽ nước mạnh hơn đò gấp cả chục lần. Thoát chốc thì Tà Hua đã áp gần sát. Tà Hua rút khẩu súng ra bắn rầm rầm tới. Luân ấn đầu hai đứa trẻ sát xuống mạng đò. Những viên đạn bay vụt qua . Thật là kinh khủng quá. Tà Hua nhắm chiếc đò phía trước mà nổ súng liên tục. Luân rung rẩy hập sát đầu xuống. Giá mà Luân cũng có một khẩu súng thì tốt biết mấy. Luân có thể bắn trả ngay, nhưng anh không phải là cảnh sát. Đất nước Campuchia vốn rất tự do vũ khí. Việc người dân sở hữu một khẩu súng không phải là khan hiếm ở đây. Dường như chính quyền đã quản lý hơi lõng lẽo nên những kẻ mại dâm buôn người lại sở hữu được súng một cách đại trà. Không riêng gì lực lượng vũ trang cảnh sát Hoàng Gia. Luân biết tánh mạng của mình và hai đứa trẻ đang lâm nguy. Bớt chợt Luân nghĩ đến anh Thanh, một chiến sĩ cách sát Việt Nam. Anh ấy có thể vẫn đang ở Phnôm Pênh. Luân lần tay vào túi móc cái danh thiếp ra. May quá. Nó vẫn không bị đánh mất. Luân gấp gáp gọi cho Thanh

Trời đã bắt đầu nhá nhem tối. Người dân Capuchia bắt đầu đổ về chùa chiền mừng lễ hội Chol Chhnam Thamay. Ngôi chùa Đòm Rây trong làng Rom Lên hôm nay đông đúc người ta. Trẻ em tụ tập đến đây nhiều hơn cả người lớn. Thanh cũng đến đây. anh hy vọng có thể tìm được hai đứa trẻ. Nhạc cụ vừa nổi lên. các cô gái chàng trai Campuchia đã lên trang phục truyền thống . Họ ca hát nhẩy múa điệu Ram Von uyển chuyển. Văn hoá truyền thống của người Campuchia đặc sắc thật, chả trách sao một anh cảnh sát Việt Nam đang đi làm nhiệm vụ cũng ngẫn ngơ say mê trước những điệu múa truyền thống uyển chuyển. Bất chợt Thanh có điện thoại. Anh vội vã rời khỏi khu vực nhạc cụ ồn ào rồi nghe máy. Vừa bấm máy thì anh nghe tiếng của Luân nói gấp

–Anh Thanh ơi, em là Luân đây, em đã tìm được bọn trẻ

Nhận ra giọng của anh hướng dẫn viên đã từng nói chuyện với mình trước đó, Thanh mừng rỡ hỏi vội

–Có thật không? Tìm được ở đâu?

Luân trả lời ngay

–Em đã đưa hai đứa ra khỏi một nhà chứa ở Rù Xây Keo, hiện giờ tụi em đang gặp nguy hiểm, anh mau tới đây giúp đi

Thanh nghe tiếng súng nổ ầm ầm bên kia thì hỏi hối hả

–Tụi em đang ở đâu vậy?

–Một chiếc đò trên sông Tonle Sap, cách Rù Xây Keo khoảng 5 cây số đường sông, ở khu vực có vài ngôi nhà bè

Thanh vội cúp máy. Anh tót vội lên chiếc môtô rồi chạy đi vun vút hướng về phía dòng sông

Tiếp Theo

Lúc này, Luân đã nhìn thấy một chiếc đò khác đang tiến tới. Trên đó là Xót Cà Nhanh và Kapa Tà Ngao. Bọn họ đứng tần ngần phía trước mũi. Bọn chúng nhận ra ông Hua trên chiếc ca nô ở phía trước. Một tên trong số đó đưa tay chỉ chỏ về phía chiếc đò của Luân nói

–Tụi nó kia kìa

Hai gả người làm đến kịp lúc hổ trợ ông chủ của mình . Coi bộ chuyến này Luân và bọn trẻ khó thoát được. CHiếc đò lịm máy nổi bồng bềnh giữa dòng. Cứ hễ Luân nhào tới phía động cơ là Tà Hua nả súng tới. Anh buột phải lùi ra khỏi chổ đó mà ấn đầu hai đứa trẻ nằm sập xuống. Thanh bất ngờ với lấy máy đẩy, anh ngoặc tay láy vội vả làm chiếc đò đâm ngang. Nó lao vào vách của một nhà bè đang nổi trên sông. Mũi đò đâm toạt một vách gổ rồi kẹt cứng lại. Lũ trẻ bị bật ngữa hết xuống mạng đò. Luân sốc hai đứa trẻ lao vào bên trong ngôi nhà. Tà Hua bắn hai phát đạn đều trúng vào vách. Một người dân làng cá trên nhà trông thấy người lạ đột nhập chưa vội phản ứng gì cả thì hốt hoảng chui toạt xuống gầm nấp sau những tiếng súng nổ. Tà Hua gầm gừ. Hắn bóp cò thêm hai cái những chỉ nghe tiếng lách cách. THì ra nảy giờ hắn bắn xối xả nên đạn lạc tứ tung, giờ thì đã không còn viên nào trong hộp đạn. Tà Hua lao chiếc ca nô áp sát ngôi nhà rồi vội vả nhảy phắc lên . Luân kéo tay hai đứa trẻ lùi hết vào sâu bên trong vách, thấy bóng Tà Hua lớt phớt truy tìm bên ngoài thì anh giữ im lặng tuyệt đối. Luân ra hiệu cho hai đứa trẻ trốn xuống gầm giường trong khi anh nấp sau vách phục sẵn. Tà Hua đến đến cánh cửa. Luân nhanh tay nhặt một cây gổ dưới sàn phủ phục sau vách. Tà Hua thận trọng bước vào trong. Luân bất ngờ lao ra đập cho hắn một gậy. Tà Hua né người qua tránh. Khúc gổ đập xuống sàn bè một cái rầm. Luân quơ ngang khúc gổ đánh tiếp vào ông ta. Tà Hua phản ứng cũng khá nhanh nhạo. Không có đòn nào đánh trúng điểm hiểm cả. Luân chạy thật nhanh lao tới rồi tung một cú đá ngoạn mục làm cả hai cùng té ùm xuống sông. Tà Hua và Luân ra sức bơi đến tranh giành chiếc ca nô. Sẵn khúc gổ trên tay, Luân đánh phầm phập về Tà Hua để ngăn chặn lại. Luân giành được chiếc ca nô. Anh nhảy phắc lên rồi chạy tấp vào nhà bè. Luân gọi

–Phong, Tuấn, hai đứa mau ra đây nhanh

Hai đứa trẻ nghe Luân gọi thì lồm cồm chui ra khỏi gầm giường rồi chạy hết cả ra ngoài. Luân khẩn trương nắm lấy hai đứa kéo lên ca nô rồi tháo chạy. Lúc này thì hai gả người làm đã áp xít xao anh. Ta Hua lỏm bỏm bơi lội vừa gọi to

–Tụi bây kéo tao lên coi

Với động cơ đẩy mạnh mẽ của chiếc ca nô. Luân đã bỏ xa chiếc đò. Tuy nhiên ,sau khi kéo ông chủ của mình lên, Bọn chúng vẫn đuổi theo ráo riết. Mặc dầu cuộc đua trên sông nghiên về phía Luân. Trời đã tối sầm lại. Luân rối rít chạy càng xa càng tốt mà không biết mình đang đi về đâu. Trong lúc mắt mũi tèm nhèm không quan sát được mọi vật, Luân đã bất ngờ đâm phải một chiếc thuyền lớn. Tuy anh đã cố gắng ngoặc láy khi kịp trông thấy nhưng vẫn không né được. Chiếc thuyền tải trọng lớn bị móp một phần hông. Chiếc ca nô lật úp chìm nghỉm xuống đáy. Luân và hai đứa trẻ đều văng hết xuống sông. Hai đứa trẻ miền Tây sông nước bình thường thì bơi lội rất giỏi, nhưng giờ thì không còn sức lực để mà bơi được nữa. Hai người đàn ông Campuchia trên thuyền đã giúp đưa chúng lên trên. Luân và hai đứa trẻ nằm xoài ra nền thở hồng hộc. Luân trông thấy trên ngực của một tên ở trần trong số đó có xâm dòng chữ Saloth Sar. Trời ạ! Không phải Saloth Sar là cố Thủ Lĩnh Pôn Pốt đây sao? Ông ta đã bị toà án Quốc Tế kết tội diệt chủng trong suốt thời gian cầm quyền và là nguyên nhân gây ra cái chết của gần 2 triệu người dân Campuchia và hàng chục ngàn người Việt dọc các tỉnh biên giới Tây Nam nước ta. Luân chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì tai hoạ lại ập đến. Thì ra đây là chiếc thuyền của nhóm Hải Tặc Khmer Đỏ trên sông Mê Kông mà người ta gọi là tàn tích Pôn Pốt. Luân chưa kịp phản ứng gì thì một gả râu ria bờm xờm trong số đó phất tay nói

–Nhốt hết chúng vào khoang

Bọn chúng gọi gả đó là thủ lĩnh. NGhe mệnh lệnh thì dạ một tiếng rồi nhanh chóng trấn lột hết toàn bộ mọi thứ trên người Luân. Chúng lột trần truồng cả ba người rồi đẩy hết xuống khoang nhốt lạiTiếp Theo

Đông hồi tĩnh lại, hắn nghe đau buốt toàn thân. Vùng hậu môn còn âm ỉ nhức nhối. Cái mùi tanh khấy của tinh dịch cứ hắc vào lỗ mũi. Miệng Đông vẫn còn nhờn nhợt thứ chất lỏng của đàn ông . Mọi thứ thật gớm ghiếc đối với Đông. Hắn phun phoạc một bải nước bọt rồi nghiền răng đầy căm giận. Bên ngoài trời tối sầm. Có ai đó đã thắp sáng cái lò âm u với một bóng đèn dây tốc . Đông thấy chính giữa hai háng mình có máu loang lổ. Trông hắn chẳng khác gì một thiếu nữ bị bệnh rong kinh . Hậu môn bị tầm vong xâm hại đến mức rách toạt một vùng bên ngoài. Luân đúng là tàn bạo không kém đối với Đông. Nguyên một khúc tầm vong to trạc cánh tay mà anh ta thọt khoấy sâu vào hậu môn Đông. Đông lồm cồm bò dậy, hắn trông thấy cái khúc cây hung khí đã gây ra thương tích cho mình thì gầm gừ chửi lầm bầm : " Thằng chó cốn kiếp"

Đông loay hoay tìm quần áo . Hắn nhặt cái quần lót của mình trên nền đất , trông thấy cái nó bị xé rách bươm thì hặc giọng một tiếng rồi vứt bỏ không mặc nữa. Cái áo hắn mặc cũng đâu còn lành lặng gì . Cúc bị đứt sạch sẽ phô cái body gợi cảm của hắn ra . Túi áo thì rách toạt một đường. Cái quần dài cũng chịu chung số phận. Tất cả đều bị nhuyếch nhoát sau cuộc ẩu đả và bạo dâm. Đông ngồi lên giường rồi lụi thụi xõ đôi giầy. Đông nghe có tiếng đàn chó sủa ở bên ngoài, sau đó là tiếng Khmer rôm rả cùng với những bước chân vội vã đang tiến đến rất gần

Tà Hua cùng hai gả người làm đi xồng xộc tới. Trên tay mỗi người cầm một cây tầm vong dài khoảng 1 thướt. Cả ba người trong phút chốc vào hết cả bên trong lò. Đông đương bước ra cửa thấy thế thì thựng người lại. Tà Hua đẩy tay vào ngực Đông một cái , đồng thời trừng ánh mắt hỏi khấy

–Ện choan tơi na?

Câu đó tiếng Việt có nghĩa là "mày muốn đi đâu?" . Đông không hiểu ông ta nói gì? . Đoán biết có thể chúng chỉ đang đòi tiền. Đông vội vã móc ví ra ngay. Đông mới thọt tay vào ngăn chứa tiến mặt, đã chưa kịp lôi xấp tiền Đô ra thì Ta Hùa đã giựt phắc luôn cái bóp. Tà Hua lôi xấp tiền ra . Ông ta chấm ngón tay vào lưỡi thoa ướt rồi sột soạt đếm. Đông có hết thảy 2000 USD tiền mặt. Tính ra thì gần 10 triệu tiền Ria. Không tính tiền trả cho việc mua dâm trẻ em. chỉ so với số tiền mà bọn chúng bỏ ra để mua hai đứa bé từ Việt Nam sang đã là chưa đủ. Hơn nữa, việc hai đứa trẻ bỏ trốn đã đá động đến chén cơm manh áo của những kẻ kinh doanh thân xác bợm trợn. Cứ mà tính bình quân mỗi ngày một đứa trẻ tiếp một vị khách thì doanh thu Tà Hua mang lại tuy không rất lớn nhưng cũng có đều đều mỗi ngày. Giờ thì hai đứa trẻ đã không còn. Trong khi Luân đã bỏ trốn. Bây giờ không nắm đầu Đông thì bọn chúng chả biết bắt đền ai. Tà Hua trừng mắt nhìn Đông. Chả có một thứ ngôn ngữ gì để họ hiểu được nhau. Không có Luân ở đây, anh ta đã bỏ trốn cùng với hai đứa trẻ Việt Nam. Những gì mà Đông nhìn thấy là mình đã bị để lại làm bia đỡ đạn. " Không có chó thì bắt mèo ăn cứt" thế thôi. Nhân gian có câu nói rất trần tục trơ trẽng nhưng không phải là không có nghĩa đen của nó. Tà Hua đưa ánh mắt thăm dò tướng tá Đông qua một lượt. Ông ta nhoẽn miệng cười. Body của Đông quá ngon lành. Hàng này mà cho tiếp khách thì phải gọi là hàng độc. Nhưng trước mắt là phải "tập dợt" cho tên Đông này thuộc bài trước cái đã. Dạy cho lính mới sành ngón sỏi ngón nghề là công việc của Tà Hua. Ông nhếch mép một cái rồi đột ngột ném cái ví ngay giữa khuôn mặt Đông . Tà Hua ra lệnh cho hai tên thuộc hạ ra tay. Đông cũng đâu hiền lành gì mà đợi chờ bị hành hùng. Đông vung tay xáng một cái thật mạnh phía hai tên thuộc hạ. Sau đó Đông tung một cú đá thật mạnh . Cả hai tên thuộc hạ của Tà Hùa thùi lùi hết về. Tà Hua không mấy mảy may. Ông trần anh mắt nói

–Vụ này mới à nha. Nô lệ chống lại chủ nà, tao kết mầy rồi nha

Tà Hua quay sang nói với hai người làm của mình

–Tụi bay dạy giổ nó cho tao coi xem sao......có thể tao sẽ sử dụng nó để cải cách lại mô hình kinh doanh mại dâm của cái động này đó

Một gả nhanh nhạo hỏi

–Ý của ông chủ là sao?

Tà Hua trịch thượt trả lời

–Tao nghĩ là giữ nó để phục vụ cho khách hàng khoái bị bạo dâm, nhưng để tao coi khả năng ra sao cái đã

Dứt lời tà Hua đi ra ngoài rồi đóng xoang sắt lại. Ông bấm ổ khoá lại rồi đứng ngoài xem hai tên thuộc hạ của mình và chàng trai Việt Nam "biểu diễn" ngón nghề

Tiếp theo

Người mẫu Campuchia minh hoạ(Kosal là một gương mặt người mẫu trẻ và là Hotboy của làng giải trí Phnom Penh, Cambodia.)

Xót Cà Nhanh thăm dò qua một lượt body của Đông từ trên xuống dưới. Gả đánh đánh cây tầm vong nhè nhẹ vào lồng bàn tay mình vừa nói khấy với đồng bọn là KaPa Tà Ngao

–Ê, đầu trọt, thằng Việt Nam này ngon nga mậy

Kapa Tà Ngao gật gừ nói

–Ừ, quá ngon

DỨt lời thì cả hai người đều xông tới. Trông thấy hai tên Campuchia xấn tới định ra đòn, Đông đã nhanh tay nhặt lấy cây roi quất xạc ngang một đường. Hai gả người làm rúng rính thụt lùi. Cây roi mây đúng là một khí tài cổ điển khá lợi hại, quất tới đâu gió reo vù vù tới đó. Đông nắm cán roi rồi dùng bàn tay kia vuốt uốn sợi dây vắt ngang tầm thủ. Hai gả người làm thấy thế cũng lững lự mỗi khi quyết định xông vào. Tà Hua đứng ngoài xoang sắt theo dõi cuộc chiến. Ông có vẻ phấn chấn với gả thanh niên Việt Nam này. Tà Hua đang mưu toan một ý đồ thay đổi nhân sự và cải cách lại mô hình kinh doanh của cái nhà chứa . Dù thế nào đi nữa thì lòng tin của ông đặt vào Kapa Tà Ngao và Xót Cà Nhanh đã lung lay, nhất là kể từ khi Luân quá dễ dàng đưa được hai đứa trẻ ra ngoài. Thấy hai gả thuộc hạ cứ nao núng phòng thủ mà không ngoan cường tấn công, Tà Hua lấy làm phật ý. Ông chỉ tay hăm he

–Lần này mà tụi bay làm không xong tao sa thảy hết, đồ khốn

Hai gả thuộc hạ nghe thế thì cùng xông cả lên. Hai quính một nghe có vẻ ưu thế lắm nhưng kỳ thực không phải. Xưa nay bọn thuộc hạ của Tà Hua chỉ thạo tài nghệ ức hiếp trẻ em chứ đối với người trưởng thành mà khét tiếng bạo dâm như Đông thì chưa đủ sành sỏi ngón nghề cho lắm. Lần này mà cả hai tỏ ra vô dụng nữa thì chẳng những công ăn việc làm bị mất mà sỉ diện cũng chẳng còn. Tình thế ép cả hai phải thắng để lấy lại uy danh. Bên Tà Hua có lợi thế hơn người, nhưng mà lợi thế đó lại không được phát huy tác dụng mấy. Các động tác tấn công không được phối hợp bàn bản nên những đòn quơ tầm vong loạn xạ tứ tung. Xót Cà Nhanh quơ ngang một đường cây. Đông nhanh nhão hập đầu xuống. Đường cây tạt ngang trúng vào đầu Kapa Tà Ngao một cái "cốc". Gả tức tối thốt lên

–Đụ mẹ, sao mày quính tao?

Kapa Tà Ngao chưa kịp xuýt xoa cái đầu cái nào đã bị Đông nắm lấy sà rông kéo mạnh. bao nhiêu vòng xà rông quấn là bấy nhiêu lần hắn quay mồng mồng. Cặc dái phấp phớt phơi hết cả ra. Trấn lột trơ trẻng cái sà rông của Kapa Tà Ngao, Đông quay sang trừng mắt nhìn Xót Cà Nhanh nói

–Bây giờ tới cái sà rông của mày nèTiếp Theo

Dứt lời, Đông quất soạt chéo một đường roi. Xót Cà Nhanh tuy đã thụt lùi né đòn nhưng vẫn không tránh khỏi 1 lằn rướm máu. Vết thương in chéo vắt từ ngực xuống bụng, xít xoát chổ mối quấn xà rông. Xót Cà Nhanh vuốt bàn tay lên ngực rồi nâng tay lên xem. Thấy máu dính tèm nhèm thì tức giận chửi đỏng

–Thằng chó chết

Xót Cà Nhanh lao phắc tới, đồng thời vung tay nhá cây tầm vông lên cao, hắn toang đập xuống chính giữa đầu Đông . Gả thanh niên biệt danh là Hoàng Tử kia cũng khá nhanh nhạo. Đông vội né đầu sang. Cây tầm vông đập xuống đất một cái cốc. Đông nhanh trí lướt thân mình tới , bốc trúng chiếc xà rông của Xót Kà Nhanh lột phắc ra. Gả người làm người Campuchia bị xoắn người theo chiếc xà rông trong phút chốt truồng như nhộng. Con cặc hắn đen đúa trông như một que than. Lần đầu tiên gặp phải một đối thủ đáng gờm, hai gả đàn ông Campuchia tỏ ra vô dụng. Xà rông bị tuột sạch sẽ . Trông họ đen đúa chả khác nào trâu đât , vóc dáng gầy guộc chẳng bù với body cuồn cuộn khoẽ mạnh của Đông . hai gả Campuchia lêu khêu tán loạn như trâu trượt khắp lò. Đông khoái chí cười ngạo nghễ, hắn cứ quất roi vù vù phía sau. Xót Cà Nhanh và Kapa Tà Ngao chạy xồng xộc ra phía cửa. Bọn họ đập vào xoang sắt rầm rầm nói gấp

–Mở cửa đi ông chủ...mở cửa đi

Tà Hua đứng bên ngoài bỉm chặt môi. Ông lắc đầu tỏ vẻ ngán ngẫm. Thật không ngờ hai gả người làm của ông bất tài đến thế là cùng. Trong khi gả Đông vừa cười tặc lưỡi vừa quất roi sàn sạc vào xoang sắt còn bọn họ chỉ biết nai lưng ra chịu trận rồi hối thúc ông chủ của mình mở cửa. Tà Hua thấy nản chửi phỏng lên

–Một lũ vô dụng

Dứt lời thì ông quay đi, bỏ lại tiếng la hét in ỏi đến mức thất thanh của hai đứa thuộc hạ bất tài

Màn đêm bao trùm lấy ngôi làng. Văng vẳng đâu đây là tiếng nhạc khèn của điệu múa Sara Vanh của người Campuchia trẩy hội năm mới. Dưới đất , hai tên thuộc hạ của Tà Hua nằm sấp soài , Chân tay đều bị trói chặt bởi những mãnh dây được xé ra từ chiếc xà rông của chính họ. Ngoài ra, trên cơ thể của mỗi gả đều có một khúc tầm vông mà một phần cắm sâu vào lỗ hậu môn. Xót Cà Nhanh và Kapa Tà Ngao rên ư ử như đang tắt giọng. Cả hai rung rẩy lần tay khó nhọc hòng nhổ khúc tầm vông ra. Cả hai người đều bị Đông đánh đập , tra tấn tình dục quá tàn bạo, thương tích cùng mình, giữ được cái mạng đã là phước lắm rồi

Đông đá ầm ầm vào xoang sắt gào thét

–Thả tao ra, lũ Miên khốn khiếp

Đông nắm khung sắt rung lắc liên tục, đá đấm ầm ầm nhưng đâu hề hấn gì. Đông bực tức. Tiếng rên ư ứ của hai gả đàn ông Campuchia càng làm hắn điên tiết hơn. Đông quay lại đá mạnh vào đầu cán tầm vông làm khúc cây to dài trượt sâu vào hậu môn . Hai gả đàn ông Campuchia bật nẩy đầu lên, hét to một tiếng rồi dập đầu xuống đất chết ngấc . Đông lần lượt nắm khúc cây rút ra, máu cũng tuông ra theo. Đông phan cây tầm vong vào cửa vừa thét

–Mở cửa cho tao

Hai vợ chồng Tà Hua nghe tiếng hét la ồn ào thì cùng đi ra. Tà Hua bước đến gần cửa lò rồi đẩy một tô cơm vào cái khe hở bên dưới , ông nói

–Đói bụng thì ăn đi thằng ranh con Việt Nam , la hét nhức cái đầu quá

Tô cơm trắng với một con cá khô và mấy cọng rau tềnh toành chẳng phải là ngon lành gì. nhưng cho dù có cao lương mỹ vị gì đi chăng nữa Đông cũng chẳng quan tâm. Đông nhấc chân đá bay tô cơm rồi lớn giọng

–Tao đéo ăn, thả tao ra ngay

Tà Hùa cười hất mép một cái rồi nói

–Tao kết tính khí ngang tàn của mầy rồi nga ranh con Việt Nam, mày sẽ ở đây..rồi sẽ có đồ chơi dành cho mày mỗi ngày, tuy nhiên mày cũng nên ăn uống để mà có sức bạo dâm khách hàng chứ

Đoạn nói xong thì Tà Hua cùng vợ quay đi, mặc kệ cho Đông cứ la hét đấm đá rầm rầm vào cửa. Đông la hét cái gì vợ chồng họ chẳng hiểu được. Khi nảy Tà Hua nói gì cũng chẳng có ai hiểu ngoài bà vợ của ông ta đang ở gần đó. Có vẻ như chưa hiểu ý chồng. Bà Tà Hua quay sang dò hỏi

–Bộ ông tính giữ cậu ta lại tiếp khách hả ông?

Ông Tà Hua quay sang đáp

–Ừ

Bà Tà Hua lấy làm lo lắng vội nói

–Tui thấy tính khí cậu ta ngang tàn như vậy sao mà cho tiếp khách được, không khéo nó lại hành hạ khách hàng à nga

Ông Tà Hua nghe thế thì cười đôn giả một hồi rồi nói

–Đó là ý định của tui á

Bà Tà Hua có vẻ chưa thông. Ông Tà Hua đoán thế nên phân trần

–Khách hàng cũng có người thích làm nô lệ nga bà, tui muốn nâng cấp cái động này lên, rồi tui với bà ..hốt bạc

Dứt lời ông Tà Hua phấn chấn đi nhanh hơn một bước, bà vợ đứng chựng lắc đầu. Trong cái lắc đầu đó chất chứa rất nhiều lo lắng, nhiều rủi ro mà bà chưa thể mường tượng ra nổi trong lúc này. Có lẽ bà vẫn còn chưa thông lắm, nhưng sự việc vừa rồi mà bà trông thấy thật rùng mình. Hai gả thuộc hạ bị bạo dâm đến mức gây sốc. Lẽ nào vẫn có khách làng chơi khoái lạc chuyện tình dục hành xác hay sao? Bà Tà Hua lắc đầu ngán ngẫm thêm một lần nữa rồi nhanh chân theo gót chồng

Tiếp Theo

9 giờ sáng

Khách sạn Diamond Palace

Du khách tên Hiếu dẫn theo hai con bóng lộ là Dinh và Đức tới gõ cửa phòng anh Khôi -Hướng dẫn viên phụ của đoàn. Anh Khôi vừa mở cửa đã bị mấy cô bóng tặng cho một một mớ "đồ" chào buổi sáng

Hiếu đong đỏng quát

–Đồ mất dạy, đồ ba rợn, đồ chó đẻ . Công ty du lịch kiểu gì mà bắt khách phải chờ đợi như vậy hả?

Anh Khôi trưởng đoàn cảm thấy quá sốc . Lần đầu theo hướng dẫn viên chính đi phụ tour outbuond bị tặng một mớ "đồ" thật oan nghiệt. Khôi chẳng rõ cớ sự vì sao mà Luân mất tích. Điện thoại thì cũng chẳng liên lạc được. Theo như lịch trình thì buổi tối hôm qua anh phải đưa du khách đi Sorya Center mua sắm , đằng này lại không hồi âm. Giờ thì cũng chưa thấy về. Bị các "cô" chửi cho một trận te tua . Dinh đập vào cánh cửa ầm ầm hai cái rồi hặc giọng

–Mấy má chừng nào mới đưa tụi con đi thăm quan Ang Kor Vat vậy?

Đức cũng chen lời

–Công Ty du lịch làm ăn cái đệt gì mà mất uy tính quá. Mấy má nhắm không làm nổi thì trả tiền tour đi

Bị mấy cô bóng lộ xưng hô xấc xược, Khôi cảm thấy choáng váng mặt mày. Anh khẩy khẩy tay nói

–Bình tĩnh , bình tĩnh, mọi người hãy hết sức bình tĩnh, hướng dẫn viên đã mất tích

Hiếu trừng mắt nói

–Sao? Hướng dẫn viên mất tích hả?

Tưởng đâu nói như thế sẽ có sự cảm thông từ những "cô" khách chanh chua, ai ngờ Đức chen lời

–Hông dám mất tích đâu..Chiều hôm qua chính mắt con thấy má hướng dẫn viên dắt anh Đông ở phòng vip , hai người đi chơi riêng với nhau nè..mấy má mê trai đẹp bỏ bê du khách phải hông?

Cả ba cô bóng xoắn tay áo xông vào phòng. Khôi lẩy bẩy thụt lùi vào theo. Anh khua tay nói

–Mọi người hãy bình tĩnh, có thể hai người đó đều mất tích

Đức quát

–Không có bình tĩnh gì hết, trả tiền lại đây, không trả là không xong với tụi này đâu nhá

Nghe tiếng cãi vả om xòm nên du khách các phòng cũng đổ ra vây quanh. Đám đông phút chốc bát nháo hẳn lên. Người thì bàng quang không lên tiếng, kẻ thì cũng phẩn nộ bức xúc thêm lời. Khách sạn năm sao giữa lòng thủ đô buổi sáng hôm nay trông như cái nhóm họp chợ. Ban quản lý có cử người lên giải quyết nhưng vẫn không giàn xếp được gì. Người thì một hai bắt phải hoàn tiền tour, người thì bắt phải nhanh chóng đưa họ đi Siêm Riệp chứ không có kèo nèo câu nệ gì cả. Điều đó làm Khôi cũng khó xử. Anh chả biết phải làm sao khi mà không thể liên lạc gì được với Luân, trong khi khách du lịch thì sùn sục chửi rũa đủ thứ câu nặng nề. Nào là công ty lừa đảo. Hướng dẫn viên xao nhãng thiếu năng lực. Đám đông bát nháo một lát thì anh cảnh sát tên Thanh đến. Anh bước đến gần Khôi hỏi vội

–Có phải Luân làm việc ở khách sạn này không?

–Đúng rồi, tôi là người phụ tour của anh ấy

Thanh vội hỏi

–Luân đã về chưa?

Khôi như đang đứng trong đống lửa vì hướng dẫn viên chính đột nhiên mất tích, thoạt đầu nghe có người hỏi tới thì lấy làm vui mừng . Nhưng giờ thì cũng như không. Anh thất vọng nói

–Tôi cứ nghĩ là anh sẽ báo cho tôi 1 tin mừng chứ

Nói xong Khôi thở phì đầy phiền muộn. Thanh ngẫn người ra. Vậy là cậu ấy cũng không có về khách sạn. Nơi cuối cùng mà anh cảnh sát Việt Nam đinh ninh trong bụng bây giờ cũng không có. Thanh trở lo. Anh nói

–Cậu ấy mất tích trên sông Mê Kông rồi

Khôi sững sốt thốt lên

–Cậu ấy mất tích hả?

Đám đông du khách nghe thấy thì bát nháo xầm xì. Anh cảnh sát lại nói

–Lần cuối cùng cậu ấy gọi cho tôi khi cậu ấy đang trên một chiếc đò trên sông Tonle Sap, nhưng đến nơi thì không thấy đâu, tôi nghi ngờ cậu ấy bị một nhóm hải tặc Khmer Đỏ bắt cóc

Ai ai cũng biết đến bọn Pôn Pốt tàn ác nhất lịch sử Campuchia một thời, nhưng mà bây giờ đã bước sang kỷ nguyên của một chính quyền Hun Sen thịnh vượng và hoà nhập rồi. Đám đông du khách nghe đến tên bọn Khmer Đỏ thì có người sững sốt, có người nghi kị. " Cô" bóng tên Đức thì dửng dưng chỉ trích

–Thôi mấy má đừng có xạo quần, Pôn Pốt còn đâu ra? tính lừa bịp không dắt tụi này đi Ang Kok Vat hả, trả tiền tour đi

Đám đông ít phút trước còn lờ ngợ thật hư, giờ thì được Đức châm ngòi nên cũng hoang mang nghi kị. Trong phút chốc thì cũng nhốn nháo hùa theo . Thanh thấy thế nên trấn an mọi người, rồi anh quay sang nói với Khôi

–Tôi nghĩ là cậu nên tiếp tục cuộc hành trình

Khôi lo lắng hỏi vội

–Thế còn Luân thì sao?

Thanh vỗ vai Khôi một cái nói

–Cậu cứ thay Luân dẫn tour, việc tìm cậu ấy tôi sẽ lo..yên tâm đi

Khôi nghe cảnh sát nói thế thì cũng an tâm phần nào. Trước sức ép của du khách anh không còn cách nào khác hơn là phải nhanh chóng tiếp tục cuộc hành trình. Du khách nhanh chóng được thông báo là sẽ rời khỏi Phnôm Pênh. Mọi người tản về phòng của mình để chuẩn bị hành lý

Một gả đàn ông Tây phương, với quần cộc , áo thun ba lỗ. Trên cánh tay xâm trổ vằn vện. Dáng dấp phổng phao bước vội theo chân Tà Hua. Cùng đi tháp tùng là cô Nia Ry với vai trò là người thông dịch viên. Sau một hồi trao đổi "xí xô xí xào" với ông Tây bằng thứ tiếng nước ngoài thì cô quay sang nói với Tà Hua

–Ông ấy cần một thanh niên cao to đẹp trai chứ không hứng thú giao cấu với trẻ em. Chổ ông có hông?

Ông Tà Hua đáp ngay

–Có, bảo đảm rất ok

Dứt lời Tà Hua lại nhấn giọng

–Hàng mới..mà hàng độc nữa

Đoạn cô gái tên Nia Ry quay sang ông Tây nói

–He said that there are young people like

Ông Tay ngoắc miệng cười rồi nói

–Very good

Cô Nia Ry chìa tay dẫn lối mời ông Tây đi . Cô Ria Ny là người Campuchia bản địa, biết chút tiếng Anh nên bám díu lấy mấy ông Tây kiếm sống. Bình quân mỗi ngày cô Nia Ry sẽ dắt tới 1 hoặc vài ông Tây, Một phi vụ như thế cô cũng kiếm được mấy chục ngàn Ria. Có hôm khá hơn nếu gặp khách sộp. Dĩ nhiên chủ động cũng trích lại một phần nhỏ khoản tiền thu được để boa cho cô. Thông thường thì Tà Hua cho cô từ 10 đến 20 ngàn Ria. Ngẫm ra thì hôm nay cô Nia Ry gặp may , chứ mọi lần cái động này không có "hàng" mà ông Tây cần tiềm. Đây là vị khách đầu tiên Tà Hua dành cho Đông. Nhưng vẫn phải đợi xem phản ứng gắt gao của hắn ra sao cái đã

Đông đang ngồi gầm gừ trên giường, lúc thì tức giận nhặt cái này, ném cái kia, khi thì đá bung mọi thứ vật dụng vô tội vạ. La hét từ hôm qua đến nay cũng đã thấm mệt mõi, lại không có tác dụng gì nên hắn cũng chẳng buồn kêu ca. Tô bún nước lèo vàng chạch nặc mùi mắm bồ hốc cũng còn nguyên si. Kiến bắt đầu bâu lên nên trông đồ ăn sáng của Đông rất gớm lợm . Cũng phải, từ sáng đến giờ Đông có chịu ăn uống gì đâu. Đông bắt đầu biết nhớ tới các món ăn hạng sang mà anh hướng dẫn viên đã cho mình dùng. Đông nghĩ cuộc sống oái oăm này cũng do một tay tên Luân khốn khiếp gây ra nên hắn tức giận đi phăn phăn tới đá bay luôn to bún

Cái Tô văng lông lốc ra bên ngoài. Bún nước lèo vàng chạch màu nghệ đỗ tràn ra lối đi. Đúng lúc Tà Hua và ông Tây cùng cô Nia Ry bước tới. Một ít nước lèo vấy lên chân. Ông Tây lẩy bẩy thốt

–Oh My God

Đông trông thấy liền trút cơn bực tức lên đầu ông Tây. Đông to tiếng

–Go con mẹ mày chứ go, thả tao ra

Thấy Đông ngang ngạnh xách xượt , Tà Hua bước tới gần xoang sắt xĩa tay giằn mặt

–Thằng ranh con Việt Nam , khôn hồn thì tiếp khách cho tao đi nha

Đang cáo gắt vì bị giam cầm vô lý, lại còn bực hơn với ngôn ngữ chí choe chí choé Campuchia không hiểu nghĩa là gì cả nên Đông nổi quạo hơn. Đông quát bằng tiếng Anh

— Speak Vietnamese, fuck you

Ông Tây nghe thế thì cườn lồng lộn. Ông nhái lại tiếng " fuck you" với vẻ thích thú

Đông lại thét lên

–Fuck you, Let me out

Ông Tây nhìn qua một lượt từ trên xuống dưới thăm dò tướng tá của Đông rồi gật gù tâm đắc. Đông tỏ vẻ khó chịu khi bị thăm dò đầy trắc ý. Hắn vỗ ầm ầm vào cửa chửi đỏng

–Fuck you, Let me out, let me out.........

Ông Tây ít phút trước còn giữ thái độ hoà nhã, bây giờ tỏ ra cáo gắt. Ông đá ầm vào cánh cửa rồi quát

–Shut up, fuck

Ông Tây hất đầu về phía Tà Hua nói gấp

–Open the door

Tà Hua lơ ngơ không hiểu tiếng Anh. Cô Nia Ry thấy thế thì vội thông dịch sang tiếng Campuchia. Tuy nhiên Tà Hua cảm thấy không ổn. Ông vội phân trần cho cô Nia Ry hiểu rõ sự ngang tàn khó trị của Đông và điều mà ông e ngại nhất. Cô Nia Ry thông dịch sang tiếng Anh cho ông Tây hiểu. Ông Tây cười phả lên rồi nói

–Don't wory. I will punish him. I sure

Ông Tây cao to phổng phao có vẻ khá tự tin. Tà Hua nghe thế cũng yên tâm phần nào. Ông rút chìa khoá ra mở cửa. Đông thấy thế thì sốt xắn đi ra. Chưa kịp hết cáo gắt thì đã bị ông Tây đá cho một đá bay ngược vào trong lò.

Đoạn ông Tây khẩn trương bước vào trong. Ông cởi phắc cái áo ba lỗ vứt đi rồi quát

(Đoạn này hai người đều nói tiếng Anh)

–Thằng khốn, mày nghĩ mày có khả năng chống lại tao hả mậy?

Bị đá một cú đau điếng, Đông lồm cồm đứng dậy. Đông chạy hồng hộc tới ông Tây rồi bất ngờ nhẩy lên. Đông tung một cú đá dũng mãnh. Ông tay nhanh nhẹn né sang một bên, đồng thời hai tay chụp lấy cổ chân Đông bóp thật chặt. Ông Tây nắm một cái chân Đông ném quất lên giường một cái "rầm"

Cô Nia Ry nhìn thấy ông Tây ra đòn quá hiểm ác mà sỡn cả gai óc. Tà Hua thì thấy an tâm hơn vì bây giờ thì ông đã tin rằng ông Tây có thể trị được thằng ranh con Việt Nam ngang tàn của ông. Cô Nia Ry và Tà Hua cũng không muốn quấy nhiễu cơn hứng loạn của ông Tây , cả hai vội quay lưng trở vào nhà đợi

Đông lồm cồm bước xuống giuờng , hắn đi tuệch toạc rồi bất ngờ phóng tới nhặt cây roi trên đất. Ông Tây trông thấy thì cũng vội vã cúp xuống nhặt một cây roi còn lại. Cả hai đều cầm roi trên tay thủ thế. Sau một hồi lững lự bước trái bước phải một cách đầy thận trọng thì ông Tây quyết định ra đòn tấn công trước . Đông lộn một vòng tránh né. Thể hình của Đông khá là gọn gẻ so với thân hình to tướng đỏng đạt của ông Tây, chả trách sao mà Đông tỏ ra nhanh nhẹn như sóc trong khi ông Tây thì gồ ghề phổng phao gây khó khăn trong những chiêu lăn lộn . Tuy nhiên, ông Tây đâu cần phải ríu rít lộn nhào, ông giữ nguyên vị trí quất roi vù vù tới tấp. Sau một pha lăn lộn đầy công phu dưới đất, Đông bị dính một roi ngay mông đau điếng. Đông xuýt xoa mông vừa chửi

–Fuck you

Ông Tây cười tặc lưỡi rồi ngoắc tay nói

–Come on

Đông vun tay đưa đường roi tới. Sợi dây đánh tạc ngang đoạn cổ. Ông Tây nhanh như cắt hập vội đầu xuống né, đồng thời vung chân đá móc ngược ngay cán roi của Đông. Cây roi bị văng phấp ra xa

Mất cây roi trên tay,. Đông liền cúi xuống nhặt cây tầm vông. Nhưng bàn tay Đông đã chưa chạm đến được khúc tầm vông dưới đất đã bị Ông tay quất phạc một đường roi ngay cánh tay. Đông buộc phải rụt tay về. Ông Tây thừa thắng xông lên. Đông mưu trí dùng hai bên má chân trong kẹp chặt vào cây rồi nhẩy nẩy lên . Cây tầm vông được nhấc bay lên bằng đôi chân. Đông đưa tay đón lấy. Nhanh như cắt Đông quật một gậy trúng phóc ngay thái dương ông Tây. Gả đàn ông ngoại quốc cao to phổng phao trúng gậy tuyệnh toạng ôm đầu. Máu nhỏ giọt chảy xuống mặt. Ông Tây tức tối ngấu nghiến hàm răng

(Sưu Tầm)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bdsm